Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58
Sau bữa tối, Lục Cẩn Niên đổi mới cả bộ chăn và ga giường, chuẩn bị quay về ký túc xá.
Kiều An Hảo lại vươn tay níu anh lại.
Lục Cẩn Niên cho rằng Kiều An Hảo sợ, ngược lại cũng không nói gì, ngồi xuống bật máy vi tính.
Kiều An Hảo nằm trên giường chơi điện thoại.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng đánh máy lóc cóc phát ra từ máy vi tính bàn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã mười một giờ đêm, Lục Cẩn Niên trực tiếp trải một tấm đệm trên sàn, nằm trên đất. Kiều An Hảo nằm trên giường, đắp trên người chiếc chăn vẫn còn mang theo nhàn nhạt hương thơm ngát, giống mùi trên người Lục Cẩn Niên, khiến nhịp tim cô khẽ nhanh hơn một chút.
Đêm hôm đó, năm tháng tĩnh hảo, chàng trai cô gái đã không chút nào tiến xa hơn, cứ như vậy cùng nhau trong căn phòng tĩnh lặng theo đuổi suy nghĩ riêng của mình, rồi nghe khe khẽ tiếng hít thở của nhau và rơi vào mộng đẹp.
Nửa đêm hôm đó, Hàng Châu nổi lên mưa to, bên ngoài sấm chớp vang rền. Thời tiết xấu như vậy, nhưng lại khiến Kiều An Hảo đang chìm trong giấc mơ, khóe môi câu lên một tia cười.
Ngày hôm sau, Kiều An Hảo đi làm thẻ căn cước tạm thời, Lục Cẩn Niên mua cho cô vé máy bay, rồi tự mình đưa cô ra sân bay.
Trước khi cô qua cửa an ninh, Lục Cẩn Niên lấy ra tờ 100 nhân dân tệ đỏ chói còn mới nguyên trong bóp, nhét vào trong tay Kiều An Hảo. Ngay cả anh, người luôn kiệm lời ít nói lại thấp giọng căn dặn cô, chú ý an toàn, đến Bắc Kinh rồi sẽ gọi điện cho cô.
Vào thời điểm đó, anh và cô rõ ràng rất tốt, quan hệ dường như càng ngày càng tiến gần, xu hướng như tiếp tục tiến triển... một đoạn tình cảm, nước chảy thành sông, hai người sẽ thuận theo tự nhiên mà ở cùng một chỗ.
Tuy nhiên, về sau cứ như vậy trong một đêm, bằng một cách nào đó nó đã thay đổi.
Kiều An Hảo trở lại Bắc Kinh, liền chạy đi hoàn tất cho xong tất cả giấy tờ. Giấy tờ xong xuôi đâu đó, cô liền lập tức mua vé bay đi Thượng Hải, sau đó lôi kéo Kiều An Hạ đi Hàng Châu, và như thường lệ gọi điện thoại cho Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên nói, anh đang quay phim ở Hoành Điếm nên không qua kịp.
Cô bảo rằng cô có thể đi Hoành Điếm.
Lục Cẩn Niên lại nói, khu vực trường quay bị phong tỏa để tránh người ngoài.
Khi ấy, cô cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng anh thực sự bề bộn nhiều việc, cô chỉ là có chút mất mát, cùng Kiều An Hạ ở lại Hàng Châu ngây người hai ngày, liền trở về Bắc Kinh.
Một tháng sau, cô lại đi Hàng Châu, Lục Cẩn Niên nói với cô anh đang ở Tây An đóng phim.
Lại qua nửa tháng, cô vẫn đến Hàng Châu, Lục Cẩn Niên vẫn như cũ lấy việc quay phim ra từ chối cô.
Thời gian đó, Lục Cẩn Niên ở trong làng giải trí đã bắt đầu ló đầu, diễn được vài vai cực kỳ xâm nhập lòng người.
Ngay cả một số cô gái cùng ký túc xá đại học với Kiều An Hảo cũng bắt đầu si mê anh rồi.
Trời sinh người phụ nữ đều rất nhạy cảm, lúc đó cô đã nghĩ Lục Cẩn Niên đang trốn tránh mình, thế nhưng cô lại không biết lý do vì sao anh trốn tránh.
Cô tự mình đa tình, lo được lo mất, cứ nghĩ ngợi lung tung.
Cho nên sau khi biết anh có người trong lòng, còn giả vờ làm bạn tốt hỏi thăm xem cô ấy là ai.
Kiều An Hảo lại vươn tay níu anh lại.
Lục Cẩn Niên cho rằng Kiều An Hảo sợ, ngược lại cũng không nói gì, ngồi xuống bật máy vi tính.
Kiều An Hảo nằm trên giường chơi điện thoại.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng đánh máy lóc cóc phát ra từ máy vi tính bàn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã mười một giờ đêm, Lục Cẩn Niên trực tiếp trải một tấm đệm trên sàn, nằm trên đất. Kiều An Hảo nằm trên giường, đắp trên người chiếc chăn vẫn còn mang theo nhàn nhạt hương thơm ngát, giống mùi trên người Lục Cẩn Niên, khiến nhịp tim cô khẽ nhanh hơn một chút.
Đêm hôm đó, năm tháng tĩnh hảo, chàng trai cô gái đã không chút nào tiến xa hơn, cứ như vậy cùng nhau trong căn phòng tĩnh lặng theo đuổi suy nghĩ riêng của mình, rồi nghe khe khẽ tiếng hít thở của nhau và rơi vào mộng đẹp.
Nửa đêm hôm đó, Hàng Châu nổi lên mưa to, bên ngoài sấm chớp vang rền. Thời tiết xấu như vậy, nhưng lại khiến Kiều An Hảo đang chìm trong giấc mơ, khóe môi câu lên một tia cười.
Ngày hôm sau, Kiều An Hảo đi làm thẻ căn cước tạm thời, Lục Cẩn Niên mua cho cô vé máy bay, rồi tự mình đưa cô ra sân bay.
Trước khi cô qua cửa an ninh, Lục Cẩn Niên lấy ra tờ 100 nhân dân tệ đỏ chói còn mới nguyên trong bóp, nhét vào trong tay Kiều An Hảo. Ngay cả anh, người luôn kiệm lời ít nói lại thấp giọng căn dặn cô, chú ý an toàn, đến Bắc Kinh rồi sẽ gọi điện cho cô.
Vào thời điểm đó, anh và cô rõ ràng rất tốt, quan hệ dường như càng ngày càng tiến gần, xu hướng như tiếp tục tiến triển... một đoạn tình cảm, nước chảy thành sông, hai người sẽ thuận theo tự nhiên mà ở cùng một chỗ.
Tuy nhiên, về sau cứ như vậy trong một đêm, bằng một cách nào đó nó đã thay đổi.
Kiều An Hảo trở lại Bắc Kinh, liền chạy đi hoàn tất cho xong tất cả giấy tờ. Giấy tờ xong xuôi đâu đó, cô liền lập tức mua vé bay đi Thượng Hải, sau đó lôi kéo Kiều An Hạ đi Hàng Châu, và như thường lệ gọi điện thoại cho Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên nói, anh đang quay phim ở Hoành Điếm nên không qua kịp.
Cô bảo rằng cô có thể đi Hoành Điếm.
Lục Cẩn Niên lại nói, khu vực trường quay bị phong tỏa để tránh người ngoài.
Khi ấy, cô cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng anh thực sự bề bộn nhiều việc, cô chỉ là có chút mất mát, cùng Kiều An Hạ ở lại Hàng Châu ngây người hai ngày, liền trở về Bắc Kinh.
Một tháng sau, cô lại đi Hàng Châu, Lục Cẩn Niên nói với cô anh đang ở Tây An đóng phim.
Lại qua nửa tháng, cô vẫn đến Hàng Châu, Lục Cẩn Niên vẫn như cũ lấy việc quay phim ra từ chối cô.
Thời gian đó, Lục Cẩn Niên ở trong làng giải trí đã bắt đầu ló đầu, diễn được vài vai cực kỳ xâm nhập lòng người.
Ngay cả một số cô gái cùng ký túc xá đại học với Kiều An Hảo cũng bắt đầu si mê anh rồi.
Trời sinh người phụ nữ đều rất nhạy cảm, lúc đó cô đã nghĩ Lục Cẩn Niên đang trốn tránh mình, thế nhưng cô lại không biết lý do vì sao anh trốn tránh.
Cô tự mình đa tình, lo được lo mất, cứ nghĩ ngợi lung tung.
Cho nên sau khi biết anh có người trong lòng, còn giả vờ làm bạn tốt hỏi thăm xem cô ấy là ai.
Bình luận facebook