Editor : xamxam
Beta-er : Meo WiWi
Kiều An Hảo mệt mỏi lắc đầu: "Thế là hết! Mình làm nữ hai vốn đã khiến người khác không phục. Ở bữa tiệc hôm trước, Lục Cẩn Niên còn nói mình là dựa vào năng lực mới lấy được vai này, khiến nhiều người chú ý đến mình. Hôm nay là cảnh quay đầu tiên của mình, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến xem, nếu lúc này nói vì bệnh xin dời lại lịch diễn, không biết người khác sẽ nghĩ thế nào, nói mình thấy khó nên lâm trận bỏ chạy. Hơn nữa mình là người mới, cũng không có tư cách làm cao, đến cuối cùng không làm tốt, còn khiến mọi người có thành kiến, nói mình làm trì hoãn tiến độ quay phim."
-
Trước khi đến trường quay, Kiều An Hảo uống một ly nước ấm, cả người liền thoải mái hơn một chút, nhưng đến khi ngồi trong phòng hóa trang, đầu lại đau trở lại.
Kiều An Hảo điều chỉnh lại tinh thần, ngồi ngay ngắn trước gương để thợ trang điểm làm cho cô.
Lúc đầu, Kiều An Hảo còn có thể chịu đựng, nhưng đến khi trang điểm được một nửa, cả người cô đều trở nên mê man khó chịu.
Khi Kiều An Hảo đang làm tóc thì Lục Cẩn Niên chợt đi tới phòng trang điểm.
Hôm nay không ít người phải quay, phòng hóa trang gần như đã kín chỗ, Lục Cẩn Niên đứng ở cửa, nhìn lướt qua một lượt, sau đó liền đi tới phía sau Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo vì đang bị cảm cho nên không được tập trung, cũng không chú ý tới Lục Cẩn Niên ngồi ngay đằng sau mình. Mãi cho đến khi thợ trang điểm bảo cô ngẩng đầu nhìn mình trong gương, cô mới thấy Lục Cẩn Niên đang thản nhiên ngồi trên ghế, ánh mắt không chút kiêng kị nhìn chằm chằm vào gương. Lúc Kiều An Hảo ngẩng đầu lên, ánh mắt anh xoay nhẹ, xuyên qua gương phản chiếu nhìn thẳng vào mắt Kiều An Hảo.
Tầm mắt Kiều An Hảo vừa chạm vào Lục Cẩn Niên, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh tối hôm qua anh làm chuyện kia với cô, toàn thân không khỏi run lên, cánh môi mím chặt, lập tức hạ mi mắt.
Lần trang điểm kế tiếp, cả người Kiều An Hảo đều căng thẳng, không dám nhúc nhích động đậy dù chỉ một chút.
Đợi cho thợ trang điểm làm xong hết thảy rồi rời đi, Kiều An Hảo ngay lập tức đứng lên, đi về phía trường quay bên ngoài.
Không biết là Kiều An Hảo đứng quá mạnh, hay bởi vì bị cảm, khi cô vừa đứng lên, chân liền mềm nhũn, cả người liền vô lực ngồi lại xuống ghế.
Triệu Manh nhịn không được lo lắng : "Kiều Kiều, cậu có chắc đi được không? Mình thấy cậu bây giờ không ổn chút nào, hay là cứ đi tìm đạo diễn nói chúng ta đi khám một chút?"
"Không cần, mình không sao." Kiều An Hảo thấp giọng trả lời một câu, lại cố đứng lên lần nữa. Lục Cẩn Niên cúi đầu, từ đằng sau nhanh chóng đi qua.
Kiều An Hảo đi vào trường quay, đúng như cô suy đoán, mặc dù hôm nay không có cảnh hấp dẫn, tất cả diễn viên của đoàn đều có mặt đông đủ.
Cô biết, bọn họ đều là đến xem cô.
Bình luận facebook