Bác sĩ ở khoa phụ sản vẫn bố trí một y tá đưa bọn họ đi xuống bãi đỗ xe, lúc lên xe, Triệu Manh liền khẩn cấp lấy điện thoại ra, nói với Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, lúc mình đi thanh toán tiền, nhìn thấy trên tivi đang trực tiếp về Lục Ảnh đế nhà các cậu đó.”
Kiều An Hảo nhíu mày: “Trực tiếp? Trực tiếp cái gì?”
“Là gì mà ước hẹn của đại thần...” Triệu Manh vừa nói, vừa trực tiếp vào mạng.
Bởi vì xe đỗ dưới lòng đất, tín hiệu đứt quãng, tốc độ internet rất chậm, Triệu Manh liền đặt điện thoại sang một bên, trực tiếp khởi động xe, chạy ra ngoài, sau đó tìm một nơi tương đối ít xe đỗ dừng lại, lại một lần nữa lấy điện thoại ra, vào xem video.
Ước chừng quá nửa phút, trong di động của Triệu Manh truyền đến tiếng nói của người dẫn chương trình: “Vừa nói nhiều chuyện như thế về kế hoạch phát triển trong tương lai của Lục tổng đối với Hoàn Ảnh Truyền thông, tiếp đến chúng tôi muốn hỏi một vấn đề cá nhân của Lục tổng, đó chính là sắp tới anh có định tham gia một bộ phim nào không?”
Triệu Manh đưa điện thoại di động đặt vào trên giá đỡ, Kiều An Hảo nhìn vào màn hình, Lục Cẩn Niên mặc một bộ tây trang màu đen, một người anh tuấn xuất chúng ngồi trền ghế sofa, hai chân thon dài vắt lên nhau, xem ra vô cùng cao quý, mà lại không mất phần tao nhã, trên trán vẫn tản mát ra sự trong trẻo lạnh lùng như cũ, làm nổi bật lên khí chất thần bí cao ngạo không thể mạo phạm của anh.
Anh cố ý dừng vài giây, như là thật sự muốn suy nghĩ sau khi người dẫn chương trình đưa ra câu hỏi, mở miệng nói: “Tạm thời tôi vẫn chưa có quyết định gì.”
“Thật sự có phần đáng tiếc, tôi nghĩ có rất nhiều người đang xem tiết mục này, trong lòng đều cảm thấy mất mác, dù sao tất cả mọi người vẫn muốn có thể thường xuyên nhìn thấy Lục Ảnh đế xuất hiện trên ti
vi.” Người dẫn chương trình vì phối hợp không khí, giọng điệu còn mang theo sự tiếc nuối, thế nhưng rất nhanh, liền chuyển đến vấn đề tiếp theo: “Chúng ta đều biết, từ năm trước đến bây giờ, khoảng nửa năm, Lục tổng vẫn giao chuyện trong công ty cho người khác đi xử lý, trong thời gian đó, Lục tổng vẫn hưởng thụ an nhàn sao? Hay vẫn luôn triển khai công tác mới?”
“Công tác mới thì không có triển khai, chỉ đầu tư, chơi đùa thị trường chứng khoán một chút.” Âm thanh của Lục Cẩn Niên rất tùy ý.
“Thị trường chứng khoán? Gần đây thị trường chứng khoán đúng là cực kỳ hoang vắng... tôi thấy không ít bạn bè của tôi, đều cực kỳ thảm hại, không biết Lục tổng có bị lỗ vốn chút nào không?”
Lục Cẩn Niên trả lời thật sự khiêm tốn: “Vận khí của tôi khá tốt, tạm thời còn chưa bị lỗ vốn.”
“Lục tổng có thể nói cho mọi người biết được, lợi nhuận anh thu lại như thế nào được không?”
“Khoảng gấp đôi.”
“Gấp đôi?” Người dẫn chương trình hô một tiếng: “Lục tổng có thể tiết lộ là anh thu được gấp đôi của bao nhiêu tiền không?”
Lục Cẩn Niên buông rèm mắt xuống, không nói gì.
Người dẫn chương trình trái lại thấy anh không nói gì, liền lập tức chuyển đề tài: “Được rồi, cái này là vấn đề riêng tư, chúng ta vẫn không nên hỏi, thế nhưng tôi còn muốn lắm điều hỏi một câu, Lục tổng kiếm được nhiều tiền như thế thì làm thế nào tiêu cho hết.”
Thật ra người dẫn chương trình đang cảm thán, cũng nhớ Lục Cẩn Niên không muốn nhắc đến vấn đề này, cho nên cảm thán xong, liền đặt microphone xuống, nhìn thoáng qua kịch bản ở bên dưới, nhìn xem nên phỏng vấn tiếp cái gì.
Ai ngờ Lục Cẩn Niên ở bên cạnh, tạm dừng một chút, cũng rất bình tĩnh mở miệng, nói ba chữ: “Nuôi Kiều Kiều!”
Bình luận facebook