• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Hợp đồng hôn nhân với tổng tài mãnh thú (2 Viewers)

  • Chương 137: Chân trời góc biển anh cũng tìm em

Lục Đình Vỹ thấy cô như thế, đau lòng đến chết đi được, đi qua, kh người xuống cạnh cô, tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, dịu dàng hỏi: “Làm sao thế?"

Giọng nói của anh trầm thấp, dường như có năng trị thương cho người khác, giọng anh nghe rất êm tại và dễ chịu.

Đường Nhã Phương mở nữa con mắt ra, nhìn nhìn anh.

Lục Đình Vỹ mặc một bộ đồ ngủ có màu sắc dịu nhẹ, cả người toát lên cái khí chất thanh cao, tao nhã nhẹ nhàng nhưng ý chí quyết tâm sắt đá không gì có thể lay chuyển được, Đường Nhã Phương vẫn luôn cảm thấy, anh là người đàn ông bất luật mặc gì đều có thể toát lên vẻ thanh lịch của một người đàn ông,người như vậy mới thật sự là đẹp trai, và Lục Đình Vỹ chính là thuộc loại người đó, so với mỹ nữ thời cổ xưa còn quyến rũ hại nước hại dân hơn.

Với lại, dù cho có đang mặc trên người một bộ đồ ngủ màu sắc dịu nhẹ, vẫn không thể che đậy được khí chất thanh cao lạnh lùng của anh.

Đường Nhã Phương nhìn ngắm có chút xuất thần, nhịn không được trêu chọc nói: “Thật đẹp!"

Lục Đình Vỹ nở một nụ cười nhu mì, tình cảm dịu dàng nói: "Vậy sẽ cho em xem suốt cuộc đời." “Tại sao lại đối xử với em tốt như thế?"

Mũi của Đường Nhã Phương chua xót.

Ở bên ngoài, bất luận cô với người ta đấu đá như thế nào, nhưng trong lòng đôi khi sẽ cảm thấy mệt mỏi.

Cô có dũng cảm đến thế nào, có thông minh lợi hại đến đâu, đến cuối cùng cô vẫn là một người con gái, cũng có lúc cô yếu đuối, cũng có lúc cần người khác bảo vệ.

Việc này, Tống An Nhi không làm được, Lê Mẫn Nghi cũng không làm được, chỉ duy nhất người đàn ông trước mặt là có thể làm được.

Cô có Đình Vỹ giác được, hơi ấm từ lòng bàn taycủa Lục Đình Vỹ, đôi mắt đen thâm sâu tràn chứa tình cảm nồng nàn, chứa đầy sự cưng chiều cô, tiếc thương và yêu quý, giống như xem cô như một viên minh châu nâng niu trong vòng tay.

Loại ánh mắt này, năm đó từ khi mẹ cô mất đi, cô đã không con có thể nhìn thấy được nữa.

Đối với vấn đề của cô, Lục Đình Vỹ im lặng rất lâu.

Hồi lâu sau, anh mới bắt đầu trả lời: “Bởi vì em là vợ của anh, sự tồn tại của anh, chính là lúc em thấy mệt mỏi, cần người bảo vệ, và để cho em tựa vào. Nếu như có thể anh mong em đừng quá quật cường như thế, anh hy vọng vợ của anh, có thể vui vẻ. Trước đây em cô đơn một mình, bọn họ có thể tùy ý bắt nạt em, bây giờ em đã là vợ của anh rồi, anh sẽ tận hết khả năng của mình, yêu em, bảo vệ em, không để ai làm tổn thương em"

Người đàn ông này thì thầm biểu lộ tâm lòng của mình, như một nhát búa chạm thẳng vào vào tim cô.

Một cảm giác đê mê khó tả, giống như bột lên men, không ngừng nở rộng ra, cuối cùng gần như ôm trọn trái tim cô.

Ở năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, đã gặp phải sự phản bội đau đớn nhất.

Nhưng cũng ở năm tháng đẹp nhất của cuộc đời,gặp được người đàn ông tốt nhất,

Trước đây, ông trời đối với cô không công bằng, bây giờ ngược lại cô cảm thấy, ông trời đối với cô tốt quá, bởi vì đã ban cho cô thứ tốt nhất trên thế giới này! “Nếu như có một ngày, bất đắc dĩ phải rời xa anh thì phải làm sao đây, chắc em sẽ đau khổ đến chết mất "

Đường Nhã Phương chủ động vùi đầu vào vai anh, rút gọn vào trong lòng anh, tham lam tận hưởng mùi vị, hưởng thụ ấm áp của anh.

Cô muốn mình mãi mãi ghi, mùi vị này, thân nhiệt này. “Nếu như có một ngày như thế, thì em đừng chết, bởi vì anh sẽ tìm em, đi khắp chân trời góc biển, anh cũng sẽ tìm được em."

Lục Đình Vỹ ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn, sau đó chuyển chủ đề nói: "Đương nhiên, anh sẽ cố gắng không để những chuyện như vật xảy đến, bởi vì, anh không thể nào tưởng tượng được, không có anh bên cạnh, em sẽ biến thành bộ dạng như thế nào."

Cô gái đang nằm trong lòng anh, anh chỉ muốn ôm mãi lấy người cô, cả cuộc đời cũng không muốn rời khỏi.Đường Nhã Phương thản nhiên cười một cái: “Nếu như thật sự có ngày đó, vậy thì em sẽ đứng ở nơi bắt mắt nhất, để cho anh thấy được em, như vậy, anh sẽ không thể không tìm thấy em." “Một lời đã hứa!"

Nói đến cảm xúc, anh mìm cười ôm cô, đi lên lầu, vào phòng.

Ngoài cửa sổ, màn đêm dịu dàng, trong phòng tràn ngập sắc xuân.

Sự báo thù của Tô Á Mai so với tưởng tượng đến chậm hơn nhiều, vẫn chưa thấy cô ta có động tình gì.

Nhưng mà Đường Nhã Phương cũng hiểu rất rõ, đây chẳng qua là sự bình yên trước khi giông tố kéo đến, Tô Á Mai, không thể nào dễ dàng buông tha cô như vậy đâu.

Sự thật cũng đúng như những gì Đường Nhã Phương nghĩ, Tô Á Mai không phải không báo thù, cô ta chỉ là đang lựa chọn thời gian thích hợp để ra tay thôi.

Ở Thời Đại, dù sao thì Tô Á Mai cũng nắm quyền lớn trong tay, cô ta có quá nhiều chỗ có thể ra tay, tùy tiên một cái, cũng đủ khiến cho Đường Nhã Phương rời vào trạng thái cả đời cũng không thể trở mình đượcnữa.

Nhưng mà, cô ta đang đợi, đợi thời gian tốt nhất để đối phó với cô. Và trong thời gian mấy ngày này, Thời Đại lại phát sinh ra một chuyện lớn.

Mới sáng sớm, Đường Nhã Phương mới đến công ty, lập tức bị chìm ngập trong một đồng tin đồn. "Nghe nói chưa? Quản lý cấp cao của công ty chúng ta lại có thay đổi rồi." “Lại có thay đổi hà? Chuyện gì thế, công ty của chúng ta dạo gần đây sau xảy ra nhiều chuyện vậy, có thể để cho người ta yên ổn làm việc không thế?" “Sau nay tôi đến phòng nhân sự nghe giám đốc của bọn họ vô tình đề cập đến, nghe nói là chức vụ chủ tịch đã được đổi chủ rồi, tin từ bên đó ra chắc là không sai được đâu.” “Xem ra, đây là tin tức nội bộ cấp cao, có biết chủ tịch mới này là ai không?" “Nghe nói là cậu chủ nhỏ của nhà họ Lương!" “Nhà họ Lương nào?" “Còn có thể là nhà nào, chính là nhà họ Lương có thể sánh ngang với bốn gia tộc lớn, và còn là gia tộc chính trị quân sự cao cấp!"“Chẳng trách sao những nữ nhân viên của công ty chúng ta ở dưới đại sảnh chen chúc dưới lầu, thì ra là mong được câu chủ nhỏ lâm hạnh?" *Cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.me




Nói chuyện phiếm một hồi, Tổng An Nhi không khỏi lắc đầu.



Đường Nhã Phương buồn cười nhìn cô một cái, không thèm để ý nữa.



Bên ngoài, mọi người đang bàn tán về việc đổi chủ tịch, nhưng Lê Na lại nhận được điện thoại từ vănphòng chủ tịch.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom