Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-14
Chương 14: Trò chơi mạo hiểm (2)
Trò chơi mạo hiểm (2)
Trong phòng ngủ đơn sơ, ánh đèn mờ nhạt, vì vậy lộ ra một chút mập mờ, không một chút tạp âm, đều là tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, nằm trên giường lớn, hai chân bị trói vào đầu giường, toàn thân trần truồng, chiếc bụng bằng phẳng không có chút thịt dư.
Hai cánh tay mở lớn, bị cột trên đầu giường, đến giờ thì Đàm Gia Lạc vẫn không tin được hắn lại có ngày sẽ lại chơi trò chơi bị giam này như thế này với một nữ nhân.
Hầu Mễ Vi từ trong nhà vệ sinh bước ra, trên người thay đi chiếc váy lúc nãy, thay vào đó là chiếc váy tình thú mà Đàm Gia để trong tủ.
Chiếc váy cô chọn là màu đen hai dây lại trong suốt lộ cả nội y bên trong, cùng với làn da trắng mịn của cô càng làm cho Hầu Mễ Vi cô trở nên vô cùng quyến rũ, hấp dẫn.
Đàm Gia Lạc bị trói trên giường chỉ có thể ngắm nhưng không thể chạm làm cho hắn lần đầu tiên hối hận vì đã chơi lớn như vậy. Mỹ nhân trước mặt thì không thể thịt, lại còn bị ' anh bạn nhỏ ' của mình làm căng cứng đến khó chịu.
Hầu Mễ Vi nhìn thấy như vậy vô cùng thích thú nhìn Đàm Gia Lạc nhếch mép cười. Rồi tiến lại ngồi trên sô pha, lấy chai rượu để sẵn trên bàn mở ra rót vào ly, sau đó bưng lên một ly chậm chạp không chịu uống vào, còn tầm mắt thì chưa từng rời khỏi thân thể người đàn ông trên giường.
Không cúi đầu, không lên tiếng, thái độ trước sau như một, không thể không nói có dũng khí! Hầu Mễ Vi thật sự là cược quá lớn cho ván cược này rồi! Nếu không may Đàm Gia Lạc mà thoát được còng tay và dây trói thì e rằng đêm nay không phải Hầu Mễ Vi đùa giỡn với Đàm Gia Lạc mà là Đàm Gia Lạc hắn khiến cô thống khổ.
Hai khối cơ ngực rắn chắc đang theo hô hấp nặng nề của chủ nhân mà lên xuống, bởi vì thần kinh cẳng thẳng, tám khối cơ bụng hoàn toàn gồ lên, có thể thấy được thường ngày tương đối chăm chỉ rèn luyện, xuống chút nữa.
- em biết anh rất khó chịu nhưng mà...anh đã dám thách thức thì cũng phải bị phạt.
Hầu Mễ Vi trước nay không nói hai lời, đôi tay bưng lấy thật chặt đỉnh đầu không an phận mạnh mẽ hôn, vốn chỉ muốn trêu chọc một phen, không ngờ càng lúc càng nghiêm trọng: "Ừm!"
Lơ đãng tản ra yêu kiều khiến cho người đàn ông tĩnh tâm cảm nhận đối phương truyền cho hắn nhưng không biết trong cái miệng nhỏ nhắn sao lại có mùi vị ngọt ngào như vậy, khác với lần trước hắn đã cố tình chiếm đoạt.
Có mùi vị rượu vang thấm vào ruột gan, tự cho rằng trong thiên hạ chưa từng có loại rượu nào mà anh chưa thưởng thức qua, nhưng loại rượu cùng với mùi hương trong miệng của Hầu Mễ Vi, thật đúng là khiến người ta ngất ngây thần trí, vô tình nâng cằm lên, đổi khách làm chủ, gặm cái miệng mềm như bông, đầu lưỡi dò xét một chút.
Hầu Mễ Vi tuyệt đối không ngờ Đàm Gia Lạc lại có thể chuyển sang chủ động, ngược lại đối phương đáp lại, cô lại có chút muốn rút lui.
Đỉnh đầu Đàm Gia Lạc nâng lên theo động tác đứng dậy của Hầu Mễ Vi, gần như điên cuồng ở trong miệng Hầu Mễ Vi càn quét, hàm răng trừng phạt tính gặm cắn cánh môi kia, khắng khít không kẽ hở.
Hầu Mễ Vi dùng sức để đẩy Đàm Gia Lạc ra, rồi mỉm cười tà mị nhìn anh mà nói
- Gia Lạc ơi Gia Lạc có phải anh đã hối hận vì đã cùng em chơi trò mạo hiểm này không?
Đàm Gia Lạc trước nay chưa từng để bất cứ ai nắm được tâm tư của mình, ngay cả Hầu Mễ Vi cũng như vậy. Cho nên Đàm Gia Lạc dù lòng hối hận nhưng miệng vẫn phủ nhận
- em nghĩ sao? Đàm Gia Lạc tôi trước nay chưa từng nghĩ sẽ hối hận với quyết định mà mình đã đưa ra.
Hầu Mễ Vi vẫn giữ lấy nụ cười đó nhìn Đàm Gia Lạc nhưng lần này cô lại chủ động trèo lên trên người Đàm Gia Lạc. Tay lại không yên phận sờ soạng khắp cả cơ thể Đàm Gia Lạc, tháo bỏ cả chiếc áo sơ mi quăng xuống sàn. Cứ thế mà vờn Đàm Gia Lạc cho đến cả tiếng đồng hồ cũng chẳng làm chuyện gì quá ngoài sờ soạng, rồi lại chọc cho Đàm Gia Lạc tức đến không nói nửa lời, còn khiến ' anh bạn nhỏ ' của hắn căn trướng đến dịch đầy mà vẫn chẳng động đến.
- em có phải là không dám chơi lớn?
Hầu Mễ Vi hiểu rõ ý tứ trong lời của Đàm Gia Lạc nhưng cô biết đó chỉ là khiêu khích nên cũng chẳng quá quan tâm.
- đúng là em không dám! Nhưng mà em lại rất thích thú với tiểu tam lên giường cùng anh! Hay là...
Lời chưa nói hết Hầu Mễ Vi đã ra khỏi mật thất nhấc điện thoại gọi cho ai đó.
Hết chap 14
Trò chơi mạo hiểm (2)
Trong phòng ngủ đơn sơ, ánh đèn mờ nhạt, vì vậy lộ ra một chút mập mờ, không một chút tạp âm, đều là tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, nằm trên giường lớn, hai chân bị trói vào đầu giường, toàn thân trần truồng, chiếc bụng bằng phẳng không có chút thịt dư.
Hai cánh tay mở lớn, bị cột trên đầu giường, đến giờ thì Đàm Gia Lạc vẫn không tin được hắn lại có ngày sẽ lại chơi trò chơi bị giam này như thế này với một nữ nhân.
Hầu Mễ Vi từ trong nhà vệ sinh bước ra, trên người thay đi chiếc váy lúc nãy, thay vào đó là chiếc váy tình thú mà Đàm Gia để trong tủ.
Chiếc váy cô chọn là màu đen hai dây lại trong suốt lộ cả nội y bên trong, cùng với làn da trắng mịn của cô càng làm cho Hầu Mễ Vi cô trở nên vô cùng quyến rũ, hấp dẫn.
Đàm Gia Lạc bị trói trên giường chỉ có thể ngắm nhưng không thể chạm làm cho hắn lần đầu tiên hối hận vì đã chơi lớn như vậy. Mỹ nhân trước mặt thì không thể thịt, lại còn bị ' anh bạn nhỏ ' của mình làm căng cứng đến khó chịu.
Hầu Mễ Vi nhìn thấy như vậy vô cùng thích thú nhìn Đàm Gia Lạc nhếch mép cười. Rồi tiến lại ngồi trên sô pha, lấy chai rượu để sẵn trên bàn mở ra rót vào ly, sau đó bưng lên một ly chậm chạp không chịu uống vào, còn tầm mắt thì chưa từng rời khỏi thân thể người đàn ông trên giường.
Không cúi đầu, không lên tiếng, thái độ trước sau như một, không thể không nói có dũng khí! Hầu Mễ Vi thật sự là cược quá lớn cho ván cược này rồi! Nếu không may Đàm Gia Lạc mà thoát được còng tay và dây trói thì e rằng đêm nay không phải Hầu Mễ Vi đùa giỡn với Đàm Gia Lạc mà là Đàm Gia Lạc hắn khiến cô thống khổ.
Hai khối cơ ngực rắn chắc đang theo hô hấp nặng nề của chủ nhân mà lên xuống, bởi vì thần kinh cẳng thẳng, tám khối cơ bụng hoàn toàn gồ lên, có thể thấy được thường ngày tương đối chăm chỉ rèn luyện, xuống chút nữa.
- em biết anh rất khó chịu nhưng mà...anh đã dám thách thức thì cũng phải bị phạt.
Hầu Mễ Vi trước nay không nói hai lời, đôi tay bưng lấy thật chặt đỉnh đầu không an phận mạnh mẽ hôn, vốn chỉ muốn trêu chọc một phen, không ngờ càng lúc càng nghiêm trọng: "Ừm!"
Lơ đãng tản ra yêu kiều khiến cho người đàn ông tĩnh tâm cảm nhận đối phương truyền cho hắn nhưng không biết trong cái miệng nhỏ nhắn sao lại có mùi vị ngọt ngào như vậy, khác với lần trước hắn đã cố tình chiếm đoạt.
Có mùi vị rượu vang thấm vào ruột gan, tự cho rằng trong thiên hạ chưa từng có loại rượu nào mà anh chưa thưởng thức qua, nhưng loại rượu cùng với mùi hương trong miệng của Hầu Mễ Vi, thật đúng là khiến người ta ngất ngây thần trí, vô tình nâng cằm lên, đổi khách làm chủ, gặm cái miệng mềm như bông, đầu lưỡi dò xét một chút.
Hầu Mễ Vi tuyệt đối không ngờ Đàm Gia Lạc lại có thể chuyển sang chủ động, ngược lại đối phương đáp lại, cô lại có chút muốn rút lui.
Đỉnh đầu Đàm Gia Lạc nâng lên theo động tác đứng dậy của Hầu Mễ Vi, gần như điên cuồng ở trong miệng Hầu Mễ Vi càn quét, hàm răng trừng phạt tính gặm cắn cánh môi kia, khắng khít không kẽ hở.
Hầu Mễ Vi dùng sức để đẩy Đàm Gia Lạc ra, rồi mỉm cười tà mị nhìn anh mà nói
- Gia Lạc ơi Gia Lạc có phải anh đã hối hận vì đã cùng em chơi trò mạo hiểm này không?
Đàm Gia Lạc trước nay chưa từng để bất cứ ai nắm được tâm tư của mình, ngay cả Hầu Mễ Vi cũng như vậy. Cho nên Đàm Gia Lạc dù lòng hối hận nhưng miệng vẫn phủ nhận
- em nghĩ sao? Đàm Gia Lạc tôi trước nay chưa từng nghĩ sẽ hối hận với quyết định mà mình đã đưa ra.
Hầu Mễ Vi vẫn giữ lấy nụ cười đó nhìn Đàm Gia Lạc nhưng lần này cô lại chủ động trèo lên trên người Đàm Gia Lạc. Tay lại không yên phận sờ soạng khắp cả cơ thể Đàm Gia Lạc, tháo bỏ cả chiếc áo sơ mi quăng xuống sàn. Cứ thế mà vờn Đàm Gia Lạc cho đến cả tiếng đồng hồ cũng chẳng làm chuyện gì quá ngoài sờ soạng, rồi lại chọc cho Đàm Gia Lạc tức đến không nói nửa lời, còn khiến ' anh bạn nhỏ ' của hắn căn trướng đến dịch đầy mà vẫn chẳng động đến.
- em có phải là không dám chơi lớn?
Hầu Mễ Vi hiểu rõ ý tứ trong lời của Đàm Gia Lạc nhưng cô biết đó chỉ là khiêu khích nên cũng chẳng quá quan tâm.
- đúng là em không dám! Nhưng mà em lại rất thích thú với tiểu tam lên giường cùng anh! Hay là...
Lời chưa nói hết Hầu Mễ Vi đã ra khỏi mật thất nhấc điện thoại gọi cho ai đó.
Hết chap 14
Bình luận facebook