Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-43
Chương 43: Sự xuất hiện của Đoan Mộc Khải
Sự xuất hiện của Đoan Mộc Khải
- phu nhân chúng ta đã chơi cạn tiền, chúng ta quay về đi ạ!
Thuộc hạ mà dám lên tiếng khuyên ngăn Hầu Mễ Vi thì cũng chỉ có mỗi một người là vị phó huấn luyện - Trác Vĩ.
Hầu Mễ Vi chính là không muốn về. Khi nghe được lời của Trác Vĩ nói cô càng không cam tâm, bình thường là Đàm Gia Lạc quản cô còn hôm nay thì lại là một tên huấn luyện của Đàm gia quân đến quản cô. Vậy thì cô đây chính là không tuân để xem ai giỏi!
' pằng ' Hầu Mễ Vi không biết từ đâu lấy trong áo vest ra khẩu súng lục màu bạc, nhìn cách thiết kế và âm thanh của cây súng có thể biết được cây súng có âm thanh cực vang lại bắn được rất xa so với súng thông thường.
Nghe được tiếng súng tất cả người trong sòng bài đều sợ hãi chạy bỏ tán loạn. Có người thì chạy, người thì bình tĩnh xem tình hình. Nhưng hầu hết người vào đây đều chạy ra khỏi hơn phân nửa bởi vì họ sợ mất mạng. Phân nửa còn lại thì đều có máu mặt hoặc là làn anh chị nên mới không lo sợ.
- tên quản lý ở đây tên gì?
Hầu Mễ Vi đã thành công phá hoại bầu không khí náo nhiệt của sòng bài nhưng cô lại quên không điều tra lý lịch và người quản lý trừ nghe nói Đàm Gia Lạc. Vì thế khí thế hụt xuống một chút quay sang hỏi Trác Vĩ bên cạnh.
- Tạ Viễn Long...
Hầu Mễ Vi cực kì hài lòng với câu trả lời, chưa kịp để Trác Vĩ nói hết thì cô đã tiến về phía cầu thang vài bước đánh hết mấy tên vệ sĩ kia. Rõ chính là Hầu Mễ Vi mang trong người một niềm tin cà khịa cực mạnh. Cô căn bản chính là không sợ phiền phức bởi vì thuộc hạ đi theo cô cũng sấp sỉ bọn người của sòng bài.
- gọi ông chủ các người ra đây! Ta muốn gặp hắn ta, mở sòng bài lớn vậy mà lại chơi gian lận, hết cả 200.000 tệ của ta.
200.000 tệ? Người xung quanh nghe mà phải bàn tán xôn xao, người mà dám bỏ ra con số lớn như vậy để đến sòng bài chơi thì đếm trên đầu ngón tay cũng chỉ được vài người. Điều mà họ ngạc nhiên là vì người mang số tiền lớn vậy để chơi lại là một cô gái, lại còn rất trẻ trung. Cho dù là con gái ông trùm hay đại gia đều cũng chẳng dám chơi lớn như vậy. Cả khẩu khí cũng quá mạnh mẽ!
- phu nhân đừng...
Trác Vĩ định lên tiếng can ngăn thì lại bị Hầu Mễ Vi quát lớn vào mặt. Mọi người xung quanh nhìn mà phải lắc đầu, có người còn cảm thấy lo sợ, lo sợ ở đây là thay cho Hầu Mễ Vi bởi vì ông chủ sòng bài này là do Đàm Gia Lạc nắm quyền và quản lý.
Có ai lại ngu ngốc đi đối đầu với một ông trùm Hắc đạo chứ? Lại còn là một cô gái...
- cô gái vẫn là nên im lặng thì hơn! Ông chủ nơi này không phải là người cô có thể gặp, càng không phải là người dễ chọc.
Một người phụ nữ lên tiếng nhắc nhở bởi vì người phụ nữ này hi vọng Hầu Mễ Vi sẽ biết sợ mà im lặng.
Nhưng Hầu Mễ Vi căn bản không để lọt lời nói của người phụ nữ này vào tai. Cô ngông cuồng hơn lật đổ cả bàn mặt trượt bên cạnh, rồi lại lật đổ luôn cả những bàn khác bên cạnh.
Ngang tàn hơn chính là nổ súng bắn bị thương mấy tên vệ sĩ vừa xông vào. Nhưng lại chẳng một ai dám lên tiếng ngăn cản, cũng chẳng ai dám động đậy.
- người quản lý không ra thì tôi sẽ giết sạch từng người ở đây, 1 phút lại 1 người.
Vệ sĩ được điều động từ xung quanh sòng bài vào bao vây Hầu Mễ Vi nhưng cô căn bản không sợ, cách 1 phút lại ra tay bắn một người nhưng lại chẳng ai dám lên tiếng, cũng chẳng dám xông lên hay ra tay.
30 phút trôi qua Hầu Mễ Vi quả thật rất giữ lời hứa bắn bị thương 30 người, đạn mang trong người cũng chẳng còn để tiếp tục bắn.
- đã 30 người rồi mà tên nhát gan đó vẫn không xuất hiện sao?
Hầu Mễ Vi thật sự đã mất kiên nhẫn, cô nghĩ doạ vài tên thì Tạ Viễn Long sẽ xuất hiện nhừn nào ngờ lại khiến cô thất vọng như vậy.
Cũng đúng lúc này một người đàn ông xuất hiện ngũ quan trên gương mặt vô cùng hoàn mỹ, ánh mắt màu thạch anh sắt bén chứa đựng trong đó là sự lạnh lẽo và vô tình có đủ khả năng để giết con mồi qua ánh mắt. Trên người đơn giản chỉ là áo sơ mi đen phối với quần jeans trắng, bên ngoài khoác thêm một áo khoác da màu đen có thể nói là hảo soái ca, ánh mắt giết được người mà ngay cả nhan sắc cũng giết được người.
Hầu Mễ Vi đứng đơ người mất mấy phút mới có thể hoàn hồn trở lại. Nhan sắc người đàn ông này so với chồng cô Đàm Gia Lạc quả thật là bất phân thắng bại. Nếu như cô không gả cho Đàm Gia Lạc nhất định sẽ gả cho người đàn ông trước mặt này.
Cái suy nghĩ này của cô mà bị Đàm Gia Lạc biết được, hắn nhất định sẽ bóp chết cô mất.
Hết chap 43
Sự xuất hiện của Đoan Mộc Khải
- phu nhân chúng ta đã chơi cạn tiền, chúng ta quay về đi ạ!
Thuộc hạ mà dám lên tiếng khuyên ngăn Hầu Mễ Vi thì cũng chỉ có mỗi một người là vị phó huấn luyện - Trác Vĩ.
Hầu Mễ Vi chính là không muốn về. Khi nghe được lời của Trác Vĩ nói cô càng không cam tâm, bình thường là Đàm Gia Lạc quản cô còn hôm nay thì lại là một tên huấn luyện của Đàm gia quân đến quản cô. Vậy thì cô đây chính là không tuân để xem ai giỏi!
' pằng ' Hầu Mễ Vi không biết từ đâu lấy trong áo vest ra khẩu súng lục màu bạc, nhìn cách thiết kế và âm thanh của cây súng có thể biết được cây súng có âm thanh cực vang lại bắn được rất xa so với súng thông thường.
Nghe được tiếng súng tất cả người trong sòng bài đều sợ hãi chạy bỏ tán loạn. Có người thì chạy, người thì bình tĩnh xem tình hình. Nhưng hầu hết người vào đây đều chạy ra khỏi hơn phân nửa bởi vì họ sợ mất mạng. Phân nửa còn lại thì đều có máu mặt hoặc là làn anh chị nên mới không lo sợ.
- tên quản lý ở đây tên gì?
Hầu Mễ Vi đã thành công phá hoại bầu không khí náo nhiệt của sòng bài nhưng cô lại quên không điều tra lý lịch và người quản lý trừ nghe nói Đàm Gia Lạc. Vì thế khí thế hụt xuống một chút quay sang hỏi Trác Vĩ bên cạnh.
- Tạ Viễn Long...
Hầu Mễ Vi cực kì hài lòng với câu trả lời, chưa kịp để Trác Vĩ nói hết thì cô đã tiến về phía cầu thang vài bước đánh hết mấy tên vệ sĩ kia. Rõ chính là Hầu Mễ Vi mang trong người một niềm tin cà khịa cực mạnh. Cô căn bản chính là không sợ phiền phức bởi vì thuộc hạ đi theo cô cũng sấp sỉ bọn người của sòng bài.
- gọi ông chủ các người ra đây! Ta muốn gặp hắn ta, mở sòng bài lớn vậy mà lại chơi gian lận, hết cả 200.000 tệ của ta.
200.000 tệ? Người xung quanh nghe mà phải bàn tán xôn xao, người mà dám bỏ ra con số lớn như vậy để đến sòng bài chơi thì đếm trên đầu ngón tay cũng chỉ được vài người. Điều mà họ ngạc nhiên là vì người mang số tiền lớn vậy để chơi lại là một cô gái, lại còn rất trẻ trung. Cho dù là con gái ông trùm hay đại gia đều cũng chẳng dám chơi lớn như vậy. Cả khẩu khí cũng quá mạnh mẽ!
- phu nhân đừng...
Trác Vĩ định lên tiếng can ngăn thì lại bị Hầu Mễ Vi quát lớn vào mặt. Mọi người xung quanh nhìn mà phải lắc đầu, có người còn cảm thấy lo sợ, lo sợ ở đây là thay cho Hầu Mễ Vi bởi vì ông chủ sòng bài này là do Đàm Gia Lạc nắm quyền và quản lý.
Có ai lại ngu ngốc đi đối đầu với một ông trùm Hắc đạo chứ? Lại còn là một cô gái...
- cô gái vẫn là nên im lặng thì hơn! Ông chủ nơi này không phải là người cô có thể gặp, càng không phải là người dễ chọc.
Một người phụ nữ lên tiếng nhắc nhở bởi vì người phụ nữ này hi vọng Hầu Mễ Vi sẽ biết sợ mà im lặng.
Nhưng Hầu Mễ Vi căn bản không để lọt lời nói của người phụ nữ này vào tai. Cô ngông cuồng hơn lật đổ cả bàn mặt trượt bên cạnh, rồi lại lật đổ luôn cả những bàn khác bên cạnh.
Ngang tàn hơn chính là nổ súng bắn bị thương mấy tên vệ sĩ vừa xông vào. Nhưng lại chẳng một ai dám lên tiếng ngăn cản, cũng chẳng ai dám động đậy.
- người quản lý không ra thì tôi sẽ giết sạch từng người ở đây, 1 phút lại 1 người.
Vệ sĩ được điều động từ xung quanh sòng bài vào bao vây Hầu Mễ Vi nhưng cô căn bản không sợ, cách 1 phút lại ra tay bắn một người nhưng lại chẳng ai dám lên tiếng, cũng chẳng dám xông lên hay ra tay.
30 phút trôi qua Hầu Mễ Vi quả thật rất giữ lời hứa bắn bị thương 30 người, đạn mang trong người cũng chẳng còn để tiếp tục bắn.
- đã 30 người rồi mà tên nhát gan đó vẫn không xuất hiện sao?
Hầu Mễ Vi thật sự đã mất kiên nhẫn, cô nghĩ doạ vài tên thì Tạ Viễn Long sẽ xuất hiện nhừn nào ngờ lại khiến cô thất vọng như vậy.
Cũng đúng lúc này một người đàn ông xuất hiện ngũ quan trên gương mặt vô cùng hoàn mỹ, ánh mắt màu thạch anh sắt bén chứa đựng trong đó là sự lạnh lẽo và vô tình có đủ khả năng để giết con mồi qua ánh mắt. Trên người đơn giản chỉ là áo sơ mi đen phối với quần jeans trắng, bên ngoài khoác thêm một áo khoác da màu đen có thể nói là hảo soái ca, ánh mắt giết được người mà ngay cả nhan sắc cũng giết được người.
Hầu Mễ Vi đứng đơ người mất mấy phút mới có thể hoàn hồn trở lại. Nhan sắc người đàn ông này so với chồng cô Đàm Gia Lạc quả thật là bất phân thắng bại. Nếu như cô không gả cho Đàm Gia Lạc nhất định sẽ gả cho người đàn ông trước mặt này.
Cái suy nghĩ này của cô mà bị Đàm Gia Lạc biết được, hắn nhất định sẽ bóp chết cô mất.
Hết chap 43
Bình luận facebook