Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-60
Chương 60: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
- tại sao em không hỏi anh?
Vừa về đến Đình gia, Hầu Mễ Vi vừa định lên phòng lại bị Đình Phong nắm tay giữ lại.
Đình Phong hiểu rõ trong lòng của Hầu Mễ Vi rất muốn hỏi anh ta tại sao giấu cô nguyên nhân cô mất trí nhưng chờ suốt cả quá trình về đến nhà Hầu Mễ Vi một chữ cũng không hỏi, làm như vậy chỉ khiến Đình Phong khó chịu. Cho nên anh ta tự mở miệng hỏi cô trước.
- có gì đáng để hỏi sao? Chúng ta là vợ chồng tin tưởng anh là việc em nên làm. Nếu là chuyện anh muốn nói thì anh đã nói, còn chuyện anh không muốn nói em cũng không muốn hỏi. Đó gọi là tôn trọng anh.
Hầu Mễ Vi nói rồi, lấy tay gỡ tay của mình ra khỏi Đình Phong, bước lên phòng.
- anh không muốn mất em nên mới không nói cho em biết.
~ bệnh viện Ái Tân
Sau khi Lý Trân Trân được đưa vào bệnh viện thì vẫn luôn ở trong phòng cấp cứu.
- Lạc Gia đã điều tra được là ai làm.
Vụ nổ bom tuy không lớn nhưng cũng làm bị thương mấy mạng người, lại còn nhắm vào Lý Trân Trân mà kẻ có thâm thù với Lý Trân Trân đều chỉ có trong giới showbiz làm sao lại đủ bản lĩnh dám đi đặt bom. Mới đầu Đàm Gia Lạc còn nghĩ đến món quà lớn mà Đình Phong tặng là đặt bom nhưng suy nghĩ lại Đình Phong có thù thì cũng nhắm vào hắn làm sao lại hại người không liên can, huống hồ cho dù hại người liên can thì đã đặt đủ lượng lớn bom để không sống sót làm sao có thể chỉ đơn giản đặt hai quả.
- là tiểu thư đã đặt bom, loại bom mà cô ấy đặt là bom điều khiển từ xa tự thiết kế.
Tiểu thư mà Vĩnh Trung nhắc đến cũng chỉ có một người duy nhất là Đàm Hy Đình, cũng chỉ có Đàm Hy Đình mới có gan lớn dám làm hại Lý Trân Trân.
- sai người chăm sóc cô ấy, chúng ta về!
~ Đàm gia viên
Đúng như dự đoán của Đàm Gia Lạc vừa trở về đã thấy Đàm Hy Đình và Hầu Phi Vũ ngồi bên trong đại sảnh nhàn hạ uống trà.
- còn có mặt mũi trở về sao?
Vừa gặp đã hỏi, nếu như không phải có Hầu Phi Vũ ở đây Đàm Gia Lạc đã đi đến đánh Đàm Hy Đình rồi.
- người nên hỏi câu này là tôi mới phải? Đàm Gia Lạc tôi đã nói với anh những gì anh quên rồi sao? Có cần Hầu Phi Vũ này nhắc lại cho anh nhớ hay không?
Nếu như không phải nể tình Hầu Phi Vũ là em vợ thì với tính cách của Đàm Gia Lạc đã băm nhuyễn Hầu Phi Vũ ra. Bởi vì trong lòng Đàm Gia Lạc cảm thấy có lỗi với Hầu Mễ Vi nên mới để cho Hầu Phi Vũ muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, để Hầu Phi Vũ trèo lên đầu nhưng có lẽ Hầu Phi Vũ đã đi quá giới hạn.
- chuyện tôi nói nhất định làm được. Cậu đừng nghĩ tôi nhượng bộ cậu là cậu có quyền ở trên đầu tôi làm càn.
- chị tôi trở về rồi, tôi không muốn thấy chị ấy bên ngoài không danh không phận.
Không danh không phận? Ý trên mặt chữ sao? Chẳng phải Hầu Mễ Vi bên ngoài vẫn đang là Đình thiếu phu nhân được tôn kính sao? So với làm Đàm phu nhân tuy không bằng nhưng vẫn luôn ở trên đầu kẻ khác sai khiến đủ điều. Như vậy mà lại nói không danh không phận.
~
Trong thư phòng tối tăm Đình Phong ngồi tựa trên ghế, còn Diệp Thủ - thuộc hạ thân cận của anh ta lại đứng trong phòng báo cáo tình hình.
- Đình thiếu, lô vũ khí chúng ta giao dịch cùng với Tứ Gia đã bị Đàm Gia Lạc cho người đặt bom nổ tung.
Nghe Diệp Thủ báo cáo trong lòng Đình Phong lại hiện lên tia phức tạp, anh ta còn chưa động thủ ra tay với Đàm Gia Lạc vậy mà hắn lại ra tay trước trên đầu phá hoại cả mối làn ăn lớn.
Còn nghĩ có thể vì Hầu Mễ Vi mà từ bỏ hận thù nhưng có lẽ không phải như vậy, ngược lại còn khiến hận thù chất chồng, ân oán càng sâu đậm.
- cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Đàm Gia Lạc vậy thì đành phải tiễn mày xuống gặp Diêm Vương. Cứ làm theo kế hoạch đi!
Diệp Thủ gật đầu rồi gật đầu như hiểu ý rồi quay rời đi.
Đúng lúc Diệp Thủ ra bên ngoài lại lướt ngang qua Hầu Mễ Vi đang hướng lên phòng Đình Phong.
Đây là lần đầu mà Hầu Mễ Vi gặp Diệp Thủ, trí nhớ cô đặc biệt tốt nên tất cả các thuộc hạ của Đình Phong cô đều nhớ mặt hết tất, nhưng quả thật sống ở đây hơn nửa năm trời cô là lần đầu tiên gặp Diệp Thủ xuất hiện ở Đình gia.
Nét mặt Diệp Thủ so với Diệp Vũ là giống nhau đến 70% vì họ là anh em song sinh. Cho nên mặc dù mất trí nhớ nhưng vừa lướt qua Diệp Thủ thì Hầu Mễ Vi liền có cảm giác quen thuộc như đã gặp ở đâu chỉ là không thể nhớ ra nổi.
Gạt bỏ suy nghĩ Hầu Mễ Vi nhanh chóng tiến về phía phòng Đình Phong đẩy cửa bước vào.
- A.Phong hôm nay em đi khám thai, sẵn tiện muốn đến trung tâm mua sắm mua ít quần áo cho em bé.
Đình Phong từ trên ghế tựa đứng dậy đi về phía mắc áo lấy chiếc áo vest đang treo, rồi tiến lại phía Hầu Mễ Vi đáp lại:
- anh đưa em đi!
Hầu Mễ Vi mỉm cười dịu dàng nhìn Đình Phong, rồi cùng anh ta đi.
Hết chap 60
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
- tại sao em không hỏi anh?
Vừa về đến Đình gia, Hầu Mễ Vi vừa định lên phòng lại bị Đình Phong nắm tay giữ lại.
Đình Phong hiểu rõ trong lòng của Hầu Mễ Vi rất muốn hỏi anh ta tại sao giấu cô nguyên nhân cô mất trí nhưng chờ suốt cả quá trình về đến nhà Hầu Mễ Vi một chữ cũng không hỏi, làm như vậy chỉ khiến Đình Phong khó chịu. Cho nên anh ta tự mở miệng hỏi cô trước.
- có gì đáng để hỏi sao? Chúng ta là vợ chồng tin tưởng anh là việc em nên làm. Nếu là chuyện anh muốn nói thì anh đã nói, còn chuyện anh không muốn nói em cũng không muốn hỏi. Đó gọi là tôn trọng anh.
Hầu Mễ Vi nói rồi, lấy tay gỡ tay của mình ra khỏi Đình Phong, bước lên phòng.
- anh không muốn mất em nên mới không nói cho em biết.
~ bệnh viện Ái Tân
Sau khi Lý Trân Trân được đưa vào bệnh viện thì vẫn luôn ở trong phòng cấp cứu.
- Lạc Gia đã điều tra được là ai làm.
Vụ nổ bom tuy không lớn nhưng cũng làm bị thương mấy mạng người, lại còn nhắm vào Lý Trân Trân mà kẻ có thâm thù với Lý Trân Trân đều chỉ có trong giới showbiz làm sao lại đủ bản lĩnh dám đi đặt bom. Mới đầu Đàm Gia Lạc còn nghĩ đến món quà lớn mà Đình Phong tặng là đặt bom nhưng suy nghĩ lại Đình Phong có thù thì cũng nhắm vào hắn làm sao lại hại người không liên can, huống hồ cho dù hại người liên can thì đã đặt đủ lượng lớn bom để không sống sót làm sao có thể chỉ đơn giản đặt hai quả.
- là tiểu thư đã đặt bom, loại bom mà cô ấy đặt là bom điều khiển từ xa tự thiết kế.
Tiểu thư mà Vĩnh Trung nhắc đến cũng chỉ có một người duy nhất là Đàm Hy Đình, cũng chỉ có Đàm Hy Đình mới có gan lớn dám làm hại Lý Trân Trân.
- sai người chăm sóc cô ấy, chúng ta về!
~ Đàm gia viên
Đúng như dự đoán của Đàm Gia Lạc vừa trở về đã thấy Đàm Hy Đình và Hầu Phi Vũ ngồi bên trong đại sảnh nhàn hạ uống trà.
- còn có mặt mũi trở về sao?
Vừa gặp đã hỏi, nếu như không phải có Hầu Phi Vũ ở đây Đàm Gia Lạc đã đi đến đánh Đàm Hy Đình rồi.
- người nên hỏi câu này là tôi mới phải? Đàm Gia Lạc tôi đã nói với anh những gì anh quên rồi sao? Có cần Hầu Phi Vũ này nhắc lại cho anh nhớ hay không?
Nếu như không phải nể tình Hầu Phi Vũ là em vợ thì với tính cách của Đàm Gia Lạc đã băm nhuyễn Hầu Phi Vũ ra. Bởi vì trong lòng Đàm Gia Lạc cảm thấy có lỗi với Hầu Mễ Vi nên mới để cho Hầu Phi Vũ muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, để Hầu Phi Vũ trèo lên đầu nhưng có lẽ Hầu Phi Vũ đã đi quá giới hạn.
- chuyện tôi nói nhất định làm được. Cậu đừng nghĩ tôi nhượng bộ cậu là cậu có quyền ở trên đầu tôi làm càn.
- chị tôi trở về rồi, tôi không muốn thấy chị ấy bên ngoài không danh không phận.
Không danh không phận? Ý trên mặt chữ sao? Chẳng phải Hầu Mễ Vi bên ngoài vẫn đang là Đình thiếu phu nhân được tôn kính sao? So với làm Đàm phu nhân tuy không bằng nhưng vẫn luôn ở trên đầu kẻ khác sai khiến đủ điều. Như vậy mà lại nói không danh không phận.
~
Trong thư phòng tối tăm Đình Phong ngồi tựa trên ghế, còn Diệp Thủ - thuộc hạ thân cận của anh ta lại đứng trong phòng báo cáo tình hình.
- Đình thiếu, lô vũ khí chúng ta giao dịch cùng với Tứ Gia đã bị Đàm Gia Lạc cho người đặt bom nổ tung.
Nghe Diệp Thủ báo cáo trong lòng Đình Phong lại hiện lên tia phức tạp, anh ta còn chưa động thủ ra tay với Đàm Gia Lạc vậy mà hắn lại ra tay trước trên đầu phá hoại cả mối làn ăn lớn.
Còn nghĩ có thể vì Hầu Mễ Vi mà từ bỏ hận thù nhưng có lẽ không phải như vậy, ngược lại còn khiến hận thù chất chồng, ân oán càng sâu đậm.
- cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Đàm Gia Lạc vậy thì đành phải tiễn mày xuống gặp Diêm Vương. Cứ làm theo kế hoạch đi!
Diệp Thủ gật đầu rồi gật đầu như hiểu ý rồi quay rời đi.
Đúng lúc Diệp Thủ ra bên ngoài lại lướt ngang qua Hầu Mễ Vi đang hướng lên phòng Đình Phong.
Đây là lần đầu mà Hầu Mễ Vi gặp Diệp Thủ, trí nhớ cô đặc biệt tốt nên tất cả các thuộc hạ của Đình Phong cô đều nhớ mặt hết tất, nhưng quả thật sống ở đây hơn nửa năm trời cô là lần đầu tiên gặp Diệp Thủ xuất hiện ở Đình gia.
Nét mặt Diệp Thủ so với Diệp Vũ là giống nhau đến 70% vì họ là anh em song sinh. Cho nên mặc dù mất trí nhớ nhưng vừa lướt qua Diệp Thủ thì Hầu Mễ Vi liền có cảm giác quen thuộc như đã gặp ở đâu chỉ là không thể nhớ ra nổi.
Gạt bỏ suy nghĩ Hầu Mễ Vi nhanh chóng tiến về phía phòng Đình Phong đẩy cửa bước vào.
- A.Phong hôm nay em đi khám thai, sẵn tiện muốn đến trung tâm mua sắm mua ít quần áo cho em bé.
Đình Phong từ trên ghế tựa đứng dậy đi về phía mắc áo lấy chiếc áo vest đang treo, rồi tiến lại phía Hầu Mễ Vi đáp lại:
- anh đưa em đi!
Hầu Mễ Vi mỉm cười dịu dàng nhìn Đình Phong, rồi cùng anh ta đi.
Hết chap 60
Bình luận facebook