Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 633
Nhóm dịch: Sói Già
- Chúc Long nguy hại rất to lớn, không thể mặc cho nó từ từ lớn mạnh. Nàng nếu thuộc một trong hai mươi tám tinh tú. Xin mời Tử Vi đạo hữu mệnh lệnh thuộc hạ Tinh Quân, đem nàng bắt giữ là được.
Trong biển mây, hiện ra một ngọn đèn đang thiêu đốt.
Tử Vi Đại Đế trầm mặc, tựa hồ cũng không có dị nghị.
Thái Âm Chân Nhân nói:
- Bần đạo cho rằng không phải, Bạch Tố Trinh là nữ tiên, theo lý nên do Tây Vương Mẫu đứng đầu thiên hạ nữ tiên quản hạt. Nàng tuy là một trong hai mươi tám tinh tú, nhưng Nguy Nguyệt Yến Bích Thủy Mãnh cũng thuộc hai mươi tám tinh tú. Xin hỏi Vương Mẫu các nàng là người trong Tử Vi Cung hay là người trong Dao Trì Tiên Cung?
Tử Vi Đại Đế khẽ chắp tay một cái.
Tây Vương Mẫu nói:
- Thái Âm tiểu tử, Bạch Tố Trinh không thể coi như người trong Dao Trì Cung được, ngươi chớ có nghĩ vấy lên trên người ta. Nếu là lùng bắt Bạch Tố Trinh, Hứa Tiên chắc chắn ngăn cản, ngươi cùng hắn có tình sư đồ, ngươi đừng mơ tưởng thoát được can hệ.
Thái Âm Chân Nhân cười nói:
- Không phải bần đạo muốn lôi kéo quan hệ. Nếu nói Dực Hỏa Xà phụ thuộc hai mươi tám tinh tú, lại phụ thuộc Tử Vi Cung, chẳng bằng nói là một trong Chu Tước thất túc. Lẽ nào Chu Tước cũng cùng người không có liên quan? Mà Chu Tước cũng cùng Hứa Tiên rất có quan hệ. Mà nếu nói tình sư đồ, Pháp Hải đạo hữu cùng Hứa Tiên cũng có danh phận sư đồ, hơn nữa cùng Bạch Tố Trinh kia ngày xưa có ân oán. Giữa hai bên từng tranh đấu mấy lần, có thể nói là liên lụy sâu nhất, Bạch Tố Trinh lại từng chịu Quan Thế Âm Bồ Tát điểm hóa, Phật môn có thể nào không đếm xỉa đến?
Pháp Hải tựa như có sở ngộ:
- Ân oán giữa ta cùng bọn họ đã giải quyết rồi, xét đến cùng, Bạch Tố Trinh vẫn là do Chân Vũ Đại Đế thả xuống hạ giới. Vả lại đã ước định thời gian trở về. Việc này nằm trong chức trách của Chân Vũ Đại Đế.
Một đám Thiên Tiên phân biện, việc này coi như cùng ai cũng đều có chút liên quan. Thần niệm của bọn họ ở đây, chân thân không biết không biết, thường thường cần thời gian rất lâu mới có thể nói chuyện. Mà Ngọc Hoàng Đại Đế vốn nên chủ trì hội nghị còn lại là vẫn trầm mặc không nói, cũng không biết có đang nghe hay không, mà không có đưa ra bất cứ định đoạt gì.
Thẳng đến trọng tâm câu chuyện dần dần chếch đi, các loại chuyện hạt vừng hạt kê nhảy ra, tuy rằng là chuyện hơn mấy trăm năm trước, nhưng đối với bọn họ mà nói, lại vẫn rõ ràng như là vừa mới phát sinh qua.
Đặc biệt Thái Âm Chân Nhân và Pháp Hải mượn cớ, đã thành công án kinh điển của Phật đạo hai nhà, tiến hành biện luận sâu sắc.
Đạo viết thanh đàm, Phật viết luận pháp. Bất luận một phái nào cũng đều có đề tài nói không hết, đều là kẻ sĩ cổ đại ăn cơm no, dùng tám chuyện để tiêu tốn thời gian. Mà khi hai loại đề tài này giao tiếp cùng một chỗ, vậy thì trở nên siêu cấp tiêu tốn thời gian.
Càng đừng nói ở chỗ này, tất cả đều là biện thủ tốt nhất của Phật đạo hai phái, vấn đề lập trường cho tới bây giờ là vấn đề căn bản. Khi bọn họ đều về lý niệm của bản thân gia nhập tiến đến. Tiến hành tràng đại thảo luận vĩnh viễn không có kết quả cuối cùng này, trong trọng tâm câu chuyện của bọn họ, đã không biết bao lâu không xuất hiện ba chữ Bạch Tố Trinh này nữa rồi.
Hứa Tiên nói:
- Sư phụ, sao ngươi lại đến đây?
- Hư!
Thái Âm chân nhân để ngón trỏ dựng thẳng ở trên môi, làm ra tư thế chớ có lên tiếng.
Hứa Tiên nhìn chung quanh, không biết là bị ai giám thị.
Thái Âm chân nhân cười nói:
- Ngươi co biết là ngươi đại nạn lâm đầu rồi không?
- Đây không phải là nói chuyện cười sao!
Hứa Tiên nhíu nhíu mày lại:
- Là đại nạn gì?
Thái Âm chân nhân chỉ chỉ lên bầu trời:
- Hiện tại Ngọc Hoàng cùng một đám Thiên Tiên đang thương lượng làm thế nào đối phó với Dực Hỏa Xà Bạch Tố Trinh.
- Thiên Tiên!
Hứa Tiên bị cả kinh, đã gặp qua thủ đoạn của Nam Cực Tiên Ông, đó còn chỉ là phân thân, hắn đã tự nhận xa xa không bằng, tùy tiện xuống tới một Thiên Tiên, chỉ sợ hắn cùng Bạch Tố Trinh sẽ không phải là đối thủ.
- Bất quá ngươi yên tâm, chư vị Thiên Tiên ở trong Đâu Suất Cung đều có chuyện quan trọng, bình thường sẽ không hạ phàm, cũng không nguyện cậy lớn bắt nạt đám nhỏ các ngươi.
Hứa Tiên thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy ta liền yên tâm rồi.
Chỉ cần Thiên Tiên không ra tay, những Thần Tiên khác hắn tự nhân đều có lực đánh một trận.
Thái Âm chân nhân lại lắc đầu mạnh:
- Thực sự là coi khinh anh hùng thiên hạ, Tử Vi Cung Bắc Đấu Thất Tinh Quân, Thiên đình tứ Đại Nguyên Soái, Phật môn chư vị Bồ Tát la hán, ngươi đều có thể địch nổi được sao? Mà phía sau bọn hắn đều là Thiên Tiên thông thiên địa tạo hóa, vì họ bày mưu tính kế. Một ngày thương định xong xuôi, tất sẽ thiết hạ kế sách vạn toàn, ngươi có pháp thuật gì, mà người khác lại không biết?
Hứa Tiên cười gượng nói:
- Ta không biết từ lúc nào mình lại đắc tội nhiều người như vậy?
Lại thầm thở dài thật sâu một hơi:
- Như vậy chẳng phải là hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao?
Những Thiên Tiên kia không thể nào ăn chay được, ai nếu hoài nghi trí mưu của bọn họ, phải hoài nghi chỉ số thông minh của mình trước, tất nhiên sẽ không đưa đến một tiểu quái qua đây cho hắn luyện cấp. Nếu đã ra tay, nhất định sẽ tính ra đối sách bình định hắn.
Thái Âm chân nhân nói:
- Chúc Long xuất thế, vốn chính là muốn cùng người tu hành thiên hạ là địch.
Hứa Tiên nói:
- Vậy sư phụ ngươi thì sao? Ngươi chẳng lẽ không lo lắng gì à?
Thái Âm chân nhân cười thần bí:
- Ta không lo lắng, kỳ thực bọn họ cũng không cần phải lo lắng. Hơn nữa ta nguyên bản tính ra kết cục hẳn phải chết, cũng sẽ không bởi vì ngươi xuất hiện mà hiện ra một tia sinh cơ phải không? Hiện tại ngươi cũng muốn đi cầu một đường sinh cơ kia.
- Làm sao đi cầu?
Tinh thần Hứa Tiên rung lên.
Thái Âm chân nhân lắc đầu thở dài nói:
- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Hứa Tiên nói:
- Sư phụ, Tôn Tử binh pháp không cứu được ta a, người vẫn là tập hợp cho ta mấy loại pháp bảo là được.
- Ta có cho ngươi nhiều pháp bảo đi nữa, lẽ nào người khác không tính được rõ ràng, sẽ không thay đổi chiến lược. Ngươi không có tinh toán. nhất định thất bại không phải nghi ngờ. Hiện nay thiên hạ có thể tính toán cùng bọn họ so sánh được chỉ có một người, Thiên Cơ tử, Ngư Huyền Cơ.
Hứa Tiên sáng tỏ thông suốt:
- Thế nhưng sư phụ ngay cả ở trên thuật số có thể bù đắp được, nhưng lực lượng không đủ chỉ sợ cũng không làm gì được. Hôm nay Thiên đình công kích sắp tới, ta lại không cách nào vượt qua trung thiên kiếp. Lấy tiêu chuẩn Địa Tiên sao có thể địch nổi.
Thái Âm chân nhân nói:
- Đạo tu hành, ngươi một đường đi tới quá mức thuận lợi, linh lực tăng trưởng quá nhanh. Nhưng tâm tính tu vi lại thiếu hụt thật lớn. Đây là bình cảnh của ngươi, nếu là không thể luyện thần hoàn hư, ngay cả có tăng thêm linh lực cũng là vô dụng.
Lại khoát khoát tay nói:
- Bất quá ngươi cũng không cần nóng ruột, vi sư đã giúp ngươi kéo dài thời gian, Thiên đình tạm thời sẽ không phái người xuống đâu. Ngươi chậm rãi thể ngộ là được.
- Chúc Long nguy hại rất to lớn, không thể mặc cho nó từ từ lớn mạnh. Nàng nếu thuộc một trong hai mươi tám tinh tú. Xin mời Tử Vi đạo hữu mệnh lệnh thuộc hạ Tinh Quân, đem nàng bắt giữ là được.
Trong biển mây, hiện ra một ngọn đèn đang thiêu đốt.
Tử Vi Đại Đế trầm mặc, tựa hồ cũng không có dị nghị.
Thái Âm Chân Nhân nói:
- Bần đạo cho rằng không phải, Bạch Tố Trinh là nữ tiên, theo lý nên do Tây Vương Mẫu đứng đầu thiên hạ nữ tiên quản hạt. Nàng tuy là một trong hai mươi tám tinh tú, nhưng Nguy Nguyệt Yến Bích Thủy Mãnh cũng thuộc hai mươi tám tinh tú. Xin hỏi Vương Mẫu các nàng là người trong Tử Vi Cung hay là người trong Dao Trì Tiên Cung?
Tử Vi Đại Đế khẽ chắp tay một cái.
Tây Vương Mẫu nói:
- Thái Âm tiểu tử, Bạch Tố Trinh không thể coi như người trong Dao Trì Cung được, ngươi chớ có nghĩ vấy lên trên người ta. Nếu là lùng bắt Bạch Tố Trinh, Hứa Tiên chắc chắn ngăn cản, ngươi cùng hắn có tình sư đồ, ngươi đừng mơ tưởng thoát được can hệ.
Thái Âm Chân Nhân cười nói:
- Không phải bần đạo muốn lôi kéo quan hệ. Nếu nói Dực Hỏa Xà phụ thuộc hai mươi tám tinh tú, lại phụ thuộc Tử Vi Cung, chẳng bằng nói là một trong Chu Tước thất túc. Lẽ nào Chu Tước cũng cùng người không có liên quan? Mà Chu Tước cũng cùng Hứa Tiên rất có quan hệ. Mà nếu nói tình sư đồ, Pháp Hải đạo hữu cùng Hứa Tiên cũng có danh phận sư đồ, hơn nữa cùng Bạch Tố Trinh kia ngày xưa có ân oán. Giữa hai bên từng tranh đấu mấy lần, có thể nói là liên lụy sâu nhất, Bạch Tố Trinh lại từng chịu Quan Thế Âm Bồ Tát điểm hóa, Phật môn có thể nào không đếm xỉa đến?
Pháp Hải tựa như có sở ngộ:
- Ân oán giữa ta cùng bọn họ đã giải quyết rồi, xét đến cùng, Bạch Tố Trinh vẫn là do Chân Vũ Đại Đế thả xuống hạ giới. Vả lại đã ước định thời gian trở về. Việc này nằm trong chức trách của Chân Vũ Đại Đế.
Một đám Thiên Tiên phân biện, việc này coi như cùng ai cũng đều có chút liên quan. Thần niệm của bọn họ ở đây, chân thân không biết không biết, thường thường cần thời gian rất lâu mới có thể nói chuyện. Mà Ngọc Hoàng Đại Đế vốn nên chủ trì hội nghị còn lại là vẫn trầm mặc không nói, cũng không biết có đang nghe hay không, mà không có đưa ra bất cứ định đoạt gì.
Thẳng đến trọng tâm câu chuyện dần dần chếch đi, các loại chuyện hạt vừng hạt kê nhảy ra, tuy rằng là chuyện hơn mấy trăm năm trước, nhưng đối với bọn họ mà nói, lại vẫn rõ ràng như là vừa mới phát sinh qua.
Đặc biệt Thái Âm Chân Nhân và Pháp Hải mượn cớ, đã thành công án kinh điển của Phật đạo hai nhà, tiến hành biện luận sâu sắc.
Đạo viết thanh đàm, Phật viết luận pháp. Bất luận một phái nào cũng đều có đề tài nói không hết, đều là kẻ sĩ cổ đại ăn cơm no, dùng tám chuyện để tiêu tốn thời gian. Mà khi hai loại đề tài này giao tiếp cùng một chỗ, vậy thì trở nên siêu cấp tiêu tốn thời gian.
Càng đừng nói ở chỗ này, tất cả đều là biện thủ tốt nhất của Phật đạo hai phái, vấn đề lập trường cho tới bây giờ là vấn đề căn bản. Khi bọn họ đều về lý niệm của bản thân gia nhập tiến đến. Tiến hành tràng đại thảo luận vĩnh viễn không có kết quả cuối cùng này, trong trọng tâm câu chuyện của bọn họ, đã không biết bao lâu không xuất hiện ba chữ Bạch Tố Trinh này nữa rồi.
Hứa Tiên nói:
- Sư phụ, sao ngươi lại đến đây?
- Hư!
Thái Âm chân nhân để ngón trỏ dựng thẳng ở trên môi, làm ra tư thế chớ có lên tiếng.
Hứa Tiên nhìn chung quanh, không biết là bị ai giám thị.
Thái Âm chân nhân cười nói:
- Ngươi co biết là ngươi đại nạn lâm đầu rồi không?
- Đây không phải là nói chuyện cười sao!
Hứa Tiên nhíu nhíu mày lại:
- Là đại nạn gì?
Thái Âm chân nhân chỉ chỉ lên bầu trời:
- Hiện tại Ngọc Hoàng cùng một đám Thiên Tiên đang thương lượng làm thế nào đối phó với Dực Hỏa Xà Bạch Tố Trinh.
- Thiên Tiên!
Hứa Tiên bị cả kinh, đã gặp qua thủ đoạn của Nam Cực Tiên Ông, đó còn chỉ là phân thân, hắn đã tự nhận xa xa không bằng, tùy tiện xuống tới một Thiên Tiên, chỉ sợ hắn cùng Bạch Tố Trinh sẽ không phải là đối thủ.
- Bất quá ngươi yên tâm, chư vị Thiên Tiên ở trong Đâu Suất Cung đều có chuyện quan trọng, bình thường sẽ không hạ phàm, cũng không nguyện cậy lớn bắt nạt đám nhỏ các ngươi.
Hứa Tiên thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy ta liền yên tâm rồi.
Chỉ cần Thiên Tiên không ra tay, những Thần Tiên khác hắn tự nhân đều có lực đánh một trận.
Thái Âm chân nhân lại lắc đầu mạnh:
- Thực sự là coi khinh anh hùng thiên hạ, Tử Vi Cung Bắc Đấu Thất Tinh Quân, Thiên đình tứ Đại Nguyên Soái, Phật môn chư vị Bồ Tát la hán, ngươi đều có thể địch nổi được sao? Mà phía sau bọn hắn đều là Thiên Tiên thông thiên địa tạo hóa, vì họ bày mưu tính kế. Một ngày thương định xong xuôi, tất sẽ thiết hạ kế sách vạn toàn, ngươi có pháp thuật gì, mà người khác lại không biết?
Hứa Tiên cười gượng nói:
- Ta không biết từ lúc nào mình lại đắc tội nhiều người như vậy?
Lại thầm thở dài thật sâu một hơi:
- Như vậy chẳng phải là hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao?
Những Thiên Tiên kia không thể nào ăn chay được, ai nếu hoài nghi trí mưu của bọn họ, phải hoài nghi chỉ số thông minh của mình trước, tất nhiên sẽ không đưa đến một tiểu quái qua đây cho hắn luyện cấp. Nếu đã ra tay, nhất định sẽ tính ra đối sách bình định hắn.
Thái Âm chân nhân nói:
- Chúc Long xuất thế, vốn chính là muốn cùng người tu hành thiên hạ là địch.
Hứa Tiên nói:
- Vậy sư phụ ngươi thì sao? Ngươi chẳng lẽ không lo lắng gì à?
Thái Âm chân nhân cười thần bí:
- Ta không lo lắng, kỳ thực bọn họ cũng không cần phải lo lắng. Hơn nữa ta nguyên bản tính ra kết cục hẳn phải chết, cũng sẽ không bởi vì ngươi xuất hiện mà hiện ra một tia sinh cơ phải không? Hiện tại ngươi cũng muốn đi cầu một đường sinh cơ kia.
- Làm sao đi cầu?
Tinh thần Hứa Tiên rung lên.
Thái Âm chân nhân lắc đầu thở dài nói:
- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Hứa Tiên nói:
- Sư phụ, Tôn Tử binh pháp không cứu được ta a, người vẫn là tập hợp cho ta mấy loại pháp bảo là được.
- Ta có cho ngươi nhiều pháp bảo đi nữa, lẽ nào người khác không tính được rõ ràng, sẽ không thay đổi chiến lược. Ngươi không có tinh toán. nhất định thất bại không phải nghi ngờ. Hiện nay thiên hạ có thể tính toán cùng bọn họ so sánh được chỉ có một người, Thiên Cơ tử, Ngư Huyền Cơ.
Hứa Tiên sáng tỏ thông suốt:
- Thế nhưng sư phụ ngay cả ở trên thuật số có thể bù đắp được, nhưng lực lượng không đủ chỉ sợ cũng không làm gì được. Hôm nay Thiên đình công kích sắp tới, ta lại không cách nào vượt qua trung thiên kiếp. Lấy tiêu chuẩn Địa Tiên sao có thể địch nổi.
Thái Âm chân nhân nói:
- Đạo tu hành, ngươi một đường đi tới quá mức thuận lợi, linh lực tăng trưởng quá nhanh. Nhưng tâm tính tu vi lại thiếu hụt thật lớn. Đây là bình cảnh của ngươi, nếu là không thể luyện thần hoàn hư, ngay cả có tăng thêm linh lực cũng là vô dụng.
Lại khoát khoát tay nói:
- Bất quá ngươi cũng không cần nóng ruột, vi sư đã giúp ngươi kéo dài thời gian, Thiên đình tạm thời sẽ không phái người xuống đâu. Ngươi chậm rãi thể ngộ là được.
Bình luận facebook