• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Huyền Thiên (1 Viewer)

  • Chương 199

Trong mắt Chung Khuê loé lên tinh quang, trầm giọng nói:


- Mà tôn chỉ của Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu chúng ta là không bỏ qua bất kỳ cư hội làm ăn nào, không thể nghi ngờ, ngươi chính là cơ hội làm ăn rất lớn đang tiềm ẩn, đây là mục đích chính mà lão hủ tìm ngươi, ta đại biểu cho Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu, thành tâm thành ý mời ngươi làm khách quý cho Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu chúng ta.


Dương Thiên Lôi nói:


- Không phải chứ? Bây giờ ta chỉ là một tên quỷ nghèo đói, căn bản không có gì giao dịch với các ngươi.


- Hiện tại là hiện tại, tương lai là tương lai. Ta nói rồi, ngươi là cơ hội làm ăn tiềm ẩn, chỉ cần ngươi đồng ý làm khách quý của chúng ta là được rồi.


- Chỉ đơn giản như vậy?


- Đương nhiên chỉ cần ngươi trở thành khách quý của Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu chúng ta là được rồi, hưởng tất cả dịch vụ, đan dược, pháp bảo, dược liệu dành cho quý khách tại bất kỳ chi nhánh nào của Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu ở thành Thiên Châu và đại lục Thiên Huyền, đối với tất cả những thứ có giá niêm yết rõ ràng thì ngoại trừ bán đấu giá ra, đều có thể hưởng được đãi ngộ giảm giá 20%, hơn nữa ở bất kỳ chi nhánh nào cũng được cung cấp nơi ở miễn phí cho khách quý, về phòng tu luyện dành cho khách quý thì chỉ cần trả đủ số đan dược vốn gốc mà thôi, đối với địa đồ Ma Vực mới, được hưởng quyền ưu tiên tiến vào, và còn rất nhiều dịch vụ.


- Ha ha... Tốt đến thế ư? Nói đi, có yêu cầu gì?


Dương Thiên Lôi chẳng tin chuyện bánh ngon từ trên trời rơi xuống, thương nhân coi trọng lợi ích, không có lợi ích thì thương nhân sao lại chịu làm? Thật là hoang đường.


Chung Khuê lại nói như đinh đóng cột:


- Không có.


Nghe Chung Khuê nói như thế, Dương Thiên Lôi cũng không biết nói gì, coi mình con nít ba tuổi sao? Có lừa gạt thì cũng không nên gạt như thế chứ, ít ra cũng phải hợp lẽ thường một chút? Ít nhiều cũng phải nói chút điều kiện, nói không chừng mình còn có thể tin tưởng, nhưng lão già này lại nói không có, điều này sao có thể được? Hơi nhíu mày, Dương Thiên Lôi nhìn chằm chằm Chung Khuê nói:


- Chung lão ca, việc này lão ca không nói thật rồi, nếu ta thực sự đồng ý, nhận được nhiều điều tốt như vậy, các ngươi lại chẳng có yêu cầu gì, lão ca nghĩ ta sẽ tin ư?


- Ha ha, ngươi đã gọi ta là Chung lão ca, vậy thì ta sẽ nói thật với ngươi, ngươi nhất định cho rằng, kẻ không gian thì không là thương nhân, không có lợi ích thì chúng ta tuyệt đối sẽ không làm, đúng không?


- Đây là sự thực.


- Đây đúng là sự thực. Không có lợi ích thì chúng ta tuyệt đối sẽ không làm. Nhưng đối với ngươi thì không có yêu cầu gì, không có nghĩa là chúng ta không thu được lợi ích gì, mà ngược lại là đằng khác, làm như thế, ngược lại có thể giúp chúng ta có thể thu được lợi ích càng lâu dài hơn.


Dương Thiên Lôi hơi kinh ngạc nói:


- Nguyện nghe tường tận.


- Rất đơn giản, đây là thế mạnh của Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội chúng ta.


- Thế mạnh?


- Đấy là tạo niềm tin cho chúng ta, thông qua cách đầu tư này, nhận được sự chấp thuận của các ngươi, khi các ngươi có nhu cầu gì, hoặc muốn bán bất kỳ thứ gì, các ngươi sẽ liền nhớ đến Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội, cái gọi là yêu cầu, đơn giản chỉ là một hiệp nghị quân tử. Các ngươi muốn mua ở đâu, muốn bán ở đâu, chúng ta căn bản không thể quản được. Nếu đã như vậy, chi bằng cho các ngươi tự do.


- Có thể ngươi sẽ cho rằng, chúng ta có thể sẽ yêu cầu hàng năm phải cố định giao dịch vật phẩm có giá trị bao nhiêu tại Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội chúng ta, hoặc làm gì đó cho Tinh Diệu, nhưng đây chỉ là nhằm vào hiệp hội thương nghiệp nhỏ hoặc người bình thường. Thành viên khách quý, thuộc về tầng lớp cao, nói những điều này căn bản không có ý nghĩa gì, điều duy nhất có thể ước thúc các ngươi chính là quan hệ hai bên cùng có lợi.


- Giữa thương nhân với nhau, không có bằng hữu, chỉ có lợi ích. Chỉ có lợi ích thì mới ràng buộc được các ngươi với Tinh Diệu lại với nhau. Thế mạnh của chúng ta chính là có thể cung cấp lợi ích lớn nhất cho bất kỳ thành viên khách quý nào, cho dù là mua hay bán tại Tinh Diệu cũng đều sẽ mang đến cho các ngươi lợi ích thực tế lớn nhất, bất kỳ lúc nào các ngươi cũng nghĩ đến Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu đầu tiên, làm được điều đó mới chân chính duy trì được lâu dài.


- Điều quan trọng hơn, có thể trở thành khách quý đều là nhân vật phi thường, hoặc tương lai có khả năng trở thành nhân vật phi thường, ngươi nghĩ xem, duy trì mối quan hệ hợp tác tốt đẹp với những người này thì có nghĩa gì?


Nghe Chung Khuê giải thích cẩn thận, trong lòng Dương Thiên Lôi cũng có chút ngạc nhiên, không ngờ đầu óc kinh doanh của người ở dị giới này lại chẳng thua gì ở Địa Cầu.


- Bây giờ hẳn là ngươi đã tin lão ca ta nói không có yêu cầu gì là sự thật rồi chứ?


- Lợi hại, cao minh.


Dương Thiên Lôi nói từ đáy lòng:


- Được, bây giờ ta đồng ý với lão ca, ta vô cùng nguyện ý trở thành khách quý của Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội.


Dương Thiên Lôi đã hiểu được chỗ cao minh của Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu, đương nhiên cũng tin lời của Chung Khuê nói. Chuyện tốt như vậy, chỉ cần đầu óc không bị bệnh hoạn thì sao có thể không đồng ý chứ?


Trên mặt Chung Khuê lộ vẻ vui mừng nói:


- Được, rất sảng khoái, lão ca ta sắp xếp phòng tu luyện dành cho khách quý cho ngươi trước, ba ngày sau, chờ ngươi xuất quan, thẻ bài khách quý cũng sẽ làm xong, đến lúc đó sẽ đưa cho ngươi.


Dương Thiên Lôi nói:


- Ừm, làm phiền, Chung lão ca.





Chung Khuê dẫn Dương Thiên Lôi đi lên tầng cao nhất, mở cách cửa lớn màu vàng của một gian phòng, nói rằng:


- Lão đệ, vào đi, phòng tu luyện khách quý kỳ thực đều là do đạo khí hoá thành, trước khi ngươi có đạo khí, lúc nào cũng có thể tới đây tu luyện, ha ha, bất quá, chỉ miễn phí một lần này thôi, chỉ có thời gian ba. Tu luyện cho tốt, chúc ngươi sớm ngày luyện hoá hoàn thành, bây giờ ta sẽ đánh thuần dương đan vào, khởi động pháp tắc thời không, ngươi có thể bắt đầu rồi.


- Uh, đa tạ lão ca.


Dương Thiên Lôi đáp một tiếng, liền bước vào gian phòng.


Đọc Truyện Online


Từ bên ngoài nhìn không gian có vẻ rất nhỏ hẹp, nhưng lúc Dương Thiên Lôi đi vào, nó liền biến thành một khuôn viên rộng mười trượng, tuy thua xa không gian thật lớn trong Huyền Hoàng Kỳ, nhưng linh khí thiên địa trong đó lại vô cùng dày đặc, không thua kém gì Huyền Hoàng Kỳ.


Dương Thiên Lôi chậm rãi ngồi xếp bằng trên bồ đoàn ở chính giữa.


Dương Thiên Lôi thầm khen trong lòng:


- Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu này quả nhiên không đơn giản, gần trăm gian phòng vừa nãy hiển nhiên đều là đạo khí biến thành, thực là giàu có.


- Đây chỉ có thể miễn cưỡng gọi là đạo khí mà thôi, không thể đánh đồng với Huyền Hoàng Kỳ được, chỉ dung nhập vào một chút pháp tắc thời không, luyện chế chuyên biệt dành cho tu luyện, hơn nữa chỉ có thể chứa được một người, nếu nhiều hơn thì nó sẽ không chịu đựng nổi.


Lăng Hi nói tiếp:


- Bất quá, trước khi ngươi có đạo khí, tu luyện ở đây hiển nhiên là không tệ.


Tiểu linh thú hưng phấn nói:


- Chủ nhân, Tiểu Bạch cũng đi ra tu luyện nha?


Một tháng qua, tốc độ tiến bộ của tiểu linh thú rất mạnh, vượt hơn cả Dương Thiên Lôi. Nó đã được dưỡng dục không biết bao nhiêu năm trong thế giới băng tuyết, tuy vừa mới sinh ra linh thể, nhưng linh trí của nó đã trải qua vô số năm dưỡng dục, hơn nữa thân thể nó là do trời sinh địa dưỡng, lúc tu luyện hầu như không có chướng ngại nào. Lúc này, trong thời gian một tháng vừa qua, nó đã thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên cấp một đỉnh phong, thân hình cũng lớn gấp đôi so với trước đây.


- Không được, ngươi không thể ra được.


Dương Thiên Lôi còn chưa nói xong, Lăng Hi liền mở miệng cự tuyệt nói:


- Không gian này chắc chắn bị cao thủ của Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội nắm trong lòng bàn tay, nhất cử nhất động ở đây của Thiên Lôi đều dễ dàng bị phát hiện.


Tiểu Bạch đáp một tiếng, liền ngoan ngoãn không nói nữa. Trong khoảng thời gian qua, Lăng Hi nói sao làm vậy, luôn lấy mình là gương, đã khiến cho tiểu linh thú phục sát đất.


- Thiên Lôi, phương pháp luyện hoá khí âm sát thì ta đã truyền cho ngươi rồi, nhưng trong lúc luyện hoá, phải hết sức cẩn thận, luyện hóa từng chút một, mỗi một tia khí âm sát đều ẩn chứa thất tình lục dục và các loại ý chí, kinh lịch của con người, chỉ cần sơ ý một chút thì sẽ nó phản phệ. Chờ ngươi luyện hoá hoàn thành, tâm thần của ngươi chắc chắn được trui rèn rất nhiều, và cũng sẽ nhận được rất nhiều tin tức từ đó. Tuy không bằng tự mình kinh lịch, nhưng có thể giúp căn cơ vững chắc, đó có thể xem con đường trui rèn tâm tính rất tốt. Nhớ kỹ, lúc luyện hoá, nghìn vạn lần không nên bị bất kỳ ảo giác nào mê hoặc, tâm thần phải giữ được không minh, từ từ luyện hoá hấp thu chúng.


Lăng Hi nói tiếp:


- Được rồi, ngươi bắt đầu đi.


Thiên Lôi đáp một tiếng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, một lát sau liền tiến vào trạng thái không linh, tâm thần bắt đầu chậm rãi dung nhập vào từng tia từng tia khí âm sát bàng bạc trong cơ thể...


Tuy trong lòng Dương Thiên Lôi sớm đã có chuẩn bị, thế nhưng khi hắn dung nhập một tia tâm thần vào trong khí âm sát, hắn vẫn phải giật mình, nếu không phải chỉ đơn thuần là dung nhập một tia vào mà thôi, Dương Thiên Lôi không biết mình còn có thể giữ được tâm thần hay không, các loại cảm giác mặt trái như oán trách, tức giận, bất cam, khuất nhục, nóng nảy vô cùng phức tạp... Hầu như chỉ trong thoáng chốc liền dung nhập vào trong tâm thần hắn, từng bức ảnh một xuất hiện trong đầu hắn như phim điện ảnh vậy, những hình ảnh này, đều là những cảnh tử vong chết chóc, ẩn chứa ý chí cường đại, Dương Thiên Lôi có cảm giác như mình đã hóa thân thành nhân vật chính của các hình ảnh đó, mỗi một hình ảnh đều dường như giúp hắn kinh qua từng đợt tẩy lễ khắc cốt ghi tâm.


Thời gian từng phút từng giây qua đi, tuy khí tức trên người Dương Thiên Lôi vẫn còn có những hình ảnh không ngừng biến đổi, nhưng thủy chung có thể bảo vệ được bản tâm, giữ cho linh đài tỉnh táo, không rơi vào ảo cảnh, không đánh mất chính mình.


Lăng Hi cảm ứng được sự biến hóa của Dương Thiên Lôi, cũng dần dần an tâm trở lại.


Chỉ là, Lăng Hi có điều cũng không rõ ràng lắm, đan điền yên lặng một khoảng thời gian kia của Dương Thiên Lôi, vào lúc này, bỗng nhiên tự động vận chuyển một cách lặng lẽ, một luồng ý niệm nhỏ bé nhưng vô cùng tinh thuần đang chậm rãi sinh sôi từ trong đó, hoà nhập vào trong đầu Dương Thiên Lôi, những phù văn màu vàng dung nhập vào đầu Dương Thiên Lôi này bỗng nhiên chớp loé lên một cái, không thể phát hiện được.


Cho dù là Lăng Hi, hay Dương Thiên Lôi cũng đều không hề cảm giác được.


Thế nhưng, chỉ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi lại có một chút lĩnh ngộ.


Dường như có một âm thanh đang nói với hắn, luyện hoá khí âm sát cẩn thận dè dặt như vậy, giống như đứng bên kia núi nhìn lửa cháy, chỉ biết bề ngoài của nó, cảm nhận hơi nóng của nó, nhưng lại không biết nhiệt độ của nó, ánh sáng của nó, cho dù có luyện hoá hoàn toàn, cũng chỉ là thờ ơ bàng quan, được chút da lông bề ngoài, mà không được cái tinh túy bên trong, chỉ có quên đi chính mình, đích thân thâm nhập vào trong đó, đặt mình vào tử địa, dung nhập vào ảo cảnh, ta chính là người, người chính là ta, bức phá tâm ma, phá ảo vọng mà ra, thì mới có thể được tinh túy của nó, dũng mãnh tinh tiến.


"Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con? Không có cái dũng quyết đánh đến cùng, thì sao dũng mãnh tinh tiến?"


Trong nháy mắt, dường như Dương Thiên Lôi đã tỉnh ngộ, giữa hai chân mày liền toả ra từng tia tinh quang sáng chói, tâm thần hắn lúc này căn bản không có chút nào do dự, liền hoàn toàn dung nhập vào trong khí âm sát.


Ầm ầm ầm...


Từng tiếng sấm vang dội trong đầu Dương Thiên Lôi, ảo cảnh ùa nhau xuất hiện, hơn nữa cũng không còn là hình ảnh linh đài tỉnh táo, bàng quan đứng nhìn nữa, mà dường như là không gian chân thực, gần như trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền hoàn toàn đánh mất đi mình, thật sự dung nhập vào trong ảo cảnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom