Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 905
- Hừ! Muốn chết!
Hiên Viên Cửu Dương cảm thấy tình thế không ổn, nguyên bản vẻ ung dung trên khuôn mặt đã biến mất, thay vào đó là cực độ âm tàn, hắn không nghĩ tới Lý Hàn Mai lại quá khó chơi như vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy Lý Hàn Mai, gia hỏa bản tính coi sắc như mạng này tâm đã ngứa ngáy khó chịu, nhất là tấm thân xử nữ thuộc tính băng của Lý Hàn Mai. Nguyên âm của loại nữ nhân này, với hắn mà nói tuyệt đối là thuốc bổ siêu hạng, ít nhất, trước khi không có gặp được Tống Hiểu Phân, vô số nguyên âm hắn đạt được căn bản không thể so sánh với Lý Hàn Mai. Huống chi Lý Hàn Mai còn xinh đẹp gợi cảm như thế...
Cho nên, bất kể như thế nào hắn cũng không nỡ chém giết Lý Hàn Mai chém giết, thậm chí đánh trọng thương cũng không muốn.
Hai chữ
"muốn chết"
thốt ra, hai tay của hắn như tia chớp kết xuất một đạo phù văn, năng lượng thuần dương cuồng bạo, trong phút chốc đánh về phía Lý Hàn Mai. Đó vẫn không phải là đòn sát thủ, chỉ là muốn Lý Hàn Mai bị thương nặng rồi rảnh tay đi xuất thủ hỗ trợ mười thủ hạ vốn tưởng rằng có thể chiến thắng dễ dàng.
Mười thủ hạ này, đồng dạng là từ trong các nữ nhân hiến dâng nguyên âm cho hắn, lựa chọn sàng lọc ra mười người. Cũng không kỳ quái, một là dung mạo và bộ dáng của mười người này đều là nhất lưu, hai là thân mang
"danh khí"
, sảng khoái vô hạn. Mặc dù không còn nguyên âm, nhưng được song tu trợ giúp cũng là một chuyện rất thích ý.
Chỉ có điều, trong nháy mắt hắn phát ra công kích cường hãn, bà thím số bốn bị Dương Thiên Lôi thét to cũng phát ra một tiếng quát khẽ, cùng với Lý Hàn Mai đồng thời phát ra một kích mạnh mẽ.
Làm cho Hiên Viên Cửu Dương cùng bản thân số bốn không thể tưởng được chính là, năng lượng thuộc tính hỏa của số bốn phát ra không ngờ thần kỳ cùng với năng lượng băng thuộc tính của Lý Hàn Mai phát ra đan xen với nhau, tựa như là vô tình băng hỏa hòa vào nhau, trong phút chốc bộc phát ra uy lực kinh người.
Oanh...!
Một tiếng nổ lớn vang lên, không ngờ Hiên Viên Cửu Dương đã bị luồng năng lượng băng hỏa bộc phát cuồng bạo của hai người đẩy lui.
Phụt...
Một ngụm máu đỏ tươi từ trong miệng của Hiên Viên Cửu Dương phun ra.
Lý Hàn Mai cùng số bốn cũng liên tiếp lui về sau mấy bước, hai người rõ ràng cũng bị lực phản chấn khủng bố gây thương tích, khóe miệng rỉ ra máu tươi.
- A...
Hiên Viên Cửu Dương chân chính nổi giận rồi, bất thình lình phát ra một tiếng tru tréo tê tâm liệt phế, lau đi máu tươi khóe miệng, lạnh giọng nói:
- Tốt, tôt, tốt! Không ngờ có thể làm bổn thiếu chủ bị thương! Lý Hàn Mai, vốn ta không nỡ giết cô, một khi đã như vậy, tất cả các người chết đi!
Oành...
Tuy nhiên làm cho mọi người không thể tưởng được chính là, Hiên Viên Cửu Dương mới rít gào muốn bão nổi thì bỗng nhiên trừng to mắt, quay đầu nhìn lại phía sau, vừa vặn nhìn thấy một khuôn mặt đẹp trai đầy tà khí sau đó hai mắt liền tối sầm, ngã xuống đất bất tỉnh.
Lý Hàn Mai và số bốn, cùng với các thành viên căn cứ đang chiếm áp đảo, một đám bất không thể tin được nhìn Dương Thiên Lôi.
- F**k con mẹ mày! Coi tuyệt chiêu ám côn của lão tử không tồn tại sao?
Dương Thiên Lôi cầm trong tay một cái chân ghế, vẻ mặt tà khí lẫm nhiên nói.
Gia hỏa này không ngờ vô thanh vô tức lén lút đi tới phía sau của Hiên Viên Cửu Dương, dùng một cái ám côn, trực tiếp làm cho Hiên Viên Cửu Dương đầu đầy máu tươi, té xỉu trên đất.
Giống như xách một con gà, một bàn tay nắm chặt lấy cổ Hiên Viên Cửu Dương, hô với sáu nữ bảo tiêu còn đang ương ngạnh:
- Con mẹ nó còn không đầu hàng sao? Lão tử bóp vỡ trứng tên vương bát đản này bây giờ!
- Thiếu chủ! Thiếu chủ!
Mấy nữ bảo tiêu hoảng sợ kêu lên, cả đám đình chỉ chiến đấu, không dám di động chút nào.
Những nữ nhân này, tuy rằng bị Hiên Viên Cửu Dương giành được nguyên âm, nhưng đều là bị mê hoặc bởi
"phong thái tuyệt thế"
của Hiên Viên Cửu Dương, không phải là bị ép buộc.
Đây cũng là chuyện tình bình thường, Hiên Viên Cửu Dương tự nhận thiên hạ đệ nhị đẹp trai, e rằng cũng chỉ có Dương Thiên Lôi dám nhận đứng thứ nhất.
Tất nhiên, nếu Hiên Viên Cửu Dương dứt bỏ khí tức ảnh hưởng của người tu đạo, Dương Thiên Lôi không chịu ảnh hưởng của đào hoa đại vận, thuần túy so vẻ đẹp trai thì hai người mỗi người một vẻ, ai cũng có đặc sắc riêng, coi như là ngang ngửa.
Đại sảnh vừa rồi còn hỗn chiến, giờ phút này lặng ngắt như tờ, không ai cảm thấy được Dương Thiên Lôi mạnh mẽ cỡ nào, chỉ là cảm thấy gia hỏa này tính toán thời cơ gõ ám côn thật sự quá chuẩn. Nếu không một cao thủ như vậy, làm sao có thể bị Dương Thiên Lôi đập một gậy lên đầu chứ? Hơn nữa còn ngất xỉu?
Khóe miệng Lý Hàn Mai co rút lại, tất cả mọi người ở đây cũng chỉ có nàng rõ ràng Dương Thiên Lôi đóng vai trò gì trong trận chiến đấu này, không có hắn, chỉ sợ lúc này mọi người đã giống như lời nói của Hiên Viên Cửu Dương, giết hết nam nhân, bắt sống nữ nhân.
Tuy rằng Lý Hàn Mai đã sớm biết được Dương Thiên Lôi đã trợ giúp nàng, cũng rõ ràng Dương Thiên Lôi ẩn tàng rất nhiều thực lực, thế nhưng một khắc này, Lý Hàn Mai mới phát hiện, nàng vẫn còn đánh giá thấp thực lực của Dương Thiên Lôi. Không nói hắn như thế nào phá trận của đám nữ nhân kia, như thế nào gõ ám côn, như thế nào làm cho năng lượng của mình và số bốn dung hợp bạo phát, riêng những điểm này thôi đã vượt xa sự tưởng tượng của Lý Hàn Mai, càng không nói, ngay từ lúc đầu bản thân chiến đấu với Hiên Viên Cửu Dương, mỗi khi mình lâm vào nguy hiểm, cơ thể sẽ bị một cỗ năng lượng khống chế, tránh thoát một cách quỷ dị. Đây là khái niệm gì?
Cho dù là Thanh Long, nhân vật trong truyền thuyết được xưng là Hoa Hạ đệ nhất cao thủ có thể làm được không? Lý Hàn Mai hoài nghi.
Mười phút sau, mười nữ bảo tiêu cùng Hiên Viên Cửu Dương đều bị chế ngự bằng gông cùm chuyên dùng để bắt cao thủ. Gông cùm như thế, cho dù mười nữ bảo tiêu có cường đại hơn nữa cũng không thể giãy dụa.
Chỉ bất quá, đối với Hiên Viên Cửu Dương mà nói thì không nhất định. Chỉ có điều, dĩ nhiên Dương Thiên Lôi sẽ không cho hắn cơ hội như thế, khi nắm lấy cổ Hiên Viên Cửu Dương, Dương Thiên Lôi đã không chút khách khí chiếm dụng năng lượng thuần dương cao cấp trong cơ thể hắn.
Đọc Truyện Online
Đây tuyệt đối là đại bổ a, nhất là ở Địa Cầu thiếu hụt thiên địa linh khí, quả thực so với việc thừa nhận vô số lần lần sét đánh để hấp thu năng lượng tốt hơn nhiều.
Bất quá, không có ai biết Dương Thiên Lôi đã động tay chân mà thôi.
- Mai tỷ, cô đi tổng bộ báo cáo, tôi đi kiếm chút nước lạnh, tưới tỉnh tên vương bát đản này...Vị thúc kia có mắc đái không? Đi theo tôi nào...
- Ta kháo...Số ba mươi, từ nay về sau, danh hiệu 'thúc hèn mọn' cho cậu. Tôi đi với cậu!
Một vị trung niên thần tình như nhìn thấy tri kỷ nói.
- Hai người hình như có vẻ ít a, hương vị chắc không đủ đâu...Các vị thúc bá, không còn ai sao? Bọn thẩm thẩm chúng ta nếu có hứng thú cũng có thể a...
- Ta! Ta! Ta!
Lập tức lại có ba gia hỏa đứng dậy.
- Con mẹ nó, tên vương bát đản này cuồng vọng như thế, để cho hắn thử xem mùi vị nước thánh của bọn lão tử.
Trận chiến này, tâm tình của mọi người rất thoải mái. Vốn cho rằng trận chiến tất bại thậm chí toi mạng, hiện tại lại đảo ngược thu thập toàn bộ đối phương, loại tâm tình này sao lại không tốt cơ chứ?
Hơn nữa, sự sợ hãi trong lòng đối với Hiên Viên Kiếm Tông cũng đã hoàn toàn vứt bỏ sạch. Quá tầm thường, đúng là chỉ có cái hư danh, bằn không, sao có thể bị bọn họ chế phục dễ dàng?
- Các người đừng hồ đồ!
Vẻ mặt Lý Hàn Mai rối rắm ngăn lại nói.
- Sao mà bảo chúng ta hồ đồ? Đối với cái loại rác rưởi này, tất nhiên phải...Phải...Quên đi, cô lớn nhất thì do cô định đoạt!
Dương Thiên Lôi nhìn thấy sắc mặt của Lý Hàn Mai, chỉ có thể nhượng bộ. Vẻ mặt của những người khác cũng rất mất hứng.
Khi Dương Thiên Lôi nói đến nước lạnh, Lý Hàn Mai đã bấm số gọi cho Ngưu Trung, đơn giản báo cáo qua tình huống.
Ngưu Trung đang trong trạng thái khẩn trương chuẩn bị quyết chiến, cơ hồ hoài nghi mình nghe lầm. Đối phương rõ ràng nói mười hai giờ mới hành động, thế quái nào lại tấn công phân bộ Ma Đô trước thời hạn? Tấn công trước cũng thì thôi, làm sao phân bộ Ma Đô có thể toàn thắng, còn bắt sống được đám người Hiên Viên Cửu Dương chứ?
Không kịp hỏi nhiều, Ngưu Trung liền ý thức được sự kiện đột ngột này có giá trị hàm chứa thắng lợi kinh người như thế nào. So sánh với Lý Hàn Mai, Ngưu Trung rất hiểu rõ sự đáng sợ của Hiên Viên Cửu Dương, cùng với địa vị của hắn ở Hiên Viên Kiếm Tông.
- Tiểu Mai, lập tức khiến Hiên Viên Cửu Dương tỉnh lại, lấy hắn uy hiếp tông chủ bọn hắn thu binh. Chỉ cần cho chúng ta thời gian hai ngày chuẩn bị, sẽ không cần sợ bọn hắn nữa. Qua hai ngày đó, người, tuyệt đối không thể thả, giết không tha. Biết phải làm sao rồi chứ?
- Biết rồi!
Lý Hàn Mai đáp.
Ào...
Dương Thiên Lôi bưng một chậu nước lạnh trực tiếp tưới vào trên đầu Hiên Viên Cửu Dương. Dưới sự kích thích của nước lạnh, Hiên Viên Cửu Dương trong hôn mê tỉnh lại, sự đau nhức từ đầu cùng cơ thể truyền đến, khiến cho hắn lập tức ý thức được tình cảnh lúc này của mình, lửa giận trong lòng bùng cháy trong nháy mắt, chỉ có điều, làm cho hắn vô cùng kinh hãi chính là, trong đan điền rỗng tuếch, năng lượng thuần dương hắn dựa vào để kiêu ngạo không ngờ hoàn toàn biến mất.
Sự kĩnh hãi này, làm cho hắn vốn muốn tiếp tục hôn mê để bạo phát lực lượng lập tức mở to mắt.
Ba...!
Mới mở mắt ra, hắn liền bị tát cho một cú trời giáng.
- Vương bát đản, mày không phải rất to còi sao? Chút thực lực thế kia của mày mà cũng dám đến chỗ chúng tao càn quấy hả?
Dương Thiên Lôi rất có phong phạm cáo mượn oai hùm, cực kỳ cuồng ngạo nói.
- Không muốn chết, lập tức liên hệ với tông chủ bọn ngươi, lập tức rút về tất cả người của các ngươi.
Lý Hàn Mai giật Dương Thiên Lôi lại, ngưng mắt nhìn Hiên Viên Cửu Dương nói.
Ánh mắt Hiên Viên Cửu Dương vô cùng âm tàn nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, nghiến răng nghiến lợi, giống như một đầu lang vương kiêu ngạo bất tuần, phát ra một cỗ khí tức rét lạnh cùng âm lãnh.
- Ha ha ha ha...
Khiến cho Dương Thiên Lôi không thể tưởng được chính là, không ngờ Hiên Viên Cửu Dương ngửa mặt lên trời cười dài, khuôn mặt phủ kín máu đen kia, vào một khắc này trông càng khủng bố.
Ba ba ba...
- Còn dám kiêu ngạo này!
Lý Hàn Mai có một chút cảm giác mất tự nhiên, nhưng Dương Thiên Lôi há cố kỵ nhiều như vậy? Cược đời của hắn ghét nhất là có người ở trước mặt hắn giả bộ cường ngạnh, không do dự chút nào, liền thi triển ra một đòn liên hoàn tát.
Mãi đến khi Hiên Viên Cửu Dương ngừng cười mới bỏ qua.
Chỉ có điều, hai tròng mắt của Hiên Viên Cửu Dương đỏ kè, vô cùng âm lãnh nhìn Dương Thiên Lôi rồi lập tức quay đầu về phía Lý Hàn Mai.
- Thắng làm vua, thua làm giặc, trong từ điển của Hiên Viên Cửu Dương ta, từ trước đến này không có chữ cầu xin tha thứ. Liên hệ tông chủ? Muốn dùng ta uy hiếp Hiên Viên Kiếm Tông chúng ta sao? Hừ, nằm mơ!
Hiên Viên Cửu Dương vô cùng lạnh lùng nói.
Giờ khắc này, ngay cả Dương Thiên Lôi cũng có chút kinh ngạc, càng không nói đám người Lý Hàn Mai.
Không ai nghĩ loại người này đến bây giờ rồi mà vẫn còn rắn xương như thế?
- Vậy là ngươi muốn chết sao?
Lý Hàn Mai lạnh giọng nói.
- Chết sao? Ha ha ha...!
Hiên Viên Cửu Dương cuồng tiếu, nhả chữ từng chút một nói:
- Trước khi để cho mỹ nhân nhà cô nếm thử công phu trên giường của bổn thiếu chủ, làm sao bổn thiếu chủ có thể chết được?
Hiên Viên Cửu Dương cảm thấy tình thế không ổn, nguyên bản vẻ ung dung trên khuôn mặt đã biến mất, thay vào đó là cực độ âm tàn, hắn không nghĩ tới Lý Hàn Mai lại quá khó chơi như vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy Lý Hàn Mai, gia hỏa bản tính coi sắc như mạng này tâm đã ngứa ngáy khó chịu, nhất là tấm thân xử nữ thuộc tính băng của Lý Hàn Mai. Nguyên âm của loại nữ nhân này, với hắn mà nói tuyệt đối là thuốc bổ siêu hạng, ít nhất, trước khi không có gặp được Tống Hiểu Phân, vô số nguyên âm hắn đạt được căn bản không thể so sánh với Lý Hàn Mai. Huống chi Lý Hàn Mai còn xinh đẹp gợi cảm như thế...
Cho nên, bất kể như thế nào hắn cũng không nỡ chém giết Lý Hàn Mai chém giết, thậm chí đánh trọng thương cũng không muốn.
Hai chữ
"muốn chết"
thốt ra, hai tay của hắn như tia chớp kết xuất một đạo phù văn, năng lượng thuần dương cuồng bạo, trong phút chốc đánh về phía Lý Hàn Mai. Đó vẫn không phải là đòn sát thủ, chỉ là muốn Lý Hàn Mai bị thương nặng rồi rảnh tay đi xuất thủ hỗ trợ mười thủ hạ vốn tưởng rằng có thể chiến thắng dễ dàng.
Mười thủ hạ này, đồng dạng là từ trong các nữ nhân hiến dâng nguyên âm cho hắn, lựa chọn sàng lọc ra mười người. Cũng không kỳ quái, một là dung mạo và bộ dáng của mười người này đều là nhất lưu, hai là thân mang
"danh khí"
, sảng khoái vô hạn. Mặc dù không còn nguyên âm, nhưng được song tu trợ giúp cũng là một chuyện rất thích ý.
Chỉ có điều, trong nháy mắt hắn phát ra công kích cường hãn, bà thím số bốn bị Dương Thiên Lôi thét to cũng phát ra một tiếng quát khẽ, cùng với Lý Hàn Mai đồng thời phát ra một kích mạnh mẽ.
Làm cho Hiên Viên Cửu Dương cùng bản thân số bốn không thể tưởng được chính là, năng lượng thuộc tính hỏa của số bốn phát ra không ngờ thần kỳ cùng với năng lượng băng thuộc tính của Lý Hàn Mai phát ra đan xen với nhau, tựa như là vô tình băng hỏa hòa vào nhau, trong phút chốc bộc phát ra uy lực kinh người.
Oanh...!
Một tiếng nổ lớn vang lên, không ngờ Hiên Viên Cửu Dương đã bị luồng năng lượng băng hỏa bộc phát cuồng bạo của hai người đẩy lui.
Phụt...
Một ngụm máu đỏ tươi từ trong miệng của Hiên Viên Cửu Dương phun ra.
Lý Hàn Mai cùng số bốn cũng liên tiếp lui về sau mấy bước, hai người rõ ràng cũng bị lực phản chấn khủng bố gây thương tích, khóe miệng rỉ ra máu tươi.
- A...
Hiên Viên Cửu Dương chân chính nổi giận rồi, bất thình lình phát ra một tiếng tru tréo tê tâm liệt phế, lau đi máu tươi khóe miệng, lạnh giọng nói:
- Tốt, tôt, tốt! Không ngờ có thể làm bổn thiếu chủ bị thương! Lý Hàn Mai, vốn ta không nỡ giết cô, một khi đã như vậy, tất cả các người chết đi!
Oành...
Tuy nhiên làm cho mọi người không thể tưởng được chính là, Hiên Viên Cửu Dương mới rít gào muốn bão nổi thì bỗng nhiên trừng to mắt, quay đầu nhìn lại phía sau, vừa vặn nhìn thấy một khuôn mặt đẹp trai đầy tà khí sau đó hai mắt liền tối sầm, ngã xuống đất bất tỉnh.
Lý Hàn Mai và số bốn, cùng với các thành viên căn cứ đang chiếm áp đảo, một đám bất không thể tin được nhìn Dương Thiên Lôi.
- F**k con mẹ mày! Coi tuyệt chiêu ám côn của lão tử không tồn tại sao?
Dương Thiên Lôi cầm trong tay một cái chân ghế, vẻ mặt tà khí lẫm nhiên nói.
Gia hỏa này không ngờ vô thanh vô tức lén lút đi tới phía sau của Hiên Viên Cửu Dương, dùng một cái ám côn, trực tiếp làm cho Hiên Viên Cửu Dương đầu đầy máu tươi, té xỉu trên đất.
Giống như xách một con gà, một bàn tay nắm chặt lấy cổ Hiên Viên Cửu Dương, hô với sáu nữ bảo tiêu còn đang ương ngạnh:
- Con mẹ nó còn không đầu hàng sao? Lão tử bóp vỡ trứng tên vương bát đản này bây giờ!
- Thiếu chủ! Thiếu chủ!
Mấy nữ bảo tiêu hoảng sợ kêu lên, cả đám đình chỉ chiến đấu, không dám di động chút nào.
Những nữ nhân này, tuy rằng bị Hiên Viên Cửu Dương giành được nguyên âm, nhưng đều là bị mê hoặc bởi
"phong thái tuyệt thế"
của Hiên Viên Cửu Dương, không phải là bị ép buộc.
Đây cũng là chuyện tình bình thường, Hiên Viên Cửu Dương tự nhận thiên hạ đệ nhị đẹp trai, e rằng cũng chỉ có Dương Thiên Lôi dám nhận đứng thứ nhất.
Tất nhiên, nếu Hiên Viên Cửu Dương dứt bỏ khí tức ảnh hưởng của người tu đạo, Dương Thiên Lôi không chịu ảnh hưởng của đào hoa đại vận, thuần túy so vẻ đẹp trai thì hai người mỗi người một vẻ, ai cũng có đặc sắc riêng, coi như là ngang ngửa.
Đại sảnh vừa rồi còn hỗn chiến, giờ phút này lặng ngắt như tờ, không ai cảm thấy được Dương Thiên Lôi mạnh mẽ cỡ nào, chỉ là cảm thấy gia hỏa này tính toán thời cơ gõ ám côn thật sự quá chuẩn. Nếu không một cao thủ như vậy, làm sao có thể bị Dương Thiên Lôi đập một gậy lên đầu chứ? Hơn nữa còn ngất xỉu?
Khóe miệng Lý Hàn Mai co rút lại, tất cả mọi người ở đây cũng chỉ có nàng rõ ràng Dương Thiên Lôi đóng vai trò gì trong trận chiến đấu này, không có hắn, chỉ sợ lúc này mọi người đã giống như lời nói của Hiên Viên Cửu Dương, giết hết nam nhân, bắt sống nữ nhân.
Tuy rằng Lý Hàn Mai đã sớm biết được Dương Thiên Lôi đã trợ giúp nàng, cũng rõ ràng Dương Thiên Lôi ẩn tàng rất nhiều thực lực, thế nhưng một khắc này, Lý Hàn Mai mới phát hiện, nàng vẫn còn đánh giá thấp thực lực của Dương Thiên Lôi. Không nói hắn như thế nào phá trận của đám nữ nhân kia, như thế nào gõ ám côn, như thế nào làm cho năng lượng của mình và số bốn dung hợp bạo phát, riêng những điểm này thôi đã vượt xa sự tưởng tượng của Lý Hàn Mai, càng không nói, ngay từ lúc đầu bản thân chiến đấu với Hiên Viên Cửu Dương, mỗi khi mình lâm vào nguy hiểm, cơ thể sẽ bị một cỗ năng lượng khống chế, tránh thoát một cách quỷ dị. Đây là khái niệm gì?
Cho dù là Thanh Long, nhân vật trong truyền thuyết được xưng là Hoa Hạ đệ nhất cao thủ có thể làm được không? Lý Hàn Mai hoài nghi.
Mười phút sau, mười nữ bảo tiêu cùng Hiên Viên Cửu Dương đều bị chế ngự bằng gông cùm chuyên dùng để bắt cao thủ. Gông cùm như thế, cho dù mười nữ bảo tiêu có cường đại hơn nữa cũng không thể giãy dụa.
Chỉ bất quá, đối với Hiên Viên Cửu Dương mà nói thì không nhất định. Chỉ có điều, dĩ nhiên Dương Thiên Lôi sẽ không cho hắn cơ hội như thế, khi nắm lấy cổ Hiên Viên Cửu Dương, Dương Thiên Lôi đã không chút khách khí chiếm dụng năng lượng thuần dương cao cấp trong cơ thể hắn.
Đọc Truyện Online
Đây tuyệt đối là đại bổ a, nhất là ở Địa Cầu thiếu hụt thiên địa linh khí, quả thực so với việc thừa nhận vô số lần lần sét đánh để hấp thu năng lượng tốt hơn nhiều.
Bất quá, không có ai biết Dương Thiên Lôi đã động tay chân mà thôi.
- Mai tỷ, cô đi tổng bộ báo cáo, tôi đi kiếm chút nước lạnh, tưới tỉnh tên vương bát đản này...Vị thúc kia có mắc đái không? Đi theo tôi nào...
- Ta kháo...Số ba mươi, từ nay về sau, danh hiệu 'thúc hèn mọn' cho cậu. Tôi đi với cậu!
Một vị trung niên thần tình như nhìn thấy tri kỷ nói.
- Hai người hình như có vẻ ít a, hương vị chắc không đủ đâu...Các vị thúc bá, không còn ai sao? Bọn thẩm thẩm chúng ta nếu có hứng thú cũng có thể a...
- Ta! Ta! Ta!
Lập tức lại có ba gia hỏa đứng dậy.
- Con mẹ nó, tên vương bát đản này cuồng vọng như thế, để cho hắn thử xem mùi vị nước thánh của bọn lão tử.
Trận chiến này, tâm tình của mọi người rất thoải mái. Vốn cho rằng trận chiến tất bại thậm chí toi mạng, hiện tại lại đảo ngược thu thập toàn bộ đối phương, loại tâm tình này sao lại không tốt cơ chứ?
Hơn nữa, sự sợ hãi trong lòng đối với Hiên Viên Kiếm Tông cũng đã hoàn toàn vứt bỏ sạch. Quá tầm thường, đúng là chỉ có cái hư danh, bằn không, sao có thể bị bọn họ chế phục dễ dàng?
- Các người đừng hồ đồ!
Vẻ mặt Lý Hàn Mai rối rắm ngăn lại nói.
- Sao mà bảo chúng ta hồ đồ? Đối với cái loại rác rưởi này, tất nhiên phải...Phải...Quên đi, cô lớn nhất thì do cô định đoạt!
Dương Thiên Lôi nhìn thấy sắc mặt của Lý Hàn Mai, chỉ có thể nhượng bộ. Vẻ mặt của những người khác cũng rất mất hứng.
Khi Dương Thiên Lôi nói đến nước lạnh, Lý Hàn Mai đã bấm số gọi cho Ngưu Trung, đơn giản báo cáo qua tình huống.
Ngưu Trung đang trong trạng thái khẩn trương chuẩn bị quyết chiến, cơ hồ hoài nghi mình nghe lầm. Đối phương rõ ràng nói mười hai giờ mới hành động, thế quái nào lại tấn công phân bộ Ma Đô trước thời hạn? Tấn công trước cũng thì thôi, làm sao phân bộ Ma Đô có thể toàn thắng, còn bắt sống được đám người Hiên Viên Cửu Dương chứ?
Không kịp hỏi nhiều, Ngưu Trung liền ý thức được sự kiện đột ngột này có giá trị hàm chứa thắng lợi kinh người như thế nào. So sánh với Lý Hàn Mai, Ngưu Trung rất hiểu rõ sự đáng sợ của Hiên Viên Cửu Dương, cùng với địa vị của hắn ở Hiên Viên Kiếm Tông.
- Tiểu Mai, lập tức khiến Hiên Viên Cửu Dương tỉnh lại, lấy hắn uy hiếp tông chủ bọn hắn thu binh. Chỉ cần cho chúng ta thời gian hai ngày chuẩn bị, sẽ không cần sợ bọn hắn nữa. Qua hai ngày đó, người, tuyệt đối không thể thả, giết không tha. Biết phải làm sao rồi chứ?
- Biết rồi!
Lý Hàn Mai đáp.
Ào...
Dương Thiên Lôi bưng một chậu nước lạnh trực tiếp tưới vào trên đầu Hiên Viên Cửu Dương. Dưới sự kích thích của nước lạnh, Hiên Viên Cửu Dương trong hôn mê tỉnh lại, sự đau nhức từ đầu cùng cơ thể truyền đến, khiến cho hắn lập tức ý thức được tình cảnh lúc này của mình, lửa giận trong lòng bùng cháy trong nháy mắt, chỉ có điều, làm cho hắn vô cùng kinh hãi chính là, trong đan điền rỗng tuếch, năng lượng thuần dương hắn dựa vào để kiêu ngạo không ngờ hoàn toàn biến mất.
Sự kĩnh hãi này, làm cho hắn vốn muốn tiếp tục hôn mê để bạo phát lực lượng lập tức mở to mắt.
Ba...!
Mới mở mắt ra, hắn liền bị tát cho một cú trời giáng.
- Vương bát đản, mày không phải rất to còi sao? Chút thực lực thế kia của mày mà cũng dám đến chỗ chúng tao càn quấy hả?
Dương Thiên Lôi rất có phong phạm cáo mượn oai hùm, cực kỳ cuồng ngạo nói.
- Không muốn chết, lập tức liên hệ với tông chủ bọn ngươi, lập tức rút về tất cả người của các ngươi.
Lý Hàn Mai giật Dương Thiên Lôi lại, ngưng mắt nhìn Hiên Viên Cửu Dương nói.
Ánh mắt Hiên Viên Cửu Dương vô cùng âm tàn nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, nghiến răng nghiến lợi, giống như một đầu lang vương kiêu ngạo bất tuần, phát ra một cỗ khí tức rét lạnh cùng âm lãnh.
- Ha ha ha ha...
Khiến cho Dương Thiên Lôi không thể tưởng được chính là, không ngờ Hiên Viên Cửu Dương ngửa mặt lên trời cười dài, khuôn mặt phủ kín máu đen kia, vào một khắc này trông càng khủng bố.
Ba ba ba...
- Còn dám kiêu ngạo này!
Lý Hàn Mai có một chút cảm giác mất tự nhiên, nhưng Dương Thiên Lôi há cố kỵ nhiều như vậy? Cược đời của hắn ghét nhất là có người ở trước mặt hắn giả bộ cường ngạnh, không do dự chút nào, liền thi triển ra một đòn liên hoàn tát.
Mãi đến khi Hiên Viên Cửu Dương ngừng cười mới bỏ qua.
Chỉ có điều, hai tròng mắt của Hiên Viên Cửu Dương đỏ kè, vô cùng âm lãnh nhìn Dương Thiên Lôi rồi lập tức quay đầu về phía Lý Hàn Mai.
- Thắng làm vua, thua làm giặc, trong từ điển của Hiên Viên Cửu Dương ta, từ trước đến này không có chữ cầu xin tha thứ. Liên hệ tông chủ? Muốn dùng ta uy hiếp Hiên Viên Kiếm Tông chúng ta sao? Hừ, nằm mơ!
Hiên Viên Cửu Dương vô cùng lạnh lùng nói.
Giờ khắc này, ngay cả Dương Thiên Lôi cũng có chút kinh ngạc, càng không nói đám người Lý Hàn Mai.
Không ai nghĩ loại người này đến bây giờ rồi mà vẫn còn rắn xương như thế?
- Vậy là ngươi muốn chết sao?
Lý Hàn Mai lạnh giọng nói.
- Chết sao? Ha ha ha...!
Hiên Viên Cửu Dương cuồng tiếu, nhả chữ từng chút một nói:
- Trước khi để cho mỹ nhân nhà cô nếm thử công phu trên giường của bổn thiếu chủ, làm sao bổn thiếu chủ có thể chết được?
Bình luận facebook