Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 762 Lực lượng thần bí của Lang Quân.
Tuy Trác Thương Ngân hướng dẫn mấy người An Nhiên luyện công, nhưng ông ấy là người thế nào! Chuyện này có thể thoát khỏi con mắt của ông ấy sao! Cùng là người Đông Phương Hạ đưa đến, Trác Thương Ngân yêu quý Đông Phương Hạ như vậy, thì không nên thiên vị! Nhưng ông ấy lại không hướng dẫn Vương Thiến Thiến, không phải là không có lý do.
Đêm qua An Nhiên trò chuyện cả đêm với mấy người Tây Môn Kiếm, An Nhiên yêu Trương Hàm sâu đậm, Trương Vũ Trạch đã nhìn ra! Dưới sự “tấn công” của An Nhiên, cuối cùng Trương Vũ Trạch đã đồng ý chuyện này! Nhưng quyết định cuối cùng vẫn là ở Trương Hàm, nếu An Nhiên quý trọng Trương Hàm, tất cả đều dễ nói. Ngược lại, nếu An Nhiên dám một dạ hai lòng, làm tổn thương Trương Hàm, đừng nói Trương Hàm sẽ bỏ cậu ta, Trương Vũ Trạch cũng sẽ vì em gái mà ra tay với An Nhiên đầu tiên.
Với việc này, đương nhiên An Nhiên phải thể hiện thái độ rồi! Cậu ta không lo lắng Trương Vũ Trạch đối phó cậu ta, cậu ta lo lắng sau khi mình mất Trương Hàm thì sau này sẽ sống thế nào! Khoảng thời gian đến Châu Úc, điều có thể ủng hộ cậu ta không ngừng tiếng lên, ngoại trừ báo đáp ân tình của Đông Phương Hạ, còn có người chị thất lạc nhiều năm mà cậu ta muốn tìm, còn lại là Trương Hàm, cậu ta phải đưa Trương Hàm đi tìm chị gái.
Bất kể ban ngày mệt thế nào, khổ thế nào! An Nhiên chỉ cần nghĩ đến ba người thì sẽ cắn răng cố gắng! Có lẽ, đây chính là sức mạnh mà tình bạn, tình thân, tình yêu cho An Nhiên.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Đừng thấy An Nhiên gầy, cho người ta cảm giác yếu không chịu nổi gió, nhưng ý chí của cậu ta vô cùng kiên cường, những ngày này, dưới sự dạy bảo tận tình của Trác Thương Ngân, một người không biết võ công như cậu ta lại có thể kiên trì được mười phút trước sự tấn công toàn lực của Tây Môn Kiếm, thành tựu này không thể không khiến mấy người Tây Môn Kiếm, Trương Vũ Trạch, Bạch Vỹ kinh ngạc!
Đó mới chỉ có ba tháng, nếu thời gian dài hơn, An Nhiên chắc chắn sẽ vượt qua Tây Môn Kiếm, trở thành lực lượng thần bí của Lang Quân.
Mỗi ngày An Nhiên đều xuống núi đi học các kiến thức về kinh doanh, việc này khiến cho cậu ta không thể tập trung toàn bộ tinh lực vào việc luyện võ! Nếu không, cậu ta còn có thể kiên trì được thời gian dài hơn trong tay Tây Môn Kiếm.
Ba tháng nỗ lực của An Nhiên đã gặt hái được thành quả, Trác Thương Ngân vô cùng hài lòng! Khi An Nhiên đến đây, ông ấy liền phái người bí mật điều tra An Nhiên có phải là nội gián của đại trưởng lão Long tộc không, sau khi chắc chắn không phải, ông ấy mới bồi dưỡng An Nhiên!
Đương nhiên, An Nhiên có ngộ tính cực cao cũng là một trong số nguyên nhân! Bây giờ Tiểu Lâm đang bế quan, Trác Thương Ngân mới có thời gian quan tâm An Nhiên.
Ngày khác, Tiểu Lâm xuất quan! An Nhiên sẽ tiến vào nơi núi sâu băng lạnh của đỉnh núi Điêu Khê, tiến hành đợt rèn luyện mới. Trác Thương Ngân muốn đào tạo An Nhiên thành cao thủ ngang bằng với Tiểu Lâm, cho nên, những ngày tiếp theo của An Nhiên, có lẽ sẽ không dễ sống! Không có bỏ ra, thì đâu có hồi báo.
An Nhiên chỉ đành chấp nhận chuyện này!
…
Lãnh Lạc đến vách núi, còn chưa lại gần đã ngẩn người tại chỗ, từ xa nhìn cảnh tượng mà e rằng cả đời mình cũng không ngờ đến. Ngẩn người một hồi, Lãnh Lạc bước nhẹ chân, từ từ đi đến!
Tối qua Đông Phương Hạ đã quá mệt, khi về chỗ bàn đá tiếp tục suy nghĩ vấn đề, lại bò ra bàn đá ngủ thiếp đi từ lúc nào! Đông Phương Hạ ngủ say giống như một đứa trẻ, khuôn mặt trắng ngần mang theo ý cười nhàn nhạt! Cánh tay đỡ khuôn mặt, nơi khóe miệng lại có nước miếng đang chảy, chẳng trách Lãnh Lạc kinh ngạc.
Từ đầu đến cuối, trong lòng Lãnh Lạc, chưa từng nghĩ Đông Phương Hạ lại có mặt đáng yêu như vậy. Lúc này, với dáng vẻ của Đông Phương Hạ, Lãnh Lạc rất khó liên hệ anh với Bek Ji luôn ăn nói hàm hồ, không kiêng kỵ đó! Thật dễ thương.
Lãnh Lạc muốn cười nhưng người trước nay không cười như cô, hiển nhiên là không cười ra được! Lãnh Lạc cảm thấy nhiệt độ sáng sớm hơi thấp, Đông Phương Hạ cứ ngủ như vậy dễ bị cảm, Lãnh Lạc do dự một lúc, liền cởi áo khoác gió của mình đắp lên người Đông Phương Hạ.
Sau đó cô ấy đi đến vách núi, nhìn dãy núi xa xa, Lãnh Lạc không kìm lòng được nghĩ đến những chuyện trước đây. Nhiều năm nay, cô chưa từng đối xử như vậy với một người đàn ông, vừa nãy khi đắp áo khoác cho Đông Phương Hạ, cảm thấy Đông Phương Hạ giống như người thân của mình, sưởi ấm trái tim băng giá của mình!
Trong lòng cô ấy bỗng xuất hiện nỗi đau kỳ lạ, cô ấy lấy cây sáo nhỏ của mình ra, bắt đầu thổi!
Đêm qua An Nhiên trò chuyện cả đêm với mấy người Tây Môn Kiếm, An Nhiên yêu Trương Hàm sâu đậm, Trương Vũ Trạch đã nhìn ra! Dưới sự “tấn công” của An Nhiên, cuối cùng Trương Vũ Trạch đã đồng ý chuyện này! Nhưng quyết định cuối cùng vẫn là ở Trương Hàm, nếu An Nhiên quý trọng Trương Hàm, tất cả đều dễ nói. Ngược lại, nếu An Nhiên dám một dạ hai lòng, làm tổn thương Trương Hàm, đừng nói Trương Hàm sẽ bỏ cậu ta, Trương Vũ Trạch cũng sẽ vì em gái mà ra tay với An Nhiên đầu tiên.
Với việc này, đương nhiên An Nhiên phải thể hiện thái độ rồi! Cậu ta không lo lắng Trương Vũ Trạch đối phó cậu ta, cậu ta lo lắng sau khi mình mất Trương Hàm thì sau này sẽ sống thế nào! Khoảng thời gian đến Châu Úc, điều có thể ủng hộ cậu ta không ngừng tiếng lên, ngoại trừ báo đáp ân tình của Đông Phương Hạ, còn có người chị thất lạc nhiều năm mà cậu ta muốn tìm, còn lại là Trương Hàm, cậu ta phải đưa Trương Hàm đi tìm chị gái.
Bất kể ban ngày mệt thế nào, khổ thế nào! An Nhiên chỉ cần nghĩ đến ba người thì sẽ cắn răng cố gắng! Có lẽ, đây chính là sức mạnh mà tình bạn, tình thân, tình yêu cho An Nhiên.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Đừng thấy An Nhiên gầy, cho người ta cảm giác yếu không chịu nổi gió, nhưng ý chí của cậu ta vô cùng kiên cường, những ngày này, dưới sự dạy bảo tận tình của Trác Thương Ngân, một người không biết võ công như cậu ta lại có thể kiên trì được mười phút trước sự tấn công toàn lực của Tây Môn Kiếm, thành tựu này không thể không khiến mấy người Tây Môn Kiếm, Trương Vũ Trạch, Bạch Vỹ kinh ngạc!
Đó mới chỉ có ba tháng, nếu thời gian dài hơn, An Nhiên chắc chắn sẽ vượt qua Tây Môn Kiếm, trở thành lực lượng thần bí của Lang Quân.
Mỗi ngày An Nhiên đều xuống núi đi học các kiến thức về kinh doanh, việc này khiến cho cậu ta không thể tập trung toàn bộ tinh lực vào việc luyện võ! Nếu không, cậu ta còn có thể kiên trì được thời gian dài hơn trong tay Tây Môn Kiếm.
Ba tháng nỗ lực của An Nhiên đã gặt hái được thành quả, Trác Thương Ngân vô cùng hài lòng! Khi An Nhiên đến đây, ông ấy liền phái người bí mật điều tra An Nhiên có phải là nội gián của đại trưởng lão Long tộc không, sau khi chắc chắn không phải, ông ấy mới bồi dưỡng An Nhiên!
Đương nhiên, An Nhiên có ngộ tính cực cao cũng là một trong số nguyên nhân! Bây giờ Tiểu Lâm đang bế quan, Trác Thương Ngân mới có thời gian quan tâm An Nhiên.
Ngày khác, Tiểu Lâm xuất quan! An Nhiên sẽ tiến vào nơi núi sâu băng lạnh của đỉnh núi Điêu Khê, tiến hành đợt rèn luyện mới. Trác Thương Ngân muốn đào tạo An Nhiên thành cao thủ ngang bằng với Tiểu Lâm, cho nên, những ngày tiếp theo của An Nhiên, có lẽ sẽ không dễ sống! Không có bỏ ra, thì đâu có hồi báo.
An Nhiên chỉ đành chấp nhận chuyện này!
…
Lãnh Lạc đến vách núi, còn chưa lại gần đã ngẩn người tại chỗ, từ xa nhìn cảnh tượng mà e rằng cả đời mình cũng không ngờ đến. Ngẩn người một hồi, Lãnh Lạc bước nhẹ chân, từ từ đi đến!
Tối qua Đông Phương Hạ đã quá mệt, khi về chỗ bàn đá tiếp tục suy nghĩ vấn đề, lại bò ra bàn đá ngủ thiếp đi từ lúc nào! Đông Phương Hạ ngủ say giống như một đứa trẻ, khuôn mặt trắng ngần mang theo ý cười nhàn nhạt! Cánh tay đỡ khuôn mặt, nơi khóe miệng lại có nước miếng đang chảy, chẳng trách Lãnh Lạc kinh ngạc.
Từ đầu đến cuối, trong lòng Lãnh Lạc, chưa từng nghĩ Đông Phương Hạ lại có mặt đáng yêu như vậy. Lúc này, với dáng vẻ của Đông Phương Hạ, Lãnh Lạc rất khó liên hệ anh với Bek Ji luôn ăn nói hàm hồ, không kiêng kỵ đó! Thật dễ thương.
Lãnh Lạc muốn cười nhưng người trước nay không cười như cô, hiển nhiên là không cười ra được! Lãnh Lạc cảm thấy nhiệt độ sáng sớm hơi thấp, Đông Phương Hạ cứ ngủ như vậy dễ bị cảm, Lãnh Lạc do dự một lúc, liền cởi áo khoác gió của mình đắp lên người Đông Phương Hạ.
Sau đó cô ấy đi đến vách núi, nhìn dãy núi xa xa, Lãnh Lạc không kìm lòng được nghĩ đến những chuyện trước đây. Nhiều năm nay, cô chưa từng đối xử như vậy với một người đàn ông, vừa nãy khi đắp áo khoác cho Đông Phương Hạ, cảm thấy Đông Phương Hạ giống như người thân của mình, sưởi ấm trái tim băng giá của mình!
Trong lòng cô ấy bỗng xuất hiện nỗi đau kỳ lạ, cô ấy lấy cây sáo nhỏ của mình ra, bắt đầu thổi!
Bình luận facebook