Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Thiên Di đi một mạch ra ngoài cửa. Cô lấy trong túi xách ra chiếc điện thoại rồi gọi cho Harry.
“ Chuyện gì vậy Jen? “ Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói. Nếu không có chuyện nhờ vã thì cô gọi cho hắn sao? Đương nhiên là không bao giờ.
“ Đến nhà hàng Hoa Viên ở thành phố A đón tôi đi “
“ Bà cô của tôi ơi làm ơn đi bây giờ tôi không đến đó được. “ Anh ta nhăn nhó nói.
“ Tại sao? “
“ Tôi chuẩn bị đi hẹn họ thì làm gì có thời gian để đến đó đón cô “
“ Anh không đến thì ai đưa tôi về đây ? “ Thiên Di nhăn mày
“ Cô gọi Lí Nhất Minh đó nhất định anh ta sẽ phóng nhanh đến đón cô trở về. “
“ Lí Nhất Minh đang thi hành công vụ anh ấy không đến được. “
“ Vậy còn Lí Vĩnh Long, không phải anh ta rất thích cô sao? “ Harry vội vàng tìm người đỡ thay.
Vừa nghe đến tên con người này gương mặt cô liền biến sắc, giọng nói trở nên lạnh lùng.
“ Rốt cuộc là anh có đến hay không? “
“ Ok được thôi nhưng cô phải cho tôi số điện thoại của Lí Nhất Minh “ Harry cười tà vang lên trong điện thoại
“ Muốn chết hả, anh là đồ khốn dẹp đi tôi không cần đến anh nữa. “ Nói rồi Thiên Di giận dữ cúp máy. Cô đặt điện thoại vào giỏ xách, hai chân vì tức giận mà dậm bình bịch.
Trên chiếc xe thể thao màu đen sang trọng. Người đàn ông trên tay cầm ly rượu màu vàng nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên, toàn thân hắn ta chứa đầy mị lực. Đôi con ngươi màu đen như mang ý cười lại hình như không khẽ nheo lại nhìn cô gái đứng bên ngoài, đôi tay cùng lúc đưa ly rượu lên môi khẽ nhấm nháp.
“ Jack “
“ Có chuyện gì thế, thưa ngài? “ Người đàn ông tên Jack nghe hắn gọi liền quay người về phía sau cung kính đáp.
“ Tư liệu tôi kêu anh điều tra như thế nào rồi? “ Tiếng nói trầm thấp mang theo hơi lạnh vang lên.
“ Đã xong rồi thưa ngài. “ Anh ta đáp lời
“ Đưa cho tôi “
Jack lấy trong chiếc cặp màu đen ra một tập tài liệu màu vàng. Anh ta đưa cho Vương Thiên Nam đồng thời đón lấy ly rượu từ trong tay của hắn.Những ngón tay thon dài thoăn thoắt mở ra, hắn lấy tờ tư liệu bên trong ra nhìn một lượt. Gương mặt vốn thong thả lại dường như biến đổi nhẹ, hắn nói:
“ Jack, anh thấy cô ta như thế nào? “
Jack nghe câu hỏi của hắn liền cảm thấy khó hiểu. Ngài ấy là đang nói về phương diện nào?
“ Cô ấy rất có tài, khá giỏi trong nhiều lĩnh vực. Cũng là một nhân tài “
“ Vậy sao “ Câu hỏi vừa mang tính chất khẳng định lại dường như là câu nghi vấn. Hắn nói chuyện lúc nào cũng khiến người khác cảm thấy có ẩn chứa sâu sắc bên trong, ví như lúc này đây Jack cũng không biết phải nói thế nào đành gật đầu đáp “ Dạ “ một tiếng.
Hắn cười cười, nói một tiếng “ chạy “. Chiếc xe lập tức khởi động động cơ nhanh chóng chuyển bánh rời đi, khi đi ngang qua nơi cô, hắn liếc mắt một cái rồi nhanh chóng để tầm mắt vào phía trước
Hà Thiên Di hét lớn một tiếng song cô lập tức xấu hổ. Cô tự nhận mặt mình khá dày nhưng cũng không hề muốn mình là trung tâm chú ý cho người khác chỉ trỏ. Cô hậm hực bắt một chiếc taxi, khi yên vị trên xe thì nghe tiếng tài xế hỏi:
“ Cô muốn đi đâu ? “
“ Thành phố C, chung cư X “
Trên đoạn đường đi, gương mặt cô trước sau đều là một màu xám xịt. Tài xế nhìn cô qua gương rồi hình như muốn nói gì đó lại thôi khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Đến lần thứ n anh ta lại nhìn cô, cô liền không khách khí trừng mắt nhìn lại. Gương mặt anh ta thoáng chốc biến thành vẻ sợ hãi, tay đều không tự chủ bất giác run lên. Cô không quan tâm lắm, mắt cứ nhìn chăm chăm vào chiếc túi của tên Harry chết tiệt kia. Nếu không phải tại anh ta thì cô có cần phải tốn tiền taxi như vậy không? Càng nghỉ càng tức mà nghĩ đến tiền thì cô lại không tự chủ nhìn về chiếc máy tính km quy đổi thành tiền, nghiến răng ken két hậm hực trong lòng mắng hắn là đồ háo sắc.
Cô sau khi rủa hắn n lần liền nhìn về phía con số màu đỏ đó, thầm nuốt nước mắt trong lòng. Đã 300 nghìn rồi! Harry sau này tôi sẽ tính lại với anh.
Két. Chiếc taxi bỗng dưng đổ kịch lại, tài xế lại nhìn cô mà không nói tiếng nào. Đến lúc này cô liền dùng anh ta xã stress, cô hét lớn “ Sao? “
“ Là..là đã đến nơi rồi. “ Anh ta tay chân run rẩy ngay cả lời nói cũng trở nên lắp bắp nhìn cô.
Cô “ à “ một tiếng rồi mở luôn cửa xe đi thẳng vào trong không nói lời nào. Sau một lúc anh tài xế tội nghiệp đã lấy lại được bình tĩnh liền quên mất chưa đòi tiền xe mà đã không thấy cô đâu liền thầm than thở trong lòng, đúng là xui xẻo mà.
Thiên Di đi một mạch vào phòng tắm cũng quên mất cần phải trả tiền taxi, cô nhanh chóng trút bỏ lớp quần áo ngâm mình vào bồn tắm. Cái ấm áp nhanh chóng khiến cô tiêu hao vẻ mệt mỏi lúc nãy mà thay thế bằng sự thoải mái, trên gương mặt cũng xuất hiện nụ cười.
Đột nhiên cô nghĩ đến Lí Nhất Minh đang điều tra vụ án mà cảm thấy lo lắng. Dù anh thân thủ nhanh nhẹn lại thêm tư chất thông minh nhưng dù sao hắn ta cũng là tội phạm giết người hàng loạt thật quá nguy hiểm không biết anh có sao hay không? Còn Lí Vĩnh Long, hắn ta định làm gì để cản trở Lí Nhất Minh đây? Có phải cô nên thỏa thuận làm theo yêu cầu của hắn ta hay không?
Cô càng nghĩ càng thấy rối rắm quyết định trực tiếp gọi điện hỏi tình hình điều tra của Lí Nhất Minh. Nghĩ vậy cô tắm rửa thật nhanh mặc bộ đồ ngủ rồi đi ra ngoài.
Bing..boong.
“ Là ai tới thế này? “ Cô đặt điện thoại còn đang cầm xuống bàn, đi ra ngoài mở cửa. Cửa vừa mới mơ ra cô liền trông thấy Lí Nhất Minh bộ dạng thảm thương đứng bên ngoài. Mới có một buổi trưa thế mà anh lại ra cái vẻ như thế này hay sao? Cô lo lắng hỏi anh :
“ Sao anh lại thành ra như thế này? “
Anh không trả lời câu hỏi của cô liền trực tiếp ôm cô đặt lên giường còn mình thì ngồi đối diện. Lúc này anh mới đáp một câu “ không có gì “
Cô nhíu mày, rõ ràng trên trán đã ghi rõ là anh đang có chuyện phiền não, anh là đang giấu cô. Nghĩ vậy cô liền không vui nói: “ Đừng lừa em “
Anh thở dài, ôm cô vào lòng, không ngừng ngửi mùi thơm từ mái tóc của cô. Mùi hương nhẹ nhàng làm tâm tình anh trở nên sảng khoái hơn hẳn, lúc này anh mới nói:
“ Anh đang có chuyện. Anh rất phiền não “
Cô vuốt mái tóc mất trật tự của anh, mỉm cười nhẹ nhàng
“ Kể em nghe. “
Anh buông cô ra, bàn tay chai sạm chạm vào mặt cô khe khẽ vuốt.
“ Người duy nhất biết được hành tung của tên sát nhân đó đột nhiên biến mất, bây giờ vụ án đang bị trì trệ không có biến chuyển “
“ Tại sao lại như vậy?” Là Lí Vĩnh Long làm ra hay sao? Hắn ta đã hành động.
“ Anh cũng không biết, anh vừa nhận được tin báo của cấp dưới mới biết việc này”
“ Anh đã tìm kĩ chưa? “
Anh thở dài thườn thượt nói : “ Anh đã tìm khắp nơi nhưng hắn tựa như bọt xà phòng biến mất không dấu vết “
“ Anh đừng lo sẽ sớm tìm được thôi mà,. “ Cô hôn lên trán anh, động viên tinh thần đang hoảng loạn của anh mà nói.
“ Anh cũng hy vọng là như vậy. Bây giờ anh phải trở về trụ sở. Em nên cẩn thận đã biết chưa ? “ Trước khi đi anh còn dặn dò cô.
“ Em nhớ rồi anh làm việc cẩn thận “
Cô khép lại cánh cửa. Không thể ngờ hắn lại có thể ra tay nhanh đến như vậy nói liền làm. Cô nhíu mày thầm nghĩ hắn ta đúng là ma quỷ.
“ Chuyện gì vậy Jen? “ Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói. Nếu không có chuyện nhờ vã thì cô gọi cho hắn sao? Đương nhiên là không bao giờ.
“ Đến nhà hàng Hoa Viên ở thành phố A đón tôi đi “
“ Bà cô của tôi ơi làm ơn đi bây giờ tôi không đến đó được. “ Anh ta nhăn nhó nói.
“ Tại sao? “
“ Tôi chuẩn bị đi hẹn họ thì làm gì có thời gian để đến đó đón cô “
“ Anh không đến thì ai đưa tôi về đây ? “ Thiên Di nhăn mày
“ Cô gọi Lí Nhất Minh đó nhất định anh ta sẽ phóng nhanh đến đón cô trở về. “
“ Lí Nhất Minh đang thi hành công vụ anh ấy không đến được. “
“ Vậy còn Lí Vĩnh Long, không phải anh ta rất thích cô sao? “ Harry vội vàng tìm người đỡ thay.
Vừa nghe đến tên con người này gương mặt cô liền biến sắc, giọng nói trở nên lạnh lùng.
“ Rốt cuộc là anh có đến hay không? “
“ Ok được thôi nhưng cô phải cho tôi số điện thoại của Lí Nhất Minh “ Harry cười tà vang lên trong điện thoại
“ Muốn chết hả, anh là đồ khốn dẹp đi tôi không cần đến anh nữa. “ Nói rồi Thiên Di giận dữ cúp máy. Cô đặt điện thoại vào giỏ xách, hai chân vì tức giận mà dậm bình bịch.
Trên chiếc xe thể thao màu đen sang trọng. Người đàn ông trên tay cầm ly rượu màu vàng nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên, toàn thân hắn ta chứa đầy mị lực. Đôi con ngươi màu đen như mang ý cười lại hình như không khẽ nheo lại nhìn cô gái đứng bên ngoài, đôi tay cùng lúc đưa ly rượu lên môi khẽ nhấm nháp.
“ Jack “
“ Có chuyện gì thế, thưa ngài? “ Người đàn ông tên Jack nghe hắn gọi liền quay người về phía sau cung kính đáp.
“ Tư liệu tôi kêu anh điều tra như thế nào rồi? “ Tiếng nói trầm thấp mang theo hơi lạnh vang lên.
“ Đã xong rồi thưa ngài. “ Anh ta đáp lời
“ Đưa cho tôi “
Jack lấy trong chiếc cặp màu đen ra một tập tài liệu màu vàng. Anh ta đưa cho Vương Thiên Nam đồng thời đón lấy ly rượu từ trong tay của hắn.Những ngón tay thon dài thoăn thoắt mở ra, hắn lấy tờ tư liệu bên trong ra nhìn một lượt. Gương mặt vốn thong thả lại dường như biến đổi nhẹ, hắn nói:
“ Jack, anh thấy cô ta như thế nào? “
Jack nghe câu hỏi của hắn liền cảm thấy khó hiểu. Ngài ấy là đang nói về phương diện nào?
“ Cô ấy rất có tài, khá giỏi trong nhiều lĩnh vực. Cũng là một nhân tài “
“ Vậy sao “ Câu hỏi vừa mang tính chất khẳng định lại dường như là câu nghi vấn. Hắn nói chuyện lúc nào cũng khiến người khác cảm thấy có ẩn chứa sâu sắc bên trong, ví như lúc này đây Jack cũng không biết phải nói thế nào đành gật đầu đáp “ Dạ “ một tiếng.
Hắn cười cười, nói một tiếng “ chạy “. Chiếc xe lập tức khởi động động cơ nhanh chóng chuyển bánh rời đi, khi đi ngang qua nơi cô, hắn liếc mắt một cái rồi nhanh chóng để tầm mắt vào phía trước
Hà Thiên Di hét lớn một tiếng song cô lập tức xấu hổ. Cô tự nhận mặt mình khá dày nhưng cũng không hề muốn mình là trung tâm chú ý cho người khác chỉ trỏ. Cô hậm hực bắt một chiếc taxi, khi yên vị trên xe thì nghe tiếng tài xế hỏi:
“ Cô muốn đi đâu ? “
“ Thành phố C, chung cư X “
Trên đoạn đường đi, gương mặt cô trước sau đều là một màu xám xịt. Tài xế nhìn cô qua gương rồi hình như muốn nói gì đó lại thôi khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Đến lần thứ n anh ta lại nhìn cô, cô liền không khách khí trừng mắt nhìn lại. Gương mặt anh ta thoáng chốc biến thành vẻ sợ hãi, tay đều không tự chủ bất giác run lên. Cô không quan tâm lắm, mắt cứ nhìn chăm chăm vào chiếc túi của tên Harry chết tiệt kia. Nếu không phải tại anh ta thì cô có cần phải tốn tiền taxi như vậy không? Càng nghỉ càng tức mà nghĩ đến tiền thì cô lại không tự chủ nhìn về chiếc máy tính km quy đổi thành tiền, nghiến răng ken két hậm hực trong lòng mắng hắn là đồ háo sắc.
Cô sau khi rủa hắn n lần liền nhìn về phía con số màu đỏ đó, thầm nuốt nước mắt trong lòng. Đã 300 nghìn rồi! Harry sau này tôi sẽ tính lại với anh.
Két. Chiếc taxi bỗng dưng đổ kịch lại, tài xế lại nhìn cô mà không nói tiếng nào. Đến lúc này cô liền dùng anh ta xã stress, cô hét lớn “ Sao? “
“ Là..là đã đến nơi rồi. “ Anh ta tay chân run rẩy ngay cả lời nói cũng trở nên lắp bắp nhìn cô.
Cô “ à “ một tiếng rồi mở luôn cửa xe đi thẳng vào trong không nói lời nào. Sau một lúc anh tài xế tội nghiệp đã lấy lại được bình tĩnh liền quên mất chưa đòi tiền xe mà đã không thấy cô đâu liền thầm than thở trong lòng, đúng là xui xẻo mà.
Thiên Di đi một mạch vào phòng tắm cũng quên mất cần phải trả tiền taxi, cô nhanh chóng trút bỏ lớp quần áo ngâm mình vào bồn tắm. Cái ấm áp nhanh chóng khiến cô tiêu hao vẻ mệt mỏi lúc nãy mà thay thế bằng sự thoải mái, trên gương mặt cũng xuất hiện nụ cười.
Đột nhiên cô nghĩ đến Lí Nhất Minh đang điều tra vụ án mà cảm thấy lo lắng. Dù anh thân thủ nhanh nhẹn lại thêm tư chất thông minh nhưng dù sao hắn ta cũng là tội phạm giết người hàng loạt thật quá nguy hiểm không biết anh có sao hay không? Còn Lí Vĩnh Long, hắn ta định làm gì để cản trở Lí Nhất Minh đây? Có phải cô nên thỏa thuận làm theo yêu cầu của hắn ta hay không?
Cô càng nghĩ càng thấy rối rắm quyết định trực tiếp gọi điện hỏi tình hình điều tra của Lí Nhất Minh. Nghĩ vậy cô tắm rửa thật nhanh mặc bộ đồ ngủ rồi đi ra ngoài.
Bing..boong.
“ Là ai tới thế này? “ Cô đặt điện thoại còn đang cầm xuống bàn, đi ra ngoài mở cửa. Cửa vừa mới mơ ra cô liền trông thấy Lí Nhất Minh bộ dạng thảm thương đứng bên ngoài. Mới có một buổi trưa thế mà anh lại ra cái vẻ như thế này hay sao? Cô lo lắng hỏi anh :
“ Sao anh lại thành ra như thế này? “
Anh không trả lời câu hỏi của cô liền trực tiếp ôm cô đặt lên giường còn mình thì ngồi đối diện. Lúc này anh mới đáp một câu “ không có gì “
Cô nhíu mày, rõ ràng trên trán đã ghi rõ là anh đang có chuyện phiền não, anh là đang giấu cô. Nghĩ vậy cô liền không vui nói: “ Đừng lừa em “
Anh thở dài, ôm cô vào lòng, không ngừng ngửi mùi thơm từ mái tóc của cô. Mùi hương nhẹ nhàng làm tâm tình anh trở nên sảng khoái hơn hẳn, lúc này anh mới nói:
“ Anh đang có chuyện. Anh rất phiền não “
Cô vuốt mái tóc mất trật tự của anh, mỉm cười nhẹ nhàng
“ Kể em nghe. “
Anh buông cô ra, bàn tay chai sạm chạm vào mặt cô khe khẽ vuốt.
“ Người duy nhất biết được hành tung của tên sát nhân đó đột nhiên biến mất, bây giờ vụ án đang bị trì trệ không có biến chuyển “
“ Tại sao lại như vậy?” Là Lí Vĩnh Long làm ra hay sao? Hắn ta đã hành động.
“ Anh cũng không biết, anh vừa nhận được tin báo của cấp dưới mới biết việc này”
“ Anh đã tìm kĩ chưa? “
Anh thở dài thườn thượt nói : “ Anh đã tìm khắp nơi nhưng hắn tựa như bọt xà phòng biến mất không dấu vết “
“ Anh đừng lo sẽ sớm tìm được thôi mà,. “ Cô hôn lên trán anh, động viên tinh thần đang hoảng loạn của anh mà nói.
“ Anh cũng hy vọng là như vậy. Bây giờ anh phải trở về trụ sở. Em nên cẩn thận đã biết chưa ? “ Trước khi đi anh còn dặn dò cô.
“ Em nhớ rồi anh làm việc cẩn thận “
Cô khép lại cánh cửa. Không thể ngờ hắn lại có thể ra tay nhanh đến như vậy nói liền làm. Cô nhíu mày thầm nghĩ hắn ta đúng là ma quỷ.
Bình luận facebook