Tướng quân Mạt vừa mở lời, tham mưu trưởng và vải sĩ quan khác cũng đồng loạt lên tiếng.
Nhất thời, những âm thanh ủng hộ Tướng quân Mali yếu đi rất nhiều.
“Đúng vậy, tất cả là vì Liên minh”
“Bây giờ tranh giành hành tinh cư trú khốc liệt như vậy, tinh tặc lại cứ như hổ rình mồi, chúng ta mạnh mẽ thêm một chút cũng không có gì không tốt.”
“Nói cũng đúng, chúng ta đang nghiên cứu người biến dị, chưa chắc các quốc gia khác không nghiên cứu cái này. Nếu như đến lúc đó họ phải quân đội biến dị ra tham chiến, mà chúng ta chỉ phải quân đội bình thường, làm sao mà đánh được?”
“Nỗi lo này rất đúng, rất có cơ sở. Bất kể thế nào, có một số hành tinh cư trú không thể dùng máy móc tiên tiến để hỗ trợ chiến đầu lâu dài được, chúng ta vẫn phải dựa vào sức người”
Nghe được những lời nghị luận của họ, Tướng quân Mali chỉ thấy lồng ngực mình như có đống lửa đang cháy phừng phừng, lửa giận bốc lên đầu, hai mắt ông tối sầm, chỉ một lát đã ngã xuống.
“Tướng quân Mali!”
Đám đông kinh hoàng, cục diện nhanh chóng rối loạn.
Ở bên cạnh, Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô cũng nghe được đoạn tranh cãi kịch liệt thông qua Hệ thống Tiểu Nhất, sắc mặt hai người nghiêm trọng, Vệ Thường Khuynh lập tức đứng dậy: “Anh đi xem Tướng quân Mali thế nào rồi.”
Việc Tướng Quân Mali đột nhiên hôn mê nằm ngoài dự tính của anh.
Anh sợ có vài người nhân cơ hội này làm việc bất lợi với ông ấy.
Lúc này đây, Tướng quân Mali tuyệt đối không thể ngã xuống.
Kế hoạch của họ cần sự ủng hộ từ ông ấy.
Tế Tiểu Tô cũng ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, lập tức gật đầu với anh: “Anh qua đó đi, không cần lo về bên này đâu.”
Vệ Thường Khuynh vội vàng qua đó.
Đội viên của chiến đội Diệm Ưng đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cũng thấy nặng nề. Nhìn về năm kẻ biến dị trên sân đấu, ngoài thân hình vẫn mang hình người ra, chúng còn đặc điểm nào giống người nữa? Những kẻ như thế này sẽ trở thành quân nhân cùng họ sao?
Chúc Niệm Tể nói với Tề Tiểu Tô: “Tôi cứ cảm thấy, đám người bên căn cứ nghiên cứu cố tình hướng biến dị gen của những đối tượng thí nghiệm kia nghiêng về gen động vật, như vậy, tư duy và nhân tính của con người sẽ bị thú tính áp đảo”
Cũng có nghĩa là, chúng giống dã thú hơn.
Tế Tiểu Tô nghe thấy mà lòng dạ run rẩy.
Nhân loại đi tới văn minh cần dùng bao nhiêu năm như vậy, bây giờ lại có người muốn đưa nhân loại quay về thời kỳ man rợ. Đây là hướng phát triển đúng đắn của loài người sao?
“Không thể giữ lại cái căn cứ đó nữa rồi.” Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên nói.
Tế Tiểu Tô cũng nghĩ vậy.
Cái căn cứ đó, thực sự không thể giữ lại được nữa.
“Không ngờ rằng, người cuối cùng đứng về phía này lại là Tướng quân Mali” Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Cũng không biết rốt cuộc Tướng quân Mạt nghĩ cái gì?
Tướng quân Mạt nghĩ gì, Tê Tiểu Tô cũng không biết.
Cô thấy mình không hiểu được con người Tướng quân Mạt. “Chị Vân Diên, chị thấy trận đấu này có tiếp tục nữa không?” Chúc Niệm Tể hỏi, nhìn về phía Mạt Ca Lạc đứng im lặng trên sân đấu với vẻ lo lắng.
Trước khi đến đây, anh ta đã tiêm thuốc cho Mạt Ca Lạc, có thể áp chế được một chủng gen khác trong cơ thể anh.
Nhưng, nhìn tình hình trận đấu thế này, anh ta cũng không dám chắc lắm, không biết anh có xảy ra biến dị vì kích thích hay không.
Tế Tiểu Tô hít sâu một hơi: “Tôi cảm thấy chắc sẽ vẫn tiếp tục”
Nếu đối phương đã chuẩn bị như vậy, rõ ràng muốn dùng cơ hội này để người biến dị lộ diện và thể hiện khả năng, làm sao có thể kết thúc như vậy được:
Mà Tướng Quân Mali ngất rồi, càng không ai có thể ngăn được.
Quả nhiên, chưa đầy vài phút sau đã nghe thấy thông tin tiếp tục trận đấu.
Trái tim của Chúc Niệm Tế và Tề Tiểu Tô bỗng chốc siết lại.
Mạt Ca Lạc trên sân đầu lạnh lùng nhìn nằm kề bên phía đối phương.
“Khả, Số Một, là anh đấy hả?”
Đối tượng thí nghiệm Số Bảy kia đột nhiên bật cười, sau đó liếm môi dưới, biểu cảm của hắn ta như muốn chém giết hàng loạt: “Cuối cùng anh cũng chịu xuất hiện rồi. Trước kia chúng tôi là bản sao của anh, bây giờ chúng tôi cuối cùng có thể để anh nhìn cho rõ rốt cuộc là kẻ nào mạnh kẻ nào yếu rồi!”
Nói xong câu này, năm kẻ biến dị kia lại đồng loạt di chuyển.
Chúng vẫn hung bạo như trước, hướng thẳng về phía Mặt Ca Lạc và những người còn lại.
Bốn người quân nhân nghiến răng ứng phó. Họ đã thấy được tình thế ban nãy, vốn dĩ vì có quy tắc nên họ dù gì cũng vẫn lưu tình, nhưng khi nhìn thấy đối phương hung tàn và khát máu như vậy, để bảo vệ chính mình, họ chỉ có thể dốc hết sức để đối phó.
Tuy nói rằng không chết được, nhưng đối với họ, nếu như tàn phế, vậy sẽ uổng phí bao nhiêu năm luyện tập, sẽ ngã từ vị trí hiện tại xuống, làm sao mà họ cam lòng?
Khả năng bộc phát của vài người cũng rất đáng kinh ngạc.
Trong gọng kìm tấn công của năm kẻ kia hướng về bốn người, họ vẫn tránh được.
Đối tượng thí nghiệm Số Bảy lại cùng tên biến dị ban nãy đã xé tay người quân nhân kia cùng hướng mũi tấn công về Mạt Ca Lạc.
Chúng không chỉ có tốc độ nhanh mà động tác cũng vô cùng nhanh nhẹn và linh hoạt, thậm chí, khả năng lay chuyển cơ thể của chúng gần như không phải người bình thường nào cũng có thể làm được, trong đó có một người gần như xoắn thành dây thừng, quấn chặt lấy Mạt Ca Lạc, đồng nghĩa với việc trói anh ta lại.
Mạt Ca Lạc hoàn toàn không ngờ rằng chúng có thể làm đến trình độ này, anh ta gần như bị khóa chặt trong tác khắc, không thể cựa quậy được, mà ánh mắt của Số Bảy thì vô cùng kỳ dị, hắn ta đang sống tới.
Móng tay của hắn ta đột nhiên mọc dài ra, vừa nhọn vừa sắc, cộng thêm lớp vảy cá trên tay, trông giống hệt như quái thú vậy.
Một bàn tay hướng về phía lồng ngực anh ta.
Lỡ như bị móng tay của hắn ta quẹt phải, chắc lồng ngực của Mạt Ca Lạc sẽ tách đôi ra mất.
Thế nhưng Mại Ca Lạc lại đang bị một kẻ khác khóa chặt, vùng vẫy thế nào cũng vô dụng.
Thấy bộ vuốt của Sổ Bảy sắp tóm được mình, thậm chí Mạt Ca Lạc còn thấy được sát ý rõ mồn một trong mắt hắn ta, đột nhiên lửa giận bùng lên trong lồng ngực anh ta, cũng bởi vì ban đầu anh ta coi trọng việc nghiên cứu này mà đầu tư một khoản tiền khổng lồ vào đó.
Nếu như hôm nay anh ta thực sự chết ở nơi này, vậy thì, anh ta tự hại chết chính mình!
Nhưng anh ta không cam tâm!
Anh ta rống lên một tiếng, tiềm năng bộc phát trong nháy mắt, hai mắt đột ngột chuyển màu xanh, hai bàn tay khống chế lại kẻ đang quấn lấy anh ta, vật mạnh hắn ta qua vai mình, đồng thời cũng quẳng hắn ta lên người Số Bảy đang nhào tới.
Khí thế đáng kinh ngạc đang tỏa ra từ cơ thể Mạt Ca Lạc.
Đòn đánh này có hiệu quả, khiến tất cả người của quân đội đang theo dõi trận đấu vô cùng hưng phấn.
Họ tận mắt thấy người của phe mình hết bị thương rồi bị đánh bại, bây giờ lại có người dám một chọi hai, lại còn chiếm ưu thế, khiến người ta vô cùng hưng phấn!
Trong thoáng chốc, tất cả mọi người đều hoan hồ.
Mạt Ca Lạc biết mình tuyệt đối không được trì hoãn, cho nên, sau khi quảng tên đó ra, anh ta lập tức giơ chân lên giẫm mạnh một cái.
Không thể nhân từ với những kẻ biến dị này được, nếu không lát nữa chính anh ta sẽ phải chết rất thảm hại!
Rắc một tiếng.
Người khác không nghe thấy được, nhưng Tế Tiểu Tô nghe rất rõ.
Mạt Ca Lạc đã đạp gãy xương bánh chè của tên biến dị kia rồi.
Nhưng Số Bảy cũng không chút lưu tình mà hất người đồng hành đang đè trên người mình ra, ngón tay của hắn ta chọc thẳng vào bụng Mại Ca Lạc.
Mạt Ca Lạc vội vàng lui về sau, nhưng cũng bị đâm trúng.
Chúc Niệm Tề thẩm thấy không ổn: “Tôi còn chưa biết sau khi uống thuốc, máu của anh ta chảy ra có phải màu xanh nữa hay không!”
Nghe thấy câu này, Tế Tiểu Tô cũng thấy căng thẳng.
Tất nhiên họ không mong thân phận của Mạt Ca Lạc bị bại lộ, nếu không, cho dù thắng rồi, chắc chắn tiến sĩ Lam sẽ nhận ra đây là chiến thắng của người biến dị, mà chuyện họ qua lại với loại người này cũng không giấu nổi.
Bình luận facebook