• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ (4 Viewers)

  • Chương 250

Chương 250


Vé máy bay đặt được thật không đúng dịp, là vào ngày làm việc.


Nhưng thời gian là năm giờ chiều, Hứa Nhược Phi có thể xin nghỉ miễn là hoàn thành công việc sớm hơn một chút.


Từ sáng sớm, Hứa Nhược Phi đã hoàn thành tất cả công việc phải xử lý trong ngày hôm nay, sau khi đến bộ phận nước hoa dặn dò Phạm Tiêu Tiêu một chút, cô quay trở lại văn phòng.


“Tổng giám đốc Lệ, có việc cần anh thông qua” Giọng nói của Hứa Nhược Thanh có chút ngại ngùng.


Ngày nghỉ được trả lương nên giọng điệu cần tốt hơn chút, tránh khỏi việc Lệ Đình Nam không đồng ý.


Mắt Lệ Đình Nam nhìn chằm chằm màn hình máy tính không nhúc nhích, dường như không có nghe thấy giọng nói của Hứa Nhược Phi.


Anh nhíu mày như thể đang suy nghĩ điều gì đó.


Hứa Nhược Phi có hơi kỳ quái: “Tổng giám độc Lệ?”


Cô liên tiếp gọi mấy lần, người đàn ông cũng chưa hồi phục.


Hai tay Hứa Nhược Phi chống trên bàn, người hơi nghiêng về phía trước, giọng nói dịu dàng vang lên: “Tổng giám đốc Lệ, anh nghe thấy tôi nói chứ?”


Lúc này Lệ Đình Nam mới từ trên màn hình máy tính dời mắt sang.


Chỉ nhìn Hứa Nhược Phi một chút rồi lập tức căng họng nói: “Chuyện gì?”


Hứa Nhược Phi ngừng một chút, vẻ mặt có chút kỳ quái.


“Tổng giám đốc Lệ, có phải anh không thoải mái chỗ nào không?”


Thời gian cô trở thành trợ lý của Lệ Đình Nam không dài, cũng không tính là ngắn.


Người đàn ông ở trước mặt, mặc dù xuất thân nhà giàu, có sự kiêu ngạo của bản thân, nhưng ở trong mặt lễ độ tuyệt đối sẽ không có bất cứ sơ suất nào.


Lệ Đình Nam cười nhạo, liếc Hứa Nhược Phi một chút, hai tay khoanh trước ngực, cong môi: “Cô có chuyện gì nhanh nói, nhân lúc tâm trạng tôi tốt có sẽ sẽ đồng ý”


Hứa Nhược Phi: “..” Thật xin lỗi, cô không nên cảm thấy loại đàn ông như Lệ Đình Nam đây sẽ có vẻ mặt mềm yếu.


Bản lĩnh trêu người vẫn cao cấp như vậy.


“Tổng giám đốc Lệ, việc hôm nay tôi đã làm xong, buổi chiều muốn xin nghỉ nửa ngày” Ánh mắt Hứa Nhược Phi loé lên như sao, nhìn người đàn ông ở trước mặt.


Ánh mắt Lệ Đình Nam bỗng nhiên co rụt lại, anh bỗng bất đắc dĩ nở nụ cười.


Người phụ nữ này lúc tính khí trẻ trâu giống hệt như đứa trẻ năm sáu tuổi.


Anh thật sự là đầu óc mê muội, anh vậy mà cảm thấy người phụ nữ như vậy thú vị.


“Chuẩn” Lệ Đình Nam nói xong, ánh mắt lần nữa rủ xuống, nhìn về phía máy tính xách tay.


Hứa Nhược Phi đứng trước bàn làm việc, hơi trợn tròn mắt.


Sảng khoái như vậy?


Cô vốn còn cho rằng phải dây dưa một hồi.


Dù sao ngày xưa Lệ Đình Nam có thể ép sức lao động của cô thì sẽ ép.


“Tổng giám đốc Lệ, anh cũng không hỏi nguyên nhân một chút sao?” Hứa Nhược Phi cảm thấy cả người cô lâng lâng như trên mây.


Đầu của Lệ Đình Nam cũng lười nâng, giọng nói trầm thấp êm tai như đàn Cello, lạng mang theo một tia khàn khàn.


“Ồ? Cô rất muốn cho tôi biết nguyên nhân?”


“Không muốn không muốn” Hứa Nhược Phi vội khoát tay phủ nhận.


Nếu để Lệ Đình Nam biết cô xin phép nghỉ chỉ vì đưa bạn rời khỏi, chị sợ tuyệt đối sẽ không phê duyệt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom