Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap (120).txt
Mạc Huệ Linh nhìn thấy Lâm Triệt cùng Cố Tĩnh Trạch ra ngoài, mặc kệ Lâm Triệt, trực tiếp kéo cánh tay Cố Tĩnh Trạch lại, ở nơi đó làm nũng nói: "Tĩnh Trạch, ngày hôm qua sao anh không qua, đi vài bước là có thể đến nhà em, anh có thể thường xuyên qua đó ngồi mà".
Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt một cái, bất động thanh sắc đẩy tay Mạc Huệ Linh.
Mạc Huệ Linh lại chết sống ăn vạ anh không bỏ, nhìn thấy Lâm Triệt quay mặt đi, trên mặt càng lộ ra đắc ý.
Lâm Triệt âm thầm trợn mắt: "Vậy, hai người đi trước đi, em ngồi một cái xe khác".
"Ai, Lâm Triệt......" Cố Tĩnh Trạch kêu một tiếng, nhưng mà, Lâm Triệt cũng không quay đầu lại đi qua bên kia.
Mạc Huệ Linh kéo Cố Tĩnh Trạch qua: "Thôi, Tĩnh Trạch, kệ cô ta đi, dù sao xe nhiều như vậy".
Cố Tĩnh Trạch dừng lại, nhìn Mạc Huệ Linh.
Cô luôn ở nơi này quấy rối, rốt cuộc cũng không phải biện pháp.
Anh nghĩ, anh phải giải quyết vấn đề này mới được.
Vì thế, anh gật gật đầu, nói: "Lên xe đi, anh vừa lúc cũng có chuyện muốn nói với em"
Mạc Huệ Linh thấy Cố Tĩnh Trạch xoay người lên xe, vui mừng đi theo.
Rất nhanh, tới trên xe, Mạc Huệ Linh gần như rúc vào bên người Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh, nhích thân thể, nói với cô: "Huệ Linh, anh đã nói qua, hiện tại anh đã kết hôn, quan hệ của anh và em, không có khả năng giống như quá khứ!".
Mạc Huệ Linh bĩu môi, nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Nhưng mà người anh yêu không phải vợ của anh, người anh yêu là em"
"Huệ Linh! Cô ấy là vợ của anh, sao em có thể nói cô ấy như vậy?".
"Anh...... Tĩnh Trạch, trước kia anh sẽ không nói với em như vậy, trước kia anh cũng sẽ không nói em như vậy!". Mạc Huệ Linh lập tức uất ức nhìn về phía anh.
"Em......" Mạc Huệ Linh chớp mắt.
Cô biết người như Cố Tĩnh Trạch, chính là người cố chấp, cô vội ngậm miệng, cắn môi dưới, ngồi ở chỗ kia nhìn Cố Tĩnh Trạch, nghĩ bây giờ mình nên làm cái gì mới tốt.
Trước kia cô không như vậy.
Trước kia cũng không có Lâm Triệt.
Trước kia Cố Tĩnh Trạch, cũng không có liên quan với bất luận cô gái nào, tuy rằng công tác anh bận rộn, một tuần cũng không thấy được vài lần, nhưng mà, cô không cảm thấy anh bận công tác có cái gì không đúng, đại nam nhân hẳn là nên như vậy, chỉ cần ngoài thời gian anh công tác, phân cho co một ít thì tốt rồi.
Nhưng mà hiện tại rất tốt, Lâm Triệt và Cố Tĩnh Trạch ở chung một chỗ, sớm chiều gặp nhau, lúc này Mạc Huệ Linh mới cảm thấy, kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng có rất nhiều thời gian, bằng không, sao mỗi ngày có thể ở bên Lâm Triệt.
Trước kia cô quá thông cảm Cố Tĩnh Trạch, cho nên chưa bao giờ quấn lấy anh, nhưng mà Lâm Triệt này quả thực chính là một con kỹ nữ có tâm cơ, thứ tiện nhân ghê tởm, nhất định mỗi ngày quấn lấy Cố Tĩnh Trạch, hai người mới có thể ở bên nhau.
Cho nên, Mạc Huệ Linh cũng quấn lấy Cố Tĩnh Trạch.
"Tĩnh Trạch, vì em sợ hãi mất đi anh, em mới có thể như vậy......"
"Huệ Linh, vì sao em còn chưa tỉnh ngộ...... Anh và em cũng không phải quan hệ bạn trai bạn gái bình thường, em chỉ là một người bạn mà anh quan tâm thôi, em...... Em không thể cứ quấn lấy anh như vậy".
Mạc Huệ Linh giật mình ngẩng đầu lên: "Nhưng mà không phải em đã nói, em sẽ chờ anh! Chờ anh ly hôn cô ta, chúng ta sẽ là bạn trai bạn gái!".
"Anh không thể ép em nói đừng chờ anh, nhưng mà, nên nói anh đã nói, nếu em còn bạc đãi mình như vậy, anh cũng không thể nói cái gì nữa, anh chỉ có thể nói......" Anh nhìn về phía Mạc Huệ Linh: "Anh sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của anh, cho nên, anh không thể tiếp cận với em như vậy, Huệ Linh, em dọn đi thôi, đừng như vậy nữa!".
"Em...... Em......" Mạc Huệ Linh khóc lóc nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Không cần, em không dọn đi, Tĩnh Trạch, anh không thể ép em dọn đi, anh cũng không thể ép em không được đợi anh, nơi này chỗ của em, em muốn ở đây, em bỏ tiền mua nơi này ở không được sao, hoàn cảnh nơi này cũng không tồi, con đường lại thuận tiện, em mất mấy ngàn vạn mua phòng ở, sao em không thể ở!".
Cố Tĩnh Trạch nhàn nhạt nhìn cô: "Nếu em một hai phải như vậy, cũng tùy tiện em".
Mạc Huệ Linh giận dỗi ngồi ở chỗ kia, trong lòng bình tĩnh nghĩ, dù sao, cô chết sống cũng không dọn đi.
Cô muốn ăn vạ ở nơi này, cô muốn xem Cố Tĩnh Trạch, bằng không, cho dù biết, Cố Tĩnh Trạch sẽ không phát sinh gì đó với Lâm Triệt, nhưng mà, vạn nhất tiểu tiện nhân kia dùng biện pháp gì câu dẫn Cố Tĩnh Trạch thì sao.
Tới công ty, hai người tách ra.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh rời đi, nói với người bên cạnh: "Biệt thự mà Huệ Linh, tình huống như thế nào, cậu hiểu được chứ?".
"Vâng, tiên sinh".
"Xem ra cô ấy sẽ không tự mình dọn đi rồi, nghĩ biện pháp, để cô ấy dọn đi".
"Vâng......"
Cố Tĩnh Trạch cũng không muốn nói rõ ràng như vậy với Mạc Huệ Linh, Mạc Huệ Linh tâm tư nhỏ, anh cũng muốn chừa chút mặt mũi cho cô, bằng không với người từ nhỏ không chịu chút uất ức như cô, sẽ chịu không nổi.
Nhưng mà, Mạc Huệ Linh vẫn luôn làm bộ nghe không hiểu anh nói, anh cũng không có biện pháp, chỉ có thể nói rõ với cô.
Lại không nghĩ rằng, Mạc Huệ Linh tùy hứng như vậy, vẫn không muốn dọn đi.
Cố Tĩnh Trạch tới công ty, nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Lâm Triệt.
Rất nhanh Lâm Triệt nghe điện thoại. Lâm Triệt cũng vừa vừa đến công ty, âm thanh có vẻ rất bình thường.
"Sao tới nhanh như vậy, em cho rằng anh phải đi ra ngoài với Mạc tiểu thư nhiều một chút".
"Lâm Triệt, rất nhanh cô ấy sẽ dọn đi, anh sẽ không để cô ấy tới quấy rầy".
Lâm Triệt dừng một chút, mới nói: "Dọn đi làm gì, này không phải khá tốt".
Cố Tĩnh Trạch đáp: "Em thật sự cảm thấy khá tốt?".
"Đương nhiên, không phải hai người càng thuận tiện hơn sao?". Lâm Triệt thổi thổi móng tay mình nói.
Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu: "Nhưng mà hai người chúng ta không thuận tiện".
"Cái gì?". Lâm Triệt cho rằng mình không nghe rõ.
Tiếp tục, lại nghe Cố Tĩnh Trạch nói: "Anh sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của chúng ta, cho nên...... Anh sẽ không tiếp tục bảo trì loại quan hệ này, rất nhanh cô ấy sẽ dọn đi".
Nói xong, Cố Tĩnh Trạch liền buông điện thoại xuống.
Lâm Triệt còn hoảng hốt không rõ, chỉ cầm điện thoại nhìn, sau một lúc lâu, mới thờ dài, đánh đánh đầu mình nói, đừng nghĩ nữa Lâm Triệt, ý anh nói, anh sẽ không phản bội hôn nhân, anh là một người chính trực như vậy, chỉ là không muốn mình ngoại tình, không có ý nghĩa gì khác.
Lâm Triệt rất nhanh đi vào bên trong, Du Mẫn Mẫn nghênh diện đi tới, nói với Lâm Triệt: "Vừa lúc, xe của tổ tiết mục đã tới, hôm nay em phải đi tham gia 《Chân nhân tú》 kia, đã chuẩn bị tốt chưa?".
Lâm Triệt mỉm cười với Du Mẫn Mẫn: "Vâng, chuẩn bị tốt".
Du Mẫn Mẫn nói: "Đừng quá khẩn trương, bảo trì mình là được".
"Đúng rồi, khách quý kỳ này là ai?".
Lâm Triệt nhớ tới ngày đó Cố Tĩnh Dư nói.
Du Mẫn Mẫn đáp: "Hình như nghe nói có bạn cũ của em, đối phương nói là nhận thức em".
"A? Phải không? Ai chứ, em không quen biết người nào trong giới".
"Đến lúc đó em hẳn sẽ biết, tổ tiết mục không thông báo, chỉ nói chủ đề là diễn viên mới".
Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt một cái, bất động thanh sắc đẩy tay Mạc Huệ Linh.
Mạc Huệ Linh lại chết sống ăn vạ anh không bỏ, nhìn thấy Lâm Triệt quay mặt đi, trên mặt càng lộ ra đắc ý.
Lâm Triệt âm thầm trợn mắt: "Vậy, hai người đi trước đi, em ngồi một cái xe khác".
"Ai, Lâm Triệt......" Cố Tĩnh Trạch kêu một tiếng, nhưng mà, Lâm Triệt cũng không quay đầu lại đi qua bên kia.
Mạc Huệ Linh kéo Cố Tĩnh Trạch qua: "Thôi, Tĩnh Trạch, kệ cô ta đi, dù sao xe nhiều như vậy".
Cố Tĩnh Trạch dừng lại, nhìn Mạc Huệ Linh.
Cô luôn ở nơi này quấy rối, rốt cuộc cũng không phải biện pháp.
Anh nghĩ, anh phải giải quyết vấn đề này mới được.
Vì thế, anh gật gật đầu, nói: "Lên xe đi, anh vừa lúc cũng có chuyện muốn nói với em"
Mạc Huệ Linh thấy Cố Tĩnh Trạch xoay người lên xe, vui mừng đi theo.
Rất nhanh, tới trên xe, Mạc Huệ Linh gần như rúc vào bên người Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh, nhích thân thể, nói với cô: "Huệ Linh, anh đã nói qua, hiện tại anh đã kết hôn, quan hệ của anh và em, không có khả năng giống như quá khứ!".
Mạc Huệ Linh bĩu môi, nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Nhưng mà người anh yêu không phải vợ của anh, người anh yêu là em"
"Huệ Linh! Cô ấy là vợ của anh, sao em có thể nói cô ấy như vậy?".
"Anh...... Tĩnh Trạch, trước kia anh sẽ không nói với em như vậy, trước kia anh cũng sẽ không nói em như vậy!". Mạc Huệ Linh lập tức uất ức nhìn về phía anh.
"Em......" Mạc Huệ Linh chớp mắt.
Cô biết người như Cố Tĩnh Trạch, chính là người cố chấp, cô vội ngậm miệng, cắn môi dưới, ngồi ở chỗ kia nhìn Cố Tĩnh Trạch, nghĩ bây giờ mình nên làm cái gì mới tốt.
Trước kia cô không như vậy.
Trước kia cũng không có Lâm Triệt.
Trước kia Cố Tĩnh Trạch, cũng không có liên quan với bất luận cô gái nào, tuy rằng công tác anh bận rộn, một tuần cũng không thấy được vài lần, nhưng mà, cô không cảm thấy anh bận công tác có cái gì không đúng, đại nam nhân hẳn là nên như vậy, chỉ cần ngoài thời gian anh công tác, phân cho co một ít thì tốt rồi.
Nhưng mà hiện tại rất tốt, Lâm Triệt và Cố Tĩnh Trạch ở chung một chỗ, sớm chiều gặp nhau, lúc này Mạc Huệ Linh mới cảm thấy, kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng có rất nhiều thời gian, bằng không, sao mỗi ngày có thể ở bên Lâm Triệt.
Trước kia cô quá thông cảm Cố Tĩnh Trạch, cho nên chưa bao giờ quấn lấy anh, nhưng mà Lâm Triệt này quả thực chính là một con kỹ nữ có tâm cơ, thứ tiện nhân ghê tởm, nhất định mỗi ngày quấn lấy Cố Tĩnh Trạch, hai người mới có thể ở bên nhau.
Cho nên, Mạc Huệ Linh cũng quấn lấy Cố Tĩnh Trạch.
"Tĩnh Trạch, vì em sợ hãi mất đi anh, em mới có thể như vậy......"
"Huệ Linh, vì sao em còn chưa tỉnh ngộ...... Anh và em cũng không phải quan hệ bạn trai bạn gái bình thường, em chỉ là một người bạn mà anh quan tâm thôi, em...... Em không thể cứ quấn lấy anh như vậy".
Mạc Huệ Linh giật mình ngẩng đầu lên: "Nhưng mà không phải em đã nói, em sẽ chờ anh! Chờ anh ly hôn cô ta, chúng ta sẽ là bạn trai bạn gái!".
"Anh không thể ép em nói đừng chờ anh, nhưng mà, nên nói anh đã nói, nếu em còn bạc đãi mình như vậy, anh cũng không thể nói cái gì nữa, anh chỉ có thể nói......" Anh nhìn về phía Mạc Huệ Linh: "Anh sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của anh, cho nên, anh không thể tiếp cận với em như vậy, Huệ Linh, em dọn đi thôi, đừng như vậy nữa!".
"Em...... Em......" Mạc Huệ Linh khóc lóc nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Không cần, em không dọn đi, Tĩnh Trạch, anh không thể ép em dọn đi, anh cũng không thể ép em không được đợi anh, nơi này chỗ của em, em muốn ở đây, em bỏ tiền mua nơi này ở không được sao, hoàn cảnh nơi này cũng không tồi, con đường lại thuận tiện, em mất mấy ngàn vạn mua phòng ở, sao em không thể ở!".
Cố Tĩnh Trạch nhàn nhạt nhìn cô: "Nếu em một hai phải như vậy, cũng tùy tiện em".
Mạc Huệ Linh giận dỗi ngồi ở chỗ kia, trong lòng bình tĩnh nghĩ, dù sao, cô chết sống cũng không dọn đi.
Cô muốn ăn vạ ở nơi này, cô muốn xem Cố Tĩnh Trạch, bằng không, cho dù biết, Cố Tĩnh Trạch sẽ không phát sinh gì đó với Lâm Triệt, nhưng mà, vạn nhất tiểu tiện nhân kia dùng biện pháp gì câu dẫn Cố Tĩnh Trạch thì sao.
Tới công ty, hai người tách ra.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh rời đi, nói với người bên cạnh: "Biệt thự mà Huệ Linh, tình huống như thế nào, cậu hiểu được chứ?".
"Vâng, tiên sinh".
"Xem ra cô ấy sẽ không tự mình dọn đi rồi, nghĩ biện pháp, để cô ấy dọn đi".
"Vâng......"
Cố Tĩnh Trạch cũng không muốn nói rõ ràng như vậy với Mạc Huệ Linh, Mạc Huệ Linh tâm tư nhỏ, anh cũng muốn chừa chút mặt mũi cho cô, bằng không với người từ nhỏ không chịu chút uất ức như cô, sẽ chịu không nổi.
Nhưng mà, Mạc Huệ Linh vẫn luôn làm bộ nghe không hiểu anh nói, anh cũng không có biện pháp, chỉ có thể nói rõ với cô.
Lại không nghĩ rằng, Mạc Huệ Linh tùy hứng như vậy, vẫn không muốn dọn đi.
Cố Tĩnh Trạch tới công ty, nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Lâm Triệt.
Rất nhanh Lâm Triệt nghe điện thoại. Lâm Triệt cũng vừa vừa đến công ty, âm thanh có vẻ rất bình thường.
"Sao tới nhanh như vậy, em cho rằng anh phải đi ra ngoài với Mạc tiểu thư nhiều một chút".
"Lâm Triệt, rất nhanh cô ấy sẽ dọn đi, anh sẽ không để cô ấy tới quấy rầy".
Lâm Triệt dừng một chút, mới nói: "Dọn đi làm gì, này không phải khá tốt".
Cố Tĩnh Trạch đáp: "Em thật sự cảm thấy khá tốt?".
"Đương nhiên, không phải hai người càng thuận tiện hơn sao?". Lâm Triệt thổi thổi móng tay mình nói.
Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu: "Nhưng mà hai người chúng ta không thuận tiện".
"Cái gì?". Lâm Triệt cho rằng mình không nghe rõ.
Tiếp tục, lại nghe Cố Tĩnh Trạch nói: "Anh sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của chúng ta, cho nên...... Anh sẽ không tiếp tục bảo trì loại quan hệ này, rất nhanh cô ấy sẽ dọn đi".
Nói xong, Cố Tĩnh Trạch liền buông điện thoại xuống.
Lâm Triệt còn hoảng hốt không rõ, chỉ cầm điện thoại nhìn, sau một lúc lâu, mới thờ dài, đánh đánh đầu mình nói, đừng nghĩ nữa Lâm Triệt, ý anh nói, anh sẽ không phản bội hôn nhân, anh là một người chính trực như vậy, chỉ là không muốn mình ngoại tình, không có ý nghĩa gì khác.
Lâm Triệt rất nhanh đi vào bên trong, Du Mẫn Mẫn nghênh diện đi tới, nói với Lâm Triệt: "Vừa lúc, xe của tổ tiết mục đã tới, hôm nay em phải đi tham gia 《Chân nhân tú》 kia, đã chuẩn bị tốt chưa?".
Lâm Triệt mỉm cười với Du Mẫn Mẫn: "Vâng, chuẩn bị tốt".
Du Mẫn Mẫn nói: "Đừng quá khẩn trương, bảo trì mình là được".
"Đúng rồi, khách quý kỳ này là ai?".
Lâm Triệt nhớ tới ngày đó Cố Tĩnh Dư nói.
Du Mẫn Mẫn đáp: "Hình như nghe nói có bạn cũ của em, đối phương nói là nhận thức em".
"A? Phải không? Ai chứ, em không quen biết người nào trong giới".
"Đến lúc đó em hẳn sẽ biết, tổ tiết mục không thông báo, chỉ nói chủ đề là diễn viên mới".
Bình luận facebook