Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap (125).txt
Rất nhanh Cố Tĩnh Trạch cho người đi chuẩn bị đồ vật cho thiếu phu nhân, an bài hành trình đến đảo Phuket.
Lâm Triệt nói với Du Mẫn Mẫn mình muốn cùng người trong nhà đi nghỉ phép, Du Mẫn Mẫn rất nhanh liền đồng ý, còn hỏi cô đi nơi nào chơi.
Lâm Triệt liền đáp: "Cố Tĩnh Trạch nói là tụ hội Tết Trung Thu, muốn đến đảo Phuket".
Du Mẫn Mẫn ở trong điện thoại nói: "Nhìn xem tiệc người ta, bữa tiệc cả gia đình đều đến đảo Phuket".
Lâm Triệt nói: "Em cũng là lần đầu tiên đi, còn chưa có đến hải đảo bao giờ".
Du Mẫn Mẫn: "Thôi, đi chơi vui nhé, cho là nghỉ ngơi một chút, gần đây cũng vất vả".
Lâm Triệt ở trên mạng tìm kiếm đảo Phuket một chút, trông vô cùng xinh đẹp, lập tức cũng rất hưng phấn, cô thật sự chưa đến những nơi này, đã bắt đầu chuẩn bị.
Ở trong phòng chọn các loại áo tắm, quần áo, bày quần áo đầy cả giường.
Lúc Cố Tĩnh Trạch tiến vào thấy được, kinh ngạc đi tới: "Em muốn chuyển nhà sao, moi hết quần áo ra làm cái gì?".
Lâm Triệt ngẩng đầu đáp: "Chọn quần áo, anh cảm thấy cái nào đẹp hơn?".
Cố Tĩnh Trạch: "Chọn quần áo mang đi chơi?".
"Đúng vậy đúng vậy".
"Tùy tiện mang mấy cái là được, em bày nhiều như vậy làm cái gì".
"Đây là lần đầu tiên em đến hải đảo chơi mà, lần đầu tiên! Trước kia em cũng chưa xuất ngoại, đương nhiên không giống nhau, ai nha, nhớ tới đã cảm thấy cao lớn".
Cố Tĩnh Trạch vô ngữ: "Kỳ thật đảo Phuket khá gần, không đặc biệt như vậy, có rất nhiều hải đảo khác tốt hơn".
Thấy Lâm Triệt hưng phấn như vậy, Cố Tĩnh Trạch thật ra có chút hối hận, không nên nhất thời buột miệng thốt ra, sớm biết rằng, nên chọn một nơi tốt hơn mang cô đi chơi.
Lâm Triệt nói: "Đối với anh mà nói đương nhiên không tốt, nhưng mà với em mà nói, đã không tồi".
Lâm Triệt vừa nhìn quần áo trên giường rực rỡ vừa nói: "Trước kia trường học của em chơi xuân còn muốn đi Thái Lan, sau đó em về nhà không dám nói với ba, ba em cũng mặc kệ, em cũng không dám nói với bác gái em, cho nên em cảm thấy thành phố lớn nhất em được đi chính là thành phố S......"
Cố Tĩnh Trạch nhìn nàng, suy nghĩ một chút nói: "Về sau có cơ hội, anh mang em đi ra ngoài du lịch".
Lâm Triệt ngẩng đầu lên: "Anh đại khái đã đi hết thế giới này mấy vòng".
Cố Tĩnh Trạch nghĩ nghĩ, nói: "Thật ra đi cũng không ít nợ, nhưng mà cũng không nhiều như thế".
"À, đều đi công tác?".
"Đúng vậy".
Lâm Triệt đáp: "Vậy cũng quá tốn, có tiền như vậy, rõ ràng có thể đi du lịch thế giới, xem anh cũng không dễ kiếm tiền".
Cố Tĩnh Trạch: "Đó là tất nhiên". Anh nhìn ngoài cửa sổ, mỉm cười, phục hồi tinh thần lại nhàn nhạt nói: "Thu hoạch và trả giá, thật ra ngang nhau, anh hưởng thụ nhiều, nhất định cũng phải gánh vác nhiều, dù sao có mấy vạn công nhân, còn đang làm việc dưới tay của anh, anh phải vì cả đời bọn họ, phụ trách cho gia đình bọn họ, cũng phải phụ trách toàn bộ gia tộc Cố gia".
Phụ trách sự hưng suy của một gia tộc...... Lâm Triệt ngẫm lại cảm thấy rất mỏi mệt.
Kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng là một người, nhưng mà, gánh nặng trên vai thật sự quá nhiều.
Cố Tĩnh Trạch phục hồi tinh thần lại, nhìn áo tắm của cô trên giường.
Đủ loại kiểu dáng, màu sắc tươi sáng.
Cố Tĩnh Trạch hứng thú, cầm lấy một cái xem.
Lâm Triệt nhìn anh cầm bikini bằng vải dệt mỏng tanh, đỏ mặt lên, vội đoạt lấy nói: "Cái này mặc lúc đến bể bơi".
Cố Tĩnh Trạch cười cướp về: "Cái này khá tốt, mang theo đi".
Lâm Triệt: "Không mang theo, em không cần mặc".
Cố Tĩnh Trạch: "Sao không mặc, cái này khá đẹp mà".
Lâm Triệt nói: "Ai nha, em chọn quần áo anh xem náo nhiệt làm gì, đi đi đi đi ra ngoài".
Lâm Triệt nói, đẩy Cố Tĩnh Trạch ra ngoài.
Cố Tĩnh Trạch kéo cánh tay Lâm Triệt lại một phen, không cho col đẩy nữa, trở tay lại cầm lấy bộ quần áo nhỏ kia: "Đương nhiên anh phải chọn một chút". Anh kề sát lỗ tai Lâm Triệt, thấp giọng nói: "Rốt cuộc em mặc để cho anh xem, anh phải chọn một cái mà anh cảm thấy đẹp".
Trên mặt Lâm Triệt lại lần nữa đỏ thẫm lên.
Tuy rằng trong phòng chỉ có hai người, hoàn toàn không cần đè thấp âm thanh như vậy, nhưng mà, anh cố tình dùng âm thanh như vậy, để sát vào nói với cô những lời như vậy.
Giống như là âm nhạc trầm thấp, dễ nghe như vậy, còn mang theo nhè nhẹ ái muội.
Lâm Triệt vội đẩy Cố Tĩnh Trạch ra: "Phiền chết phiền chết, ai muốn mặc cho anh xem".
Cố Tĩnh Trạch căng mặt: "Bằng không em muốn mặc cho ai xem?".
"Em...... Em mặc để em xem không được à? "
Cố Tĩnh Trạch mỉm cười, không hề quản cô, chỉ cuối cùng nói với cô: "Vậy bộ kia thật sự rất đẹp, em mặc vào nhất định thích hợp, mang theo, nghe thấy không?".
"Vậy không mang theo, vậy không mang theo!". Lâm Triệt nhanh đẩy Cố Tĩnh Trạch đi ra ngoài, Cố Tĩnh Trạch buồn cười, đành phải đi ra ngoài trước.
Trong phòng, Lâm Triệt chậm rãi chọn đồ cần mang, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên bộ bikini kia.
Bên tai không tự chủ được quanh quẩn âm thanh vừa rồi của Cố Tĩnh Trạch.
m thanh giống như là mang theo ma lực, làm Lâm Triệt không tự chủ được, liền cầm lấy quần áo kia lên nhìn lại.
Anh thật sự cảm thấy cô mặc cái này sẽ đẹp?
Nghĩ nghĩ, trên mặt cô nóng hổi, nhưng mà cuối cùng, vẫn cầm bộ đồ, ném vào trong vali.
Ngày hôm sau, Cố gia đã để sân bay chuẩn bị, sau đó cả nhà đi vào phòng nghỉ VIP tư nhân của sân bay.
Lúc Cố Tĩnh Trạch và Lâm Triệt đến, Mộ Vãn Tình đã ở đây, mang theo bảy tám cô dì trong nhà, nhìn thấy Lâm Triệt và Cố Tĩnh Trạch, vội bước lên đón.
Hành lý bọn họ sớm bị người hầu mang vào, Mộ Vãn Tình bước tới kéo tay Lâm Triệt lại nói: "Ai nha xem con vẫn gầy như vậy, thật là, sao ăn hoài không mập chứ".
Lâm Triệt vội nói: "Đại khái cơ thể con tính kiếm, con ăn rất nhiều".
Cố Tĩnh Trạch ở bên cạnh cười nói: "Đúng vậy, mẹ, cô ấy ăn còn nhiều hơn con, đáng tiếc đều ăn không trả tiền".
Lâm Triệt: "Em ăn xong rồi đều biến thành tinh hoa, không giống như là anh, đều biến thành thịt mỡ, hừ".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Ha, em cảm thấy anh rất béo?".
"Là anh nói trước".
Mộ Vãn Tình thấy hai người nói chuyện càng ngày càng tùy ý, không khỏi mỉm cười theo.
Phi cơ rất nhanh chuẩn xong tốt, đoàn người bước lên phi cơ tư nhân của Cố gia, mấy giờ sau, mới đến đảo Phuket.
Phía dưới, đảo Phuket dựa theo quy mô đón khách quý của nước họ chào đón Cố gia đã đến.
Lâm Triệt xuống phi cơ, nhìn thấy đội ngũ hoan nghênh bên ngoài, không khỏi hoảng sợ.
Nhưng mà ngẫm lại, Cố gia là gia tộc đệ nhất nước C, có đãi ngộ như vậy, cũng có thể tưởng tượng.
Lâm Triệt đứng ở bên cạnh Cố Tĩnh Trạch kinh ngạc nói: "Chúng không phải viếng thăm chính thức, không cần lớn như vậy chứ".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Thật ra anh không thông báo cho bọn họ, nhưng mà đại khái vẫn bị bên này biết, đi thôi, trong chốc lát tới làng du lịch, thì sẽ không có người đi theo".
Lâm Triệt nói với Du Mẫn Mẫn mình muốn cùng người trong nhà đi nghỉ phép, Du Mẫn Mẫn rất nhanh liền đồng ý, còn hỏi cô đi nơi nào chơi.
Lâm Triệt liền đáp: "Cố Tĩnh Trạch nói là tụ hội Tết Trung Thu, muốn đến đảo Phuket".
Du Mẫn Mẫn ở trong điện thoại nói: "Nhìn xem tiệc người ta, bữa tiệc cả gia đình đều đến đảo Phuket".
Lâm Triệt nói: "Em cũng là lần đầu tiên đi, còn chưa có đến hải đảo bao giờ".
Du Mẫn Mẫn: "Thôi, đi chơi vui nhé, cho là nghỉ ngơi một chút, gần đây cũng vất vả".
Lâm Triệt ở trên mạng tìm kiếm đảo Phuket một chút, trông vô cùng xinh đẹp, lập tức cũng rất hưng phấn, cô thật sự chưa đến những nơi này, đã bắt đầu chuẩn bị.
Ở trong phòng chọn các loại áo tắm, quần áo, bày quần áo đầy cả giường.
Lúc Cố Tĩnh Trạch tiến vào thấy được, kinh ngạc đi tới: "Em muốn chuyển nhà sao, moi hết quần áo ra làm cái gì?".
Lâm Triệt ngẩng đầu đáp: "Chọn quần áo, anh cảm thấy cái nào đẹp hơn?".
Cố Tĩnh Trạch: "Chọn quần áo mang đi chơi?".
"Đúng vậy đúng vậy".
"Tùy tiện mang mấy cái là được, em bày nhiều như vậy làm cái gì".
"Đây là lần đầu tiên em đến hải đảo chơi mà, lần đầu tiên! Trước kia em cũng chưa xuất ngoại, đương nhiên không giống nhau, ai nha, nhớ tới đã cảm thấy cao lớn".
Cố Tĩnh Trạch vô ngữ: "Kỳ thật đảo Phuket khá gần, không đặc biệt như vậy, có rất nhiều hải đảo khác tốt hơn".
Thấy Lâm Triệt hưng phấn như vậy, Cố Tĩnh Trạch thật ra có chút hối hận, không nên nhất thời buột miệng thốt ra, sớm biết rằng, nên chọn một nơi tốt hơn mang cô đi chơi.
Lâm Triệt nói: "Đối với anh mà nói đương nhiên không tốt, nhưng mà với em mà nói, đã không tồi".
Lâm Triệt vừa nhìn quần áo trên giường rực rỡ vừa nói: "Trước kia trường học của em chơi xuân còn muốn đi Thái Lan, sau đó em về nhà không dám nói với ba, ba em cũng mặc kệ, em cũng không dám nói với bác gái em, cho nên em cảm thấy thành phố lớn nhất em được đi chính là thành phố S......"
Cố Tĩnh Trạch nhìn nàng, suy nghĩ một chút nói: "Về sau có cơ hội, anh mang em đi ra ngoài du lịch".
Lâm Triệt ngẩng đầu lên: "Anh đại khái đã đi hết thế giới này mấy vòng".
Cố Tĩnh Trạch nghĩ nghĩ, nói: "Thật ra đi cũng không ít nợ, nhưng mà cũng không nhiều như thế".
"À, đều đi công tác?".
"Đúng vậy".
Lâm Triệt đáp: "Vậy cũng quá tốn, có tiền như vậy, rõ ràng có thể đi du lịch thế giới, xem anh cũng không dễ kiếm tiền".
Cố Tĩnh Trạch: "Đó là tất nhiên". Anh nhìn ngoài cửa sổ, mỉm cười, phục hồi tinh thần lại nhàn nhạt nói: "Thu hoạch và trả giá, thật ra ngang nhau, anh hưởng thụ nhiều, nhất định cũng phải gánh vác nhiều, dù sao có mấy vạn công nhân, còn đang làm việc dưới tay của anh, anh phải vì cả đời bọn họ, phụ trách cho gia đình bọn họ, cũng phải phụ trách toàn bộ gia tộc Cố gia".
Phụ trách sự hưng suy của một gia tộc...... Lâm Triệt ngẫm lại cảm thấy rất mỏi mệt.
Kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng là một người, nhưng mà, gánh nặng trên vai thật sự quá nhiều.
Cố Tĩnh Trạch phục hồi tinh thần lại, nhìn áo tắm của cô trên giường.
Đủ loại kiểu dáng, màu sắc tươi sáng.
Cố Tĩnh Trạch hứng thú, cầm lấy một cái xem.
Lâm Triệt nhìn anh cầm bikini bằng vải dệt mỏng tanh, đỏ mặt lên, vội đoạt lấy nói: "Cái này mặc lúc đến bể bơi".
Cố Tĩnh Trạch cười cướp về: "Cái này khá tốt, mang theo đi".
Lâm Triệt: "Không mang theo, em không cần mặc".
Cố Tĩnh Trạch: "Sao không mặc, cái này khá đẹp mà".
Lâm Triệt nói: "Ai nha, em chọn quần áo anh xem náo nhiệt làm gì, đi đi đi đi ra ngoài".
Lâm Triệt nói, đẩy Cố Tĩnh Trạch ra ngoài.
Cố Tĩnh Trạch kéo cánh tay Lâm Triệt lại một phen, không cho col đẩy nữa, trở tay lại cầm lấy bộ quần áo nhỏ kia: "Đương nhiên anh phải chọn một chút". Anh kề sát lỗ tai Lâm Triệt, thấp giọng nói: "Rốt cuộc em mặc để cho anh xem, anh phải chọn một cái mà anh cảm thấy đẹp".
Trên mặt Lâm Triệt lại lần nữa đỏ thẫm lên.
Tuy rằng trong phòng chỉ có hai người, hoàn toàn không cần đè thấp âm thanh như vậy, nhưng mà, anh cố tình dùng âm thanh như vậy, để sát vào nói với cô những lời như vậy.
Giống như là âm nhạc trầm thấp, dễ nghe như vậy, còn mang theo nhè nhẹ ái muội.
Lâm Triệt vội đẩy Cố Tĩnh Trạch ra: "Phiền chết phiền chết, ai muốn mặc cho anh xem".
Cố Tĩnh Trạch căng mặt: "Bằng không em muốn mặc cho ai xem?".
"Em...... Em mặc để em xem không được à? "
Cố Tĩnh Trạch mỉm cười, không hề quản cô, chỉ cuối cùng nói với cô: "Vậy bộ kia thật sự rất đẹp, em mặc vào nhất định thích hợp, mang theo, nghe thấy không?".
"Vậy không mang theo, vậy không mang theo!". Lâm Triệt nhanh đẩy Cố Tĩnh Trạch đi ra ngoài, Cố Tĩnh Trạch buồn cười, đành phải đi ra ngoài trước.
Trong phòng, Lâm Triệt chậm rãi chọn đồ cần mang, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên bộ bikini kia.
Bên tai không tự chủ được quanh quẩn âm thanh vừa rồi của Cố Tĩnh Trạch.
m thanh giống như là mang theo ma lực, làm Lâm Triệt không tự chủ được, liền cầm lấy quần áo kia lên nhìn lại.
Anh thật sự cảm thấy cô mặc cái này sẽ đẹp?
Nghĩ nghĩ, trên mặt cô nóng hổi, nhưng mà cuối cùng, vẫn cầm bộ đồ, ném vào trong vali.
Ngày hôm sau, Cố gia đã để sân bay chuẩn bị, sau đó cả nhà đi vào phòng nghỉ VIP tư nhân của sân bay.
Lúc Cố Tĩnh Trạch và Lâm Triệt đến, Mộ Vãn Tình đã ở đây, mang theo bảy tám cô dì trong nhà, nhìn thấy Lâm Triệt và Cố Tĩnh Trạch, vội bước lên đón.
Hành lý bọn họ sớm bị người hầu mang vào, Mộ Vãn Tình bước tới kéo tay Lâm Triệt lại nói: "Ai nha xem con vẫn gầy như vậy, thật là, sao ăn hoài không mập chứ".
Lâm Triệt vội nói: "Đại khái cơ thể con tính kiếm, con ăn rất nhiều".
Cố Tĩnh Trạch ở bên cạnh cười nói: "Đúng vậy, mẹ, cô ấy ăn còn nhiều hơn con, đáng tiếc đều ăn không trả tiền".
Lâm Triệt: "Em ăn xong rồi đều biến thành tinh hoa, không giống như là anh, đều biến thành thịt mỡ, hừ".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Ha, em cảm thấy anh rất béo?".
"Là anh nói trước".
Mộ Vãn Tình thấy hai người nói chuyện càng ngày càng tùy ý, không khỏi mỉm cười theo.
Phi cơ rất nhanh chuẩn xong tốt, đoàn người bước lên phi cơ tư nhân của Cố gia, mấy giờ sau, mới đến đảo Phuket.
Phía dưới, đảo Phuket dựa theo quy mô đón khách quý của nước họ chào đón Cố gia đã đến.
Lâm Triệt xuống phi cơ, nhìn thấy đội ngũ hoan nghênh bên ngoài, không khỏi hoảng sợ.
Nhưng mà ngẫm lại, Cố gia là gia tộc đệ nhất nước C, có đãi ngộ như vậy, cũng có thể tưởng tượng.
Lâm Triệt đứng ở bên cạnh Cố Tĩnh Trạch kinh ngạc nói: "Chúng không phải viếng thăm chính thức, không cần lớn như vậy chứ".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Thật ra anh không thông báo cho bọn họ, nhưng mà đại khái vẫn bị bên này biết, đi thôi, trong chốc lát tới làng du lịch, thì sẽ không có người đi theo".
Bình luận facebook