• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Kết hôn nhanh chóng - ông xã yêu hết lòng (1 Viewer)

  • Chap (95).txt

Cô gái trên giường kêu gào: "Cô có ý tứ gì!".
"Ý trên mặt chữ!".
"Cô......"
Lâm Triệt nói: "Chuyện Du gia, tôi quyết định rồi, nơi này thiếu tiền, ba Du Mẫn Mẫn thiếu tiền các người, tôi trả, nhưng mà, khác, không được bắt Du gia đền tiền nữa, các người một phân cũng đừng hòng có được".
Na Na nằm ở trên giường đương nhiên không muốn, năm trăm vạn so với hai mươi vạn, chênh lệch không phải chút.
Cô ta lập tức làm giá nói: "Đừng hòng, năm trăm vạn, một phân không thể thiếu, bằng không, tôi bắt ông ấy tiến vào cục cảnh sát!".
Lâm Triệt không khỏi nở nụ cười: "Cô muốn tiền đền điên rồi nhỉ?"
Lúc này, Cố Tĩnh Trạch ở phía sau, hơi hơi liếc mắt nhìn hai người một cái: "Đưa những đồng tiền chi các người, là vì cho các người câm miệng, nếu phương thức đơn giản nhất không thể làm các người câm miệng, tôi có phương thức khác làm các người câm miệng, vậy xem các người nguyện ý tiếp thu loại phương thức đơn giản này, hay là tình nguyện để chúng ta làm phức tạp".
Một trong hai người đối diện, ánh mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch, cũng bắt đầu bất đồng.
Na Na còn muốn đứng lên nói cái gì, lại bị Lục Thanh Hồng một tay ngăn đón.
Anh liếc mắt một cái liền nhìn ra, Cố Tĩnh Trạch không bình thường.
Từ bộ đồ được định chế, đến trên mặt kia tự nhiên mà không ai bì nổi, khí thế hiển nhiên đã áp mọi người trong phòng này.
Trong chớp mắt, anh ta nghĩ rằng người này nhất định không phải người bình thường, xem ra mình xác thật đấu không lại anh, bằng không anh cũng sẽ không một mình tiến vào, còn thản nhiên như vậy.


Lục Thanh Hồng lập tức nói: "Cái này cũng đơn giản mà, không biết vị tiên sinh này tên họ là gì?"
Cố Tĩnh Trạch đạm mạc liếc anh ta một cái: "Nếu tôi là ai cậu cũng không biết, có thể thấy được cậu không có tư cách đứng ở chỗ này nói chuyện với tôi".
"Anh......" Mặt Lục Thanh Hồng đen thuu
Hắn thật sự rất muốn mắng chửi người, nhưng mà bất đắc dĩ nhìn Cố Tĩnh Trạch, lại không có biện pháp mắng thành lời.
"Là không muốn nói, hay là không có gì đơn giản!". Lục Thanh Hồng cười nói.
Cố Tĩnh Trạch đáp: "Loại kích tướng này vô dụng với tôi, nhưng mà tôi vốn dĩ cũng chuẩn bị nói cho cậu, mặc dù cậu không có tư cách đứng ở trước mặt tôi, nhưng mà, vấn đề của người phụ nữ của tôi có dính tới cậu, cho nên tôi cần phải xen vào".
Nói, ném một tấm danh thiếp vào trước mặt anh.
Ném vào trên bàn chính xác không sai.
Anh sửng sốt, cúi đầu vừa thấy, sắc mặt lập tức tối sầm.
Sao Du gia dính dáng tới đại nhân vật như này.
Sắc mặt anh thảm đạm, nhưng mà không muốn nhanh như vậy đã thua trận.
Anh nói: "Năm trăm vạn đối với Cố tiên sinh mà nói hẳn không là cái gì, như thế nào, một chút như vậy cũng tiếc sao?"
Cố Tĩnh Trạch hừ một tiếng: "Tiền của tôi một phân cũng do tôi kiếm trở về, không muốn lãng phí ở trên rác rưởi".
"Anh......" Anh kêu: "Cố Tĩnh Trạch, ạn đừng kiêu ngạo! Còn không phải có chút tiền dơ bẩn sao!".
Cố Tĩnh Trạch đáp: "Chút tiền dơ bẩn này vừa lúc có thể đè bẹp cậu, vậy đủ rồi".
Lục Thanh Hồng đảo mắt, mình ở trước mặt Cô gia, đó chính là trứng gà chạm vào cục đá, nhưng mà, nếu bỏ qua như vậy, cũng quá hạ giá.
Lâm Triệt thấy thế, ở bên cạnh nói: "Tiền chỉ có hai mươi vạn, muốn lấy thì lấy, không lấy, vậy quên đi".
"Đó không có khả năng, này, tôi có tống cổ xin cơm đâu".
Lâm Triệt nói: "Tôi cảm thấy hành vi của các người, còn kém hơn ăn mày".
Na Na trên giường đã kêu nói: "Cô đồ xấu xa, cô nói cái gì? Cô còn dám nói một lần nữa!".
Lục Thanh Hồng hoảng sợ, nhanh bưng kín miệng Na Na.
Na Na không phục, tức giận nhìn Lục Thanh Hồng.
Lục Thanh Hồng kéo Na Na nói: "Cô ấy vốn dĩ cũng không hiểu chuyện, nhưng mà, chuyện này vốn dĩ cũng là Du sai trước".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Nếu cái gì cũng có thể đầy trời chào giá, vậy một câu vừa rồi, tôi muốn các người đưa một ngàn vạn, cũng không đủ".
"Cái gì? Các người mắc mớ gì!". Na Na càng kêu lên.
Lục Thanh Hồng sắc mặt càng thay đổi, nhanh nói: "Tô...... Được rồi, tôi muốn hai mươi vạn".
Nói liền cầm lấy chi phiếu trên bàn
Lâm Triệt nhìn anh, nói tiếp: "Nhưng mà tôi còn muốn cảnh cáo cậu một chút, hai mươi vạn, là trả nợ Du gia, cậu không thể tiếp cận Du gia một bước nữa, nếu người Du gia vào sòng bạc của cậu, cậu cần phải đuổi ông ta đi!".
"Cái gì? Phức tạp như vậy". Lục Thanh Hồng vốn đang nghĩ, về sau dù sao Du gia cũng có rất nhiều cơ hội.
Con gái nhà bọn họ, lớn lên cũng khá xinh đẹp, ra làm "gà" mà nói, nhất định có thể đi được rất nhiều khách.
Anh ta mơ ước hồi lâu, mới trù tính ra tay với Du gia, không nghĩ tới......
Cố Tĩnh Trạch ở bên cạnh nói: "Nếu các người không đuổi, tôi nghĩ, nếu người của tôi qua đó đuổi giúp các người, khả năng rất lớn, sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn của các người".
"Cô......"
Muốn Cố gia đi đuổi, vậy rất lợi hại.
Mặc dù Lục Thanh Hồng cảm thấy vô cùng không phục, nhưng mà, chỉ có thể nói với Cố Tĩnh Trạch: "Cố tiên sinh ngài yên tâm, sau này Du gia sẽ không vào sòng bạc của Lục gia chúng tôi, tôi có thể bảo đảm với ngài".
"Tôi đây liền rửa mắt mong chờ". Anh nói, quay đầu lại ôm lấy Lâm Triệt.
Lâm Triệt quay đầu liếc mắt nhìn cô gái trên giường một cái, theo Cố Tĩnh Trạch rời khỏi phòng bệnh.


Nhìn hai người rời đi, cô gái trên giường mới phẫn hận đẩy Lục Thanh Hồng ra.
"Anh cái đồ vô dụng, người ta đánh em, hai mươi vạn thì xong mọi chuyện à? Em không cần!".
Lục Thanh Hồng đi lên liền tát cô gái một cái, cái tát lập tức làm cô gái ngơ ngác.
"Cô có biết mới vừa rồi tôi nhặt cái mạng về cho cô không!"..
"Cái gì?" Cô gái uất ức nhìn anh.
Lục Thanh Hồng hừ một tiếng: "Đó là ai mà cô cũng dám đắc tội, đó là Cố Tĩnh Trạch, Cố gia, đó là người cô có thể chọc sao?"
"Cố...... Cố Tĩnh Trạch?" Cô gái bụm má, nghẹn họng nhìn trân trối.
Lục Thanh Hồng tự mình lẩm bẩm: "Tôi cũng không ngờ như vậy, nhưng mà, tôi cũng không thể bởi vì mặt mũi mà không muốn sống nữa, cô không thấy tôi cũng rất tức, chỉ là tôi chỉ có thể nhịn, Du gia này khi nào có tâm cơ, thế nhưng có quan hệ với Cố gia, sau này chúng ta cũng chỉ có thể trốn rất xa".
Cô gái vừa nghe, người kia quả nhiên rất lợi hại, trong lòng không khỏi lại ghen ghét, lại mơ ước.
Đáng tiếc, đó là độ cao người thường không đạt được, loại trình độ như cô, có thể thông đồng với Lục Thanh Hồng đã không tồi, cũng không dám đi gần với loại gia tộc đứng đầu như Cố gia.
Sau khi Lâm Triệt làm xong chuyện này, rất nhanh đi tới khách sạn tìm Du Mẫn Mẫn.
Cô ấy ở khách sạn mấy ngày rồi, mỗi ngày đều sẽ đổi một phòng, để tránh bị cha cô ấy tìm được.
Có lẽ đã thành thói quen, Du Mẫn Mẫn trông vẫn ổn, chỉ là người rõ ràng gầy đi một vòng.
Lâm Triệt nói: "Chuyện đã giải quyết xong, chị Du không cần quá lo lắng".
Du Mẫn Mẫn nhìn Lâm Triệt: "Là...... Cố Tĩnh Trạch hỗ trợ,"
Cô biết, Lâm Triệt tự mình làm không được, Lục gia cũng không phải dễ khi dễ, một câu hai câu, sẽ không tùy tiện buông tay.
Lâm Triệt gật gật đầu: "Đúng vậy, Cố Tĩnh Trạch áp trận, em đi theo xem".
Du Mẫn Mẫn cảm kích nhìn cô: "Cảm ơn em...... Nhưng mà...... Có phải tốn tiền đúng không?"
Cô không tin kia mấy người kia không lấy tiền.
Lâm Triệt đáp: "Cũng không tốn nhiều, chỉ cho bọn họ hai mươi vạn, để bọn họ im miệng, về sau bọn họ đều sẽ không cho ba chị đến sòng bạc".
Du Mẫn Mẫn sắc mặt trầm trầm, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Triệt: "Tiền cứ trừ trong tiền lương của chị, chị sẽ chậm rãi trả em, cảm ơn chị".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom