Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20: Thành công lấy lòng
Ngụy Lăng Thiên trừng mắt nhìn Ngụy Lăng Thy. Trong nhà người khó đối phó nhất chính là cô em gái này đây. Nhưng nào ngờ người anh sợ phải để Đường Tiểu Yên gặp nhất lại xuất hiện trước hết chứ. Kiểu này anh càng phải đau đầu nghĩ cách 'tiễn' Đường Tiểu Yên đi làm sao đây.
Ngụy Lăng Thy ngó lơ lời anh trai cô vui vẻ bước đến bên cạnh Đường Tiểu Yên nắm tay cô.
"Chào chị dâu. Em là Ngụy Lăng Thy, chị có thể gọi em là tiểu Thy hay Lăng Thy cũng được."
Đường Tiểu Yên nụ cười cứng đờ không biết phải trả lời làm sao trong trường hợp này. Ở đâu nhảy ra cô 'em chồng' nồng nhiệt thế này. Chẳng phải nói cô và anh kết hôn và chia tay đều trong im lặng không 'ma' nào biết hết sao. Giờ lại sao đây, giờ biết giải thích thế nào, rồi sao này chia tay ly hôn biết nói sao. Cô bối rối chìm trong suy nghĩ khó xử của mình.
Ngược lại, Ngụy Lăng Thy lại cho rằng cô đang ngượng ngùng vì phải gặp em chồng trong tình cảnh chưa chuẩn bị tâm lý trước. Chắc cô không biết phải làm gì và sợ cô em chồng này sẽ không thích cô chăng. Ngụy Lăng Thy như thấu hiểu cầm tay dắt Đường Tiểu Yên vào nhà vừa an ủi.
"Chị không phải lo mặc dù lần đầu gặp chị nhưng em rất thích chị, chị yên tâm nhé. Chị cứ thoải mái tự nhiên xem em như em gái ruột chị đi."
Đường Tiểu Yên dở khóc dở cười đưa ánh mắt cầu cứu sang Ngụy Lăng Thiên. Cô thật sự không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào, vì cô thật chưa hề suy nghĩ đến sẽ gặp được 'cảnh này'.
Ngụy Lăng Thiên thấy Đường Tiểu Yên nhìn mình vẻ cầu cứu anh chỉ biết nhúng vai rồi đút hai tay vào túi quần nghênh ngang đi vào nhà. Thật sự anh cũng chưa nghĩ ra cách giải quyết có được không. Nhưng không sao chưa nghĩ ra chứ không phải không nghĩ ra, kiểu gì anh cũng có cách giải quyết vấn đề này.
Đường Tiểu Yên ngẩn ngơ chớp chớp mắt nhìn Ngụy Lăng Thiên đi lướt qua mình. Thái độ của anh như thế là sao đây. Sống chết mặc ai à hay anh muốn xem trình độ 'biểu diễn' của cô. Nếu như thế thì lỡ có chuyện gì anh cũng đừng trách cô không hỏi ý anh đó nhé. Cô cười ranh mãnh. Nếu đã vậy cô ngại gì không kéo thêm một đồng đội về bên mình.
Thật ra cô đã nghĩ ra cách để sau này có thể ly hôn trong sự thương tiếc của người nhà anh dành cho cô rồi. Lúc đó chỉ cần 'dàn dựng' cảnh bắt quả tang anh ngoại tình là xong. Vậy thì mọi tội lỗi đều do anh gánh hết, cô chỉ là người phụ nữ 'vĩ đại' ra đi nhường hạnh phúc lại cho người khác. Ôi! Cô càng nghĩ càng đắc ý với sự thông minh của mình.
"Chị dâu chị đang nghĩ gì thế?" Ngụy Lăng Thy kéo Đường Tiểu Yên đến sopha ngồi.
Đường Tiểu Yên hồi thần mỉm cười nhìn 'cô em chồng' một cách 'tình cảm'. Nếu đã quyết định hướng đi như thế thì ngại gì cô không diễn cho sâu. Nếu không phụ lòng Ngụy Lăng Thiên tin tưởng cô rồi.
"Chị đang nghĩ không biết làm sao em biết chị và anh trai em đã kết hôn chứ?" Đường Tiểu Yên thẳng thắng nói ra thắc mắc của cô.
Ngụy Lăng Thy cười cười. Cô làm sao dám nói là cô có tay trong đây. Cô suy nghĩ tìm một lý do vẹn cả đôi đường để giải thích, chợt mắt cô sáng lên.
"Anh trai em từ xưa đến giờ chưa từng đưa cô gái nào về nhà đâu. Anh ấy nói khi anh ấy đưa cô gái nào về nhà thì người đó chỉ có thể là vợ anh."
Đường Tiểu Yên ngạc nhiên anh ta đã từng nói thế thật sao. Nghĩa là đến giờ phút này cô là người đầu tiên được anh đưa về nhà. Cũng phải thôi làm sao đưa con gái về nhà được, anh làm gì có người yêu có vợ là phụ nữ chứ. Cô chẳng qua cũng là một bức bình phong anh mang trên người giúp anh tạm thời che dấu giới tính thật thôi không phải sao. Đường Tiểu Yên giả vờ mỉm cười ngượng ngùng.
Ngụy Lăng Thy nhìn cô như vậy lại âm thầm tự cười lớn trong lòng. Tự thấy bản thân quá thông minh quá nhạy bén, có thể suy nghĩ ra một câu có thể cảm động lòng người như thế. Nếu chị dâu này mà không yêu anh trai cô là cô thề kiếp này cô không thể làm 'đàn ông'.
"Chị dâu này, ba mẹ nhất định sẽ rất thích chị như em vậy nên chị cứ yên tâm. Còn nữa nếu anh trai em mà có ức hiếp chị, chị cứ nói với em, em đứng về phía chị, giúp chị.. à giúp chị mách với ba mẹ em. Ba mẹ em sẽ giúp chị đòi lại công bằng." Ngụy Lăng Thy vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Đường Tiểu Yên giật giật khóe miệng. Cô ấy giúp cô mách lẻo sao, có phải là hơi 'hèn' quá không. Nhưng dù sao cũng có người đứng ra làm chỗ dựa cho cô thì cô đâu có khờ dại mà từ chối. Kiểu gì cũng có lúc cần sử dụng đến đặc ân này.
"Cảm ơn em nhé. Em mới về đến đã ăn tối chưa? Có muốn ăn gì không? Hay chị nấu mì cho em nhé."
Đường Tiểu Yên nhanh chóng lấy ưu điểm của cô ra để mua chuộc lòng người. Không ai có thể cưỡng lại đồ ăn ngon, cũng như mọi chuyện đều có thể khác đi khi bạn có thể thuyết phục được dạ dày của người khác không phải sao. Mặc dù cô em chồng này đã đứng về phía cô nhưng muốn chắc chắn cô cũng cần phải cho cô ấy thấy, cô đáng để cô ấy 'ngã' về.
"Chị biết nấu ăn sao? Nếu là chị nấu thì ăn chứ, đương nhiên là ăn rồi. Chị nấu gì em ăn đó." Ngụy Lăng Thy bất ngờ sau đó mỉm cười thích thú.
Nửa tiếng sau.
Ngụy Lăng Thy đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Đường Tiểu Yên như nhìn thấy vật báo. Cô đưa tay khẽ xoa cái bụng đã no căng của mình. Cô đã từng đi rất nhiều nơi ăn rất nhiều nhà hàng nổi tiếng nhưng cô có thể khẳng định không có một món mì nào ngon như thế này mà cô từng ăn. Chị dâu này của cô có thể sánh ngang với đầu bếp năm sao luôn rồi, chị ấy nấu ăn ngon quá đi mất.
Đường Tiểu Yên nhìn thấy đôi mắt như nhìn thấy ngôi sao nổi tiếng của cô gái nhìn cô thì biết mình đã thành công chinh phục dạ dày của cô gái này rồi. Cô âm thầm đắc ý trong lòng. Sau đó tiến hành kế hoạch 'hãm hại' hình tượng của Ngụy Lăng Thiên.
"Chị nấu ăn có tệ lắm không? Anh trai em nói chị đang phá hủy tất cả các món mì mà anh ấy từng ăn. Em cứ nói thật lòng đi, không cần chịu đựng an ủi chị. Dù sao anh trai em cũng nói chị nhiều rồi." Đường Tiểu Yên vẻ mặt uất ức, đôi mắt đỏ au.
Ngụy Lăng Thy nhíu mày. Anh trai cô não có vấn đề hay vị giác có vấn đề. Món mì ngon như thế này mà anh có thể mở miệng cay độc chị dâu được sao. Anh chắc chắn là đang cố tình gây chuyện với chị ấy khiến chị ấy không vui. Thật là quá đáng mà, có người vợ hiền lại nấu ăn ngon như vậy. Anh ấy tu mấy kiếp mới tìm được đấy. Anh cứ chê cứ thử bỏ chị dâu ra ngoài đi thằng đàn ông khác không cướp chị ấy về mới là lạ đấy.
Đúng là có vật quý giá như vậy mà không biết trân trọng, sau này lỡ mai bị người ta cướp đi anh có khóc ròng không thì biết. Nhưng mà cô cũng không nỡ để vuột mất chị dâu 'siêu bếp' này đâu.
Cô nhất định phải nghĩ cách cho anh trai cô nhanh chóng thay đổi thái độ với chị dâu mới được. Nghe cách nói của chị dâu cô có thể đoán được anh trai cô chắc chắn vì một lý do bất đắc dĩ gì đó mới kết hôn với chị ấy rồi. Vậy thì anh cũng không hề thích hay yêu thương gì chị đâu nhỉ. Còn chị cô không biết có yêu anh trai cô không nhưng cảm tình thì chắc là có. Có cô gái nào có thể không có cảm giác với người đàn ông đẹp trai giàu có chứ.
Việc của cô bây giờ là nhanh nhanh thông báo cho ba mẹ cô. Chỉ cần ba mẹ cô về đây rồi thì cô không tin với ba cái đầu 'siêu thông minh' lại không thể làm thay đổi anh trai.
"Chị nấu ăn rất ngon. Ngon hơn cả đầu bếp năm sao luôn. Chị đừng buồn, chị cũng biết anh trai em có tiếng là độc miệng mà. Chị cứ cho là anh ấy không có vị giác đi, sau này đừng nấu cho anh ấy ăn nữa là được."
Ngụy Lăng Thy ngó lơ lời anh trai cô vui vẻ bước đến bên cạnh Đường Tiểu Yên nắm tay cô.
"Chào chị dâu. Em là Ngụy Lăng Thy, chị có thể gọi em là tiểu Thy hay Lăng Thy cũng được."
Đường Tiểu Yên nụ cười cứng đờ không biết phải trả lời làm sao trong trường hợp này. Ở đâu nhảy ra cô 'em chồng' nồng nhiệt thế này. Chẳng phải nói cô và anh kết hôn và chia tay đều trong im lặng không 'ma' nào biết hết sao. Giờ lại sao đây, giờ biết giải thích thế nào, rồi sao này chia tay ly hôn biết nói sao. Cô bối rối chìm trong suy nghĩ khó xử của mình.
Ngược lại, Ngụy Lăng Thy lại cho rằng cô đang ngượng ngùng vì phải gặp em chồng trong tình cảnh chưa chuẩn bị tâm lý trước. Chắc cô không biết phải làm gì và sợ cô em chồng này sẽ không thích cô chăng. Ngụy Lăng Thy như thấu hiểu cầm tay dắt Đường Tiểu Yên vào nhà vừa an ủi.
"Chị không phải lo mặc dù lần đầu gặp chị nhưng em rất thích chị, chị yên tâm nhé. Chị cứ thoải mái tự nhiên xem em như em gái ruột chị đi."
Đường Tiểu Yên dở khóc dở cười đưa ánh mắt cầu cứu sang Ngụy Lăng Thiên. Cô thật sự không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào, vì cô thật chưa hề suy nghĩ đến sẽ gặp được 'cảnh này'.
Ngụy Lăng Thiên thấy Đường Tiểu Yên nhìn mình vẻ cầu cứu anh chỉ biết nhúng vai rồi đút hai tay vào túi quần nghênh ngang đi vào nhà. Thật sự anh cũng chưa nghĩ ra cách giải quyết có được không. Nhưng không sao chưa nghĩ ra chứ không phải không nghĩ ra, kiểu gì anh cũng có cách giải quyết vấn đề này.
Đường Tiểu Yên ngẩn ngơ chớp chớp mắt nhìn Ngụy Lăng Thiên đi lướt qua mình. Thái độ của anh như thế là sao đây. Sống chết mặc ai à hay anh muốn xem trình độ 'biểu diễn' của cô. Nếu như thế thì lỡ có chuyện gì anh cũng đừng trách cô không hỏi ý anh đó nhé. Cô cười ranh mãnh. Nếu đã vậy cô ngại gì không kéo thêm một đồng đội về bên mình.
Thật ra cô đã nghĩ ra cách để sau này có thể ly hôn trong sự thương tiếc của người nhà anh dành cho cô rồi. Lúc đó chỉ cần 'dàn dựng' cảnh bắt quả tang anh ngoại tình là xong. Vậy thì mọi tội lỗi đều do anh gánh hết, cô chỉ là người phụ nữ 'vĩ đại' ra đi nhường hạnh phúc lại cho người khác. Ôi! Cô càng nghĩ càng đắc ý với sự thông minh của mình.
"Chị dâu chị đang nghĩ gì thế?" Ngụy Lăng Thy kéo Đường Tiểu Yên đến sopha ngồi.
Đường Tiểu Yên hồi thần mỉm cười nhìn 'cô em chồng' một cách 'tình cảm'. Nếu đã quyết định hướng đi như thế thì ngại gì cô không diễn cho sâu. Nếu không phụ lòng Ngụy Lăng Thiên tin tưởng cô rồi.
"Chị đang nghĩ không biết làm sao em biết chị và anh trai em đã kết hôn chứ?" Đường Tiểu Yên thẳng thắng nói ra thắc mắc của cô.
Ngụy Lăng Thy cười cười. Cô làm sao dám nói là cô có tay trong đây. Cô suy nghĩ tìm một lý do vẹn cả đôi đường để giải thích, chợt mắt cô sáng lên.
"Anh trai em từ xưa đến giờ chưa từng đưa cô gái nào về nhà đâu. Anh ấy nói khi anh ấy đưa cô gái nào về nhà thì người đó chỉ có thể là vợ anh."
Đường Tiểu Yên ngạc nhiên anh ta đã từng nói thế thật sao. Nghĩa là đến giờ phút này cô là người đầu tiên được anh đưa về nhà. Cũng phải thôi làm sao đưa con gái về nhà được, anh làm gì có người yêu có vợ là phụ nữ chứ. Cô chẳng qua cũng là một bức bình phong anh mang trên người giúp anh tạm thời che dấu giới tính thật thôi không phải sao. Đường Tiểu Yên giả vờ mỉm cười ngượng ngùng.
Ngụy Lăng Thy nhìn cô như vậy lại âm thầm tự cười lớn trong lòng. Tự thấy bản thân quá thông minh quá nhạy bén, có thể suy nghĩ ra một câu có thể cảm động lòng người như thế. Nếu chị dâu này mà không yêu anh trai cô là cô thề kiếp này cô không thể làm 'đàn ông'.
"Chị dâu này, ba mẹ nhất định sẽ rất thích chị như em vậy nên chị cứ yên tâm. Còn nữa nếu anh trai em mà có ức hiếp chị, chị cứ nói với em, em đứng về phía chị, giúp chị.. à giúp chị mách với ba mẹ em. Ba mẹ em sẽ giúp chị đòi lại công bằng." Ngụy Lăng Thy vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Đường Tiểu Yên giật giật khóe miệng. Cô ấy giúp cô mách lẻo sao, có phải là hơi 'hèn' quá không. Nhưng dù sao cũng có người đứng ra làm chỗ dựa cho cô thì cô đâu có khờ dại mà từ chối. Kiểu gì cũng có lúc cần sử dụng đến đặc ân này.
"Cảm ơn em nhé. Em mới về đến đã ăn tối chưa? Có muốn ăn gì không? Hay chị nấu mì cho em nhé."
Đường Tiểu Yên nhanh chóng lấy ưu điểm của cô ra để mua chuộc lòng người. Không ai có thể cưỡng lại đồ ăn ngon, cũng như mọi chuyện đều có thể khác đi khi bạn có thể thuyết phục được dạ dày của người khác không phải sao. Mặc dù cô em chồng này đã đứng về phía cô nhưng muốn chắc chắn cô cũng cần phải cho cô ấy thấy, cô đáng để cô ấy 'ngã' về.
"Chị biết nấu ăn sao? Nếu là chị nấu thì ăn chứ, đương nhiên là ăn rồi. Chị nấu gì em ăn đó." Ngụy Lăng Thy bất ngờ sau đó mỉm cười thích thú.
Nửa tiếng sau.
Ngụy Lăng Thy đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Đường Tiểu Yên như nhìn thấy vật báo. Cô đưa tay khẽ xoa cái bụng đã no căng của mình. Cô đã từng đi rất nhiều nơi ăn rất nhiều nhà hàng nổi tiếng nhưng cô có thể khẳng định không có một món mì nào ngon như thế này mà cô từng ăn. Chị dâu này của cô có thể sánh ngang với đầu bếp năm sao luôn rồi, chị ấy nấu ăn ngon quá đi mất.
Đường Tiểu Yên nhìn thấy đôi mắt như nhìn thấy ngôi sao nổi tiếng của cô gái nhìn cô thì biết mình đã thành công chinh phục dạ dày của cô gái này rồi. Cô âm thầm đắc ý trong lòng. Sau đó tiến hành kế hoạch 'hãm hại' hình tượng của Ngụy Lăng Thiên.
"Chị nấu ăn có tệ lắm không? Anh trai em nói chị đang phá hủy tất cả các món mì mà anh ấy từng ăn. Em cứ nói thật lòng đi, không cần chịu đựng an ủi chị. Dù sao anh trai em cũng nói chị nhiều rồi." Đường Tiểu Yên vẻ mặt uất ức, đôi mắt đỏ au.
Ngụy Lăng Thy nhíu mày. Anh trai cô não có vấn đề hay vị giác có vấn đề. Món mì ngon như thế này mà anh có thể mở miệng cay độc chị dâu được sao. Anh chắc chắn là đang cố tình gây chuyện với chị ấy khiến chị ấy không vui. Thật là quá đáng mà, có người vợ hiền lại nấu ăn ngon như vậy. Anh ấy tu mấy kiếp mới tìm được đấy. Anh cứ chê cứ thử bỏ chị dâu ra ngoài đi thằng đàn ông khác không cướp chị ấy về mới là lạ đấy.
Đúng là có vật quý giá như vậy mà không biết trân trọng, sau này lỡ mai bị người ta cướp đi anh có khóc ròng không thì biết. Nhưng mà cô cũng không nỡ để vuột mất chị dâu 'siêu bếp' này đâu.
Cô nhất định phải nghĩ cách cho anh trai cô nhanh chóng thay đổi thái độ với chị dâu mới được. Nghe cách nói của chị dâu cô có thể đoán được anh trai cô chắc chắn vì một lý do bất đắc dĩ gì đó mới kết hôn với chị ấy rồi. Vậy thì anh cũng không hề thích hay yêu thương gì chị đâu nhỉ. Còn chị cô không biết có yêu anh trai cô không nhưng cảm tình thì chắc là có. Có cô gái nào có thể không có cảm giác với người đàn ông đẹp trai giàu có chứ.
Việc của cô bây giờ là nhanh nhanh thông báo cho ba mẹ cô. Chỉ cần ba mẹ cô về đây rồi thì cô không tin với ba cái đầu 'siêu thông minh' lại không thể làm thay đổi anh trai.
"Chị nấu ăn rất ngon. Ngon hơn cả đầu bếp năm sao luôn. Chị đừng buồn, chị cũng biết anh trai em có tiếng là độc miệng mà. Chị cứ cho là anh ấy không có vị giác đi, sau này đừng nấu cho anh ấy ăn nữa là được."
Bình luận facebook