• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Khí Trùng Tinh Hà (2 Viewers)

  • chap-1022

Chương 1022: Vô Song giá lâm




Cỗ lực lượng này, đương nhiên là của Tần Vô Song. Mà cỗ lực lượng cường đại này, khiến tất cả các Chủ Thần kia ai ai cũng chấn động trong lòng, vô cùng khó chịu.

Tần Vô Song ngày đó ở trong không gian nhị nguyên của Lý Huyền Phong độ kiếp, trải qua nửa tháng khổ luyện cuối cùng đã thuận lợi vượt qua thiên kiếp cường hãn đó.

Vượt qua thiên kiếp cũng đồng nghĩa Tần Vô Song đã tấn thăng cảnh giới Thiên Tôn. Đó là sự đột phá mà Tần Vô Song đã chờ đợi mấy ngàn năm nay.

Sau khi đột phá, Tần Vô Song vốn là người vô cùng trấn tĩnh cũng có chút kích động. Cảnh giới Thiên Tôn đã đợi trong mấy ngàn năm.

Từ trước tới nay, Tần Vô Song luôn tự hỏi, với thiên phú cùng huyết mạch của mình, trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền tu luyện, sao lâu như vậy vẫn không thể đột phá.

Đợi tới khi tới Tinh vực Cửu Diệu này, đáp án mới xuất hiện.

Sau khi đáp án xuất hiện, việc đột phá liền trở nên thuận lợi như vốn dĩ nói phải thế vậy.

Với huyết mạch cùng thiên phú của Tần Vô Song, một khi đột phá lên Thiên Tôn liền có nghĩa là trong cùng đẳng cấp đó có thể đối kháng với bất cứ Thiên Tôn nào. Cho dù gặp phải cường giả Thiên Tôn đỉnh phong cũng có thể chống đỡ được, không tới nỗi thất bại.

Dù sao, vứt bỏ huyết mạch Thánh Hoàng đi thì chỉ cần có những bảo vật biến thái của hắn cũng đủ để dọa chết một đám Thiên Tôn.

Thánh Hoàng Thần Khí, rất nhiều Thánh Hoàng cả đời cũng chỉ có một kiện. Mà Tần Vô Song lại có tới ba kiện, đó còn là chưa tính tới bảo vật biến thái như Thánh Hoàng Thiên Thuyền.

Sau khi đột phá, Tần Vô Song nhớ tới chuyện ngày đó mình giam giữ phi thuyền Chủ Thần, lại cảm nhận thấy Mộc Diệu Tinh sát khí bừng bừng, sau khi xem xét liền tìm ra manh mối.

Tuy rằng Tần Vô Song không đồng tình với nhiều hành động của Mộc Diệu Chủ Thần, nhưng xét cho đến cùng, Mộc Diệu Chủ Thần vẫn là một Chủ Thần tương đối đủ tiêu chuẩn. Nhưng chỉ có phẩm cách hiển nhiên không thể thống trị được Tinh vực Cửu Diệu, huống hồ, những Chủ Thần kia căn bản không phục Mộc Diệu Chủ Thần.

Một khi sư phụ đã có di mệnh, vậy Tần Vô Song biết lúc này mình không thể nhường nhịn được nữa. Tinh vực Mộc Diệu hiện nay như một mâm cát vụn rời, phải có một cường giả với sức mạnh cường hãn xuất hiện mới có thể khiến cho những Chủ Thần này quy phục.

Chỉ có như thế, Tinh vực Cửu Diệu mới thoát hỏi cảnh nội chiến, hướng tới một ngày huy hoàng. Nếu không lãnh địa nhỏ như Tinh vực Cửu Diệu, bị kẻ khác thâu tóm là chuyện sớm muộn.

Tần Vô Song biết rất rõ, đối với hắn mà nói, đây là một sứ mệnh quan trọng. Chỉ có hoàn thành sứ mệnh này, hắn mới không phụ công vun trồng của sư phụ Lý Huyền Phong.

Sự xuất hiện của Tần Vô Song khiến Thần hồn của tám đại Chủ Thần đều chấn động kịch liệt, một cảm giác nguy hiểm không thể kiềm chế được nảy sinh trong lòng.

Đều theo bản năng lui lại mấy bước, thôi động Thần hồn tra tìm bốn phía.

Chỉ là, bất kể bọn họ tìm thế nào cũng không thể tìm ra chút manh mối nào. Thanh âm kia, tựa hồ từ một nơi rất xa truyền tới.

Mộc Diệu Chủ Thần vốn đã có chút tuyệt vọng, trong lòng thầm mừng rỡ. Hắn tuy chưa từng nghe qua thanh âm này, nhưng không nghi ngờ gì, lúc này mà tìm tới, thì không phải hạng tầm thường.

Phía chân trời đột nhiên như xuất hiện một lỗ hổng, một đạo kim quang từ trong khe nứt của vòm trời đột nhiên đáp xuống, tiếp đó, hai đạo thân ảnh xuất hiện theo đạo kim quang kia, không ngờ là một đôi trẻ tuổi như kim đồng ngọc nữ vậy.

Chỉ là, ánh mắt của nam tử kia lại vô cùng sắc bén, chỉ nhìn bốn phía đã có uy lực vô cùng, khiến cho tám đại Chủ Thần đều cảm thấy vô cùng bất an.

Tần Vô Song lạnh lùng nhìn qua một lượt, đôi mắt băng lãnh kia giống như lưỡi dao khiến cho khuôn mặt các Chủ Thần đều có chút cứng đờ.

- Tới không chậm đó!

Khẩu khí của Tần Vô Song không nghe ra giọng điệu vui buồn, nhưng cho dù như vậy, tám đại Chủ Thần vẫn cảm thấy vô cùng bất an.

- Phi thuyền Chủ Thần là do ta giữ lại. Các ngươi tới đây là để đòi lại phi thuyền Chủ Thần hay còn mục đích nào khác? Nói rõ mục đích tới đây của các ngươi.

Tám đại Chủ Thần nhất thời bị khẩu khí của Tần Vô Song dọa cho chết khiếp, đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thắc mắc, người thanh niên trẻ này lai lịch thế nào. Trong tình thế này mà nghênh ngang xuất hiện, hoặc là lai lịch rất lớn, hoặc là đầu óc có vấn đề.

Nhìn bộ dạng người này không giống như đầu óc có vấn đề. Vậy thì lai lịch là rất lớn!

Rốt cuộc lớn thế nào? Nhất thời mọi người đều không thể biết được, bởi vậy tám đại Chủ Thần lúc trước vẫn còn diễu võ giương oai, lúc này đột nhiên không dám lên tiếng nữa.

Hỏa Diệu Chủ Thần chung quy không thoải mái, thấy Tần Vô Song nghênh ngang như vậy, lửa giận bốc lên, quát lớn:

- Thằng nhãi ngươi từ đâu tới mà tới khoa chân múa tay ở Tinh vực Cửu Diệu của chúng ta. Đây là chuyện nội bộ của chúng ta, lúc nào đến lượt một người ngoài như người nhúng tay vào?

- Ai nói với ngươi ta là người ngoài?

- Ngươi không phải người ngoài, lẽ nào là người của Mộc Diệu Tinh. Ha ha, các người đã nghe nói Mộc Diệu Tinh có nhân vật thế này chưa?

Thân hình Tần Vô Song tuy cũng có thể gọi là cao lớn, nhưng tu luyện giả của Mộc Diệu Tinh trời sinh ra đã cao lớn, ai cũng đều như người khổng lồ vậy.

Bởi vậy Tần Vô Song so với đám tu luyện giả của Mộc Diệu Tinh thì cũng chỉ là một chú lùn.

Bởi vậy Hỏa Diệu Chủ Thần mới hỏi như vậy. Vừa hỏi như vậy, các Chủ Thần khác cũng đều cười rộ lên. Nói phét cũng phải có chút căn cứ chứ!

Người thanh niên này rõ ràng không thể là người của Mộc Diệu Tinh, càng không thể là của tám Vị diện kia. Nói như vậy, còn không phải là người ngoài sao?

Tám đại Chủ Thần đều xác định Tần Vô Song không phải là người của Vị diện bọn họ, trong lòng càng thêm phần chắc chắn.

Nhật Diệu Chủ Thần kia lên tiếng:

- Các hạ nếu đã không phải là người của Tinh vực Cửu Diệu chúng ta vậy thì đừng nên nhúng tay vào vũng nước đục này. Tinh vực Cửu Diệu của chúng ta tuy nhỏ, nhưng không phải ai cũng có thể nhúng tay vào.

- Đúng, Mộc Diệu Chủ Thần cho người lợi lộc gì. Nhất định phải ra tay cho hắn sao?

- Đúng thế, người trẻ tuổi đem theo tiểu nương tử xinh đẹp ngao du đông tây cũng không sợ nguy hiểm sao? Nên ngoan ngoãn quay về nhà đi, bên ngoài rất nguy hiểm.

- Hà hà, tiểu nương tử cũng rất xinh đẹp đấy, hà hà…

Mộ Dung Nhạn trước sau không nói gì, nghe thấy lời này không khỏi cau mày lại.

Tần Vô Song không giận mà lại cười, nhưng ai cũng có thể nhìn ra, sự tức giận đã xuất hiện trong mắt hắn.

- Xem ra, chư vị đang ép ta phải động thủ giết người rồi!

Tần Vô Song cười lạnh, quát:

- Mộc Diệu Chủ Thần, ngươi lui lại, những tên này nhằm di sản của Lý Huyền Phong tiền bối mà tới, ta muốn xem xem, bọn chúng có tư cách đó không?

- Tiểu tử, ngươi đừng quá ngông cuồng.

- Mọi người cùng xông lên, giết hắn!

Mộ Dung Nhạn nhẹ nhàng lắc đầu, hiển nhiên vô cùng thất vọng với những Chủ Thần này. Những Chủ Thần này của Tinh vực Cửu Diệu quả thực là vô cùng khiếm khuyết phẩm chất.

Tám đại Chủ Thần hô lên một tiếng đã thi triển thần thông, hướng về phía Tần Vô Song lao tới.

Mộc Diệu Chủ Thần thấy Tần Vô Song xuất hiện đã thở phào một cái. Nghe Tần Vô Song bảo hắn lui lại, đương nhiên không mong gì hơn, nhưng vẫn nhắc nhở:

- Các hạ, phải cẩn thận mấy tên đó. Bọn chúng không có bản lĩnh gì, nhưng da mặt dày, đánh lộn theo bầy là sở trường của bọn chúng.

Tần Vô Song thản nhiên cười:

- Vậy ta sẽ lãnh giáo một chút sở trường của bọn chúng!

Trong lúc nói chuyện, tám đại Chủ Thần đã từ bốn hướng kéo tới, giống như vô số dòng sông chảy về biển cả, khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Tần Vô Song giơ tay lên, kim tháp trong tay đột nhiên bay lên trên không. Kim tháp đó tất nhiên chính là Xích Dương Kim Thân Tháp!

Theo gió mà lớn lên, trong nháy mắt đã lớn như một ngọn núi, bắn ra làn ánh sáng về tám hướng, chặn đứng đòn tấn công của tám đại Chủ Thần.

Chỉ một đòn tùy tiện đó cũng khiến cho tám đại Chủ Thần lập tức loạn phương hướng, suýt nữa thì bị thiệt to. Trong lúc kinh ngạc, trong lòng tám người lại rất hiểu nhau, mãnh liệt phát động tấn công một lần nữa.

Tám đại Chủ Thần liên thủ tấn công, nếu luận về uy lực đủ để kinh động tinh hà, Vị diện nghiêng ngả. Nhưng lúc này, nơi kim tháp kia dường như có ma lực vô tận, bất kể bọn họ tấn công thế nào, trước mặt kim quang kia cũng không thể phát huy ra uy lực. Giống như vô số cú đấm lại đấm vào lò xo, lực phản trở lại khiến tám đại Chủ Thần cảm thấy khí huyệt nhộn nhạo.

- Thằng nhãi này có chút quỷ dị!

Tám đại Chủ Thần ý niệm xoay chuyển, biết là hôm nay đã gặp cao thủ chân chính.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Người thanh niên này nhìn thì trẻ tuổi, nhưng bản lĩnh không ngờ lại cường đại như vậy.

Tám đại Chủ Thần lúc trước nhìn Tần Vô Song không đoán ra nông sâu, người này nếu là cường giả đã giữ phi thuyền Chủ Thần thì có lẽ cũng ở cảnh giới Chủ Thần.

Tại sao cùng trong cảnh giới Chủ Thần mà lại có sự chênh lệch lớn như vậy?

Lẽ nào Thần khí người này dùng lại là Thánh Hoàng Thần Khí? Nếu không phải Thánh Hoàng Thần Khí, sao lại có thần thông như vậy, khiến bọn họ không có cơ hội nào như vậy?

Mộc Diệu Chủ Thần kia dùng Thiên Tôn Thần Khí căn bản không có thần thông như vậy, như vậy chỉ có một cách giải thích là, đối phương đang dùng Thánh Hoàng Thần Khí, hơn nữa còn dùng vô cùng thành thục. Nếu không, một Chủ Thần muốn dùng Thánh Hoàng Thần Khí, lực phản phệ kia cũng là vô cùng kinh người. Nhưng nhìn người này vô cùng thảnh thơi, lẽ nào Thánh Hoàng Thần Khí trong tay hắn không hề tồn tại lực phản phệ.

- Các vị, xem ra gặp phải đối thủ khó nhằn rồi!

- Mọi người không cần liều mạng, công kích bản thể Thần hồn của hắn. Tránh kim quang kia ra thử xem.

- Được!

Tám đại Chủ Thần dùng Thần hồn trao đổi với nhau, lập tức đạt được nhất trí. Lúc này bọn họ có thể nói là cùng vinh cùng nhục, tự nhiên là vô cùng ăn ý.

Chỉ là, tính toán của bọn họ trước mặt Tần Vô Song căn bản chỉ là trò cười. Sức phòng ngự của kim quang không chỉ bảo vệ nhục thân, ngay cả bản thể Thần hồn cũng không thể tiếp cận được.

Cả người giống như ở trong kim quang, hoàn toàn không thể nắm bắt, càng không thể công kích.

- Chết tiệt, tên này khó chịu đến vậy.

- Các huynh đệ, phải ra tuyệt chiêu rồi. Dùng Thần hồn công kích, ta không tin Thần hồn của tám đại Chủ Thần cùng công kích, hắn có thể chống đỡ được.

- Được, mọi người cùng nhau thôi động Thần hồn, toàn lực công kích, nhất định phải phá nát kim quang. Ta xem tiểu tử đó ngoài kim quang phòng ngự thì không còn bản lĩnh gì khác. Mọi người chuẩn bị!

- Giết hắn!

Tám đạo Thần hồn hình thù khác nhau lao ra khỏi nhục thân, tụ thành khí thế mênh mông như biển cả lao tới. Khí thế đó, quả nhiên mạnh hơn gấp chục lần ban đầu.

Tần Vô Song nhìn thấy tám đạo Thần hồn lao ra lại cười lớn, nụ cười vô cùng khoái trá
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom