Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-18
Chương 18: Chờ mong của phụ thân
Thời gian thong thả trôi, bất giác, Tần Vô Song trở lại trấn Đông Lâm đã hai năm. Hắn bây giờ cũng đã mười lăm tuổi. Còn kém một năm rưỡi nữa là tới Khảo nghiệm Võ Đồng, Gia tộc Luận phẩm cũng sắp tới, hết thảy tiểu thi đại thi phải tùy theo mà đến.
Khảo nghiệm Võ Đồng hiện tại đối với Tần Vô Song mà nói, đã không đáng nhắc tới. Hắn đang lo lắng nhiều nhất, cũng là Gia tộc Luận phẩm hai mươi năm một lần kia.
Lấy Tần gia hiện tại người ít, thực lực không đông đảo, nhìn chòng chọc vào cái danh ngạch hàn môn của Tần gia bọn họ khẳng định không ít.
Tần gia trước kia là hào môn, lưu lại sản nghiệp rất lớn, để hào môn cũng phải ghen tị. Như vậy một khối thịt béo, người ta không nghĩ đến mới là lạ.
Hắn quyết định tăng thêm giờ luyện tập. Còn một năm rưỡi nữa, thời gian gấp gáp a.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://Vietwriter.com
Hôm nay sau khi dùng cơm trưa, Tần Vô Song đi vào hậu viện, lấy một cái chảo lớn, phía dưới chất củi đốt. Sau đó chạy đến xưởng ép dầu Tần gia, lấy hai thùng dầu bự.
Một tay cầm đồng tiền, một tay cầm muỗng múc dầu đổ vào giữa lỗ nhỏ của đồng tiền chảy vào trong chảo.
- Tần Vô Song, ngươi đây là làm cái gì?
Tần Liên Sơn khó hiểu.
- Luyện công!
Tần Vô Song cũng không để ý, theo bản năng trả lời một câu.
Tần Liên Sơn ngây người một lát, liền hiểu. Nhìn nhi tử một tay đổ dầu, một tay cầm đồng tiền vừa nhìn thấy thực thô thiển. Nhìn kỹ hơn, mới biết được học vấn cao thâm.
Việc rót dầu qua lỗ nhỏ mà không để tràn một giọt nào đòi hỏi thị lực, thủ lực cùng với sự chịu đựng đều phải cao.
Nếu chỉ một hai phút, có lẽ người luyện võ thấy không có gì vấn đề. Nhưng ở đây hai thùng dầu bự phải rót vào cái chảo thông qua qua lỗ nhỏ trên đồng tiền kia, không có khả năng làm xong trong một canh giờ!
Mấu chốt chính là, phía dưới còn có củi lửa đốt, cả người đứng gần như vậy, chỉ xét độ nóng, cũng đủ uống một bình nước lớn rồi.
Phương thức luyện công như vậy, Tần Liên Sơn đừng nói là biết, mà ngay cả nghe cũng chưa nghe nói qua!
Một phút đồng hồ, hai phút, một khắc…
Rất nhanh, hai khắc trôi qua. Tần Liên Sơn lộ ra nụ cười vui mừng.
Hắn nhìn nãy giờ, phát hiện nhi tử kiên trì thời gian dài như vậy, ngay cả ánh mắt cũng chưa nháy một lần, tay cũng không run rẩy nửa phần. Từng muỗng từng muỗng dầu, theo lỗ nhỏ rơi xuống chảo.
Định lực, Tần Liên Sơn hắn thân là cao thủ Chân Võ Cảnh Nhất đẳng, cũng tự hỏi không có mấy phần có thể làm được.
Liền vào lúc này, Tần Vô Song hai tay nhẹ nhàng động một chút. Lỗ nhỏ lệch đi, một giọt dầu rớt trên mặt đồng tiền.
- Ai!
Tần Vô Song hơi có chút tiếc nuối thở dài, đem đồng tiền ném vào chảo đang nóng:
- Mới hai khắc.
Biện pháp luyện công này ở kiếp trước Tần Vô Song trước hai mươi tuổi đều luyện mỗi ngày. Cảnh giới cao nhất, có thể kiên trì từ ba đến sáu canh giờ.
- Hảo tiểu tử, chiêu thức ấy ai dạy ngươi?
Tần Liên Sơn khoái trá đi tới.
Tần Vô Song đem toàn bộ dầu còn lại đều rót hết vào trong chảo, bên trong không ngừng thêm củi đốt:
- Buổi tối nằm mơ, một lão đầu tử dạy ta, ha ha.
Tần Liên Sơn đã quen nghe nhi tử nói đùa, cũng không để ý, lại hỏi:
- Còn thêm củi lửa làm gì chứ?
- Luyện công!
Tần Vô Song nói xong, dầu đã nóng sủi bọt. Từ trong lòng ngực tìm mấy đồng tiền giống vậy, chính là trong đó có một đồng màu đậm hơn một ít.
Vươn nhẹ tay, toàn bộ ném vào trong nồi.
- Hắc hắc, phụ thân, cho ngươi trong thời gian mười nhịp thở, có thể lấy đồng tiền đậm màu hơn ra không?
Tần Vô Song cười hỏi.
- Cái này không khó!
Tần Liên Sơn kéo tay áo, xem xét tìm vị trí đồng tiền. Nhưng là dầu sôi nổi bọt trắng, sao có thể xem được vị trí?
- Nhớ kỹ đó, chỉ có một lần cơ hội!
Tần Vô Song cười tủm tỉm nói.
Tần Liên Sơn bất đắc dĩ lắc đầu:
- Vi phụ sợ là không nắm chắc!
- Phụ thân chuyên tâm không bằng ta a.
Tần Vô Song thở dài:
- Lúc đồng tiền rơi xuống ngươi không nghe phương vị, không lưu ý chúng rớt ở hướng nào. Đương nhiên phán đoán không được. Xem ta đây!
Một tay tìm tòi, hai ngón tay kẹp xuống, từ trong chảo nóng kẹp ra một đồng tiền, rõ ràng chính là đồng tiền sẫm màu đó.
Tần Liên Sơn trợn mắt há mồm, nhịn không được vỗ tay tán dương:
- Giỏi! Tần Vô Song, vi phụ nhìn ngươi về nhà hai năm, tu luyện dị thường khắc khổ chăm chỉ, hiện tại xem ra hiệu quả rõ rệt a. Năm sau Khảo nghiệm Võ Đồng, có khát vọng gì?
- Phụ thân đối ta khát vọng có gì?
Tần Vô Song cười hỏi.
- Ha ha, vi phụ đối với ngươi kỳ vọng là, bảo Lục đẳng, tranh Thất đẳng. Cố gắng tranh thủ tiến vào thượng phẩm. Nếu có thể đi vào thượng phẩm trong Khảo nghiệm Võ Đồng, tương lai thành tựu khẳng định sẽ trên vi phụ.
Tần Liên Sơn là Chân Võ Cảnh Nhất đẳng, cho nên thực chờ mong nhi tử có thể vượt qua mình.
- Võ đồng thượng phẩm sao?
Tần Vô Song cười cười, phụ thân cấp cho mình mục tiêu chỉ ở lớp giữa trung bình.
Mục tiêu này đối với Tần Vô Song hiện tại mà nói, tuyệt đối là một bữa ăn sáng. Đương nhiên, chiến đấu chân chính còn ở phía trước, hắn cũng không muốn đem tất cả thực lực bộc lộ ra, kia không thể nghi ngờ là cử chỉ không khôn ngoan, chỉ tổ chuốc thêm phiền toái.
Một con cháu hàn môn quá giỏi, cũng không phải chuyện tốt. Nhất là hiện tại có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm khối thịt béo Tần gia này.
Muốn rèn sắt cần đập đúng chỗ, này đạo lý, Tần Vô Song rất biết.
Cái gọi là
"Khảo nghiệm Võ Đồng", kỳ thật chính là cuộc thi kiểm tra các Võ đồng tới mười sáu tuổi. Có thể nói là cuộc thi quan trọng đầu tiên trong đời võ giả, nội dung rườm ra, tính chất thập phần quan trọng.
Thành tích đạt được ở Khảo nghiệm Võ Đồng, cơ hồ quyết định tiền đồ tu luyện cả đời võ giả.
Võ đồng cũng chia Cửu đẳng. Vừa đến Tam đẳng là thứ phẩm, Tứ đến Lục đẳng là trung phẩm, chỉ có ngoài Lục đẳng, Thất đến Cửu, mới tính thượng phẩm.
Một khi được đánh giá là Võ đồng thượng phẩm, tiến vào Lực Võ Cảnh có thể nói là nước chảy thành sông. Phàm là Võ đồng thượng phẩm, đến cuối cùng phần lớn đều có thể luyện đến ít nhất Chân Võ Cảnh Tứ đẳng.
Tần Liên Sơn đưa ra mục tiêu
"Thượng phẩm", kỳ thật là đã ước lượng đến sự biến hóa quỷ dị gần đây của nhi tử.
Nếu không, một con cháu hàn môn, nghĩ muốn đạt tới cảnh giới Võ đồng thượng phẩm, gần như là nói chuyện viển vông.
Thông thường Võ đồng thượng phẩm đều thuộc về con cháu đại phiệt thế gia. Từ khi sinh ra đã thử qua các loại phương thức đại bổ, lại có minh sư chỉ dạy, mới có khả năng đạt tới.
Nhưng mà điều kiện Tần gia, minh sư là không có khả năng mời được người tốt, đan dược đại bổ, cũng trên cơ bản không có khả năng đạt được.
Nói đến gia tộc Tần gia, cũng là có chút võ điển gia tộc truyền lại. Dù sao tổ tiên cũng từng là hào môn, cũng có vài võ điển cao cấp. Nhưng là đại bộ phận bởi vì vài nguyên nhân đặc thù đã đánh mất, rất ít được truyền xuống, Tần Liên Sơn có ít thiên phú, cũng tu luyện không được. Cho nên hắn là thực hy vọng con trai tương lai có thể sử dụng.
Chuyện lấy dầu luyện công được phụ thân cho phép, tạo điều kiện. Từ nay về sau ngày qua ngày, trở thành môn bắt buộc sau mỗi bữa cơm trưa của Tần Vô Song.
Hắn hành động điên cuồng khiến trung nghĩa nhân sĩ Tần gia, người phụ trách xưởng ép dầu, Thủy bá thực tức giận, nghĩ thấy đây là lãng phí dầu. Vài lần tìm Tần Liên Sơn cam đoan, cho thấy mình tuyệt không có lấy dầu của ông chủ. Xưởng ép dầu mỗi tháng cho ra ít dầu như vậy, đều là Thiếu chủ nhân lấy rồi.
Tần Liên Sơn dĩ nhiên sẽ không cùng hạ nhân so đo mấy cái này, cười nói:
- Thủy bá, ngươi theo Tần gia ta vài chục năm nay, lòng trung thành của ngươi ta chẳng lẽ không rõ sao? An tâm công tác, lương tháng cho ngươi thêm ba phần. Ta biết tôn tử của ngươi cũng không nhỏ, chắc là đã tới tuổi biết xài tiền rồi nhỉ?
Thủy bá mang ơn, thiên ân vạn tạ đi ra. Trên đường nhắc mãi, gặp được ông chủ như vậy, thật sự là may mắn, hy vọng ông trời phù hộ Tần gia số mệnh đại đại truyền.
Tần Vô Song dùng phương pháp luyện công cổ quái như vậy, người trong nhà cũng không nói gì. Lọt vào tai người ngoài, phong vị cũng khẩn trương. Có người khó tránh khỏi giọng mỉa mai, nói Tần gia bại gia chi tử, một ngày phải lãng phí mấy chục cân dầu tốt.
Việc này một truyền mười, mười truyền trăm, không đến nửa tháng, truyền tới quận La Giang.
Tần Vô Song đối với lời đồn đại cười nhạo của người ngoài căn bản không để trong lòng. Mỗi ngày vẫn là kiên trì thực hiện chỉ tiêu mình đề ra.
Tu luyện không ngừng tiến triển, đối thế giới này không ngừng hòa hợp, sau hơn một năm cảm giác chờ mong Gia tộc Luận phẩm cũng ngày càng tăng.
Đó chính là bước thang đầu tiên để cho hắn tại thế giới này leo lên vị trí võ đạo đỉnh phong, tuyệt đối không để mất.
Thời gian thong thả trôi, bất giác, Tần Vô Song trở lại trấn Đông Lâm đã hai năm. Hắn bây giờ cũng đã mười lăm tuổi. Còn kém một năm rưỡi nữa là tới Khảo nghiệm Võ Đồng, Gia tộc Luận phẩm cũng sắp tới, hết thảy tiểu thi đại thi phải tùy theo mà đến.
Khảo nghiệm Võ Đồng hiện tại đối với Tần Vô Song mà nói, đã không đáng nhắc tới. Hắn đang lo lắng nhiều nhất, cũng là Gia tộc Luận phẩm hai mươi năm một lần kia.
Lấy Tần gia hiện tại người ít, thực lực không đông đảo, nhìn chòng chọc vào cái danh ngạch hàn môn của Tần gia bọn họ khẳng định không ít.
Tần gia trước kia là hào môn, lưu lại sản nghiệp rất lớn, để hào môn cũng phải ghen tị. Như vậy một khối thịt béo, người ta không nghĩ đến mới là lạ.
Hắn quyết định tăng thêm giờ luyện tập. Còn một năm rưỡi nữa, thời gian gấp gáp a.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://Vietwriter.com
Hôm nay sau khi dùng cơm trưa, Tần Vô Song đi vào hậu viện, lấy một cái chảo lớn, phía dưới chất củi đốt. Sau đó chạy đến xưởng ép dầu Tần gia, lấy hai thùng dầu bự.
Một tay cầm đồng tiền, một tay cầm muỗng múc dầu đổ vào giữa lỗ nhỏ của đồng tiền chảy vào trong chảo.
- Tần Vô Song, ngươi đây là làm cái gì?
Tần Liên Sơn khó hiểu.
- Luyện công!
Tần Vô Song cũng không để ý, theo bản năng trả lời một câu.
Tần Liên Sơn ngây người một lát, liền hiểu. Nhìn nhi tử một tay đổ dầu, một tay cầm đồng tiền vừa nhìn thấy thực thô thiển. Nhìn kỹ hơn, mới biết được học vấn cao thâm.
Việc rót dầu qua lỗ nhỏ mà không để tràn một giọt nào đòi hỏi thị lực, thủ lực cùng với sự chịu đựng đều phải cao.
Nếu chỉ một hai phút, có lẽ người luyện võ thấy không có gì vấn đề. Nhưng ở đây hai thùng dầu bự phải rót vào cái chảo thông qua qua lỗ nhỏ trên đồng tiền kia, không có khả năng làm xong trong một canh giờ!
Mấu chốt chính là, phía dưới còn có củi lửa đốt, cả người đứng gần như vậy, chỉ xét độ nóng, cũng đủ uống một bình nước lớn rồi.
Phương thức luyện công như vậy, Tần Liên Sơn đừng nói là biết, mà ngay cả nghe cũng chưa nghe nói qua!
Một phút đồng hồ, hai phút, một khắc…
Rất nhanh, hai khắc trôi qua. Tần Liên Sơn lộ ra nụ cười vui mừng.
Hắn nhìn nãy giờ, phát hiện nhi tử kiên trì thời gian dài như vậy, ngay cả ánh mắt cũng chưa nháy một lần, tay cũng không run rẩy nửa phần. Từng muỗng từng muỗng dầu, theo lỗ nhỏ rơi xuống chảo.
Định lực, Tần Liên Sơn hắn thân là cao thủ Chân Võ Cảnh Nhất đẳng, cũng tự hỏi không có mấy phần có thể làm được.
Liền vào lúc này, Tần Vô Song hai tay nhẹ nhàng động một chút. Lỗ nhỏ lệch đi, một giọt dầu rớt trên mặt đồng tiền.
- Ai!
Tần Vô Song hơi có chút tiếc nuối thở dài, đem đồng tiền ném vào chảo đang nóng:
- Mới hai khắc.
Biện pháp luyện công này ở kiếp trước Tần Vô Song trước hai mươi tuổi đều luyện mỗi ngày. Cảnh giới cao nhất, có thể kiên trì từ ba đến sáu canh giờ.
- Hảo tiểu tử, chiêu thức ấy ai dạy ngươi?
Tần Liên Sơn khoái trá đi tới.
Tần Vô Song đem toàn bộ dầu còn lại đều rót hết vào trong chảo, bên trong không ngừng thêm củi đốt:
- Buổi tối nằm mơ, một lão đầu tử dạy ta, ha ha.
Tần Liên Sơn đã quen nghe nhi tử nói đùa, cũng không để ý, lại hỏi:
- Còn thêm củi lửa làm gì chứ?
- Luyện công!
Tần Vô Song nói xong, dầu đã nóng sủi bọt. Từ trong lòng ngực tìm mấy đồng tiền giống vậy, chính là trong đó có một đồng màu đậm hơn một ít.
Vươn nhẹ tay, toàn bộ ném vào trong nồi.
- Hắc hắc, phụ thân, cho ngươi trong thời gian mười nhịp thở, có thể lấy đồng tiền đậm màu hơn ra không?
Tần Vô Song cười hỏi.
- Cái này không khó!
Tần Liên Sơn kéo tay áo, xem xét tìm vị trí đồng tiền. Nhưng là dầu sôi nổi bọt trắng, sao có thể xem được vị trí?
- Nhớ kỹ đó, chỉ có một lần cơ hội!
Tần Vô Song cười tủm tỉm nói.
Tần Liên Sơn bất đắc dĩ lắc đầu:
- Vi phụ sợ là không nắm chắc!
- Phụ thân chuyên tâm không bằng ta a.
Tần Vô Song thở dài:
- Lúc đồng tiền rơi xuống ngươi không nghe phương vị, không lưu ý chúng rớt ở hướng nào. Đương nhiên phán đoán không được. Xem ta đây!
Một tay tìm tòi, hai ngón tay kẹp xuống, từ trong chảo nóng kẹp ra một đồng tiền, rõ ràng chính là đồng tiền sẫm màu đó.
Tần Liên Sơn trợn mắt há mồm, nhịn không được vỗ tay tán dương:
- Giỏi! Tần Vô Song, vi phụ nhìn ngươi về nhà hai năm, tu luyện dị thường khắc khổ chăm chỉ, hiện tại xem ra hiệu quả rõ rệt a. Năm sau Khảo nghiệm Võ Đồng, có khát vọng gì?
- Phụ thân đối ta khát vọng có gì?
Tần Vô Song cười hỏi.
- Ha ha, vi phụ đối với ngươi kỳ vọng là, bảo Lục đẳng, tranh Thất đẳng. Cố gắng tranh thủ tiến vào thượng phẩm. Nếu có thể đi vào thượng phẩm trong Khảo nghiệm Võ Đồng, tương lai thành tựu khẳng định sẽ trên vi phụ.
Tần Liên Sơn là Chân Võ Cảnh Nhất đẳng, cho nên thực chờ mong nhi tử có thể vượt qua mình.
- Võ đồng thượng phẩm sao?
Tần Vô Song cười cười, phụ thân cấp cho mình mục tiêu chỉ ở lớp giữa trung bình.
Mục tiêu này đối với Tần Vô Song hiện tại mà nói, tuyệt đối là một bữa ăn sáng. Đương nhiên, chiến đấu chân chính còn ở phía trước, hắn cũng không muốn đem tất cả thực lực bộc lộ ra, kia không thể nghi ngờ là cử chỉ không khôn ngoan, chỉ tổ chuốc thêm phiền toái.
Một con cháu hàn môn quá giỏi, cũng không phải chuyện tốt. Nhất là hiện tại có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm khối thịt béo Tần gia này.
Muốn rèn sắt cần đập đúng chỗ, này đạo lý, Tần Vô Song rất biết.
Cái gọi là
"Khảo nghiệm Võ Đồng", kỳ thật chính là cuộc thi kiểm tra các Võ đồng tới mười sáu tuổi. Có thể nói là cuộc thi quan trọng đầu tiên trong đời võ giả, nội dung rườm ra, tính chất thập phần quan trọng.
Thành tích đạt được ở Khảo nghiệm Võ Đồng, cơ hồ quyết định tiền đồ tu luyện cả đời võ giả.
Võ đồng cũng chia Cửu đẳng. Vừa đến Tam đẳng là thứ phẩm, Tứ đến Lục đẳng là trung phẩm, chỉ có ngoài Lục đẳng, Thất đến Cửu, mới tính thượng phẩm.
Một khi được đánh giá là Võ đồng thượng phẩm, tiến vào Lực Võ Cảnh có thể nói là nước chảy thành sông. Phàm là Võ đồng thượng phẩm, đến cuối cùng phần lớn đều có thể luyện đến ít nhất Chân Võ Cảnh Tứ đẳng.
Tần Liên Sơn đưa ra mục tiêu
"Thượng phẩm", kỳ thật là đã ước lượng đến sự biến hóa quỷ dị gần đây của nhi tử.
Nếu không, một con cháu hàn môn, nghĩ muốn đạt tới cảnh giới Võ đồng thượng phẩm, gần như là nói chuyện viển vông.
Thông thường Võ đồng thượng phẩm đều thuộc về con cháu đại phiệt thế gia. Từ khi sinh ra đã thử qua các loại phương thức đại bổ, lại có minh sư chỉ dạy, mới có khả năng đạt tới.
Nhưng mà điều kiện Tần gia, minh sư là không có khả năng mời được người tốt, đan dược đại bổ, cũng trên cơ bản không có khả năng đạt được.
Nói đến gia tộc Tần gia, cũng là có chút võ điển gia tộc truyền lại. Dù sao tổ tiên cũng từng là hào môn, cũng có vài võ điển cao cấp. Nhưng là đại bộ phận bởi vì vài nguyên nhân đặc thù đã đánh mất, rất ít được truyền xuống, Tần Liên Sơn có ít thiên phú, cũng tu luyện không được. Cho nên hắn là thực hy vọng con trai tương lai có thể sử dụng.
Chuyện lấy dầu luyện công được phụ thân cho phép, tạo điều kiện. Từ nay về sau ngày qua ngày, trở thành môn bắt buộc sau mỗi bữa cơm trưa của Tần Vô Song.
Hắn hành động điên cuồng khiến trung nghĩa nhân sĩ Tần gia, người phụ trách xưởng ép dầu, Thủy bá thực tức giận, nghĩ thấy đây là lãng phí dầu. Vài lần tìm Tần Liên Sơn cam đoan, cho thấy mình tuyệt không có lấy dầu của ông chủ. Xưởng ép dầu mỗi tháng cho ra ít dầu như vậy, đều là Thiếu chủ nhân lấy rồi.
Tần Liên Sơn dĩ nhiên sẽ không cùng hạ nhân so đo mấy cái này, cười nói:
- Thủy bá, ngươi theo Tần gia ta vài chục năm nay, lòng trung thành của ngươi ta chẳng lẽ không rõ sao? An tâm công tác, lương tháng cho ngươi thêm ba phần. Ta biết tôn tử của ngươi cũng không nhỏ, chắc là đã tới tuổi biết xài tiền rồi nhỉ?
Thủy bá mang ơn, thiên ân vạn tạ đi ra. Trên đường nhắc mãi, gặp được ông chủ như vậy, thật sự là may mắn, hy vọng ông trời phù hộ Tần gia số mệnh đại đại truyền.
Tần Vô Song dùng phương pháp luyện công cổ quái như vậy, người trong nhà cũng không nói gì. Lọt vào tai người ngoài, phong vị cũng khẩn trương. Có người khó tránh khỏi giọng mỉa mai, nói Tần gia bại gia chi tử, một ngày phải lãng phí mấy chục cân dầu tốt.
Việc này một truyền mười, mười truyền trăm, không đến nửa tháng, truyền tới quận La Giang.
Tần Vô Song đối với lời đồn đại cười nhạo của người ngoài căn bản không để trong lòng. Mỗi ngày vẫn là kiên trì thực hiện chỉ tiêu mình đề ra.
Tu luyện không ngừng tiến triển, đối thế giới này không ngừng hòa hợp, sau hơn một năm cảm giác chờ mong Gia tộc Luận phẩm cũng ngày càng tăng.
Đó chính là bước thang đầu tiên để cho hắn tại thế giới này leo lên vị trí võ đạo đỉnh phong, tuyệt đối không để mất.
Bình luận facebook