-
Chương 19: Luyện hóa tài liệu
Thí Luyện Trường to như vậy nhưng dường như lại có ranh giới rõ ràng, bên trái là một trăm luyện khí sư ăn mặc đủ màu đủ kiểu, còn bên phải lại là nội môn đệ tử của Phá Nguyên Môn mặc đạo bào màu xanh đồng nhất.
Các tán tu đang lén đồn nhau rằng lần tỷ thí này trong số nội môn đệ tử có con trai độc nhất của trưởng môn nên mới lâm thời thay đổi tài liệu.
Bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng gì đến Diệp Tố, đều là tài liệu luyện tập miễn phí, nàng không kén chọn.
Tuy rằng trên đài cao chưởng môn Phá Nguyên Môn ngồi vị trí chính giữa nhưng trận tỷ thí luyện chế pháp khí này vẫn như cũ do Dung Sơ Thu chủ trì.
“Lần này sẽ tỷ thí trong vòng mười lăm ngày, tài liệu thống nhất, một khi bước ra cửa liền coi là bỏ quyền.” Sau khi Dung Sơ Thu đơn giản nói xong quy tắc thì liền dẫn mọi người đi về phía phòng luyện khí.
Mỗi người dự thi đều có một phòng luyện khí đơn, như thế có thể phòng ngừa việc học trộm hay tham khảo thủ pháp luyện chế của người khác, mà những phòng luyện khí này còn là những phòng tốt nhất, ở ngay dưới chân núi, nằm trên linh mạch.
Luyện chế trong hoàn cảnh linh khí sung túc thế này sẽ giúp luyện khí sư tránh được việc đang luyện thì bị thiếu hụt linh lực, xác suất thất bại cũng được hạ thấp rất nhiều.
Phá Nguyên Môn lần này quả thật là bỏ vốn gốc.
“Đại sư tỷ, chúng ta sẽ luyện khí cả mười lăm ngày này sao?” Hạ Nhĩ bên cạnh Diệp Tố nhỏ giọng hỏi, “Như thế có lâu quá không?”
Bình thường khi bọn họ luyện chế pháp khí, nhiều nhất cũng chỉ mất hai ngày.
Diệp Tố nghiêng đầu giải thích: “Tài liệu càng tốt yêu cầu thời gian luyện hóa càng dài.”
Khi bọn họ nói chuyện thì cũng đã tới nơi.
“Dung trưởng lão.” trước khi đi vào, Diệp Tố giơ tay hỏi, “Tài liệu bên trong nếu không dùng hết thì sẽ xử lí thế nào? Pháp khí sau khi luyện chế xong thì giao cho Phá Nguyên Môn hay bản thân có thể giữ lại?”
Dung Sơ Thu: “……”
Những năm trước phẩm chất của tài liệu chỉ bình thường nên pháp khí sau khi luyện chế xong Phá Nguyên Môn cũng chướng mắt nên tài liệu dư lại hay pháp khí đều không cần, nhưng năm nay lại không giống vậy.
“Pháp khí sau khi luyện chế có thể giữ lại nhưng tài liệu dư lại không thể mang đi.” Dung Sơ Thu nghĩ nghĩ rồi nói.
“Nếu tất cả tài liệu đều luyện thành pháp khí thì sao?” Tây Ngọc lại giơ tay hỏi.
Dung Sơ Thu trầm mặc một lát: “Nếu có bản lĩnh trong thời gian tỷ thí có thể luyện chế hết toàn bộ tài liệu thì chúng tất nhiên là thuộc về các ngươi.”
Toàn Gia Anh theo bản năng nhìn qua Diệp Tố, không biết sao nhưng hắn cảm thấy mấy người Thiên Cơ Môn nhất định sẽ nghĩ cách luyện chế ra nhiều pháp khí.
Có lẽ là do “thanh danh nổi như cồn” của Thiên Cơ Môn mang đến cảm giác như vậy.
Hắn âm thầm lắc đầu, tài liệu mà phụ thân lấy ra tới riêng chuyện luyện hóa đã tốn kha khá thời gian, muốn luyện chế hai loại pháp khí sẽ không có khả năng quá lớn.
“Được rồi.” Dung Sơ Thu lại giải đáp một số câu hỏi từ vài tán tu khác sau đó bắt đầu phát cho mỗi người một lọ Tích Cốc Đan, bên trong có ba viên cho bọn họ dùng trong mười lăm ngày, cuối cùng là đốt hương tính giờ.
Diệp Tố đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy trong phòng đã có sẵn một đài cao hình chữ nhật, hẳn là vị trí cung cấp linh khí vào phòng, trên giá đính trên tường bày sẵn mười loại tài liệu, tất cả đều là tài liệu có phẩm chất tốt mà Trúc Cơ kỳ có thể sử dụng, có hai loại ngay cả ở tài liệu hành cũng chưa từng thấy qua.
Nàng lập tức bước đến trước giá tài liệu, từ trái sang phải, từ trên xuống dưới, nàng cầm lấy từng loại tài liệu mà quan sát tỉ mỉ.
Trên thực tế việc đầu tiên sau khi bước vào phòng của cơ hồ tất cả luyện khí sư tham gia tỉ thí là xem xét giá tài liệu, bọn họ phải phân rõ tất cả tài liệu rồi từ đó chọn ra những loại nào bản thân có thể sử dụng, sau đó tiến hành luyện hóa và cuối cùng chế thành pháp khí mong muốn.
……
Chưởng môn Phá Nguyên Môn, các vị trưởng lão cùng các đệ tử còn lại lưu lại Thí Luyện Trường, chờ sau khi mọi người dựa vào thứ tự mà tiến vào phòng luyện khí, trên Thí Luyện Trường trong nháy mắt liền dựng lên hai trăm khối quang ảnh, đây đúng là hình ảnh trong các phòng luyện khí.
“Đây là người luyện chế ra Vụ Sát Hoa?” Toàn Thâm bỗng nhiên chỉ vào một góc của Thí Luyện Trường hỏi.
Dung Sơ Thu lúc này đã trở lại, nhìn về hướng tay của chưởng môn gật gật đầu: “Chính là nàng, thuận tiện còn ở trong tông môn của chúng ta đột phá cảnh giới.”
Toàn Thâm không khỏi nhíu mày: “Hiện giờ có vài tán tu vậy mà lại chạy theo học phong cách hành sự của Thiên Cơ Môn, thật là…… Thôi, tiếp tục xem đi.”
Trong các phòng luyện khí, mọi người đã cầm lấy tài luyện chuẩn bị luyện hóa, Diệp Tố vẫn còn hăng say vuốt v e những tài liệu trên giá, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều đồ tốt như vậy, phải xem nhiều thêm mấy lần mới được.
Không chỉ nàng mà ngay cả bọn Minh Lưu Sa cũng đang ngồi xổm trước cái giá trước mặt, sờ tới sờ lui các loại tài liệu, đặc biệt là Hạ Nhĩ sắp rớt nước miếng đến nơi.
Toàn Gia Anh đang cầm một loại tài liệu trong tay nhưng tâm tư của hắn cũng không đặt ở đây, hắn trầm mặc đứng trước giá, trong đầu không ngừng tự hỏi nên luyện chế pháp khí gì.
Đao và kiếm quá quy củ, khó xuất tân ý, còn ám khí thường biến hóa đa dạng, có nhiều hình thái bất đồng, là loại có tính khảo nghiệm cao nhất đối với kỹ xảo của một luyện khí sư.
Chỉ là…… Toàn Gia Anh bỗng nhiên nhớ tới phong văn trên thanh đao sơ tuyển của Tây Ngọc.
Hắn muốn lại thử một lần.
Trong gian phòng luyện khí khác, Diệp Tố lấy một khối Phần Tằm Thạch, thứ này hiếm thấy, bên trong có không ít tạp chất nhưng sau khi tinh luyện có thể dùng tốt, có thể dùng để tạo hình pháp khí.
Nàng nhìn lướt qua trên giá tài liệu, trưởng lão Phá Nguyên Môn đã nói, chỉ cần có thể luyện chế hết toàn bộ tài liệu thành pháp khí thì có thể mang đi, tiện nghi thế này không chiếm thì bao giờ mới chiếm.
Diệp Tố dứt khoát lấy xuống tất cả tài liệu, ngồi ở giữa phòng luyện khí, bày tài liệu thành một vòng quanh chính mình, bắt đầu luyện hóa từng cái một.
Thấy hành vi này của nàng Trương trưởng lão hừ lạnh một tiếng: “Tham nhiều không sợ nhai gãy răng à!”
Luyện hóa là việc cực kỳ hao phí linh hỏa của luyện khí sư, mỗi một loại tài liệu đều có tạp chất, muốn luyện chế pháp khí không giống nhau thì cùng một loại tài liệu trình độ luyện hóa cũng không giống nhau.
Bàn tay Diệp Tố dâng lên linh hỏa, một tay khác không ngừng điều khiển tài liệu chuyển động, bắt đầu luyện hóa.
Cảm giác tài liệu của luyện khí sư cũng là một loại thiên phú, đối với bốn người Thiên Cơ Môn mà nói thì thiên phú này không thiếu, Diệp Tố không ngừng dùng linh hỏa nung khô Phần Tằm Thạch, tay còn lại phóng xuất ra linh lực cảm giác độ tinh khiết bên trong của khối Phần Tằm Thạch này, mãi cho đến khi nó đạt đến tiêu chuẩn mà bản thân mong muốn lúc này mới dừng lại.
Một loại lại đến một loại, Diệp Tố dùng ba ngày thời gian để luyện hóa hết tất cả tài liệu.
Trong khoảng thời gian này đã bắt đầu có người Luyện Khí kỳ bỏ cuộc, bọn họ căn bản không có cách nào luyện hóa ra tài liệu mà bản thân mong muốn, bước đầu tiên đã thất bại huống chi những bước phía sau.
“Chỉ trong ba ngày mà luyện hóa xong nhiều tài liệu như vậy, những tài liệu đó có thể sử dụng không?” những đệ tử không tham gia thi đấu của Phá Nguyên Môn nhìn hình ảnh trên Thí Luyện Trường nhịn không được mà nghị luận sôi nổi.
“Ta thấy tám phần là luyện bừa.”
“Nhưng pháp khí sơ tuyển của nàng xác thực rất lợi hại, cũng coi như có chút bản lĩnh.”
“Mau nhìn Toàn sư huynh! Đao đã thành hình!”
“Không hổ là Toàn sư huynh có tên trên Bách Thanh Bảng!”
Các đệ tử trên sân vô cùng kích động, đổ dồn toàn bộ lực chú ý lên người Toàn Gia Anh.
Sắc mặt của các vị trưởng lão ngồi trên đài lại khác nhau, Dung Sơ Thu nhíu mày, bà không nghĩ tới Gia Anh lại một lần nữa luyện chế đao.
Pháp khí mà hai người Trảm Kim Tông vừa mới luyện chế ra khác hoàn toàn với pháp khí lúc trước dùng để bình chọn lên Bách Thanh Bảng, biểu hiện bọn họ am hiểu nhiều mặt khác nhau.
“Nếu lại có thể dựa vào một cây đao thăng hạng cũng không tồi.” Trương trưởng lão đích thị là phái tán thưởng vì bản thân ông cũng đang đi con đường này, chỉ luyện chế độc một loại pháp khí đó chính là đao.
Chưởng môn Toàn Thâm ngồi ở giữa ngược lại lại đang nhìn một người khác: “Luyện khí sư đằng kia trên đầu có cắm một thanh đao nhỏ màu hồng tên là gì?”
Trương trưởng lão duỗi cổ nhìn sang: “Hình như là Tây Ngọc, ta nhớ rõ nàng luyện chế đao cũng không tồi.”
Toàn Thâm gật đầu, không nói gì thêm nữa, ánh mắt lại càng thêm thâm trầm, ông đã lâu xuất môn đi lại xung quanh, hiện giờ tán tu bên ngoài ai cũng có bản lĩnh như vậy sao?
Tác giả có lời muốn nói:
Bốn người Thiên Cơ Môn: Chiếm tiện nghi, tận dụng thời cơ, cơ hội nào cũng là độc nhất, bỏ lỡ sẽ không có nữa đâu.
Các tán tu đang lén đồn nhau rằng lần tỷ thí này trong số nội môn đệ tử có con trai độc nhất của trưởng môn nên mới lâm thời thay đổi tài liệu.
Bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng gì đến Diệp Tố, đều là tài liệu luyện tập miễn phí, nàng không kén chọn.
Tuy rằng trên đài cao chưởng môn Phá Nguyên Môn ngồi vị trí chính giữa nhưng trận tỷ thí luyện chế pháp khí này vẫn như cũ do Dung Sơ Thu chủ trì.
“Lần này sẽ tỷ thí trong vòng mười lăm ngày, tài liệu thống nhất, một khi bước ra cửa liền coi là bỏ quyền.” Sau khi Dung Sơ Thu đơn giản nói xong quy tắc thì liền dẫn mọi người đi về phía phòng luyện khí.
Mỗi người dự thi đều có một phòng luyện khí đơn, như thế có thể phòng ngừa việc học trộm hay tham khảo thủ pháp luyện chế của người khác, mà những phòng luyện khí này còn là những phòng tốt nhất, ở ngay dưới chân núi, nằm trên linh mạch.
Luyện chế trong hoàn cảnh linh khí sung túc thế này sẽ giúp luyện khí sư tránh được việc đang luyện thì bị thiếu hụt linh lực, xác suất thất bại cũng được hạ thấp rất nhiều.
Phá Nguyên Môn lần này quả thật là bỏ vốn gốc.
“Đại sư tỷ, chúng ta sẽ luyện khí cả mười lăm ngày này sao?” Hạ Nhĩ bên cạnh Diệp Tố nhỏ giọng hỏi, “Như thế có lâu quá không?”
Bình thường khi bọn họ luyện chế pháp khí, nhiều nhất cũng chỉ mất hai ngày.
Diệp Tố nghiêng đầu giải thích: “Tài liệu càng tốt yêu cầu thời gian luyện hóa càng dài.”
Khi bọn họ nói chuyện thì cũng đã tới nơi.
“Dung trưởng lão.” trước khi đi vào, Diệp Tố giơ tay hỏi, “Tài liệu bên trong nếu không dùng hết thì sẽ xử lí thế nào? Pháp khí sau khi luyện chế xong thì giao cho Phá Nguyên Môn hay bản thân có thể giữ lại?”
Dung Sơ Thu: “……”
Những năm trước phẩm chất của tài liệu chỉ bình thường nên pháp khí sau khi luyện chế xong Phá Nguyên Môn cũng chướng mắt nên tài liệu dư lại hay pháp khí đều không cần, nhưng năm nay lại không giống vậy.
“Pháp khí sau khi luyện chế có thể giữ lại nhưng tài liệu dư lại không thể mang đi.” Dung Sơ Thu nghĩ nghĩ rồi nói.
“Nếu tất cả tài liệu đều luyện thành pháp khí thì sao?” Tây Ngọc lại giơ tay hỏi.
Dung Sơ Thu trầm mặc một lát: “Nếu có bản lĩnh trong thời gian tỷ thí có thể luyện chế hết toàn bộ tài liệu thì chúng tất nhiên là thuộc về các ngươi.”
Toàn Gia Anh theo bản năng nhìn qua Diệp Tố, không biết sao nhưng hắn cảm thấy mấy người Thiên Cơ Môn nhất định sẽ nghĩ cách luyện chế ra nhiều pháp khí.
Có lẽ là do “thanh danh nổi như cồn” của Thiên Cơ Môn mang đến cảm giác như vậy.
Hắn âm thầm lắc đầu, tài liệu mà phụ thân lấy ra tới riêng chuyện luyện hóa đã tốn kha khá thời gian, muốn luyện chế hai loại pháp khí sẽ không có khả năng quá lớn.
“Được rồi.” Dung Sơ Thu lại giải đáp một số câu hỏi từ vài tán tu khác sau đó bắt đầu phát cho mỗi người một lọ Tích Cốc Đan, bên trong có ba viên cho bọn họ dùng trong mười lăm ngày, cuối cùng là đốt hương tính giờ.
Diệp Tố đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy trong phòng đã có sẵn một đài cao hình chữ nhật, hẳn là vị trí cung cấp linh khí vào phòng, trên giá đính trên tường bày sẵn mười loại tài liệu, tất cả đều là tài liệu có phẩm chất tốt mà Trúc Cơ kỳ có thể sử dụng, có hai loại ngay cả ở tài liệu hành cũng chưa từng thấy qua.
Nàng lập tức bước đến trước giá tài liệu, từ trái sang phải, từ trên xuống dưới, nàng cầm lấy từng loại tài liệu mà quan sát tỉ mỉ.
Trên thực tế việc đầu tiên sau khi bước vào phòng của cơ hồ tất cả luyện khí sư tham gia tỉ thí là xem xét giá tài liệu, bọn họ phải phân rõ tất cả tài liệu rồi từ đó chọn ra những loại nào bản thân có thể sử dụng, sau đó tiến hành luyện hóa và cuối cùng chế thành pháp khí mong muốn.
……
Chưởng môn Phá Nguyên Môn, các vị trưởng lão cùng các đệ tử còn lại lưu lại Thí Luyện Trường, chờ sau khi mọi người dựa vào thứ tự mà tiến vào phòng luyện khí, trên Thí Luyện Trường trong nháy mắt liền dựng lên hai trăm khối quang ảnh, đây đúng là hình ảnh trong các phòng luyện khí.
“Đây là người luyện chế ra Vụ Sát Hoa?” Toàn Thâm bỗng nhiên chỉ vào một góc của Thí Luyện Trường hỏi.
Dung Sơ Thu lúc này đã trở lại, nhìn về hướng tay của chưởng môn gật gật đầu: “Chính là nàng, thuận tiện còn ở trong tông môn của chúng ta đột phá cảnh giới.”
Toàn Thâm không khỏi nhíu mày: “Hiện giờ có vài tán tu vậy mà lại chạy theo học phong cách hành sự của Thiên Cơ Môn, thật là…… Thôi, tiếp tục xem đi.”
Trong các phòng luyện khí, mọi người đã cầm lấy tài luyện chuẩn bị luyện hóa, Diệp Tố vẫn còn hăng say vuốt v e những tài liệu trên giá, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều đồ tốt như vậy, phải xem nhiều thêm mấy lần mới được.
Không chỉ nàng mà ngay cả bọn Minh Lưu Sa cũng đang ngồi xổm trước cái giá trước mặt, sờ tới sờ lui các loại tài liệu, đặc biệt là Hạ Nhĩ sắp rớt nước miếng đến nơi.
Toàn Gia Anh đang cầm một loại tài liệu trong tay nhưng tâm tư của hắn cũng không đặt ở đây, hắn trầm mặc đứng trước giá, trong đầu không ngừng tự hỏi nên luyện chế pháp khí gì.
Đao và kiếm quá quy củ, khó xuất tân ý, còn ám khí thường biến hóa đa dạng, có nhiều hình thái bất đồng, là loại có tính khảo nghiệm cao nhất đối với kỹ xảo của một luyện khí sư.
Chỉ là…… Toàn Gia Anh bỗng nhiên nhớ tới phong văn trên thanh đao sơ tuyển của Tây Ngọc.
Hắn muốn lại thử một lần.
Trong gian phòng luyện khí khác, Diệp Tố lấy một khối Phần Tằm Thạch, thứ này hiếm thấy, bên trong có không ít tạp chất nhưng sau khi tinh luyện có thể dùng tốt, có thể dùng để tạo hình pháp khí.
Nàng nhìn lướt qua trên giá tài liệu, trưởng lão Phá Nguyên Môn đã nói, chỉ cần có thể luyện chế hết toàn bộ tài liệu thành pháp khí thì có thể mang đi, tiện nghi thế này không chiếm thì bao giờ mới chiếm.
Diệp Tố dứt khoát lấy xuống tất cả tài liệu, ngồi ở giữa phòng luyện khí, bày tài liệu thành một vòng quanh chính mình, bắt đầu luyện hóa từng cái một.
Thấy hành vi này của nàng Trương trưởng lão hừ lạnh một tiếng: “Tham nhiều không sợ nhai gãy răng à!”
Luyện hóa là việc cực kỳ hao phí linh hỏa của luyện khí sư, mỗi một loại tài liệu đều có tạp chất, muốn luyện chế pháp khí không giống nhau thì cùng một loại tài liệu trình độ luyện hóa cũng không giống nhau.
Bàn tay Diệp Tố dâng lên linh hỏa, một tay khác không ngừng điều khiển tài liệu chuyển động, bắt đầu luyện hóa.
Cảm giác tài liệu của luyện khí sư cũng là một loại thiên phú, đối với bốn người Thiên Cơ Môn mà nói thì thiên phú này không thiếu, Diệp Tố không ngừng dùng linh hỏa nung khô Phần Tằm Thạch, tay còn lại phóng xuất ra linh lực cảm giác độ tinh khiết bên trong của khối Phần Tằm Thạch này, mãi cho đến khi nó đạt đến tiêu chuẩn mà bản thân mong muốn lúc này mới dừng lại.
Một loại lại đến một loại, Diệp Tố dùng ba ngày thời gian để luyện hóa hết tất cả tài liệu.
Trong khoảng thời gian này đã bắt đầu có người Luyện Khí kỳ bỏ cuộc, bọn họ căn bản không có cách nào luyện hóa ra tài liệu mà bản thân mong muốn, bước đầu tiên đã thất bại huống chi những bước phía sau.
“Chỉ trong ba ngày mà luyện hóa xong nhiều tài liệu như vậy, những tài liệu đó có thể sử dụng không?” những đệ tử không tham gia thi đấu của Phá Nguyên Môn nhìn hình ảnh trên Thí Luyện Trường nhịn không được mà nghị luận sôi nổi.
“Ta thấy tám phần là luyện bừa.”
“Nhưng pháp khí sơ tuyển của nàng xác thực rất lợi hại, cũng coi như có chút bản lĩnh.”
“Mau nhìn Toàn sư huynh! Đao đã thành hình!”
“Không hổ là Toàn sư huynh có tên trên Bách Thanh Bảng!”
Các đệ tử trên sân vô cùng kích động, đổ dồn toàn bộ lực chú ý lên người Toàn Gia Anh.
Sắc mặt của các vị trưởng lão ngồi trên đài lại khác nhau, Dung Sơ Thu nhíu mày, bà không nghĩ tới Gia Anh lại một lần nữa luyện chế đao.
Pháp khí mà hai người Trảm Kim Tông vừa mới luyện chế ra khác hoàn toàn với pháp khí lúc trước dùng để bình chọn lên Bách Thanh Bảng, biểu hiện bọn họ am hiểu nhiều mặt khác nhau.
“Nếu lại có thể dựa vào một cây đao thăng hạng cũng không tồi.” Trương trưởng lão đích thị là phái tán thưởng vì bản thân ông cũng đang đi con đường này, chỉ luyện chế độc một loại pháp khí đó chính là đao.
Chưởng môn Toàn Thâm ngồi ở giữa ngược lại lại đang nhìn một người khác: “Luyện khí sư đằng kia trên đầu có cắm một thanh đao nhỏ màu hồng tên là gì?”
Trương trưởng lão duỗi cổ nhìn sang: “Hình như là Tây Ngọc, ta nhớ rõ nàng luyện chế đao cũng không tồi.”
Toàn Thâm gật đầu, không nói gì thêm nữa, ánh mắt lại càng thêm thâm trầm, ông đã lâu xuất môn đi lại xung quanh, hiện giờ tán tu bên ngoài ai cũng có bản lĩnh như vậy sao?
Tác giả có lời muốn nói:
Bốn người Thiên Cơ Môn: Chiếm tiện nghi, tận dụng thời cơ, cơ hội nào cũng là độc nhất, bỏ lỡ sẽ không có nữa đâu.
Bình luận facebook