Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 240
Điều này có nghĩa là, không cần thiết phải hao tổn bất kỳ nội kiếm khí hoặc ngoại kiếm khí nào, Sở Mộ vẫn có thể thi triển ra công kích tương đương với kiếm kỹ trung giai cường đại. Nếu vừa dung nhập bốn thành Phong Chi Ý Cảnh vào sát chiêu kiếm thuật hoặc kiếm kỹ, vậy uy lực kia sẽ hết sức đáng sợ.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ giang bàn tay ra. Suy nghĩ vừa thoáng động, khí lưu quanh thân nhất thời cuộn trào mãnh liệt. Trên lòng bàn tay có một luồng ánh sáng màu xanh xuất hiện, lưu chuyển, nhanh chóng trở thành một luồng khí xoáy màu xanh. Luống khí xoáy này ở trên lòng bàn tay nhanh chóng chuyển động, phát ra những tiếng vu vù rất nhỏ.
Ý nghĩ lại thoáng động, luồng khí xoáy màu xanh này nhất thời tách ra, biến thành hai luồng khí xoáy màu xanh nhỏ hơn. Tiếp theo chúng lại một lần nữa tách ra, biến thành bốn luồng khí xoáy màu xanh nhỏ hơn, theo thứ tự chỉnh tề.
Bàn tay Sở Mộ nắm chặt. Nhất thời, bốn luồng khí xoáy nhỏ màu xanh nổ tung, hóa thành từng luồng ánh sáng màu xanh bắn ra xung quanh, dường như dung nhập vào trong không khí, biến mất ở trong vô hình.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn về phía xa. Trong hai mắt hắn bắn ra ánh sáng vô cùng sắc bén, xuyên thẳng hư không. Hắn hoàn toàn tự tin. Giờ phút này, cho dù là cùng cao thủ như tứ kiệt Kiếm Viện giao chiến, hắn cũng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
Vèo.
Một tiếng sắc bén khe khẽ vang lên. Có một bóng người màu xanh nhạt giống như cầu vồng cắt phá trường không, bay vút qua. Trong chớp mắt chỉ lưu lại một bóng lưng, nhanh chóng biến mất phía đằng xa. Trong không khí, lưu lại dấu vết mờ mờ đang chậm rãi tiêu tan.
Thân pháp Tật Phong Lược Ảnh được Sở Mộ thi triển đến mức tận cùng, phát huy ra tốc độ vượt qua giới hạn của nó.
Thân pháp Tật Phong Lược Ảnh vốn chính là thân pháp cao giai. Hơn nữa nó còn là hệ phong. Ở trên phương diện tốc độ, ngoại trừ hệ lôi cùng quang hệ ra, thân pháp hệ khác cũng không có cách nào so sánh được với nó. Hơn nữa Sở Mộ đột phá Phong Chi Ý Cảnh, đạt được bốn thành, toàn lực thi triển ra, dung nhập Tật Phong Lược Ảnh, có thể khiến tốc độ của Tật Phong Lược Ảnh tăng mạnh gấp mấy lần. Thậm chí tăng lên tới một độ cao khiến người ta ngưỡng vọng.
Đột nhiên, cái bóng người màu xanh nhạt dừng lại, giống như ngọn cây đứng thẳng trên mặt đất. Bởi vì thân hình dừng lại quá nhanh, theo quán tính có thể khiến một khí lưu mênh mông lao về phía trước, thổi tung cát đá trên mặt đất, khiến lá rụng xuống cũng bay tán loạn. Nơi khí lưu bắn tới còn truyền ra từng tiếng nổ mạnh, uy lực kinh người.
Phong Chi Ý Cảnh đạt được bốn thành, tất cả không khí quanh thân lưu động hình thành quỹ tích gió, còn hiện ra rõ ràng ở trong nhận biết của Sở Mộ, làm cho Sở Mộ cảm thấy mọi thứ vô cùng mới mẻ. Loại lĩnh hội này thật sự trước đó chưa từng có.
Vì vậy, ngoại trừ thử nghiệm về cường độ công kích ra, Sở Mộ còn muốn dung nhập bốn thành Phong Chi Ý Cảnh vào trong thân pháp Phong Trung Du cùng với thân pháp Tật Phong Lược Ảnh.
Phong Trung Du và Tật Phong Lược Ảnh đều là thân pháp hệ phong, nhưng lại có sự khác biệt rõ ràng. Trong đó có một thân pháp trung giai, một thân pháp cao giai. Đồng thời Phong Trung Du chú trọng hơn chính là sự linh hoạt, phát huy sự linh hoạt của gió đến mức vô cùng nhuần nhuyễn, thích hợp vận dụng ở trong phạm vi nhỏ, nhưng không thích hợp để đi đường dài. Mà thân pháp Tật Phong Lược Ảnh lại chú trọng vào tốc độ gió, cố gắng hết sức phát huy tốc độ đến mức tận cùng. Tương đối mà nói, nó thích hợp để chạy đường dài hơn.
Sau khi thử nghiệm xong, Sở Mộ phát hiện ra một điều. Khi bốn thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập vào thân pháp Phong Trung Du, đã khiến nó đạt đến tiêu chuẩn thân pháp cao giai. Đồng thời hắn cũng hiểu được, chỉ cần hắn an tâm bỏ ra một khoảng thời gian, một lần nữa đẩy mạnh luyện tập Phong Trung Du, tất nhiên có thể nâng cao Phong Trung Du lên làm thân pháp cao giai.
Mà bốn thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập thân pháp Tật Phong Lược Ảnh, tốc độ kia nâng cao mấy lần, nhanh không thể tưởng tượng nổi, lấy hình dung nhanh như điện chớp cũng khó khăn.
- Tuy rằng tu vi vẫn là thập đoạn hậu kỳ, nhưng chỉnh thể thực lực rõ ràng đã nâng cao không ít. Hiện tại cho dù thi triển ra bản đơn giản hóa Phong Chi Tương, cũng sẽ không tiêu hao hết tất cả kiếm khí. Đồng thời bởi vì ý cảnh tiểu thành khiến uy lực lại nâng cao. Cho dù là cùng đám người Chu Hoành Vũ giao đấu, chắc hẳn cũng sẽ không rơi xuống hạ phong.
Mặc dù Chu Hoành Vũ và tứ kiệt Kiếm Viện đều là kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn, đồng thời đã lĩnh ngộ ý cảnh. Nhưng theo Sở Mộ suy đoán, ý cảnh của bọn họ tuyệt đối không có khả năng đạt được tiểu thành.
- Thanh đoản kiếm đầu tiên ở bên trong vòng tay không gian. Tiếp theo, tìm thanh đoản kiếm thứ hai và thanh đoản kiếm thứ ba là chủ yếu.
Sở Mộ âm thầm nói. Lấy thực lực của La Ngọc Phong và Trịnh Tu Nhiên, ở trong cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường như vậy, cũng không chiếm được ưu thế gì. Cho nên, xác suất cướp giật được Ngụy Kiếm Khí rất thấp. Hơn nữa người vừa có đoản kiếm trong người, không có cách nào che giấu được hồng quang. Chỉ làm cho mình trêu chọc thêm càng nhiều phiền phức.
Hắn không phải là bảo mẫu. Nhưng đám người La Ngọc Phong đối với hắn cũng không tệ lắm. Tình nghĩa sư huynh đệ thâm hậu, cho nên thuận tiện làm một vài chuyện đủ khả năng, Sở Mộ cũng sẽ không từ chối.
Hai mắt hắn hơi nheo lại. Trong mắt có ánh sáng màu xanh nhàn nhạt chảy xuôi.
Sở Mộ nhìn ra xung quanh, cẩn thận tìm tòi. Hắn không phát hiện ra hồng quang. Hắn lại thi triển Tật Phong Lược Ảnh phóng về phía xa.
...
Trên mặt đất bằng phẳng, có một tảng đá cao hơn một thước, bị một đám người bao quanh.
Trên tảng đá kia đặt một thanh đoản kiếm, phóng ra một vòng ánh sáng màu đỏ. Ánh sáng rực rỡ thu hút ánh mắt của mọi người, khiến tầm mắt của bọn họ hình như bị dính vào, không có cách nào lấy ra.
Xem tình hình, xung quanh tảng đá, không, chính xác mà nói chắc là xung quanh một thanh đoản kiếm trên tảng đá này, tổng cộng có người của ba kiếm phái khác nhau đều muốn lấy được thanh đoản kiếm này.
- Thanh đoản kiếm này là do Lưu Vân Kiếm Phái chúng ta phát hiện trước. Không tới phiên các ngươi nhúng chàm. Tất cả lui lại. Bằng không, kiếm của chúng ta lại không có mắt.
Đệ tử Lưu Vân Kiếm Phái lạnh giọng quát, vẻ mặt cứng rắn.
- Người nhìn thấy đều có phần. Hơn nữa thanh đoản kiếm này còn chưa có bị các ngươi lấy được. Làm sao có thể nói là của Lưu Vân Kiếm Phái các người được. Ta nói đây là của Bách Hoa Kiếm Phái chúng ta. Các ngươi vẫn nhanh chóng lui lại, để tránh tổn thương hòa khí.
Một nữ đệ tử Bách Hoa Kiếm Phái cười duyên một tiếng, nói.
- Ta thấy các ngươi phải lui lại mới đúng. Thanh đoản kiếm này đã bị Lệ Phong Kiếm Phái chúng ta nhìn trúng.
Một nam kiếm giả vẻ mặt thâm trầm ngoan độc nói. Ánh mắt hắn lợi hại giống như kiếm phong, chậm rãi đảo qua trên mặt của các đệ tử của Lưu Vân Kiếm Phái cùng Bách Hoa Kiếm Phái.
- Xem ra các ngươi là dự định động thủ?
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ giang bàn tay ra. Suy nghĩ vừa thoáng động, khí lưu quanh thân nhất thời cuộn trào mãnh liệt. Trên lòng bàn tay có một luồng ánh sáng màu xanh xuất hiện, lưu chuyển, nhanh chóng trở thành một luồng khí xoáy màu xanh. Luống khí xoáy này ở trên lòng bàn tay nhanh chóng chuyển động, phát ra những tiếng vu vù rất nhỏ.
Ý nghĩ lại thoáng động, luồng khí xoáy màu xanh này nhất thời tách ra, biến thành hai luồng khí xoáy màu xanh nhỏ hơn. Tiếp theo chúng lại một lần nữa tách ra, biến thành bốn luồng khí xoáy màu xanh nhỏ hơn, theo thứ tự chỉnh tề.
Bàn tay Sở Mộ nắm chặt. Nhất thời, bốn luồng khí xoáy nhỏ màu xanh nổ tung, hóa thành từng luồng ánh sáng màu xanh bắn ra xung quanh, dường như dung nhập vào trong không khí, biến mất ở trong vô hình.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn về phía xa. Trong hai mắt hắn bắn ra ánh sáng vô cùng sắc bén, xuyên thẳng hư không. Hắn hoàn toàn tự tin. Giờ phút này, cho dù là cùng cao thủ như tứ kiệt Kiếm Viện giao chiến, hắn cũng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
Vèo.
Một tiếng sắc bén khe khẽ vang lên. Có một bóng người màu xanh nhạt giống như cầu vồng cắt phá trường không, bay vút qua. Trong chớp mắt chỉ lưu lại một bóng lưng, nhanh chóng biến mất phía đằng xa. Trong không khí, lưu lại dấu vết mờ mờ đang chậm rãi tiêu tan.
Thân pháp Tật Phong Lược Ảnh được Sở Mộ thi triển đến mức tận cùng, phát huy ra tốc độ vượt qua giới hạn của nó.
Thân pháp Tật Phong Lược Ảnh vốn chính là thân pháp cao giai. Hơn nữa nó còn là hệ phong. Ở trên phương diện tốc độ, ngoại trừ hệ lôi cùng quang hệ ra, thân pháp hệ khác cũng không có cách nào so sánh được với nó. Hơn nữa Sở Mộ đột phá Phong Chi Ý Cảnh, đạt được bốn thành, toàn lực thi triển ra, dung nhập Tật Phong Lược Ảnh, có thể khiến tốc độ của Tật Phong Lược Ảnh tăng mạnh gấp mấy lần. Thậm chí tăng lên tới một độ cao khiến người ta ngưỡng vọng.
Đột nhiên, cái bóng người màu xanh nhạt dừng lại, giống như ngọn cây đứng thẳng trên mặt đất. Bởi vì thân hình dừng lại quá nhanh, theo quán tính có thể khiến một khí lưu mênh mông lao về phía trước, thổi tung cát đá trên mặt đất, khiến lá rụng xuống cũng bay tán loạn. Nơi khí lưu bắn tới còn truyền ra từng tiếng nổ mạnh, uy lực kinh người.
Phong Chi Ý Cảnh đạt được bốn thành, tất cả không khí quanh thân lưu động hình thành quỹ tích gió, còn hiện ra rõ ràng ở trong nhận biết của Sở Mộ, làm cho Sở Mộ cảm thấy mọi thứ vô cùng mới mẻ. Loại lĩnh hội này thật sự trước đó chưa từng có.
Vì vậy, ngoại trừ thử nghiệm về cường độ công kích ra, Sở Mộ còn muốn dung nhập bốn thành Phong Chi Ý Cảnh vào trong thân pháp Phong Trung Du cùng với thân pháp Tật Phong Lược Ảnh.
Phong Trung Du và Tật Phong Lược Ảnh đều là thân pháp hệ phong, nhưng lại có sự khác biệt rõ ràng. Trong đó có một thân pháp trung giai, một thân pháp cao giai. Đồng thời Phong Trung Du chú trọng hơn chính là sự linh hoạt, phát huy sự linh hoạt của gió đến mức vô cùng nhuần nhuyễn, thích hợp vận dụng ở trong phạm vi nhỏ, nhưng không thích hợp để đi đường dài. Mà thân pháp Tật Phong Lược Ảnh lại chú trọng vào tốc độ gió, cố gắng hết sức phát huy tốc độ đến mức tận cùng. Tương đối mà nói, nó thích hợp để chạy đường dài hơn.
Sau khi thử nghiệm xong, Sở Mộ phát hiện ra một điều. Khi bốn thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập vào thân pháp Phong Trung Du, đã khiến nó đạt đến tiêu chuẩn thân pháp cao giai. Đồng thời hắn cũng hiểu được, chỉ cần hắn an tâm bỏ ra một khoảng thời gian, một lần nữa đẩy mạnh luyện tập Phong Trung Du, tất nhiên có thể nâng cao Phong Trung Du lên làm thân pháp cao giai.
Mà bốn thành Phong Chi Ý Cảnh dung nhập thân pháp Tật Phong Lược Ảnh, tốc độ kia nâng cao mấy lần, nhanh không thể tưởng tượng nổi, lấy hình dung nhanh như điện chớp cũng khó khăn.
- Tuy rằng tu vi vẫn là thập đoạn hậu kỳ, nhưng chỉnh thể thực lực rõ ràng đã nâng cao không ít. Hiện tại cho dù thi triển ra bản đơn giản hóa Phong Chi Tương, cũng sẽ không tiêu hao hết tất cả kiếm khí. Đồng thời bởi vì ý cảnh tiểu thành khiến uy lực lại nâng cao. Cho dù là cùng đám người Chu Hoành Vũ giao đấu, chắc hẳn cũng sẽ không rơi xuống hạ phong.
Mặc dù Chu Hoành Vũ và tứ kiệt Kiếm Viện đều là kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn, đồng thời đã lĩnh ngộ ý cảnh. Nhưng theo Sở Mộ suy đoán, ý cảnh của bọn họ tuyệt đối không có khả năng đạt được tiểu thành.
- Thanh đoản kiếm đầu tiên ở bên trong vòng tay không gian. Tiếp theo, tìm thanh đoản kiếm thứ hai và thanh đoản kiếm thứ ba là chủ yếu.
Sở Mộ âm thầm nói. Lấy thực lực của La Ngọc Phong và Trịnh Tu Nhiên, ở trong cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường như vậy, cũng không chiếm được ưu thế gì. Cho nên, xác suất cướp giật được Ngụy Kiếm Khí rất thấp. Hơn nữa người vừa có đoản kiếm trong người, không có cách nào che giấu được hồng quang. Chỉ làm cho mình trêu chọc thêm càng nhiều phiền phức.
Hắn không phải là bảo mẫu. Nhưng đám người La Ngọc Phong đối với hắn cũng không tệ lắm. Tình nghĩa sư huynh đệ thâm hậu, cho nên thuận tiện làm một vài chuyện đủ khả năng, Sở Mộ cũng sẽ không từ chối.
Hai mắt hắn hơi nheo lại. Trong mắt có ánh sáng màu xanh nhàn nhạt chảy xuôi.
Sở Mộ nhìn ra xung quanh, cẩn thận tìm tòi. Hắn không phát hiện ra hồng quang. Hắn lại thi triển Tật Phong Lược Ảnh phóng về phía xa.
...
Trên mặt đất bằng phẳng, có một tảng đá cao hơn một thước, bị một đám người bao quanh.
Trên tảng đá kia đặt một thanh đoản kiếm, phóng ra một vòng ánh sáng màu đỏ. Ánh sáng rực rỡ thu hút ánh mắt của mọi người, khiến tầm mắt của bọn họ hình như bị dính vào, không có cách nào lấy ra.
Xem tình hình, xung quanh tảng đá, không, chính xác mà nói chắc là xung quanh một thanh đoản kiếm trên tảng đá này, tổng cộng có người của ba kiếm phái khác nhau đều muốn lấy được thanh đoản kiếm này.
- Thanh đoản kiếm này là do Lưu Vân Kiếm Phái chúng ta phát hiện trước. Không tới phiên các ngươi nhúng chàm. Tất cả lui lại. Bằng không, kiếm của chúng ta lại không có mắt.
Đệ tử Lưu Vân Kiếm Phái lạnh giọng quát, vẻ mặt cứng rắn.
- Người nhìn thấy đều có phần. Hơn nữa thanh đoản kiếm này còn chưa có bị các ngươi lấy được. Làm sao có thể nói là của Lưu Vân Kiếm Phái các người được. Ta nói đây là của Bách Hoa Kiếm Phái chúng ta. Các ngươi vẫn nhanh chóng lui lại, để tránh tổn thương hòa khí.
Một nữ đệ tử Bách Hoa Kiếm Phái cười duyên một tiếng, nói.
- Ta thấy các ngươi phải lui lại mới đúng. Thanh đoản kiếm này đã bị Lệ Phong Kiếm Phái chúng ta nhìn trúng.
Một nam kiếm giả vẻ mặt thâm trầm ngoan độc nói. Ánh mắt hắn lợi hại giống như kiếm phong, chậm rãi đảo qua trên mặt của các đệ tử của Lưu Vân Kiếm Phái cùng Bách Hoa Kiếm Phái.
- Xem ra các ngươi là dự định động thủ?
Bình luận facebook