Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 97
- Kiếm Khí Cảnh hậu kỳ cũng có thể giết chết. Tuy rằng trong đó có vài phần vận khí ở bên trong, nhưng cũng chứng tỏ thực lực của ta lúc này đủ để chém giết cửu đoạn hậu kỳ. Xem ra cửu đoạn đỉnh phong tầm thường, ta cũng có thể chống lại một chút.
Sở Mộ lại thầm nói với mình, sau đó thu kiếm vào vỏ, đi về phía những thi thể kia.
Không bao lâu, Sở Mộ liền tìm được vài thứ trên người của Đoạn Thanh Lang và Thanh Lang Song Sát cùng với Thanh Lang Tứ Kiếm. Về phần trên người ba mươi kiếm giả thất đoạn, thật ra không có thứ gì có giá trị.
Ba lọ Tụ Khí Hoàn, mỗi lọ mười viên. Bốn lọ Hồi Khí Hoàn, mỗi lọ mười viên. Bốn lọ Chỉ Huyết Hoàn, mỗi lọ vẫn là mười viên. Ngoài ra, còn lại là một môn kiếm thuật và hai môn kiếm kỹ, Thanh Lang Kiếm Thuật và Thanh Lang Song Sát cùng với Thanh Lang Khiếu Nguyệt.
Trong đó, Thanh Lang Kiếm Thuật là một môn kiếm thuật cấp thấp, tìm được ở trên người Thanh Lang Tứ Kiếm. Trên người Thanh Lang Song Sát là một môn kiếm kỹ trung giai kỳ lạ, phân ra thành hai môn trái và phải. Bất kỳ một môn nào đều có uy lực kiếm kỹ cấp thấp. Khi hai môn trái và phải sát nhập liên thủ với nhau thi triển ra, uy lực sẽ đạt tới trung giai. Là do Thanh Lang Song Sát tu luyện.
Kiếm thuật của Thanh Lang Khiếu Nguyệt cũng là kiếm kỹ trung giai, chính là kiếm kỹ Đoạn Thanh Lang tu luyện.
Kiếm mà bọn họ sử dụng đều là cấp bậc Bách Luyện Kiếm. Sở Mộ đem buộc lại, chuẩn bị mang về Thanh Phong Kiếm Phái cống hiến ra. Ít nhiều gì, cũng có thể thu được một chút điểm cống hiến.
- Những gia hỏa này đến từ Thanh Lang Bang. Chỉ là không biết tổng bộ của Thanh Lang Bang ở nơi nào? Bằng không, thật ra có thể cướp đoạt một phen.
Sở Mộ âm thầm nói, cũng không có cảm thấy quá đáng tiếc. Có thể thu được là may mắn, không có thu được cũng không sao:
- Chỉ có điều, thật ra có thể tìm người hỏi thăm một chút.
Sở Mộ mang bảy thanh kiếm đã được buộc chặt lên lưng, trong người cất đầy đồ, bước đi về phía trấn Thanh Lan.
Lúc này, chính là ban ngày. Mặt trời chiếu khắp mặt đất mang đến cho đầu mùa đông mấy phần cảm giác ấm áp.
Khi Sở Mộ đi vào trấn Thanh Lan, gần như tất cả những người nhìn thấy hắn, sắc mặt đều biến đổi. Mỗi người đều đặc biệt chấn động và kinh hãi.
Chuyện xảy ra hai mươi mấy ngày trước, bọn họ cũng đã biết. Thanh Lang Tam Tuyệt đã chết.
Mà chuyện trước đó Đoạn Thanh Lang dẫn theo rất nhiều thủ hạ xuất động, chặn giết Sở Mộ, phần lớn người trong trấn Thanh Lan đều biết.
Vừa rồi, bọn họ còn nhìn thấy Mạt Dụng quân sư Thanh Lang Bang vội vội vàng vàng, thần sắc hốt hoảng chạy về trấn Thanh Lan. Bọn họ còn đang buồn bực không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Nhưng không bao lâu, lại thấy Mạt Dụng mang theo túi lớn vội vàng rời đi. Bây giờ nhìn thấy Sở Mộ xuất hiện, lưng mang bảy thanh kiếm.
Nhất thời, mỗi người đều có suy đoán.
Bất chợt, ánh mắt mỗi người đều lộ ra chút sợ hãi. Thậm chí ngay cả chủ lực Thanh Lang Bang, một kẻ bá đạo ở trấn Thanh Lan cũng không làm gì được hắn. Xem ra ngược lại, hẳn đã bị hắn giết chết.
Sở Mộ cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người, nhưng hắn không để ở trong lòng, mà trực tiếp đi về phía một người đeo kiếm, hỏi thăm vị trí tổng bộ của Thanh Lang Bang. Sau khi hỏi mấy người, không có người nào biết rõ ràng. Lại có người nói thấy Mạt Dụng quân sư Thanh Lang Bang mang theo túi đồ lớn vội vàng rời đi, Sở Mộ liền biết này Mạt Dụng đã đem theo vật có giá trị rời đi. Hiện tại đuổi theo cũng không đuổi kịp. Cho nên hắn liền buông tha.
Thanh Lang Bang, chẳng qua là một thanh kiếm trong tay người khác nhắm vào mình mà thôi. Người cầm kiếm, chính là Diệu Nhật trưởng lão của Thanh Lan Kiếm Phái.
Nếu không phải hiện tại tu vi chưa đủ, Sở Mộ chỉ sợ sẽ trực tiếp xông lên Thanh Lan Kiếm Phái, lập tức chém giết Diệu Nhật trưởng lão.
...
- Xem ra, Thanh Lang Bang xong đời rồi.
- Đúng vậy. Chắc hẳn ngay cả Đoạn Thanh Lang cũng đã bị giết chết.
- Thảo nào quân sư Mạt Dụng thần sắc hốt hoảng rời đi. Ôi, Thanh Lang Bang thực sự không may. Trêu chọc phải người không nên trêu chọc.
Sở Mộ cũng không biết, tên tuổi hắn thoáng cái liền được truyền đi, dần dần nổi danh.
Chí ít, tất cả những người có thế lực trong toàn bộ trấn Thanh Lan đều nghĩ Sở Mộ chính là một trong những nhân vật không thể trêu chọc.
...
Đạp trên con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, Sở Mộ lên núi, đi tới Thanh Phong Kiếm Phái.
Ước chừng tìm gần hai canh giờ, Sở Mộ mới đi đến sơn môn của Thanh Phong Kiếm Phái.
Tại sơn môn Thanh Phong Kiếm Phái, có hai đệ tử thất đoạn đang trấn thủ. Vừa lúc, cả hai đều nhận ra được Sở Mộ. Nhìn thấy Sở Mộ, thần sắc bọn họ lập tức cung kính hướng về phía Sở Mộ làm kiếm lễ, hô to:
- Sở sư huynh.
Sở Mộ cũng làm một kiếm lễ đáp trả, sau đó đi vào sơn môn. Chỉ lưu lại một bóng lưng để hai đệ tử hâm mộ cùng bàn luận.
...
- Ha ha, quá tốt. Kiếm khí tu vi của ta cuối cùng đã đột phá.
Triệu Thiết Mộc cười to nói, giọng nói kích động vạn phần.
- Đi thôi. Chúng ta cùng đi Tạp Vụ Đường.
Vẻ mặt Vệ Tiền cũng kích động. Bởi vì, kiếm khí tu vi của hắn cũng thành công đột phá đến Kiếm Khí Cảnh tứ đoạn, có thể không cần làm nhiệm vụ sinh hoạt nữa.
Sau này, bọn họ có thể có rất nhiều thời gian cố gắng tu luyện, tranh thủ nâng cao tu vi nhanh hơn, tranh thủ sớm đột phá, trở thành đệ tử nội môn. Đó là một ước mơ của bọn họ.
- Đi thôi. Đi tới Tạp Vụ Đường.
Triệu Thiết Mộc nói, dáng vẻ vô cùng hăng hái.
- Không biết Sở Mộ hiện tại thế nào?
Đột nhiên, Vệ Tiền theo bản năng thốt ra một câu nói, khiến bước chân Triệu Thiết Mộc dừng lại, thần sắc sửng sốt. Bất chợt, hắn đang cao hứng lại trở nên buồn bã.
Lại nói tiếp, Sở Mộ nhập môn muộn hơn so với bọn họ mấy tháng, ở trong cùng một căn nhà gỗ. Nhưng không có nghĩ tới, Sở Mộ sau khi bị đánh hôn mê, tỉnh dậy, lại thay da đổi thịt, giống như đổi lại thành một người khác. Từ đó về sau hắn một đường đột nhiên tăng mạnh, là người đầu tiên đột phá đến Kiếm Khí Cảnh tứ đoạn.
Không bao lâu, Triệu Thiết Mộc và Vệ Tiền liền nghe được tin tức Sở Mộ trở thành đệ tử nội môn.
Nội môn, đó là nơi bọn họ thường mộng tưởng, nhưng lại cách bọn họ quá xa. Chuyện xảy ra ở nội môn, thỉnh thoảng chỉ có một vài tin tức tương đối trọng đại mới truyền tới trong tai đệ tử ngoại môn. Tất nhiên Triệu Thiết Mộc và Vệ Tiền cũng sẽ nghe được.
Về chuyện Sở Mộ đại triển phong thái ở ba viện nội môn, hùng bá Lăng Phong Viện, dùng kiếm chém Vương Phong, lại chiếm lấy đài đấu kiếm một tháng, đánh bại Tô Hóa Long từ Thanh Lan Kiếm Phái đến đây khiêu khích, bất luận là một việc nào, cũng làm cho mọi người kinh ngạc cảm thán không thôi.
Chỉ có điều, sau khi Sở Mộ lại đánh bại Tô Hóa Long cho đến bây giờ, đã hơn hai mươi mấy ngày, lại không có tin tức gì.
Sở Mộ lại thầm nói với mình, sau đó thu kiếm vào vỏ, đi về phía những thi thể kia.
Không bao lâu, Sở Mộ liền tìm được vài thứ trên người của Đoạn Thanh Lang và Thanh Lang Song Sát cùng với Thanh Lang Tứ Kiếm. Về phần trên người ba mươi kiếm giả thất đoạn, thật ra không có thứ gì có giá trị.
Ba lọ Tụ Khí Hoàn, mỗi lọ mười viên. Bốn lọ Hồi Khí Hoàn, mỗi lọ mười viên. Bốn lọ Chỉ Huyết Hoàn, mỗi lọ vẫn là mười viên. Ngoài ra, còn lại là một môn kiếm thuật và hai môn kiếm kỹ, Thanh Lang Kiếm Thuật và Thanh Lang Song Sát cùng với Thanh Lang Khiếu Nguyệt.
Trong đó, Thanh Lang Kiếm Thuật là một môn kiếm thuật cấp thấp, tìm được ở trên người Thanh Lang Tứ Kiếm. Trên người Thanh Lang Song Sát là một môn kiếm kỹ trung giai kỳ lạ, phân ra thành hai môn trái và phải. Bất kỳ một môn nào đều có uy lực kiếm kỹ cấp thấp. Khi hai môn trái và phải sát nhập liên thủ với nhau thi triển ra, uy lực sẽ đạt tới trung giai. Là do Thanh Lang Song Sát tu luyện.
Kiếm thuật của Thanh Lang Khiếu Nguyệt cũng là kiếm kỹ trung giai, chính là kiếm kỹ Đoạn Thanh Lang tu luyện.
Kiếm mà bọn họ sử dụng đều là cấp bậc Bách Luyện Kiếm. Sở Mộ đem buộc lại, chuẩn bị mang về Thanh Phong Kiếm Phái cống hiến ra. Ít nhiều gì, cũng có thể thu được một chút điểm cống hiến.
- Những gia hỏa này đến từ Thanh Lang Bang. Chỉ là không biết tổng bộ của Thanh Lang Bang ở nơi nào? Bằng không, thật ra có thể cướp đoạt một phen.
Sở Mộ âm thầm nói, cũng không có cảm thấy quá đáng tiếc. Có thể thu được là may mắn, không có thu được cũng không sao:
- Chỉ có điều, thật ra có thể tìm người hỏi thăm một chút.
Sở Mộ mang bảy thanh kiếm đã được buộc chặt lên lưng, trong người cất đầy đồ, bước đi về phía trấn Thanh Lan.
Lúc này, chính là ban ngày. Mặt trời chiếu khắp mặt đất mang đến cho đầu mùa đông mấy phần cảm giác ấm áp.
Khi Sở Mộ đi vào trấn Thanh Lan, gần như tất cả những người nhìn thấy hắn, sắc mặt đều biến đổi. Mỗi người đều đặc biệt chấn động và kinh hãi.
Chuyện xảy ra hai mươi mấy ngày trước, bọn họ cũng đã biết. Thanh Lang Tam Tuyệt đã chết.
Mà chuyện trước đó Đoạn Thanh Lang dẫn theo rất nhiều thủ hạ xuất động, chặn giết Sở Mộ, phần lớn người trong trấn Thanh Lan đều biết.
Vừa rồi, bọn họ còn nhìn thấy Mạt Dụng quân sư Thanh Lang Bang vội vội vàng vàng, thần sắc hốt hoảng chạy về trấn Thanh Lan. Bọn họ còn đang buồn bực không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Nhưng không bao lâu, lại thấy Mạt Dụng mang theo túi lớn vội vàng rời đi. Bây giờ nhìn thấy Sở Mộ xuất hiện, lưng mang bảy thanh kiếm.
Nhất thời, mỗi người đều có suy đoán.
Bất chợt, ánh mắt mỗi người đều lộ ra chút sợ hãi. Thậm chí ngay cả chủ lực Thanh Lang Bang, một kẻ bá đạo ở trấn Thanh Lan cũng không làm gì được hắn. Xem ra ngược lại, hẳn đã bị hắn giết chết.
Sở Mộ cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người, nhưng hắn không để ở trong lòng, mà trực tiếp đi về phía một người đeo kiếm, hỏi thăm vị trí tổng bộ của Thanh Lang Bang. Sau khi hỏi mấy người, không có người nào biết rõ ràng. Lại có người nói thấy Mạt Dụng quân sư Thanh Lang Bang mang theo túi đồ lớn vội vàng rời đi, Sở Mộ liền biết này Mạt Dụng đã đem theo vật có giá trị rời đi. Hiện tại đuổi theo cũng không đuổi kịp. Cho nên hắn liền buông tha.
Thanh Lang Bang, chẳng qua là một thanh kiếm trong tay người khác nhắm vào mình mà thôi. Người cầm kiếm, chính là Diệu Nhật trưởng lão của Thanh Lan Kiếm Phái.
Nếu không phải hiện tại tu vi chưa đủ, Sở Mộ chỉ sợ sẽ trực tiếp xông lên Thanh Lan Kiếm Phái, lập tức chém giết Diệu Nhật trưởng lão.
...
- Xem ra, Thanh Lang Bang xong đời rồi.
- Đúng vậy. Chắc hẳn ngay cả Đoạn Thanh Lang cũng đã bị giết chết.
- Thảo nào quân sư Mạt Dụng thần sắc hốt hoảng rời đi. Ôi, Thanh Lang Bang thực sự không may. Trêu chọc phải người không nên trêu chọc.
Sở Mộ cũng không biết, tên tuổi hắn thoáng cái liền được truyền đi, dần dần nổi danh.
Chí ít, tất cả những người có thế lực trong toàn bộ trấn Thanh Lan đều nghĩ Sở Mộ chính là một trong những nhân vật không thể trêu chọc.
...
Đạp trên con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, Sở Mộ lên núi, đi tới Thanh Phong Kiếm Phái.
Ước chừng tìm gần hai canh giờ, Sở Mộ mới đi đến sơn môn của Thanh Phong Kiếm Phái.
Tại sơn môn Thanh Phong Kiếm Phái, có hai đệ tử thất đoạn đang trấn thủ. Vừa lúc, cả hai đều nhận ra được Sở Mộ. Nhìn thấy Sở Mộ, thần sắc bọn họ lập tức cung kính hướng về phía Sở Mộ làm kiếm lễ, hô to:
- Sở sư huynh.
Sở Mộ cũng làm một kiếm lễ đáp trả, sau đó đi vào sơn môn. Chỉ lưu lại một bóng lưng để hai đệ tử hâm mộ cùng bàn luận.
...
- Ha ha, quá tốt. Kiếm khí tu vi của ta cuối cùng đã đột phá.
Triệu Thiết Mộc cười to nói, giọng nói kích động vạn phần.
- Đi thôi. Chúng ta cùng đi Tạp Vụ Đường.
Vẻ mặt Vệ Tiền cũng kích động. Bởi vì, kiếm khí tu vi của hắn cũng thành công đột phá đến Kiếm Khí Cảnh tứ đoạn, có thể không cần làm nhiệm vụ sinh hoạt nữa.
Sau này, bọn họ có thể có rất nhiều thời gian cố gắng tu luyện, tranh thủ nâng cao tu vi nhanh hơn, tranh thủ sớm đột phá, trở thành đệ tử nội môn. Đó là một ước mơ của bọn họ.
- Đi thôi. Đi tới Tạp Vụ Đường.
Triệu Thiết Mộc nói, dáng vẻ vô cùng hăng hái.
- Không biết Sở Mộ hiện tại thế nào?
Đột nhiên, Vệ Tiền theo bản năng thốt ra một câu nói, khiến bước chân Triệu Thiết Mộc dừng lại, thần sắc sửng sốt. Bất chợt, hắn đang cao hứng lại trở nên buồn bã.
Lại nói tiếp, Sở Mộ nhập môn muộn hơn so với bọn họ mấy tháng, ở trong cùng một căn nhà gỗ. Nhưng không có nghĩ tới, Sở Mộ sau khi bị đánh hôn mê, tỉnh dậy, lại thay da đổi thịt, giống như đổi lại thành một người khác. Từ đó về sau hắn một đường đột nhiên tăng mạnh, là người đầu tiên đột phá đến Kiếm Khí Cảnh tứ đoạn.
Không bao lâu, Triệu Thiết Mộc và Vệ Tiền liền nghe được tin tức Sở Mộ trở thành đệ tử nội môn.
Nội môn, đó là nơi bọn họ thường mộng tưởng, nhưng lại cách bọn họ quá xa. Chuyện xảy ra ở nội môn, thỉnh thoảng chỉ có một vài tin tức tương đối trọng đại mới truyền tới trong tai đệ tử ngoại môn. Tất nhiên Triệu Thiết Mộc và Vệ Tiền cũng sẽ nghe được.
Về chuyện Sở Mộ đại triển phong thái ở ba viện nội môn, hùng bá Lăng Phong Viện, dùng kiếm chém Vương Phong, lại chiếm lấy đài đấu kiếm một tháng, đánh bại Tô Hóa Long từ Thanh Lan Kiếm Phái đến đây khiêu khích, bất luận là một việc nào, cũng làm cho mọi người kinh ngạc cảm thán không thôi.
Chỉ có điều, sau khi Sở Mộ lại đánh bại Tô Hóa Long cho đến bây giờ, đã hơn hai mươi mấy ngày, lại không có tin tức gì.
Bình luận facebook