Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 160
Trận nói chuyện rất nhỏ vang lên ở bên tai... Dường như là một người trẻ tuổi đang nói chuyện với nhau...
Nói chuyện với nhau?
Có thể nghe được thanh âm, có thể tự hỏi, chứng minh ý thức đã khôi phục.
Ngay sau đó, Lăng Vân lập tức điều động tất cả tâm thần, bắt buộc chính mình!
Phải thanh tĩnh!
Bởi vì mới vừa rồi, ý thức hắn vẫn nằm ở trạng thái hôn mê.
Một vị cửu giai cường giả mang lĩnh vực một kích trọng trọng, tạo thành thương thế mà hắn trước đó chưa từng có, nhất là ở dưới tình huống lại đột nhiên tiến hành tinh tế truyền tống...
Kết quả...
Lăng Vân lần đầu tiên dưới tình huống chưa giải trừ nguy cơ hôn mê.
Trong nháy mắt thanh tĩnh, một trận mỏi mệt mãnh liệt lan ra toàn thân, cái loại cảm giác cả người vô lực quả thực khiến người sống không bằng chết.
Kiếm hồn điều động. Miễn cưỡng tiến hành một ít khống chế rất nhỏ.
Bởi vì lực lượng lĩnh vực áp bách thật sự quá mạnh. So với một lần áp bách của Kiếm thế mạnh hơn mấy chục lần. Kiếm hồn lần này mức độ nứt ra không phải tại Vân Lai thần điện có thể so sánh. Vì vậy, Lăng Vân cho dù muốn trị liệu thương thế trên người cũng chỉ có thể trước tiên nghĩ biện pháp khôi phục Kiếm hồn.
- Xem ra cường độ Kiếm hồn vẫn là không đủ. Kiếm hồn thành. Cường độ đã trưởng thành đến Thánh khí đỉnh phong... Nhưng gần như tất cả Thánh Kiếm Sư cường giả đều thông qua Thánh khí thông linh. Ở trước mặt các loại Thánh khí, cường độ Kiếm hồn Thánh giai đỉnh phong chung quy là chiếm không được ưu thế gì. Nếu như có thể làm cho Kiếm hồn nhanh chóng đại thành. Phẩm chất tăng lên tới tình trạng Thần khí. Đến lúc đó, cho dù là lĩnh vực của cửu giai Thánh Kiếm Sư cường giả cũng không thể dễ dàng nghiền nát nó như vậy.
Kiếm hồn đại thành. Là một chuyện tiêu hao rất nhiều thời gian và sinh hoạt.
Ít nhất chiếu tốc độ tu luyện trước mắt của Lăng Vân. Tuyệt đối phải cần hai mươi năm trở lên.
Nếu như vận dụng Chú Hồn huyết trận...
Lăng Vân lắc đầu, cấm thuật dù sao cũng là cấm thuật, chỉ có thể coi là bàng môn tả đạo. Lấy thuật nuôi nấng Kiếm hồn đại thành, chung quy so ra kém bản thân tự mình tu luyện.
Hơn nữa... Hai mươi năm, cũng không phải là quá lâu.
...
Sau khi thoáng khôi phục một chút thân thể, Lăng Vân cuối cùng có thể sử dụng đầu óc, triển khai đánh giá hoàn cảnh của mình.
Đây... Dường như là bên trong một chiếc xe ngựa, bên trong xe ngựa có chút rộng rãi, bố trí cũng có phong cách tha hương. Đi lại đứng lên mặc dù có chút nghiêng ngả nho nhỏ, nhưng tổng thể mà nói cũng coi là vững vàng.
Thoáng nghe xong trong chốc lát, Lăng Vân bất đắc dĩ phát hiện, hai người kia đối thoại với nhau trong mã xa (xe ngựa)... Hắn nghe không hiểu...
"!"
Cửa mã xa được đẩy ra, một vị lão giả và một vị thiếu niên dò xét đi vào.
Lúc hai người phát hiện Lăng Vân đã tỉnh táo lại, rõ ràng lấy làm kinh hãi, ngay sau đó thiếu niên kia lập tức nở nụ cười vui vẻ, hướng Lăng Vân nói ra một đống lời nói hắn hoàn toàn nghe không hiểu.
Lăng Vân nhíu mày:
- Các ngươi nói gì?
Hai người rõ ràng sửng sốt, lão giả kia trên mặt càng lập tức hiện ra một tia sùng kính, lấy một loại ngữ điệu rất thuần thục nói:
- Các hạ tôn quý, nghe tiếng nói ngài sử dụng... Chẳng lẽ, ngài, ngài là hành giả tới từ bên trong lĩnh vực của Kiếm chi quân chủ đại thần sao?
Nói chuyện với nhau không thành vấn đề.
Lăng Vân gật đầu.
Nghe được Lăng Vân quả thật xác định, sắc mặt vui vẻ của lão giả cũng không khỏi càng đậm thêm một phân, ngữ khí nói chuyện cũng thêm sùng kính, hơn nữa hướng hắn hơi thi lễ:
- Các hạ tôn kính, ngài đến là vinh hạnh cho toàn bộ Huyền Uyên phái chúng ta, ta đại biểu Huyền Uyên phái trên dưới hoan nghênh các hạ.
- Huyền Uyên phái?
Cái vô danh tiểu phái này, Lăng Vân thật đúng là chưa từng nghe qua.
Vị lão giả kia hiển nhiên cũng biết môn phái nhỏ của mình như thế không thể nào lọt vào pháp nhãn người ta, vội vàng khó xử giải thích:
- Chúng ta Huyền Uyên phái chẳng qua là một môn phái nhỏ trên Phong Diệp tinh, để cho các hạ chê cười. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
- Phong Diệp tinh...
Nghe được danh tự của tinh cầu này, lại cảm thụ một phen trình độ linh khí rõ ràng không bằng hoàn cảnh chung quanh lúc trước, Lăng Vân nhất thời minh bạch, chính mình chỉ sợ đã không trên tinh cầu lúc trước.
- Ta tại sao lại ở chỗ này.
Vị lão giả kia lập tức cung kính đáp:
- Hồi bẩm các hạ, chúng ta trên đường chạy tới tổng tông, cảm nhận được một trận không gian ba động mãnh liệt, cho nên nhìn một chút, liền phát hiện các hạ. Y chúng ta suy đoán, có thể là các hạ trên đường truyền tống gặp chuyện ngoài ý muốn nào đó, dẫn đến truyền tống thất bại, rơi vào phiến khu vực này...
Truyền tống thất bại...
Lăng Vân có chút im lặng, dường như chính mình sử dụng truyền tống trận tỷ lệ thất bại đặc biệt cao.
Hắn nhìn thoáng qua Ám Lam chi kiếm bên cạnh, nếu như những vấn đề này có thể tìm Tử hỏi thăm một phen, lẽ tất nhiên có thể hỏi ra những thứ liên quan đến đây. Dù sao, hết thảy đều là nàng chuẩn bị ra.
Lão giả thấy Lăng Vân không có hứng thú tiếp tục nói chuyện, cũng biết điều nói:
- Các hạ nghỉ ngơi cho tốt, hai người chúng ta không quấy rầy các hạ.
Lăng Vân không giữ lại, hắn thật muốn có thời gian thoáng sửa sang lại ý nghĩ một chút.
Vô luận là tử vong thi đấu tràng cảnh hay trên tinh cầu cự đại, muốn không bị dò xét ba động của Kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang phát hiện, biện pháp duy nhất chính là ly khai tinh cầu của hắn. Xem ra Tử cũng là chấp hành điểm này, thông qua truyền tống trận, đưa mình đến dị tinh cầu này.
Ở Vân Lai thần điện thiếu nữ trong lam quang đã cứu chính mình một lần, trong Thương Mãng sơn Tử lại cứu chính mình một lần, Thánh Kiếm Sư tràng cảnh là lần thứ ba...
Nợ a!
Mắc nhiều như vậy hoàn toàn không cần thiết.
Lăng Vân nhắm mắt lại, tránh vết thương trên Kiếm hồn, điều động Kiếm nguyên cực kỳ có hạn bắt đầu tự thân khôi phục thương thế.
So với những lần trước thương thế của hắn càng thêm nghiêm trọng.
Cả người trên dưới xương cốt vỡ ra vô số, nếu là một người bình thường cũng đã sớm rơi vào tử vong, nếu không phải Kiếm hồn liều mạng tuyệt đối khống chế thì sẽ đem đến vô cùng vô tận phiền toái.
- Thân thể đầu khớp xương quá yếu ớt, nếu có thời gian, ngày sau phải một lần nữa luyện chế.
Nghĩ vậy, Lăng Vân bắt đầu tiến hành bước đầu khôi phục xương cốt bên trong thân thể, trước khi cải tạo hắn ít nhất phải có lực tự bảo vệ nhất định, nếu không ở hoàn cảnh xa lạ không hay biết này, cực kỳ bất lợi.
Không biết qua bao lâu, vị lão giả kia lần nữa gõ cửa, cung kính nói:
- Các hạ, đến thời gian cơm tối, xin cho phép tại hạ đem cơm tối đưa vào.
- Không cần.
Lấy thương thế của hắn bây giờ không thể thực dụng vật phẩm, chỉ đành hấp thu thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao trong cơ thể.
Ngoài mã xa lão giả lên tiếng, lần nữa lui xuống.
Cứ như vậy, Lăng Vân trong mã xa suốt ba ngày, thông qua các loại phương pháp cuối cùng gần như ưu tiên khung xương đã vỡ một lần nữa chữa lại vững chắc, mặc dù chưa khôi phục đến hoàn hảo như lúc ban đầu giống như người bình thường, nhưng ít ra đã có thể khống chế thân thể tự nhiên đi lại.
Cảm thụ ánh bình minh lần thứ tư đến, Lăng Vân hoạt động một chút gân cốt, lần đầu tiên đẩy cửa mã xa, hướng thế giới bên ngoài mã xa nhìn lại.
Trừ độ linh khí nồng đậm ra, hoàn cảnh, lực hút, toàn bộ cùng địa cầu và tinh cầu của Tịch Lưu Quang không sai biệt lắm, cũng không khác nhau quá lớn.
Giờ phút này, mã xa đang ở trung ương tại một nơi trú địa, từ quy mô nơi trú địa xem ra dường như có gần ba mươi người.
Mặc dù bây giờ trời mới vừa sáng mờ mờ, nhưng nơi trú địa đa số mọi người đều đã thức dậy. Những người này tuyệt đại đa số là nam nữ trẻ tuổi từ mười đến ba mươi, trung niên nam nữ không vượt quá năm người.
Những nhóm nam nữ trẻ tuổi trên thân thống nhất trang phục kiếm sĩ lam, bạch, trong cây cối cách nơi trú địa không xa bóng kiếm vũ động lộ ra phiêu dật linh động, tản ra một loại tinh thần phấn chấn mạnh mẽ.
Ở một mảnh loạn thạch bên cạnh rừng cây, cũng có một vài người ở trên tảng đá ngồi xếp bằng thổ nạp, trui luyện các loại năng lượng trong cơ thể.
Một thiếu nữ ở bên cạnh mã xa chuẩn bị bữa ăn sáng nhìn thấy Lăng Vân từ trong xe ngựa đi ra, giật mình a một tiếng, vội vàng hướng hắn câu nệ hành lễ:
- Ra mắt các hạ... Các hạ, ngài, ngài đi ra, ta, ta đi báo cho sư bá...
- Không cần.
Thiếu nữ kia trước mặt Lăng Vân, lộ vẻ vô cùng câu thúc, cúi đầu bất an nắm niết chéo áo, khẩn trương tay chân cũng không biết bỏ ở đâu.
- Ngươi là Huyền...
Suy nghĩ một hồi, Lăng Vân mới nhớ lại danh tự môn phái này:
- Huyền Uyên phái đệ tử?
- Đúng vậy các hạ, ta là Huyền Uyên phái đệ tử Mộ Hi, chẳng biết các hạ có gì phân phó.
Mới vừa rồi Lăng Vân đã thoáng nhìn gần ba mươi vị đệ tử Huyền Uyên phái này một cái, mặc dù gần ba mươi người tu luyện vô cùng khắc khổ, nhưng vô luận kiếm kỹ bọn họ tu luyện, hay công pháp thổ nạp, toàn bộ đều vô cùng kém, còn như cho tới bây giờ, trong các đệ tử hai người tu vi cao nhất, mới đạt tới nhất giai Kiếm Sư, đại đa số người đều ở trên dưới thất cấp.
- Các ngươi Huyền Uyên phái ở Phong Diệp tinh thực lực bài danh như thế nào?
- Hồi bẩm tiền bối, chúng ta Huyền Uyên phái chẳng qua chỉ là một trong các chi nhánh môn phái của Mộc Linh phái, thực lực mà nói, trước kia miễn cưỡng thuộc về tứ cấp môn phái...
Mộ Hi than nhẹ lắc đầu:
- Cho dù là tứ cấp môn phái, Phong Diệp tinh vẫn là có rất nhiều, cho nên căn bản không có bài danh đặc biệt.
Lúc này, lão giả lúc trước một mực xuất hiện ở trước mặt Lăng Vân nhận được tin tức, vội vàng chạy lại đây, ngữ khí cung kính hành lễ vấn an.
Vị lão giả này có thực lực tam giai Kiếm Sư, chính là một trong sáu Đại trưởng lão của Huyền Uyên phái, lấy thân phận Kiếm Sư của hắn, ở bên trong phiến khu vực này, tuyệt đối là tồn tại dưới một người trên vạn người. Chẳng qua giờ phút này vị lão giả ở trước mặt Lăng Vân, lại lộ vẻ vô cùng cung kính, không có tư thế của Kiếm Sư cao thủ chút nào.
- Phong Diệp tinh các ngươi, đều là môn phái, không có đế quốc?
- Đúng vậy các hạ, Phong Diệp tinh thuộc về... Ách... Thuộc về tự do giao dịch tinh, ở trong loại tinh cầu này, tất cả đều lấy gia tộc và môn phái làm đơn vị thế lực. Chẳng qua một loại gia tộc hoặc môn phái, đều quản hạt vô số bình dân và kiếm sĩ. Chẳng qua là bình dân kiếm sĩ có phạm vi của bình dân kiếm sĩ, Kiếm Sư có phạm vi của Kiếm Sư, bọn họ một loại chỉ phụ trách thay Kiếm Sư sáng tạo của cải, thị hầu Kiếm Sư cung cấp hoàn cảnh tu luyện tốt, cho nên một loại không thống kê ở bên trong...
Mặc dù lão giả nói rất hàm súc, nhưng Lăng Vân vẫn nghe ra, tinh cầu này thực thi chế độ toàn dân nô lệ!
Chế độ như thế ở trong sử sách cũng có ghi lại. Tất cả người dưới Kiếm Sư không có một chút nhân thân an toàn cùng nhân cách quyền lợi gì, bọn họ tồn tại mục đích chính là bị Kiếm Sư bóc lột, bị Kiếm Sư áp bách. Nếu muốn thoát khỏi vận mệnh như thế, phương pháp chỉ có một, đó chính là trở thành Kiếm Sư. Trước khi chưa thành Kiếm Sư, thân phận của bọn họ cùng nô lệ không có gì khác nhau, cho dù bị một vị Kiếm Sư tiện tay giết, cũng tuyệt đối không ai dám hỏi tới nửa câu.
Luật pháp?
Dưới chế độ như thế căn bản không tồn tại luật pháp.
Đây là một chế độ so sánh với chế độ đế quốc càng thêm nghiêm khắc, nhưng trong vũ trụ so sánh với chế độ đế quốc càng thường dùng hơn. Chỉ có ở dưới áp bách nghiêm khắc tàn khốc này, mọi người mới có thể bức bách xuất ra toàn bộ tiềm lực của mình, liều mạng tu luyện, vì vậy tấn thăng cảnh giới càng cao.
Nếu không, liền trở thành kiến dế!
Khó trách người tu luyện ở Huyền Uyên phái lại khắc khổ như thế.
Nói chuyện với nhau?
Có thể nghe được thanh âm, có thể tự hỏi, chứng minh ý thức đã khôi phục.
Ngay sau đó, Lăng Vân lập tức điều động tất cả tâm thần, bắt buộc chính mình!
Phải thanh tĩnh!
Bởi vì mới vừa rồi, ý thức hắn vẫn nằm ở trạng thái hôn mê.
Một vị cửu giai cường giả mang lĩnh vực một kích trọng trọng, tạo thành thương thế mà hắn trước đó chưa từng có, nhất là ở dưới tình huống lại đột nhiên tiến hành tinh tế truyền tống...
Kết quả...
Lăng Vân lần đầu tiên dưới tình huống chưa giải trừ nguy cơ hôn mê.
Trong nháy mắt thanh tĩnh, một trận mỏi mệt mãnh liệt lan ra toàn thân, cái loại cảm giác cả người vô lực quả thực khiến người sống không bằng chết.
Kiếm hồn điều động. Miễn cưỡng tiến hành một ít khống chế rất nhỏ.
Bởi vì lực lượng lĩnh vực áp bách thật sự quá mạnh. So với một lần áp bách của Kiếm thế mạnh hơn mấy chục lần. Kiếm hồn lần này mức độ nứt ra không phải tại Vân Lai thần điện có thể so sánh. Vì vậy, Lăng Vân cho dù muốn trị liệu thương thế trên người cũng chỉ có thể trước tiên nghĩ biện pháp khôi phục Kiếm hồn.
- Xem ra cường độ Kiếm hồn vẫn là không đủ. Kiếm hồn thành. Cường độ đã trưởng thành đến Thánh khí đỉnh phong... Nhưng gần như tất cả Thánh Kiếm Sư cường giả đều thông qua Thánh khí thông linh. Ở trước mặt các loại Thánh khí, cường độ Kiếm hồn Thánh giai đỉnh phong chung quy là chiếm không được ưu thế gì. Nếu như có thể làm cho Kiếm hồn nhanh chóng đại thành. Phẩm chất tăng lên tới tình trạng Thần khí. Đến lúc đó, cho dù là lĩnh vực của cửu giai Thánh Kiếm Sư cường giả cũng không thể dễ dàng nghiền nát nó như vậy.
Kiếm hồn đại thành. Là một chuyện tiêu hao rất nhiều thời gian và sinh hoạt.
Ít nhất chiếu tốc độ tu luyện trước mắt của Lăng Vân. Tuyệt đối phải cần hai mươi năm trở lên.
Nếu như vận dụng Chú Hồn huyết trận...
Lăng Vân lắc đầu, cấm thuật dù sao cũng là cấm thuật, chỉ có thể coi là bàng môn tả đạo. Lấy thuật nuôi nấng Kiếm hồn đại thành, chung quy so ra kém bản thân tự mình tu luyện.
Hơn nữa... Hai mươi năm, cũng không phải là quá lâu.
...
Sau khi thoáng khôi phục một chút thân thể, Lăng Vân cuối cùng có thể sử dụng đầu óc, triển khai đánh giá hoàn cảnh của mình.
Đây... Dường như là bên trong một chiếc xe ngựa, bên trong xe ngựa có chút rộng rãi, bố trí cũng có phong cách tha hương. Đi lại đứng lên mặc dù có chút nghiêng ngả nho nhỏ, nhưng tổng thể mà nói cũng coi là vững vàng.
Thoáng nghe xong trong chốc lát, Lăng Vân bất đắc dĩ phát hiện, hai người kia đối thoại với nhau trong mã xa (xe ngựa)... Hắn nghe không hiểu...
"!"
Cửa mã xa được đẩy ra, một vị lão giả và một vị thiếu niên dò xét đi vào.
Lúc hai người phát hiện Lăng Vân đã tỉnh táo lại, rõ ràng lấy làm kinh hãi, ngay sau đó thiếu niên kia lập tức nở nụ cười vui vẻ, hướng Lăng Vân nói ra một đống lời nói hắn hoàn toàn nghe không hiểu.
Lăng Vân nhíu mày:
- Các ngươi nói gì?
Hai người rõ ràng sửng sốt, lão giả kia trên mặt càng lập tức hiện ra một tia sùng kính, lấy một loại ngữ điệu rất thuần thục nói:
- Các hạ tôn quý, nghe tiếng nói ngài sử dụng... Chẳng lẽ, ngài, ngài là hành giả tới từ bên trong lĩnh vực của Kiếm chi quân chủ đại thần sao?
Nói chuyện với nhau không thành vấn đề.
Lăng Vân gật đầu.
Nghe được Lăng Vân quả thật xác định, sắc mặt vui vẻ của lão giả cũng không khỏi càng đậm thêm một phân, ngữ khí nói chuyện cũng thêm sùng kính, hơn nữa hướng hắn hơi thi lễ:
- Các hạ tôn kính, ngài đến là vinh hạnh cho toàn bộ Huyền Uyên phái chúng ta, ta đại biểu Huyền Uyên phái trên dưới hoan nghênh các hạ.
- Huyền Uyên phái?
Cái vô danh tiểu phái này, Lăng Vân thật đúng là chưa từng nghe qua.
Vị lão giả kia hiển nhiên cũng biết môn phái nhỏ của mình như thế không thể nào lọt vào pháp nhãn người ta, vội vàng khó xử giải thích:
- Chúng ta Huyền Uyên phái chẳng qua là một môn phái nhỏ trên Phong Diệp tinh, để cho các hạ chê cười. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
- Phong Diệp tinh...
Nghe được danh tự của tinh cầu này, lại cảm thụ một phen trình độ linh khí rõ ràng không bằng hoàn cảnh chung quanh lúc trước, Lăng Vân nhất thời minh bạch, chính mình chỉ sợ đã không trên tinh cầu lúc trước.
- Ta tại sao lại ở chỗ này.
Vị lão giả kia lập tức cung kính đáp:
- Hồi bẩm các hạ, chúng ta trên đường chạy tới tổng tông, cảm nhận được một trận không gian ba động mãnh liệt, cho nên nhìn một chút, liền phát hiện các hạ. Y chúng ta suy đoán, có thể là các hạ trên đường truyền tống gặp chuyện ngoài ý muốn nào đó, dẫn đến truyền tống thất bại, rơi vào phiến khu vực này...
Truyền tống thất bại...
Lăng Vân có chút im lặng, dường như chính mình sử dụng truyền tống trận tỷ lệ thất bại đặc biệt cao.
Hắn nhìn thoáng qua Ám Lam chi kiếm bên cạnh, nếu như những vấn đề này có thể tìm Tử hỏi thăm một phen, lẽ tất nhiên có thể hỏi ra những thứ liên quan đến đây. Dù sao, hết thảy đều là nàng chuẩn bị ra.
Lão giả thấy Lăng Vân không có hứng thú tiếp tục nói chuyện, cũng biết điều nói:
- Các hạ nghỉ ngơi cho tốt, hai người chúng ta không quấy rầy các hạ.
Lăng Vân không giữ lại, hắn thật muốn có thời gian thoáng sửa sang lại ý nghĩ một chút.
Vô luận là tử vong thi đấu tràng cảnh hay trên tinh cầu cự đại, muốn không bị dò xét ba động của Kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang phát hiện, biện pháp duy nhất chính là ly khai tinh cầu của hắn. Xem ra Tử cũng là chấp hành điểm này, thông qua truyền tống trận, đưa mình đến dị tinh cầu này.
Ở Vân Lai thần điện thiếu nữ trong lam quang đã cứu chính mình một lần, trong Thương Mãng sơn Tử lại cứu chính mình một lần, Thánh Kiếm Sư tràng cảnh là lần thứ ba...
Nợ a!
Mắc nhiều như vậy hoàn toàn không cần thiết.
Lăng Vân nhắm mắt lại, tránh vết thương trên Kiếm hồn, điều động Kiếm nguyên cực kỳ có hạn bắt đầu tự thân khôi phục thương thế.
So với những lần trước thương thế của hắn càng thêm nghiêm trọng.
Cả người trên dưới xương cốt vỡ ra vô số, nếu là một người bình thường cũng đã sớm rơi vào tử vong, nếu không phải Kiếm hồn liều mạng tuyệt đối khống chế thì sẽ đem đến vô cùng vô tận phiền toái.
- Thân thể đầu khớp xương quá yếu ớt, nếu có thời gian, ngày sau phải một lần nữa luyện chế.
Nghĩ vậy, Lăng Vân bắt đầu tiến hành bước đầu khôi phục xương cốt bên trong thân thể, trước khi cải tạo hắn ít nhất phải có lực tự bảo vệ nhất định, nếu không ở hoàn cảnh xa lạ không hay biết này, cực kỳ bất lợi.
Không biết qua bao lâu, vị lão giả kia lần nữa gõ cửa, cung kính nói:
- Các hạ, đến thời gian cơm tối, xin cho phép tại hạ đem cơm tối đưa vào.
- Không cần.
Lấy thương thế của hắn bây giờ không thể thực dụng vật phẩm, chỉ đành hấp thu thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao trong cơ thể.
Ngoài mã xa lão giả lên tiếng, lần nữa lui xuống.
Cứ như vậy, Lăng Vân trong mã xa suốt ba ngày, thông qua các loại phương pháp cuối cùng gần như ưu tiên khung xương đã vỡ một lần nữa chữa lại vững chắc, mặc dù chưa khôi phục đến hoàn hảo như lúc ban đầu giống như người bình thường, nhưng ít ra đã có thể khống chế thân thể tự nhiên đi lại.
Cảm thụ ánh bình minh lần thứ tư đến, Lăng Vân hoạt động một chút gân cốt, lần đầu tiên đẩy cửa mã xa, hướng thế giới bên ngoài mã xa nhìn lại.
Trừ độ linh khí nồng đậm ra, hoàn cảnh, lực hút, toàn bộ cùng địa cầu và tinh cầu của Tịch Lưu Quang không sai biệt lắm, cũng không khác nhau quá lớn.
Giờ phút này, mã xa đang ở trung ương tại một nơi trú địa, từ quy mô nơi trú địa xem ra dường như có gần ba mươi người.
Mặc dù bây giờ trời mới vừa sáng mờ mờ, nhưng nơi trú địa đa số mọi người đều đã thức dậy. Những người này tuyệt đại đa số là nam nữ trẻ tuổi từ mười đến ba mươi, trung niên nam nữ không vượt quá năm người.
Những nhóm nam nữ trẻ tuổi trên thân thống nhất trang phục kiếm sĩ lam, bạch, trong cây cối cách nơi trú địa không xa bóng kiếm vũ động lộ ra phiêu dật linh động, tản ra một loại tinh thần phấn chấn mạnh mẽ.
Ở một mảnh loạn thạch bên cạnh rừng cây, cũng có một vài người ở trên tảng đá ngồi xếp bằng thổ nạp, trui luyện các loại năng lượng trong cơ thể.
Một thiếu nữ ở bên cạnh mã xa chuẩn bị bữa ăn sáng nhìn thấy Lăng Vân từ trong xe ngựa đi ra, giật mình a một tiếng, vội vàng hướng hắn câu nệ hành lễ:
- Ra mắt các hạ... Các hạ, ngài, ngài đi ra, ta, ta đi báo cho sư bá...
- Không cần.
Thiếu nữ kia trước mặt Lăng Vân, lộ vẻ vô cùng câu thúc, cúi đầu bất an nắm niết chéo áo, khẩn trương tay chân cũng không biết bỏ ở đâu.
- Ngươi là Huyền...
Suy nghĩ một hồi, Lăng Vân mới nhớ lại danh tự môn phái này:
- Huyền Uyên phái đệ tử?
- Đúng vậy các hạ, ta là Huyền Uyên phái đệ tử Mộ Hi, chẳng biết các hạ có gì phân phó.
Mới vừa rồi Lăng Vân đã thoáng nhìn gần ba mươi vị đệ tử Huyền Uyên phái này một cái, mặc dù gần ba mươi người tu luyện vô cùng khắc khổ, nhưng vô luận kiếm kỹ bọn họ tu luyện, hay công pháp thổ nạp, toàn bộ đều vô cùng kém, còn như cho tới bây giờ, trong các đệ tử hai người tu vi cao nhất, mới đạt tới nhất giai Kiếm Sư, đại đa số người đều ở trên dưới thất cấp.
- Các ngươi Huyền Uyên phái ở Phong Diệp tinh thực lực bài danh như thế nào?
- Hồi bẩm tiền bối, chúng ta Huyền Uyên phái chẳng qua chỉ là một trong các chi nhánh môn phái của Mộc Linh phái, thực lực mà nói, trước kia miễn cưỡng thuộc về tứ cấp môn phái...
Mộ Hi than nhẹ lắc đầu:
- Cho dù là tứ cấp môn phái, Phong Diệp tinh vẫn là có rất nhiều, cho nên căn bản không có bài danh đặc biệt.
Lúc này, lão giả lúc trước một mực xuất hiện ở trước mặt Lăng Vân nhận được tin tức, vội vàng chạy lại đây, ngữ khí cung kính hành lễ vấn an.
Vị lão giả này có thực lực tam giai Kiếm Sư, chính là một trong sáu Đại trưởng lão của Huyền Uyên phái, lấy thân phận Kiếm Sư của hắn, ở bên trong phiến khu vực này, tuyệt đối là tồn tại dưới một người trên vạn người. Chẳng qua giờ phút này vị lão giả ở trước mặt Lăng Vân, lại lộ vẻ vô cùng cung kính, không có tư thế của Kiếm Sư cao thủ chút nào.
- Phong Diệp tinh các ngươi, đều là môn phái, không có đế quốc?
- Đúng vậy các hạ, Phong Diệp tinh thuộc về... Ách... Thuộc về tự do giao dịch tinh, ở trong loại tinh cầu này, tất cả đều lấy gia tộc và môn phái làm đơn vị thế lực. Chẳng qua một loại gia tộc hoặc môn phái, đều quản hạt vô số bình dân và kiếm sĩ. Chẳng qua là bình dân kiếm sĩ có phạm vi của bình dân kiếm sĩ, Kiếm Sư có phạm vi của Kiếm Sư, bọn họ một loại chỉ phụ trách thay Kiếm Sư sáng tạo của cải, thị hầu Kiếm Sư cung cấp hoàn cảnh tu luyện tốt, cho nên một loại không thống kê ở bên trong...
Mặc dù lão giả nói rất hàm súc, nhưng Lăng Vân vẫn nghe ra, tinh cầu này thực thi chế độ toàn dân nô lệ!
Chế độ như thế ở trong sử sách cũng có ghi lại. Tất cả người dưới Kiếm Sư không có một chút nhân thân an toàn cùng nhân cách quyền lợi gì, bọn họ tồn tại mục đích chính là bị Kiếm Sư bóc lột, bị Kiếm Sư áp bách. Nếu muốn thoát khỏi vận mệnh như thế, phương pháp chỉ có một, đó chính là trở thành Kiếm Sư. Trước khi chưa thành Kiếm Sư, thân phận của bọn họ cùng nô lệ không có gì khác nhau, cho dù bị một vị Kiếm Sư tiện tay giết, cũng tuyệt đối không ai dám hỏi tới nửa câu.
Luật pháp?
Dưới chế độ như thế căn bản không tồn tại luật pháp.
Đây là một chế độ so sánh với chế độ đế quốc càng thêm nghiêm khắc, nhưng trong vũ trụ so sánh với chế độ đế quốc càng thường dùng hơn. Chỉ có ở dưới áp bách nghiêm khắc tàn khốc này, mọi người mới có thể bức bách xuất ra toàn bộ tiềm lực của mình, liều mạng tu luyện, vì vậy tấn thăng cảnh giới càng cao.
Nếu không, liền trở thành kiến dế!
Khó trách người tu luyện ở Huyền Uyên phái lại khắc khổ như thế.
Bình luận facebook