Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
Đây là một tinh cầu rất lớn, có sơ cấp, trung cấp, cao cấp văn minh. Trong đó có chín cấp bậc phân chia, có thể nói là phân biệt rõ ràng.
Chưa kết thúc nội chiến, chưa được thần linh ban ân và đồng ý thành lập văn minh Thần điện thì gọi chung là lạc hậu văn minh, hoặc là dã man bộ lạc. Văn minh lạc hậu này mặc dù có số lượng dân cư khổng lồ, nhưng bởi vì thiếu cao thủ cấp bậc Kiếm sư nên cũng không thể giành được quyền lợi và liên kết gì từ thần linh, căn bản không thể nào có được sự thừa nhận của đại lục Thần điện.
Không được thần linh tán thành, sẽ không ai có quyền lực gì, bất luận ai phát hiện được sơ cấp đại lục, hoặc trung cấp đại lục đều có khả năng đem đi mà cai quản, để sản xuất nô lệ trong nước. Ở trên toàn bộ tinh cầu, lạc hậu văn minh tùy ý cũng có thể thấy được, phân bố hết sức rộng rãi, công tác thống kê số lượng các chi không lồ, tính ra tuyệt đối vượt quá ba ngàn vạn chi, đây là con số phỏng chừng.
Tự mình thống nhất quốc gia, hơn nữa cảnh nội xuất hiện Nhất giai Kiếm sư có đóng góp nhất định, lập được công trạng vinh quang, nhận được ơn trạch của thần linh thì có thể thỉnh cầu thần tượng xuống để lập Thần điện, trở thành đế quốc. Thần điện không chỉ có hiệu quả có thể liên kết cùng thần linh, mà còn có khả năng thu hút một lượng năng lượng nhất định các nguyên tố rời rạc trong không khí bao phủ Thần điện, khiến cho Thần điện trở thành thánh địa tu luyện. Không chỉ như thế, Thần điện còn có hiệu quả đối với các bảo vật.
Các đế quốc mới thành lập cực kỳ yếu ớt, bình thường đều phải hướng đế quốc lân cận, cúi đầu xưng thần để được sự bảo hộ của chính quốc. Những đế quốc cấp thấp này có khả năng tồn tại ở lục địa bình thường không quá trăm năm, sau đó sẽ vĩnh viễn biến mất theo dòng chảy của lịch sử.
Tuy rằng trở thành đế quốc, Thần điện được thành lập, quốc dân có được nhân quyền nhất định, nhưng bởi vì thực yếu kém, văn minh lực lạc hậu nên một bậc hoàng đế sơ cấp đế quốc, thân phận vị tất đã so được với một quý tộc của Tứ cấp đế quốc.
Sơ cấp đế quốc phải trải qua quá trình Nhất cấp đế quốc, Nhị cấp đế quốc, Tam cấp đế quốc, mới có thể tấn chức làm trung cấp đế quốc văn minh. Trong quá trình tấn chức, quốc gia chẳng những phải thu được sự giúp đỡ của Nhất giai, Nhị giai, Tam giai Kiếm sư cường giả. Còn cần phải có đủ cống hiến vinh quang, có được ơn trạch của thần linh để có thể thăng cấp Thần điện( cứ như game đế chế ý nhỉ- A Tò)
Một nền văn minh phải có thực lực đế quốc nhất định, lại có ít nhất một vị Nhị giai Kiếm sư tọa trấn phía sau, có khả năng vị nhị giai cường giả nỗ lực lập công trạng vinh quang, sau đó ở bên trong Thần điện khẩn cầu thần linh truyền xuống nhiêm vụ, đó là tấn chức Nhị cấp đế quốc khảo nghiệm. Trước đó, không ai biết khảo nghiệm nhiêm vụ đến tột cùng là cái gì, hoặc là tìm kiếm thần bí khoáng thạch thực vật, hoặc là đánh chết ma thú cao giai hung tàn, có thể là làm cho hai đế quốc tấn chức đồng thời tàn sát nhau.
Chỉ cần hoàn thành nhiệu vụ khảo nghiệm thần linh bố trí ra, liền xem như thông qua khảo nghiệm tấn chức Nhị cấp đế quốc. Đến lúc đó Thần điện chẳng những càng thêm to lớn, hiệu xuất hấp thu năng lượng cũng tăng lên, càng có thêm nhiều bảo vật cao cấp hướng ra ngoài bắt đầu bán.
Trung cấp đế quốc cùng cao cấp đế quốc, đẳng cấp tăng cấp cùng sơ cấp đế quốc hoàn toàn khác nhau. Bất quá với tư cách trung cấp, cao cấp đế quốc, bọn họ nếu muốn đề thăng thứ bậc thì vô luận là cường giả đến cầu khẩn thần ân, nhiệm vụ vẫn rất khó khăn. Tỷ như Bát cấp văn minh nếu nghĩ muốn tấn chức làm Cửu cấp văn minh, thì phải có Cửu giai Kiếm sư, mà một Cửu giai Kiếm sư dẫn theo một nhóm Thất, Bát giai Kiếm sư nếu không tuyệt đối không có khả năng hoàn thành thí luyện nhiệm vụ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Cho tới bây giờ, chính cường quốc mạnh nhất địa cầu có hai đại Cửu giai Kiếm sư tọa trấn – Vinh Quanh đế quốc, cũng chưa thông qua khảo nghiệm tấn chức Cửu cấp văn minh.
……….
Lăng vân vẫn chưa cùng người nhà Lâm Thành gặp nhau, trực tiếp ly khai Kiêu Dương thành. Căn cứ vào trí nhớ gần đây mới sắp xếp lại, Lâm Gia này là một cái đầm nước rất sâu, cho dù hiện tại gia cảnh đã xuống dốc, bên trong hầu như không tìm ra bóng dáng cao thủ, mà lúc trước dù cùng thấp cấp văn minh đệ nhất gia tộc từng có liên quan, toàn bộ gia tộc tràn ngập bí mật thần bí thì hắn cũng không đủ thực lực để biết. Kiềm chế trong lòng không quan tâm là tốt nhất.
Rời khỏi Kiêu Dương thành, hắn liền đi khắp nơi không mục đích, tiếp tục trải qua cuộc sống của khổ tu giả.
Tử Vân đế quốc có vị trí đại lục không bằng phằng, sợ là phong phú nhất á âu lưỡng châu. Hành tẩu bên ngoài, tùy ý có thể thấy được dãy núi lớn năm nghìn thước, bên trong ít thấy dấu chân người, sản vật phong phú, bất quá lại có nhiều ác cầm ma thú cư trú nên thường nhân không dám tiến nhập. Lại có thâm sơn rừng già, nhiều cổ thụ to lớn cao đến trăm mét, sáu người khó có thể ôm hết, che cả bầu trời, hình thành một thế giới trong rừng. Chỉ sợ mặt trời cũng khó xuyên thấu tán cây dày kia để chiếu rọi mặt đất.
Hành tẩu trong rừng, thảo nguyên, khi thì gặp độc trùng, rắn, kiến, ôn dịch khí độc, làm thường nhân nửa bước khó đi. Nhưng đối với người tu luyện chân khí, thân mang tuyệt kỹ như Lăng Vân mà nói, cũng không vì thế mà dừng lại.
Hắn đi từng bước đến từng nơi, cảm thụ nhịp đập của đại địa. Gặp núi qua sơn, gặp sông vượt sông, cùng cây cối, ngư thú làm bạn, trong khe núi có thanh tuyền làm nước uống, có linh quả làm thức ăn, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, thiên địa linh khí, hiểu được tự nhiên huyền bí vạn vật mênh mông. Mỗi lần trong lòng cảm nhận được sắp đột phá, liền tìm một sơn động u tĩnh, phong động bế quan, không biết thời gian, chẳng màn ngày tháng, ngắn thì năm ba ngày, dài thì hai tháng, khi ra ngoài thì rất vui vẻ tự đắc.
Loại cuộc sống vô cầu vô thúc, làm bạn với thiên địa, làm lòng người ta đại sướng, một mảnh thư thái là việc trước giờ Lăng Vân mơ ước tha thiết.
Không có hồng trần tục sự canh cánh trong lòng, không có ân oán tình cừu quấy nhiễu lòng ta, không phải chịu kinh sợ ngầm sinh tâm ma. Trong lòng mang một chút cảm kích, cảm thán, ngồi trên sàn đá, gửi gắm tình cảm như nước từ trên cao chảy xuống, nghe thiên địa cất cao giọng hát.
………
Trong núi không biết năm tháng, đảo mắt đã hai năm thời gian.
Trong lúc đó Lăng Vân tại sơn lâm tu luyện, chỉ thấy trong tu luyện có bước tiến thì hắn vui quên cả trời đất. Hắn cũng từng chịu nguy hiểm đến sinh mệnh, cũng từng đi vào trong lãnh địa của hung thú, cũng thiếu chút nữa cửu tử nhất sinh, táng mệnh tại đương trường. Dù sao, khổ tu không phải là đi du ngoạn.
Bất quá, chỉ cần tâm tình bình thản, giữ vững niềm tin, không sợ thương khổ mệt nhọc, cũng quyết tâm tiến lên. Cứ như vậy tiêu diêu tự tại, cảm thụ cuộc sống vô vi được thiên địa ôm ấp, không bàn mà tự nhiện hợp ý nhau, thiên nhân hợp nhất, dung nhập cảnh giới tự nhiện huyền diệu, làm cho hắn chỉ trong vòng hai năm tu vi đã rất tinh tiến.
Kinh mạch toàn thân đả thông, chu thiên tuần hoàn nối liền với thiên địa. Chân khí tự chủ vận hành, thiên địa nguyên khí lập tức từ thông qua tất cả lỗ chân lông toàn thân dũng mạnh dung nhập giống như nước chảy vào dòng Tiên Thiên chân khí bên trong, làm lớn mạnh, tràn ngập toàn bộ tế bào, cải tạo lại thân thể vốn yếu đuối của hắn.
Khổ tu hai năm, tu vi của hắn chẳng những đột phá tới cảnh giới tương đương với Kiếm sư cao thủ của tinh cầu này, cũng là Tiên Thiên đỉnh phong cảnh giới. Ngay cả chân khí trong cơ thể cũng đã triệt để chuyển biến thành Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén.
Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cùng đấu khí đều có năng lượng công kích rất mạnh, nhưng cả hai lại tồn tại khác biệt rất lớn. Lực lượng đấu khí ẩn dấu bên trong giống như một quả bom, một khi bùng nổ sẽ đem bốn phía ầm ầm không phân biệt địch ta tất cả toàn bộ hủy diệt. Mà Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí của hắn giống như một tia laser, đem tất cả năng lượng ngưng tụ thành một rồi bắn nhanh ra, đem vật trước mặt như một kiếm xuyên qua.
Sử dụng bom, hại người hại mình, mà laser lại là chỉ một tia ánh sáng, thì tro bụi tất cả chôn vùi, ai mạnh ai yếu, liếc mắt liền biết.
Hai năm tu luyện, Lăng Vân đã có thể cảm nhận được sự cường đại của Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm trong cơ thể, chỉ cần lại cùng cường giả trải qua một hồi chiến đấu, lập tức có thể trợ giúp hắn trở lại thành tựu cao nhất khi còn sống là Tiên Thiên đại thừa cảnh giới.
Chỉ có trở thành cường giả cấp bậc Tiên Thiên đại thừa mới có thể tiếp tục tu luyện Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm giới thứ tư, mới đủ tư cách ngưng tụ nguyên thần Kiếm hồn.
Phía trước là luyện khí chi đạo(con đường luyện khí), ở tại địa cầu hắn đã từng tận mắt nhìn thấy, hơn nửa cũng đã từng được cao nhân chỉ điểm, học được một môn luyện khí huyền diệu ở nơi đó. Mà sau khi hắn bước vào Tiên Thiên đại thừa sẽ gặp gặp phải một chuyện khó khăn, cũng là cửa ải khó khăn thứ nhất trên con đường tu luyện– Ngưng Tự Kiếm Hồn.
Kiếm hồn là một kiếm chi hồn phách, chỉ có chân chính bước vào cảnh giới đó, kiếm cầm trong tay mới có thể nhân huyết mà sống, hóa mục vi thần kỳ, trở thành một vật có linh hồn, một kiếm tu có sinh mệnh.
Khí, là một loại cảm thụ được, biết nó cái gì, cũng biết như thế nào tu luyện được năng lượng. Mà hồn, cũng là một loại huyền ảo, mọi người đều không hiểu, không thể bằng lời nói hết sự tồn tại thần kỳ này. Muốn tiếp xúc với một cảnh giới không cần bế quan tu luyện một cách nhàm chán, cũng không phải có Tiên Thiên chân khí cường đại cùng với có tố chất hơn người. Hắn cần là người có trí tuệ, tự hỏi, tìm tòi, cảm ngộ, lĩnh hội hồn phách của kiếm…… lúc nào lĩnh ngộ được rồi, tự nhiên nước chảy thành sông tiến vào cảnh giới thứ nhất, đạt được thần thông Kiếm Tiên.
……..
Bóng đêm mê người, bầu trời tràn ngập những ngôi sao lấp lánh.
Nhìn vầng trăng tròn cơ hồ gần ngay trước mặt, tâm tình Lăng Vân một mảnh hưng phấn: "Chỉ đợi trong cơ thể Tiên Thiên chi khí đại thành, hóa trạng thái khí thành trạng thái lỏng, liền có thể bắt tay vào trùng kich cảnh giới mà tất cả người kiếm tu tha thiết ước mơ – Ngưng Tự Kiếm Hồn. Một khi ngưng tụ thành công, liền thoát ly trói buộc của mặt đất, tự do tự tại bay lượn trên hư không".
Chưa kết thúc nội chiến, chưa được thần linh ban ân và đồng ý thành lập văn minh Thần điện thì gọi chung là lạc hậu văn minh, hoặc là dã man bộ lạc. Văn minh lạc hậu này mặc dù có số lượng dân cư khổng lồ, nhưng bởi vì thiếu cao thủ cấp bậc Kiếm sư nên cũng không thể giành được quyền lợi và liên kết gì từ thần linh, căn bản không thể nào có được sự thừa nhận của đại lục Thần điện.
Không được thần linh tán thành, sẽ không ai có quyền lực gì, bất luận ai phát hiện được sơ cấp đại lục, hoặc trung cấp đại lục đều có khả năng đem đi mà cai quản, để sản xuất nô lệ trong nước. Ở trên toàn bộ tinh cầu, lạc hậu văn minh tùy ý cũng có thể thấy được, phân bố hết sức rộng rãi, công tác thống kê số lượng các chi không lồ, tính ra tuyệt đối vượt quá ba ngàn vạn chi, đây là con số phỏng chừng.
Tự mình thống nhất quốc gia, hơn nữa cảnh nội xuất hiện Nhất giai Kiếm sư có đóng góp nhất định, lập được công trạng vinh quang, nhận được ơn trạch của thần linh thì có thể thỉnh cầu thần tượng xuống để lập Thần điện, trở thành đế quốc. Thần điện không chỉ có hiệu quả có thể liên kết cùng thần linh, mà còn có khả năng thu hút một lượng năng lượng nhất định các nguyên tố rời rạc trong không khí bao phủ Thần điện, khiến cho Thần điện trở thành thánh địa tu luyện. Không chỉ như thế, Thần điện còn có hiệu quả đối với các bảo vật.
Các đế quốc mới thành lập cực kỳ yếu ớt, bình thường đều phải hướng đế quốc lân cận, cúi đầu xưng thần để được sự bảo hộ của chính quốc. Những đế quốc cấp thấp này có khả năng tồn tại ở lục địa bình thường không quá trăm năm, sau đó sẽ vĩnh viễn biến mất theo dòng chảy của lịch sử.
Tuy rằng trở thành đế quốc, Thần điện được thành lập, quốc dân có được nhân quyền nhất định, nhưng bởi vì thực yếu kém, văn minh lực lạc hậu nên một bậc hoàng đế sơ cấp đế quốc, thân phận vị tất đã so được với một quý tộc của Tứ cấp đế quốc.
Sơ cấp đế quốc phải trải qua quá trình Nhất cấp đế quốc, Nhị cấp đế quốc, Tam cấp đế quốc, mới có thể tấn chức làm trung cấp đế quốc văn minh. Trong quá trình tấn chức, quốc gia chẳng những phải thu được sự giúp đỡ của Nhất giai, Nhị giai, Tam giai Kiếm sư cường giả. Còn cần phải có đủ cống hiến vinh quang, có được ơn trạch của thần linh để có thể thăng cấp Thần điện( cứ như game đế chế ý nhỉ- A Tò)
Một nền văn minh phải có thực lực đế quốc nhất định, lại có ít nhất một vị Nhị giai Kiếm sư tọa trấn phía sau, có khả năng vị nhị giai cường giả nỗ lực lập công trạng vinh quang, sau đó ở bên trong Thần điện khẩn cầu thần linh truyền xuống nhiêm vụ, đó là tấn chức Nhị cấp đế quốc khảo nghiệm. Trước đó, không ai biết khảo nghiệm nhiêm vụ đến tột cùng là cái gì, hoặc là tìm kiếm thần bí khoáng thạch thực vật, hoặc là đánh chết ma thú cao giai hung tàn, có thể là làm cho hai đế quốc tấn chức đồng thời tàn sát nhau.
Chỉ cần hoàn thành nhiệu vụ khảo nghiệm thần linh bố trí ra, liền xem như thông qua khảo nghiệm tấn chức Nhị cấp đế quốc. Đến lúc đó Thần điện chẳng những càng thêm to lớn, hiệu xuất hấp thu năng lượng cũng tăng lên, càng có thêm nhiều bảo vật cao cấp hướng ra ngoài bắt đầu bán.
Trung cấp đế quốc cùng cao cấp đế quốc, đẳng cấp tăng cấp cùng sơ cấp đế quốc hoàn toàn khác nhau. Bất quá với tư cách trung cấp, cao cấp đế quốc, bọn họ nếu muốn đề thăng thứ bậc thì vô luận là cường giả đến cầu khẩn thần ân, nhiệm vụ vẫn rất khó khăn. Tỷ như Bát cấp văn minh nếu nghĩ muốn tấn chức làm Cửu cấp văn minh, thì phải có Cửu giai Kiếm sư, mà một Cửu giai Kiếm sư dẫn theo một nhóm Thất, Bát giai Kiếm sư nếu không tuyệt đối không có khả năng hoàn thành thí luyện nhiệm vụ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Cho tới bây giờ, chính cường quốc mạnh nhất địa cầu có hai đại Cửu giai Kiếm sư tọa trấn – Vinh Quanh đế quốc, cũng chưa thông qua khảo nghiệm tấn chức Cửu cấp văn minh.
……….
Lăng vân vẫn chưa cùng người nhà Lâm Thành gặp nhau, trực tiếp ly khai Kiêu Dương thành. Căn cứ vào trí nhớ gần đây mới sắp xếp lại, Lâm Gia này là một cái đầm nước rất sâu, cho dù hiện tại gia cảnh đã xuống dốc, bên trong hầu như không tìm ra bóng dáng cao thủ, mà lúc trước dù cùng thấp cấp văn minh đệ nhất gia tộc từng có liên quan, toàn bộ gia tộc tràn ngập bí mật thần bí thì hắn cũng không đủ thực lực để biết. Kiềm chế trong lòng không quan tâm là tốt nhất.
Rời khỏi Kiêu Dương thành, hắn liền đi khắp nơi không mục đích, tiếp tục trải qua cuộc sống của khổ tu giả.
Tử Vân đế quốc có vị trí đại lục không bằng phằng, sợ là phong phú nhất á âu lưỡng châu. Hành tẩu bên ngoài, tùy ý có thể thấy được dãy núi lớn năm nghìn thước, bên trong ít thấy dấu chân người, sản vật phong phú, bất quá lại có nhiều ác cầm ma thú cư trú nên thường nhân không dám tiến nhập. Lại có thâm sơn rừng già, nhiều cổ thụ to lớn cao đến trăm mét, sáu người khó có thể ôm hết, che cả bầu trời, hình thành một thế giới trong rừng. Chỉ sợ mặt trời cũng khó xuyên thấu tán cây dày kia để chiếu rọi mặt đất.
Hành tẩu trong rừng, thảo nguyên, khi thì gặp độc trùng, rắn, kiến, ôn dịch khí độc, làm thường nhân nửa bước khó đi. Nhưng đối với người tu luyện chân khí, thân mang tuyệt kỹ như Lăng Vân mà nói, cũng không vì thế mà dừng lại.
Hắn đi từng bước đến từng nơi, cảm thụ nhịp đập của đại địa. Gặp núi qua sơn, gặp sông vượt sông, cùng cây cối, ngư thú làm bạn, trong khe núi có thanh tuyền làm nước uống, có linh quả làm thức ăn, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, thiên địa linh khí, hiểu được tự nhiên huyền bí vạn vật mênh mông. Mỗi lần trong lòng cảm nhận được sắp đột phá, liền tìm một sơn động u tĩnh, phong động bế quan, không biết thời gian, chẳng màn ngày tháng, ngắn thì năm ba ngày, dài thì hai tháng, khi ra ngoài thì rất vui vẻ tự đắc.
Loại cuộc sống vô cầu vô thúc, làm bạn với thiên địa, làm lòng người ta đại sướng, một mảnh thư thái là việc trước giờ Lăng Vân mơ ước tha thiết.
Không có hồng trần tục sự canh cánh trong lòng, không có ân oán tình cừu quấy nhiễu lòng ta, không phải chịu kinh sợ ngầm sinh tâm ma. Trong lòng mang một chút cảm kích, cảm thán, ngồi trên sàn đá, gửi gắm tình cảm như nước từ trên cao chảy xuống, nghe thiên địa cất cao giọng hát.
………
Trong núi không biết năm tháng, đảo mắt đã hai năm thời gian.
Trong lúc đó Lăng Vân tại sơn lâm tu luyện, chỉ thấy trong tu luyện có bước tiến thì hắn vui quên cả trời đất. Hắn cũng từng chịu nguy hiểm đến sinh mệnh, cũng từng đi vào trong lãnh địa của hung thú, cũng thiếu chút nữa cửu tử nhất sinh, táng mệnh tại đương trường. Dù sao, khổ tu không phải là đi du ngoạn.
Bất quá, chỉ cần tâm tình bình thản, giữ vững niềm tin, không sợ thương khổ mệt nhọc, cũng quyết tâm tiến lên. Cứ như vậy tiêu diêu tự tại, cảm thụ cuộc sống vô vi được thiên địa ôm ấp, không bàn mà tự nhiện hợp ý nhau, thiên nhân hợp nhất, dung nhập cảnh giới tự nhiện huyền diệu, làm cho hắn chỉ trong vòng hai năm tu vi đã rất tinh tiến.
Kinh mạch toàn thân đả thông, chu thiên tuần hoàn nối liền với thiên địa. Chân khí tự chủ vận hành, thiên địa nguyên khí lập tức từ thông qua tất cả lỗ chân lông toàn thân dũng mạnh dung nhập giống như nước chảy vào dòng Tiên Thiên chân khí bên trong, làm lớn mạnh, tràn ngập toàn bộ tế bào, cải tạo lại thân thể vốn yếu đuối của hắn.
Khổ tu hai năm, tu vi của hắn chẳng những đột phá tới cảnh giới tương đương với Kiếm sư cao thủ của tinh cầu này, cũng là Tiên Thiên đỉnh phong cảnh giới. Ngay cả chân khí trong cơ thể cũng đã triệt để chuyển biến thành Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén.
Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cùng đấu khí đều có năng lượng công kích rất mạnh, nhưng cả hai lại tồn tại khác biệt rất lớn. Lực lượng đấu khí ẩn dấu bên trong giống như một quả bom, một khi bùng nổ sẽ đem bốn phía ầm ầm không phân biệt địch ta tất cả toàn bộ hủy diệt. Mà Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí của hắn giống như một tia laser, đem tất cả năng lượng ngưng tụ thành một rồi bắn nhanh ra, đem vật trước mặt như một kiếm xuyên qua.
Sử dụng bom, hại người hại mình, mà laser lại là chỉ một tia ánh sáng, thì tro bụi tất cả chôn vùi, ai mạnh ai yếu, liếc mắt liền biết.
Hai năm tu luyện, Lăng Vân đã có thể cảm nhận được sự cường đại của Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm trong cơ thể, chỉ cần lại cùng cường giả trải qua một hồi chiến đấu, lập tức có thể trợ giúp hắn trở lại thành tựu cao nhất khi còn sống là Tiên Thiên đại thừa cảnh giới.
Chỉ có trở thành cường giả cấp bậc Tiên Thiên đại thừa mới có thể tiếp tục tu luyện Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm giới thứ tư, mới đủ tư cách ngưng tụ nguyên thần Kiếm hồn.
Phía trước là luyện khí chi đạo(con đường luyện khí), ở tại địa cầu hắn đã từng tận mắt nhìn thấy, hơn nửa cũng đã từng được cao nhân chỉ điểm, học được một môn luyện khí huyền diệu ở nơi đó. Mà sau khi hắn bước vào Tiên Thiên đại thừa sẽ gặp gặp phải một chuyện khó khăn, cũng là cửa ải khó khăn thứ nhất trên con đường tu luyện– Ngưng Tự Kiếm Hồn.
Kiếm hồn là một kiếm chi hồn phách, chỉ có chân chính bước vào cảnh giới đó, kiếm cầm trong tay mới có thể nhân huyết mà sống, hóa mục vi thần kỳ, trở thành một vật có linh hồn, một kiếm tu có sinh mệnh.
Khí, là một loại cảm thụ được, biết nó cái gì, cũng biết như thế nào tu luyện được năng lượng. Mà hồn, cũng là một loại huyền ảo, mọi người đều không hiểu, không thể bằng lời nói hết sự tồn tại thần kỳ này. Muốn tiếp xúc với một cảnh giới không cần bế quan tu luyện một cách nhàm chán, cũng không phải có Tiên Thiên chân khí cường đại cùng với có tố chất hơn người. Hắn cần là người có trí tuệ, tự hỏi, tìm tòi, cảm ngộ, lĩnh hội hồn phách của kiếm…… lúc nào lĩnh ngộ được rồi, tự nhiên nước chảy thành sông tiến vào cảnh giới thứ nhất, đạt được thần thông Kiếm Tiên.
……..
Bóng đêm mê người, bầu trời tràn ngập những ngôi sao lấp lánh.
Nhìn vầng trăng tròn cơ hồ gần ngay trước mặt, tâm tình Lăng Vân một mảnh hưng phấn: "Chỉ đợi trong cơ thể Tiên Thiên chi khí đại thành, hóa trạng thái khí thành trạng thái lỏng, liền có thể bắt tay vào trùng kich cảnh giới mà tất cả người kiếm tu tha thiết ước mơ – Ngưng Tự Kiếm Hồn. Một khi ngưng tụ thành công, liền thoát ly trói buộc của mặt đất, tự do tự tại bay lượn trên hư không".
Bình luận facebook