Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 46
Tam cấp văn minh sở dĩ gọi là tam cấp văn minh, ngoại trừ tam giai Kiếm Sư của chính quốc gia họ, cũng phải có đủ tam giai đạo cụ, trong quân đội, cũng phải có một phần mười đạt được trình độ tam cấp Kiếm Sĩ.
Tử Vân đế quốc miễn cưỡng làm được, thế nhưng so với Đức Chí đế quốc còn xa xa thiếu. Bởi vì trong lúc binh sĩ bọn họ bắt đầu có hai, ba cấp thì binh sĩ đối phương thực lực đã ở ba, bốn cấp.
Chênh lệch một cấp bậc, khiến chiến dịch tiền tuyến của Tử Vân đế quốc binh bại như núi, không được mười ngày, đã bị địch quân đánh sâu vào, sợ là không đến nửa tháng, có thể vây khốn đến thủ đô của Tử Vân đế quốc.
Tử Vân đế quốc hoàng đế bệ hạ lòng nóng như lửa đốt, vội vã mời họp thân tín đại thần thương nghị công việc cự địch. Những người thân tín này không ngoài tể tướng đế quốc, La Mạn, Lạc Hà Kiếm Sư cao thủ, còn có Lâm gia tộc trưởng Lâm Dương. Ở đây trong lòng mọi người đều rõ ràng, lần này Tử Vân đế quốc bọn họ then chốt có thể hay không chuyển biến được nguy cơ, chính là ở vị Lâm gia tộc trưởng này.
Tử Hạo chờ mọi người thương nghị một lúc lâu mới nghĩ ra một biện pháp, cuối cùng nói:
- Lâm Dương hầu tước, sứ giả của quý gia tộc còn chưa tới sao?
Lâm Dương biết Tử Vân đế quốc vì bảo toàn gia tộc của mình mới đắc tội đến Đức Chí đế quốc cường đại, tuy rằng biết bọn họ nhìn trúng chính là Lâm Gia ở phía sau mình, nhưng trong lòng cũng vô cùng cảm kích. Nghe Tử Hạo bệ hạ hỏi, hắn lập tức cung kính nói:
- Hồi bẩm bệ hạ, gia tộc sứ giả đã xuất phát. Chẳng qua bởi đường xá có chút xa xôi, sợ là còn phải mấy ngày nữa mới có thể chạy tới.
Tử Hạo trong lòng thở dài một hơi.
Hải Sâm đế quốc và Tử Vân đế quốc có xa lắm không? Cự ly căn bản là không phải nho nhỏ tam cấp văn minh có khả năng tưởng tượng. Lấy lực lượng kĩ thuật của tam cấp văn minh bọn họ, nếu muốn chạy tới Hải Sâm đế quốc, sợ là tròn mười năm. Mười năm lộ trình, Hải Sâm đế quốc Lâm gia người ta chỉ cần hơn mười ngày... Từ phương diện này là có thể nhìn ra chênh lệch của tam cấp văn minh và lục cấp văn minh to lớn chừng nào a.
Chờ thêm một ngày đêm lại không biết có thêm bao nhiêu con dân Tử Vân đế quốc bị binh sĩ của Đức Chi đế quốc tàn sát. Hơn nữa lấy binh lực hiện nay của Tử Vân đế quốc, vài ngày sau, sợ rằng quân đội Đức Chí đế quốc sẽ giết tới đế đô mất.
La Mạn Kiếm Sư lo cho an nguy của con dân đế quốc, phải uyển chuyển nói:
- Lâm Dương hầu tước, không biết có thể hay không thúc giục sứ giả quý gia tộc một phen? Để cho bọn họ cố gắng tăng tốc? Tranh thủ trong vòng ba ngày chạy tới?
- Cái này... nhất mạch của Lâm Dương bọn họ tuy rằng xuất hiện một Kiếm Sư mười tám tuổi, trong gia tộc đích thực là được coi trọng một điểm, nhưng dù sao điểm này còn chưa được sứ giả của gia tộc xác nhận, tộc trưởng cũng không cho hắn quyền lợi gì. Bằng vào hắn, một Lâm gia tộc trưởng hầu như bị loại bỏ mà thúc giục sứ giả đại nhân tôn quý của gia tộc, sợ rằng sẽ khiến sứ giả phiền lòng...
La Mạn Kiếm Sư hiển nhiên minh bạch điểm này, thấy Lâm Dương mặt lộ vẻ khó xử, không khỏi thần tình ảm đạm xuống.
Nhưng thật ra Tử Hạo bệ hạ bỗng nhớ tới cái gì đó, bỗng nhiên nói:
- Trảm Nham Kiếm Sư chính là một lão Kiếm Sư nhị giai, thực lực chỉ sợ nhị giai Kiếm Sư của mười nước xung quanh cũng khó tìm đối thủ. Lâm Thành nếu có thể chém giết hắn, tất nhiên đã có được thực lực nhị giai. Nếu như quý gia tộc biết được Lâm Thành các hạ thực lực ở mười tám tuổi đã đạt được nhị giai, sự coi trọng tất nhiên tăng mạnh một cấp. Đến lúc đó không cần Lâm Dương hầu tước đốc thúc, gia tộc biết các ngươi hiện tại gặp nạn, tất nhiên sẽ hạ mệnh lệnh cho sứ giả tăng tốc nhanh hơn.
La Mạn Kiếm Sư vừa nghe, lập tức kiên quyết nói:
- Ta tại lúc Lâm Thành các hạ khảo hạch Kiếm Sư huy chương thì đã nhận thấy được thực lực của hắn không chỉ là ở nhất giai Kiếm Sư đơn giản như vậy. Hắn tiện tay bắn ra ba đạo kiếm khí, uy lực mỗi đạo đều không kém hơn đấu khí trảm của Kiếm Sư. Lúc đó ta đã hoài nghi, Lâm Thành các hạ có đúng hay không đã có thực lực của nhị giai, hiện tại kết hợp với tin tức hắn giết chết Trảm Nham Kiếm Sư... Sợ rằng Lâm Thành các hạ chân chính đạt được trình độ nhị giai Kiếm Sư.
Nếu như nói mười tám tuổi đạt được nhất giai Kiếm Sư đã là thiên tài trong thiên tài, như vậy thì mười tám tuổi đạt được nhị giai Kiếm Sư đã có thể sử dụng kinh tài tuyệt thế để hình dung. Tin tưởng rằng cho dù mạnh như lục cấp văn minh đệ nhất gia tộc Lâm gia khi biết được tin tức này, cũng sẽ nhịn không được tới bằng tốc độ nhanh nhất rồi!
Lâm Dương tuy rằng vì thành tích kinh khủng của nhi tử mình cảm thấy kinh hỉ, nhưng trong lòng cũng có chút không xác định:
- Lâm Thành hắn dù sao còn không có thu được nhị giai Kiếm Sư chức nghiệp chứng thực, vạn nhất hắn không có thực lực của nhị giai Kiếm Sư, chúng ta không phải là lừa dối sứ giả gia tộc sao...
- Lâm Dương bá tước quá lo lắng rồi, chúng ta không nhất định phải nói thật rõ ràng. Chỉ cần nói cho quý gia tộc sứ giả, cường điệu giảng thuật chuyện hắn đánh chết một vị nhị giai Kiếm Sư, cho sứ giả quý gia tộc tự nghĩ ra đi.
Tử Vân đế quốc cuối cùng là vì gia tộc mình mới dẫn tới loại tình trạng này. Hơn nữa lúc này hắn cùng với Tử Vân đế quốc đã ở cùng một thuyền, bọn họ tất nhiên phải đối mặt với tính đả kích hủy diệt mang đến từ Đức Chí đế quốc. Bởi vậy Lâm Dương gật đầu nói:
- Ta sẽ cùng gia tộc liên hệ, đem chuyện phát sinh nói cho bọn họ.
...
Lăng Vân ở trong rừng rậm thanh tu, liền tu luyện tròn một tháng.
Một tháng trôi qua, Tiên Thiên đại thừa cảnh giới của hắn cuối cùng cũng vững chắc, tuy rằng còn không đến mức bị vây tại Tiên Thiên đại thừa đỉnh phong như kiếp trước, nhưng muốn đạt đến cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Trong một tháng này, hắn cuối cùng cũng nhớ lại được tất cả về phương pháp ngưng tụ Kiếm Hồn.
Kiếm Hồn, nếu như xét về danh tự, tức linh hồn của kiếm, tức hồn phách của kiếm!
Là giống như trong thư tịch giảng thuật kiếm tiên hữu linh, thần khí nhận chủ. Duy nhất có điều khác biệt chính là trong thư tịch giảng thuật rằng Kiếm Linh, Kiếm Hồn, Kiếm Phách là bởi vì tại trong kiếm ở lại lâu, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa mà thành, chỉ có thể làm cho trong thế kiếm mạnh hơn cực hạn một chút. Mà Kiếm Hồn do hắn ngưng tụ, tựa như một thanh vũ khí. Có thể nói hắn đem kiếm hồn thu nhập vào trong cơ thể, cần thì hắn lại rót vào trong kiếm, trong chớp mắt từ một thanh kiếm sắt bình thường hóa thành thần binh.
Kiếm Hồn gần như là một loại biểu thị hình tượng, nếu có một ngày thật sự ngưng tụ được Kiếm Hồn, chính mình sẽ có một lực lượng vô cùng thần bí. Công dụng trực tiếp nhất của Tiên Thiên thiên phú hẳn là kiếm thế!
Kiếm Hồn của mình, đối với người sử kiếm có một loại tiên thiên áp bách. Giống như bộ tộc Cự Long đã tuyệt tích hậu thế lâu rồi, đối với bất cứ loại ma thú nào, đều có một loại uy hiếp kinh khủng. Ở trước mặt long uy, mạnh như cửu giai ma thú siêu cấp đấy, cũng run sợ thần phục, không dám sinh ra bất cứ ý niệm phản kháng gì trong đầu.
Kiếm thế cũng giống như vậy!
Ở dưới loại kiếm thế này áp bách, kiếm giả đừng nói là phản kháng, có một ít ngay đến kiếm cũng đừng mơ tưởng rút ra. Cho dù là cường giả có thực lực tương đương với hắn, cũng bị ảnh hưởng bởi kiếm thế, thực lực giảm mạnh. Đối với cường giả lĩnh ngộ càng sâu về kiếm đạo, lại càng bị kiếm thế áp chế mãnh liệt.
Có thể nói, một ngày hắn ngưng tụ thành Kiếm Hồn, chỉ cần bằng vào kiếm thế, cũng đã có thể làm cho hắn không ngần ngại bất cứ khiêu chiến của Kiếm Sư cùng giai nào!
Chẳng qua, bởi vì Kiếm Hồn cường đại, nên ngưng tụ lên cũng cũng không khó. Trong đó cơ bản nhất là một điểm thông linh! Lấy máu huyết chính mình, tâm thần dẫn lối, đem dẫn vào trong một thân kiếm, sau đó lấy Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí rửa qua, mang theo thể nghiệm nhân gian hỉ, nộ, ai, nhạc, những nhân tình nhân tính này, từ đó sinh ra linh trí.
Sau khi sinh ra linh trí, mới chỉ là hình thái bắt đầu của Kiếm Hồn, giống như trẻ con mới sinh, vô cùng yếu đuối, bất luận công kích gì đều có khả năng đem nó hồn phi phách tán. Lúc này, lấy tâm thần chính bản thân làm thực phẩm, nuôi nấng Kiếm Hồn, làm nó chậm rãi lớn mạnh. Khi mà không cần ngoại lực vẫn tự mình xuất nhập kiếm thể cũng là lúc ngưng tụ thành công.
- Trong lúc Kiếm Hồn mới thành lập, không thể bị bất cứ một chấn động gì. Bởi vậy không thể đơn giản lấy một cây kiếm phổ thông mà thông linh. Bằng không, không cẩn thận bị cái gì công kích đem kiếm đánh nát, chẳng phải một phen công sức chảy ra biển Đông?
Nghĩ vậy, Lăng Vân kết thúc một tháng tu luyện, ly khai rừng rậm. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Hắn dự định đầu tiên đi chứng thực một chút chức nghiệp đẳng cấp, sau đó đến thần điện lĩnh thưởng khi thăng chức. Nếu có đủ công huân có thể đổi một thanh bảo kiếm cấp bậc truyền kì, thực sự không thể tốt hơn.
Chẳng qua, khi hắn ra khỏi rừng rậm, tiếp xúc với người mới biết được, Đức Chí đế quốc để tìm kiếm hung thủ sát hại Trảm Nham Kiếm Sư, đã hưng binh thảo phạt, đánh vào Tử Vân đế quốc. Đến nay đã tới lúc nguy cấp, đem Tử Vân đế đô bao vây!
Tử Vân đế quốc miễn cưỡng làm được, thế nhưng so với Đức Chí đế quốc còn xa xa thiếu. Bởi vì trong lúc binh sĩ bọn họ bắt đầu có hai, ba cấp thì binh sĩ đối phương thực lực đã ở ba, bốn cấp.
Chênh lệch một cấp bậc, khiến chiến dịch tiền tuyến của Tử Vân đế quốc binh bại như núi, không được mười ngày, đã bị địch quân đánh sâu vào, sợ là không đến nửa tháng, có thể vây khốn đến thủ đô của Tử Vân đế quốc.
Tử Vân đế quốc hoàng đế bệ hạ lòng nóng như lửa đốt, vội vã mời họp thân tín đại thần thương nghị công việc cự địch. Những người thân tín này không ngoài tể tướng đế quốc, La Mạn, Lạc Hà Kiếm Sư cao thủ, còn có Lâm gia tộc trưởng Lâm Dương. Ở đây trong lòng mọi người đều rõ ràng, lần này Tử Vân đế quốc bọn họ then chốt có thể hay không chuyển biến được nguy cơ, chính là ở vị Lâm gia tộc trưởng này.
Tử Hạo chờ mọi người thương nghị một lúc lâu mới nghĩ ra một biện pháp, cuối cùng nói:
- Lâm Dương hầu tước, sứ giả của quý gia tộc còn chưa tới sao?
Lâm Dương biết Tử Vân đế quốc vì bảo toàn gia tộc của mình mới đắc tội đến Đức Chí đế quốc cường đại, tuy rằng biết bọn họ nhìn trúng chính là Lâm Gia ở phía sau mình, nhưng trong lòng cũng vô cùng cảm kích. Nghe Tử Hạo bệ hạ hỏi, hắn lập tức cung kính nói:
- Hồi bẩm bệ hạ, gia tộc sứ giả đã xuất phát. Chẳng qua bởi đường xá có chút xa xôi, sợ là còn phải mấy ngày nữa mới có thể chạy tới.
Tử Hạo trong lòng thở dài một hơi.
Hải Sâm đế quốc và Tử Vân đế quốc có xa lắm không? Cự ly căn bản là không phải nho nhỏ tam cấp văn minh có khả năng tưởng tượng. Lấy lực lượng kĩ thuật của tam cấp văn minh bọn họ, nếu muốn chạy tới Hải Sâm đế quốc, sợ là tròn mười năm. Mười năm lộ trình, Hải Sâm đế quốc Lâm gia người ta chỉ cần hơn mười ngày... Từ phương diện này là có thể nhìn ra chênh lệch của tam cấp văn minh và lục cấp văn minh to lớn chừng nào a.
Chờ thêm một ngày đêm lại không biết có thêm bao nhiêu con dân Tử Vân đế quốc bị binh sĩ của Đức Chi đế quốc tàn sát. Hơn nữa lấy binh lực hiện nay của Tử Vân đế quốc, vài ngày sau, sợ rằng quân đội Đức Chí đế quốc sẽ giết tới đế đô mất.
La Mạn Kiếm Sư lo cho an nguy của con dân đế quốc, phải uyển chuyển nói:
- Lâm Dương hầu tước, không biết có thể hay không thúc giục sứ giả quý gia tộc một phen? Để cho bọn họ cố gắng tăng tốc? Tranh thủ trong vòng ba ngày chạy tới?
- Cái này... nhất mạch của Lâm Dương bọn họ tuy rằng xuất hiện một Kiếm Sư mười tám tuổi, trong gia tộc đích thực là được coi trọng một điểm, nhưng dù sao điểm này còn chưa được sứ giả của gia tộc xác nhận, tộc trưởng cũng không cho hắn quyền lợi gì. Bằng vào hắn, một Lâm gia tộc trưởng hầu như bị loại bỏ mà thúc giục sứ giả đại nhân tôn quý của gia tộc, sợ rằng sẽ khiến sứ giả phiền lòng...
La Mạn Kiếm Sư hiển nhiên minh bạch điểm này, thấy Lâm Dương mặt lộ vẻ khó xử, không khỏi thần tình ảm đạm xuống.
Nhưng thật ra Tử Hạo bệ hạ bỗng nhớ tới cái gì đó, bỗng nhiên nói:
- Trảm Nham Kiếm Sư chính là một lão Kiếm Sư nhị giai, thực lực chỉ sợ nhị giai Kiếm Sư của mười nước xung quanh cũng khó tìm đối thủ. Lâm Thành nếu có thể chém giết hắn, tất nhiên đã có được thực lực nhị giai. Nếu như quý gia tộc biết được Lâm Thành các hạ thực lực ở mười tám tuổi đã đạt được nhị giai, sự coi trọng tất nhiên tăng mạnh một cấp. Đến lúc đó không cần Lâm Dương hầu tước đốc thúc, gia tộc biết các ngươi hiện tại gặp nạn, tất nhiên sẽ hạ mệnh lệnh cho sứ giả tăng tốc nhanh hơn.
La Mạn Kiếm Sư vừa nghe, lập tức kiên quyết nói:
- Ta tại lúc Lâm Thành các hạ khảo hạch Kiếm Sư huy chương thì đã nhận thấy được thực lực của hắn không chỉ là ở nhất giai Kiếm Sư đơn giản như vậy. Hắn tiện tay bắn ra ba đạo kiếm khí, uy lực mỗi đạo đều không kém hơn đấu khí trảm của Kiếm Sư. Lúc đó ta đã hoài nghi, Lâm Thành các hạ có đúng hay không đã có thực lực của nhị giai, hiện tại kết hợp với tin tức hắn giết chết Trảm Nham Kiếm Sư... Sợ rằng Lâm Thành các hạ chân chính đạt được trình độ nhị giai Kiếm Sư.
Nếu như nói mười tám tuổi đạt được nhất giai Kiếm Sư đã là thiên tài trong thiên tài, như vậy thì mười tám tuổi đạt được nhị giai Kiếm Sư đã có thể sử dụng kinh tài tuyệt thế để hình dung. Tin tưởng rằng cho dù mạnh như lục cấp văn minh đệ nhất gia tộc Lâm gia khi biết được tin tức này, cũng sẽ nhịn không được tới bằng tốc độ nhanh nhất rồi!
Lâm Dương tuy rằng vì thành tích kinh khủng của nhi tử mình cảm thấy kinh hỉ, nhưng trong lòng cũng có chút không xác định:
- Lâm Thành hắn dù sao còn không có thu được nhị giai Kiếm Sư chức nghiệp chứng thực, vạn nhất hắn không có thực lực của nhị giai Kiếm Sư, chúng ta không phải là lừa dối sứ giả gia tộc sao...
- Lâm Dương bá tước quá lo lắng rồi, chúng ta không nhất định phải nói thật rõ ràng. Chỉ cần nói cho quý gia tộc sứ giả, cường điệu giảng thuật chuyện hắn đánh chết một vị nhị giai Kiếm Sư, cho sứ giả quý gia tộc tự nghĩ ra đi.
Tử Vân đế quốc cuối cùng là vì gia tộc mình mới dẫn tới loại tình trạng này. Hơn nữa lúc này hắn cùng với Tử Vân đế quốc đã ở cùng một thuyền, bọn họ tất nhiên phải đối mặt với tính đả kích hủy diệt mang đến từ Đức Chí đế quốc. Bởi vậy Lâm Dương gật đầu nói:
- Ta sẽ cùng gia tộc liên hệ, đem chuyện phát sinh nói cho bọn họ.
...
Lăng Vân ở trong rừng rậm thanh tu, liền tu luyện tròn một tháng.
Một tháng trôi qua, Tiên Thiên đại thừa cảnh giới của hắn cuối cùng cũng vững chắc, tuy rằng còn không đến mức bị vây tại Tiên Thiên đại thừa đỉnh phong như kiếp trước, nhưng muốn đạt đến cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Trong một tháng này, hắn cuối cùng cũng nhớ lại được tất cả về phương pháp ngưng tụ Kiếm Hồn.
Kiếm Hồn, nếu như xét về danh tự, tức linh hồn của kiếm, tức hồn phách của kiếm!
Là giống như trong thư tịch giảng thuật kiếm tiên hữu linh, thần khí nhận chủ. Duy nhất có điều khác biệt chính là trong thư tịch giảng thuật rằng Kiếm Linh, Kiếm Hồn, Kiếm Phách là bởi vì tại trong kiếm ở lại lâu, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa mà thành, chỉ có thể làm cho trong thế kiếm mạnh hơn cực hạn một chút. Mà Kiếm Hồn do hắn ngưng tụ, tựa như một thanh vũ khí. Có thể nói hắn đem kiếm hồn thu nhập vào trong cơ thể, cần thì hắn lại rót vào trong kiếm, trong chớp mắt từ một thanh kiếm sắt bình thường hóa thành thần binh.
Kiếm Hồn gần như là một loại biểu thị hình tượng, nếu có một ngày thật sự ngưng tụ được Kiếm Hồn, chính mình sẽ có một lực lượng vô cùng thần bí. Công dụng trực tiếp nhất của Tiên Thiên thiên phú hẳn là kiếm thế!
Kiếm Hồn của mình, đối với người sử kiếm có một loại tiên thiên áp bách. Giống như bộ tộc Cự Long đã tuyệt tích hậu thế lâu rồi, đối với bất cứ loại ma thú nào, đều có một loại uy hiếp kinh khủng. Ở trước mặt long uy, mạnh như cửu giai ma thú siêu cấp đấy, cũng run sợ thần phục, không dám sinh ra bất cứ ý niệm phản kháng gì trong đầu.
Kiếm thế cũng giống như vậy!
Ở dưới loại kiếm thế này áp bách, kiếm giả đừng nói là phản kháng, có một ít ngay đến kiếm cũng đừng mơ tưởng rút ra. Cho dù là cường giả có thực lực tương đương với hắn, cũng bị ảnh hưởng bởi kiếm thế, thực lực giảm mạnh. Đối với cường giả lĩnh ngộ càng sâu về kiếm đạo, lại càng bị kiếm thế áp chế mãnh liệt.
Có thể nói, một ngày hắn ngưng tụ thành Kiếm Hồn, chỉ cần bằng vào kiếm thế, cũng đã có thể làm cho hắn không ngần ngại bất cứ khiêu chiến của Kiếm Sư cùng giai nào!
Chẳng qua, bởi vì Kiếm Hồn cường đại, nên ngưng tụ lên cũng cũng không khó. Trong đó cơ bản nhất là một điểm thông linh! Lấy máu huyết chính mình, tâm thần dẫn lối, đem dẫn vào trong một thân kiếm, sau đó lấy Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí rửa qua, mang theo thể nghiệm nhân gian hỉ, nộ, ai, nhạc, những nhân tình nhân tính này, từ đó sinh ra linh trí.
Sau khi sinh ra linh trí, mới chỉ là hình thái bắt đầu của Kiếm Hồn, giống như trẻ con mới sinh, vô cùng yếu đuối, bất luận công kích gì đều có khả năng đem nó hồn phi phách tán. Lúc này, lấy tâm thần chính bản thân làm thực phẩm, nuôi nấng Kiếm Hồn, làm nó chậm rãi lớn mạnh. Khi mà không cần ngoại lực vẫn tự mình xuất nhập kiếm thể cũng là lúc ngưng tụ thành công.
- Trong lúc Kiếm Hồn mới thành lập, không thể bị bất cứ một chấn động gì. Bởi vậy không thể đơn giản lấy một cây kiếm phổ thông mà thông linh. Bằng không, không cẩn thận bị cái gì công kích đem kiếm đánh nát, chẳng phải một phen công sức chảy ra biển Đông?
Nghĩ vậy, Lăng Vân kết thúc một tháng tu luyện, ly khai rừng rậm. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Hắn dự định đầu tiên đi chứng thực một chút chức nghiệp đẳng cấp, sau đó đến thần điện lĩnh thưởng khi thăng chức. Nếu có đủ công huân có thể đổi một thanh bảo kiếm cấp bậc truyền kì, thực sự không thể tốt hơn.
Chẳng qua, khi hắn ra khỏi rừng rậm, tiếp xúc với người mới biết được, Đức Chí đế quốc để tìm kiếm hung thủ sát hại Trảm Nham Kiếm Sư, đã hưng binh thảo phạt, đánh vào Tử Vân đế quốc. Đến nay đã tới lúc nguy cấp, đem Tử Vân đế đô bao vây!
Bình luận facebook