Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 619
Lục Thất dẫn quân rời khỏi Hội Châu, qua Lục Bàn Sơn tới Nguyên Châu, lại không dừng lại qua Nguyên Châu vào Khánh Châu, đón Kỷ Vương ở huyện Hoa Trì của Khánh Châu, có thể nói hành trình của Kỷ Vương cũng không chậm.
Trước khi nghênh đón, đã có thám báo dẫn đường, vì thế gặp mặt không hề bất ngờ, còn xe của thập tứ tiểu thư tiến vào Khánh Châu là do hai trăm kỵ binh hộ ly đại đội, đan xen với Kỷ Vương.
Theo nội quy quân đội của Chu Quốc, hai trăm kỵ binh là một doanh, năm trăm bộ binh là một doanh, bố trí Chỉ huy sứ làm chủ tướng, trên thực tế kỵ doanh không chỉ là hai trăm kỵ binh, cũng có sự hiện hữu của kỵ doanh phụ binh, kỵ doanh phụ binh thường có một trăm người, chịu trách nhiệm chăm sóc chiến mã và thay thế kỵ binh, có kỵ binh không dễ, mà bảo dưỡng kỵ binh cũng không dễ, cần tiêu hao chu cấp rất lớn.
Gặp mặt, Lục Thất và Thạch Trung Phi bái kiến Kỷ Vương, Kỷ Vương vẻ mặt rất sung sướng, nhưng lại trách móc:
- Thiên Phong, ngươi không nên tới chỗ xa thế này, chức trách của ngươi là phòng ngự ở Hội Châu.
- Thần lo lắng an nguy của điện hạ, an nguy của điện hạ thực là quan hệ tới phòng ngự của Hội Châu, ở Hội Châu đã có Lý Tướng quân, nhất thời sẽ không bị quân Hạ đột phá.
Lục Thất trả lời.
- Tốt, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.
Kỷ Vương rất hiểu, biết không nên kéo dài xã giao.
Sau khi hộ tống Kỷ Vương thuận lới tới Hội Châu, Lục Thất lập tức giao quyền sở hữu tài sải và kho chứa, đồng thời tập trung tất cả tướng soái từ Chỉ huy sứ trở lên, chính thức bái kiến Tuyên Phủ Sứ Kỷ Vương, từ nay về sau Kỷ Vương cai quản quân nhu quân lương của quân lực và quyền lực khao thưởng, cũng có quyền điều quân.
Kỷ Vương tới Hội Châu được ba ngày, Hạ Quốc phát binh mười lăm vạn từ phía Linh Châu tới bờ đông sông Thanh Thủy, bắt đầu vồ tới Hội Châu một cách điên cuồng, Lục Thất cũng phát hai vạn binh tới sông Thanh Thủy, bố trí năm vạn quân ở hai bờ sông Thanh Thủy, ngăn chặn quân Hạ phản công.
Sông Thanh Thủy là một nhánh sông rất lớn của Hoàng Hà, mặc dù không rộng lớn bằng Hoàng Hà, nhưng khí hậu đã là mùa hạ, khiến cho sông Thanh Thủy bắt nguồn từ Lục Bàn Sơn có mặt nước rất rộng, cũng là sóng lớn cuồn cuộn.
Quân Hạ đã triển khai tiến công lội nước ở năm vùng nước chậm, năm vạn quân Chu của Hội Châu cũng ứng đối chia làm năm quân ngăn chặn, dòng nước khiến cho quân Hạ hành động không nhanh nhẹn trong nước, bị quân Chu ở bờ tây dùng cung tiễn bắn chết hết đám này đến đám khác, nhưng quân Hạ quá nhiều, cũng có lượng lớn vượt qua được sông Thanh Thuỷ, lên bờ liều chết ác chiến với quân Chu.
Lục Thất đích thân ra trận, dùng quân đao điên cuồng chém vào quân Hạ leo lên bờ, Kỷ Vương cũng tự mình tới sông Thanh Thuỷ xem cuộc chiến, khí thế lòng quân Chu Quốc hung hãn dâng trào, ai nấy đều dũng mãnh liều chết, Thạch Trung Phi cũng tự mình ra trận, đại thương trong tay dũng mãnh giết địch, bằng dũng khí của mình chiếm được sự sùng kính chân chính.
Ở bờ tây của sông Thanh Thuỷ, trong tiếng gào giết, máu tanh thành mảng, xác chết chất đống khắp nơi, sông Thanh Thuỷ cũng biến thành dòng sông máu, nước sông sôi trào sắc máu, mang đi vô số xác chết trôi sông, chỉ một cuộc chiến, quân Hạ đã tổn hao hơn ba vạn quân, quân Chu cũng thương vong khoảng bảy ngàn quân.
Sau cuộc chiến, Kỷ Vương chịu đựng nỗi hoảng sợ muốn ói, đích thân đi thăm hỏi các tướng sĩ, hơn nữa đáp lại lời mời của Lục Thất, ra quân lệnh điều đi nhiều cung tiễn để trợ giúp, đồng thời mệnh lệnh quân lực Nguyên Châu và Duyên Châu bày ra trạng thái đánh nghi binh Linh Châu.
Thạch Trung Phi bị thương, cánh tay trái bị chém thương, đùi phải trúng hai mũi tên, lông mày trái trên mặt bị xước một đao, để lại vết thương hai tấc sâu tới mức có thể nhìn thấy xương, sẹo là không tránh khỏi, Lục Thất toàn thân máu me nhìn Thạch Trung Phi, không nói gì cả, chỉ giơ tay vỗ vào vai phải của Thạch Trung Phi rồi đi, chỉ là cái vỗ vai nhưng Thạch Trung Phi lại cười ngây ngô hưng phấn không thôi.
*****
Hai trăm kỵ binh hộ tống thập tứ tiểu thư tới phủ Khai Phong, bởi vì là xe kiệu chở nặng nên tốc độ cũng chỉ tương đương với bộ binh, khi vào thành vì là gia quyến của phủ Định Quốc Công nên khi vào thành đăng ký một chút là được.
Thập tứ tiểu thư trước tiên tới Thanh Phong Cư trong thành, tìm được ông chủ Dương Hồng, giao bức thư của Lục Thất cho Dương Hồng, Dương Hồng đọc thư, trong thư Lục Thất dặn dò có chuyển một số tài sản để đặt ở Thanh Phong Cư, sau đó xin Dương Hồng giúp đỡ Công chúa, mua một toà nhà ở thành ngoài làm Hầu phủ Tây Tấn, phải to một chút, có thể chứa được hai trăm kỵ binh, sau đó chuyển những của cải này tới Hầu phủ tây Tấn cất giấu.
Dương Hồng nhìn là hiểu ra, tìm một nhà kho kín đáo ở Thanh Phong Cư, sau đó bảo đám kỵ binh vận chuyển đồ trong xe, kết quả kỵ binh chuyển vào năm chiếc hòm, Dương Hồng nhìn điệu bộ có vẻ trầy trật của kỵ binh, không khỏi lẩm bẩm trong lòng, đoán nặng như thế lẽ nào đựng vàng, của cải đương nhiên không thể là sắt.
Ngày hôm sau, thập tứ tiểu thư và mẫu thân vào cung cầu kiến Hương Hà và Vũ Vi Công chúa, đương nhiên, chủ yếu là gặp Hương Hà Công chúa, cầu kiến Vũ Vi Công chúa là vì Lục Thất cũng chuẩn bị lễ vật cho Vũ Vi Công chúa, xin thập tứ tiểu thư có thể bí mật chuyển cho, thập tứ tiểu thư rất kinh ngạc trước hành vi của Lục Thất, Lục Thất giải thích chỉ là tri âm với Vũ Vi Công chúa, bởi vì Vũ Vi Công chúa từng tặng hắn cầm phổ, hắn không nên lạnh nhạt.
Thập tứ tiểu thư đương nhiên là tới gặp Vũ Vi Công chúa trước, Công chúa của Chu Quốc trước khi xuất giá thì không có danh hiệu, ở cùng với mẫu phi, đương nhiên, Công chúa chỉ là chỉ ở gần chỗ Mẫu phi mà thôi, cũng có thêu các riêng, Vũ Vi Công chúa từng lấy chồng, từng được phong làm Trịnh Quốc Công chúa, sau này chồng mất trở về hoàng cung, danh hiệu Trịnh Quốc Công chúa cũng biến mất, trả lại tên cũ là Vũ Vi.
Mẫu thân của thập tứ tiểu thư là tam phẩm cáo mệnh, vì thế có tư cách để gặp các Hậu phi của Hoàng đế, phu nhân của đại thân thân thiết với hậu phi Hoàng đế đa phần là vì lý do chính trị, nếu không phu nhân của đại thần cũng không múôn vào cung.
Tới Tĩnh Di viện nơi Vũ Vi Công chúa sống, bái kiến mẫu thân của Vũ Vi Công chúa là Tĩnh Quý nhân, Tĩnh Qúy nhân có địa vị không cao ở trong hoàng cung, là người phụ nữ xinh đẹp hơn bốn mươi tuổi, luôn thích yên tĩnh không tranh giành, đương nhiên, muốn tranh cũng không được.
Tĩnh Quý nhân rất bất ngờ trước việc yết kiến của phu nhân phủ Định Quốc Công, sau khi gặp mặt liền gọi Vũ Vi Công chúa tới, thập tứ tiểu thư dâng lên lễ vật mà Lục Thật nhờ chuyển, một đôi vòng ngọc màu mỡ dê, phẩm tướng của vòng ngọc đó đã được mẫu thân của thập tứ tiểu thư đánh giá, giá trị mười ngàn quan tiền.
Vũ Vi Công chúa cầm vòng ngọc lặng im không nói, Tĩnh Quý nhân kinh ngạc, đương nhiên hỏi thập tứ tiểu thư rất nhiều, thập tứ tiểu thư đáp lại thành thực, nói Lục Thất lập công ở Thạch Châu, cũng kể những chuyện xảy ra ở Nguyên Châu,
Nói hồi lâu, thập tứ tiểu thư và mẫu thân cáo từ, tới gặp Hương Hà Công chúa, người vừa đi, Tĩnh Quý nhân lo lắng nói:
- Vũ Vi, Lục Thiên Phong được ban hôn cho Hương Hà, con thân là tỷ tỷ đi tranh, hậu quả sẽ không tốt đâu.
Vũ Vi Công chúa buồn bã lắc đầu, khẽ nói:
- Mẹ, là phụ hoàng bảo con gái đi tranh giành.
- Cái gì?
Tĩnh Quý nhân kinh ngạc thất thanh.
…………..
Thập tứ tiểu thư cùng mẫu thân tới Tiêu Tương các, yết kiến Tương phi nương nương, Tương phi nương nương là một mỹ thân thanh lệ hơn ba mươi tuổi, nhìn thoáng qua xinh đẹp trẻ trung như mới hai mươi tuổi đầu, nghe nói rất được lòng Chu Hoàng đế.
Tương Phi tỏ nét mặt vui vẻ khi mẹ con thập tứ tiểu thư tới, nhưng nghe nói tới vì Lục Thiên Phong, khuôn mặt bà lập tức lãnh đạm, Hương Hà Công chúa ở bên có chút khó xử, bày tỏ lời cảm ơn và nhận lễ mật mà thập tứ tiểu thư chuyển hộ, lễ vật Lục Thất tặng cho Hương Hà Công chúa là một cây trâm cài tóc ngọc tím, cùng một con dấu.
Thập tứ tiểu thư chuyển lời của Lục Thất, nói con dấu có thể sử dụng tài sản của Thanh Phong Cư, để Hà Hương Công chúa đi mua nhà cửa, chính thức xây dựng Hầu phủ Tây Tấn.
Tương phi cũng giống như Tĩnh Quý nhân, hỏi một hồi, thập tứ tiểu thư trả lời từng cái một, không ngờ khi cáo từ, Tương phi bỗng lấy lại con dấu trong tay Hương Hà Công chúa, bảo thị nữ giao trả cho thập tứ tiểu thư.
- Hương Hà còn trẻ, không hiểu chuyện bên ngoài, con dấu này đưa tới viện Tĩnh Di, bảo Vũ Vi thay Hà Hương xử lý.
Tương phi căn dặn.
Thập tứ tiểu thư ngạc nhiên, mẫu thân của nàng cung kính đáp:
- Vâng, thần phụ lĩnh mệnh.
Mẹ con thập tứ tiểu thư rời đi, Tương phi mới quay đầu dịu dàng nói:
- Hương Hà, mẹ là muốn tốt cho con, chưa xuất giá đã đi quản chuyện của nhà chồng, sẽ khiến mọi người chỉ trích.
Hương Hà Công chúa ngượng ngùng gật đầu, cáo từ mà hoàn toàn không biết ẩn tình, cầm cây trâm cài ngọc tím quay về thêu các của mình.
- Mẹ, Tương phi nương nương có ý gì nhỉ?
Ra khỏi Tiêu Tương các, thập tứ tiểu thư mới khẽ hỏi.
- Không cần nghĩ nhiều như thế, chúng ta chỉ là truyền lời thôi.
Mẫu thân của thập tứ tiểu thư cười nhạt đáp.
Hai mẹ con lại đã trở về viện Tĩnh Di, truyền đạt lời căn dặn của Tương phi nương nương, sau đó dâng lên con dấu và cáo từ.
Trước khi nghênh đón, đã có thám báo dẫn đường, vì thế gặp mặt không hề bất ngờ, còn xe của thập tứ tiểu thư tiến vào Khánh Châu là do hai trăm kỵ binh hộ ly đại đội, đan xen với Kỷ Vương.
Theo nội quy quân đội của Chu Quốc, hai trăm kỵ binh là một doanh, năm trăm bộ binh là một doanh, bố trí Chỉ huy sứ làm chủ tướng, trên thực tế kỵ doanh không chỉ là hai trăm kỵ binh, cũng có sự hiện hữu của kỵ doanh phụ binh, kỵ doanh phụ binh thường có một trăm người, chịu trách nhiệm chăm sóc chiến mã và thay thế kỵ binh, có kỵ binh không dễ, mà bảo dưỡng kỵ binh cũng không dễ, cần tiêu hao chu cấp rất lớn.
Gặp mặt, Lục Thất và Thạch Trung Phi bái kiến Kỷ Vương, Kỷ Vương vẻ mặt rất sung sướng, nhưng lại trách móc:
- Thiên Phong, ngươi không nên tới chỗ xa thế này, chức trách của ngươi là phòng ngự ở Hội Châu.
- Thần lo lắng an nguy của điện hạ, an nguy của điện hạ thực là quan hệ tới phòng ngự của Hội Châu, ở Hội Châu đã có Lý Tướng quân, nhất thời sẽ không bị quân Hạ đột phá.
Lục Thất trả lời.
- Tốt, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.
Kỷ Vương rất hiểu, biết không nên kéo dài xã giao.
Sau khi hộ tống Kỷ Vương thuận lới tới Hội Châu, Lục Thất lập tức giao quyền sở hữu tài sải và kho chứa, đồng thời tập trung tất cả tướng soái từ Chỉ huy sứ trở lên, chính thức bái kiến Tuyên Phủ Sứ Kỷ Vương, từ nay về sau Kỷ Vương cai quản quân nhu quân lương của quân lực và quyền lực khao thưởng, cũng có quyền điều quân.
Kỷ Vương tới Hội Châu được ba ngày, Hạ Quốc phát binh mười lăm vạn từ phía Linh Châu tới bờ đông sông Thanh Thủy, bắt đầu vồ tới Hội Châu một cách điên cuồng, Lục Thất cũng phát hai vạn binh tới sông Thanh Thủy, bố trí năm vạn quân ở hai bờ sông Thanh Thủy, ngăn chặn quân Hạ phản công.
Sông Thanh Thủy là một nhánh sông rất lớn của Hoàng Hà, mặc dù không rộng lớn bằng Hoàng Hà, nhưng khí hậu đã là mùa hạ, khiến cho sông Thanh Thủy bắt nguồn từ Lục Bàn Sơn có mặt nước rất rộng, cũng là sóng lớn cuồn cuộn.
Quân Hạ đã triển khai tiến công lội nước ở năm vùng nước chậm, năm vạn quân Chu của Hội Châu cũng ứng đối chia làm năm quân ngăn chặn, dòng nước khiến cho quân Hạ hành động không nhanh nhẹn trong nước, bị quân Chu ở bờ tây dùng cung tiễn bắn chết hết đám này đến đám khác, nhưng quân Hạ quá nhiều, cũng có lượng lớn vượt qua được sông Thanh Thuỷ, lên bờ liều chết ác chiến với quân Chu.
Lục Thất đích thân ra trận, dùng quân đao điên cuồng chém vào quân Hạ leo lên bờ, Kỷ Vương cũng tự mình tới sông Thanh Thuỷ xem cuộc chiến, khí thế lòng quân Chu Quốc hung hãn dâng trào, ai nấy đều dũng mãnh liều chết, Thạch Trung Phi cũng tự mình ra trận, đại thương trong tay dũng mãnh giết địch, bằng dũng khí của mình chiếm được sự sùng kính chân chính.
Ở bờ tây của sông Thanh Thuỷ, trong tiếng gào giết, máu tanh thành mảng, xác chết chất đống khắp nơi, sông Thanh Thuỷ cũng biến thành dòng sông máu, nước sông sôi trào sắc máu, mang đi vô số xác chết trôi sông, chỉ một cuộc chiến, quân Hạ đã tổn hao hơn ba vạn quân, quân Chu cũng thương vong khoảng bảy ngàn quân.
Sau cuộc chiến, Kỷ Vương chịu đựng nỗi hoảng sợ muốn ói, đích thân đi thăm hỏi các tướng sĩ, hơn nữa đáp lại lời mời của Lục Thất, ra quân lệnh điều đi nhiều cung tiễn để trợ giúp, đồng thời mệnh lệnh quân lực Nguyên Châu và Duyên Châu bày ra trạng thái đánh nghi binh Linh Châu.
Thạch Trung Phi bị thương, cánh tay trái bị chém thương, đùi phải trúng hai mũi tên, lông mày trái trên mặt bị xước một đao, để lại vết thương hai tấc sâu tới mức có thể nhìn thấy xương, sẹo là không tránh khỏi, Lục Thất toàn thân máu me nhìn Thạch Trung Phi, không nói gì cả, chỉ giơ tay vỗ vào vai phải của Thạch Trung Phi rồi đi, chỉ là cái vỗ vai nhưng Thạch Trung Phi lại cười ngây ngô hưng phấn không thôi.
*****
Hai trăm kỵ binh hộ tống thập tứ tiểu thư tới phủ Khai Phong, bởi vì là xe kiệu chở nặng nên tốc độ cũng chỉ tương đương với bộ binh, khi vào thành vì là gia quyến của phủ Định Quốc Công nên khi vào thành đăng ký một chút là được.
Thập tứ tiểu thư trước tiên tới Thanh Phong Cư trong thành, tìm được ông chủ Dương Hồng, giao bức thư của Lục Thất cho Dương Hồng, Dương Hồng đọc thư, trong thư Lục Thất dặn dò có chuyển một số tài sản để đặt ở Thanh Phong Cư, sau đó xin Dương Hồng giúp đỡ Công chúa, mua một toà nhà ở thành ngoài làm Hầu phủ Tây Tấn, phải to một chút, có thể chứa được hai trăm kỵ binh, sau đó chuyển những của cải này tới Hầu phủ tây Tấn cất giấu.
Dương Hồng nhìn là hiểu ra, tìm một nhà kho kín đáo ở Thanh Phong Cư, sau đó bảo đám kỵ binh vận chuyển đồ trong xe, kết quả kỵ binh chuyển vào năm chiếc hòm, Dương Hồng nhìn điệu bộ có vẻ trầy trật của kỵ binh, không khỏi lẩm bẩm trong lòng, đoán nặng như thế lẽ nào đựng vàng, của cải đương nhiên không thể là sắt.
Ngày hôm sau, thập tứ tiểu thư và mẫu thân vào cung cầu kiến Hương Hà và Vũ Vi Công chúa, đương nhiên, chủ yếu là gặp Hương Hà Công chúa, cầu kiến Vũ Vi Công chúa là vì Lục Thất cũng chuẩn bị lễ vật cho Vũ Vi Công chúa, xin thập tứ tiểu thư có thể bí mật chuyển cho, thập tứ tiểu thư rất kinh ngạc trước hành vi của Lục Thất, Lục Thất giải thích chỉ là tri âm với Vũ Vi Công chúa, bởi vì Vũ Vi Công chúa từng tặng hắn cầm phổ, hắn không nên lạnh nhạt.
Thập tứ tiểu thư đương nhiên là tới gặp Vũ Vi Công chúa trước, Công chúa của Chu Quốc trước khi xuất giá thì không có danh hiệu, ở cùng với mẫu phi, đương nhiên, Công chúa chỉ là chỉ ở gần chỗ Mẫu phi mà thôi, cũng có thêu các riêng, Vũ Vi Công chúa từng lấy chồng, từng được phong làm Trịnh Quốc Công chúa, sau này chồng mất trở về hoàng cung, danh hiệu Trịnh Quốc Công chúa cũng biến mất, trả lại tên cũ là Vũ Vi.
Mẫu thân của thập tứ tiểu thư là tam phẩm cáo mệnh, vì thế có tư cách để gặp các Hậu phi của Hoàng đế, phu nhân của đại thân thân thiết với hậu phi Hoàng đế đa phần là vì lý do chính trị, nếu không phu nhân của đại thần cũng không múôn vào cung.
Tới Tĩnh Di viện nơi Vũ Vi Công chúa sống, bái kiến mẫu thân của Vũ Vi Công chúa là Tĩnh Quý nhân, Tĩnh Qúy nhân có địa vị không cao ở trong hoàng cung, là người phụ nữ xinh đẹp hơn bốn mươi tuổi, luôn thích yên tĩnh không tranh giành, đương nhiên, muốn tranh cũng không được.
Tĩnh Quý nhân rất bất ngờ trước việc yết kiến của phu nhân phủ Định Quốc Công, sau khi gặp mặt liền gọi Vũ Vi Công chúa tới, thập tứ tiểu thư dâng lên lễ vật mà Lục Thật nhờ chuyển, một đôi vòng ngọc màu mỡ dê, phẩm tướng của vòng ngọc đó đã được mẫu thân của thập tứ tiểu thư đánh giá, giá trị mười ngàn quan tiền.
Vũ Vi Công chúa cầm vòng ngọc lặng im không nói, Tĩnh Quý nhân kinh ngạc, đương nhiên hỏi thập tứ tiểu thư rất nhiều, thập tứ tiểu thư đáp lại thành thực, nói Lục Thất lập công ở Thạch Châu, cũng kể những chuyện xảy ra ở Nguyên Châu,
Nói hồi lâu, thập tứ tiểu thư và mẫu thân cáo từ, tới gặp Hương Hà Công chúa, người vừa đi, Tĩnh Quý nhân lo lắng nói:
- Vũ Vi, Lục Thiên Phong được ban hôn cho Hương Hà, con thân là tỷ tỷ đi tranh, hậu quả sẽ không tốt đâu.
Vũ Vi Công chúa buồn bã lắc đầu, khẽ nói:
- Mẹ, là phụ hoàng bảo con gái đi tranh giành.
- Cái gì?
Tĩnh Quý nhân kinh ngạc thất thanh.
…………..
Thập tứ tiểu thư cùng mẫu thân tới Tiêu Tương các, yết kiến Tương phi nương nương, Tương phi nương nương là một mỹ thân thanh lệ hơn ba mươi tuổi, nhìn thoáng qua xinh đẹp trẻ trung như mới hai mươi tuổi đầu, nghe nói rất được lòng Chu Hoàng đế.
Tương Phi tỏ nét mặt vui vẻ khi mẹ con thập tứ tiểu thư tới, nhưng nghe nói tới vì Lục Thiên Phong, khuôn mặt bà lập tức lãnh đạm, Hương Hà Công chúa ở bên có chút khó xử, bày tỏ lời cảm ơn và nhận lễ mật mà thập tứ tiểu thư chuyển hộ, lễ vật Lục Thất tặng cho Hương Hà Công chúa là một cây trâm cài tóc ngọc tím, cùng một con dấu.
Thập tứ tiểu thư chuyển lời của Lục Thất, nói con dấu có thể sử dụng tài sản của Thanh Phong Cư, để Hà Hương Công chúa đi mua nhà cửa, chính thức xây dựng Hầu phủ Tây Tấn.
Tương phi cũng giống như Tĩnh Quý nhân, hỏi một hồi, thập tứ tiểu thư trả lời từng cái một, không ngờ khi cáo từ, Tương phi bỗng lấy lại con dấu trong tay Hương Hà Công chúa, bảo thị nữ giao trả cho thập tứ tiểu thư.
- Hương Hà còn trẻ, không hiểu chuyện bên ngoài, con dấu này đưa tới viện Tĩnh Di, bảo Vũ Vi thay Hà Hương xử lý.
Tương phi căn dặn.
Thập tứ tiểu thư ngạc nhiên, mẫu thân của nàng cung kính đáp:
- Vâng, thần phụ lĩnh mệnh.
Mẹ con thập tứ tiểu thư rời đi, Tương phi mới quay đầu dịu dàng nói:
- Hương Hà, mẹ là muốn tốt cho con, chưa xuất giá đã đi quản chuyện của nhà chồng, sẽ khiến mọi người chỉ trích.
Hương Hà Công chúa ngượng ngùng gật đầu, cáo từ mà hoàn toàn không biết ẩn tình, cầm cây trâm cài ngọc tím quay về thêu các của mình.
- Mẹ, Tương phi nương nương có ý gì nhỉ?
Ra khỏi Tiêu Tương các, thập tứ tiểu thư mới khẽ hỏi.
- Không cần nghĩ nhiều như thế, chúng ta chỉ là truyền lời thôi.
Mẫu thân của thập tứ tiểu thư cười nhạt đáp.
Hai mẹ con lại đã trở về viện Tĩnh Di, truyền đạt lời căn dặn của Tương phi nương nương, sau đó dâng lên con dấu và cáo từ.
Bình luận facebook