Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 623
Lục Thất rời khỏi phủ đệ Kỷ Vương, tới nơi giam giữ quý tộc Đảng Hạng, quý tộc Đảng Hạng đương nhiên không nhiều lắm, nam nữ cộng lại khoảng chính mươi bảy người, trong đó nam chiếm hai mươi ba, được mua lại sáu mươi bảy quý tộc Đảng Hạng.
Cách liên hôn ly gián của Lục Thất chỉ là một thủ đoạn tạm thời, không mong đợi thu hoạch lớn, hai nước giao phong chỉ áp dụng thủ đoạn vũ lực để giành chiến thắng thì sẽ phải trả giá nhiều hơn, Tần thôn tính được sáu nước chính là dựa vào cách vũ lực và ly gián hỗ trợ lẫn nhau, nếu sáu nước đồng tâm tấn công Tần, kết cục của Tần chính là diệt vong.
Lục Thất sẽ không áp dụng biện pháp cầu thân bình thường, nếu là cầu thân bình thường, tỷ lệ Phòng Đương Thị đáp ứng không lớn, kể cả đồng ý cũng có khả năng con gái quý tộc làm giả cho đủ số lượng, Lục Thất sẽ lựa chọn một người trong số các tù binh, giữ thẳng lại ở Hội Châu.
Kế liên hôn ly gián của Lục Thất bên ngoài là muốn ly gián Bát thị Đảng Hạng, nhưng ngấm ngầm còn có mục đích sâu sa hơn, đó là muốn yên ổn gia đình ở Hội Châu, một gia đình có thể thân hòa với người Đảng Hạng, lại có thể kéo dài uy danh của hắn.
Có câu người đi trà nguội, Lục Thất ở tây bắc, đương nhiên là uy danh không suy, một khi Lục Thất rời khỏi tây bắc, lòng quân và lòng dân tây bắc sẽ dần xa lạ với hắn, uy danh hắn xây dựng sẽ từng bước trở thành truyền thuyết.
Lục Thất bước vào đại lao, đại lao ở huyện Hội Ninh này từng nhốt rất nhiều tù nhân tạo phản, quý tộc Đảng Hạng rất ít giết chóc kẻ tạo phản, bởi vì kẻ tạo phản có thể trở thành nông nô dưới xiềng xích.
Tướng sĩ canh giữ đại lao cung kính đi theo Lục Thất, bởi vì Lục Thất từng nghiêm lệnh nên không ai dám ngược đãi và vũ nhục quý tộc Đảng Hạng, tuy nhiên môi trường trong đại lao cực kém, khiến cho quý tộc Đảng Hạng trong đại lao ai nấy trông bẩn thỉu, không còn nhìn ra bộ dạng quý tộc.
Lục Thất đi một vòng, nhìn các nữ tù nhân, kết quả hắn đành phải tới lao sách tìm trong hồ sơ của Phòng Đương Thị, qua các tướng quan, hắn biết có ba hồ sơ con gái của Phòng Đương Thị, hắn theo hồ sơ đi tới phòng giam.
Trong phòng giam đó nhốt mười mấy người phụ nữ, đều chỉ quần áo che thân, thấy Lục Thất bước vào, ai nấy đứng dậy sợ hãi nhìn chăm chú, Lục Thất nhìn lướt qua, bình thản hỏi:
- Có biết nói tiếng Hán không?
Các nữ tù nhìn nhau, có quá nửa số người gật đầu, Lục Thất ôn tồn nói:
- Cát Na, Nhã
Lan, Hồng Lăng đi ra.
Các nữ tù hoảng sợ nhìn về phía ba nữ tù, đó là ba người con gái trẻ tuổi nhất, ba người con gái đó kinh hoàng chùn bước, Lục Thất hòa nhã nói:
- Đi ra.
Ba người con gái kinh sợ run rẩy, lần lượt đi ra, cúi đầu đứng thành một hàng, Lục Thất bình thản hỏi:
- Các ngươi có muốn gả cho ta không?
Ba cô gái trẻ run lên, những người phụ nữ khác lặng ngắt như tờ hoảng sợ đứng nhìn, Lục Thất giương mắt nhìn những người con gái đó, ôn tồn nói:
- Ta là Lục Thiên Phong, muốn cưới một người vợ là người Đảng Hạng ở Hội Châu, nếu các ngươi muốn kết thân với Lục Thiên Phong ta thì có thể quyết định cho con gái lấy ta.
Đám nữ tù ngạc nhiên nhìn nhau, nhưng đa số mọi người đều nhìn về phía một người phụ nữ trung niên, người đó nhìn Lục Thất, hỏi:
- Ngươi muốn kết thân?
- Đúng, phu nhân muốn kết thân với ta không?
Người phụ nữ trung niên đó do dự một lát, hỏi:
- Nếu kết thân, ngươi sẽ thả chúng ta ra chứ?
- Nếu đã là người thân, đương nhiên sẽ thả các ngươi, tuy nhiên người con gái kết thân với ta sẽ phải ở lại Hội Châu.
Lục Thất trả lời.
Người phụ nữ lại hỏi:
- Đàn ông của chúng ta cũng có thể thả đi sao?
- Có thể.
Lục Thất đáp.
Ánh mắt của người phụ nữ trung niên có chút thần thái, nhưng vẫn chần chừ nghĩ một lúc, hỏi tiếp:
- Tại sao ngươi muốn kết thân với chúng ta?
- Lý do rất đơn giản, bởi vì rất nhiều tướng sĩ ở Hội Châu là người Đảng Hạng, ta phải tôn trọng tướng sĩ người Đảng Hạng, vì thế định lấy một con gái của quý tộc Đảng Hạng.
Lục Thất bình thản hồi đáp.
Người phụ nữ trung niên gật đầu, ánh mắt nhìn ba cô gái trẻ đằng trước, nhìn một lát mới nói:
- Nhã Lan, ngươi gả cho vị tướng quân này.
Trong ba cô gái trẻ, cô gái bên phải run người lên, kế đó quay người thi lễ, nói tiếng Đảng Hạng mà Lục Thất nghe không hiểu, người phụ nữ nghe xong, tiến lên giơ cánh tay ôm cô gái trẻ, cô gái trẻ vùi đầu vào ngực người phụ nữ trung niên, thể hiện tình mẹ con lưu luyến.
Một lát sau, cô gái trẻ tuổi rời khỏi người phụ nữ trung niên, xoay người hơi cúi đầu đi về phía Lục Thất, tới trước mặt Lục Thất thi lễ:
- Xin thả người thân của nô gia đi.
Lục Thất nghe vậy rất có thiện cảm, mỉm cười giơ tay nắm lấy bàn tay phải của Nhã Lan, khẽ kéo về phía mình, cúi đầu hôn một cái lên tóc nàng, sau đó cùng Nhã Lan sóng vai đứng trong đại lao, Lục Thất nhìn người phụ nữ trung niên, khom người thi lễ, Nhã Lan cũng thi lễ theo.
Lục Thất vái xong, quay cười khom lưng giơ cánh tay ra ôm eo Nhã Lan, sau đó ôm Nhã Lan có chút dơ bẩn, rời khỏi đại lao, sau đó không lâu, có rất nhiều nô tì tới, các tướng sĩ cũng mở cửa đại lao, thả nam nữ quý tộc Phòng Đương Thị ra, để họ đi tắm rửa thay quần áo, hôm sau họ được đưa tới Hội Ninh quan, vượt qua Hoàng Hà tới Lương Châu.
Lục Thất ôm Nhã Lan trở về phủ nha, giao Nhã Lan cho tiểu Điệp, mặc dù Kỷ Vương đã đồng ý thay mặt xin cáo mệnh, nhưng Chu Hoàng Đế chưa chắc đáp ứng, nếu không nhận được phong cáo mệnh của Chu Hoàng Đế thì tác dụng của Nhã Lan ở Hội Châu sẽ rất khó có hiệu quả lớn.
Năm ngày sau, thư của Kỷ Vương đã tới được tay Chu Hoàng Đế, ngoài báo cáo công việc và tự sự ra, cũng đề cập tỉ mỉ đề nghị của Lục Thất, nõi rõ Lục Thất bảo y liên hôn.
Chu Hoàng Đế xem xong, không suy nghĩ nhiều đã đồng ý, bởi vì để phân hóa người Đảng Hạng nên Chu Hoàng Đế đã ủng hộ, hơn nữa trước đây Chu Hoàng Đế đã ban chiết thị Hương Nguyệt cáo mệnh, cáo mệnh chỉ là sự tôn vinh của người phụ nữ, không có quyền hành và uy danh cụ thể.
Mà Lục Thất ở Hội Châu vẫn bận rộn với chính trị và huấn luyện quân đội, hắn chủ yếu là thân giáo kỵ binh, buổi sáng rèn quân, buổi triều đi tuần việc đồng áng, bộ binh sẽ trở thành nửa nông dân, tranh thủ thời gian gieo trồng lương thực, khơi thông xây dựng thủy lợi, phát triển mạnh mẽ đất đai vùng Hoàng Hà.
Kỷ Vương không thấy hành vi của Lục Thất là lẫn lộn đầu đuôi, y rất hiểu quân mạnh là quan trọng, nhưng dân sinh cũng vô cùng trọng yếu, biện pháp đồn điền ở Hội Châu có thể hóa giải áp lực nuôi quân của triều đình, do đo Lục Thất bận rộn quân chính, mà thi thoảng hắn ra ngoài tuần tra biên phòng, Lục Thất cố ý đẩy hai ngàn kỵ binh bảo vệ Kỷ Vương.
Hai mươi ngày sau, phong thưởng của triều đình Chu Quốc đối với Lục Thất đã tới Hội Châu, Lục Thất vừa nhìn thấy thật sự xin được cáo mệnh, hơn nữa là tam phu nhân cáo mệnh, có một cáo mệnh phong thưởng, trực tiếp đưa tới Chiết thị, Chu Hoàng Đế không những không trách tội Chiết thị liên hôn với Lục Thất, còn ủng hộ ban cho sự thừa nhận của triều đình.
Hội Châu náo nhiệt, quân dân cùng chúc mừng Đại tướng quân Lục Thiên Phong thành hôn với phu nhân Nhã Lan của Phòng Đương Thị, Nhã Lan được phong tam phẩm phu nhân cáo mệnh của triều đình Chu Quốc, tin tức thoáng chốc được truyền đi xôn xao khắp trên dưới Hội Châu, thậm chí cả Nguyên Châu, Vị Châu, Diên Châu cũng đều biết, bởi vì Kỷ Vương đã gửi lời nhắn tới chúc mừng.
Lục Thất nồng nặc mùi rượu trở về trong phủ nha, hắn nhìn thấy tiểu Điệp và đám thê thiếp, A Y Na và A Cổ Lan chạy ra nghênh đón, mỗi người một bên dìu Lục Thất, tiểu Điệp cũng đứng dậy đón.
- Đều xã giao tốt chứ?
Tiểu Điệp ôn tồn hỏi.
Lục Thất dịu dàng gật đầu, tiểu Điệp cười nói tự nhiên, dịu dàng nói:
- Tiểu Thanh và Nguyệt Nga đang ở bên Nhã Lan, chàng đi đi.
- Tiểu Điệp, đợi trở về phủ Khai Phong, ta và nàng thành thân.
Lục Thất có chút kích động nói.
Tiểu Điệp cười đi lên, giơ đôi tay ngọc vuốt ve khuôn mặt của Lục Thất, đôi mắt đẹp dịu dàng ngước nhìn Lục Thất, Lục Thất cũng hiền từ nhìn lại, bốn mắt nhìn nhau, cảm nhận được ôn tình của nhau.
- A Y Na, dìu lão gia đi đi.
Tiểu Điệp thả tay ra, dịu dàng căn dặn, A Y Na gật đầu, đỡ Lục Thất đi.
……
Lục Thất được hai thê thiếp xinh đẹp dìu tới trước một căn phòng ở hậu trạch, sau khi gõ cửa, cửa mở bước vào nơi ở mới được bày biện cực gì giàu sang, giường gấm la trướng, bàn ghế tạo hình tinh xảo, rất nhiều đồ trang trí của người Đảng Hạng.
Tân phu nhân Nhã Lan ngồi ở giường gấm, mái tóc búi cao, mặt trái xoan, lông mi cong mũi cao, khoảng mười bảy mười tám xuân xanh, là một thiếu nữ xinh đẹp khí chất đoan trang.
Lục Thất vừa bước vào, Nguyệt Nga đi theo Nhã Lan và tiểu Thanh mở cửa đã chủ động mỉm cười đi ra, A Cổ Lan đi đóng cửa.
Nhã Lan đứng dậy tiến lên, ngượng ngùng thi lễ nói:
- Đại nhân tới rồi.
Lục Thất mỉm cười gật đầu, đang định tiến lên dìu Nhã Lan dịu dàng một chút, không ngờ A Y Na lại bước lên, đưa bàn tay ngọc cởi áo váy của Nhã Lan ra, tiếp đó A Cổ Lan cũng bước tới, Nhã Lan hoảng sợ ngượng ngập nhưng không dám phản kháng, để mặc họ cởi quần áo, nhanh chóng xuất hiện một thân thể ngọc ngà xinh đẹp.
Lục Thất nhìn không nói gì, A Y Na lại đi tới cởi quần áo cho hắn, sau đó kéo hắn cùng với Nhã Lan đi tới giường gấm, Lục Thất bị A Y Na đẩy nhào vào thân thể ngọc ngà của Nhã Lan, lần đầu tiên hắn có cảm giác quái dị mạnh mẽ.
Cách liên hôn ly gián của Lục Thất chỉ là một thủ đoạn tạm thời, không mong đợi thu hoạch lớn, hai nước giao phong chỉ áp dụng thủ đoạn vũ lực để giành chiến thắng thì sẽ phải trả giá nhiều hơn, Tần thôn tính được sáu nước chính là dựa vào cách vũ lực và ly gián hỗ trợ lẫn nhau, nếu sáu nước đồng tâm tấn công Tần, kết cục của Tần chính là diệt vong.
Lục Thất sẽ không áp dụng biện pháp cầu thân bình thường, nếu là cầu thân bình thường, tỷ lệ Phòng Đương Thị đáp ứng không lớn, kể cả đồng ý cũng có khả năng con gái quý tộc làm giả cho đủ số lượng, Lục Thất sẽ lựa chọn một người trong số các tù binh, giữ thẳng lại ở Hội Châu.
Kế liên hôn ly gián của Lục Thất bên ngoài là muốn ly gián Bát thị Đảng Hạng, nhưng ngấm ngầm còn có mục đích sâu sa hơn, đó là muốn yên ổn gia đình ở Hội Châu, một gia đình có thể thân hòa với người Đảng Hạng, lại có thể kéo dài uy danh của hắn.
Có câu người đi trà nguội, Lục Thất ở tây bắc, đương nhiên là uy danh không suy, một khi Lục Thất rời khỏi tây bắc, lòng quân và lòng dân tây bắc sẽ dần xa lạ với hắn, uy danh hắn xây dựng sẽ từng bước trở thành truyền thuyết.
Lục Thất bước vào đại lao, đại lao ở huyện Hội Ninh này từng nhốt rất nhiều tù nhân tạo phản, quý tộc Đảng Hạng rất ít giết chóc kẻ tạo phản, bởi vì kẻ tạo phản có thể trở thành nông nô dưới xiềng xích.
Tướng sĩ canh giữ đại lao cung kính đi theo Lục Thất, bởi vì Lục Thất từng nghiêm lệnh nên không ai dám ngược đãi và vũ nhục quý tộc Đảng Hạng, tuy nhiên môi trường trong đại lao cực kém, khiến cho quý tộc Đảng Hạng trong đại lao ai nấy trông bẩn thỉu, không còn nhìn ra bộ dạng quý tộc.
Lục Thất đi một vòng, nhìn các nữ tù nhân, kết quả hắn đành phải tới lao sách tìm trong hồ sơ của Phòng Đương Thị, qua các tướng quan, hắn biết có ba hồ sơ con gái của Phòng Đương Thị, hắn theo hồ sơ đi tới phòng giam.
Trong phòng giam đó nhốt mười mấy người phụ nữ, đều chỉ quần áo che thân, thấy Lục Thất bước vào, ai nấy đứng dậy sợ hãi nhìn chăm chú, Lục Thất nhìn lướt qua, bình thản hỏi:
- Có biết nói tiếng Hán không?
Các nữ tù nhìn nhau, có quá nửa số người gật đầu, Lục Thất ôn tồn nói:
- Cát Na, Nhã
Lan, Hồng Lăng đi ra.
Các nữ tù hoảng sợ nhìn về phía ba nữ tù, đó là ba người con gái trẻ tuổi nhất, ba người con gái đó kinh hoàng chùn bước, Lục Thất hòa nhã nói:
- Đi ra.
Ba người con gái kinh sợ run rẩy, lần lượt đi ra, cúi đầu đứng thành một hàng, Lục Thất bình thản hỏi:
- Các ngươi có muốn gả cho ta không?
Ba cô gái trẻ run lên, những người phụ nữ khác lặng ngắt như tờ hoảng sợ đứng nhìn, Lục Thất giương mắt nhìn những người con gái đó, ôn tồn nói:
- Ta là Lục Thiên Phong, muốn cưới một người vợ là người Đảng Hạng ở Hội Châu, nếu các ngươi muốn kết thân với Lục Thiên Phong ta thì có thể quyết định cho con gái lấy ta.
Đám nữ tù ngạc nhiên nhìn nhau, nhưng đa số mọi người đều nhìn về phía một người phụ nữ trung niên, người đó nhìn Lục Thất, hỏi:
- Ngươi muốn kết thân?
- Đúng, phu nhân muốn kết thân với ta không?
Người phụ nữ trung niên đó do dự một lát, hỏi:
- Nếu kết thân, ngươi sẽ thả chúng ta ra chứ?
- Nếu đã là người thân, đương nhiên sẽ thả các ngươi, tuy nhiên người con gái kết thân với ta sẽ phải ở lại Hội Châu.
Lục Thất trả lời.
Người phụ nữ lại hỏi:
- Đàn ông của chúng ta cũng có thể thả đi sao?
- Có thể.
Lục Thất đáp.
Ánh mắt của người phụ nữ trung niên có chút thần thái, nhưng vẫn chần chừ nghĩ một lúc, hỏi tiếp:
- Tại sao ngươi muốn kết thân với chúng ta?
- Lý do rất đơn giản, bởi vì rất nhiều tướng sĩ ở Hội Châu là người Đảng Hạng, ta phải tôn trọng tướng sĩ người Đảng Hạng, vì thế định lấy một con gái của quý tộc Đảng Hạng.
Lục Thất bình thản hồi đáp.
Người phụ nữ trung niên gật đầu, ánh mắt nhìn ba cô gái trẻ đằng trước, nhìn một lát mới nói:
- Nhã Lan, ngươi gả cho vị tướng quân này.
Trong ba cô gái trẻ, cô gái bên phải run người lên, kế đó quay người thi lễ, nói tiếng Đảng Hạng mà Lục Thất nghe không hiểu, người phụ nữ nghe xong, tiến lên giơ cánh tay ôm cô gái trẻ, cô gái trẻ vùi đầu vào ngực người phụ nữ trung niên, thể hiện tình mẹ con lưu luyến.
Một lát sau, cô gái trẻ tuổi rời khỏi người phụ nữ trung niên, xoay người hơi cúi đầu đi về phía Lục Thất, tới trước mặt Lục Thất thi lễ:
- Xin thả người thân của nô gia đi.
Lục Thất nghe vậy rất có thiện cảm, mỉm cười giơ tay nắm lấy bàn tay phải của Nhã Lan, khẽ kéo về phía mình, cúi đầu hôn một cái lên tóc nàng, sau đó cùng Nhã Lan sóng vai đứng trong đại lao, Lục Thất nhìn người phụ nữ trung niên, khom người thi lễ, Nhã Lan cũng thi lễ theo.
Lục Thất vái xong, quay cười khom lưng giơ cánh tay ra ôm eo Nhã Lan, sau đó ôm Nhã Lan có chút dơ bẩn, rời khỏi đại lao, sau đó không lâu, có rất nhiều nô tì tới, các tướng sĩ cũng mở cửa đại lao, thả nam nữ quý tộc Phòng Đương Thị ra, để họ đi tắm rửa thay quần áo, hôm sau họ được đưa tới Hội Ninh quan, vượt qua Hoàng Hà tới Lương Châu.
Lục Thất ôm Nhã Lan trở về phủ nha, giao Nhã Lan cho tiểu Điệp, mặc dù Kỷ Vương đã đồng ý thay mặt xin cáo mệnh, nhưng Chu Hoàng Đế chưa chắc đáp ứng, nếu không nhận được phong cáo mệnh của Chu Hoàng Đế thì tác dụng của Nhã Lan ở Hội Châu sẽ rất khó có hiệu quả lớn.
Năm ngày sau, thư của Kỷ Vương đã tới được tay Chu Hoàng Đế, ngoài báo cáo công việc và tự sự ra, cũng đề cập tỉ mỉ đề nghị của Lục Thất, nõi rõ Lục Thất bảo y liên hôn.
Chu Hoàng Đế xem xong, không suy nghĩ nhiều đã đồng ý, bởi vì để phân hóa người Đảng Hạng nên Chu Hoàng Đế đã ủng hộ, hơn nữa trước đây Chu Hoàng Đế đã ban chiết thị Hương Nguyệt cáo mệnh, cáo mệnh chỉ là sự tôn vinh của người phụ nữ, không có quyền hành và uy danh cụ thể.
Mà Lục Thất ở Hội Châu vẫn bận rộn với chính trị và huấn luyện quân đội, hắn chủ yếu là thân giáo kỵ binh, buổi sáng rèn quân, buổi triều đi tuần việc đồng áng, bộ binh sẽ trở thành nửa nông dân, tranh thủ thời gian gieo trồng lương thực, khơi thông xây dựng thủy lợi, phát triển mạnh mẽ đất đai vùng Hoàng Hà.
Kỷ Vương không thấy hành vi của Lục Thất là lẫn lộn đầu đuôi, y rất hiểu quân mạnh là quan trọng, nhưng dân sinh cũng vô cùng trọng yếu, biện pháp đồn điền ở Hội Châu có thể hóa giải áp lực nuôi quân của triều đình, do đo Lục Thất bận rộn quân chính, mà thi thoảng hắn ra ngoài tuần tra biên phòng, Lục Thất cố ý đẩy hai ngàn kỵ binh bảo vệ Kỷ Vương.
Hai mươi ngày sau, phong thưởng của triều đình Chu Quốc đối với Lục Thất đã tới Hội Châu, Lục Thất vừa nhìn thấy thật sự xin được cáo mệnh, hơn nữa là tam phu nhân cáo mệnh, có một cáo mệnh phong thưởng, trực tiếp đưa tới Chiết thị, Chu Hoàng Đế không những không trách tội Chiết thị liên hôn với Lục Thất, còn ủng hộ ban cho sự thừa nhận của triều đình.
Hội Châu náo nhiệt, quân dân cùng chúc mừng Đại tướng quân Lục Thiên Phong thành hôn với phu nhân Nhã Lan của Phòng Đương Thị, Nhã Lan được phong tam phẩm phu nhân cáo mệnh của triều đình Chu Quốc, tin tức thoáng chốc được truyền đi xôn xao khắp trên dưới Hội Châu, thậm chí cả Nguyên Châu, Vị Châu, Diên Châu cũng đều biết, bởi vì Kỷ Vương đã gửi lời nhắn tới chúc mừng.
Lục Thất nồng nặc mùi rượu trở về trong phủ nha, hắn nhìn thấy tiểu Điệp và đám thê thiếp, A Y Na và A Cổ Lan chạy ra nghênh đón, mỗi người một bên dìu Lục Thất, tiểu Điệp cũng đứng dậy đón.
- Đều xã giao tốt chứ?
Tiểu Điệp ôn tồn hỏi.
Lục Thất dịu dàng gật đầu, tiểu Điệp cười nói tự nhiên, dịu dàng nói:
- Tiểu Thanh và Nguyệt Nga đang ở bên Nhã Lan, chàng đi đi.
- Tiểu Điệp, đợi trở về phủ Khai Phong, ta và nàng thành thân.
Lục Thất có chút kích động nói.
Tiểu Điệp cười đi lên, giơ đôi tay ngọc vuốt ve khuôn mặt của Lục Thất, đôi mắt đẹp dịu dàng ngước nhìn Lục Thất, Lục Thất cũng hiền từ nhìn lại, bốn mắt nhìn nhau, cảm nhận được ôn tình của nhau.
- A Y Na, dìu lão gia đi đi.
Tiểu Điệp thả tay ra, dịu dàng căn dặn, A Y Na gật đầu, đỡ Lục Thất đi.
……
Lục Thất được hai thê thiếp xinh đẹp dìu tới trước một căn phòng ở hậu trạch, sau khi gõ cửa, cửa mở bước vào nơi ở mới được bày biện cực gì giàu sang, giường gấm la trướng, bàn ghế tạo hình tinh xảo, rất nhiều đồ trang trí của người Đảng Hạng.
Tân phu nhân Nhã Lan ngồi ở giường gấm, mái tóc búi cao, mặt trái xoan, lông mi cong mũi cao, khoảng mười bảy mười tám xuân xanh, là một thiếu nữ xinh đẹp khí chất đoan trang.
Lục Thất vừa bước vào, Nguyệt Nga đi theo Nhã Lan và tiểu Thanh mở cửa đã chủ động mỉm cười đi ra, A Cổ Lan đi đóng cửa.
Nhã Lan đứng dậy tiến lên, ngượng ngùng thi lễ nói:
- Đại nhân tới rồi.
Lục Thất mỉm cười gật đầu, đang định tiến lên dìu Nhã Lan dịu dàng một chút, không ngờ A Y Na lại bước lên, đưa bàn tay ngọc cởi áo váy của Nhã Lan ra, tiếp đó A Cổ Lan cũng bước tới, Nhã Lan hoảng sợ ngượng ngập nhưng không dám phản kháng, để mặc họ cởi quần áo, nhanh chóng xuất hiện một thân thể ngọc ngà xinh đẹp.
Lục Thất nhìn không nói gì, A Y Na lại đi tới cởi quần áo cho hắn, sau đó kéo hắn cùng với Nhã Lan đi tới giường gấm, Lục Thất bị A Y Na đẩy nhào vào thân thể ngọc ngà của Nhã Lan, lần đầu tiên hắn có cảm giác quái dị mạnh mẽ.
Bình luận facebook