• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ký Sự Hậu Cung (1 Viewer)

  • Chương 207

Đêm khuya.
Nghiêm Ninh nho nhỏ tránh thoát ma ma ngủ say ở cửa, tự mình trốn ra ngoài.
Tuy rằng ba tuổi nhưng mà cậu cũng không phải là không hiểu gì cả.
Nghĩ đến lời bọn họ nói hôm nay, Nghiêm Ninh siết chặt quả đấm nhỏ.
Đều là nàng ta, đều là Tiểu Kiều Kiều đó hại người.
Nếu như không phải là nàng, làm sao mẫu thân sẽ bị người hãm hại, nếu như không phải là nàng, làm sao phụ thân lại không thích mình.
Con đường ra ngoài dựa theo trí nhớ của mình, Nghiêm Ninh đi một lát, nhìn mọi nơi, hắn chỉ là một đứa bé ba tuổi, đâu có nhận ra đường gì, có điều nhìn thấy hai cung nữ vừa đi vừa nói, chắc là muốn đi con đường tới Phượng Tê cung.
Nghiêm Ninh suy nghĩ một chút, Phượng Tê cung này không phải là chỗ ở của Kiều Kiều sao?
Vì vậy bèn đi theo hai cung nữ về phía trước.
Quả nhiên, họ chính là đi Phượng Tê cung, không chỉ có đi Phượng Tê cung, còn nói tới nói lui với hai tiểu thái giám giữ cửa.
Thừa dịp thời gian họ nói chuyện, Nghiêm Ninh vào Phượng Tê cung, đi tới nơi này thì cậu có mấy phần quen thuộc.
Bởi vì đầu của cậu nhỏ, người khác cũng không chú ý tới cậu, mà cậu cũng tìm thấy tẩm cung của Kiều Kiều, bởi vì hai ngày nay Kiều Kiều nghiêm trọng, Thúy Văn vẫn chăm sóc ở chỗ này, không chỉ là Thúy Văn, còn có Hạnh Nhi.
Ngày đó, Hạnh Nhi mang theo mấy người đi ra ngoài, kết quả tiểu công chúa lại rơi xuống nước, nàng tự trách mãi.
Ban ngày tới nửa đêm canh giữ ở chỗ này.
Nghiêm Ninh thấy hai người cũng đang lim dim, lén trốn đi vào.
Nhấc chăn lên liền bịt trên đầu Tiểu Kiều Kiều.
"A ——"
Đột nhiên hàng loạt ánh đèn.
Cảnh đế mặt đen lại đi ra từ nội thất, thấy dáng dấp con trai mình cũng không bất ngờ.
Trước đó, Nghiêm Ninh đi ra từ trong cung của cậu, ám vệ cũng đã phát hiện, cũng vội vàng chia làm hai đường, một đường tới đây bẩm báo, một đường đi theo cậu.
Kết quả thấy hai cung nữ dáng vẻ kỳ lạ cố ý ở phía trước dẫn đường cho cậu, thậm chí ngăn cản tiểu thái giám ở cửa Phượng Tê cung.
Cung nữ này đã bị khống chế, nhưng Cảnh đế lại nghĩ tới, muốn xem một chút cuối cùng là Nghiêm Ninh muốn làm gì.
Vào lúc cậu toan tính bày mưu tính kế, Thúy Văn và Hạnh Nhi cũng giả bộ ngủ.
Không ngờ lại để cho hắn thấy một màn trợn tròn mắt như thế.
Con nít ba tuổi nho nhỏ này lại là tới giết người.
"Ninh Nhi, con ở đây làm gì?" Giọng Cảnh đế vô cùng lạnh.
Nghiêm Ninh nhìn hắn, co rúm lại, có điều lại trợn mắt: "Con…Con không có làm gì."
"Không có làm gì, không có làm gì mà con muốn bịt chết Kiều Kiều? Con có biết nàng là muội muội của con hay không?" Đối với hành động này của cậu, Cảnh đế cực kỳ đau lòng.
Làm sao hắn cũng không nghĩ tới, mình và Nghiêm Liệt huynh đệ tương tàn. Mà con trai mới ba tuổi của mình muốn giết tiểu muội muội của nó.
Nghiêm Ninh thấy vẻ mặt phụ hoàng, biết chuyện này không thể chối cãi.
Kêu gào: "Con mới không cần muội muội này, con không muốn một muội muội chút nào, càng không muốn đệ đệ. Tại sao, tại sao phụ hoàng chỉ biết đối xử tốt với bọn họ? Cho tới bây giờ, phụ hoàng cũng không tới thăm con. Ngài không đến thăm con, mẫu thân vẫn ở cùng con, nhưng đều là bởi vì nàng, đều là bởi vì nàng, mẫu thân của con mới sẽ không hại nàng. Ngài không tin, ngài còn đày mẫu thân vào lãnh cung, con biết rõ, con biết rõ vào lãnh cung thì sẽ chết ở nơi đó, con sẽ không để cho mẫu thân của con chết ở nơi đó."
Nhìn cậu kéo cổ hô to, Cảnh đế khó chịu.
"Con cũng không nghĩ tới, nàng là Tiểu muội muội của con sao? Bảo vệ trẻ thơ, mẫu thân con không có dạy con sao? Thôi, là lỗi của trẫm, đều là lỗi của trẫm, không có dạy con tốt."
Cảnh đế xoa mi tâm.
Đối với Nghiêm Ninh, hắn hết sức thất vọng.
Có lẽ nghe được tiếng vang bên này, Nghiêm Vũ Nghiêm Gia đều mặc quần áo vào chạy tới, nghe nói tất cả.
Mỗi một người đều là tức giận nắm chặt quả đấm nhỏ.
Nghiêm Vũ nhìn chằm chằm: "Làm sao ngươi có thể xấu xa như vậy, nàng nhỏ như vậy, ngươi là ca ca, ngươi nên bảo vệ bọn họ, nhưng ngươi lại muốn hại nàng. Làm sao ngươi có thể xấu xa như vậy!"
"Ngươi tránh ra, ta mới không cần gặp ngươi, ta chán ghét ngươi, ta chán ghét tất cả các ngươi, các ngươi chỉ biết giành phụ hoàng, đều là các ngươi không để cho phụ hoàng đến thăm ta, các ngươi đều là người xấu. Cút ngay, cút ngay!"
Nghiêm Ninh dứt lời bèn đẩy thị vệ chạy ra ngoài.
Cũng bởi vì cậu nhỏ, người khác cũng không ngờ tới cậu có động tác này.
Không quan sát một


chuong-209-chuong-205-1493084634.7388.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ký sự hậu cung
  • 5.00 star(s)
  • Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Chương 218
Giải ngải ký phần 3: Ký sự 2h59' - Cầu cơ
  • 4.80 star(s)
  • Tống Mặt Than (Tống Minh Ngọc)
Chương 22...
Tây Du Ký
  • Ngô Thừa Ân

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom