Chap4
Thứ 3 nằm ở nhà mà đang lo không biết thứ 4 đến tụi nó sẽ làm gì mình đây. Nó nhìn ghê thế mà.
Thứ 4 cũng đến, lại quên ăn nhẹ. Lượn con cá mập vào đã thấy tụi nó đứng đấy rồi. Chưa kịp an tọa thì ẻm cầm cái bánh Kinh đô thần thánh hồi ấy 1 ngàn 1 cái đến mời:
- Ăn đi bạn, còn sớm mà. Nhìn mặt chắc chưa ăn gì rồi!
- Cảm ơn! Mình không đói.
- Ha ha bạn sợ mình bỏ gì vào à! - đúng là em cũng sợ nó bỏ bả chó hay cái gì vào lắm ấy chứ. Nhìn mặt nó gian bỏ mợ ra ấy.
- Thôi ăn đi! Không có thuốc xổ đâu. - hai đứa kia phụ vào.
- Sợ à! Sợ thì thôi.- Nó khích.
- Không đưa đây! Ngại là có hại cho bao tử mà. - Tới nước này e phải ăn thôi.
Ngon quá các bác ạ. Lần đầu tiên em ăn cái bánh ngon đến thế. Mợ cứ như thằng đói năm 45 gặp được bữa vậy.
- Bạn tên gì?- ẻm hỏi
- Mình tên Nam. Thế còn bạn? Bạn học trường nào? - e hỏi để lấy thông tin
- Mình tên My. Học 10a5 trường DTH.
- Ah Nam 10a9 TNH.
- Vậy là cùng tuổi rồi.
- Còn hai bạn kia tên gì?
- Ah, Hưng và Trang. Hưng học cùng lớp còn Trang học LQĐ.
Thế là có chút thông tin
Vào lớp lần này em nó đứng trước e. Mà quay lại thì e lại đứng trước ẻm. Tập đá ap-chagi bước chậm một nhịp thế là ăn nguyên cú đá vào mông. E biết nhỏ cố tình đây mà.
- Ui! My xin lỗi nhé Nam có sao không? - Nhỏ có vẻ bối rối nhưng mặt rất nham nhở.
E giả bổ đau nhăn nhó, thực ra em nó đá cũng nhẹ nhưng lại trúng cái phần quan trọng nên hơi thốn các bác ạ. Đành nhịn vậy đang học mà.
Đến màn nắn dẻo. Có nghĩa là đứa này ngác chân lên vai đứa kia. Mới đầu xếp nam với nam, nữ với nữ. Thế méo nào lại lẻ có e và ẻm. Cơ hội đây rồi - e nhủ thầm
Ẻm gác chân lên vai em. Mới đầu em nghĩ cũng sướng đây! Chưa được nắm tay đã được nắm chân, nhưng mà: "ôi mẹ ơi! Nặng vãi, ăn gì mà nặng thế". Nhỏ có vẻ đỏ mặt chữa cháy:
- Nặng gì! có hơn 50 ký tý chứ mấy.
- Cái gì có mà double 50 ấy chứ.
- Ông vừa phải thôi nha. Khó tính như ông cụ non ấy.
- Cháu ngoan, ông cho kẹo.
- Anh kia hít đất 20 cái tội nói chuyện riêng không chịu tập - Bỏ mợ lại bị phạt. Số e sao nhọ thế, mà sao thầy phạt mỗi mình em còn gái thì không Y_Y.
Hít đất xong, nhỏ lại gác chân lên vai e, e cố tình nhún người ngả về sau khiến chân nhỏ thẳng băng. Dám trả thù cậu này, nhỏ chả có vẻ gì là đau đớn. A pá ơi sao chân nhỏ lại dẻo thế. Đến lượt e mới gác lên thôi nhỏ lại còn đứng sát lại không nhún xuống mà còn nhổm lên, đau thốn vãi vì em không dẻo được như gái.
Học thì e thỉnh thoảng địa ẻm. Gái biết nhưng nhìn ngoảnh đi, em cũng chả nhìn nữa. Nói thế nhưng lâu lâu vẫn nhìn, 4 mắt đụng nhau rồi lại thôi.
Học xong lấy xe lần này e cố tình cởi áo thay đồ chậm lại. Tụi nó con gái chỉ cần tháo đai ra để vậy chạy về. E lọc cọc đạp con cá mập theo sau. Đi một hồi e vù lên đạp như ăn cướp và mất hút.
Về nhà ăn cơm.
Rút kinh nghiệm, tắm rửa rồi mới ăn cơm. Không bà chằn lại cằn nhằn.
*****
Thứ 6 trời mưa, nghỉ học. Ba đứa kia rủ e đi ăn chè Hiệp ở đường Bacu.
Được có cơ hội nói chuyện với tụi nó.
Vào quán cả lũ đánh vài chén chè bắp, chè thập cẩm. ... nói chung ăn nhiều lắm. Đến khi tính tiền, e giành trả mà không nghĩ đến hậu quả galang đột xuất.
- Tính tiền chị ơi!
- 56 ngàn tất cả em trai!- bà chị thu tiền tươi cười, còn em lòng dạ héo hon. Mang có 36k thiếu mợ nó 20k rồi. Đi theo để xin chị ơi cho em ghi sổ. Bả tính nhiều bàn quá nên cứ thao thao, chả kịp chen vào. Bỗng nhiên thằng Phú đi vào với mấy đứa lạ hoắc, cứu tinh của e đây rồi. E lại kéo nó ra nói nhỏ:
- A phú đẹp trai. Tau nhờ mài tí chuyện.
Thằng này ít thấy e nhờ vả ai bao giờ nên mặt thộn ra. Lát sau nghe xong cười khẩy:
- Tưởng gì. Đây- Nói rồi nó dúi vào tay e hai tờ 50k bằng cả tháng ăn sáng của e.
Nó thì thầm:"nhớ trả tau nha thằng cờ hó"
E tính tiền xong đi về phía bàn. My và Trang nói đi mua ít đồ. Hưng và e không có hứng đi xem con gái mua đồ nên về.
Về nhà e đang tính nhẩm làm thế nào kiếm ra tiền trả thằng Phú.
Vì đang nghỉ hè nên có tiền ăn sáng đâu. Học sinh nó khổ thế đấy.
-----
Type sau trời đã tạnh mưa. Đi ngủ thôi
Thứ 3 nằm ở nhà mà đang lo không biết thứ 4 đến tụi nó sẽ làm gì mình đây. Nó nhìn ghê thế mà.
Thứ 4 cũng đến, lại quên ăn nhẹ. Lượn con cá mập vào đã thấy tụi nó đứng đấy rồi. Chưa kịp an tọa thì ẻm cầm cái bánh Kinh đô thần thánh hồi ấy 1 ngàn 1 cái đến mời:
- Ăn đi bạn, còn sớm mà. Nhìn mặt chắc chưa ăn gì rồi!
- Cảm ơn! Mình không đói.
- Ha ha bạn sợ mình bỏ gì vào à! - đúng là em cũng sợ nó bỏ bả chó hay cái gì vào lắm ấy chứ. Nhìn mặt nó gian bỏ mợ ra ấy.
- Thôi ăn đi! Không có thuốc xổ đâu. - hai đứa kia phụ vào.
- Sợ à! Sợ thì thôi.- Nó khích.
- Không đưa đây! Ngại là có hại cho bao tử mà. - Tới nước này e phải ăn thôi.
Ngon quá các bác ạ. Lần đầu tiên em ăn cái bánh ngon đến thế. Mợ cứ như thằng đói năm 45 gặp được bữa vậy.
- Bạn tên gì?- ẻm hỏi
- Mình tên Nam. Thế còn bạn? Bạn học trường nào? - e hỏi để lấy thông tin
- Mình tên My. Học 10a5 trường DTH.
- Ah Nam 10a9 TNH.
- Vậy là cùng tuổi rồi.
- Còn hai bạn kia tên gì?
- Ah, Hưng và Trang. Hưng học cùng lớp còn Trang học LQĐ.
Thế là có chút thông tin
Vào lớp lần này em nó đứng trước e. Mà quay lại thì e lại đứng trước ẻm. Tập đá ap-chagi bước chậm một nhịp thế là ăn nguyên cú đá vào mông. E biết nhỏ cố tình đây mà.
- Ui! My xin lỗi nhé Nam có sao không? - Nhỏ có vẻ bối rối nhưng mặt rất nham nhở.
E giả bổ đau nhăn nhó, thực ra em nó đá cũng nhẹ nhưng lại trúng cái phần quan trọng nên hơi thốn các bác ạ. Đành nhịn vậy đang học mà.
Đến màn nắn dẻo. Có nghĩa là đứa này ngác chân lên vai đứa kia. Mới đầu xếp nam với nam, nữ với nữ. Thế méo nào lại lẻ có e và ẻm. Cơ hội đây rồi - e nhủ thầm
Ẻm gác chân lên vai em. Mới đầu em nghĩ cũng sướng đây! Chưa được nắm tay đã được nắm chân, nhưng mà: "ôi mẹ ơi! Nặng vãi, ăn gì mà nặng thế". Nhỏ có vẻ đỏ mặt chữa cháy:
- Nặng gì! có hơn 50 ký tý chứ mấy.
- Cái gì có mà double 50 ấy chứ.
- Ông vừa phải thôi nha. Khó tính như ông cụ non ấy.
- Cháu ngoan, ông cho kẹo.
- Anh kia hít đất 20 cái tội nói chuyện riêng không chịu tập - Bỏ mợ lại bị phạt. Số e sao nhọ thế, mà sao thầy phạt mỗi mình em còn gái thì không Y_Y.
Hít đất xong, nhỏ lại gác chân lên vai e, e cố tình nhún người ngả về sau khiến chân nhỏ thẳng băng. Dám trả thù cậu này, nhỏ chả có vẻ gì là đau đớn. A pá ơi sao chân nhỏ lại dẻo thế. Đến lượt e mới gác lên thôi nhỏ lại còn đứng sát lại không nhún xuống mà còn nhổm lên, đau thốn vãi vì em không dẻo được như gái.
Học thì e thỉnh thoảng địa ẻm. Gái biết nhưng nhìn ngoảnh đi, em cũng chả nhìn nữa. Nói thế nhưng lâu lâu vẫn nhìn, 4 mắt đụng nhau rồi lại thôi.
Học xong lấy xe lần này e cố tình cởi áo thay đồ chậm lại. Tụi nó con gái chỉ cần tháo đai ra để vậy chạy về. E lọc cọc đạp con cá mập theo sau. Đi một hồi e vù lên đạp như ăn cướp và mất hút.
Về nhà ăn cơm.
Rút kinh nghiệm, tắm rửa rồi mới ăn cơm. Không bà chằn lại cằn nhằn.
*****
Thứ 6 trời mưa, nghỉ học. Ba đứa kia rủ e đi ăn chè Hiệp ở đường Bacu.
Được có cơ hội nói chuyện với tụi nó.
Vào quán cả lũ đánh vài chén chè bắp, chè thập cẩm. ... nói chung ăn nhiều lắm. Đến khi tính tiền, e giành trả mà không nghĩ đến hậu quả galang đột xuất.
- Tính tiền chị ơi!
- 56 ngàn tất cả em trai!- bà chị thu tiền tươi cười, còn em lòng dạ héo hon. Mang có 36k thiếu mợ nó 20k rồi. Đi theo để xin chị ơi cho em ghi sổ. Bả tính nhiều bàn quá nên cứ thao thao, chả kịp chen vào. Bỗng nhiên thằng Phú đi vào với mấy đứa lạ hoắc, cứu tinh của e đây rồi. E lại kéo nó ra nói nhỏ:
- A phú đẹp trai. Tau nhờ mài tí chuyện.
Thằng này ít thấy e nhờ vả ai bao giờ nên mặt thộn ra. Lát sau nghe xong cười khẩy:
- Tưởng gì. Đây- Nói rồi nó dúi vào tay e hai tờ 50k bằng cả tháng ăn sáng của e.
Nó thì thầm:"nhớ trả tau nha thằng cờ hó"
E tính tiền xong đi về phía bàn. My và Trang nói đi mua ít đồ. Hưng và e không có hứng đi xem con gái mua đồ nên về.
Về nhà e đang tính nhẩm làm thế nào kiếm ra tiền trả thằng Phú.
Vì đang nghỉ hè nên có tiền ăn sáng đâu. Học sinh nó khổ thế đấy.
-----
Type sau trời đã tạnh mưa. Đi ngủ thôi
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook