• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Ký Ức: Như Một Thói Quen. (3 Viewers)

Chap5

Thấm thoắt cũng được hơn 2 tuần. Rục rịch chuẩn bị đi học thêm. Đúng là thành phố có khác: học chính thì ít mà chịch .. í lộn học thêm thì nhiều. Mà đã học mà không đi học thêm kiểu gì cũng bị đì sói trán. Dường như học không đi đôi với hành và tỏi nên mỗi khi học về là chả có thời gian làm bài tập nữa. Nói thế chứ thời gian để giành cho cái khác ^^!

Còn chuyện e và My 2 tuần qua cũng chả có gì đặc sắc. Đi học nó không đứng gần em nữa, chả biết nguyên do vì sao. Nói chuyện thì cũng không tiến triển được.
Bữa tối đó đi học tự nhiên thằng Hưng đến sớm lắm:
- Ê Nam mài thích con My hả?
- Không, tau có thích đâu! - e chối chứ thật ra cũng chả biết có hay không mà để nhích.
- Vậy thì may! Anh lại tưởng chú tăm tia nó.
- Mài nói may là sao. Mà anh với chú cái a pá mài. - tụi e bằng tuổi hết.
- Ấy chớ giận mà mất khôn thím chuê (thực ra là thằng cờ hó). Anh nói chú biết đừng tưởng My đi "xe đẹp" như chú mà nghĩ cua được em nó.
- Chứ sao?!!- e hỏi bắt đầu thấy dạo đầu bài Hoang mang rồi.
- Tự tìm hiểu đi. Anh chỉ có mấy lời thế thôi.
E cũng chẳng gặng hỏi thêm vì lúc đó My và Trang cũng vừa tới. Để ý kỹ mới thấy: My nó đi xe đạp mini Nhật, ăn mặc giản dị mà, trang sức tuy nhỏ nhưng tinh tế, giá chả biết được, biết đâu fake. Tự nhủ thầm thế.
Thằng 3 Hưng nó nói với e làm gì ta. Hay là nó lợi dụng sương mù quăng thêm lựu đạn khói.:smile:

Đang định ra bắt chuyện thì giọng con Như - lớp trưởng đứng gọi từ xa như gọi hồn:
- Nam ơi iiiiiiiiiiii
Đệch có cần kéo dài ra thế không. E nhìn ra thì có cả Thu nữa, nó về khi nào, mà sao tụi nó .... Đang suy nghĩ, chả biết nên buồn hay vui. Thì tụi nó đã phóng con max đến ngay cạnh:
- Cúp đi chơi đi pa. - Giọng con Như hồ hởi.
Chưa kịp nói gì con nở bồi thêm:
- Nam đi nha, đi với Thu. Nha nha. - Vừa nói con nở vừa cầm tay em lắc lắc năn nỉ. Mấy thằng trong lớp gato nhỏ dãi nhưng em cũng kệ. Chủ yếu e muốn thăm dò My phản ứng ra sao. Ẻm tỉnh queo không thèm đếm xỉa các bác ạ.
- Ờ thì cúp. - E chốt hạ mà không biết đây là một trong những quyết định sai lầm.
Thầy chưa tới, nghỉ khỏi xin. Bon bon đạp theo hai con nở kia, chúng chạy xe máy, e thì đạp xe đạp. Đệt đạp nhổng mông, chổng tỹ, muốn hộc cơm, rộp phao câu mới theo kịp.

Đua lòng vòng lèo vèo theo bọn chúng, mua cá viên chiên, nước mía và lên núi Hải Đăng hóng mát. Thực ra là lên chỗ mấy cái lô cốt bỏ hoang đấy ạ. Mới lên đến nơi con Như hốt hoảng:
- Chết Như quên nồi cá kho tộ ở nhà. Cho Như mượn xe về nha Nam. - Nó nói như năn nỉ.
- Ờ xe đó đua về nhanh không kẻo nhà em sáng nhất khu, khói mù nhất thành phố. - e trêu nó mà chả nghĩ ngợi gì.
Ngồi bên Thu vừa ăn cá viên chiên lại được ngắm gái đẹp, hóng gió. Ôi! Đời còn gì bằng.

- Dạo này Nam đang đi cua gái trường DTH ah?!!- Nở hỏi như tra khảo.
- Đâu có đâu! - e chống mà không biết con nở nó biết những gì nữa.
- Thế em My hoa khôi khối 10 đó không phải Nam học chung taekwondo với nó sao?!!
- Ờ học chung thôi mà! - sắp đếch chống được nữa rồi. E bắt đầu cuống. "Nước mía ngọt ha" - e định đánh lảng.
- Hay quá hen, ai mang trống ra cho Nam đánh đâu mà lảng?!!
Ngậm ly nước mía mà e tưởng như uống nước ép khổ qua. Đang xác định con nở này định làm cái gì thì nó bồi thêm:
- Nam có thích Thu không?!!
- Ờ ...ừm à ...- e ấp úng vì bản thân cũng chả biết có phải thích hay không.
- Có hay không! - Nở nói mà như quát, mắt thì như sắp Vỡ đê của Vũ Trọng Phụng.
- Sao Thu lại hỏi thế?!! Thu không biết à? - E hỏi chủ yếu chống đối thôi.
- Vậy là không chứ gì! Thôi Thu biết rồi - ẻm nói với hai hàng nước mắt tuôn trào. Bất chợt quay qua e vùng vằng tuôn một tăng khiến em đỡ không kịp:" Thu có cái gì không bằng nó chứ. Hay Nam chê Thu xấu. Nam thấy nhà Thu phá sản nên coi thường... Nam nói đi.." - vừa nói con nở vừa cầm tay giật lắc. Trong lúc đấy e chỉ biết giữ tay ẻm lại, thế méo nào trong lúc vùng vằng phật luôn cái áo sơ mi ra.

Thu mặc cái áo sơ mi trắng mỏng nút bấm, chỉ nghe cái phựt, hai vạt áo 2 bên. E đưa tay định đóng lại thì ẻm gạt tay ra, lần này thì cháy nhà luôn. Mợ nó, 2 cái tay quơ quẹt vào cái quang chảo, lại là loại quang chảo đóng trước cũng bung ra nốt. Vô tình nhìn được cái gì thì các bác cũng biết. Đầu ti hồng hồng trên trái đào căng mởn. "Bốp" nổ đom đóm vì cái tát. " Nhìn gì mà nhìn".
Rõ khổ e có định nhìn đâu, của nợ nó đập vào mắt ấy chứ. Ẻm quay người cài lại xiêm y nhưng vẫn còn thút thít ....

- Nam có sao không?- nó tát rõ đau giờ còn hỏi sao không. Cứ hỏi đến sao y như rằng là e có chiện chẳng lành. Y_Y
- Giờ này làm gì có sao! - e hơi bực đưa tay day má.
- Để Thu xem nào!- nở nói đưa tay nắn nắn, bóp bóp cái má e ra vẻ tội lỗi.
.....
****
Mỏi tay nghỉ tý.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom