• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full La Bàn Vận Mệnh (3 Viewers)

  • Chương 617

Sau khi nổ mạnh, trận pháp có vẻ thoáng im lặng một ít, uy lực so với trước kia yếu hơn ba thành. Chẳng qua, nó sẽ khôi phục theo thời gian, hơn nữa từng bước gia tăng đến mức hủy diệt toàn bộ sinh linh trong trận mới thôi.



“Đây là chuyện gì?” Hư ảnh nhìn Thập tuyệt lực tàn sát bừa bãi, tràn ngập sát phạt khí hủy diệt này, liền cau mày, nhanh hỏi.



“Tham kiến chủ nhân” Một người trẻ tuổi ở bên trong đám bảo tiêu cung kính hành lễ nói.



“Tổ gia gia, xin hãy cứu chúng ta ra ngoài” Người trẻ tuổi họ Quan khẩn cầu nói.



“Đừng nói thừa, cái trận pháp này là sao? Hãy nói rõ ra cho ta!” Nói xong liền lấy thần lực khởi động một cái vòng bảo hộ phòng ngự, tạm thời để chống đỡ địa thủy phong hỏa bên ngoài.



Người trẻ tuổi họ Quan không dám giấu diếm, một năm một mười nói ra. Hắn nói rất nhanh, lược qua rất nhiều chi tiết.



Lão già nghe xong, trực tiếp tát một cái quát: “Khốn kiếp này, để ngươi tới Hải Thiên Nguyên quan sát, lịch lãm một phen, ngươi lại gây chuyện thị phi cho ta. Cái chuyện này về sau tính lại với ngươi!”



Người trẻ tuổi bị đánh gãy hai cái răng, miệng đầy máu tươi, nhưng cũng không dám đáp lời.



Lão xoay người lại, ôm quyền thi lễ nói: “Không biết vị thần hữu nào, bổn tọa Quan Bẳng Thần Vương, nghiệt súc này có chỗ đắc tội, còn xin thần hữu bao dung nhiều hơn” Cái tư thái này thật sự là hạ thấp đến không thể thấp hơn. Vì vậy hắn quan sát trận pháp một phen cũng thật sự không nắm chắc có thể phá được.



“Thần Vương tiền bối, hãy cứu chúng tôi đi” Ngoài phòng hộ tráo còn lại hơn mười vị Thiên Thần cầu xin nói. Bọn họ muốn tiến vào trong phòng hộ tráo, nhưng vô luận như thế nào cũng không tiến vào được.



Quan Bẳng Thần Vương không để ý đến bọn họ mặt mang cười lạnh hừ nói: “Tự làm bậy!”



Chó nóng nảy cũng sẽ nhảy tường, chứ đừng nói khi những Thiên Thần này đã đến bờ vực sinh tử, bọn họ còn sợ gì đắc tội một Thần Vương? Đều đem ra pháp bảo phòng ngự, xuất ra bản lĩnh, hướng tới màn hào quang phòng ngự mà công kích.



Quan Bẳng Thần Vương nhìn ngẩn ra, giận quá mà cười nói: “Cũng thật lớn mật!” Nói xong, một cái tát vỗ ra. Đương trường vỗ bay hai người, sau lại là mấy cái tát đánh ra, đánh tất cả mọi người bay ra ngoài. Thời điểm ra tay cũng không có quá dùng sức, chỉ đem bọn họ đánh bay mà thôi. Cái này coi như là một loại cảnh cáo không hạ sát thủ.



“Lão đại, vừa rồi Quan Bẳng Thần Vương kia vì sao không xử lý bọn họ, không lẽ đây không phải chân thân của hắn, hắn làm không được?” Tiểu Bạch đoán nói.



“Cũng có khả năng này, nhưng ta nghĩ, thật sự chính hắn muốn động thủ vẫn có thể thoải mái xử lý những người đó” Dương Thiên Vấn có chút đăm chiêu trả lời. Dựa theo Dương Thiên Vấn đoán, cái phân thần hóa thân của Thần Vương này ở trong khoảng thời gian ngắn có thể có được hơn phân nửa thực lực của Thần Vương, xử lý mười mấy Thiên Thần cũng không tính là gì.



Bất quá, vậy thì thế nào? Thập Tuyệt trận không có sơ hở, trừ khi cường lực cùng xử lý người chủ trận ra, cùng không có phương pháp có thể phá!



Đừng nói một cái hư ảnh, cho dù là bản thân Thần Vương ở trong trận, Dương Thiên Vấn cũng nắm chắc có thể đem hắn bày ra đến ba trăm sáu mươi cái bộ dáng. Thượng cổ sát trận này khiến Dương Thiên Vấn tuyệt đối tự tin. Đi đến La Sát hải lần này, đặc biệt là thu hoạch Hồn Châu La Sát, Dương Thiên Vấn có cơ hội tiến bộ nhanh chóng, chỉ cần Dương Thiên Vấn bắt lấy cơ hội này.



Con đường mình đi sẽ càng thêm thuận lợi!



“Đại sư trận pháp tôn kính, tằng tôn vô lễ, xin tiên sinh xuống tay lưu tình” Quan Bẳng Thần Vương tư thái phóng rất thấp, thấp đến mức khiến cho đám người trẻ tuổi họ Quan khiếp sợ. Thấp đến mức làm cho Dương Thiên Vấn cảm giác không thích hợp.



“Bổn tọa hạ trận, không giữ người sống!” Âm thanh của Dương Thiên Vấn vang lên hư vô phiêu miểu, hoàn toàn nghe không ra thanh âm này truyền từ phương nào. Dương Thiên Vấn không ngu ngốc, không vì nói chuyện mà bại lộ đang ở nơi nào.



Người trẻ tuổi họ Quan sắc mặt tái nhợt, hắn thực sự sợ hãi, hối hận không nghe lời khuyên bảo, hối hận không nên lấy thể áp người. Người ta đã kêu thanh tràng, chính mình nên dẫn người rời khỏi đó, Hồn Châu La Sát lớn bằng nắm tay hẳn là trân quý nhưng cũng không trân quý bằng cái mạng nhỏ. Người trẻ tuổi họ Quan liền quỳ xuống, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ nói: “Tiền bối, tại hạ có mắt không tròng, không biết tự lượng sức mình, xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, tha cho tiểu nhân”.



Quan Bẳng Thần Vương mặt mày nhăn lại, tên không tiền đồ này, thật không biết hậu bối gia tộc này ăn cái gì mà lớn, loại phế vật khốn kiếp này cũng sẽ có được một tòa phân thần của mình sao? Hiện tại nhìn đến loại đức hạnh này, Quan Bẳng Thần Vương trực tiếp vỗ một cái lên gáy người trẻ tuổi, kình lực vừa phun, liền vỗ chết người thanh niên này. “Con cháu Quan gia không cần phế vật!”



Dương Thiên Vấn nhìn cũng sửng sốt, vừa rồi câu nói kia tuy rằng cường thế một ít, nhưng khẩu khí không nói sẽ phải chết. Tin tưởng rằng Quan Bẳng Thần Vương còn có thể thương lượng đường sống. Nhưng ai ngờ sự tình đột nhiên biến chuyển, vị Thần Vương đại nhân này trực tiếp ra tay thanh lý môn hộ, quả nhiên là quyết đoán mà tàn nhẫn!

Một đám người trẻ tuổi bảo tiêu ngây người đứng tại chỗ, nói không ra lời.



Nguyên bản Dương Thiên Vấn muốn kiểm một chút, nhưng xem ra hiện tại con tin đều đã chết không thể xảo trá.



“Tiên sinh, đã để ngươi chê cười, hiện tại chúng ta còn có thể nói chuyện không?” Quan Bẳng Thần Vương quay đầu lễ phép hỏi.



“Đã đem người xử lý còn có thể nói chuyện gì? Tin tưởng sinh tử của bọn họ, còn không đặt vào trong mắt ngài chứ?” Âm thanh Dương Thiên Vấn vang lên. Xác thực, Quan Bẳng Thần Vương ngay cả tằng tôn của chính mình cũng có thể xử lý, vậy những bảo tiêu không thân chẳng quen này sẽ ra sao?



Quan Bẳng vương lắc lắc đầu nói: “Sai rồi, bọn họ vốn trung tâm hiệu lực vì Quan gia, nếu bổn vương đã thấy sẽ bảo vệ bọn họ chu toàn, về phần cái nghiệt súc kia chẳng qua chỉ là một cái phế vật vô dụng, chết cũng không đáng tiếc!” Dừng một chút lại nói: “Bọn họ chỉ nghe lệnh làm việc, xin tiên sinh xuống tay lưu tình”.



Dương Thiên Vấn nghe xong lời này, thật là ngoài ý muốn, không khỏi có một nhận thức khác đối với vị Quan Đẳng Thần Vương này, suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu đáp: “Có thể đưa ra Hồn Châu La Sát trong tay các ngươi, bổn tọa sẽ đồng ý cho các ngươi ra trận” Dám cướp trên đầu ta, vậy thì chớ có trách ta cướp đoạt lại.



Quan Bẳng Thần Vương trầm giọng quát: “Các ngươi còn không nhanh đưa ra?”



“Nhưng lão chủ nhân, trên người chúng ta không có Hồn Châu La Sát, toàn bộ Hồn Châu đều bị thiếu gia thu lấy” Thiên Thần trung niên mở miệng nói.



Quan Bẳng Thần Vương nghe xong, lại mắng một câu: “Thật sự là thứ khốn kiếp! Lão phu trở về sẽ giết gia chủ đương nhiệm!” Làm chủ kị nhất là nuốt toàn bộ ưu việt. Ngươi ăn thịt thì cũng phải chừa cho thủ hạ chút canh một chút ưu việt cũng không lưu lại cho thủ hạ, cái này không phải hành vi bại não sao? Ngay cả điểm này cũng không biết, nhân tâm tất tán, gia nghiệp có lớn sớm hay muộn cũng xong đời.



Quan Bẳng Thần Vương chỉ vào nhẫn trữ vật lơ lửng trong không trung nói: “Đều ở bên trong này, thả bọn họ ra ngoài đi”.



Lời này làm cho tám Thiên Thần bảo tiêu cúi đầu cảm động vạn phần.



Dương Thiên Vấn cười cười, trong lúc suy nghĩ chuyển động liền đem tám Thiên Thần trong phòng hộ tráo ra ngoài trận.



“Hiện tại người trong trận đã chết sạch, Thần Vương đại nhân có gì cần nói thì nói đi” Dương Thiên Vấn mở miệng hỏi.



Dương Thiên Vân cũng không ngốc, lão gia hỏa này là tới cứu người, nhưng mà người muốn cứu mà bị chính hắn xử lý. Một đám thủ hạ cũng đã rời trận, vị Thần Vương này không có chút ý tứ rời đi. Hiển nhiên là có lời muốn nói, cái gọi là muốn đổi lấy mạng của thủ hạ, chẳng qua là muốn thanh tràng mà thôi.



“Ha ha ha... Tiên sinh thật là thông minh, bổn vương còn đang tự hỏi không biết nên mở miệng như thế nào” Quan Bẳng Thần Vương hào sảng cười to nói, “Từ trận pháp bố trí của tiên sinh có thể nhìn ra được, tu vi trận pháp của tiên sinh, tại thần giới có thể nói là đã ở đỉnh phong”.



“Thì sao?” Dương Thiên Vấn kỳ quái hỏi.



“Nói vậy tiên sinh muốn ở La Sát hải một thời gian” Nói xong, cũng không biết cái hư ảnh này vận dụng loại thủ đoạn nào đem một khối ngọc giản đặt ở trên lòng bàn tay, nói tiếp: “Còn đây là thiệp mời, tiên sinh không cần đa tâm, cái này không phải là thiệp mời của Quan gia chúng ta, mà là thiệp mời toàn bộ các thể lực của đại biểu La Sát hải, mặt trên có ấn ký của mười hai vị Thần Hoàng, tuyệt đối không làm giả được. Bổn vương lúc này đặc biệt mời tiên sinh ở tám mươi năm sau, đến Trung La Đảo trong La Sát Hải dịp năm năm cuối cùng trước khi lần phong hải La Sát hải cuối cùng”.



Dương Thiên Vấn nghe xong suy nghĩ trong chốc lát, lại hỏi: “Có chuyện gì? Người nào cũng có tư cách tham gia hay sao?”



“Có chuyện gì thì khi tiên sinh đến sẽ biết. Người có tư cách tham gia, trừ trận pháp đại sư giống tiên sinh thì kém nhất là hạ vị Thần Vương mới có tư cách tham gia” Quan Bẳng Thần Vương mở miệng trả lời.



Dương Thiên Vấn trong lòng đầy nghi hoặc, đây là dạng tụ hội gì, liên danh mời từ mười hai vị Thần Hoàng, tư cách tham gia thấp nhất đều là cấp bậc Thần Vương. Nếu nói Dương Thiên Vấn không động tâm thì đó là gạt người. Dương Thiên Vấn mười phần động tâm, ở sâu trong nội tâm cũng cảm thấy hẳn là đáp ứng xuống.



“Xin Thần Vương đại nhân yên tâm” Dương Thiên Vấn đáp ứng xuống, Dương Thiên Vấn lựa chọn tin tưởng trực giác của chính mình.



“Như vậy bổn tọa xin cáo từ” Quan Bẳng Thần Vương mỉm cười chắp tay thi lễ, hư ảnh tan hết, mà đồng thời pho tượng nho nhỏ kia cũng hóa thành bột phấn, tiêu tan đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom