Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 131
CHÚC MỌI NGƯỜI GIÁNG SINH & NĂM MỚI VUI VẺ
Merry Christmas And Happy New Year
Nhìn thấy sự thay đổi như vậy, Lạc Bắc liền xòe tay ném Tam Sinh Thạch, đồng thời phóng ra ba tia sáng đen vào nó. Khi ba tia sáng màu đen chui vào trong Tam Sinh Thạch thì giống như tơ nhện nhanh chóng lan ra. Tam Sinh Thạch lơ lửng trên đỉnh đầu Khuất Đạo Tử, từng đạo khí đen từ Thiên Linh cái của y bay ra dung nhập vào trong Tam Sinh Thạch.
Khi khí đen chui vào trong Tam Sinh Thạch, bên trong đó xuất hiện rất nhiều hình ảnh, tất cả đều là Khuất Đạo Tử. Cùng lúc đó trên mặt Khuất Đạo Tử hiện lên đủ mọi loại tần sắc.
- Đi!
Trong nháy mắt Lạc Bắc xuất vô số pháp quyết, từng tia lửa vàng trong tay hắn bay ra bắn vào trong Tam Sinh Thạch.
Sắc mặt Lạc Bắc càng trắng thêm nhưng hắn biết bây giờ là giai đoạn quan trọng nhất nên tập trung tinh thần vẫn liên tục bắt pháp quyết khiến cho chân nguyên hóa thành những tia lửa dài.
- Ngươi định luyện Khuất Đạo Tử thành Thi thần tướng linh?
Đúng vào lúc này, Lạc Bắc nghe thấy tiếng nói. Hắn quay sang nhìn phát hiện Thái Thúc đã mở mắt nhìn hắn thi pháp.
Lạc Bắc cũng không trả lời chỉ gật đầu. Trong Tam Sinh Thạch, đám Khuất Đạo Tử như đang kêu thảm thiết, gào rít giận dữ. Theo từng tia lửa bắn vào nhưng người nhỏ đó đều bị cháy sạch rồi hòa tan khiến cho toàn bộ Tam Sinh thạch biến thành màu vàng, bên trong dường như chỉ có chân nguyên màu vàng tinh khiết và chợt xuất hiện hình dạng Lạc Bắc.
- Tốt lắm.
Lạc Bắc nghĩ vậy liền bắt pháp quyết khiến cho Tam Sinh Thạch như hòa tan xuyên qua đỉnh đầu của Khuất Đạo Tử. Cùng lúc đó, Lạc Bắc lại búng tay khiến cho Thiên Niên bồ đề tử in sâu vào mi tâm của Khuất Đạo Tử rồi hóa thành một cái ấn ký mầu vàng đen.
Oành! Cái ấn ký vừa mới xuất hiện, dưới đáy thân thể của Khuất Đạo Tử bỗng nhiên tản ra một cái vòng tròn lục sắc rồi vỡ vụn.
Khi cái vòng tròn đó vừa vỡ, Lạc Bắc liền có cảm giác chỗ Khuất Đạo Tử đứng không gian như vỡ vụn.
Trong nháy mắt khi vòng tròn vỡ nát, xác chết của Khuất Đạo Tử cũng mở mắt.
Chân hỏa trong Tam Sinh Thạch đã xóa bỏ toàn bộ trí nhớ tâm niệm cả đời của y.
Thiên Niên bồ đề tử siêu thoát sinh tử luân hồi.
Xác chết Khuất Đạo Tử mở mắt liền bắt ra một luồng tử khí, toàn thân tản ra hơi lạnh khiến cho những đồ vật nào bị nó chạm phải liền bám một lớp sương trắng.
Cái xác chết tản ra hơi lạnh kinh người chưa được Lạc Bắc điều khiển vẫn đứng yên ở đó không nhúc nhích, không hề có suy nghĩ hay tình cảm.
Lạc Bắc đã thành công biến Khuất Đạo Tử thành thi thần tướng linh, từ nay về sau chỉ nghe lệnh của một mình hắn.
Mưa bụi càng lúc càng dầy quất vào tường làm vang lên những tiếng động.
Một người mặc tường bào màu đen và một người mặc trang phục màu xanh từ bên ngoài nhảy vào trong cái thôn hoang vắng nơi Lạc Bắc và Thái Thúc trú. Sau khi hai người này nhảy vào trong thôn, một cái bóng khôi ngô nhưng tản ra tử khí cũng xuất hiện sau lưng người áo lục.
Trên ngực của người mặc áo lục có một cái khóa màu vàng rực rỡ, khuôn mặt tuấn tú. Người đó đúng là Ngũ đệ tử Trịnh Huyền Huân, theo sát sau lưng y chính là Thi vương mà y luyện chế ra. Còn người mặc trường bào màu đen, thân thể cao to nhưng với đôi mắt nhỏ lại chính là đại đệ tử Chu Chứng Nguyên của Khuất Đạo Tử.
Hai người này nhìn xung quanh cái thôn hoang vắng nhưng sắc mặt lại trắng bệch không giấu được sự sợ hãi.
Lần này Khuất Đạo Tử ra tay chặn giết Lạc Bắc sợ mình trọng thương chưa hồi phục bị người ta nhân cơ hội nên triệu tập tất cả những người có tu vi cao tới bên mình. Vì vậy mà trong khu rừng này phái Bắc Mang có tổng cộng hơn ba mươi người. Nhưng hiện tại số cao thủ của phái Bắc Mang còn sống chỉ có Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên.
Vừa mới nhìn thấy Phân Thủy thần quang bạng lao ra, các cao thủ phái Bắc Mang phân bố trong khu rừng đều ra tay nhưng Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên thì không.
Trịnh Huyền Huân không dám hành động là vì bị một kiếm của Lạc Bắc làm cho sợ hãi. Còn Chu Chưng Nguyên không hành động là vì y có một cái suy nghĩ. Mặc dù bản mệnh kiếm nguyên và thất đạo vô hình kiếm của Yến Kinh Tà đều cô động không hề tản mát một chút kiếm khí nhưng từ trên không trung giáng xuống, Chu Chứng Nguyên cũng nhìn thấy. Y cảm nhận đây không phải là pháp thuật của Khuất Đạo Tử phóng ra.
Hơn nữa tu vi của Khuất Đạo Tử hơn xa đám người Lạc Bắc nếu y đã tay tay thì làm sao đám người Lạc Bắc có cơ hội sử dụng Phân Thủy thần quang bạng chạy thoát được?
Cả hai người đều vì những nguyên nhân đó mà ẩn nấp ở trong rừng không dám ra tay. Cùng nhờ đó mà cả hai mới đều còn sống.
Cả hai chỉ thấy Phân Thủy thần quang bạng bay lượn trong rừng mà gần như chỉ trong nháy mắt các sư huynh đệ không còn có tiếng động. Chờ khi Phân Thủy thần quang bạng bay đi xa, cả hai người mới phát hiện toàn bộ những người còn lại của phái Bắc Mang đã bị đánh chết.
- Sư tôn đang ở đâu?
Trước khi đến cái thôn này, Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên cũng chỉ phát hiện có dấu vết đầu pháp chứ không thấy bóng dáng của Khuất Đạo Tử.
- Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?
Nhất thời trong cơn mưa phùn, Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên chỉ thấy người lạnh như băng. Vào lúc hai người tới đây chặn giết Lạc Bắc, phái Bắc Mang có hơn ba mươi hảo thủ đều có suy nghĩ hành hạ cho đến chết con kiến nhỏ. Nhưng hiện tại cả hai không có ý nghĩ dám đi ra khỏi khu rừng này. Sau khi liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều có ý định chờ đợi ở đây xem có tin tức của Khuất Đạo Tử hay không vì vậy mà cùng nhảy vào một gian nhà.
Trong gian nhà lớn đó chính là chỗ mà Lạc Bắc và Thái Thúc đang trú.
Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên vừa vào trong thôn, cả hai liền cảm nhận được. Nhưng hai người kia không cảm nhận được Lạc Bắc và Thái Thúc chứng tỏ bùa che giấu khí tức của phái Lao Sơn có tác dụng đối với người tu đạo.
Nhưng Lạc Bắc và Thái Thúc thật sự không ngờ được cả hai người đó lại nhảy đúng vào gian nhà mình đang ở.
- Hai người này là ai?
Khi Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên nhảy vào trong căn nhà, bốn cặp mắt lập tức gặp nhau. Mặc dù Lạc Bắc có giao thủ với Trịnh Huyền Huân nhưng trong bóng tối cũng không nhìn rõ khuôn mặt của y nên không biết hai người này là ai. Vì vậy Lạc Bắc hơi do dự không biết có nên ra tay không.
Còn Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên nhìn thấy Lạc Bắc và Thái Thúc thì trợn mắt:
- Các ngươi...
- Giết!
Nhìn thấy sắc mặt kinh hãi của hai người và Thi vương xuất hiện phía sau Trịnh Huyền Huân, Lạc Bắc lập tức có phản ứng, trong lòng xuất hiện sát khí.
- Sư tôn?
Nhưng trong tích tắc đó cả bốn người Lạc Bắc, Thái Thúc, Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên đều cứng đờ người.
Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên đờ người là bởi vì bọn họ nhìn thấy sau lưng Lạc Bắc và Thái Thúc là Khuất Đạo Tử. Còn Lạc Bắc và Thái Thúc đờ người là bởi vì Tam Thiên Phù Đồ và Tân Thiên Trạm Lô của cả hai theo tâm mà động. Khi sát khí xuất hiện trong đầu hai người, kiếm quang lập tức phóng ra. Nhưng một tia sáng màu hồng còn nhanh hơn cả kiếm quang của họ.
“ Rầm!” Thi vương của Trịnh Huyền Huân vừa mới chắn trước mặt thì bị Tam Thiên Phù Đồ và Tân Thiên Trạm Lô của Lạc Bắc và Thái Thúc đánh bay. Còn sợi tơ hồng kia cũng xuyên vào Thiên Linh cái chọc thủng ngực rồi lại xuyên qua Thiên Linh của Chu chứng nguyên qua ngực quay trở lại tay của Khuất Đạo Tử.
“ Trừu tủy đoạt nguyên quyết!”
Lạc Bắc và Thái Thúc đờ người nhìn ánh mắt của Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên tối sầm. Khi cả hai phản ứng liền quay lại nhìn Thi thần tướng linh Khuất Đạo Tử.
Chỉ thấy ánh mắt của Khuất Đạo Tử vẫn tản ra tử khí, nhìn chẳng khác gì một phong tượng. Nhưng sợi tơ hồng chui vào trong tay, pháp lực dao động trên người y lại càng mạnh. Từng làn sương trắng lạnh tản ra dưới chân y.
- Luyện chế thành thi thần tướng linh quả nhiên là còn giữ được tất cả các pháp thuật khi còn sống.
Lạc Bắc và Thái Thúc liếc mắt nhìn nhau thì một bóng đen lại từ ngoài nhào vào trong.
Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên trong phái Bắc Mang ngoại trừ Khuất Đạo Tử ra thì là hai người có tu vi cao nhất. Vốn cũng không tới mức vừa mới đối mặt đã bị đánh chết nhưng hai người ngày thường rất kính sợ Khuất Đạo Tử, lại không ngờ Khuất Đạo Tử ra tay với mình. Chỉ trong tích tắc thất thần khi nhìn thấy Khuất Đạo Tử,cả hai đã bị Trừu tủy đoạt nguyên quyết đánh chết.
Trịnh Huyền Huân chết nhưng Thi vương do y luyện chế vẫn coi Thái Thúc và Lạc Bắc là kẻ địch vì vậy mà sau khi bị đánh bay lại nhào vào trong.
Lạc Bắc và Thái Thúc từng có kinh nghiệm đối phó với Đồng giáp thi, lại thêm Thi vương dường như hỏa hầu vẫn còn yếu, chỉ có thân thể được rèn luyện giống như pháp bảo ra còn không có một chút pháp thuật vì vậy mà cả hai cũng không hề kinh hãi. Nhưng hai người còn chưa có cử động thì Khuất Đạo Tử đã lại giơ tay lên. Liên tục mười đạo khí đen từ trong ống tay áo của y bay ra, đánh lên người Thi vương. Tên Thi vương đột nhiên giống như hóa đá, đứng yên không nhúc nhích.
Merry Christmas And Happy New Year
Nhìn thấy sự thay đổi như vậy, Lạc Bắc liền xòe tay ném Tam Sinh Thạch, đồng thời phóng ra ba tia sáng đen vào nó. Khi ba tia sáng màu đen chui vào trong Tam Sinh Thạch thì giống như tơ nhện nhanh chóng lan ra. Tam Sinh Thạch lơ lửng trên đỉnh đầu Khuất Đạo Tử, từng đạo khí đen từ Thiên Linh cái của y bay ra dung nhập vào trong Tam Sinh Thạch.
Khi khí đen chui vào trong Tam Sinh Thạch, bên trong đó xuất hiện rất nhiều hình ảnh, tất cả đều là Khuất Đạo Tử. Cùng lúc đó trên mặt Khuất Đạo Tử hiện lên đủ mọi loại tần sắc.
- Đi!
Trong nháy mắt Lạc Bắc xuất vô số pháp quyết, từng tia lửa vàng trong tay hắn bay ra bắn vào trong Tam Sinh Thạch.
Sắc mặt Lạc Bắc càng trắng thêm nhưng hắn biết bây giờ là giai đoạn quan trọng nhất nên tập trung tinh thần vẫn liên tục bắt pháp quyết khiến cho chân nguyên hóa thành những tia lửa dài.
- Ngươi định luyện Khuất Đạo Tử thành Thi thần tướng linh?
Đúng vào lúc này, Lạc Bắc nghe thấy tiếng nói. Hắn quay sang nhìn phát hiện Thái Thúc đã mở mắt nhìn hắn thi pháp.
Lạc Bắc cũng không trả lời chỉ gật đầu. Trong Tam Sinh Thạch, đám Khuất Đạo Tử như đang kêu thảm thiết, gào rít giận dữ. Theo từng tia lửa bắn vào nhưng người nhỏ đó đều bị cháy sạch rồi hòa tan khiến cho toàn bộ Tam Sinh thạch biến thành màu vàng, bên trong dường như chỉ có chân nguyên màu vàng tinh khiết và chợt xuất hiện hình dạng Lạc Bắc.
- Tốt lắm.
Lạc Bắc nghĩ vậy liền bắt pháp quyết khiến cho Tam Sinh Thạch như hòa tan xuyên qua đỉnh đầu của Khuất Đạo Tử. Cùng lúc đó, Lạc Bắc lại búng tay khiến cho Thiên Niên bồ đề tử in sâu vào mi tâm của Khuất Đạo Tử rồi hóa thành một cái ấn ký mầu vàng đen.
Oành! Cái ấn ký vừa mới xuất hiện, dưới đáy thân thể của Khuất Đạo Tử bỗng nhiên tản ra một cái vòng tròn lục sắc rồi vỡ vụn.
Khi cái vòng tròn đó vừa vỡ, Lạc Bắc liền có cảm giác chỗ Khuất Đạo Tử đứng không gian như vỡ vụn.
Trong nháy mắt khi vòng tròn vỡ nát, xác chết của Khuất Đạo Tử cũng mở mắt.
Chân hỏa trong Tam Sinh Thạch đã xóa bỏ toàn bộ trí nhớ tâm niệm cả đời của y.
Thiên Niên bồ đề tử siêu thoát sinh tử luân hồi.
Xác chết Khuất Đạo Tử mở mắt liền bắt ra một luồng tử khí, toàn thân tản ra hơi lạnh khiến cho những đồ vật nào bị nó chạm phải liền bám một lớp sương trắng.
Cái xác chết tản ra hơi lạnh kinh người chưa được Lạc Bắc điều khiển vẫn đứng yên ở đó không nhúc nhích, không hề có suy nghĩ hay tình cảm.
Lạc Bắc đã thành công biến Khuất Đạo Tử thành thi thần tướng linh, từ nay về sau chỉ nghe lệnh của một mình hắn.
Mưa bụi càng lúc càng dầy quất vào tường làm vang lên những tiếng động.
Một người mặc tường bào màu đen và một người mặc trang phục màu xanh từ bên ngoài nhảy vào trong cái thôn hoang vắng nơi Lạc Bắc và Thái Thúc trú. Sau khi hai người này nhảy vào trong thôn, một cái bóng khôi ngô nhưng tản ra tử khí cũng xuất hiện sau lưng người áo lục.
Trên ngực của người mặc áo lục có một cái khóa màu vàng rực rỡ, khuôn mặt tuấn tú. Người đó đúng là Ngũ đệ tử Trịnh Huyền Huân, theo sát sau lưng y chính là Thi vương mà y luyện chế ra. Còn người mặc trường bào màu đen, thân thể cao to nhưng với đôi mắt nhỏ lại chính là đại đệ tử Chu Chứng Nguyên của Khuất Đạo Tử.
Hai người này nhìn xung quanh cái thôn hoang vắng nhưng sắc mặt lại trắng bệch không giấu được sự sợ hãi.
Lần này Khuất Đạo Tử ra tay chặn giết Lạc Bắc sợ mình trọng thương chưa hồi phục bị người ta nhân cơ hội nên triệu tập tất cả những người có tu vi cao tới bên mình. Vì vậy mà trong khu rừng này phái Bắc Mang có tổng cộng hơn ba mươi người. Nhưng hiện tại số cao thủ của phái Bắc Mang còn sống chỉ có Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên.
Vừa mới nhìn thấy Phân Thủy thần quang bạng lao ra, các cao thủ phái Bắc Mang phân bố trong khu rừng đều ra tay nhưng Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên thì không.
Trịnh Huyền Huân không dám hành động là vì bị một kiếm của Lạc Bắc làm cho sợ hãi. Còn Chu Chưng Nguyên không hành động là vì y có một cái suy nghĩ. Mặc dù bản mệnh kiếm nguyên và thất đạo vô hình kiếm của Yến Kinh Tà đều cô động không hề tản mát một chút kiếm khí nhưng từ trên không trung giáng xuống, Chu Chứng Nguyên cũng nhìn thấy. Y cảm nhận đây không phải là pháp thuật của Khuất Đạo Tử phóng ra.
Hơn nữa tu vi của Khuất Đạo Tử hơn xa đám người Lạc Bắc nếu y đã tay tay thì làm sao đám người Lạc Bắc có cơ hội sử dụng Phân Thủy thần quang bạng chạy thoát được?
Cả hai người đều vì những nguyên nhân đó mà ẩn nấp ở trong rừng không dám ra tay. Cùng nhờ đó mà cả hai mới đều còn sống.
Cả hai chỉ thấy Phân Thủy thần quang bạng bay lượn trong rừng mà gần như chỉ trong nháy mắt các sư huynh đệ không còn có tiếng động. Chờ khi Phân Thủy thần quang bạng bay đi xa, cả hai người mới phát hiện toàn bộ những người còn lại của phái Bắc Mang đã bị đánh chết.
- Sư tôn đang ở đâu?
Trước khi đến cái thôn này, Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên cũng chỉ phát hiện có dấu vết đầu pháp chứ không thấy bóng dáng của Khuất Đạo Tử.
- Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?
Nhất thời trong cơn mưa phùn, Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên chỉ thấy người lạnh như băng. Vào lúc hai người tới đây chặn giết Lạc Bắc, phái Bắc Mang có hơn ba mươi hảo thủ đều có suy nghĩ hành hạ cho đến chết con kiến nhỏ. Nhưng hiện tại cả hai không có ý nghĩ dám đi ra khỏi khu rừng này. Sau khi liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều có ý định chờ đợi ở đây xem có tin tức của Khuất Đạo Tử hay không vì vậy mà cùng nhảy vào một gian nhà.
Trong gian nhà lớn đó chính là chỗ mà Lạc Bắc và Thái Thúc đang trú.
Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên vừa vào trong thôn, cả hai liền cảm nhận được. Nhưng hai người kia không cảm nhận được Lạc Bắc và Thái Thúc chứng tỏ bùa che giấu khí tức của phái Lao Sơn có tác dụng đối với người tu đạo.
Nhưng Lạc Bắc và Thái Thúc thật sự không ngờ được cả hai người đó lại nhảy đúng vào gian nhà mình đang ở.
- Hai người này là ai?
Khi Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên nhảy vào trong căn nhà, bốn cặp mắt lập tức gặp nhau. Mặc dù Lạc Bắc có giao thủ với Trịnh Huyền Huân nhưng trong bóng tối cũng không nhìn rõ khuôn mặt của y nên không biết hai người này là ai. Vì vậy Lạc Bắc hơi do dự không biết có nên ra tay không.
Còn Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên nhìn thấy Lạc Bắc và Thái Thúc thì trợn mắt:
- Các ngươi...
- Giết!
Nhìn thấy sắc mặt kinh hãi của hai người và Thi vương xuất hiện phía sau Trịnh Huyền Huân, Lạc Bắc lập tức có phản ứng, trong lòng xuất hiện sát khí.
- Sư tôn?
Nhưng trong tích tắc đó cả bốn người Lạc Bắc, Thái Thúc, Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên đều cứng đờ người.
Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên đờ người là bởi vì bọn họ nhìn thấy sau lưng Lạc Bắc và Thái Thúc là Khuất Đạo Tử. Còn Lạc Bắc và Thái Thúc đờ người là bởi vì Tam Thiên Phù Đồ và Tân Thiên Trạm Lô của cả hai theo tâm mà động. Khi sát khí xuất hiện trong đầu hai người, kiếm quang lập tức phóng ra. Nhưng một tia sáng màu hồng còn nhanh hơn cả kiếm quang của họ.
“ Rầm!” Thi vương của Trịnh Huyền Huân vừa mới chắn trước mặt thì bị Tam Thiên Phù Đồ và Tân Thiên Trạm Lô của Lạc Bắc và Thái Thúc đánh bay. Còn sợi tơ hồng kia cũng xuyên vào Thiên Linh cái chọc thủng ngực rồi lại xuyên qua Thiên Linh của Chu chứng nguyên qua ngực quay trở lại tay của Khuất Đạo Tử.
“ Trừu tủy đoạt nguyên quyết!”
Lạc Bắc và Thái Thúc đờ người nhìn ánh mắt của Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên tối sầm. Khi cả hai phản ứng liền quay lại nhìn Thi thần tướng linh Khuất Đạo Tử.
Chỉ thấy ánh mắt của Khuất Đạo Tử vẫn tản ra tử khí, nhìn chẳng khác gì một phong tượng. Nhưng sợi tơ hồng chui vào trong tay, pháp lực dao động trên người y lại càng mạnh. Từng làn sương trắng lạnh tản ra dưới chân y.
- Luyện chế thành thi thần tướng linh quả nhiên là còn giữ được tất cả các pháp thuật khi còn sống.
Lạc Bắc và Thái Thúc liếc mắt nhìn nhau thì một bóng đen lại từ ngoài nhào vào trong.
Trịnh Huyền Huân và Chu Chứng Nguyên trong phái Bắc Mang ngoại trừ Khuất Đạo Tử ra thì là hai người có tu vi cao nhất. Vốn cũng không tới mức vừa mới đối mặt đã bị đánh chết nhưng hai người ngày thường rất kính sợ Khuất Đạo Tử, lại không ngờ Khuất Đạo Tử ra tay với mình. Chỉ trong tích tắc thất thần khi nhìn thấy Khuất Đạo Tử,cả hai đã bị Trừu tủy đoạt nguyên quyết đánh chết.
Trịnh Huyền Huân chết nhưng Thi vương do y luyện chế vẫn coi Thái Thúc và Lạc Bắc là kẻ địch vì vậy mà sau khi bị đánh bay lại nhào vào trong.
Lạc Bắc và Thái Thúc từng có kinh nghiệm đối phó với Đồng giáp thi, lại thêm Thi vương dường như hỏa hầu vẫn còn yếu, chỉ có thân thể được rèn luyện giống như pháp bảo ra còn không có một chút pháp thuật vì vậy mà cả hai cũng không hề kinh hãi. Nhưng hai người còn chưa có cử động thì Khuất Đạo Tử đã lại giơ tay lên. Liên tục mười đạo khí đen từ trong ống tay áo của y bay ra, đánh lên người Thi vương. Tên Thi vương đột nhiên giống như hóa đá, đứng yên không nhúc nhích.
Bình luận facebook