Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 727
Dịch giả: Xanh trời xanh nước
Huyền Vô Thượng sớm biết hoang nguyên ở Thiên Phù sơn, chỉ là do công pháp cùng không thể chống lại đám giáp trùng, không thể tiến vào thu hoạch yêu đan.
Huyền Vô Thượng biết với công pháp độc đáo của Lạc Bắc mới có thể tiến vào bên trong hoang nguyên, cho nên mới lưu lại trong thần hồn của Lạc Bắc đạo lạc ấn này.
Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh, 1003000 trận pháp, Huyền Vô Thượng đoạt được nhưng do ngọn lửa tinh cầu màu tím cùng tu vi không đủ, không thể nghịch chuyển. Nhưng Huyền bảo màu lam của Lạc Bắc đã dung hợp Tinh thần tử hỏa, nghịch chuyển 1003000 trận pháp.
Bên ngoài một ngày, bên trong một năm, hơn 90 ngày qua đi, Lạc Bắc và Lâm Tiểu Uyển đã tu luyện trong Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh hơn chín mươi năm.
Bây giờ Lạc Bắc đi ra giống như một người chưa bao giờ tu đạo, trên người không chút ánh sáng và pháp lực dao động. Mà Lâm Tiểu Uyển hiện vẻ thành thục, sắc mặt kiên nghị, dao động pháp lực hệ Băng trên người vô cùng mãnh liệt. Không ngờ nàng đã tu luyện một môn pháp quyết hệ Băng bình thường tới tu vi Độ Kiếp hậu kỳ.
Ầm!
Lạc Bắc và Lâm Tiểu Uyển vừa hiện thân trên hư không Thiên Phù sơn, một đạo bảo quang từ trong Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh phóng ra, đó chính là Thông Thiên diệu thụ.
Gốc cây này là một dị bảo không hề thua kém Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh, khi bắn ra ngoài, chợt hạ xuống, như một quang phù bình thường tiến vào trong thức hải của Lạc Bắc. Nhưng không phải nó bị luyện hóa, mà bị Lạc Bắc luyện thành một bộ phận thân thể, tỏa ra sinh huy rạng rỡ trong thức hải Lạc Bắc tạo linh khí tỏa ra dung nhập vào trong huyết mạch Lạc Bắc.
Ầm Ầm Ầm!
Sau đó, không chỉ là người tu đạo cách biển phong bạo ngàn dặm, lấy biển phong bạo làm trung tâm, nửa số người tu đạo ở hư không Thiên Lan đều ngẩng đầu nhìn lên, một bóng người màu trắng đứng giữa biển phong bạo, trên người tỏa ra thần huy thời gian và hư không.
Tất cả người tu đạo đều không thể tin vào mắt mình. Những cột sét giống như thùng nước, thiểm điện, liệt hỏa, băng phong... cuồn cuộn hạ xuống. Chỉ với hơi thở hủy diệt đã khiến một số người tu luyện cấp thấp cách đó ngàn dặm bị phun máu tươi.
Thiên kiếp!
Có người ở trung tâm biển phong bạo vượt thiên kiếp.
Vô số tu sĩ Thiên Lan, trong đó có nhiều người từng thấy qua cảnh tượng độ kiếp, nhưng cũng giống như người chưa thấy, tất cả đều kinh hãi.
Không chỉ uy năng mỗi lần thiên uy đánh xuống đều vượt xa người tu đạo bình thường, hơn nữa nguyên khí tinh cầu được dẫn động cũng hỗn loạn kinh người, gần như là đủ hết các loại nguyên khí, chẳng lẽ người này tu luyện tất cả các loại công pháp?
Mà càng khiến những tu sĩ khác kinh hãi chính là người áo trắng đó bắn ra hơn một vạn tia sáng màu vàng, mỗi một tia sángđều là nguyên anh chứa đựng vô số nguyên khí tinh tú, hết sức ngưng tụ, hơn nữa đều vượt qua thiên kiếp.
Hơn một vạn Nguyên anh vọt lên cao, bản thân biến thành bản mạng kiếm nguyên!
Trong nháy mắt, hơn một vạn bản mạng kiếm nguyên đã hình thành một kiếm trận thật lớn, bao phủ toàn bộ biến phong bạo, ngay cả cương phong cũng bị cắn nát, ngăn cản lôi quang, thiểm điện, liệt hỏa, băng phong... từ trên trời giáng xuống. Ước chừng nửa canh giờ, tất cả đều bị bản mạng kiếm nguyên cắn nát, hóa thành nguyên khí.
Người nọ như biến thánh một cái lốc xoáy cực lớn, hút toàn bộ nguyên khí tiêu tán vào trong cơ thể, khiến cho những người tu đạo mấy vạn dặm bên ngoài chịu uy áp khó mà hô hấp, nhưng may mà uy áp này rất nhanh biến mất.
- Rốt cục người nào đang độ kiếp?
- Hắn độ kiếp thành công?
Thiên Lan người tu đạo chứng kiến được quá trình này, đều chết lặng đi.
Từng bông tuyết rơi xuống Sắc Lặc tông, nơi cao nguyên giá lạnh.
Trên không trung âm u, một cột sáng màu cổ đồng cùng một quầng sáng màu bạc vẫn liên tục oanh kích lên Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích bao phủ bên ngoài Sắc Lặc tông.
Bất luận là uy năng hủy diệt do Hoàng Thiên thần tháp hay tinh cầu màu bạc phát ra đều bị Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích cắn nuốt, cho nên không có quầng lửa hay sóng xung kích tỏa ra, nhưng mỗi lần va chạm đều tạo thành tiếng nổ, đánh tan tuyết từ trên trời rơi xuống.
Bên trong miếu thờ, toàn bộ Lạt Ma của Sắc Lặc tông vẫn tụng kinh như trước, chân nguyên kỳ dị theo chân ngôn phát ra rót vào Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích, duy trì uy năng của màn hào quang màu đen.
Nhưng tất cả mọi người đều biết Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích không chịu được mấy ngày.
Uy năng của Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích đang dần biến mất, nhưng cho dù Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích chịu được thì làm sao?
Trên không trung, không thấy tung tích của Hoàng Vô Thần, thần niệm của hắn mạnh mẽ, dường như đã có thể cách mấy vạn dặm, thậm chí mấy chục vạn dặm điều khiển pháp bảo. Giờ khắc này hắn còn có thể ở chỗ nào đó làm chuyện khác, tu vi Thiên kiếp ngũ trọng quả thực khiến người khác khó mà tưởng tượng.
Hơn nữa giờ phút này toàn bộ tài nguyên của giới Tu đạo, tất cả linh mạch đều rơi vào trong tay Hoàng Vô Thần, nói không chừng hắn có thể đột phá tới tu vi Thiên kiếp tầng thứ sáu.
Nhưng điều khiến Lạt Ma của Sắc Lặc tông không rõ chính là trên người Đạt Cống thượng sư vẫn tỏa ra khí tức bình tĩnh, khiến người khác cảm thấy tràn ngập tự tin. Bọn họ căn bản không biết sự tự tin của Đạt Cống thượng sư tới từ đâu.
Côn Lôn.
Toàn bộ vòng đảo thứ chín rực rỡ hẳn lên. Nơi này đã bị hủy diệt hoàn toàn giờ lại được xây dựng lại từ hoàng kim mỹ ngọc.
TOàn bộ vòng đảo thứ chín tỏa ra kim quang chói mắt, bảo khí trùng thiên, giống như tất cả hoàng kim, mỹ ngọc, bảo vật thế gian đều tụ tập ở Côn Lôn. Trong không trung, thỉnh thoảng có một tên đệ tử Côn Lôn mặc pháp bào trắng tiến vào, tạo thành một đường quỹ tích màu bạc dài trên không trung.
Những đệ tử đó có tu vi đều đạt tới Thiên kiếp thứ hai.
Mà trong ánh mắt của họ không nhìn thấy bất luận tình cảm gì, chỉ có sự trung thành tuyệt đối với một người.
Người đó chính là người ngồi trong vòng đảo thứ chín ở Côn Lôn, trên một cái đài sen kim sắc.
Khi đám đệ tử đó đạp không mà tới, trong tay có một pháp khí dạng tịnh bình màu bạc, bên trong đựng chính là là linh khí chiếm lấy từ linh mạch trong khắp thiên hạ.
Dưới sự hấp thu của những người này, đại đa số tinh mạch trong thiên hạ đã suy kiệt.
Nhưng sau khi những người này nhập đảo, rất nhanh có những cột sáng bay lên cao, lập tức lại có vài tên đệ tử Côn Lôn được tăng tu vi.
Lập tức có Thiên kiếp bị dẫn động, vô tận Lôi hỏa màu tím nổ vang, thiên uy cuồn cuộn giáng xuống.
Nhưng những thiên kiếp bị dẫn động kia đều bị bóng người đó vung tay lên, ngăn cản được, dường như nó không thể ảnh hưởng tới Côn Lôn.
Không tính những đệ tử Côn Lôn đạp không kia, trong các vòng đảo của Côn Lôn, có một đội quân đệ tử Côn Lôn, tổng nhân số đã vượt qua ngàn người.
Ngàn tên cao thủ Thiên kiếp!
Chỉ từ điểm này mà nói thì quả thực người kia đã sáng tạo một kỳ tích chưa từng có ở Tu đạo giới, có nhiều cao thủ Thiên kiếp làm thủ hạ như vậy, con người này này xác thực giống như vua khống chế cả trời đất!
Một ánh sao xuất hiện trong hư không, rơi vào một sơn cốc.
Lạc Bắc và Lâm Tiểu Uyển xuất hiện, trước mặt hai người là một hồ nước trong xanh như một tấm gương, phản chiếu rừng tùng ở xung quanh, bên bờ sinh trưởng nhiều loài cây dại không biết tên, rất nhiều hoa quả màu sắc khác nhau. Đáy hồ, có từng mảng băng trong suốt nổi lên.
Một gốc cây trong suốt, như được làm bằng thủy tinh, kỳ dị nổi ở giữa hồ.
Lâm Tiểu Uyển từ trong tinh quang lộ ra, nhìn Lạc Bắc. Giờ khắc này trên người Lạc Bắc có rất nhiều miệng vết thương kỳ lạ, khó mà tưởng tượng, có chỗ như bị vật cứng đâm, có chỗ lại như bỏng, có chỗ như bị ăn mòn... Nhưng điều khiến nàng yên tâm chính là hiện giờ những vết thương trên người Lạc Bắc đang chậm rãi phục hồi.
Pháp lực trên người Lạc Bắc vốn như sắp khô cạn, lại dần tăng cường.
Giờ phút này rốt cục Lâm Tiểu Uyển hiểu được sự hung hiểm khi vượt qua tinh không. Mà vì sao Lạc Bắc nhất định phải tu luyện nhiều loại lực lượng nguyên khí, thuật phápt cũng tu luyện tới mức cao nhất, dẫn động Thiên kiếp, dung hợp các loại nguyên khí đó thành phi kiếm, tu ra số lượng kiếm nguyên khiến người khó tưởng tượng:13000 Kiếm nguyên.
Lực lượng nguyên khí trong tinh không vô tận quá mức phức tạp, quá mức khủng bố.
Nếu như không có kinh nghiệm bản thân, e là một tên tu đạo dù thế nào cũng không thể biết được trong vũ trụ tinh không lại có nhiều loại lực lượng nguyên khí bất đồng cùng tồn tại với nhau như vậy.
Có lực lượng nguyên khí có thể xuyên thủng tinh kim, kim thiết, có cái lại có thể thiêu đốt khí huyết trong cơ thể người tu đạo, có loại lại khiến người ta nhanh chóng già cả, có loại khiến thân thể nặng hơn vạn lần, mười vạn lần.
Huyền Vô Thượng sớm biết hoang nguyên ở Thiên Phù sơn, chỉ là do công pháp cùng không thể chống lại đám giáp trùng, không thể tiến vào thu hoạch yêu đan.
Huyền Vô Thượng biết với công pháp độc đáo của Lạc Bắc mới có thể tiến vào bên trong hoang nguyên, cho nên mới lưu lại trong thần hồn của Lạc Bắc đạo lạc ấn này.
Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh, 1003000 trận pháp, Huyền Vô Thượng đoạt được nhưng do ngọn lửa tinh cầu màu tím cùng tu vi không đủ, không thể nghịch chuyển. Nhưng Huyền bảo màu lam của Lạc Bắc đã dung hợp Tinh thần tử hỏa, nghịch chuyển 1003000 trận pháp.
Bên ngoài một ngày, bên trong một năm, hơn 90 ngày qua đi, Lạc Bắc và Lâm Tiểu Uyển đã tu luyện trong Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh hơn chín mươi năm.
Bây giờ Lạc Bắc đi ra giống như một người chưa bao giờ tu đạo, trên người không chút ánh sáng và pháp lực dao động. Mà Lâm Tiểu Uyển hiện vẻ thành thục, sắc mặt kiên nghị, dao động pháp lực hệ Băng trên người vô cùng mãnh liệt. Không ngờ nàng đã tu luyện một môn pháp quyết hệ Băng bình thường tới tu vi Độ Kiếp hậu kỳ.
Ầm!
Lạc Bắc và Lâm Tiểu Uyển vừa hiện thân trên hư không Thiên Phù sơn, một đạo bảo quang từ trong Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh phóng ra, đó chính là Thông Thiên diệu thụ.
Gốc cây này là một dị bảo không hề thua kém Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh, khi bắn ra ngoài, chợt hạ xuống, như một quang phù bình thường tiến vào trong thức hải của Lạc Bắc. Nhưng không phải nó bị luyện hóa, mà bị Lạc Bắc luyện thành một bộ phận thân thể, tỏa ra sinh huy rạng rỡ trong thức hải Lạc Bắc tạo linh khí tỏa ra dung nhập vào trong huyết mạch Lạc Bắc.
Ầm Ầm Ầm!
Sau đó, không chỉ là người tu đạo cách biển phong bạo ngàn dặm, lấy biển phong bạo làm trung tâm, nửa số người tu đạo ở hư không Thiên Lan đều ngẩng đầu nhìn lên, một bóng người màu trắng đứng giữa biển phong bạo, trên người tỏa ra thần huy thời gian và hư không.
Tất cả người tu đạo đều không thể tin vào mắt mình. Những cột sét giống như thùng nước, thiểm điện, liệt hỏa, băng phong... cuồn cuộn hạ xuống. Chỉ với hơi thở hủy diệt đã khiến một số người tu luyện cấp thấp cách đó ngàn dặm bị phun máu tươi.
Thiên kiếp!
Có người ở trung tâm biển phong bạo vượt thiên kiếp.
Vô số tu sĩ Thiên Lan, trong đó có nhiều người từng thấy qua cảnh tượng độ kiếp, nhưng cũng giống như người chưa thấy, tất cả đều kinh hãi.
Không chỉ uy năng mỗi lần thiên uy đánh xuống đều vượt xa người tu đạo bình thường, hơn nữa nguyên khí tinh cầu được dẫn động cũng hỗn loạn kinh người, gần như là đủ hết các loại nguyên khí, chẳng lẽ người này tu luyện tất cả các loại công pháp?
Mà càng khiến những tu sĩ khác kinh hãi chính là người áo trắng đó bắn ra hơn một vạn tia sáng màu vàng, mỗi một tia sángđều là nguyên anh chứa đựng vô số nguyên khí tinh tú, hết sức ngưng tụ, hơn nữa đều vượt qua thiên kiếp.
Hơn một vạn Nguyên anh vọt lên cao, bản thân biến thành bản mạng kiếm nguyên!
Trong nháy mắt, hơn một vạn bản mạng kiếm nguyên đã hình thành một kiếm trận thật lớn, bao phủ toàn bộ biến phong bạo, ngay cả cương phong cũng bị cắn nát, ngăn cản lôi quang, thiểm điện, liệt hỏa, băng phong... từ trên trời giáng xuống. Ước chừng nửa canh giờ, tất cả đều bị bản mạng kiếm nguyên cắn nát, hóa thành nguyên khí.
Người nọ như biến thánh một cái lốc xoáy cực lớn, hút toàn bộ nguyên khí tiêu tán vào trong cơ thể, khiến cho những người tu đạo mấy vạn dặm bên ngoài chịu uy áp khó mà hô hấp, nhưng may mà uy áp này rất nhanh biến mất.
- Rốt cục người nào đang độ kiếp?
- Hắn độ kiếp thành công?
Thiên Lan người tu đạo chứng kiến được quá trình này, đều chết lặng đi.
Từng bông tuyết rơi xuống Sắc Lặc tông, nơi cao nguyên giá lạnh.
Trên không trung âm u, một cột sáng màu cổ đồng cùng một quầng sáng màu bạc vẫn liên tục oanh kích lên Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích bao phủ bên ngoài Sắc Lặc tông.
Bất luận là uy năng hủy diệt do Hoàng Thiên thần tháp hay tinh cầu màu bạc phát ra đều bị Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích cắn nuốt, cho nên không có quầng lửa hay sóng xung kích tỏa ra, nhưng mỗi lần va chạm đều tạo thành tiếng nổ, đánh tan tuyết từ trên trời rơi xuống.
Bên trong miếu thờ, toàn bộ Lạt Ma của Sắc Lặc tông vẫn tụng kinh như trước, chân nguyên kỳ dị theo chân ngôn phát ra rót vào Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích, duy trì uy năng của màn hào quang màu đen.
Nhưng tất cả mọi người đều biết Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích không chịu được mấy ngày.
Uy năng của Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích đang dần biến mất, nhưng cho dù Đại Phạm Thiên Mạn Đà La Bích chịu được thì làm sao?
Trên không trung, không thấy tung tích của Hoàng Vô Thần, thần niệm của hắn mạnh mẽ, dường như đã có thể cách mấy vạn dặm, thậm chí mấy chục vạn dặm điều khiển pháp bảo. Giờ khắc này hắn còn có thể ở chỗ nào đó làm chuyện khác, tu vi Thiên kiếp ngũ trọng quả thực khiến người khác khó mà tưởng tượng.
Hơn nữa giờ phút này toàn bộ tài nguyên của giới Tu đạo, tất cả linh mạch đều rơi vào trong tay Hoàng Vô Thần, nói không chừng hắn có thể đột phá tới tu vi Thiên kiếp tầng thứ sáu.
Nhưng điều khiến Lạt Ma của Sắc Lặc tông không rõ chính là trên người Đạt Cống thượng sư vẫn tỏa ra khí tức bình tĩnh, khiến người khác cảm thấy tràn ngập tự tin. Bọn họ căn bản không biết sự tự tin của Đạt Cống thượng sư tới từ đâu.
Côn Lôn.
Toàn bộ vòng đảo thứ chín rực rỡ hẳn lên. Nơi này đã bị hủy diệt hoàn toàn giờ lại được xây dựng lại từ hoàng kim mỹ ngọc.
TOàn bộ vòng đảo thứ chín tỏa ra kim quang chói mắt, bảo khí trùng thiên, giống như tất cả hoàng kim, mỹ ngọc, bảo vật thế gian đều tụ tập ở Côn Lôn. Trong không trung, thỉnh thoảng có một tên đệ tử Côn Lôn mặc pháp bào trắng tiến vào, tạo thành một đường quỹ tích màu bạc dài trên không trung.
Những đệ tử đó có tu vi đều đạt tới Thiên kiếp thứ hai.
Mà trong ánh mắt của họ không nhìn thấy bất luận tình cảm gì, chỉ có sự trung thành tuyệt đối với một người.
Người đó chính là người ngồi trong vòng đảo thứ chín ở Côn Lôn, trên một cái đài sen kim sắc.
Khi đám đệ tử đó đạp không mà tới, trong tay có một pháp khí dạng tịnh bình màu bạc, bên trong đựng chính là là linh khí chiếm lấy từ linh mạch trong khắp thiên hạ.
Dưới sự hấp thu của những người này, đại đa số tinh mạch trong thiên hạ đã suy kiệt.
Nhưng sau khi những người này nhập đảo, rất nhanh có những cột sáng bay lên cao, lập tức lại có vài tên đệ tử Côn Lôn được tăng tu vi.
Lập tức có Thiên kiếp bị dẫn động, vô tận Lôi hỏa màu tím nổ vang, thiên uy cuồn cuộn giáng xuống.
Nhưng những thiên kiếp bị dẫn động kia đều bị bóng người đó vung tay lên, ngăn cản được, dường như nó không thể ảnh hưởng tới Côn Lôn.
Không tính những đệ tử Côn Lôn đạp không kia, trong các vòng đảo của Côn Lôn, có một đội quân đệ tử Côn Lôn, tổng nhân số đã vượt qua ngàn người.
Ngàn tên cao thủ Thiên kiếp!
Chỉ từ điểm này mà nói thì quả thực người kia đã sáng tạo một kỳ tích chưa từng có ở Tu đạo giới, có nhiều cao thủ Thiên kiếp làm thủ hạ như vậy, con người này này xác thực giống như vua khống chế cả trời đất!
Một ánh sao xuất hiện trong hư không, rơi vào một sơn cốc.
Lạc Bắc và Lâm Tiểu Uyển xuất hiện, trước mặt hai người là một hồ nước trong xanh như một tấm gương, phản chiếu rừng tùng ở xung quanh, bên bờ sinh trưởng nhiều loài cây dại không biết tên, rất nhiều hoa quả màu sắc khác nhau. Đáy hồ, có từng mảng băng trong suốt nổi lên.
Một gốc cây trong suốt, như được làm bằng thủy tinh, kỳ dị nổi ở giữa hồ.
Lâm Tiểu Uyển từ trong tinh quang lộ ra, nhìn Lạc Bắc. Giờ khắc này trên người Lạc Bắc có rất nhiều miệng vết thương kỳ lạ, khó mà tưởng tượng, có chỗ như bị vật cứng đâm, có chỗ lại như bỏng, có chỗ như bị ăn mòn... Nhưng điều khiến nàng yên tâm chính là hiện giờ những vết thương trên người Lạc Bắc đang chậm rãi phục hồi.
Pháp lực trên người Lạc Bắc vốn như sắp khô cạn, lại dần tăng cường.
Giờ phút này rốt cục Lâm Tiểu Uyển hiểu được sự hung hiểm khi vượt qua tinh không. Mà vì sao Lạc Bắc nhất định phải tu luyện nhiều loại lực lượng nguyên khí, thuật phápt cũng tu luyện tới mức cao nhất, dẫn động Thiên kiếp, dung hợp các loại nguyên khí đó thành phi kiếm, tu ra số lượng kiếm nguyên khiến người khó tưởng tượng:13000 Kiếm nguyên.
Lực lượng nguyên khí trong tinh không vô tận quá mức phức tạp, quá mức khủng bố.
Nếu như không có kinh nghiệm bản thân, e là một tên tu đạo dù thế nào cũng không thể biết được trong vũ trụ tinh không lại có nhiều loại lực lượng nguyên khí bất đồng cùng tồn tại với nhau như vậy.
Có lực lượng nguyên khí có thể xuyên thủng tinh kim, kim thiết, có cái lại có thể thiêu đốt khí huyết trong cơ thể người tu đạo, có loại lại khiến người ta nhanh chóng già cả, có loại khiến thân thể nặng hơn vạn lần, mười vạn lần.
Bình luận facebook