Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-547
CHƯƠNG 543: KHẮC SÂU LỜI NÓI CỦA BA VÀO TRONG TÂM TRÍ
CHƯƠNG 543: KHẮC SÂU LỜI NÓI CỦA BA VÀO TRONG TÂM TRÍ
Lông mi cong vút giống như cánh bướm, dưới ánh mặt trời hơi rung lên, tạo thành một bóng đen nhỏ mỏng manh trên khuôn mặt nhỏ trắng mịn của cô bé, trên khuôn mặt nhỏ mềm đến nỗi nặn ra nước của cô bé, trông giống như một quả đào mật đã chín rực, dường như chỉ bóp một cái là mật ngọt đã tràn ra ngoài.
Nhưng ai sẽ cam lòng vươn tay bóp nó chứ?
Hướng Tình cúi đầu, cưng chiều hôn lên trán của Tiểu bảo bối: “Baby, chúng ta phải thức dậy rồi! Con yêu của mẹ…”
Cô tới gần môi bé, không nhịn được khẽ hôn hai lần trên miệng nhỏ mềm mại của cô bé.
Cô bé từ trong giấc mộng giật mình tỉnh lại, mở đôi mắt to long lanh như đá quý, khẽ chớp mắt, khi nhìn thấy mẹ mình, khóe miệng nhỏ nhếch lên, ngọt ngào nói: “Mẹ, chào buổi sáng.”
“Bảo bối, sinh nhật vui vẻ!!”
“Cảm ơn mẹ!!”
Cô bé ôm lấy khuôn mặt của mẹ, hôn lên môi cô một nụ hôn.
“Bảo bối đã tám giờ rồi, chúng ta nên thức dậy thôi!”
“Tám giờ rồi ạ??”
Cô bé từ trong chăn ngồi bật dậy: “Mẹ, con đã hẹn với ba là chín giờ cùng nhau đi ra ngoài! Bây giờ đã hơn tám giờ rồi, con sẽ không đến trễ chứ?”
“Không sao đâu, con gái khi đứng trước mặt con trai, có quyền được đến muộn, đặc biệt là người con trai mà con thích!”
“Là như vậy sao?”
Cô bé khẽ chớp đôi mắt to: “Ba có tức giận với con không?”
“Sẽ không. Bảo bối à, nếu như một người con trai thật sự yêu con, người đó sẽ khoan dung cho việc con thỉnh thoảng đến muộn, nếu như ngay cả căn bệnh chung của con gái cũng không thể chịu đựng được, vậy thì chúng ta không cần đến chỗ hẹn với người đó nữa, có được không?”
Hướng Tình không thể không dạy con gái mình phải dè dặt kiêu ngạo một chút.
Thay vì để cô bé chờ đợi người khác, không bằng để người khác mong đợi cô bé.
Con gái mà, cần phải cao quý một chút, dù sao cũng không sai mà!
Hướng Tình trải tất cả quần áo đẹp của tiểu công chúa lên giường cô bé: “Bảo bối, con thích chiếc váy nào nhất?”
Cô bé xoắn xuýt mím môi, nhìn mẹ mình ngây thơ: “Con đều thích hết, làm thế nào đây mẹ?”
“Nhưng con chỉ được chọn một bộ xinh đẹp nhất, vậy phải làm sao đây?”
“Vậy thì chọn chiếc váy này đi!”
Cô bé chọn chiếc váy ngắn dáng công chúa màu hồng nhạt: “Chiếc váy này nhìn giống kiểu công chúa nhất! Ba nói hôm nay ba chính là hoàng tử của con, vì vậy con cũng phải trang điểm thành công chúa mới được.”
“Được rồi!!”
Hướng Tình thay chiếc váy công chúa cho cô bé.
Sau khi cô bé thay váy xong, hăng hái chạy vào trong phòng vệ sinh súc miệng rửa mặt.
Trong miệng nhỏ còn dính đầy kem đánh răng, hỏi Hướng Tình: “Mẹ ơi, ba đã thức dậy chưa ạ?”
“Đã thức dậy từ sớm rồi! Bởi vì hôm nay muốn một mình tổ chức sinh nhật cho bé cưng, vì vậy tối hôm qua ba con đã không ngủ ngon đó!”
Cô bé mím môi nở nụ cười.
Lại xoay đầu, ngẩng đầu nhìn Hướng Tình: “Mẹ, mẹ xác định không đi cùng con và ba sao?”
“Đúng vậy! Hôm nay là buổi hẹn hò của con và ba, vì vậy mẹ sẽ không đi theo làm phiền hai người!”
“Ba người chúng ta không thể hẹn hò cùng nhau sao?”
Cô bé ngây thơ hỏi mẹ mình.
Hướng Tình đưa ly nước đến bên miệng cô bé, lắc đầu: “Không thể.”
“Vậy được rồi!”
Cô bé gật đầu, ra vẻ mình đã hiểu rồi, nhận lấy ly nước trong tay Hướng Tình: “Cảm ơn mẹ.”
“Không cần cảm ơn.”
Hướng Tình nở nụ cười.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô bé ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm của mình, để mặc Hướng Tình tết tóc trang điểm cho bé.
Thời gian trôi qua từng phút, lúc gần tới chín giờ, cuối cùng cô bé cũng trang điểm xong.
Cửa phòng ngủ vang lên.
“Mời vào.”
Giọng nói bi bô của cô bé vang lên, quay đầu lại, nhìn thấy ba bé đang cầm một đóa hoa hồng lớn từ bên ngoài đi vào.
Hôm nay Lục Li Dã không thể nghi ngờ gì nữa, chính là ngày đẹp trai nhất từ trước tới nay.
Hiển nhiên, ngày hôm nay, sau khi anh đã thông qua việc hóa trang tỉ mỉ, mới đi tới gõ cửa phòng con gái.
Người luôn mặc bộ đồ vest màu đen đeo cà vạt, nhưng ngày hôm nay lại phá lệ, ở dưới cổ áo đã đeo một chiếc nơ tao nhã, giống như mình đã cam kết với con gái, ngày hôm nay anh muốn làm hoàng tử của cô bé.
“Woo!! So cool!!”
Tiểu công chúa giống như một cơn gió, bay vào trong ngực của Lục Li Dã: “Ba ơi, hôm nay ba rất đẹp trai nha!!”
Cô bé nói xong, lập tức ôm bó hoa hồng đỏ tươi vào trong ngực mình rồi ngửi: “Thơm quá! Ba ơi, con rất thích…”
Cô bé cúi đầu, khẽ hôn lên đôi môi mỏng của Lục Li Dã.
Lục Li Dã vui vẻ hôn lại một nụ hôn: “Bảo bối, sinh nhật vui vẻ!”
“Cảm ơn ba!”
“Chuẩn bị xong chưa? Có thể cùng ba xuất phát chưa?”
Lục Li Dã cười hỏi con gái bảo bối của mình.
“Có thể rồi!” Người trả lời chính là Hướng Tình: “Con bé đó, chỉ lo bản thân sẽ tới muộn, sau đó lo lắng người ba bảo bối của cô bé sẽ tức giận.”
“Ba ơi, con không đến trễ chứ?”
Cô bé ngây thơ hỏi ba mình.
“Đương nhiên là không rồi!”
Lục Li Dã ôm cô bé, nói với Hướng Tình: “Em yêu à, bọn anh phải đi rồi!!”
Anh nói xong, đi tới gần Hướng Tình, dán lên mặt cô, hôn lên môi cô: “Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc tốt cho con gái của chúng ta!”
“Vâng! Có vấn đề gì thì anh gọi cho em!”
“OK! Nào, Bảo bối, chào tạm biệt mẹ đi con!”
“Tạm biệt mẹ!!”
“Tạm biệt con, đi chơi vui vẻ!”
“Vâng ạ…”
Hai người một lớn một nhỏ ra khỏi nhà.
Lục Li Dã dẫn cô bé đi tới vườn hoa trên cao, anh đã đồng ý với tiểu bảo bối, hôm nay muốn cùng cô bé dùng bữa tối ở đó.
Lúc Lục Li Dã thắt dây an toàn cho cô bé, cô bé từ chối: “Ba, không phải ba đã dạy con, việc của mình thì chính mình phải tự làm sao? Vì vậy, dây an toàn của con để con tự thắt, có được không?”
“Không được! Bảo bối, ngày hôm nay ba không phải là ba của con, mà là bạn trai của con!”
“Bạn trai?”
Cô bé khó hiểu chớp chớp mắt.
Lục Li Dã nở nụ cười: “Sau này con sẽ hiểu. Vì vậy hôm nay con cứ yên tâm giao bản thân cho ba có được không?”
“… Được ạ!”
Lục Li Dã giúp bé thắt dây an toàn: “Bảo bối, ngày hôm nay ba thắt dây an toàn cho con, không phải vì muốn nuông chiều con, mà là cho con quen với cảm giác được đàn ông chăm sóc, sau này, con mới có thể hiểu rõ, người đàn ông như thế nào mới được gọi là đàn ông tốt! Như vậy, con mới có thể phân biệt được người đàn ông tốt, mới có cơ hội lựa chọn bạn trai tốt!”
Cô bé đối với những lời nói của ba nửa hiểu nửa không, nhưng có một điểm cô bé rất rõ, ba rất thương yêu bé, chỉ sợ tương lai bé sẽ bị người xấu bắt nạt, cho nên mới nhẫn nại khuyên bảo bé.
“Ba, ba yên tâm, tương lai con nhất định sẽ tìm được bạn trai tốt.”
Mặc dù bé không biết rõ từ “bạn trai” có nghĩa là gì, nhưng để an ủi ba, bé vẫn sẽ nói.
Một câu nói đã đâm vào trái tim của Lục Li Dã.
Vừa nghĩ tới có một ngày con gái bảo bối của mình cũng sẽ gả cho người khác, sẽ trở thành vợ của người khác, thậm chí còn lấy chồng xa ở trong nhà người đó, anh đã cảm thấy trái tim mình vô cùng khó chịu rồi.
Người ta đều nói con gái chính là người tình kiếp trước của ba, vậy xem ra câu nói này không hề sai!
“Ngoan…”
Lục Li Dã xoa đầu nhỏ của con gái.
Xe đi tới trước nhà hàng vườn hoa trên cao thì ngừng lại.
Lục Li Dã giống như một quý ông lịch lãm, vòng qua thân xe, giúp tiểu công chúa mở cửa xe, tháo dây an toàn, vươn tay tựa như một vị hoàng tử, nắm lấy tay của tiểu công chúa dắt xuống xe.
Cô bé tao nhã bước xuống xe, nhấc một bên váy, lễ phép đoan trang cúi nguời xuống: “Cảm ơn ba.”
“Không cần cảm ơn, đây là chuyện ba nên làm.”
Lục Li Dã dẫn cô con gái nhỏ của mình đi vào trong nhà hàng.
Trong nhà hàng, tiếng nhạc nhẹ du dương quanh quẩn bên tai bọn họ… Hương hoa tươi mát quanh quẩn trong hơi thở, toàn bộ nhà hàng giống như một giấc mơ.
“Ba ơi, con rất thích nơi này…”
Cô bé bộc lộ hết vẻ yêu thích của mình đối với nơi này.
Lục Li Dã đã đặt cho cô bé một bữa tiệc ở ngoài trời trong vườn hoa trên cao.
Anh vẫn quý ông như cũ, giúp cô bé kéo ghế, đợi cô bé ngồi vào bàn.
Sau khi tiểu công chúa ngồi xuống, Lục Li Dã mới ngồi chỗ của mình.
Khi món ăn đầu tiên được đem lên, là một đĩa nhỏ màu bạc, được đậy bằng một nắp bạc tròn nhỏ.
“Ba ơi, đây là món gì vậy ạ?”
Cô bé hào hứng hỏi Lục Li Dã.
Lục Li Dã nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó mới nói cho cô bé biết: “Món ăn này có tên là ‘Tình yêu của ba’.”
“Tình yêu của ba?”
Cô bé khó hiểu chớp chớp mắt.
“Đúng vậy! Đây chính là tình yêu mà ba dành cho con!”
“Tình yêu của ba dành cho con sao?”
“Đúng vậy! Mau mở ra xem đi, xem có thích không…”
“Vâng ạ!!”
Khuôn mặt tràn đầy mong chờ mở nắp dĩa ra, lúc nhìn thấy ‘món ăn’ ở bên trong, miệng nhỏ kinh ngạc đến mức mở to, không nhịn được phát ra tiếng cảm thán: “Woa… ba ơi là một chiếc nhẫn!!”
Đúng vậy! Trong chiếc đĩa nhỏ màu bạc, chính là một chiếc nhẫn kim cương loại nhỏ được đặt ở chính giữa chiếc đĩa.
Chiếc nhẫn được nhuộm dưới ánh nắng càng đẹp đến chói mắt…
Xuyên qua đôi mắt của tiểu công chúa, Lục Li Dã có thể nhìn thấy rõ mức độ yêu thích chiếc nhẫn này trong mắt tiểu công chúa.
“Ba ơi, đây chính là món quà mà ba muốn tặng cho con sao?”
Cô bé dùng vẻ mặt vừa ngây thơ lại vừa mong chờ hỏi Lục Li Dã.
Lục Li Dã gật đầu: “Đúng vậy!”
Anh đứng dậy, vòng qua bàn ăn, đứng trước mặt cô bé.
Anh cầm lấy chiếc nhẫn ở trong đĩa, đột nhiên quỳ một chân trước mặt cô bé, vô cùng nghiêm túc nói: “Bảo bối, con có đồng ý giao hạnh phúc hơn mười năm sau của con cho ba không?”
Trong đôi mắt long lanh của cô bé hơi xấu hổ hạ xuống, hai gò má đỏ ửng, miệng nhỏ khẽ cắn ngón tay nhỏ, thấp giọng đáp lại ba: “Ba, con đồng ý…”
Sau đó ngoan ngoãn ngón tay nhỏ của mình ra.
Lục Li Dã kéo bàn tay nhỏ của con gái mình, yêu thương hôn lên mu bàn tay nhỏ của cô bé, nghiêm túc đeo chiếc nhẫn kim cương vào ngón tay giữa trắng mịn của cô bé.
“Rất xinh đẹp, cảm ơn món quà của ba, con rất thích!!”
Cô bé duyên dáng nói, đặt một nụ hôn cám ơn lên chỗ lún phún râu của ba nó.
Lục Li Dã nhìn tiểu bảo bối ở trước mặt, tim cũng sắp tan chảy mất rồi: “Bảo bối, đây là món quà tình yêu mà ba dành cho con, sẽ có một ngày, có một người đàn ông tốt xuất hiện trong thế giới của con, đến khi đó tình yêu mà người đó dành cho con, đủ để thay thế phần tình yêu mà sau này ba dành cho con, con mới có thể lấy nhẫn xuống, sau đó đổi chiếc nhẫn mà anh ta đã tặng cho con, cùng anh ta chung sống hạnh phúc cả đời, cũng giống như ba và mẹ, yêu thương nhau đến đầu bạc có được không?”
Lúc Lục Li Dã nói những lời này, giọng nói rõ ràng đã hơi trầm khàn.
“…Vâng ạ!”
Mặc dù cô bé không hiểu ý nghĩa trong lời nói của ba mình, thế nhưng cô bé vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Hơn nữa còn khắc sâu lời nói của ba vào trong lòng, trong tâm trí.
Khoảng thời gian sau này, cô bé phải tốn một khoảng thời gian rất rất dài, mới hiểu rõ được câu nói ngày hôm nay của ba: “Ba ơi, con yêu ba!! Con yêu ba và mẹ…”
“Ba cũng yêu con và mẹ!! Càng ngày càng yêu…”
CHƯƠNG 543: KHẮC SÂU LỜI NÓI CỦA BA VÀO TRONG TÂM TRÍ
Lông mi cong vút giống như cánh bướm, dưới ánh mặt trời hơi rung lên, tạo thành một bóng đen nhỏ mỏng manh trên khuôn mặt nhỏ trắng mịn của cô bé, trên khuôn mặt nhỏ mềm đến nỗi nặn ra nước của cô bé, trông giống như một quả đào mật đã chín rực, dường như chỉ bóp một cái là mật ngọt đã tràn ra ngoài.
Nhưng ai sẽ cam lòng vươn tay bóp nó chứ?
Hướng Tình cúi đầu, cưng chiều hôn lên trán của Tiểu bảo bối: “Baby, chúng ta phải thức dậy rồi! Con yêu của mẹ…”
Cô tới gần môi bé, không nhịn được khẽ hôn hai lần trên miệng nhỏ mềm mại của cô bé.
Cô bé từ trong giấc mộng giật mình tỉnh lại, mở đôi mắt to long lanh như đá quý, khẽ chớp mắt, khi nhìn thấy mẹ mình, khóe miệng nhỏ nhếch lên, ngọt ngào nói: “Mẹ, chào buổi sáng.”
“Bảo bối, sinh nhật vui vẻ!!”
“Cảm ơn mẹ!!”
Cô bé ôm lấy khuôn mặt của mẹ, hôn lên môi cô một nụ hôn.
“Bảo bối đã tám giờ rồi, chúng ta nên thức dậy thôi!”
“Tám giờ rồi ạ??”
Cô bé từ trong chăn ngồi bật dậy: “Mẹ, con đã hẹn với ba là chín giờ cùng nhau đi ra ngoài! Bây giờ đã hơn tám giờ rồi, con sẽ không đến trễ chứ?”
“Không sao đâu, con gái khi đứng trước mặt con trai, có quyền được đến muộn, đặc biệt là người con trai mà con thích!”
“Là như vậy sao?”
Cô bé khẽ chớp đôi mắt to: “Ba có tức giận với con không?”
“Sẽ không. Bảo bối à, nếu như một người con trai thật sự yêu con, người đó sẽ khoan dung cho việc con thỉnh thoảng đến muộn, nếu như ngay cả căn bệnh chung của con gái cũng không thể chịu đựng được, vậy thì chúng ta không cần đến chỗ hẹn với người đó nữa, có được không?”
Hướng Tình không thể không dạy con gái mình phải dè dặt kiêu ngạo một chút.
Thay vì để cô bé chờ đợi người khác, không bằng để người khác mong đợi cô bé.
Con gái mà, cần phải cao quý một chút, dù sao cũng không sai mà!
Hướng Tình trải tất cả quần áo đẹp của tiểu công chúa lên giường cô bé: “Bảo bối, con thích chiếc váy nào nhất?”
Cô bé xoắn xuýt mím môi, nhìn mẹ mình ngây thơ: “Con đều thích hết, làm thế nào đây mẹ?”
“Nhưng con chỉ được chọn một bộ xinh đẹp nhất, vậy phải làm sao đây?”
“Vậy thì chọn chiếc váy này đi!”
Cô bé chọn chiếc váy ngắn dáng công chúa màu hồng nhạt: “Chiếc váy này nhìn giống kiểu công chúa nhất! Ba nói hôm nay ba chính là hoàng tử của con, vì vậy con cũng phải trang điểm thành công chúa mới được.”
“Được rồi!!”
Hướng Tình thay chiếc váy công chúa cho cô bé.
Sau khi cô bé thay váy xong, hăng hái chạy vào trong phòng vệ sinh súc miệng rửa mặt.
Trong miệng nhỏ còn dính đầy kem đánh răng, hỏi Hướng Tình: “Mẹ ơi, ba đã thức dậy chưa ạ?”
“Đã thức dậy từ sớm rồi! Bởi vì hôm nay muốn một mình tổ chức sinh nhật cho bé cưng, vì vậy tối hôm qua ba con đã không ngủ ngon đó!”
Cô bé mím môi nở nụ cười.
Lại xoay đầu, ngẩng đầu nhìn Hướng Tình: “Mẹ, mẹ xác định không đi cùng con và ba sao?”
“Đúng vậy! Hôm nay là buổi hẹn hò của con và ba, vì vậy mẹ sẽ không đi theo làm phiền hai người!”
“Ba người chúng ta không thể hẹn hò cùng nhau sao?”
Cô bé ngây thơ hỏi mẹ mình.
Hướng Tình đưa ly nước đến bên miệng cô bé, lắc đầu: “Không thể.”
“Vậy được rồi!”
Cô bé gật đầu, ra vẻ mình đã hiểu rồi, nhận lấy ly nước trong tay Hướng Tình: “Cảm ơn mẹ.”
“Không cần cảm ơn.”
Hướng Tình nở nụ cười.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô bé ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm của mình, để mặc Hướng Tình tết tóc trang điểm cho bé.
Thời gian trôi qua từng phút, lúc gần tới chín giờ, cuối cùng cô bé cũng trang điểm xong.
Cửa phòng ngủ vang lên.
“Mời vào.”
Giọng nói bi bô của cô bé vang lên, quay đầu lại, nhìn thấy ba bé đang cầm một đóa hoa hồng lớn từ bên ngoài đi vào.
Hôm nay Lục Li Dã không thể nghi ngờ gì nữa, chính là ngày đẹp trai nhất từ trước tới nay.
Hiển nhiên, ngày hôm nay, sau khi anh đã thông qua việc hóa trang tỉ mỉ, mới đi tới gõ cửa phòng con gái.
Người luôn mặc bộ đồ vest màu đen đeo cà vạt, nhưng ngày hôm nay lại phá lệ, ở dưới cổ áo đã đeo một chiếc nơ tao nhã, giống như mình đã cam kết với con gái, ngày hôm nay anh muốn làm hoàng tử của cô bé.
“Woo!! So cool!!”
Tiểu công chúa giống như một cơn gió, bay vào trong ngực của Lục Li Dã: “Ba ơi, hôm nay ba rất đẹp trai nha!!”
Cô bé nói xong, lập tức ôm bó hoa hồng đỏ tươi vào trong ngực mình rồi ngửi: “Thơm quá! Ba ơi, con rất thích…”
Cô bé cúi đầu, khẽ hôn lên đôi môi mỏng của Lục Li Dã.
Lục Li Dã vui vẻ hôn lại một nụ hôn: “Bảo bối, sinh nhật vui vẻ!”
“Cảm ơn ba!”
“Chuẩn bị xong chưa? Có thể cùng ba xuất phát chưa?”
Lục Li Dã cười hỏi con gái bảo bối của mình.
“Có thể rồi!” Người trả lời chính là Hướng Tình: “Con bé đó, chỉ lo bản thân sẽ tới muộn, sau đó lo lắng người ba bảo bối của cô bé sẽ tức giận.”
“Ba ơi, con không đến trễ chứ?”
Cô bé ngây thơ hỏi ba mình.
“Đương nhiên là không rồi!”
Lục Li Dã ôm cô bé, nói với Hướng Tình: “Em yêu à, bọn anh phải đi rồi!!”
Anh nói xong, đi tới gần Hướng Tình, dán lên mặt cô, hôn lên môi cô: “Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc tốt cho con gái của chúng ta!”
“Vâng! Có vấn đề gì thì anh gọi cho em!”
“OK! Nào, Bảo bối, chào tạm biệt mẹ đi con!”
“Tạm biệt mẹ!!”
“Tạm biệt con, đi chơi vui vẻ!”
“Vâng ạ…”
Hai người một lớn một nhỏ ra khỏi nhà.
Lục Li Dã dẫn cô bé đi tới vườn hoa trên cao, anh đã đồng ý với tiểu bảo bối, hôm nay muốn cùng cô bé dùng bữa tối ở đó.
Lúc Lục Li Dã thắt dây an toàn cho cô bé, cô bé từ chối: “Ba, không phải ba đã dạy con, việc của mình thì chính mình phải tự làm sao? Vì vậy, dây an toàn của con để con tự thắt, có được không?”
“Không được! Bảo bối, ngày hôm nay ba không phải là ba của con, mà là bạn trai của con!”
“Bạn trai?”
Cô bé khó hiểu chớp chớp mắt.
Lục Li Dã nở nụ cười: “Sau này con sẽ hiểu. Vì vậy hôm nay con cứ yên tâm giao bản thân cho ba có được không?”
“… Được ạ!”
Lục Li Dã giúp bé thắt dây an toàn: “Bảo bối, ngày hôm nay ba thắt dây an toàn cho con, không phải vì muốn nuông chiều con, mà là cho con quen với cảm giác được đàn ông chăm sóc, sau này, con mới có thể hiểu rõ, người đàn ông như thế nào mới được gọi là đàn ông tốt! Như vậy, con mới có thể phân biệt được người đàn ông tốt, mới có cơ hội lựa chọn bạn trai tốt!”
Cô bé đối với những lời nói của ba nửa hiểu nửa không, nhưng có một điểm cô bé rất rõ, ba rất thương yêu bé, chỉ sợ tương lai bé sẽ bị người xấu bắt nạt, cho nên mới nhẫn nại khuyên bảo bé.
“Ba, ba yên tâm, tương lai con nhất định sẽ tìm được bạn trai tốt.”
Mặc dù bé không biết rõ từ “bạn trai” có nghĩa là gì, nhưng để an ủi ba, bé vẫn sẽ nói.
Một câu nói đã đâm vào trái tim của Lục Li Dã.
Vừa nghĩ tới có một ngày con gái bảo bối của mình cũng sẽ gả cho người khác, sẽ trở thành vợ của người khác, thậm chí còn lấy chồng xa ở trong nhà người đó, anh đã cảm thấy trái tim mình vô cùng khó chịu rồi.
Người ta đều nói con gái chính là người tình kiếp trước của ba, vậy xem ra câu nói này không hề sai!
“Ngoan…”
Lục Li Dã xoa đầu nhỏ của con gái.
Xe đi tới trước nhà hàng vườn hoa trên cao thì ngừng lại.
Lục Li Dã giống như một quý ông lịch lãm, vòng qua thân xe, giúp tiểu công chúa mở cửa xe, tháo dây an toàn, vươn tay tựa như một vị hoàng tử, nắm lấy tay của tiểu công chúa dắt xuống xe.
Cô bé tao nhã bước xuống xe, nhấc một bên váy, lễ phép đoan trang cúi nguời xuống: “Cảm ơn ba.”
“Không cần cảm ơn, đây là chuyện ba nên làm.”
Lục Li Dã dẫn cô con gái nhỏ của mình đi vào trong nhà hàng.
Trong nhà hàng, tiếng nhạc nhẹ du dương quanh quẩn bên tai bọn họ… Hương hoa tươi mát quanh quẩn trong hơi thở, toàn bộ nhà hàng giống như một giấc mơ.
“Ba ơi, con rất thích nơi này…”
Cô bé bộc lộ hết vẻ yêu thích của mình đối với nơi này.
Lục Li Dã đã đặt cho cô bé một bữa tiệc ở ngoài trời trong vườn hoa trên cao.
Anh vẫn quý ông như cũ, giúp cô bé kéo ghế, đợi cô bé ngồi vào bàn.
Sau khi tiểu công chúa ngồi xuống, Lục Li Dã mới ngồi chỗ của mình.
Khi món ăn đầu tiên được đem lên, là một đĩa nhỏ màu bạc, được đậy bằng một nắp bạc tròn nhỏ.
“Ba ơi, đây là món gì vậy ạ?”
Cô bé hào hứng hỏi Lục Li Dã.
Lục Li Dã nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó mới nói cho cô bé biết: “Món ăn này có tên là ‘Tình yêu của ba’.”
“Tình yêu của ba?”
Cô bé khó hiểu chớp chớp mắt.
“Đúng vậy! Đây chính là tình yêu mà ba dành cho con!”
“Tình yêu của ba dành cho con sao?”
“Đúng vậy! Mau mở ra xem đi, xem có thích không…”
“Vâng ạ!!”
Khuôn mặt tràn đầy mong chờ mở nắp dĩa ra, lúc nhìn thấy ‘món ăn’ ở bên trong, miệng nhỏ kinh ngạc đến mức mở to, không nhịn được phát ra tiếng cảm thán: “Woa… ba ơi là một chiếc nhẫn!!”
Đúng vậy! Trong chiếc đĩa nhỏ màu bạc, chính là một chiếc nhẫn kim cương loại nhỏ được đặt ở chính giữa chiếc đĩa.
Chiếc nhẫn được nhuộm dưới ánh nắng càng đẹp đến chói mắt…
Xuyên qua đôi mắt của tiểu công chúa, Lục Li Dã có thể nhìn thấy rõ mức độ yêu thích chiếc nhẫn này trong mắt tiểu công chúa.
“Ba ơi, đây chính là món quà mà ba muốn tặng cho con sao?”
Cô bé dùng vẻ mặt vừa ngây thơ lại vừa mong chờ hỏi Lục Li Dã.
Lục Li Dã gật đầu: “Đúng vậy!”
Anh đứng dậy, vòng qua bàn ăn, đứng trước mặt cô bé.
Anh cầm lấy chiếc nhẫn ở trong đĩa, đột nhiên quỳ một chân trước mặt cô bé, vô cùng nghiêm túc nói: “Bảo bối, con có đồng ý giao hạnh phúc hơn mười năm sau của con cho ba không?”
Trong đôi mắt long lanh của cô bé hơi xấu hổ hạ xuống, hai gò má đỏ ửng, miệng nhỏ khẽ cắn ngón tay nhỏ, thấp giọng đáp lại ba: “Ba, con đồng ý…”
Sau đó ngoan ngoãn ngón tay nhỏ của mình ra.
Lục Li Dã kéo bàn tay nhỏ của con gái mình, yêu thương hôn lên mu bàn tay nhỏ của cô bé, nghiêm túc đeo chiếc nhẫn kim cương vào ngón tay giữa trắng mịn của cô bé.
“Rất xinh đẹp, cảm ơn món quà của ba, con rất thích!!”
Cô bé duyên dáng nói, đặt một nụ hôn cám ơn lên chỗ lún phún râu của ba nó.
Lục Li Dã nhìn tiểu bảo bối ở trước mặt, tim cũng sắp tan chảy mất rồi: “Bảo bối, đây là món quà tình yêu mà ba dành cho con, sẽ có một ngày, có một người đàn ông tốt xuất hiện trong thế giới của con, đến khi đó tình yêu mà người đó dành cho con, đủ để thay thế phần tình yêu mà sau này ba dành cho con, con mới có thể lấy nhẫn xuống, sau đó đổi chiếc nhẫn mà anh ta đã tặng cho con, cùng anh ta chung sống hạnh phúc cả đời, cũng giống như ba và mẹ, yêu thương nhau đến đầu bạc có được không?”
Lúc Lục Li Dã nói những lời này, giọng nói rõ ràng đã hơi trầm khàn.
“…Vâng ạ!”
Mặc dù cô bé không hiểu ý nghĩa trong lời nói của ba mình, thế nhưng cô bé vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Hơn nữa còn khắc sâu lời nói của ba vào trong lòng, trong tâm trí.
Khoảng thời gian sau này, cô bé phải tốn một khoảng thời gian rất rất dài, mới hiểu rõ được câu nói ngày hôm nay của ba: “Ba ơi, con yêu ba!! Con yêu ba và mẹ…”
“Ba cũng yêu con và mẹ!! Càng ngày càng yêu…”
Bình luận facebook