Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4: ◊ Là cô à ! Trai Bao ?
Tại Khách Sạn FCP
Đèn hoa khung cảnh cùng với một dàn nhạc chuyên nghiệp , bênh ngoài là những chiếc xe đắt đỏ , vào bên trong nhìn đâu cũng là con nhà quý tộc , các danh nhân nổi tiếng,Một chiếc xe đi tới trước sảnh , mở cửa ra đầu tiên là Mạc Tổng , dắt theo người con gái vô cùng xinh đẹp là Mạc Văn Tuyết , xung quanh mọi sự tập trung đều chỉa về hướng của Vân Tuyết , cô quá xinh đẹp trong bộ lễ phục , nhưng cô gái xung quanh đều phải tức giận và ganh ghét với cô ấy , bước đi trên tấm thảm cô thể hiện ra bênh ngoài giống như một người mẫu chuyên nghiệp đi tự nhiên mà hút hồn tất cả nam nhân trong bữa tiệc.
Một dàn nam vệ sĩ dàn ra đồng thanh chào
" Kính chào Mạc Tổng , Mạc tiểu thư "
Bước vào trong ông Trịnh vô cùng vui mừng vì thấy Mạc Tuyết , ông rất thích người cháu dâu này nên đã ngó lơ lời nói của đối tác mà đi đến chỗ của Vân Tuyết.
" Hahaha Mạc tổng chào ông , cuối cùng ông cũng đã tới "
" Xin lỗi vì đã đến trễ, con bé này nó thay đồ khá lâu ấy mà "
" Không sao không sao, sau này là xuôi gia là người nhà hết rồi không cần phải khách sáo , hôm nay con rất đẹp đấy "
" Dạ con cảm ơn ông " cô cúi đầu
Không lâu sau thì Trịnh Đình Nam cũng đã tới , anh diện một bộ đồ vest , ở bên trong không thắt cà vạt nhưng lại gỡ một hột nút ra , áo vest bênh ngoài có cài một nốt Nhạc , nhìn khá giống của Vân Tuyết nên ai cũng nghĩ là đồ cặp
" Cái thằng chết tiệt này cuối cùng cũng đến , đây là Vân Tuyết vị hôn phu của con "
Lúc này Vân Tuyết quay người lại cả hai đều rất ngạc nhiên và có cùng một suy nghĩ .
\* Sao lại là anh ta , Không phải là trai bao sao \*
* Thì ra là cô , hehe thú vị khỏi mắc công tìm kiếm đâu xa*
Lúc này cả hai lườm nhau , Ông Trịnh Liền hỏi
" Hai đứa quen nhau à "
Cả Hai cùng đồng thanh đáp .
" Không ạ"
"Vậy Thì hai đứa làm quen đi , ta với ông Mạc đi bàn công việc ."
Cha Cô vừa mới đi thì vẻ mặt tươi cười ấy liền biến đổi thành một gương mặt lạnh lùng khó gần .
" Ra bờ hồ đi ở đó ít người tôi có chuyện mún nói với anh "
" Ha.. được thôi Mạc Đại Tiểu Thư"
Bờ Hồ.....
" Sao nào cô gái có chuyện gì mún nói với tôi "
Cô cười nhạt và nói
" Tôi nghĩ chắc hẳn anh không mún cưới tôi đâu , hơn nữa tôi cũng đang có bạn trai và anh không phải là gu của tôi.Nên Tôi mún kết hôn với anh chỉ vì một số lí do chứ không hề có tình cảm , vậy nên tôi mong chúng ta có thể hợp tác".
Đèn hoa khung cảnh cùng với một dàn nhạc chuyên nghiệp , bênh ngoài là những chiếc xe đắt đỏ , vào bên trong nhìn đâu cũng là con nhà quý tộc , các danh nhân nổi tiếng,Một chiếc xe đi tới trước sảnh , mở cửa ra đầu tiên là Mạc Tổng , dắt theo người con gái vô cùng xinh đẹp là Mạc Văn Tuyết , xung quanh mọi sự tập trung đều chỉa về hướng của Vân Tuyết , cô quá xinh đẹp trong bộ lễ phục , nhưng cô gái xung quanh đều phải tức giận và ganh ghét với cô ấy , bước đi trên tấm thảm cô thể hiện ra bênh ngoài giống như một người mẫu chuyên nghiệp đi tự nhiên mà hút hồn tất cả nam nhân trong bữa tiệc.
Một dàn nam vệ sĩ dàn ra đồng thanh chào
" Kính chào Mạc Tổng , Mạc tiểu thư "
Bước vào trong ông Trịnh vô cùng vui mừng vì thấy Mạc Tuyết , ông rất thích người cháu dâu này nên đã ngó lơ lời nói của đối tác mà đi đến chỗ của Vân Tuyết.
" Hahaha Mạc tổng chào ông , cuối cùng ông cũng đã tới "
" Xin lỗi vì đã đến trễ, con bé này nó thay đồ khá lâu ấy mà "
" Không sao không sao, sau này là xuôi gia là người nhà hết rồi không cần phải khách sáo , hôm nay con rất đẹp đấy "
" Dạ con cảm ơn ông " cô cúi đầu
Không lâu sau thì Trịnh Đình Nam cũng đã tới , anh diện một bộ đồ vest , ở bên trong không thắt cà vạt nhưng lại gỡ một hột nút ra , áo vest bênh ngoài có cài một nốt Nhạc , nhìn khá giống của Vân Tuyết nên ai cũng nghĩ là đồ cặp
" Cái thằng chết tiệt này cuối cùng cũng đến , đây là Vân Tuyết vị hôn phu của con "
Lúc này Vân Tuyết quay người lại cả hai đều rất ngạc nhiên và có cùng một suy nghĩ .
\* Sao lại là anh ta , Không phải là trai bao sao \*
* Thì ra là cô , hehe thú vị khỏi mắc công tìm kiếm đâu xa*
Lúc này cả hai lườm nhau , Ông Trịnh Liền hỏi
" Hai đứa quen nhau à "
Cả Hai cùng đồng thanh đáp .
" Không ạ"
"Vậy Thì hai đứa làm quen đi , ta với ông Mạc đi bàn công việc ."
Cha Cô vừa mới đi thì vẻ mặt tươi cười ấy liền biến đổi thành một gương mặt lạnh lùng khó gần .
" Ra bờ hồ đi ở đó ít người tôi có chuyện mún nói với anh "
" Ha.. được thôi Mạc Đại Tiểu Thư"
Bờ Hồ.....
" Sao nào cô gái có chuyện gì mún nói với tôi "
Cô cười nhạt và nói
" Tôi nghĩ chắc hẳn anh không mún cưới tôi đâu , hơn nữa tôi cũng đang có bạn trai và anh không phải là gu của tôi.Nên Tôi mún kết hôn với anh chỉ vì một số lí do chứ không hề có tình cảm , vậy nên tôi mong chúng ta có thể hợp tác".
Bình luận facebook