Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 87
Trong khi mọi người chúc phúc cho Hàn Dương cùng Mạnh Ái thì Tử Hy cũng vậy, vui mừng vì hai người bạn chí cốt của mình cuối cùng cũng tìm được người bạn đời riêng để cùng nhau đi đến cuối con đường này. Thế nhưng tiếc thay, Tử Hy lại chưa tìm được một nửa thích hợp với mình.
Có vô số lần Phùng Mộc Tín ( cha anh) đã sắp sếp các buổi hẹn coi mắt với các cô tiểu thư của tập đoàn khác. Nhưng ai cũng đều bị anh làm cho sợ hú vía, đối với anh, ở họ chưa có được cái mà anh cần. Bọn họ chủ yếu chỉ là dân mê tiền, mê cơ ngơi đồ sộ mà anh gầy dựng nên, kể cả cái chức vụ tam nhị trong bang Thiên Hàn nữa chứ.
Tử Hy lủi thủi rời khỏi chỗ đó, cầm ly rượu vang đỏ ra một góc khác đứng. Tưởng đâu sẽ kiếm được chỗ yên tĩnh ở một mình, nhưng khi anh vừa bước tới, lại thấy một vóc dáng mỏng manh đứng ở đó ngắm cảnh. Một cô gái với thân người nhỏ nhắn, mái tóc dài ngang lưng được nhuộm màu nâu.
Không biết ở đâu mà Tử Hy lại có động lực bước tới chỗ đó đứng, vốn dĩ muốn kiếm chỗ một mình, không ngờ lại gặp bạn đồng hành, cũng được.
- Anh là.. Tử Hy sao? _ Nghe tiếng bước chân, Hàn Duyên quay người lại thì thấy một người con trai vóc dáng cao lớn, khuôn mặt băng lãnh không khác gì anh hai của mình. Chỉ khác là nét mặt của người này có vẻ đào hoa.
Vì được ba mẹ cho đi du học Anh từ nhỏ, lâu lâu mới về được một lần nên Hàn Duyên ít khi xuất đầu lộ diện với tư cách là em gái của Hàn Dương.
Anh hai của cô có hai người bạn thân là Kha Đức và Tử Hy. Kha Đức thì cô từng gặp qua rồi, trên du thuyền này, chỉ toàn người thân thiết của Lục Gia và Ngô Gia, ai ai cô cũng biết, chỉ có người con trai này là chưa, nên cô Hàn Duyên nghĩ đây chính là Tử Hy.
- Em biết tôi sao? Em là.. _ Tử Hy có đôi phần bất ngờ vì cô gái này biết tên của mình, với cả, cô gái này anh chưa từng gặp trong đời bao giờ hết.
- Chào anh, em là Hàn Duyên. Con gái thứ hai của Lục Gia và là em gái của anh Hàn Dương. _ Hàn Duyên nhìn thấy khuôn mặt khó hiểu của Tử Hy thì có chút mắc cười, nhưng lại không để lộ ra bên ngoài, chỉ cười thầm thôi.
- À.. Còn anh là Tử Hy, chắc em cũng biết rồi chứ? _ Tử Hy nhìn cô say đắm, ban nãy sau khi giới thiệu xong, Hàn Duyên có cười lên một cái, rất tươi tắn. Tim anh dường như bị hẫng một nhịp, nụ cười này rất đẹp!
- Tại sao anh lại ra đây? _ Hàn Duyên gật đầu một cái, sau đó xoay người ra nhìn về hướng biển xanh ngát kia.
- Tìm không gian riêng một chút, không ngờ lại gặp được em. _ Tử Hy đưa ly rượu lên khóe miệng, uống một ngụm sau đó mới trả lời câu hỏi.
- Em cũng như anh.. Chỉ là hơi có một chút ghen tị vì không có ai ở bên cạnh mình thôi. _ Tử Hy nghe cô nói thế, liền " à " một tiếng, sau đó cả hai liền trở về tình trạng trầm ngâm ban đầu.
Không có ai bên cạnh? Là đồng nghĩa với việc chưa có người yêu đúng không? Tử Hy đột nhiên nghĩ tới chuyện này, không hiểu sao trong lòng trái tim cứ đập mạnh liên hồi thế.
Nếu như vậy thì... sắp có chuyện rồi.
Ngay lúc đó có một người phục vụ đi ngang qua, trên tay cầm một cái mâm để những ly rượu ở trên. Thuận tay, Hàn Duyên quay lại đưa tay lấy một ly, sau đó đưa lên miệng uống một xíu.
Nhìn đôi môi lúc Hàn Duyên uống rượu, không hiểu sao anh lại có ý nghĩ Hàn Duyên nhất định sẽ là của mình.
Một ý định sôi sục trong lòng anh, không phải là thoáng qua như bao người con gái từ trước đến giờ, mà là anh muốn khẳng định quyền sở hữu Hàn Duyên chính là Tử Hy anh.
Trai chưa vợ, gái chưa chồng, không phải quá hợp hay sao? Rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu của Tử Hy hiện giờ, anh muốn nhanh chóng được ở bên cạnh Hàn Duyên, không phải là tạm bợ hay nhất thời, mà là mãi mãi, mãi mãi về sau này.
Cả cơ thể của cô gái này có một sức hút rất lớn đối với anh, không hề bình thường một chút nào.
Còn Hàn Duyên thì thấy Tử Hy đứng ngơ mặt ra đăm chiêu suy nghĩ thì mắc cười, đôi môi không tự chủ tạo nên một đường cong tuyệt đẹp kia.
Anh Tử Hy thật sự rất đẹp trai, như một pho tượng điêu khắc giống như anh hai của cô vậy. Vả lại còn rất quyến rũ như những oppa Korean.
Cô đưa khuôn mặt của mình lại sát với mặt anh, dùng tay quơ quơ hai ba lần, sau đó mới thấy anh như bừng tỉnh lại, càng mắc cười hơn nữa.
Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô gần sát với mình, Tử Hy như bị cuốn theo nó. Đôi mắt, chiếc mũi hay cả bờ môi này, tổng thể thật là phù hợp đi.
Chỉ còn một chút nữa là môi sẽ chạm môi nhau, nhưng anh lại không thích thế, bây giờ chưa là gì của nhau sẽ có thể làm càng đến như vậy. Đợi đi Hàn Duyên, em sẽ là của anh nhanh thôi.
Trước giờ chỉ cần anh thích thì búng tay một cái là được, nhưng lần này thật sự khác, anh đang tôn trọng cô.
- --------
Có vô số lần Phùng Mộc Tín ( cha anh) đã sắp sếp các buổi hẹn coi mắt với các cô tiểu thư của tập đoàn khác. Nhưng ai cũng đều bị anh làm cho sợ hú vía, đối với anh, ở họ chưa có được cái mà anh cần. Bọn họ chủ yếu chỉ là dân mê tiền, mê cơ ngơi đồ sộ mà anh gầy dựng nên, kể cả cái chức vụ tam nhị trong bang Thiên Hàn nữa chứ.
Tử Hy lủi thủi rời khỏi chỗ đó, cầm ly rượu vang đỏ ra một góc khác đứng. Tưởng đâu sẽ kiếm được chỗ yên tĩnh ở một mình, nhưng khi anh vừa bước tới, lại thấy một vóc dáng mỏng manh đứng ở đó ngắm cảnh. Một cô gái với thân người nhỏ nhắn, mái tóc dài ngang lưng được nhuộm màu nâu.
Không biết ở đâu mà Tử Hy lại có động lực bước tới chỗ đó đứng, vốn dĩ muốn kiếm chỗ một mình, không ngờ lại gặp bạn đồng hành, cũng được.
- Anh là.. Tử Hy sao? _ Nghe tiếng bước chân, Hàn Duyên quay người lại thì thấy một người con trai vóc dáng cao lớn, khuôn mặt băng lãnh không khác gì anh hai của mình. Chỉ khác là nét mặt của người này có vẻ đào hoa.
Vì được ba mẹ cho đi du học Anh từ nhỏ, lâu lâu mới về được một lần nên Hàn Duyên ít khi xuất đầu lộ diện với tư cách là em gái của Hàn Dương.
Anh hai của cô có hai người bạn thân là Kha Đức và Tử Hy. Kha Đức thì cô từng gặp qua rồi, trên du thuyền này, chỉ toàn người thân thiết của Lục Gia và Ngô Gia, ai ai cô cũng biết, chỉ có người con trai này là chưa, nên cô Hàn Duyên nghĩ đây chính là Tử Hy.
- Em biết tôi sao? Em là.. _ Tử Hy có đôi phần bất ngờ vì cô gái này biết tên của mình, với cả, cô gái này anh chưa từng gặp trong đời bao giờ hết.
- Chào anh, em là Hàn Duyên. Con gái thứ hai của Lục Gia và là em gái của anh Hàn Dương. _ Hàn Duyên nhìn thấy khuôn mặt khó hiểu của Tử Hy thì có chút mắc cười, nhưng lại không để lộ ra bên ngoài, chỉ cười thầm thôi.
- À.. Còn anh là Tử Hy, chắc em cũng biết rồi chứ? _ Tử Hy nhìn cô say đắm, ban nãy sau khi giới thiệu xong, Hàn Duyên có cười lên một cái, rất tươi tắn. Tim anh dường như bị hẫng một nhịp, nụ cười này rất đẹp!
- Tại sao anh lại ra đây? _ Hàn Duyên gật đầu một cái, sau đó xoay người ra nhìn về hướng biển xanh ngát kia.
- Tìm không gian riêng một chút, không ngờ lại gặp được em. _ Tử Hy đưa ly rượu lên khóe miệng, uống một ngụm sau đó mới trả lời câu hỏi.
- Em cũng như anh.. Chỉ là hơi có một chút ghen tị vì không có ai ở bên cạnh mình thôi. _ Tử Hy nghe cô nói thế, liền " à " một tiếng, sau đó cả hai liền trở về tình trạng trầm ngâm ban đầu.
Không có ai bên cạnh? Là đồng nghĩa với việc chưa có người yêu đúng không? Tử Hy đột nhiên nghĩ tới chuyện này, không hiểu sao trong lòng trái tim cứ đập mạnh liên hồi thế.
Nếu như vậy thì... sắp có chuyện rồi.
Ngay lúc đó có một người phục vụ đi ngang qua, trên tay cầm một cái mâm để những ly rượu ở trên. Thuận tay, Hàn Duyên quay lại đưa tay lấy một ly, sau đó đưa lên miệng uống một xíu.
Nhìn đôi môi lúc Hàn Duyên uống rượu, không hiểu sao anh lại có ý nghĩ Hàn Duyên nhất định sẽ là của mình.
Một ý định sôi sục trong lòng anh, không phải là thoáng qua như bao người con gái từ trước đến giờ, mà là anh muốn khẳng định quyền sở hữu Hàn Duyên chính là Tử Hy anh.
Trai chưa vợ, gái chưa chồng, không phải quá hợp hay sao? Rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu của Tử Hy hiện giờ, anh muốn nhanh chóng được ở bên cạnh Hàn Duyên, không phải là tạm bợ hay nhất thời, mà là mãi mãi, mãi mãi về sau này.
Cả cơ thể của cô gái này có một sức hút rất lớn đối với anh, không hề bình thường một chút nào.
Còn Hàn Duyên thì thấy Tử Hy đứng ngơ mặt ra đăm chiêu suy nghĩ thì mắc cười, đôi môi không tự chủ tạo nên một đường cong tuyệt đẹp kia.
Anh Tử Hy thật sự rất đẹp trai, như một pho tượng điêu khắc giống như anh hai của cô vậy. Vả lại còn rất quyến rũ như những oppa Korean.
Cô đưa khuôn mặt của mình lại sát với mặt anh, dùng tay quơ quơ hai ba lần, sau đó mới thấy anh như bừng tỉnh lại, càng mắc cười hơn nữa.
Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô gần sát với mình, Tử Hy như bị cuốn theo nó. Đôi mắt, chiếc mũi hay cả bờ môi này, tổng thể thật là phù hợp đi.
Chỉ còn một chút nữa là môi sẽ chạm môi nhau, nhưng anh lại không thích thế, bây giờ chưa là gì của nhau sẽ có thể làm càng đến như vậy. Đợi đi Hàn Duyên, em sẽ là của anh nhanh thôi.
Trước giờ chỉ cần anh thích thì búng tay một cái là được, nhưng lần này thật sự khác, anh đang tôn trọng cô.
- --------
Bình luận facebook