Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 198
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Hòa Sưởng gật đầu, nghĩ chút nữa sẽ bảo người trong Nội Các nghĩ chiếu chỉ, rồi hắn lại nói: "Sao đệ lại có nhiều hiểu biết về Phật Lang Cơ và Mãn Lạt Gia thế?"
Dứt lời, hắn bảo nội quan đang đứng hầu bên cạnh mang tấm bản đồ khi nãy mang tới, mở ra trên giường đất, dùng ngón tay vạch tới vạch lui, thở dài, "Thế mà Trẫm chưa bao giờ biết những chuyện này."
Vương các lão sợ Chu Hòa Sưởng cũng giống như cái vị tiểu Hoàng đế bướng bỉnh trước kia, đòi lại khởi động lại việc đi xuống Tây Dương [2], nên đã thu hết tất cả những công văn, ghi chép có liên quan tới việc đi xuống Tây Dương lại, cất đi, không cho các đại thần nhắc tới trước mặt hắn, hắn đương nhiên sẽ không tự nhiên nghĩ tới.
[2] Ý chỉ Minh Tuyên Tông. Vị Hoàng đế này từng có ý định này, hạ lệnh cho Binh Bộ trình bản đồ, tài liệu của Trịnh Hòa lên nhưng các đại thần nói dối là đã thiêu hủy, kế hoạch bị hủy.
Phó Vân anh nói: "Cũng là trùng hợp thôi, vừa hay trước kia thần từng tìm người của Lễ Bộ hỏi thăm chuyện này nên cũng biết một chút."
Ban đầu là do Hộ Bộ thị lang nhắc tới, hôm ấy nàng tới Hộ Bộ có việc, nghe thấy bọn họ đang thảo luận chuyện bạc trắng đổ vào Trung Nguyên đột nhiên giảm mạnh, lòng hiếu kỳ nổi lên nên đứng bên cạnh nghe một lúc. Sau đó, nàng về nhà tìm đọc sách vở, bản đồ, đúng lúc đó Hoắc Minh Cẩm lại tới tìm nàng, tiện tay cầm bút lên, vẽ ra vị trí đại khái của mấy chục quốc gia triều cống trên bản đồ, giảng giải kỹ càng cẩn thận cho nàng nghe, nàng ghi nhớ trong lòng.
Hoắc Minh Cẩm ở trên biển nhiều năm như thế cũng chẳng phải ngồi không.
Chỉ có điều chuyện này không thể nói cho người khác.
Thỏ khôn có ba hang, đường lui mà Hoắc Minh Cẩm để lại chính là ra biển nên không thể để lộ chuyện của chàng.
"Hoàng thượng, Hộ Bộ thị lang viết một tấu chương về chuyện lưu thông bạc trắng, ngài đã đọc chưa?"
Tác giả có lời muốn nói:
Những vấn đề liên quan đến hệ thống triều cống, tham khảo "Vạn Lịch minh hội điển".
Phải nhấn mạnh một câu, nội dung trong truyện đều là hư cấu.
Nhưng mà nước Mãn Lạt Gia thực sự tồn tại, đại khái là ở gần eo biển Malacca hiện giờ.
Người Tiểu Phật Lang Cơ và Đại Phật Lang Cơ vốn là để chỉ người Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha.
Chu Hòa Sưởng gật đầu, nghĩ chút nữa sẽ bảo người trong Nội Các nghĩ chiếu chỉ, rồi hắn lại nói: "Sao đệ lại có nhiều hiểu biết về Phật Lang Cơ và Mãn Lạt Gia thế?"
Dứt lời, hắn bảo nội quan đang đứng hầu bên cạnh mang tấm bản đồ khi nãy mang tới, mở ra trên giường đất, dùng ngón tay vạch tới vạch lui, thở dài, "Thế mà Trẫm chưa bao giờ biết những chuyện này."
Vương các lão sợ Chu Hòa Sưởng cũng giống như cái vị tiểu Hoàng đế bướng bỉnh trước kia, đòi lại khởi động lại việc đi xuống Tây Dương [2], nên đã thu hết tất cả những công văn, ghi chép có liên quan tới việc đi xuống Tây Dương lại, cất đi, không cho các đại thần nhắc tới trước mặt hắn, hắn đương nhiên sẽ không tự nhiên nghĩ tới.
[2] Ý chỉ Minh Tuyên Tông. Vị Hoàng đế này từng có ý định này, hạ lệnh cho Binh Bộ trình bản đồ, tài liệu của Trịnh Hòa lên nhưng các đại thần nói dối là đã thiêu hủy, kế hoạch bị hủy.
Phó Vân anh nói: "Cũng là trùng hợp thôi, vừa hay trước kia thần từng tìm người của Lễ Bộ hỏi thăm chuyện này nên cũng biết một chút."
Ban đầu là do Hộ Bộ thị lang nhắc tới, hôm ấy nàng tới Hộ Bộ có việc, nghe thấy bọn họ đang thảo luận chuyện bạc trắng đổ vào Trung Nguyên đột nhiên giảm mạnh, lòng hiếu kỳ nổi lên nên đứng bên cạnh nghe một lúc. Sau đó, nàng về nhà tìm đọc sách vở, bản đồ, đúng lúc đó Hoắc Minh Cẩm lại tới tìm nàng, tiện tay cầm bút lên, vẽ ra vị trí đại khái của mấy chục quốc gia triều cống trên bản đồ, giảng giải kỹ càng cẩn thận cho nàng nghe, nàng ghi nhớ trong lòng.
Hoắc Minh Cẩm ở trên biển nhiều năm như thế cũng chẳng phải ngồi không.
Chỉ có điều chuyện này không thể nói cho người khác.
Thỏ khôn có ba hang, đường lui mà Hoắc Minh Cẩm để lại chính là ra biển nên không thể để lộ chuyện của chàng.
"Hoàng thượng, Hộ Bộ thị lang viết một tấu chương về chuyện lưu thông bạc trắng, ngài đã đọc chưa?"
Tác giả có lời muốn nói:
Những vấn đề liên quan đến hệ thống triều cống, tham khảo "Vạn Lịch minh hội điển".
Phải nhấn mạnh một câu, nội dung trong truyện đều là hư cấu.
Nhưng mà nước Mãn Lạt Gia thực sự tồn tại, đại khái là ở gần eo biển Malacca hiện giờ.
Người Tiểu Phật Lang Cơ và Đại Phật Lang Cơ vốn là để chỉ người Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha.
Bình luận facebook