Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 292
Chương 292: Thay tôi tiếp đãi Lâu Yến Vy
Thực sự thì Tô Lan Ninh không nghe ngóng được điều này.
Cô ta chỉ biết đối phương còn trẻ và có triển vọng, anh ta còn rất trẻ mà đã gây dựng được sự nghiệp như vậy thì chắc chắn là chưa kết hôn và sinh con đâu.
Nghĩ đến đây, Tô Lan Ninh cảm thấy hơi lo lắng: “Tôi đã từng sinh con thì sao chứ? Hiện tại tôi còn độc thân, còn chị lại ở sau lưng Lục Đồng Quân đi quyến rũ người khác. Với tính tình của Lục Đồng Quân thì đột nhiên tôi muốn xem chị sẽ có kết cục như thế nào?
Tô Lan Ninh ước gì Lục Đồng Quân sẽ ra tay đánh chết loại người như Tô Lan Huyên.
Lần trước Tần Huệ Mẫn léng phéng ở bên ngoài bị bắt được, lúc đó Tô Khánh Thành chính là có ý định đánh chết bà ta.
Tô Lan Huyên thở dài rồi hỏi: “Tô Lan Ninh, lúc cô đi ra ngoài tham gia tiệc chiêu đãi cũng không làm bài tập trước sao?”
Tô Lan Ninh có một dự cảm chẳng lành: “Ý của chị là gì?”
Tô Lan Huyên không cần giải thích, lúc này Lý Kính Hòa đã đi tới: “Lan Huyên, sao Đồng Quân vẫn còn chưa tới vậy? Là người tổ chức, vợ chồng tụi con có thể tích cực hơn được không? Rất nhiều bạn bè truyền thông và giới tinh hoa đủ mọi tầng lớp đang chờ kìa”
“Cha nuôi, Lục Đồng Quân đang trả lời điện thoại …” Tô Lan Huyên chưa kịp nói xong đã thấy Lục Đồng Quân đi tới, nói: “Cha nuôi, cha đến rồi à. Bữa tiệc sẽ chính thức bắt đầu ngay đây”
Ngay khi Lục Đồng Quân xuất hiện, anh gần như khiến khán giả choáng váng.
Tô Lan Ninh đã bị sốc trước câu nói “là người tổ chức buổi tiệc” của Lý Kính Hòa. Buổi tiệc chiêu đãi này có phải do Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân tổ chức không?
Ngoài miệng Tô Lan Huyên cười nhưng trong lòng cô lại không vui mà nói: “Cô hãy trân trọng cơ hội tham gia tiệc chiêu đãi lần này đi. Tương lai cô sẽ không đủ tư cách tham gia bất kỳ buổi họp mặt nào do Tô Lan Huyên tôi tổ chức nữa đâu”
Cô cũng không muốn thường xuyên nhìn thấy những người khiến mình không vui. Cô cũng không phải là một thánh mẫu.
Tô Lan Ninh đã khôi phục lại tinh thần, cô ta tỏ vẻ như không thể tin được: “Tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân là Lục Đồng Quân sao?”
Hai chữ Huyện Quân đủ để giải thích tất cả, điều này không phải đã quá rõ ràng rồi sao?
“Má nó” Tô Lan Huyện lộ ra vẻ buồn cười đến sắp chết: “Lần sau ra ngoài nhớ mang theo chỉ số IQ của mình, nếu không sẽ trở thành trò cười cho người khác”
Tô Lan Ninh nhớ tới mấy ngày trước đã xảy ra chuyện trong cửa hàng thời trang cao cấp. Lúc đó Tô Lan Huyên đã tùy ý lấy ra một tấm thẻ đen, lúc ấy làm sao cô ta đoán được là Lục Đồng
Quân đã trở mình chứ.
Chuyện này mới có hơn một tháng, tại sao Lục Đồng Quân lại trở mình nhanh như vậy nhỉ?
Điều này thật không thể tin nổi.
Thật sự Tô Lan Ninh không thể khống chế được cảm xúc của cô ta nên cô ta giữ chặt Tô Lan Huyên: “Lục Đồng Quân đã thật sự trở mình sao? Chuyện này làm sao có thể được chứ?”
“Không phải cô đã nhìn thấy rồi sao?”
Đây là điều hiển nhiên, chỉ là Tô Lan Ninh không muốn tin mà thôi.
“Tôi nghe nói Đại Lục bị phá sản, nợ mấy trăm ngàn tỷ. Với con số khổng lồ như vậy thì làm sao có thể trả hết trong thời gian ngắn chứ? Đã vậy lại còn Đông Sơn tái khởi nữa chứ?”
“Người khác có thể không có được, nhưng Lục Đồng Quân thì có thể, anh ấy có khả năng này? Là vợ của Lục Đồng Quân, Tô Lan Huyên rất tự hào: “Đúng rồi, tôi vẫn còn quên một việc. Đó là cảm ơn cô trước đây đã đùn đẩy một ông xã tốt như vậy cho tôi, cảm ơn”
Đây không phải là đổ thêm dầu vào lửa, chọc cho Tô Lan Ninh tức giận sao?
Tô Lan Ninh bị chọc tức tới nỗi sắc mặt trắng bệch, cô ta siết chặt hai tay. Cô ta lại một lần nữa hối hận khi đã giao Lục Đồng Quân cho Tô Lan Huyên, nếu cô ta kết hôn với Lục Đồng Quân thì thật tuyệt.
Tô Lan Huyên bước đến bên cạnh Lục Đồng Quân, hai người bước lên sân khấu làm ông bà chủ. Lúc đó dường như trời đất lu mờ, hai người quả thực là một cặp trời sinh.
Khi Lục Đồng Quân tiết lộ rằng anh là tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân thì Tô Lan Ninh không phải là người duy nhất ngạc nhiên mà ngay cả những vị khách đến dự đều bị sốc.
Tập đoàn Huyện Quân hùng mạnh, khí thế như chẻ tre nên nhanh chóng tạo được chỗ đứng vững chãi. Mọi người vẫn đang đoán xem vị tổng giám đốc bí ẩn này sẽ là ai, nhưng không ai có thể ngờ rằng đó chính là Lục Đồng Quân, người đã từng tuyên bố phá sản cách đây không lâu.
Tốc độ kiếm tiền và sự nhạy bén với các cơ hội kinh doanh của Lục Đồng Quân quả thực là một huyền thoại.
Một người đàn ông mạnh mẽ như vậy, khả năng kiếm tiền không phải là điều đáng giận nhất mà điều đáng giận chính là anh vẫn rất nuông chiều vợ.
Cổ phần của tập đoàn Huyện Quân là do Tô Lan Huyên chiếm đại đa số. Nói trắng ra, Lục Đồng Quân chính là đang làm việc cho Tô Lan Huyên.
Lục Đồng Quân không hổ danh là “thiên chi kiêu tử”. Dưới ánh đèn sân khấu, bàn tay của anh vẫn nắm lấy tay Tô Lan Huyên, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, ba trăm sáu mươi độ không có góc chết.
Hạ Lăng, Hạ Bảo cũng ở đó, chúng ở dưới khán đài nhìn thấy cha mẹ.
“Cha giỏi quá”
Cha mẹ hãy làm tấm gương tốt, đó là cách giáo dục tốt nhất cho con cái.
Vạn Hoài Bắc ở một bên than thở: “Đây đâu phải là cuộc gặp gỡ giao lưu của tập đoàn Huyên Quân và mọi người chứ? Đây là hội nghị rắc cẩu lương thì có lừa những người đàn ông độc thân
như chúng tôi tiến vào rồi đóng cửa thả chó”
Còn không phải sao, Lục Đồng Quân cầm lấy micro, nhìn Tô Lan Huyên bằng ánh mắt sáng ngời rồi sau đó tuyên bố với mọi người: “Ngày sáu tháng sáu, vợ chồng tôi sẽ tổ chức hôn lễ tại khách sạn Star World. Chúng tôi hoan nghênh các vị bạn bè đến uống chén rượu mừng với chúng tôi”
Ngay khi đám cưới được công bố, khán giả lại ồ lên.
Tô Lan Huyên đã trở thành niềm ghen tị của tất cả phụ nữ, ai cũng nghĩ rằng sau khi Tô Lan Huyên sinh con thì Lục Đồng Quân sẽ không tổ chức đám cưới chính thức nào nữa cho Tô Lan Huyên. Thế nhưng Lục Đồng Quân vẫn tổ chức.
Tô Lan Huyên ngượng ngùng, nép vào bên cạnh Lục Đồng Quân như chú chim nhỏ. Cảnh tượng này cực kỳ bắt mắt, mọi người đều kính nể bát cẩu lượng này.
Mọi người đều thay nhau chúc phúc.
“Chúc mừng tổng giám đốc Lục, chúc mừng cô chủ Lục”
“Cô chủ Lục, tổng giám đốc Lục, trăm năm hòa hợp”
Ánh mắt ghen tị của Tô Lan Ninh như muốn phun ra lửa, sự ghen tị khiến cô ta như biển thành một bộ mặt hoàn toàn khác. Mà không chỉ có một mình Tô Lan Ninh ghen tị.
Sở Lâm Minh cũng ghen tị, trước mặt Lục Đồng Quân, lòng tự trọng của một người đàn ông đã tan tành.
Thậm chí anh ta còn không có mặt mũi, cũng không có dũng khí đứng ở trước mặt Lục Đồng Quân.
Vừa rồi anh ta còn không sợ chết đi trêu chọc Tô Lan Huyên, đây không phải là tìm đường chết sao?
Sở Lâm Minh bất chấp tất cả mà bước tới, lấy ra bộ dáng của mọi việc đều suôn sẻ mà nói: “Chúc mừng cô chủ Lục, chúc mừng tổng giám đốc Lục. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc”
Tô Lan Huyên rất khinh thường vẻ mặt này của Sở Lâm Minh, anh ta thật không biết xấu hổ.
Lục Đồng Quân nâng ly chúc mừng: “Tổng giám đốc Sở à, lúc đó anh nhất định phải tới uống một ly rượu cưới của tôi đấy”
Lục Đồng Quân đích thân mời anh ta.
Sở Lâm Minh được sủng mà sợ: “Nhất định rồi, nhất định rồi”
Tô Lan Huyên rất ngạc nhiên. Mời Sở Lâm Minh, đây không phải là rất ngột ngạt sao?
“Tại sao anh lại mời anh ta?” Tô Lan Huyên trầm giọng hỏi.
“Để cho các tình địch hết hy vọng” Lục Đồng Quân nói: “Như vậy sẽ khiến đối phương bị sát thương cao hơn”
“Không ngờ anh lại có lòng dạ hẹp hòi như vậy.” Tô Lan Huyên không nhịn được cười: “Em còn tưởng rằng anh thật rộng lượng”
“Khi đối phó với tình địch, tuyệt đối không được mơ hồ.”
Dù nói như thế nào đi nữa thì Sở Lâm Minh đã từng là bạn trai cũ của Tô Lan Huyên, Lục
Đồng Quân nào dám không bận tâm.
“Được rồi, anh nói chuyện với bọn họ đi. Em đi tìm con trai của em”
Tô Lan Huyên buông Lục Đồng Quân ra, tay bị nắm cả đêm nên mồ hôi nhễ nhại.
Tô Lan Huyên liếc mắt nhìn toàn bộ hội trường nhưng không thấy Hạ Lăng Hạ Bảo, cô nhìn thấy Vạn Hoài Bắc liền bước tới hỏi: “Hạ Lăng, Hạ Bảo đâu?”
“Vừa mới đi ra ngoài rồi, không biết hai anh em nó làm sao mà cứ thần thần bí bí”
“Được rồi, tôi đi tìm bọn họ” Tô Lan Huyên tiến lên hai bước, liền dừng lại và nói: “Vạn Hoài Bắc, đợi Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa tới thì nhờ anh tiếp đãi họ giùm tôi.”
“Mẫu Dạ Xoa sắp tới rồi sao?” Vạn Hoài Bắc lập tức lấy lại tinh thần.
Thực sự thì Tô Lan Ninh không nghe ngóng được điều này.
Cô ta chỉ biết đối phương còn trẻ và có triển vọng, anh ta còn rất trẻ mà đã gây dựng được sự nghiệp như vậy thì chắc chắn là chưa kết hôn và sinh con đâu.
Nghĩ đến đây, Tô Lan Ninh cảm thấy hơi lo lắng: “Tôi đã từng sinh con thì sao chứ? Hiện tại tôi còn độc thân, còn chị lại ở sau lưng Lục Đồng Quân đi quyến rũ người khác. Với tính tình của Lục Đồng Quân thì đột nhiên tôi muốn xem chị sẽ có kết cục như thế nào?
Tô Lan Ninh ước gì Lục Đồng Quân sẽ ra tay đánh chết loại người như Tô Lan Huyên.
Lần trước Tần Huệ Mẫn léng phéng ở bên ngoài bị bắt được, lúc đó Tô Khánh Thành chính là có ý định đánh chết bà ta.
Tô Lan Huyên thở dài rồi hỏi: “Tô Lan Ninh, lúc cô đi ra ngoài tham gia tiệc chiêu đãi cũng không làm bài tập trước sao?”
Tô Lan Ninh có một dự cảm chẳng lành: “Ý của chị là gì?”
Tô Lan Huyên không cần giải thích, lúc này Lý Kính Hòa đã đi tới: “Lan Huyên, sao Đồng Quân vẫn còn chưa tới vậy? Là người tổ chức, vợ chồng tụi con có thể tích cực hơn được không? Rất nhiều bạn bè truyền thông và giới tinh hoa đủ mọi tầng lớp đang chờ kìa”
“Cha nuôi, Lục Đồng Quân đang trả lời điện thoại …” Tô Lan Huyên chưa kịp nói xong đã thấy Lục Đồng Quân đi tới, nói: “Cha nuôi, cha đến rồi à. Bữa tiệc sẽ chính thức bắt đầu ngay đây”
Ngay khi Lục Đồng Quân xuất hiện, anh gần như khiến khán giả choáng váng.
Tô Lan Ninh đã bị sốc trước câu nói “là người tổ chức buổi tiệc” của Lý Kính Hòa. Buổi tiệc chiêu đãi này có phải do Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân tổ chức không?
Ngoài miệng Tô Lan Huyên cười nhưng trong lòng cô lại không vui mà nói: “Cô hãy trân trọng cơ hội tham gia tiệc chiêu đãi lần này đi. Tương lai cô sẽ không đủ tư cách tham gia bất kỳ buổi họp mặt nào do Tô Lan Huyên tôi tổ chức nữa đâu”
Cô cũng không muốn thường xuyên nhìn thấy những người khiến mình không vui. Cô cũng không phải là một thánh mẫu.
Tô Lan Ninh đã khôi phục lại tinh thần, cô ta tỏ vẻ như không thể tin được: “Tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân là Lục Đồng Quân sao?”
Hai chữ Huyện Quân đủ để giải thích tất cả, điều này không phải đã quá rõ ràng rồi sao?
“Má nó” Tô Lan Huyện lộ ra vẻ buồn cười đến sắp chết: “Lần sau ra ngoài nhớ mang theo chỉ số IQ của mình, nếu không sẽ trở thành trò cười cho người khác”
Tô Lan Ninh nhớ tới mấy ngày trước đã xảy ra chuyện trong cửa hàng thời trang cao cấp. Lúc đó Tô Lan Huyên đã tùy ý lấy ra một tấm thẻ đen, lúc ấy làm sao cô ta đoán được là Lục Đồng
Quân đã trở mình chứ.
Chuyện này mới có hơn một tháng, tại sao Lục Đồng Quân lại trở mình nhanh như vậy nhỉ?
Điều này thật không thể tin nổi.
Thật sự Tô Lan Ninh không thể khống chế được cảm xúc của cô ta nên cô ta giữ chặt Tô Lan Huyên: “Lục Đồng Quân đã thật sự trở mình sao? Chuyện này làm sao có thể được chứ?”
“Không phải cô đã nhìn thấy rồi sao?”
Đây là điều hiển nhiên, chỉ là Tô Lan Ninh không muốn tin mà thôi.
“Tôi nghe nói Đại Lục bị phá sản, nợ mấy trăm ngàn tỷ. Với con số khổng lồ như vậy thì làm sao có thể trả hết trong thời gian ngắn chứ? Đã vậy lại còn Đông Sơn tái khởi nữa chứ?”
“Người khác có thể không có được, nhưng Lục Đồng Quân thì có thể, anh ấy có khả năng này? Là vợ của Lục Đồng Quân, Tô Lan Huyên rất tự hào: “Đúng rồi, tôi vẫn còn quên một việc. Đó là cảm ơn cô trước đây đã đùn đẩy một ông xã tốt như vậy cho tôi, cảm ơn”
Đây không phải là đổ thêm dầu vào lửa, chọc cho Tô Lan Ninh tức giận sao?
Tô Lan Ninh bị chọc tức tới nỗi sắc mặt trắng bệch, cô ta siết chặt hai tay. Cô ta lại một lần nữa hối hận khi đã giao Lục Đồng Quân cho Tô Lan Huyên, nếu cô ta kết hôn với Lục Đồng Quân thì thật tuyệt.
Tô Lan Huyên bước đến bên cạnh Lục Đồng Quân, hai người bước lên sân khấu làm ông bà chủ. Lúc đó dường như trời đất lu mờ, hai người quả thực là một cặp trời sinh.
Khi Lục Đồng Quân tiết lộ rằng anh là tổng giám đốc của tập đoàn Huyện Quân thì Tô Lan Ninh không phải là người duy nhất ngạc nhiên mà ngay cả những vị khách đến dự đều bị sốc.
Tập đoàn Huyện Quân hùng mạnh, khí thế như chẻ tre nên nhanh chóng tạo được chỗ đứng vững chãi. Mọi người vẫn đang đoán xem vị tổng giám đốc bí ẩn này sẽ là ai, nhưng không ai có thể ngờ rằng đó chính là Lục Đồng Quân, người đã từng tuyên bố phá sản cách đây không lâu.
Tốc độ kiếm tiền và sự nhạy bén với các cơ hội kinh doanh của Lục Đồng Quân quả thực là một huyền thoại.
Một người đàn ông mạnh mẽ như vậy, khả năng kiếm tiền không phải là điều đáng giận nhất mà điều đáng giận chính là anh vẫn rất nuông chiều vợ.
Cổ phần của tập đoàn Huyện Quân là do Tô Lan Huyên chiếm đại đa số. Nói trắng ra, Lục Đồng Quân chính là đang làm việc cho Tô Lan Huyên.
Lục Đồng Quân không hổ danh là “thiên chi kiêu tử”. Dưới ánh đèn sân khấu, bàn tay của anh vẫn nắm lấy tay Tô Lan Huyên, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, ba trăm sáu mươi độ không có góc chết.
Hạ Lăng, Hạ Bảo cũng ở đó, chúng ở dưới khán đài nhìn thấy cha mẹ.
“Cha giỏi quá”
Cha mẹ hãy làm tấm gương tốt, đó là cách giáo dục tốt nhất cho con cái.
Vạn Hoài Bắc ở một bên than thở: “Đây đâu phải là cuộc gặp gỡ giao lưu của tập đoàn Huyên Quân và mọi người chứ? Đây là hội nghị rắc cẩu lương thì có lừa những người đàn ông độc thân
như chúng tôi tiến vào rồi đóng cửa thả chó”
Còn không phải sao, Lục Đồng Quân cầm lấy micro, nhìn Tô Lan Huyên bằng ánh mắt sáng ngời rồi sau đó tuyên bố với mọi người: “Ngày sáu tháng sáu, vợ chồng tôi sẽ tổ chức hôn lễ tại khách sạn Star World. Chúng tôi hoan nghênh các vị bạn bè đến uống chén rượu mừng với chúng tôi”
Ngay khi đám cưới được công bố, khán giả lại ồ lên.
Tô Lan Huyên đã trở thành niềm ghen tị của tất cả phụ nữ, ai cũng nghĩ rằng sau khi Tô Lan Huyên sinh con thì Lục Đồng Quân sẽ không tổ chức đám cưới chính thức nào nữa cho Tô Lan Huyên. Thế nhưng Lục Đồng Quân vẫn tổ chức.
Tô Lan Huyên ngượng ngùng, nép vào bên cạnh Lục Đồng Quân như chú chim nhỏ. Cảnh tượng này cực kỳ bắt mắt, mọi người đều kính nể bát cẩu lượng này.
Mọi người đều thay nhau chúc phúc.
“Chúc mừng tổng giám đốc Lục, chúc mừng cô chủ Lục”
“Cô chủ Lục, tổng giám đốc Lục, trăm năm hòa hợp”
Ánh mắt ghen tị của Tô Lan Ninh như muốn phun ra lửa, sự ghen tị khiến cô ta như biển thành một bộ mặt hoàn toàn khác. Mà không chỉ có một mình Tô Lan Ninh ghen tị.
Sở Lâm Minh cũng ghen tị, trước mặt Lục Đồng Quân, lòng tự trọng của một người đàn ông đã tan tành.
Thậm chí anh ta còn không có mặt mũi, cũng không có dũng khí đứng ở trước mặt Lục Đồng Quân.
Vừa rồi anh ta còn không sợ chết đi trêu chọc Tô Lan Huyên, đây không phải là tìm đường chết sao?
Sở Lâm Minh bất chấp tất cả mà bước tới, lấy ra bộ dáng của mọi việc đều suôn sẻ mà nói: “Chúc mừng cô chủ Lục, chúc mừng tổng giám đốc Lục. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc”
Tô Lan Huyên rất khinh thường vẻ mặt này của Sở Lâm Minh, anh ta thật không biết xấu hổ.
Lục Đồng Quân nâng ly chúc mừng: “Tổng giám đốc Sở à, lúc đó anh nhất định phải tới uống một ly rượu cưới của tôi đấy”
Lục Đồng Quân đích thân mời anh ta.
Sở Lâm Minh được sủng mà sợ: “Nhất định rồi, nhất định rồi”
Tô Lan Huyên rất ngạc nhiên. Mời Sở Lâm Minh, đây không phải là rất ngột ngạt sao?
“Tại sao anh lại mời anh ta?” Tô Lan Huyên trầm giọng hỏi.
“Để cho các tình địch hết hy vọng” Lục Đồng Quân nói: “Như vậy sẽ khiến đối phương bị sát thương cao hơn”
“Không ngờ anh lại có lòng dạ hẹp hòi như vậy.” Tô Lan Huyên không nhịn được cười: “Em còn tưởng rằng anh thật rộng lượng”
“Khi đối phó với tình địch, tuyệt đối không được mơ hồ.”
Dù nói như thế nào đi nữa thì Sở Lâm Minh đã từng là bạn trai cũ của Tô Lan Huyên, Lục
Đồng Quân nào dám không bận tâm.
“Được rồi, anh nói chuyện với bọn họ đi. Em đi tìm con trai của em”
Tô Lan Huyên buông Lục Đồng Quân ra, tay bị nắm cả đêm nên mồ hôi nhễ nhại.
Tô Lan Huyên liếc mắt nhìn toàn bộ hội trường nhưng không thấy Hạ Lăng Hạ Bảo, cô nhìn thấy Vạn Hoài Bắc liền bước tới hỏi: “Hạ Lăng, Hạ Bảo đâu?”
“Vừa mới đi ra ngoài rồi, không biết hai anh em nó làm sao mà cứ thần thần bí bí”
“Được rồi, tôi đi tìm bọn họ” Tô Lan Huyên tiến lên hai bước, liền dừng lại và nói: “Vạn Hoài Bắc, đợi Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa tới thì nhờ anh tiếp đãi họ giùm tôi.”
“Mẫu Dạ Xoa sắp tới rồi sao?” Vạn Hoài Bắc lập tức lấy lại tinh thần.