20691.
Vì vậy, anh đối với Thẩm Thất cực kỳ tôn trọng và kính trọng.
Bỏ ra quan hệ chức nghiệp, đơn giản chỉ là tình cảm của cá nhân, anh đối với Thẩm Thất cũng là cực kỳ kính yêu tôn trọng.
"Tiểu Xuân, chuyện lần này, có phải là hướng về phía của anh tới không?" Thẩm Thất tràn ngập sự lo lắng nhìn lấy tiểu Xuân: "Anh làm chuẩn bị hoàn toàn như vậy, có phải là đã đoán được cái gì không? Đừng phủ nhận, Nhật Ninh đã nói với tôi chuyện của anh rồi. Tiểu Xuân, tôi nói những lời này không có ý gì khác, càng không có ý chỉ trích anh. Chúng ta đều là người một nhà. Gặp được vấn đề thì phải cùng nhau đối mặt. Anh gặp nguy hiểm thì nhất định phải nói cho chúng tôi biết, chúng tôi cùng nhau chống cự."
Một câu chúng a đều là người một nhà, trong nháy mắt làm ấm đôi mắt của tiểu Xuân.
Tiểu Xuân từ trên tướng mạo mà nói, phù hợp tiêu chuẩn, không tính là quá đẹp, nhưng mà cũng tuyệt đối không phải là loại rất khó coi kia.
Từ nhỏ đến lớn, bốn người trợ lý đều bị nhan sắc của Hạ Nhật Ninh đè áp quen rồi, vì vậy bọn họ đối với vẻ bề ngoài của mình đã sớm nhìn phai nhạt rồi.
Bởi vậy, bốn người ít nhiều gì cũng có chút cảm giác không quá để ý vẻ bề ngoài của mình.
Mà lúc này đứng ở trước mặt của Thẩm Thất, tiểu Xuân vô cùng hy vọng mình có thể xinh đẹp lên.
Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể có tư cách đứng ở trước mặt của Thẩm Thất.
"Thiếu phu nhân, cám ơn cô đã tin tưởng." Tiểu Xuân cúi đầu dời đi ánh nhìn, nói: "Tổng tài cũng nói với tôi những lời này rồi. Tiểu Xuân rất cảm kích ở trong lòng. Thế nhưng là, chuyện này, với các ngài không có quan hệ, tiểu Xuân không muốn đem các ngài vô tội liên lụy vào đây. Hắn nếu như muốn đối phó là tôi, vậy hướng về phía tôi đến là được rồi, đừng làm tổn thương đến người vô tội!"
"Tiểu Xuân, lời này của cậu là khách khí rồi. Chúng ta có lúc nào đem anh coi thành người ngoài rồi?" Thẩm Thất không vui mà nói: "Nói như anh vậy, tôi tức giận đấy!"
Tiểu Xuân không nói chuyện.
Lúc này, cửa phòng ở kế bên đã được mở ra, đầu của tiểu Hạ bỗng chốc thò ra, hùa theo nói: "Đúng đấy đúng đấy, tiểu Xuân, tôi đã sớm nói với anh rồi, Thiếu phu nhân nhất định sẽ biết đấy! Chuyện này giấu giếm không nỗi đâu!"
Tiểu Xuân trừng mắt liếc anh ấy một cái: "Chỉ có anh nhiều chuyện."
Thẩm Thất cũng trừng mắt liếc tiểu Xuân một cái: "Chỉ có anh đắn đo nhiều!"
Tiểu Hạ phụt một tiếng bật cười, cũng không nằm sấp rồi, trực tiếp đi ra, nói: "Thiếu phu nhân cũng đã biết rồi. Anh hãy nói đi!"
Tiểu Xuân thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, nếu như thiếu phu nhân muốn biết, tôi liền không biết không nói, biết gì nói nấy đây. Nhưng mà, chớ đứng ở chỗ này nói chuyện, lạnh. Chúng ta đi vào nói chuyện đi!"
Tiểu Hạ vội vàng mở cửa phòng ra, mời Thẩm Thất đi vào.
Thẩm Thất vừa vào cửa liền nhìn thấy tiểu Thu tiểu Đông đang ở trước mặt thiết bị bận rộn.
Nhìn thấy Thẩm Thất đi vào, tiểu Thu tiểu Đông đồng thời cùng Thẩm Thất vẫy vẫy tay, lại không có nói gì thêm, cúi đầu tiếp tục mang tai nghe mà bận rộn.
Sau khi tiểu Hạ ân cần mời Thẩm Thất ở trên ghế sa lon ngồi xuống, đem máy sưởi bằng điện mang tới, sợ lạnh lấy Thẩm Thất.
"Cảm ơn." Thẩm Thất hướng về phía tiểu Hạ cười cười nói: "Các anh lại có thể ngay cả máy phát điện cũng chuẩn bị rồi."
Tiểu Hạ một vẻ mặt đắc ý: "Đừng nhìn tổng tài lần này thì chỉ dẫn theo bốn người chúng tôi, nhưng bốn người chúng tôi có thể thay thế bốn mươi người đấy. Vì vậy, chúng tôi mới là trợ lý cấp cao nhất, những người khác đều chỉ là trợ lý nhỏ!"
Sau khi tiểu Hạ cho Thẩm Thất rót trà liền lui qua một bên.
Tiểu Xuân đối với Thẩm Thất nói: "Thiếu phu nhân, thật có lỗi, tôi không phải cố ý muốn lén gạt cô đấy. Mà là chuyện này, trước mắt chúng tôi cũng chưa có bằng chứng rõ ràng. Chỉ là bởi vì phát hiện mối liên quan giữa người chết, mới nghĩ tới điểm này. Chuyện chưa có chứng cứ, tôi làm sao cùng ngài nói đúng không?"
Thẩm Thất gật gật đầu, tỏ ý lý giải.
"Chuyện của tôi, chắc hẳn cô cũng đã biết rõ được cỡ bao biêu rồi. Cũng không có gì, bốn người chúng tôi đối với Hạ gia đối với tổng tài đối với ngài mà nói, cũng không phải bí mật gì. Tôi bây giờ muốn cùng ngài nói là, kết quả mà tôi đã điều tra." Tiểu Xuân nói: "Tôi sở dĩ hoài nghi người sau cái màn đen ấy là cùng trận tranh đấu kia vào năm đó có liên quan, là vì thủ đoạn hạ độc của đối phương, cùng với tình hình tôi trúng độc vào năm đó rất giống. Chỉ là khác nhau ở chỗ, trong nhà của tôi nhiều đời theo y, một khi phát hiện tình hình của tôi không đúng, vì vậy đã kịp thời đối với tôi tiến hành xử lý thuốc. Mà người nơi này, bởi vì không có sự tiện lợi cùng điều kiện, cho nên mới phải phát tác mà chết."
Thẩm Thất thở dài một tiếng.
Mọi thứ đều là nghiệt a!
"Tôi bây giờ có thể khẳng định chính là vợ chồng Mã Khởi Dân đúng là đã chết bởi trúng độc. Tung tích của nhóm chụp hình ba người không rõ, sống không thấy người chết không thấy xác, thế nhưng là dưới hoàn cảnh ác liệt như vậy, khả năng còn sống sót chỉ có thể gần như là 0." Tiểu Xuân nói: "Người cuối cùng mất tích, mặc dù là lạc đường đấy, thế nhưng là cũng có thể phán định được đã tử vong rồi. Dù sao, lúc hắn đi ra ngoài, không có mang theo CMND, không có mang quần áo dày, dưới thời tiết ác liệt như vậy, làm sao có thể còn sống sót?"
Thẩm Thất gật gật đầu.
Tiểu Xuân tiếp tục nói: "Tiến triển ở bên này của tôi rất nhỏ, bây giờ chỉ có thể gửi hi vọng ở tiểu Thu cùng tiểu Đông, tiến hành phân tích số liệu phân tích so sánh."
Thẩm Thất tò mò hỏi: "So sánh cái gì?"
Tiểu Xuân cười cười, trả lời: "Tôi đã lấy đi tấm ảnh cùng tài liệu của pháp nhân Trâu Tân Xà ở thị trấn suối nước nóng, sau đó cùng số liệu của đứa con trai Đan Nhất Bàng của người kia vào năm đó tiến hành so sánh. Tuy rằng tài liệu mà tôi có thể điều tra là có hạn, nhưng kho số liệu của chúng tôi vẫn là rất khổng lồ đấy. Nếu như số liệu so sánh của hai người trùng khớp, như vậy liền đại thể có thể phán đoán được Trâu Tân Xà chính là Đan Nhất Bàng."
Thẩm Thất hít một hơi khí lạnh: "Như vậy cũng có thể sao?"
Tiểu Xuân gật gật đầu: "Thiếu phu nhân, ngài bây giờ còn chưa có chính thức tiếp tay Hạ gia. Chờ sau khi ngài cùng tổng tài phục hôn rồi, ngài liền sẽ hiểu rõ đấy, cơ quan tình báo cùng kho số liệu của Hạ gia, là khổng lồ đến nỗi khiến người khó có thể tưởng tượng đến cỡ nào."
Thẩm Thất đã hít một hơi lạnh nữa: "Tôi cảm thấy được, bây giờ tôi cũng đã bị chấn động rồi."
Tiểu Xuân cùng những người khác đều nở nụ cười.
"Đúng rồi, tiểu Xuân, năm đó ở lại Hạ gia, là bản ý của bản thân anh sao? Nếu như chỉ là vì báo ân, vậy cũng không nhất định đấy." Thẩm Thất nhịn không được nói: "Cũng không thể dùng báo ân buộc lại bước chân của các anh, các anh đều sắp ba mươi rồi a?"
Tiểu Xuân tiểu Hạ tiểu Thu tiểu Đông đồng thời nở nụ cười.
"Thiếu phu nhân, tôi biết rõ ngài muốn nói cái gì. Chúng tôi đều là cam tâm tình nguyện đấy, không ai là bị ép buộc!" Tiểu Xuân lập tức vui vẻ nở nụ cười: "Chúng tôi không nói chuyện yêu đương, cũng cùng Hạ gia không quan hệ gì, mà là, không có người cô gái thích hợp. Dù sao cũng là đặc trợ cấp cao của Hạ gia, cũng không thể là một cô gái tùy tùy tiện tiện chứ! Hơn nữa, tôi dù sao cũng có kinh nghiệm yêu đương, tiểu Hạ là ngay cả mối tình đầu cũng chưa có đưa ra ngoài đây!"
Tiểu Hạ lập tức oán giận mà kêu lên: "Này này này, làm gì lôi tôi vào! Tiểu Thu lúc đó chẳng phải cũng như vậy sao?"
Tiểu Đông ngẩng đầu đáp lại: "Tiểu Thu người ta dù sao từng có mối tình trên mạng, xin hỏi anh từng có mối tình ở sao?"
Tiểu Hạ trong nháy mắt nghẹn lời.
Tiểu Thu hướng về phía tiểu Hạ làm một ánh mắt khinh bỉ.
Tiểu Hạ trong nháy mắt không có nói gì.
Thẩm Thất nhìn thấy bốn người bọn họ thân như anh em vậy, cũng cười theo.
"Tiểu Xuân, anh là bị người ở trong nhà đưa tới đấy, những người khác thì sao? Cũng là như vậy sao?" Thẩm Thất nhịn không được hỏi.
Thẩm Thất vừa mới nói xong, biểu cảm của tiểu Hạ liền ảm đạm vài phần.
Bình luận facebook