Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37: Đao Gãy
Không có
Không có.
Không có.
Diêu Vũ gần như là đem tất cả y phục đều lật tung một lượt, nhưng không ngoại lệ, từ đầu tới cuối đều không tìm được bất kì linh dị vật phẩm nào.
Hí phục là có, hơn nữa số lượng còn rất nhiều. Nhưng chung quy vẫn không phải là thứ y muốn tìm.
Đến phiên một bộ y phục cuối cùng đều đã bị quan sát xong, không quản bụi mù bay tứ tung trước mặt, Diêu Vũ liền âm thầm cắn răng, quay đầu đi chú ý nữ quỷ ở sau lưng mình. Chuẩn bị rút đi.
Nhưng nào ngờ, một khắc dư quang đảo qua bàn trang điểm, con ngươi của y liền không khống chế được, bắt đầu co rụt lại.
Bởi vì quỷ xoay người...không thấy.
Diêu Vũ triệt để cả kinh rồi, một khỏa tâm trong nháy mắt liền nhảy lên tới cổ họng, căn bản là không có cách bình phục lại, bắt đầu đưa mắt tìm kiếm ở những nơi khác trong phòng.
Góc phòng, trần nhà,... đều không có sự xuất hiện của nàng. Nhưng so với vị trí hiện tại, Diêu Vũ lại càng hi vọng nàng xuất hiện ở những chỗ đó hơn.
Là do bây giờ, quỷ xoay người...cư nhiên lại đang đứng ở cửa ra vào!
Đúng vậy, trong lúc y cặm cụi tìm đồ, nàng cũng không biết đã từ lúc nào lặng im không một tiếng động đi đến cửa phòng, đưa mặt vào trong vách tường.
Hồng sắc váy dài tựa như một mảnh vải bố, căng cứng, thô ráp.
Lúc này, Diêu Vũ cũng đã kịp thời nghĩ tới một sự tình vô cùng hỏng bét. Đó chính là, trong phòng này, ngoại trừ cửa chính ra, y đã không còn đường có thể trốn. Nếu muốn ra khỏi phòng, thì nhất định là phải từ bên người nữ quỷ này đi ngang qua!
Diêu Vũ âm thầm nuốt vào một ngụm nước bọt. Y thậm chí có thể cảm nhận được hai tay của mình đang nhè nhẹ run lên. Thậm chí, ngay cả con mắt nguyền rủa trên mu bàn tay, thời khắc này cũng đều lắng xuống, tựa như bị áp chế.
Theo thời gian trôi qua, Diêu Vũ hiển nhiên cũng phát hiện, hí tràng đang biến ngày càng nguy hiểm.
Cho nên, y không dám tiếp tục ở lại trong phòng nữa, chỉ có thể lựa chọn liều mạng!
Diêu Vũ từng bước một đi hướng quỷ xoay người, trảm mã đao cũng đã sớm giữ vững ở trong tay.
Càng bước về phía trước, y phảng phất lại bắt đầu quay trở về lúc bị quỷ dây thừng thắt cổ. Lông tơ trên người không khống chế được mà dựng đứng lên, toàn thân lành lạnh, như đang trầm mình trong nước đá.
Thân thể lại càng bắt đầu phản bội tự thân, có xúc động muốn bỏ chạy. Nhưng rốt cuộc vẫn là bị Diêu Vũ dằn xuống.
Phải biết, cửa phòng cũng không rộng, nhiều nhất chỉ có ba thước hơn. Lúc này, quỷ xoay người mặc dù là nghiêng người, đưa mặt vào phía bức tường, nhưng cũng đã chiếm gần một nửa kích thước của cửa.
Cho nên, thời khắc Diêu Vũ đặt chân đến thềm cửa, khoảng cách giữa y và quỷ xoay người cũng đều chưa đạt tới một gang tay.
Y thậm chí còn có thể ngửi được mùi hương thối nát, pha lẫn với phấn son gay mũi trên người đối phương. Cùng với từng sợi tóc dơ bẩn, bện lại thành khối buông xõa ở trên vai.
Huyết dịch của Diêu Vũ phảng phất sắp bị đông lại, cùng nữ quỷ gặp thoáng qua, y lại có cảm giác như lướt qua khối băng. Thậm chí, ngay cả môi cũng đều bị lạnh đến phát trắng.
Bảng thông tin chói lóa, không ngừng nhảy nhót ở trong tầm mắt y. Phảng phất thời thời khắc khắc nhắc nhở y, trước mặt bản thân là đồ vật gì.
Quỷ xoay người?
Tại sao lại gọi là quỷ xoay người?
Đầu óc Diêu Vũ bắt đầu thông qua việc khác, đến làm giảm nỗi sợ trong lòng.
Nhìn bóng lưng thon gọn, dáng người vừa vặn, tiêu hồn trước mắt, Diêu Vũ lại bắt đầu nảy sinh linh cảm không may.
Bởi vì ngay khi y vừa nhẹ nhàng nhích tới sau lưng đối phương, thì truyền vào tai y, đã là một tiếng 'rắc rắc' thật nhẹ.
Truyện Linh Dị
Diêu Vũ vô thức mở to mắt, nhìn chằm chằm vào mớ tóc tai hỗn độn trước mặt. Bỗng dưng lại nhìn thấy, cổ của nữ quỷ giống như lại đang bắt đầu vặn vẹo, tựa như con rối gỗ, chậm chạp quay đầu lại. Nhưng bả vai cùng thân thể, vẫn cứng rắn giữ nguyên.
Phảng phất đầu của nàng, vốn dĩ liền có thể xoay được 180°!
Nhìn thấy nữ quỷ muốn quay đầu, Diêu Vũ liền hoảng một nhóm. Y có một loại dự cảm, nếu để đối phương hoàn toàn xoay đầu, bản thân nhất định sẽ chết chắc.
Vì vậy, theo phản xạ, Diêu Vũ liền không chút chậm trễ nhấc đao, hướng về phía đầu của quỷ xoay người chém tới.
'Bành'
Âm thanh vang dội, trảm mã đao trực tiếp đánh thẳng vào trên đầu của quỷ xoay người.
Chỉ là, Diêu Vũ bây giờ căn bản đã không còn tâm tình đi hưởng thụ vui vẻ khi đánh trúng địch nhân. Trái lại, tâm của y, đã đang không ngừng chùn xuống.
Bởi vì, đao gãy.
Trảm mã đao vỡ vụn thành từng mảnh rơi xuống đất, phát ra tiếng 'đinh đương' nhỏ vụn.
Đầu của nữ quỷ bởi vì chịu lực đạo quá lớn, lúc này cũng lõm vào một lỗ thủng thật to. Chỉ là, trên cơ bản tới nói, vết thương này vẫn chẳng ăn thua gì đến nàng.
Nhìn chuôi đao trống rỗng trong tay, đầu óc Diêu Vũ liền mông lung lên.
Mấy ngàn tích phân của y, không còn...
Không có.
Không có.
Diêu Vũ gần như là đem tất cả y phục đều lật tung một lượt, nhưng không ngoại lệ, từ đầu tới cuối đều không tìm được bất kì linh dị vật phẩm nào.
Hí phục là có, hơn nữa số lượng còn rất nhiều. Nhưng chung quy vẫn không phải là thứ y muốn tìm.
Đến phiên một bộ y phục cuối cùng đều đã bị quan sát xong, không quản bụi mù bay tứ tung trước mặt, Diêu Vũ liền âm thầm cắn răng, quay đầu đi chú ý nữ quỷ ở sau lưng mình. Chuẩn bị rút đi.
Nhưng nào ngờ, một khắc dư quang đảo qua bàn trang điểm, con ngươi của y liền không khống chế được, bắt đầu co rụt lại.
Bởi vì quỷ xoay người...không thấy.
Diêu Vũ triệt để cả kinh rồi, một khỏa tâm trong nháy mắt liền nhảy lên tới cổ họng, căn bản là không có cách bình phục lại, bắt đầu đưa mắt tìm kiếm ở những nơi khác trong phòng.
Góc phòng, trần nhà,... đều không có sự xuất hiện của nàng. Nhưng so với vị trí hiện tại, Diêu Vũ lại càng hi vọng nàng xuất hiện ở những chỗ đó hơn.
Là do bây giờ, quỷ xoay người...cư nhiên lại đang đứng ở cửa ra vào!
Đúng vậy, trong lúc y cặm cụi tìm đồ, nàng cũng không biết đã từ lúc nào lặng im không một tiếng động đi đến cửa phòng, đưa mặt vào trong vách tường.
Hồng sắc váy dài tựa như một mảnh vải bố, căng cứng, thô ráp.
Lúc này, Diêu Vũ cũng đã kịp thời nghĩ tới một sự tình vô cùng hỏng bét. Đó chính là, trong phòng này, ngoại trừ cửa chính ra, y đã không còn đường có thể trốn. Nếu muốn ra khỏi phòng, thì nhất định là phải từ bên người nữ quỷ này đi ngang qua!
Diêu Vũ âm thầm nuốt vào một ngụm nước bọt. Y thậm chí có thể cảm nhận được hai tay của mình đang nhè nhẹ run lên. Thậm chí, ngay cả con mắt nguyền rủa trên mu bàn tay, thời khắc này cũng đều lắng xuống, tựa như bị áp chế.
Theo thời gian trôi qua, Diêu Vũ hiển nhiên cũng phát hiện, hí tràng đang biến ngày càng nguy hiểm.
Cho nên, y không dám tiếp tục ở lại trong phòng nữa, chỉ có thể lựa chọn liều mạng!
Diêu Vũ từng bước một đi hướng quỷ xoay người, trảm mã đao cũng đã sớm giữ vững ở trong tay.
Càng bước về phía trước, y phảng phất lại bắt đầu quay trở về lúc bị quỷ dây thừng thắt cổ. Lông tơ trên người không khống chế được mà dựng đứng lên, toàn thân lành lạnh, như đang trầm mình trong nước đá.
Thân thể lại càng bắt đầu phản bội tự thân, có xúc động muốn bỏ chạy. Nhưng rốt cuộc vẫn là bị Diêu Vũ dằn xuống.
Phải biết, cửa phòng cũng không rộng, nhiều nhất chỉ có ba thước hơn. Lúc này, quỷ xoay người mặc dù là nghiêng người, đưa mặt vào phía bức tường, nhưng cũng đã chiếm gần một nửa kích thước của cửa.
Cho nên, thời khắc Diêu Vũ đặt chân đến thềm cửa, khoảng cách giữa y và quỷ xoay người cũng đều chưa đạt tới một gang tay.
Y thậm chí còn có thể ngửi được mùi hương thối nát, pha lẫn với phấn son gay mũi trên người đối phương. Cùng với từng sợi tóc dơ bẩn, bện lại thành khối buông xõa ở trên vai.
Huyết dịch của Diêu Vũ phảng phất sắp bị đông lại, cùng nữ quỷ gặp thoáng qua, y lại có cảm giác như lướt qua khối băng. Thậm chí, ngay cả môi cũng đều bị lạnh đến phát trắng.
Bảng thông tin chói lóa, không ngừng nhảy nhót ở trong tầm mắt y. Phảng phất thời thời khắc khắc nhắc nhở y, trước mặt bản thân là đồ vật gì.
Quỷ xoay người?
Tại sao lại gọi là quỷ xoay người?
Đầu óc Diêu Vũ bắt đầu thông qua việc khác, đến làm giảm nỗi sợ trong lòng.
Nhìn bóng lưng thon gọn, dáng người vừa vặn, tiêu hồn trước mắt, Diêu Vũ lại bắt đầu nảy sinh linh cảm không may.
Bởi vì ngay khi y vừa nhẹ nhàng nhích tới sau lưng đối phương, thì truyền vào tai y, đã là một tiếng 'rắc rắc' thật nhẹ.
Truyện Linh Dị
Diêu Vũ vô thức mở to mắt, nhìn chằm chằm vào mớ tóc tai hỗn độn trước mặt. Bỗng dưng lại nhìn thấy, cổ của nữ quỷ giống như lại đang bắt đầu vặn vẹo, tựa như con rối gỗ, chậm chạp quay đầu lại. Nhưng bả vai cùng thân thể, vẫn cứng rắn giữ nguyên.
Phảng phất đầu của nàng, vốn dĩ liền có thể xoay được 180°!
Nhìn thấy nữ quỷ muốn quay đầu, Diêu Vũ liền hoảng một nhóm. Y có một loại dự cảm, nếu để đối phương hoàn toàn xoay đầu, bản thân nhất định sẽ chết chắc.
Vì vậy, theo phản xạ, Diêu Vũ liền không chút chậm trễ nhấc đao, hướng về phía đầu của quỷ xoay người chém tới.
'Bành'
Âm thanh vang dội, trảm mã đao trực tiếp đánh thẳng vào trên đầu của quỷ xoay người.
Chỉ là, Diêu Vũ bây giờ căn bản đã không còn tâm tình đi hưởng thụ vui vẻ khi đánh trúng địch nhân. Trái lại, tâm của y, đã đang không ngừng chùn xuống.
Bởi vì, đao gãy.
Trảm mã đao vỡ vụn thành từng mảnh rơi xuống đất, phát ra tiếng 'đinh đương' nhỏ vụn.
Đầu của nữ quỷ bởi vì chịu lực đạo quá lớn, lúc này cũng lõm vào một lỗ thủng thật to. Chỉ là, trên cơ bản tới nói, vết thương này vẫn chẳng ăn thua gì đến nàng.
Nhìn chuôi đao trống rỗng trong tay, đầu óc Diêu Vũ liền mông lung lên.
Mấy ngàn tích phân của y, không còn...
Bình luận facebook