Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-145
Chương 145: Lệ Đình Tuyệt, anh không thể chết
Editor: Waveliterature Vietnam
Cô gái nào đó trút giận xong rồi, ý thức được xúc động của bản thân, liền ưu nhã sửa soạn lại đầu tóc.
Anh Phong, hôm nay em còn có việc, lần sau lại gặp.
Sau đó xách túi, hoàn toàn không thấy ánh mắt của những người khác trong nhà hàng, bước đi thong dong tao nhã.
Mà tên đàn ông yêu nghiệt nào đó, mặt đầy nước, tóc cũng ướt rồi. Giơ tay vuốt mặt một cái, trên gương mặt tuấn mỹ vô biên kia vẫn còn vương lại vết nước, tà khí cười, nhìn thẳng người đàn ông đối diện.
Mang theo hương vị khiêu khích và dáng vẻ vương tộc cao cao tại thượng, sau đó xoay người rời khỏi.
Mộc Phong dựa vào chính là gương mặt đẹp trai này, không nghĩ tới cô bé kia yêu đương rồi. Đáng tiếc hắn mới tìm thấy cô, có điều hắn mặc kệ cô với người đàn ông kia có quan hệ gì. Chuyện hắn thích cô không người nào có thể ngăn cản, cho dù cô kết hôn rồi, đều cản không được.
Nguyên Thành nhìn thấy việc mà tổng tài đại nhân làm, không nhịn được vỗ trán. Thật đúng là đủ độc, bất luận ai nghe qua lời nói thế này, đều không thể tiếp tục theo đuổi Mạc tiểu thư nữa.
Ai, vẫn là Mạc tiểu thư quá đơn thuần, làm thế nào đấu lại tổng tài yêu nghiệt được.
Nghĩ xong những chuyện này, hắn mới đứng dậy, cùng với tổng tài đại nhân rời khỏi nhà hàng.
Mạc Thanh Yên đến ga ra, ngồi trong xe sinh hờn dỗi, gương mặt nhỏ nhăn lại, đập tay vào vô lăng phía trước mắng.
Lệ Đình Tuyệt, cái tên đáng đánh này, sau này nhớ kỹ cho tôi, tôi cũng không thèm để ý anh nữa.
Mà người đàn ông tuấn mỹ đang đứng trước cửa thang máy, thân ngọc đứng thẳng, trong mắt đều nhìn rõ cảnh tượng cô gái đang phát tiết trong xe. Biết hậu quả mà hắn gây ra, chính là cô bé kia lại không công bằng mà để ý hắn rồi.
Còn hơn cô cùng người đàn ông khác nói nói cười cười, hắn càng nguyện ý cô không để ý tới hắn hơn.
Nhưng là, hắn cũng không có đơn giản như vậy, cho dù cô không để ý tới hắn, hắn cũng có cách khiến cô để ý.
Nắm chặt sốt cà chua trong tay, lúc vừa mới rời khỏi nhà hàng lấy từ chỗ phục vụ.
Sau đó vừa đi vừa gọi điện thoại "Nguyên Thành, đợi lát nữa bất luận anh nhìn thấy tình cảnh thế nào, đều nói tôi bị trọng thương, đưa đến bệnh viện nhân dân đứng đầu Lâm Thành.
Bởi vì nơi đó có Ngôn Ngọc, anh ta có thể giúp hắn.
A?
Nguyên Thành vừa nghe máy, nghe thấy lời nói của tổng tài đại nhân, liền sợ hãi kêu một tiếng.
Lệ tổng, ngài bị thương rồi sao?
Lệ Đình Tuyệt: "...."
Dường như Nguyên Thành trong quá khứ không có ngốc như vậy, có điều hắn không có thời gian giải thích, cũng không muốn giải thích.
Làm theo là được.
Người đàn ông ngắt điện thoại, bước nhanh đến phía trước. Xe của Mạc Thanh Yên chạy nhanh, bởi vì tức giận, tăng ga cực nhanh. Sau đó nghe thấy một tiếng hét thảm, cô nghi hoặc quay đầu lại liền nhìn thấy có người ngã xuống.
Bị dọa đến mức một cước phanh xe lại. Sau khi ngừng lại, mau chóng vươn tay qua đầu nhìn, máu chảy ra khiến người khác nhìn thấy mà kinh.
Nhất thời chân liền mềm nhũn, trong lòng chỉ có một ý nghĩ: "Mình đụng phải người rồi."
Sau đó mau chóng đẩy cửa xe. Nhìn thấy bánh xe phía sau có một người đàn ông, nhìn lại có chút quen mắt. Cô bước nhanh chạy qua "Tiên sinh"
Bàn tay nhỏ bé lắc lắc đầu của anh ta, lúc nhìn thấy là Lệ Đình Tuyệt, liền hét lên một tiếng.
Lệ Đình Tuyệt, anh mau tỉnh lại, anh ngàn vạn lần đừng chết, chết rồi tôi làm sao bây giờ?
Nếu như hắn chết rồi, người nhà hắn khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô, vậy cô chỉ có khả năng ngồi tù rồi, nghĩ đến ba đứa nhỏ, cô tuyệt đối không thể ngồi tù. Vì thế lắc càng mạnh, đã sợ hãi đến bờ vực sụp đổ rồi.
Lệ Đình Tuyệt choáng váng đầu óc, cái cô bé này là muốn lắc chết hắn sao?
Thiếu chút nữa nhịn không được mắng ra miệng, có điều, mục đích của hắn vẫn chưa đạt tới, làm sao có thể dễ dàng lộ ra dấu vết được.
Lệ tổng…..
Nguyên Thành vọt lại, vẻ mặt kinh ngạc "Lệ tổng anh sao rồi?" Lại là một ảnh đế nữa được sinh ra.
Nhìn thấy máu dưới đất, cùng với máu trên khóe miệng của ngài. Hiểu rõ sự tình thế nào, tổng tài đại nhân lại muốn hãm hại Mạc tiểu thư rồi.
Ách….
Có điều cô gái có thể bị ngài ấy hãm hại thật đúng là không gặp nhiều lắm, Mạc tiểu thư tuyệt đối là người đầu tiên.
Tôi không biết.
Cô gái nhỏ sợ tới mức thân thể run rẩy không ngừng, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở nói.
Editor: Waveliterature Vietnam
Cô gái nào đó trút giận xong rồi, ý thức được xúc động của bản thân, liền ưu nhã sửa soạn lại đầu tóc.
Anh Phong, hôm nay em còn có việc, lần sau lại gặp.
Sau đó xách túi, hoàn toàn không thấy ánh mắt của những người khác trong nhà hàng, bước đi thong dong tao nhã.
Mà tên đàn ông yêu nghiệt nào đó, mặt đầy nước, tóc cũng ướt rồi. Giơ tay vuốt mặt một cái, trên gương mặt tuấn mỹ vô biên kia vẫn còn vương lại vết nước, tà khí cười, nhìn thẳng người đàn ông đối diện.
Mang theo hương vị khiêu khích và dáng vẻ vương tộc cao cao tại thượng, sau đó xoay người rời khỏi.
Mộc Phong dựa vào chính là gương mặt đẹp trai này, không nghĩ tới cô bé kia yêu đương rồi. Đáng tiếc hắn mới tìm thấy cô, có điều hắn mặc kệ cô với người đàn ông kia có quan hệ gì. Chuyện hắn thích cô không người nào có thể ngăn cản, cho dù cô kết hôn rồi, đều cản không được.
Nguyên Thành nhìn thấy việc mà tổng tài đại nhân làm, không nhịn được vỗ trán. Thật đúng là đủ độc, bất luận ai nghe qua lời nói thế này, đều không thể tiếp tục theo đuổi Mạc tiểu thư nữa.
Ai, vẫn là Mạc tiểu thư quá đơn thuần, làm thế nào đấu lại tổng tài yêu nghiệt được.
Nghĩ xong những chuyện này, hắn mới đứng dậy, cùng với tổng tài đại nhân rời khỏi nhà hàng.
Mạc Thanh Yên đến ga ra, ngồi trong xe sinh hờn dỗi, gương mặt nhỏ nhăn lại, đập tay vào vô lăng phía trước mắng.
Lệ Đình Tuyệt, cái tên đáng đánh này, sau này nhớ kỹ cho tôi, tôi cũng không thèm để ý anh nữa.
Mà người đàn ông tuấn mỹ đang đứng trước cửa thang máy, thân ngọc đứng thẳng, trong mắt đều nhìn rõ cảnh tượng cô gái đang phát tiết trong xe. Biết hậu quả mà hắn gây ra, chính là cô bé kia lại không công bằng mà để ý hắn rồi.
Còn hơn cô cùng người đàn ông khác nói nói cười cười, hắn càng nguyện ý cô không để ý tới hắn hơn.
Nhưng là, hắn cũng không có đơn giản như vậy, cho dù cô không để ý tới hắn, hắn cũng có cách khiến cô để ý.
Nắm chặt sốt cà chua trong tay, lúc vừa mới rời khỏi nhà hàng lấy từ chỗ phục vụ.
Sau đó vừa đi vừa gọi điện thoại "Nguyên Thành, đợi lát nữa bất luận anh nhìn thấy tình cảnh thế nào, đều nói tôi bị trọng thương, đưa đến bệnh viện nhân dân đứng đầu Lâm Thành.
Bởi vì nơi đó có Ngôn Ngọc, anh ta có thể giúp hắn.
A?
Nguyên Thành vừa nghe máy, nghe thấy lời nói của tổng tài đại nhân, liền sợ hãi kêu một tiếng.
Lệ tổng, ngài bị thương rồi sao?
Lệ Đình Tuyệt: "...."
Dường như Nguyên Thành trong quá khứ không có ngốc như vậy, có điều hắn không có thời gian giải thích, cũng không muốn giải thích.
Làm theo là được.
Người đàn ông ngắt điện thoại, bước nhanh đến phía trước. Xe của Mạc Thanh Yên chạy nhanh, bởi vì tức giận, tăng ga cực nhanh. Sau đó nghe thấy một tiếng hét thảm, cô nghi hoặc quay đầu lại liền nhìn thấy có người ngã xuống.
Bị dọa đến mức một cước phanh xe lại. Sau khi ngừng lại, mau chóng vươn tay qua đầu nhìn, máu chảy ra khiến người khác nhìn thấy mà kinh.
Nhất thời chân liền mềm nhũn, trong lòng chỉ có một ý nghĩ: "Mình đụng phải người rồi."
Sau đó mau chóng đẩy cửa xe. Nhìn thấy bánh xe phía sau có một người đàn ông, nhìn lại có chút quen mắt. Cô bước nhanh chạy qua "Tiên sinh"
Bàn tay nhỏ bé lắc lắc đầu của anh ta, lúc nhìn thấy là Lệ Đình Tuyệt, liền hét lên một tiếng.
Lệ Đình Tuyệt, anh mau tỉnh lại, anh ngàn vạn lần đừng chết, chết rồi tôi làm sao bây giờ?
Nếu như hắn chết rồi, người nhà hắn khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô, vậy cô chỉ có khả năng ngồi tù rồi, nghĩ đến ba đứa nhỏ, cô tuyệt đối không thể ngồi tù. Vì thế lắc càng mạnh, đã sợ hãi đến bờ vực sụp đổ rồi.
Lệ Đình Tuyệt choáng váng đầu óc, cái cô bé này là muốn lắc chết hắn sao?
Thiếu chút nữa nhịn không được mắng ra miệng, có điều, mục đích của hắn vẫn chưa đạt tới, làm sao có thể dễ dàng lộ ra dấu vết được.
Lệ tổng…..
Nguyên Thành vọt lại, vẻ mặt kinh ngạc "Lệ tổng anh sao rồi?" Lại là một ảnh đế nữa được sinh ra.
Nhìn thấy máu dưới đất, cùng với máu trên khóe miệng của ngài. Hiểu rõ sự tình thế nào, tổng tài đại nhân lại muốn hãm hại Mạc tiểu thư rồi.
Ách….
Có điều cô gái có thể bị ngài ấy hãm hại thật đúng là không gặp nhiều lắm, Mạc tiểu thư tuyệt đối là người đầu tiên.
Tôi không biết.
Cô gái nhỏ sợ tới mức thân thể run rẩy không ngừng, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở nói.
Bình luận facebook