• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (5 Viewers)

  • Chương 271-272


Chương 271: Xin phá sản đi
Chân Tô Yên càng run lên dữ dội, trong lòng Lục Cận Phong lại càng hoảng sợ hơn.
Nhưng anh thật sự không biết những thứ này ở đâu ra, anh vô cùng oan uổng.
"Yên Yên, em nghe anh giải thích..."
"Được, anh giải thích đi."
"Là thế này, Trình Mẫn này là người mới đến, người bên dưới tuyển dụng, anh cũng không có hỏi đến..."
Tô Yên ngoảnh đầu sang một bên nói: "Em không nghe, em không nghe."
Lục Cận Phong: "..."
Đây không phải là kiểu ngang ngược không nói lý lẽ điển hình sao?
Người bảo anh giải thích là Tô Yên, người không muốn nghe giải thích cũng là Tô Yên.
Làm đàn ông cũng khổ quá rồi.

Chương 271: Xin phá sản đi
"Vậy được thôi." Lục Cận Phong lại thở dài một hơi nói: "Nếu em đã không nghe, vậy thì xem đi."
Trong phòng làm việc của Lục Cận Phong có camera giám sát, muốn biết tại sao trong phòng làm việc lại xuất hiện những thứ này, chỉ cần xem video giám sát là biết ngay.
Lục Cận Phong trích xuất video giám sát ra, rất nhanh đã trích ra được sự thật.
Đôi vớ da và bao cao su trong thùng rác đều do thư ký tên là Trình Mẫn này làm, còn về mục đích làm vậy thì trong lòng cũng tự hiểu được.
Còn trẻ như vậy mà lòng dạ lại thâm sâu quá.
Có chứng cứ rành rành, Lục Cận Phong đứng thẳng lưng lên, nói chuyện cũng mạnh mẽ hơn nhiều: "Yên Yên, em cũng không tin tưởng anh quá rồi."
Lục Cận Phong làm ra vẻ thất vọng, giọng điệu rất đau lòng.
Tô Yên trừng mắt lườm Lục Cận Phong một cái, nói: "Nếu bà đây không tin anh, vừa nãy đã lấy gia pháp ra chăm sóc anh rồi, hơn nữa suy cho cùng vẫn là số đào hoa anh gây ra, trách nhiệm của anh hết."

Chương 271: Xin phá sản đi
"Đúng đúng đúng, vợ nói gì cũng đúng." Lục Cận Phong thuận theo Tô Yên nói: "Anh lập tức đuổi việc cô ta ngay."
Lục Cận Phong không chỉ đuổi việc Trình Mẫn, tất cả nữ nhân viên của phòng thư ký đều phải đổi thành nhân viên nam, đày tất cả nữ nhân viên của công ty vào lãnh cung hết.
Mọi người trêu đùa qua lại, vẫn có rất nhiều người ngưỡng mộ Tô Yên.
Cả đời người phụ nữ có thể có được tình cảm chân thành như vậy, có thể có được một người đàn ông mọi lúc mọi nơi đều nghĩ đến mình, đó chính là chuyện đáng để khoe khoang và hạnh phúc biết bao.
Chuyện của Tô Duy cũng trở thành chuyện Tô Yên lo lắng nhất, cô vẫn không liên lạc được với cậu ta, cô không thể làm gì hơn chỉ đành nói với Lâu Doanh.
Lâu Doanh cũng ở nước M, nếu như Lệ Quốc Minh đưa Tô Duy đến nước M thật, không chừng Lâu Doanh còn có cách để đưa người trở về.
Lâu Doanh biết được Tô Duy đã nhận Lệ Quốc Minh, còn đi cùng Lệ Quốc Minh, cô ta tức giận mắng trong điện thoại: "Ăn cháo đá bát, đi theo chịu chết đi."

Chương 271: Xin phá sản đi
Ngoài miệng mắng như vậy, nhưng sao Lâu Doanh có thể không quan tâm được.
Tô Duy chính là em trai ruột của cô ta.
Tô Yên gọi điện thoại xong, cô nghĩ có Lâu Doanh ở đó, trong lòng cũng bình tĩnh hơn một chút.
Hạ Phi vừa trở về từ nhà cũ lại phải ra ngoài, Tô Yên nhìn thấy vẫy tay gọi: "Cục cưng à, con đi đâu đó?"
"Thầy Xa tìm con, đề tài làm lúc trước đã có tiến triển rồi, bảo con qua đó." Hạ Phi bước đến nói: "Mẹ, có việc gì sao?"
"Cục cưng à, sau này con muốn làm bác sĩ sao?"
"Tạm thời chưa có ý định này, nhưng học nhiều thêm một chút cũng không phải là chuyện xấu." Giọng điệu của Hạ Phi toát lên sự sâu xa không phù hợp với lứa tuổi, nói: "Con muốn giống như cha, trở thành một người tài giỏi."
"Có chí lắm." Tô Yên vô cùng vui mừng nói.
Hạ Vũ Mặc từ trên lầu đi xuống, bỗng nhiên chêm thêm một câu: "Anh ơi, không phải người giỏi nhất trong nhà chúng ta là mẹ sao?"

Chương 271: Xin phá sản đi
Nếu Lục Cận Phong có ở đây, nghe những lời này chắc chắn sẽ rất tổn thương.
Địa vị trong nhà, vừa nhìn đã biết ngay.
Tô Yên bị chọc cười nói: "Giác ngộ sâu sắc ghê."
Hạ Phi nói: "Bàn về vũ lực thì cha giỏi nhất, còn bàn về lực sát thương đương nhiên mẹ giỏi hơn rồi, ai bảo mẹ là người cha yêu thương nhất chứ."
"Sao hôm nay hai đứa con dẻo miệng vậy, ai dạy đó?"
Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc cùng đồng thanh: "Bọn con biết thức thời mà."
Tô Yên: "..."
Hai đứa con trai này, suy nghĩ cũng rất chín chắn.
Hạ Phi lại nói: "Mẹ ơi, cha nói đợi các em trai trong bụng chào đời, sau này năm người đàn ông bọn con sẽ bảo vệ mẹ."
"Vậy chẳng phải mẹ sẽ rất ngầu sao?" Tô Yên nghĩ đến cảnh tượng đó, năm người đàn ông vây quanh cô, quả thật là đứng trên đỉnh cao của cuộc đời mà.

Chương 271: Xin phá sản đi
Đừng thấy Lục Cận Phong ngoài miệng nói không thích con trai, nhưng nếu như là con trai của mình thật anh cũng rất quan tâm.
Dù sao thì lúc mang thang Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc Lục Cận Phong không ở cạnh Tô Yên, lần này lại mang thai hai bé trai song sinh, cho dù Lục Cận Phong buồn vì không phải con gái, nhưng anh cũng rất yêu thương ba mẹ con cô.
Hạ Vũ Mặc cười nói: "Chắc chắn rồi."
Hạ Phi còn vội đến chỗ Xa Thành Nghị, nói: "Mẹ ơi, con phải đi rồi, sắp đến giờ hẹn với thầy Xa rồi."
"Đi đi, bảo Vệ Long đưa con đi."
Hạ Phi đã đi, Tô Yên lại nhìn sang Hạ Vũ Mặc nói: "Tiểu Vũ, mẹ tìm cho con một trường học rồi, ngày mai đi học nhé."
Hạ Vũ Mặc đã rất lâu không đến trường, cho dù Lục Cận Phong có thể mời thầy giáo đến nhà dạy, nhưng suy cho cùng vẫn không sánh được với bầu không khí ở trường.
"Mẹ ơi, vậy anh con có đi không?"
"Với chỉ số thông minh của anh trai con, không cần đi học tiểu học nữa."

Chương 271: Xin phá sản đi
Tiểu Vũ cũng đã hơn năm tuổi, Tô Yên không cho Tiểu Vũ đi học mẫu giáo nữa, vào thẳng tiểu học.
Hạ Vũ Mặc: "..."
Cậu bé có cảm giác chỉ số thông minh của mình đang bị dẫm đạp dưới đất.
"Mẹ à, con đã tự học xong kiến thức trung học cơ sở rồi, mẹ bảo con đi học tiểu học, như thế cũng làm khó con quá."
"Cục cưng à, con mới hơn năm tuổi thôi, có thể đừng xuất sắc hơn người như thế được không." Tô Yên kinh ngạc, cả thế giới biết bao nhiêu năm mới xuất hiện một thần đồng như vậy, mấy năm trước có một đứa trẻ mười một tuổi nhận được giấy báo trúng tuyển của đại học Harvard, như thế đã xuất sắc lắm rồi, bây giờ nhà cô có tới hai đứa con trai thần đồng, thật sự chịu không nổi mà.
Hạ Vũ Mặc buông thõng hai tay, vẻ mặt bất lực nói: "Cũng hết cách, ai bảo gen của cha mẹ tốt như vậy."
"Con vẫn nên đi học tiểu học trước đi, cùng lắm thì mẹ đồng ý mỗi năm cho con nhảy lớp một lần." Tô Yên không muốn hai đứa con trai của mình đều quá nổi bật, bây giờ vẫn còn nhỏ, vẫn chưa đến lúc để bọn chúng tỏa sáng.1

Chương 271: Xin phá sản đi
"Vậy được thôi, cứ coi như đi chơi vậy."
Những ngày tiếp theo vẫn rất yên bình.
Tô Yên đi khám thai định kỳ, Lục Cận Phong cho dù bận cách mấy cũng sẽ bớt chút thời gian đi cùng Tô Yên.
Sau khi Tô Duy đi cùng với Lệ Quốc Minh, hoàn toàn không có tin tức gì, Lâu Doanh cũng không có tin tức.
Mùa đông lạnh lẽo lặng lẽ trôi qua, đã sắp bước sang mùa xuân rồi.
Lục Cận Phong lại càng bận rộn hơn, Tô Yên đã mấy ngày liền không nhìn thấy Lục Cận Phong.
Sau khi Trần Tố Anh xuất viện, mỗi ngày đều đến ở cùng Tô Yên cho cô đỡ buồn, An Hinh cũng cách dăm ba hôm lại đến ngồi một chút, như thế Tô Yên mới không thấy quá buồn chán.
Chớp mắt.
Bụng của Tô Yên cũng được tám tháng rồi, cô đã từng bị xuất huyết một lần.

Chương 271: Xin phá sản đi
Bên phía bệnh viện đề nghị giữ lại thai, nếu thật sự không được nữa thì chỉ có thể cho đứa bé chào đời sớm.
Càng đến gần ngày sinh trong lòng Tô Yên lại càng lo lắng.
Tô Yên đã nhập viện để theo dõi.
"Lục Cận Phong, em thấy hơi sợ." Ban đêm Tô Yên phải nắm lấy tay Lục Cận Phong, nếu không cô sẽ không ngủ được.
Lục Cận Phong túc trực bên giường, nói: "Có anh ở đây mà, mau ngủ đi."
Đôi mắt Lục Cận Phong hằn lên tia máu, anh cũng đã lâu không nghỉ ngơi đàng hoàng rồi.
"Lục Cận Phong, có phải công ty xảy ra chuyện gì không?"
"Không có" Lục Cận Phong cười nói: "Có chồng em trấn giữ, có thể xảy ra chuyện gì được sao?"
"Đúng rồi, đã lâu em không thấy Hạ Huy rồi, không phải anh ta đến nước M rồi sao, vẫn chưa về à?"
"Chưa, tạm thời anh để cậu ta ở bên đó, bảo cậu ta ở đó trông chừng, không phải Tô Duy cũng ở đó sao? Đúng lúc có thể nghe ngóng chút tin tức."
"Ồ!"
Trong lòng Tô Yên hơi hoang mang, nhưng vẫn không chống lại được cơn buồn ngủ ập đến.
Chưa được bao lâu Tô Yên đã ngủ rồi.
Lục Minh Khánh xuất hiện ở trước cửa, Lục Cận Phong đắp chăn cho Tô Yên xong mới ra ngoài.
"Ra ngoài nói chuyện."
Đóng cửa lại, Lục Cận Phong bước ra xa một chút nói: "Sao cậu lại đến đây?"
Lục Minh Khánh muốn nói rồi lại thôi: "Anh cả, nếu như chống đỡ không nổi thì xin phá sản đi."

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
"Anh cả, anh vẫn còn kiên quyết chống đỡ à, em nghe người ta nói hết rồi, bên phía ngân hàng đều đang giục anh trả tiền, nguồn vốn đều bị chặn đứt hết, tung ra thị trường thất bại, tổng giá trị cổ phiếu trong một đêm đã bốc hơi hết bảy trăm tỷ, các cổ đông đều nóng lòng muốn rút cạn giọt máu cuối cùng của tập đoàn Lục Thị."
Lục Minh Khánh lấy một tấm thẻ ra, hùng hồn nói: "Trong đây không có nhiều, chỉ có năm ngàn vạn, anh cứ lấy đi giải quyết chuyện khẩn cấp."
Lục Cận Phong cười nói: "Thôi, chút tiền này của cậu còn không đủ trả lãi một ngày nữa cậu cứ giữ lại đi."
"Anh cả, đừng chê ít, chị dâu sắp sinh rồi, cứ coi như tiền mua sữa cho con đi."
Lục Minh Khánh kiên quyết nhét thẻ cho Lục Cận Phong, nói: "Em tự thành lập văn phòng làm việc, có điện ảnh Vạn Thị, em muốn có tiếng tăm thì có tiếng tăm, muốn có tiền thì có tiền, lịch phát sóng đều đầy cả rồi, anh không cần lo cho em."
Lục Cận Phong thở dài một hơi nói: "Cảm ơn nhé, em trai."
Cho dù đối mặt với việc phá sản, Lục Cận Phong cũng không lộ vẻ lo lắng, rất thản nhiên, hoàn toàn không giống như người sắp phá sản.

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
Lục Minh Khánh là người đầu tiên ở nhà họ Lục đến cho anh tiền, mặc dù chẳng thấm vào đâu, nhưng cũng rất đáng quý.
Mấy tháng nay tập đoàn Lục Thị liên tục chịu thiệt hại nặng nề, không thuận lợi ở mọi mặt, bị lỗ vốn liên tục, ngay cả bên phía Ám Dạ cũng rất không thuận lợi, bị mất liên tiếp mấy tuyến vận chuyển.
Trên thị trường xuất hiện một lô hàng giống hệt như hàng của Ám Dạ, giả cả bằng một phần của bên anh, quả thật rất rẻ, ai lại không đi nhặt món hời này chứ?
Một nước đứng đầu thương mại làm càng lớn, thường sẽ càng khó vượt qua được những thiệt hại nghiêm trọng.
Giống như bài Tarot, một lá sụp đổ, toàn bộ phía sau sẽ sụp đổ theo.
Lục Minh Khánh lo lắng nhìn phòng bệnh, hỏi: "Anh cả, anh định khi nào nói mọi chuyện cho chị dâu biết?"
"Đợi sinh con xong rồi nói." Lục Cận Phong vỗ vai Lục Minh Khánh nói: "Cậu về nghỉ ngơi sớm đi, bên phía ông nội cậu dành chút thời gian qua đó chơi."
"Được." Lục Minh Khánh nói: "Anh cả, vậy em đi nhé."

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
"Được." Lục Minh Khánh nói: "Anh cả, vậy em đi nhé."
Tin tức tập đoàn Lục Thị sắp phá sản bây giờ vẫn còn chưa đồn ra ngoài, Lục Cận Phong bảo mọi người giữ kín chuyện này, ít nhất cũng không thể để Tô Yên biết trước khi cô sinh con xong.
Sau khi Lục Minh Khánh rời đi, Lục Cận Phong hút hết điếu thuốc trên hành lang mới quay người bước vào phòng bệnh, anh nhận ra Tô Yên chưa ngủ, anh vội vàng kiềm chế cảm xúc, đổi thành nụ cười nói: "Yên Yên, sao lại dậy rồi?"
"Qua đây." Tô Yên lạnh lùng nói.
Lục Cận Phong bước đến, nắm lấy tay Tô Yên, tay còn lại đặt lên bụng Tô Yên, nói: "Có phải hai đứa nhóc thối này không nghe lời, lại phá em đúng không?"
Tô Yên nghiêm túc nhìn Lục Cận Phong, nói: "Nói sự thật cho em biết đi, có phải nhà chúng ta sắp phá sản rồi không?"
Nụ cười trên mặt Lục Cận Phong chợt cứng đờ, dưới ánh mắt của Tô Yên, anh cũng không nói dối được nữa.
Ngay sau đó, anh thành thật nói: "Ừm, cũng gần như vậy, sắp phá sản rồi."
Nghe thấy tin sắp phá sản, Tô Yên chỉ than thở một chút, hai tay ôm lấy mặt Lục Cận Phong nói: "Thứ đáng giá nhất trong nhà chúng ta không phải là của cải, mà vẫn luôn là anh và các con."

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
Nghe thấy tin sắp phá sản, Tô Yên chỉ than thở một chút, hai tay ôm lấy mặt Lục Cận Phong nói: "Thứ đáng giá nhất trong nhà chúng ta không phải là của cải, mà vẫn luôn là anh và các con."
Cho nên, cho dù phá sản thật, cô cũng sẽ không nghĩ là phá sản.
Những lời này của Tô Yên, khiến một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đầu là Lục Cận Phong đỏ mắt nói: "Yên Yên!"
Những lời này ấm áp hơn bất kỳ lời nói nào.
Không hề than trách, không hề nói những lời cổ vũ anh cố gắng chịu đựng, chỉ một câu thản nhiên chấp nhận, nhẹ tựa như mây, khiến cả người Lục Cận Phong tràn đầy sức sống.
"Lạc đà gầy vẫn hơn con ngựa béo mà, anh lấy tư cách của bọn trẻ ra gom được chút tiền, cũng được khoảng mấy ngàn vạn, đủ cho cả nhà chúng ta sống rồi, vừa rồi Lục Minh Khánh đã đưa năm ngàn vạn, nói là tiền mua sữa cho con, em cầm lấy đi."
Lục Cận Phong nhét thả vào tay Tô Yên.
Người có tiền đúng là khác người, phá sản cũng có được số tiền người khác kiếm cả đời cũng chưa chắc có được.

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
Người có tiền đúng là khác người, phá sản cũng có được số tiền người khác kiếm cả đời cũng chưa chắc có được.
Nhìn thấy tấm thẻ ngân hàng, Tô Yên nhớ ra một chuyện, hỏi: "Bây giờ tình hình công ty thế nào?"
"Nợ ngân hàng khoảng tám chín gì đó."
Tô Yên hít sâu một hơi nói: "Tám chín trăm...tỷ?"
Lục Cận Phong gật đầu, nói thêm: "Đây chỉ là nợ ngân hàng, những chỗ lặt vặt khác cộng lại cũng khoảng mấy trăm tỷ nữa, bên phía Ám Dạ cũng đứt nguồn vốn, trước đây không lâu Vạn Nhất lấy tiền mua một lô hàng, bị gài bẫy, thiệt hại gần trăm tỷ..."
Lục Cận Phong bắt đầu kể hết đầu đuôi ngọn ngành cho Tô Yên.
Tô Yên nghe xong tê tái cả da đầu, sau cùng còn cảm thán một câu: "Lục Cận Phong, so sánh với anh xong em bỗng nhiên cảm thấy mình trước đây như sống trong khu ổ chuột vậy."
Người nghèo mắc nợ đều lấy "vạn" làm đơn vị, người giàu mắc nợ đều tính bằng "tỷ".

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
Cuộc đời chính là một ván cược, tay không mà đến, gây dựng nước non, nhưng mọi thứ cũng có thể quay về con số không.
Lục Cận Phong cười nói: "Bây giờ hoàng tử của em cũng sắp bước vào khu ổ chuột rồi."
"Vậy anh cũng là nghèo nạm kim cương mà."
Với năng lực và sự vững vàng của Lục Cận Phong, không đến nổi chỉ trong vài tháng đã ra nông nỗi này.
Tô Yên tinh ý nhận ra có gì đó không đúng: "Bị trả thù sao?"
"Yên Yên của anh thông minh thật, cái gì cũng không giấu em được." Lục Cận Phong xoa đầu Tô Yên nói: "Thiên Lang và Địa Sát hợp sức với nhau rồi, với thế phản công giết địch một ngàn mình bị thiệt hại tám trăm này, chồng của em là người trần mắt thịt, không phải thần tiên, không thể tránh khỏi sơ suất được, Yên Yên yên tâm, chồng em có thể một tay gây dựng nước non, cũng có thể trở mình lần nữa."
Tô Yên nhìn thấy được vẻ ung dung thong thả trong Lục Cận Phong.
Có tiền hay không có tiền cũng không ảnh hưởng đến Tô Yên lắm, chỉ cần có đôi bàn tay, dựa vào cái đầu của cô và Lục Cận Phong chắc chắn sẽ không chết đói được, hơn nữa muốn làm lại từ đầu, điểm xuất phát của hai người cũng hơn hẳn người khác.

Chương 272: Hỏi mượn tiền cha vợ
Tô Yên chỉ lo tâm trạng của Lục Cận Phong, chỉ cần Lục Cận Phong vẫn ổn, vậy thì cô yên tâm rồi.
Tô Yên cũng đưa tay vuốt ve mái tóc Lục Cận Phong, dịu dàng nói: "Em tin anh, anh thắng rồi, em thống trị đất nước với anh, anh thua rồi, em sẽ làm lại từ đầu với anh, đời người mấy chục năm cũng chỉ như vậy thôi, lên voi xuống chó mới kích thích."
Tâm trạng của hai người quả thật là... rất đáng khen.
Tô Yên cũng đoán được bên trong cũng có phần của Tần Nhã Hân, trước đây Tần Nhã Hân gọi điện đe dọa cảnh cáo, mấy tháng nay Tần Nhã Hân và Lệ Quốc Minh cũng không có tin tức gì, hoá ra là đang âm thầm bày mưu.
Lục Cận Phong cảm động ôm chầm lấy Tô Yên, nói đùa: "Trước đây anh còn sợ em biết được sự thật sẽ bỏ chạy đó, vừa ngồi vào vị trí của mợ Lục chưa hưởng thụ được bao lâu đã sắp mất hết rồi."
"Bốn đứa con trai, em bỏ chạy, vậy không phải hời cho anh quá sao?" Tô Yên trừng mắt với anh, chợt nhớ ra một chuyện, nói tiếp: "Đúng rồi, trước đây ông Tần có cho em năm mươi tỷ đô la Mỹ, em không lấy bây giờ anh nợ nhiều tiền như vậy, em gọi điện thoại bảo ông Tần mang đến cứu nguy."
Tô Yên vừa nói vừa tìm điện thoại: "Em lớn như vậy rồi, ông Tần cũng chưa từng cho em được bữa cơm hay một cắc bạc nào, lần này em phải gặm ông ấy, để ông ấy cho chút máu."
Tô Yên vừa nói vừa tìm điện thoại: "Em lớn như vậy rồi, ông Tần cũng chưa từng cho em được bữa cơm hay một cắc bạc nào, lần này em phải gặm ông ấy, để ông ấy cho chút máu."
"Yên Yên, bảo cha vợ mang tiền đến, có phải không hay lắm không?" Lúc Lục Cận Phong nói, bèn móc điện thoại ra nói với Tô Yên: "Dùng điện thoại của anh đi."
Tô Yên: "..."
Tô Yên quả thật không nhịn được cười nữa, cô mỉm cười vỗ vào tay Lục Cận Phong nói: "Anh cũng khách sáo ghê."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom