Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 39 Mẹ chồng vừa ra tay đã vô cùng hào phóng.
“Tổng giám đốc Lý quá lời rồi.” Tô Yên cười nhẹ: “So với những lời nói khách sáo kiểu như vậy, tôi càng thích nghe sự thật hơn.”
Lý Mộc Sinh sảng khoái cười vài tiếng: “Cô Tô chất phác thẳng thắn, tôi thích, vậy thì chúng ta cứ nói toạc ra đi, nếu như cô Tô đã không nguyện ý gả vào nhà họ Lý, vậy thì tôi chỉ có thể để cô làm con gái của nhà họ Lý, cắt đứt tâm ý của con trai tôi. Đây là điểm thứ hai tôi thật lòng cảm thấy bản thân rất ăn ý với cô Tô.”
Lý Mộc sinh không nói dối hai chuyện này.
Tô Yên cau mày: “Vậy chuyện thứ ba thì sao?”
Lý Mộc Sinh hơi sửng sốt, ý cười càng thêm sâu: “Quả là không thể giấu được cô Tô, quả thật là có ba chuyện, nhưng hiện tại không phải là thời điểm để nói, thời cơ đến tự nhiên cô Tô sẽ hiểu được, nhưng mà cô Tô yên tâm, tôi không hề có ý nghĩ hại cô, tôi thành tâm thành ý muốn nhận cô làm con gái.”
Lý Mộc Sinh thẳng thắn có gì nói đấy, Tô Yên thật sự không nhìn ra được nửa điểm giả dối trong đó.
“Cô Tô, cái mác con gái nhà họ Lý thật ra cũng có lợi cho cô, chúng ta đều có được thứ chúng ta cần.” Lý Mộc Sinh thừa nhận: “Làm con gái của Lý Mộc Sinh tôi, tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô, vừa rồi tôi thấy sức khỏe của em trai cô không được tốt, tôi có thể mời bác sĩ tốt nhất đến xem bệnh cho em trai
CÔ."
Tô Yên trầm tư suy nghĩ, đột nhiên cười: “Quả là mua bán có lãi, cuộc làm ăn này có thể làm.”
Chưa cần nhắc đến những thứ khác, chỉ nghĩ đến khuôn mặt của Tô Vân và Tầm Phương Linh là cô đã thấy hạnh phúc.
“Cô Tô thật thẳng thắng.” Lý Mộc Sinh cười: “Vậy sau này tôi sẽ gọi cô là Tiểu Yên, tôi sẽ cho người chuẩn bị lễ nhận con, chọn một ngày lành.”
“Được.”
Tô Yên rất sảng khoái, dù sao cô cũng không còn gì để mất.
Nói chuyện xong, Tô Yến xuống xe ở trước cửa công ty, cô chỉ xin nghỉ nửa ngày, nhịn cơn đau lưng đi làm.
Chuyện vừa rồi giống như một giấc mơ.
Chủ dù là thật hay giả, chuyện này đã được giải quyết. Trong lòng Tô Yên cũng yên tâm rồi.
Tô Yên vừa đi vừa móc điện thoại ra, muốn gọi điện cho Lục Cận Phong, còn chưa kịp ấn gọi thì đột nhiên một người phụ nữ tràn đầy vẻ cao quý niềm nở đi về phía cô.
“Con chính là Tô Yên sao, Tô Tô, thật xinh đẹp, tướng mạo đẹp, có phúc khí,
mắt nhìn của con trai cô thật tốt.” Trần Tố Anh đánh giá Tô Yên, càng nhìn càng thấy vừa ý.
Tô Yên ngẩn người: “Xin hỏi cô là?”
Trần Tố Anh nói không suy nghĩ: “Cô là mẹ chồng tương lai của con.”
D2
C
Vừa dứt lời, bà liền bụp miệng lại, toang rồi, lỡ miệng rồi, sẽ không phá hỏng chuyện tốt của con trai chứ?
Tô Yên càng hoài nghi hơn.
“Cô ơi, có phải cô nhận nhầm người rồi không ạ?”
“Không nhận nhầm, không nhận nhầm.” Trần Tổ Anh xua tay, dù sao nói cũng đã nói rồi, không cần quan tâm những thứ khác nữa: “Con với con trai của cô có quan hệ yêu đương phải không?”
Tô Yên vừa nghe đã mở to mắt: “Cô là mẹ của Lục Cận Phong?”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Trần Tổ Anh liên tục gật đầu, cười nói: “Tô Tô, đây là quà gặp mặt mà cô cho con, nhận lấy, nếu sau này con trai cô có bắt nạt con, con cứ ức hiếp lại nó, không cần sợ, có cô chống lưng.”.
Nói xong Trần Tố Anh lấy hộp đựng trang sức, bên trong là một chiếc vòng tay đế vương màu xanh ngọc bích có giá trị lên đến nghìn vạn.
Mẹ chồng vừa ra tay đã vô cùng hào phóng.
E rằng Tô Yên không thể nhìn ra giá trị của chiếc vòng này đáng bao nhiêu, nhưng trong mắt cô, có thể thấy rất quý giá.
Trần Tố Anh rất nhiệt tình, càng nhìn càng thích Tô Yên, gương mặt đôn hậu cười híp mắt.
Tô Yên lấy lại tinh thần, liên tục lùi về sau: “Cô à, không được đâu, con không thể nhận.”
Tuy rằng cô và Lục Cận Phong đang yêu đương, nhưng còn chưa đầu vào đầu, cô không thể nhận lễ vật này,
“Có gì mà không được, cô tặng con quà gặp mặt, con cứ nhận đi.” Trần Tố Anh cố tỏ vẻ đau lòng: “Tô Yên không nhận là vì không thích con trai cô sao? Hay là không thích người mẹ chồng này?”
Trần Tố Anh nói đến nước mắt cũng sắp rơi xuống.
Tô Yên có chút lúng túng, cô chưa từng ứng phó với mẹ chồng tương lai, hành động này khiến cô sững sờ.
Trước đây mẹ của Sở Hướng Nam không thích cô, cách nói chuyện cũng xa cách trùng trùng, nói ra nói vào cũng là thấy cô không hợp với Sở Hướng Nam.
Lý Mộc Sinh sảng khoái cười vài tiếng: “Cô Tô chất phác thẳng thắn, tôi thích, vậy thì chúng ta cứ nói toạc ra đi, nếu như cô Tô đã không nguyện ý gả vào nhà họ Lý, vậy thì tôi chỉ có thể để cô làm con gái của nhà họ Lý, cắt đứt tâm ý của con trai tôi. Đây là điểm thứ hai tôi thật lòng cảm thấy bản thân rất ăn ý với cô Tô.”
Lý Mộc sinh không nói dối hai chuyện này.
Tô Yên cau mày: “Vậy chuyện thứ ba thì sao?”
Lý Mộc Sinh hơi sửng sốt, ý cười càng thêm sâu: “Quả là không thể giấu được cô Tô, quả thật là có ba chuyện, nhưng hiện tại không phải là thời điểm để nói, thời cơ đến tự nhiên cô Tô sẽ hiểu được, nhưng mà cô Tô yên tâm, tôi không hề có ý nghĩ hại cô, tôi thành tâm thành ý muốn nhận cô làm con gái.”
Lý Mộc Sinh thẳng thắn có gì nói đấy, Tô Yên thật sự không nhìn ra được nửa điểm giả dối trong đó.
“Cô Tô, cái mác con gái nhà họ Lý thật ra cũng có lợi cho cô, chúng ta đều có được thứ chúng ta cần.” Lý Mộc Sinh thừa nhận: “Làm con gái của Lý Mộc Sinh tôi, tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô, vừa rồi tôi thấy sức khỏe của em trai cô không được tốt, tôi có thể mời bác sĩ tốt nhất đến xem bệnh cho em trai
CÔ."
Tô Yên trầm tư suy nghĩ, đột nhiên cười: “Quả là mua bán có lãi, cuộc làm ăn này có thể làm.”
Chưa cần nhắc đến những thứ khác, chỉ nghĩ đến khuôn mặt của Tô Vân và Tầm Phương Linh là cô đã thấy hạnh phúc.
“Cô Tô thật thẳng thắng.” Lý Mộc Sinh cười: “Vậy sau này tôi sẽ gọi cô là Tiểu Yên, tôi sẽ cho người chuẩn bị lễ nhận con, chọn một ngày lành.”
“Được.”
Tô Yên rất sảng khoái, dù sao cô cũng không còn gì để mất.
Nói chuyện xong, Tô Yến xuống xe ở trước cửa công ty, cô chỉ xin nghỉ nửa ngày, nhịn cơn đau lưng đi làm.
Chuyện vừa rồi giống như một giấc mơ.
Chủ dù là thật hay giả, chuyện này đã được giải quyết. Trong lòng Tô Yên cũng yên tâm rồi.
Tô Yên vừa đi vừa móc điện thoại ra, muốn gọi điện cho Lục Cận Phong, còn chưa kịp ấn gọi thì đột nhiên một người phụ nữ tràn đầy vẻ cao quý niềm nở đi về phía cô.
“Con chính là Tô Yên sao, Tô Tô, thật xinh đẹp, tướng mạo đẹp, có phúc khí,
mắt nhìn của con trai cô thật tốt.” Trần Tố Anh đánh giá Tô Yên, càng nhìn càng thấy vừa ý.
Tô Yên ngẩn người: “Xin hỏi cô là?”
Trần Tố Anh nói không suy nghĩ: “Cô là mẹ chồng tương lai của con.”
D2
C
Vừa dứt lời, bà liền bụp miệng lại, toang rồi, lỡ miệng rồi, sẽ không phá hỏng chuyện tốt của con trai chứ?
Tô Yên càng hoài nghi hơn.
“Cô ơi, có phải cô nhận nhầm người rồi không ạ?”
“Không nhận nhầm, không nhận nhầm.” Trần Tổ Anh xua tay, dù sao nói cũng đã nói rồi, không cần quan tâm những thứ khác nữa: “Con với con trai của cô có quan hệ yêu đương phải không?”
Tô Yên vừa nghe đã mở to mắt: “Cô là mẹ của Lục Cận Phong?”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Trần Tổ Anh liên tục gật đầu, cười nói: “Tô Tô, đây là quà gặp mặt mà cô cho con, nhận lấy, nếu sau này con trai cô có bắt nạt con, con cứ ức hiếp lại nó, không cần sợ, có cô chống lưng.”.
Nói xong Trần Tố Anh lấy hộp đựng trang sức, bên trong là một chiếc vòng tay đế vương màu xanh ngọc bích có giá trị lên đến nghìn vạn.
Mẹ chồng vừa ra tay đã vô cùng hào phóng.
E rằng Tô Yên không thể nhìn ra giá trị của chiếc vòng này đáng bao nhiêu, nhưng trong mắt cô, có thể thấy rất quý giá.
Trần Tố Anh rất nhiệt tình, càng nhìn càng thích Tô Yên, gương mặt đôn hậu cười híp mắt.
Tô Yên lấy lại tinh thần, liên tục lùi về sau: “Cô à, không được đâu, con không thể nhận.”
Tuy rằng cô và Lục Cận Phong đang yêu đương, nhưng còn chưa đầu vào đầu, cô không thể nhận lễ vật này,
“Có gì mà không được, cô tặng con quà gặp mặt, con cứ nhận đi.” Trần Tố Anh cố tỏ vẻ đau lòng: “Tô Yên không nhận là vì không thích con trai cô sao? Hay là không thích người mẹ chồng này?”
Trần Tố Anh nói đến nước mắt cũng sắp rơi xuống.
Tô Yên có chút lúng túng, cô chưa từng ứng phó với mẹ chồng tương lai, hành động này khiến cô sững sờ.
Trước đây mẹ của Sở Hướng Nam không thích cô, cách nói chuyện cũng xa cách trùng trùng, nói ra nói vào cũng là thấy cô không hợp với Sở Hướng Nam.
Bình luận facebook