Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 102
Beiermengde cuống quít gật đầu, miệng cười tươi, Đỗ Trần cũng cười.
"Bảo bối, tinh thần khế ước này có thể sử dụng trên người cao thủ không?"
Beiermengde nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ một chút, cười hề hề: "Có thể, nghe lời, không phản kháng, có thể sử dụng."
Đỗ Trần thầm gật đầu, tinh thần khế ước này được thành lập nếu đối thủ không phản kháng. Vậy, chính thức ý nghĩa của nó đối với cao thủ cũng vô dụng, bất quá trong phòng lại đang có một cao thủ tạm thời công lực bị phế bỏ, không có khả năng phản kháng.
"Ba ba, ngươi cười thật xấu!" - Beiermengde chỉ khóe miệng Đỗ Trần, bất quá nha đầu kia cười cũng không có vẻ "thiện lương."
Đỗ Trần còn có chút lo lắng, hỏi lại:
"Nếu người lập khế ước đột nhiên trở nên rất cường đại phá giải khế ước của ngươi, thì ngươi có gặp nguy hiểm không?"
"Gì?" Tiểu nha đầu hình như chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, nàng thật sự suy nghĩ một chút, vừa nhắm con mắt lại đã mở ra, cuối cùng cắn móng tay nói:
"Không sợ, tinh thần lực của bối bối cùng đệ đệ gia tăng, không sợ có người phá giải!"
Ân, tiểu nha đầu này là từ thực nghiệm thất của Phillip đến, hơn nữa có thể dung hợp Alex - tên siêu cấp này, thậm chí là chung cực thần sủng, nàng dám chắc cũng không đơn giản! Có tinh thần lực cường đại cùng năng lực kí kết tinh thần khế ước cũng không phải là việc xảy ra ngoài ý liệu.
Bất quá Đỗ Trần lại có chút không muốn để cho hài tử mạo hiểm, hắn ôm nữ nhi đặt lên trên ghế ở ngoài, dặn nó vài câu rồi sau đó trở về phòng mình.
Dịch Cốt trong lòng còn có ý nghĩ, hôm nay đấu khí của mình hoàn toàn biến mất, lại rơi vào tay Francis, mà Francis là người kế thừa thần lực của Da Tát thần... Vậy từ lòng trung thành với Da Tát thần, nói gì thì tạm thời cũng nên nghe lời hắn, mình hẳn là ủng hộ Francis.
Hơn nữa, bây giờ cái mạng nhỏ của mình đang nằm trong tay Francis, tạm thời ngoài mặt phải theo hắn.
Đây mới thật là cách làm của người thông minh.
Đỗ Trần cùng nụ cười trên mặt tiến tới:
"Tuyết Bỉ Nhân đáng chết, ta vốn biết không thể dùng Tuyết Bỉ Nhân làm nô đãi... hắn luôn tại thời khắc mấu chốt mà sinh chuyện! Tốt lắm, Dịch Cốt tiên sinh, tiếp tục nói về chủ đề của chúng ta. Ngươi nói đúng, ta muốn trọng chỉnh lại Da Tát giáo hội thì phải cần tới lực lượng của ngươi."
"Nguyện ý vì ngài xuất lực."
"Bây giờ ta phái ngươi đi làm một việc, a, yên tâm, không phải dùng đấu khí mà là tinh thần lực của ngươi. Tinh thần lực của ngươi thế nào?" - Đỗ Trần một mặt nói, một mặt từ hoa sen lấy ra một dương bì chỉ tựa như cấp cho Dịch Cốt nhiệm vụ.
"Tinh thần lực? Thiếu gia thân ái, có thể nói trước cho ta biết nhiệm vụ là gì không? Ta xuất thân là Kim Chúc Vũ đấu sĩ cũng không có đặc ý tu luyện quá nhiều tinh thần lực, cho nên thực lực đấu khí của ta cố nhiên là cửu cấp đấu thần, nhưng tinh thần lực thì...."
"A, là thế này!" - Đỗ Trần gật gật đầu, cố tình chần chừ - "Ta có một viên đản của siêu cấp thần sủng muốn tìm người có tinh thần lực cường đại thủ giúp ta."
Dịch Cốt bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng lại nói thầm: "Thật đáng cười, với trạng thái hiện tại của ta mà ngươi để cho thám thính siêu cấp thần sủng không phải là muốn ta chịu chết sao? Huống chi tinh thần lực của ta quả thực rất bình thường!"
Nghĩ vậy, Dịch Cốt từ chối nói:
"Thiếu gia, tinh thần lực của ta khi thụ trọng thương chịu tổn thất rất lớn, hơn nữa tinh thần lực của dị thú bình thường là rất cường đại. Như Susan ở trên Thiên Vương sơn, ta có thể trong một hơi thở giết chết nàng bằng đấu khí của ta, nhưng nếu so về tinh thần lực thì ta còn kém xa lắm."
Đỗ Trần mỉm cười:
"Thật không? Tinh thần lực của dị thú thần sủng bình thường đều rất cường đại sao?"
"Đúng vậy, Susan kia là cửu cấp thần sủng mà tinh thần lực đã có thể khống chế ngàn vạn dị thú giúp chúng ta vây công Thiên Vương sơn, nếu như thật sự theo lời thiếu gia là siêu cấp, thậm chí là chung cực thần sủng thì tinh thần lực của bọn họ không phải loài người chúng ta có thể so sánh cùng."
Đỗ Trần cười càng vui vẻ, lại hỏi:
"Cái thần sủng kia chỉ là hình thái đản, cũng không được sao?"
Dịch Cốt kiên định lắc đầu:
"Rất nhiều dị thú trong hình thái đản đã mạnh kinh người, tựa như Cự Long, hài tử của bọn chúng khi vừa sinh ra đã biết nói, hiểu được rất nhiều đạo lý, còn có rất nhiều dị năng chủng tộc, tinh thần lực của bọn chúng biểu hiện cường đại, loài người chúng ta vô luận như thế nào cũng không làm được!"
Nói như vậy là tinh thần lực của Alex phi thường cường đại, thậm chí so với Dịch Cốt còn mạnh hơn nhiều, nhưng Beiermengde không sợ Alex, điều này nói lên cái gì? Bảo bối nhi hoàn toàn có thể thu thập Dịch Cốt! Huống chi còn có Alex ở phía sau, tin tưởng sẽ không có vấn đề gì lớn.
"A a, cảm tạ tin tức của ngươi." - Đỗ Trần cười rất vui - "Ta muốn xác nhận một chút, vừa rồi ngươi không có nói xạo chứ?"
"Ta sao dám nói xạo! Hơn nữa ta cần phải nói xạo sao?" - Dịch Cốt cũng cười.
"Xem ra tinh thần lực của ngươi thật sự là yếu đó!"
"Đúng vậy! So với người bình thường thì tinh thần lực của ta dám chắc là rất cường đại, nhưng so với dị bẩm thiên phú của thần thú thì... không đáng so sánh!"
"Vậy được rồi, ngươi có thể đi xuống…"
Đỗ Trần tung ra một đóa Liên Hoa rồi vứt thẳng vào gáy Dịch Cốt, sau đó ba đóa sen đều xuất hiện giữ chặt hắn trên mặt đất khiến hắn không thể động đậy.
"Beiermengde, bảo bối nhi của ba ba, ngươi lên đây đi!"
"Thiếu gia, ngươi… ngươi muốn làm gì?" - Dịch Cốt kinh hãi.
Chính mình đã cho thấy thái độ ủng hộ Francis, sao hắn lại chế trụ mình?
Đỗ Trần ôm tiểu nha đầu từ ngoài tiến vào cũng không để ý tới câu hỏi của Dịch Cốt, ngược lại chỉ vào hắn, học điệu bộ giận dữ của nữ nhi:
"Hỗn đản, người này. Khế ước hắn!"
"Gì? Hắn, bạn chơi tốt."
Tiểu nha đầu ở trên người Dịch Cốt bỗ một chút, đá một cước, lại cười khanh khách:
"Máu, máu ở mi tâm!"
Đỗ Trần nghe nữ nhi phân phó liền dùng một thanh tiểu đao chích máu ở mi tâm Dịch Cốt.
Beiermengde lấy một giọt máu bôi lên mi tâm của mình, lại nói:
"Thằng ngốc, niệm theo ta, dùng tên ta..."
Dịch Cốt kinh hãi, hắn kiến thức sâu rộng, tuy không rõ tiểu nha đầu bây giờ muốn làm cái gì nhưng có thể tưởng tưởng đây là một loại tà thuật.
"Francis, ngươi tới cùng là muốn làm gì?"
"Còn lo lắng cái gì? Niệm theo nữ nhân của ta hoặc là ta giết ngươi ngay bây giờ, tự mình lựa chọn đi!"
Đỗ Trần đứng trước mặt Dịch Cốt, tăng lực đạo của Liên Hoa lên ba phần, cười mị hoặc nhìn hắn:
"Ngươi không có lựa chọn thứ ba đâu."
"Ai! Với tên ta..." - Dịch Cốt bắt đầu thở dài.
Chỉ chốc lát sau, từ mi tâm của tiểu nha đầu bay ra một đạo quang mang màu nhũ trắng tiến vào miệng vết thương trên mi tâm của Dịch Cốt, sau đó biến mất, tiếp theo Dịch Cốt cũng hôn mê..
Đỗ Trần ôm lấy nữ nhi, hưng phấn thân một cái:
"Bảo bối nhi, ngươi có thể nói cái gì, nói cho ba ba."
"Không biết, bối bối đột nghiên nghĩ đến Tinh Thần Khế Ước!"
"Vậy, trước tiên nói cho ba ba biết, ngươi học thứ đó từ đâu?"
"Ta làm sao biết được!"
Tiểu nha đầu rất chăm chú nhìn xa xa, mắt to cũng lộ vẻ mờ mịt:
"Bối bối tỉnh ngủ, ở ngay trong cái động lớn kia, sau đó thấy ba ba!" - Nàng đột nhiên vỗ vỗ đầu mình, khóc ô ô - "Bối bối hình như biết rất nhiều, nhưng đều nghĩ không ra. Ba ba, làm sao bây giờ? Bối bối đau đầu!"
"Nghĩ không ra thì không nên nghĩ, ba ba mua cho ngươi đồ chơi."
Ai, Phillip đáng chết, bộ dạng thống khổ của tiểu bảo bối nhi bây giờ, còn có trí nhớ mơ màng của nó dám chắc là do Phillip gây nên. Có trời mới biết hắn dùng nó làm thực nghiệm gì.
Thu phục được Dịch Cốt khiến trong lòng Đỗ Trần cực kỳ hưng phấn, đây sẽ là thuộc hạ chính thức của hắn, trung tâm không đổi, lại là người hầu có thực lực cường đại.
Từ nay về sau, Đỗ thiếu gia xuất môn cũng có thể lớn tiếng chất vấn, ai dám chọc lão tử? Đóng cửa, thả Dịch Cốt ra...! Hắn rất cao hứng a.
…………
Trong lúc hắn cao hứng thì trên đường có hai bóng đen lại buồn bực không thôi.
Demis cởi giầy, từ bên trong lấy ra một mai đồng tệ, khuôn mặt tang thương:
"Lão thầy bói, chúng ta hai người cũng chỉ có một khoản tiền dự phòng này thôi, đáng chết, sớm biết sẽ không cùng Francis xung đột. Xong hết rồi, không có phiếu ăn miễn phí dài hạn, hôm nay chúng ta sẽ không có cơm chiều."
"Gấp cái gì?" - Lão thầy bói Bowen nắm chặt đai lưng, nói - "Hắn sẽ cầu ta trở về, tin tưởng ta đi! Hắn nhất định cầu ta trở về!"
"Ngươi nói thật chứ?"
"Ngươi dám hoài nghi lời ta nói? Ta nói chính là chân lý!"
"Tốt, ta tin tưởng ngươi, Francis nhất định sẽ đến cầu ngươi. Tốt nhất nên là bây giờ!"
"Đương!" Cửa gỗ bị người ta một cước đá bay, Christina Pier cầm roi, dẫn mấy đại hán thân hình vạm vỡ tiến đến.
"Lão đổ quỷ, nghe nói ngươi rất thân thiết với Francis, có đúng không?"
Demis sửng sốt, gật đầu cười:
"Đương nhiên, nếu không quen hắn có thể mời chúng ta ăn cơm, mời chúng ta dừng chân, mặc quần áo sao? Đó là tiểu huynh đệ của chúng ta, ta nói cái gì hắn cũng làm hết."
Bowen nghi hoặc một chút, nói:
"Đúng vậy, Francis rất nhanh sẽ cầu chúng ta trở về làm việc!"
Christina Pier gật đầu. "Đương!", cánh cửa bị nàng đóng lại.
Chỉ chốc lát sau, Demis chạy ra. Lúc chạy, căn phòng tối phía sau còn truyền ra tiếng của lão thầy bói:
"Nói cho Francis biết, ngươi thay ta đi cầu hắn, để cho hắn mau tới cứu mạng a!"
Đang lúc Demis cuống quýt chạy tới túc xá số mười tám thì Đỗ Trần đang cùng tiểu nha đầu chơi đùa vui vẻ để cho nó dễ ngủ. Harry cùng Dịch Cốt còn đang hôn mê, Đỗ Trần không có việc gì đành nghiên cứu các thứ mà Phillip lưu lại.
"Francis, nhanh mở cửa! Lần này nói gì ngươi cũng phải giúp Demis đại ca!"
"Rõ ràng là quỷ kêu cái gì đó?" - Đỗ Trần nhíu mày, thu thập đồ vật rồi chậm rãi đi ra ngoài - "Sao vậy? Các ngươi không phải không cần ta sao?"
"Ai nha, đừng nói việc đó nữa! Vào rồi nói, ta tìm ngươi có việc gấp!"
Vấn đề khác sao? Dám mắng nữ nhi của lão tử, đại sự như vậy mà không nói tới sao?
Đỗ Trần trong lòng không sảng khoái, hắn xem hình dáng vội vã của Demis thì biết hai người bọn họ đã gặp phiền toái không nhỏ, vì vậy mỉm cười, trong lòng đã có chủ ý: "Các ngươi không phải có đầu mối sao? Ta cũng thử một chút xem sao!"
"Sao? Có việc cầu ta sao? Tốt lắm, trước tiên theo ta lên lầu!"
Đỗ Trần dẫn Demis đi tới lầu hai, lại lấy bức họa của Tuyết Ny ra nói:
"Bức họa này của ta, ngươi vẽ làm mấy bản!"
Đỗ Trần chỉ vào mấy người nói:
"Vẽ đặc tả những người này cho ta!"
"Ai, ta…"
"Có chuyện gì vẽ đã rồi nói, nếu không chúng ta sẽ không cần nói chuyện nữa! Nhanh lên một chút, kiên nhẫn của ta rất có hạn."
"Được, ta vẽ!"
Demis tìm đồ vẽ trong túc xá của Đỗ Trần, mất một ít công phu đã vẽ ra một bức họa, còn đặc tả mấy người. Nhẹ nhàng buông bút, Demis than vãn:
"Ai vẽ hôn lễ này vậy? Họa công đều nhanh hơn so với ta… nhanh hơn ta!"
Hắn đưa bức họa cho Đỗ Trần, lại nói:
"Vẽ xong rồi, bất quá ta phải thanh minh trước, nghệ thuật phẩm của ta không phải tục vật, ngươi không thể cầm bán!"
"Được, ta sẽ không bán kiếm tiền!"
Demis thật ra nhắc nhở Đỗ Trần, lão đổ quỷ thật là một họa gia vĩ đại, bức họa của hắn thật sự không ít tiền nha. Đáng tiếc lão đổ quỷ thanh cao, không chịu bán tranh mà sống, nếu không hắn cũng không có khả năng rơi vào cảnh này.
Nghệ thuật gia, cất giấu không có tồi.
"Cái… kia!" - Đỗ Trần chỉ vào Thượng Thủy hà bên ngoài - "Lại vẽ cho ta một bức Thượng Thủy hà đồ!"
"Ngươi dám…. Ta vẽ!"
"Gì, vẽ nhanh như vậy thật là tốt lắm. Đi, vẽ cho ta Tương Cường…. Ân, ngươi vẽ Thượng Thủy hà cùng Ôn Tuyền một chỗ, lại vẽ một bức Sơn thủy đồ… Lại vẽ tốt hơn? Vậy vẽ toàn đồ của Đấu Thần đảo!"
Thời gian cứ trôi đi từng chút, lão đổ quỷ không ngừng vẽ, mỗi khi hắn nêu chánh sự Đỗ Trần lại trừng mắt, nói không có kiên nhẫn muốn tiễn khách.
Lão đổ quỷ vẽ như bay, sau hơn nửa giờ đã hoàn thành bảy-tám bức vẽ. Cứ như vậy, chờ khi Beiermengde tỉnh ngủ, Đỗ Trần đã thành người cất giấu nhiều bức họa nhất của lão đổ quỷ, hơn nữa mỗi bức đều là thượng phẩm.
"Francis, ta nguyện ý bồi hoàn cho nữ nhân của ngươi không được sao? Bây giờ có thể nói chính sự chứ?"
Đỗ Trần ôm nữ nhi vừa tỉnh ngủ, cười nói:
"Bảo bối nhi, ngươi nói làm sao bây giờ?"
Con mắt tiểu nha đầu vừa chuyển, thiện lương nhìn Demis:
"Xin lỗi, lão lưu manh!"
"Ngươi muốn cho Bowen tới xin lỗi ngươi sao? Tiểu ma nữ đáng chết! A, không, tiểu bảo bối nhi đáng yêu!"
Demis gấp đến độ dậm chân:
"Lão thầy bói không được rồi, hắn thua chính mình!"
"Hử? Bowen tiên sinh lúc nào cũng thích **?"
"Hắn là… đều thua, nhịn không được muốn ra tay kiếm lại, nhưng thật không nghĩ tới chính mình lại bị thua thêm!"
Demis nhìn trộm ánh mắt nghi hoặc của Đỗ Trần, vội la lên:
"Ngươi đừng nghĩ ta bị thua! Một câu nói ngươi giúp Christina Pier một việc, nàng để lại người, nếu không hai người chúng ta xong đời!"
Christinan Pier? Đỗ Trần nhíu mày, Hắc Bang đại tiểu thư tìm mình có chuyện gì? Đơn giản chỉ là "đổ" sao.
Đỗ Trần xuất thân từ nhỏ ở nơi đầu đường hè phố bởi vậy luyện được một thân đổ thuật tinh thâm, nhưng cũng làm nghề này nên hắn biết rõ "đổ" cũng có hại, còn có kỹ xảo bên trong.
Nếu không có nguyên nhân đặc thù, tuyệt không thể đổ.
"Francis, nói như thế nào thì chúng ta cũng là hảo huynh đệ, đúng không? Bây giờ Christian Pier bắt được lão thần côn, lão thầy bói nói dối ngươi dám chắc có thể cho lão một chút thể diện, kết quả nàng bức ta cầu ngươi…"
Đỗ Trần nhíu mày, trầm ngâm nói:
"Ngươi kêu Christina Pier tự mình tới nói chuyện với ta."
"Được, ngươi chờ ta đi tìm nàng!"
Demis đi rồi, Đỗ Trần cười, Christina cũng quả nhiên có tác phong của Hắc Bang đại tiểu thư, trước hết bắt người thân của mình rồi mới nói chuyện.
Chốc lát sau, Christina một thân hồng y đi tới, nàng đầu tiên nhìn Beiermengde đáng yêu hơi có chút kinh hãi, nhưng trong ánh mắt lập tức thay thế bằng sự ưu sầu vô hạn. Nàng cũng không ngồi xuống mà đứng trước mặt Đỗ Trần, trực tiếp nói:
"Lần này là ta, còn có hai huynh đệ tốt Demis cùng Bowen cầu ngài. Phiền ngài cứu cha ta!"
Ý nói: Ngươi có vô số lý do để không giúp ta, nhưng không thể không giúp huynh đệ tốt của chính mình chứ?
"Huynh đệ tốt? Ngươi nói bọn họ là huynh đệ tốt của ta sao?" - Đỗ Trần bĩu môi, chú mục nhìn Demis.
"Chẳng lẽ tử đổ quỷ ngươi gạt ta?" - Christina hung hăng chú mục vào Demis.
Demis nhanh chóng khóc lóc:
"Francis, huynh đệ tốt thân ái nhất của ta, ngươi chẳng lẽ lại phủ nhận tình nghĩa sâu nặng của chúng ta trong lúc này sao?"
Đỗ Trần lại bĩu môi:
"Chúng ta xem như bằng hữu, nói tình huống cụ thể một chút xem sao?"
"Uhm, ngươi cũng biết lần trước cha ta mời Roland miện hạ cùng người đi Thiên Vương sơn, kết quả Thiên Vương sơn đại loạn, chuyện không thành. Bây giờ, đối thủ của cha ta giết đến cửa, cha ta đã thua hắn, cha nói chỉ có ngươi mới có thể vãn hồi bại cục, nếu ngươi không đi…"
Christina nói tường tận tỉ mỉ.
Đỗ Trần khoát tay, nói:
"Sao không mời Roland sư phụ?"
"Ngươi nghĩ rằng ta không có đi tìm sao? Lão già đó bây giờ hoàn toàn phát điên rồi! Miệng cả ngày đều nói một câu cái gì mà "Thấm Thủy Thánh Quang", nói cái gì ta nghe đều không hiểu!"
Đỗ Trần xấu hổ, không nghĩ tới việc hắn khiến một cao thủ, chính thức là một cao thủ tuyệt thế biến thành điên rồ…
Demis nói vài câu tốt đẹp, Christina vội la lên:
"Chuyện là như thế, ngươi mau nói đi, bao nhiêu kim tệ tùy ngươi ra giá!"
Đổ thuật của Pier chính mình đã kiểm chứng qua, người có thể thắng được hắn tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa xem ra đánh cuộc cũng khá cao a.
Làm việc thiện cũng phải phân lợi hại, mình không phải chính thức là thánh nhân.
Nghĩ vậy, Đỗ Trần lắc đầu:
"Ta không thiếu tiền, với đổ thuật của ta, ta còn thiếu tiền sao?"
Christian lo lắng nhìn chằm chằm Đỗ Trần, thấy hắn lắc đầu nàng không khỏi hiểu lầm, cắn răng nói:
"Tốt! Chỉ cần ngươi cứu cha ta, ta sẽ gả ta cho ngươi!"
"Gì? Ba ba!" - Beiermengde nắm chặt cánh tay Đỗ Trần, nhếch miệng cười xấu, không biết trong mắt nó đang nghĩ cái gì.
Đỗ Trần cười. Vừa đuổi cha con Hellen lại tới Christina?
"Phiền toái, ngươi đã hiểu lầm, ta không có hứng thú!"
Christina sửng sốt, thầm nghĩ: "Vô sỉ!"
"Được, ta có thể cùng ngươi qua đêm, một tháng, sau đó không ai nợ ai."
Liên Hoa Bảo Giám
"Bảo bối, tinh thần khế ước này có thể sử dụng trên người cao thủ không?"
Beiermengde nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ một chút, cười hề hề: "Có thể, nghe lời, không phản kháng, có thể sử dụng."
Đỗ Trần thầm gật đầu, tinh thần khế ước này được thành lập nếu đối thủ không phản kháng. Vậy, chính thức ý nghĩa của nó đối với cao thủ cũng vô dụng, bất quá trong phòng lại đang có một cao thủ tạm thời công lực bị phế bỏ, không có khả năng phản kháng.
"Ba ba, ngươi cười thật xấu!" - Beiermengde chỉ khóe miệng Đỗ Trần, bất quá nha đầu kia cười cũng không có vẻ "thiện lương."
Đỗ Trần còn có chút lo lắng, hỏi lại:
"Nếu người lập khế ước đột nhiên trở nên rất cường đại phá giải khế ước của ngươi, thì ngươi có gặp nguy hiểm không?"
"Gì?" Tiểu nha đầu hình như chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, nàng thật sự suy nghĩ một chút, vừa nhắm con mắt lại đã mở ra, cuối cùng cắn móng tay nói:
"Không sợ, tinh thần lực của bối bối cùng đệ đệ gia tăng, không sợ có người phá giải!"
Ân, tiểu nha đầu này là từ thực nghiệm thất của Phillip đến, hơn nữa có thể dung hợp Alex - tên siêu cấp này, thậm chí là chung cực thần sủng, nàng dám chắc cũng không đơn giản! Có tinh thần lực cường đại cùng năng lực kí kết tinh thần khế ước cũng không phải là việc xảy ra ngoài ý liệu.
Bất quá Đỗ Trần lại có chút không muốn để cho hài tử mạo hiểm, hắn ôm nữ nhi đặt lên trên ghế ở ngoài, dặn nó vài câu rồi sau đó trở về phòng mình.
Dịch Cốt trong lòng còn có ý nghĩ, hôm nay đấu khí của mình hoàn toàn biến mất, lại rơi vào tay Francis, mà Francis là người kế thừa thần lực của Da Tát thần... Vậy từ lòng trung thành với Da Tát thần, nói gì thì tạm thời cũng nên nghe lời hắn, mình hẳn là ủng hộ Francis.
Hơn nữa, bây giờ cái mạng nhỏ của mình đang nằm trong tay Francis, tạm thời ngoài mặt phải theo hắn.
Đây mới thật là cách làm của người thông minh.
Đỗ Trần cùng nụ cười trên mặt tiến tới:
"Tuyết Bỉ Nhân đáng chết, ta vốn biết không thể dùng Tuyết Bỉ Nhân làm nô đãi... hắn luôn tại thời khắc mấu chốt mà sinh chuyện! Tốt lắm, Dịch Cốt tiên sinh, tiếp tục nói về chủ đề của chúng ta. Ngươi nói đúng, ta muốn trọng chỉnh lại Da Tát giáo hội thì phải cần tới lực lượng của ngươi."
"Nguyện ý vì ngài xuất lực."
"Bây giờ ta phái ngươi đi làm một việc, a, yên tâm, không phải dùng đấu khí mà là tinh thần lực của ngươi. Tinh thần lực của ngươi thế nào?" - Đỗ Trần một mặt nói, một mặt từ hoa sen lấy ra một dương bì chỉ tựa như cấp cho Dịch Cốt nhiệm vụ.
"Tinh thần lực? Thiếu gia thân ái, có thể nói trước cho ta biết nhiệm vụ là gì không? Ta xuất thân là Kim Chúc Vũ đấu sĩ cũng không có đặc ý tu luyện quá nhiều tinh thần lực, cho nên thực lực đấu khí của ta cố nhiên là cửu cấp đấu thần, nhưng tinh thần lực thì...."
"A, là thế này!" - Đỗ Trần gật gật đầu, cố tình chần chừ - "Ta có một viên đản của siêu cấp thần sủng muốn tìm người có tinh thần lực cường đại thủ giúp ta."
Dịch Cốt bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng lại nói thầm: "Thật đáng cười, với trạng thái hiện tại của ta mà ngươi để cho thám thính siêu cấp thần sủng không phải là muốn ta chịu chết sao? Huống chi tinh thần lực của ta quả thực rất bình thường!"
Nghĩ vậy, Dịch Cốt từ chối nói:
"Thiếu gia, tinh thần lực của ta khi thụ trọng thương chịu tổn thất rất lớn, hơn nữa tinh thần lực của dị thú bình thường là rất cường đại. Như Susan ở trên Thiên Vương sơn, ta có thể trong một hơi thở giết chết nàng bằng đấu khí của ta, nhưng nếu so về tinh thần lực thì ta còn kém xa lắm."
Đỗ Trần mỉm cười:
"Thật không? Tinh thần lực của dị thú thần sủng bình thường đều rất cường đại sao?"
"Đúng vậy, Susan kia là cửu cấp thần sủng mà tinh thần lực đã có thể khống chế ngàn vạn dị thú giúp chúng ta vây công Thiên Vương sơn, nếu như thật sự theo lời thiếu gia là siêu cấp, thậm chí là chung cực thần sủng thì tinh thần lực của bọn họ không phải loài người chúng ta có thể so sánh cùng."
Đỗ Trần cười càng vui vẻ, lại hỏi:
"Cái thần sủng kia chỉ là hình thái đản, cũng không được sao?"
Dịch Cốt kiên định lắc đầu:
"Rất nhiều dị thú trong hình thái đản đã mạnh kinh người, tựa như Cự Long, hài tử của bọn chúng khi vừa sinh ra đã biết nói, hiểu được rất nhiều đạo lý, còn có rất nhiều dị năng chủng tộc, tinh thần lực của bọn chúng biểu hiện cường đại, loài người chúng ta vô luận như thế nào cũng không làm được!"
Nói như vậy là tinh thần lực của Alex phi thường cường đại, thậm chí so với Dịch Cốt còn mạnh hơn nhiều, nhưng Beiermengde không sợ Alex, điều này nói lên cái gì? Bảo bối nhi hoàn toàn có thể thu thập Dịch Cốt! Huống chi còn có Alex ở phía sau, tin tưởng sẽ không có vấn đề gì lớn.
"A a, cảm tạ tin tức của ngươi." - Đỗ Trần cười rất vui - "Ta muốn xác nhận một chút, vừa rồi ngươi không có nói xạo chứ?"
"Ta sao dám nói xạo! Hơn nữa ta cần phải nói xạo sao?" - Dịch Cốt cũng cười.
"Xem ra tinh thần lực của ngươi thật sự là yếu đó!"
"Đúng vậy! So với người bình thường thì tinh thần lực của ta dám chắc là rất cường đại, nhưng so với dị bẩm thiên phú của thần thú thì... không đáng so sánh!"
"Vậy được rồi, ngươi có thể đi xuống…"
Đỗ Trần tung ra một đóa Liên Hoa rồi vứt thẳng vào gáy Dịch Cốt, sau đó ba đóa sen đều xuất hiện giữ chặt hắn trên mặt đất khiến hắn không thể động đậy.
"Beiermengde, bảo bối nhi của ba ba, ngươi lên đây đi!"
"Thiếu gia, ngươi… ngươi muốn làm gì?" - Dịch Cốt kinh hãi.
Chính mình đã cho thấy thái độ ủng hộ Francis, sao hắn lại chế trụ mình?
Đỗ Trần ôm tiểu nha đầu từ ngoài tiến vào cũng không để ý tới câu hỏi của Dịch Cốt, ngược lại chỉ vào hắn, học điệu bộ giận dữ của nữ nhi:
"Hỗn đản, người này. Khế ước hắn!"
"Gì? Hắn, bạn chơi tốt."
Tiểu nha đầu ở trên người Dịch Cốt bỗ một chút, đá một cước, lại cười khanh khách:
"Máu, máu ở mi tâm!"
Đỗ Trần nghe nữ nhi phân phó liền dùng một thanh tiểu đao chích máu ở mi tâm Dịch Cốt.
Beiermengde lấy một giọt máu bôi lên mi tâm của mình, lại nói:
"Thằng ngốc, niệm theo ta, dùng tên ta..."
Dịch Cốt kinh hãi, hắn kiến thức sâu rộng, tuy không rõ tiểu nha đầu bây giờ muốn làm cái gì nhưng có thể tưởng tưởng đây là một loại tà thuật.
"Francis, ngươi tới cùng là muốn làm gì?"
"Còn lo lắng cái gì? Niệm theo nữ nhân của ta hoặc là ta giết ngươi ngay bây giờ, tự mình lựa chọn đi!"
Đỗ Trần đứng trước mặt Dịch Cốt, tăng lực đạo của Liên Hoa lên ba phần, cười mị hoặc nhìn hắn:
"Ngươi không có lựa chọn thứ ba đâu."
"Ai! Với tên ta..." - Dịch Cốt bắt đầu thở dài.
Chỉ chốc lát sau, từ mi tâm của tiểu nha đầu bay ra một đạo quang mang màu nhũ trắng tiến vào miệng vết thương trên mi tâm của Dịch Cốt, sau đó biến mất, tiếp theo Dịch Cốt cũng hôn mê..
Đỗ Trần ôm lấy nữ nhi, hưng phấn thân một cái:
"Bảo bối nhi, ngươi có thể nói cái gì, nói cho ba ba."
"Không biết, bối bối đột nghiên nghĩ đến Tinh Thần Khế Ước!"
"Vậy, trước tiên nói cho ba ba biết, ngươi học thứ đó từ đâu?"
"Ta làm sao biết được!"
Tiểu nha đầu rất chăm chú nhìn xa xa, mắt to cũng lộ vẻ mờ mịt:
"Bối bối tỉnh ngủ, ở ngay trong cái động lớn kia, sau đó thấy ba ba!" - Nàng đột nhiên vỗ vỗ đầu mình, khóc ô ô - "Bối bối hình như biết rất nhiều, nhưng đều nghĩ không ra. Ba ba, làm sao bây giờ? Bối bối đau đầu!"
"Nghĩ không ra thì không nên nghĩ, ba ba mua cho ngươi đồ chơi."
Ai, Phillip đáng chết, bộ dạng thống khổ của tiểu bảo bối nhi bây giờ, còn có trí nhớ mơ màng của nó dám chắc là do Phillip gây nên. Có trời mới biết hắn dùng nó làm thực nghiệm gì.
Thu phục được Dịch Cốt khiến trong lòng Đỗ Trần cực kỳ hưng phấn, đây sẽ là thuộc hạ chính thức của hắn, trung tâm không đổi, lại là người hầu có thực lực cường đại.
Từ nay về sau, Đỗ thiếu gia xuất môn cũng có thể lớn tiếng chất vấn, ai dám chọc lão tử? Đóng cửa, thả Dịch Cốt ra...! Hắn rất cao hứng a.
…………
Trong lúc hắn cao hứng thì trên đường có hai bóng đen lại buồn bực không thôi.
Demis cởi giầy, từ bên trong lấy ra một mai đồng tệ, khuôn mặt tang thương:
"Lão thầy bói, chúng ta hai người cũng chỉ có một khoản tiền dự phòng này thôi, đáng chết, sớm biết sẽ không cùng Francis xung đột. Xong hết rồi, không có phiếu ăn miễn phí dài hạn, hôm nay chúng ta sẽ không có cơm chiều."
"Gấp cái gì?" - Lão thầy bói Bowen nắm chặt đai lưng, nói - "Hắn sẽ cầu ta trở về, tin tưởng ta đi! Hắn nhất định cầu ta trở về!"
"Ngươi nói thật chứ?"
"Ngươi dám hoài nghi lời ta nói? Ta nói chính là chân lý!"
"Tốt, ta tin tưởng ngươi, Francis nhất định sẽ đến cầu ngươi. Tốt nhất nên là bây giờ!"
"Đương!" Cửa gỗ bị người ta một cước đá bay, Christina Pier cầm roi, dẫn mấy đại hán thân hình vạm vỡ tiến đến.
"Lão đổ quỷ, nghe nói ngươi rất thân thiết với Francis, có đúng không?"
Demis sửng sốt, gật đầu cười:
"Đương nhiên, nếu không quen hắn có thể mời chúng ta ăn cơm, mời chúng ta dừng chân, mặc quần áo sao? Đó là tiểu huynh đệ của chúng ta, ta nói cái gì hắn cũng làm hết."
Bowen nghi hoặc một chút, nói:
"Đúng vậy, Francis rất nhanh sẽ cầu chúng ta trở về làm việc!"
Christina Pier gật đầu. "Đương!", cánh cửa bị nàng đóng lại.
Chỉ chốc lát sau, Demis chạy ra. Lúc chạy, căn phòng tối phía sau còn truyền ra tiếng của lão thầy bói:
"Nói cho Francis biết, ngươi thay ta đi cầu hắn, để cho hắn mau tới cứu mạng a!"
Đang lúc Demis cuống quýt chạy tới túc xá số mười tám thì Đỗ Trần đang cùng tiểu nha đầu chơi đùa vui vẻ để cho nó dễ ngủ. Harry cùng Dịch Cốt còn đang hôn mê, Đỗ Trần không có việc gì đành nghiên cứu các thứ mà Phillip lưu lại.
"Francis, nhanh mở cửa! Lần này nói gì ngươi cũng phải giúp Demis đại ca!"
"Rõ ràng là quỷ kêu cái gì đó?" - Đỗ Trần nhíu mày, thu thập đồ vật rồi chậm rãi đi ra ngoài - "Sao vậy? Các ngươi không phải không cần ta sao?"
"Ai nha, đừng nói việc đó nữa! Vào rồi nói, ta tìm ngươi có việc gấp!"
Vấn đề khác sao? Dám mắng nữ nhi của lão tử, đại sự như vậy mà không nói tới sao?
Đỗ Trần trong lòng không sảng khoái, hắn xem hình dáng vội vã của Demis thì biết hai người bọn họ đã gặp phiền toái không nhỏ, vì vậy mỉm cười, trong lòng đã có chủ ý: "Các ngươi không phải có đầu mối sao? Ta cũng thử một chút xem sao!"
"Sao? Có việc cầu ta sao? Tốt lắm, trước tiên theo ta lên lầu!"
Đỗ Trần dẫn Demis đi tới lầu hai, lại lấy bức họa của Tuyết Ny ra nói:
"Bức họa này của ta, ngươi vẽ làm mấy bản!"
Đỗ Trần chỉ vào mấy người nói:
"Vẽ đặc tả những người này cho ta!"
"Ai, ta…"
"Có chuyện gì vẽ đã rồi nói, nếu không chúng ta sẽ không cần nói chuyện nữa! Nhanh lên một chút, kiên nhẫn của ta rất có hạn."
"Được, ta vẽ!"
Demis tìm đồ vẽ trong túc xá của Đỗ Trần, mất một ít công phu đã vẽ ra một bức họa, còn đặc tả mấy người. Nhẹ nhàng buông bút, Demis than vãn:
"Ai vẽ hôn lễ này vậy? Họa công đều nhanh hơn so với ta… nhanh hơn ta!"
Hắn đưa bức họa cho Đỗ Trần, lại nói:
"Vẽ xong rồi, bất quá ta phải thanh minh trước, nghệ thuật phẩm của ta không phải tục vật, ngươi không thể cầm bán!"
"Được, ta sẽ không bán kiếm tiền!"
Demis thật ra nhắc nhở Đỗ Trần, lão đổ quỷ thật là một họa gia vĩ đại, bức họa của hắn thật sự không ít tiền nha. Đáng tiếc lão đổ quỷ thanh cao, không chịu bán tranh mà sống, nếu không hắn cũng không có khả năng rơi vào cảnh này.
Nghệ thuật gia, cất giấu không có tồi.
"Cái… kia!" - Đỗ Trần chỉ vào Thượng Thủy hà bên ngoài - "Lại vẽ cho ta một bức Thượng Thủy hà đồ!"
"Ngươi dám…. Ta vẽ!"
"Gì, vẽ nhanh như vậy thật là tốt lắm. Đi, vẽ cho ta Tương Cường…. Ân, ngươi vẽ Thượng Thủy hà cùng Ôn Tuyền một chỗ, lại vẽ một bức Sơn thủy đồ… Lại vẽ tốt hơn? Vậy vẽ toàn đồ của Đấu Thần đảo!"
Thời gian cứ trôi đi từng chút, lão đổ quỷ không ngừng vẽ, mỗi khi hắn nêu chánh sự Đỗ Trần lại trừng mắt, nói không có kiên nhẫn muốn tiễn khách.
Lão đổ quỷ vẽ như bay, sau hơn nửa giờ đã hoàn thành bảy-tám bức vẽ. Cứ như vậy, chờ khi Beiermengde tỉnh ngủ, Đỗ Trần đã thành người cất giấu nhiều bức họa nhất của lão đổ quỷ, hơn nữa mỗi bức đều là thượng phẩm.
"Francis, ta nguyện ý bồi hoàn cho nữ nhân của ngươi không được sao? Bây giờ có thể nói chính sự chứ?"
Đỗ Trần ôm nữ nhi vừa tỉnh ngủ, cười nói:
"Bảo bối nhi, ngươi nói làm sao bây giờ?"
Con mắt tiểu nha đầu vừa chuyển, thiện lương nhìn Demis:
"Xin lỗi, lão lưu manh!"
"Ngươi muốn cho Bowen tới xin lỗi ngươi sao? Tiểu ma nữ đáng chết! A, không, tiểu bảo bối nhi đáng yêu!"
Demis gấp đến độ dậm chân:
"Lão thầy bói không được rồi, hắn thua chính mình!"
"Hử? Bowen tiên sinh lúc nào cũng thích **?"
"Hắn là… đều thua, nhịn không được muốn ra tay kiếm lại, nhưng thật không nghĩ tới chính mình lại bị thua thêm!"
Demis nhìn trộm ánh mắt nghi hoặc của Đỗ Trần, vội la lên:
"Ngươi đừng nghĩ ta bị thua! Một câu nói ngươi giúp Christina Pier một việc, nàng để lại người, nếu không hai người chúng ta xong đời!"
Christinan Pier? Đỗ Trần nhíu mày, Hắc Bang đại tiểu thư tìm mình có chuyện gì? Đơn giản chỉ là "đổ" sao.
Đỗ Trần xuất thân từ nhỏ ở nơi đầu đường hè phố bởi vậy luyện được một thân đổ thuật tinh thâm, nhưng cũng làm nghề này nên hắn biết rõ "đổ" cũng có hại, còn có kỹ xảo bên trong.
Nếu không có nguyên nhân đặc thù, tuyệt không thể đổ.
"Francis, nói như thế nào thì chúng ta cũng là hảo huynh đệ, đúng không? Bây giờ Christian Pier bắt được lão thần côn, lão thầy bói nói dối ngươi dám chắc có thể cho lão một chút thể diện, kết quả nàng bức ta cầu ngươi…"
Đỗ Trần nhíu mày, trầm ngâm nói:
"Ngươi kêu Christina Pier tự mình tới nói chuyện với ta."
"Được, ngươi chờ ta đi tìm nàng!"
Demis đi rồi, Đỗ Trần cười, Christina cũng quả nhiên có tác phong của Hắc Bang đại tiểu thư, trước hết bắt người thân của mình rồi mới nói chuyện.
Chốc lát sau, Christina một thân hồng y đi tới, nàng đầu tiên nhìn Beiermengde đáng yêu hơi có chút kinh hãi, nhưng trong ánh mắt lập tức thay thế bằng sự ưu sầu vô hạn. Nàng cũng không ngồi xuống mà đứng trước mặt Đỗ Trần, trực tiếp nói:
"Lần này là ta, còn có hai huynh đệ tốt Demis cùng Bowen cầu ngài. Phiền ngài cứu cha ta!"
Ý nói: Ngươi có vô số lý do để không giúp ta, nhưng không thể không giúp huynh đệ tốt của chính mình chứ?
"Huynh đệ tốt? Ngươi nói bọn họ là huynh đệ tốt của ta sao?" - Đỗ Trần bĩu môi, chú mục nhìn Demis.
"Chẳng lẽ tử đổ quỷ ngươi gạt ta?" - Christina hung hăng chú mục vào Demis.
Demis nhanh chóng khóc lóc:
"Francis, huynh đệ tốt thân ái nhất của ta, ngươi chẳng lẽ lại phủ nhận tình nghĩa sâu nặng của chúng ta trong lúc này sao?"
Đỗ Trần lại bĩu môi:
"Chúng ta xem như bằng hữu, nói tình huống cụ thể một chút xem sao?"
"Uhm, ngươi cũng biết lần trước cha ta mời Roland miện hạ cùng người đi Thiên Vương sơn, kết quả Thiên Vương sơn đại loạn, chuyện không thành. Bây giờ, đối thủ của cha ta giết đến cửa, cha ta đã thua hắn, cha nói chỉ có ngươi mới có thể vãn hồi bại cục, nếu ngươi không đi…"
Christina nói tường tận tỉ mỉ.
Đỗ Trần khoát tay, nói:
"Sao không mời Roland sư phụ?"
"Ngươi nghĩ rằng ta không có đi tìm sao? Lão già đó bây giờ hoàn toàn phát điên rồi! Miệng cả ngày đều nói một câu cái gì mà "Thấm Thủy Thánh Quang", nói cái gì ta nghe đều không hiểu!"
Đỗ Trần xấu hổ, không nghĩ tới việc hắn khiến một cao thủ, chính thức là một cao thủ tuyệt thế biến thành điên rồ…
Demis nói vài câu tốt đẹp, Christina vội la lên:
"Chuyện là như thế, ngươi mau nói đi, bao nhiêu kim tệ tùy ngươi ra giá!"
Đổ thuật của Pier chính mình đã kiểm chứng qua, người có thể thắng được hắn tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa xem ra đánh cuộc cũng khá cao a.
Làm việc thiện cũng phải phân lợi hại, mình không phải chính thức là thánh nhân.
Nghĩ vậy, Đỗ Trần lắc đầu:
"Ta không thiếu tiền, với đổ thuật của ta, ta còn thiếu tiền sao?"
Christian lo lắng nhìn chằm chằm Đỗ Trần, thấy hắn lắc đầu nàng không khỏi hiểu lầm, cắn răng nói:
"Tốt! Chỉ cần ngươi cứu cha ta, ta sẽ gả ta cho ngươi!"
"Gì? Ba ba!" - Beiermengde nắm chặt cánh tay Đỗ Trần, nhếch miệng cười xấu, không biết trong mắt nó đang nghĩ cái gì.
Đỗ Trần cười. Vừa đuổi cha con Hellen lại tới Christina?
"Phiền toái, ngươi đã hiểu lầm, ta không có hứng thú!"
Christina sửng sốt, thầm nghĩ: "Vô sỉ!"
"Được, ta có thể cùng ngươi qua đêm, một tháng, sau đó không ai nợ ai."
Liên Hoa Bảo Giám
Bình luận facebook