Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 213
Biển sâu hết thảy trở lại bình thường, nước biển màu lam đen nhanh chóng xóa đi hết thảy huyễn tượng pháp trận lưu còn lưu lại. Trên cao, rốt cục cũng thấy một tia sáng, dưới chân, cũng là cát dưới đáy biển sâu quay xuống.
Đỗ Trần dựa vào thủy hệ đấu khí, trong nước không cần lo lắng hít thở, nhưng hắn nhìn cảnh tượng bốn phía, trong lòng khẽ run lên, cảm giác lúc này, so với không cách nào hít thở còn khó chịu hơn.
Quân đội, quân đội của hải tộc.
Bốn phía, còn có trên đầu, cả năm phương đều là quân đội hải tộc, đông đúc, rậm rạp, vô số dũng sĩ hải tộc. Thậm chí trong cát dưới chân, còn thỉnh thoàng nổi lên một vài con ngao lên, chẳng biết phía dưới còn ẩn bao nhiêu hải tộc tùy thời có thể lao ra.
Mà giữa quân trận còn có hơn mười hải triều pháo thật lớn, do cự lực sa ngư mang theo, nòng phào đen ngòm đang nhắm chuẩn xác vào Đỗ Trần, ngoại trừ đại pháo này, xa xa còn có hai hàng to lớn - hải tộc cự kình võ sĩ, bọn họ thân thể cao lớn, vòng quanh quấn một cây tảo biển, trên lưng còn có sang hô màu đen rất cổ quái, đây là chiến tranh thánh khí của hải tộc - san hô thạch trận, vừa rồi bình tức biển sâu cũng là chúng.
Đỗ Trần đối với quân lược cũng không quen thuộc, Dịch Cốt cũng không hiểu, nhưng Hawkin lại cười to! Hết thảy đều trong lòng bàn tay.
Tinh duệ quân trận của hải tộc thường có ba ngàn người làm một phương quân trận, mỗi phương trận phối hợp ba chiến tranh thánh khí đặc hữu của hải tộc - hải triều cự pháo! Hơn nữa dưới biển còn có thể ẩn úp ba ngàn quân. Cho nên Hawkin không cần tính, thậm chí không cần nghĩ liền có thể biết, quân đội hải tộc nơi này có hơn hai vạn quân. đây căn bản là một quân đoàn chính quy tinh nhuệ của hải tộc.
Không phải nói chỉ có tám ngàn sao? Tại sao lại gặp phải một quân đoàn chính quy? Bất quá, vô luận xuất hiện bao nhiêu hải tộc, bọn họ đều đứng ở phía mình! Cho nên, càng nhiều càng tốt! Tình thế cực tốt a.
Người vừa rồi đánh bại mình quả thật rất mạnh, Francis bức tử cháu mình cũng rất mạnh, nhưng, bọn họ có thể địch nổi một quân đoàn tinh nhuệ sao? Đây là quân đoàn, bên trong có đấu sĩ, có đấu thần, có nhiều chiến tranh thánh khí. Trọng yếu nhất chính là, quân đội hiểu làm thế nào lợi dụng trận pháp tập hợp sức mạnh mọi người cùng một chỗ, từ đó đánh bại cường giả mạnh nhất, cho dù cửu cấp đấu thần kia miễn cưỡng có thể thoát thân, nhưng Francis cũng không có khả năng thoát thân! Đây là một định cục! Cũng là một tử cục.
Hawkin cười nói:
- Hải vương Par Gold, ta đã chiến bại rồi, sanh tử không nói đến! Không nên bận tâm tới ta, bắt lấy Francis, giao hắn cho gia tộc ta...
Đỗ Trần ngoắc tay, kêu Dịch Cốt lại bên Liên Hoa, sau đó vuốt cái mũi nhanh chóng nghĩ đối sách.
Chi quân đội này có vẻ không dễ đối phó. Đỗ Trần tuy không hiểu quân sự, nhưng cũng biết một cái kiến thức thường thức - kỷ luật. Một chi quân đội có thể phát huy chiến đấu lực. Mà chính mình xung quanh năm phía có quân đội, nhưng không có chút tạp âm, chỉ có tiếng cá trong nước biển vang lên, tiếng bong bóng nước vỡ. Điều này đủ để nói rằng, quân đội vây mình là tinh duệ trong tinh duệ.
- Hawkin các hạ, hải vương bệ hạ cũng không ở chỗ này.
Đỗ Trần nhìn một con tiểu kình sa ngư phóng ra từ trong quân trận, mà trên sa ngư đang đứng một vị tướng quân hổ sa tộc, đúng là người không lâu trước đây dẫn đường cho Hawkin.
Hawkin có chút sửng sốt, nếu hải vương Par Gold không có đây, vậy ai có quyền điều động cả một quân đoàn tinh duệ của hải tộc?
Hổ sa tướng quân cười, khu động thú cưỡi tránh qua một bên, tiếp đó, trong quân trận xuất hiện một ô tặc to lớn, có một người ngạo nghễ đứng trên ô tặc, toàn thân kim giáp, lưng đeo trường đao, trên đầu hắn còn có trọng khôi, chỉ lộ ra một đôi mắt hàn quang bắn ra bốn phía, uy thế bức người.
- Hát! Hát!
- Đông đông!
Theo kim giáp võ sĩ đi tới trận tiền, ngũ phương trận, hơn vạn dũng sĩ hải tộc hô lớn, trong tay binh khí diêu động, tăng thêm thanh thế! Nhất thời, nước biển quay cuồng, nước chảy loạn.
- Điện hạ, dị biến vừa rồi là do bọn hắn dẫn động.
Hổ sa tướng quân theo sát sau kim giáp võ sĩ, hắn đã cố gắng duy trì uy nghiêm của tướng quân, nhưng ánh mắt lại toát ra ý tứ xu nịnh.
Kim giáp điện hạ nọ nhảy xuống ô tặc, trong nước biển chậm rãi đi tới trước mặt mọi người, dừng lại cách mười thước, mặt hắn che bởi trọng khôi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Liên Hoa mà Đỗ Trần đang đứng, ánh mắt tập trung lên người Dịch Cốt.
Hawkin nói:
- Các hạ là hải tộc điện hạ? Ta là Hawkin gia tộc St. Barton, chúng ta thú nhân cùng hải tộc trời sinh là minh hữu, mà ta, càng là tương giao nhiều năm với hải hoàng Sain...
Hawkin bị Dịch Cốt phong bế toàn bộ chiến lực, tinh thần sụt giảm, nhất thời không có chú ý, khi hắn nhắc tới tên Sain, trong mắt kim giáp điện hạ hiện lên một tia sát ý.
- Ta tới làm gì, nói vậy điện hạ từ tướng quân dưới trướng đã nghe qua, ngươi này tên là Francis, xin điện hạ hỗ trợ bắt hắn...
- Nguyên lai là ngươi!
Kim giáp điện hạ bước tới hổ sa tướng quân muốn ngăn trở, lại bị hắn phất tay cho lui.
Nhưng hổ sa tướng quân không dám chậm trễ một chút, liền trộm thủ thế, liền sau đó, hải tộc đại quân rút đao kiếm ra khỏi vỏ, mau giương lên, chiến tranh thánh khí hải triều cự pháo cũng chờ đợi khai hỏa, nhắm chuẩn Dịch Cốt cùng Đỗ Trần.
Chỉ cần bọn họ có chút cử động địch ý, không ai hoài nghi, mười lăm khẩu hải triều cự pháo sẽ oanh thây bọn họ thành cám tại chỗ.
Kim giáp điện hạ một câu "Nguyên lai là ngươi" khiến cho Hawkin gật đầu mừng rỡ:
- Đúng vậy, chính là ta Hawkin, điện hạ nhận ra ta sao?
- Vừa rồi còn không có nhận ra, bất quá bây giờ ta nhớ ra rồi.
Kim giáp điện hạ càng tới gần, Đỗ Trần lặng lẽ đánh mắt với Dịch Cốt, thầm nghĩ, vị điện hạ này thật ra tự tin mười phần, nhưng tới gần địch nhân như thế, vậy, ta liền không khách khí, lại thi triển ra cầm tặc cầm vương.
Hawkin cười nói:
- Nếu là lão bằng hữu, vậy mời điện hạ trước khi ta chết giúp ta một nguyện vọng cuối cùng...
Đột nhiên, kim giáp điện hạ nọ đột nhiên bước nhanh hơn, thân thể cường tráng phá tan nước biển, như tia chớp đi tới bên Đỗ Trần.
Hawkin cười to:
- Vì tổ tiên mà chết, ta bị chết cũng đáng! Điện hạ ngươi động thủ đi, không nên bận tâm tới ta, bắt... a?
Kim giáp điện hạ tới bên Đỗ Trần trước sau không để ý tới Hawkin, ngươc lại nhiệt tình vươn hai tay hướng Đỗ Trần:
- Ha ha, lão bằng hữu là ngươi a, đã lâu không gặp! Làm ta nhớ muốn chết!
Nguyên lai hắn vừa rồi toàn nói với Đỗ Trần.
Người đến căn bản không có chút địch ý, Đỗ Trần rất mơ hồ nắm tay hắn, đảo mắt nhìn lại, Dịch Cốt cũng cau mày, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó.
- Điện hạ nhận ra ta sao?
- Ha ha, bằng hữu của ta, ngươi thật sự là quên rồi.
Kim giáp điện hạ cởi bỏ trọng khôi trên đầu, cười nói:
- Còn nhớ kỹ Goethe ta chứ? Ta trong khi phục kích vương tử Arthur của Renault đã bị ngài cùng bằng hữu của ngài bắt làm tù binh! Còn giao ta cho Roland, cuối cùng cha ta dùng một khoản trân châu mới đổi ta trở về...
Nói xong, hắn xoay người lại nhìn người bị Dịch Cốt bắt, bất quá sát khí của Dịch Cốt chợt lóe lên lại ẩn giấu, Goethe này thu tay, Goethe cười nói:
- Hắc, ngươi đừng nóng, ta biết là ta đã lỗ mãng! Ta vừa nhìn Liên Hoa thánh khí này là biết các ngươi, ngươi chính là phong hào đấu thần ngày đó nhất chiêu đánh bại ta, không sai chứ.
Đỗ Trần giật mình nhớ lại, Goethe là vương tử của đại tam giác hải vực, ngay cả hải vương Par Gold đều là thần tử của hắn, khó trách hắn có thể điều động đông đảo quân đội tinh duệ như vậy! Bất quá, tiểu tử này hình như là một tên... điên cuồng siêu cấp truy tinh tộc.
Cũng quả nhiên, Goethe sau khi tiếp đón Đỗ Trần liền bám lấy Dịch Cốt:
- Miện hạ tôn quý, chúng ta tiếp tục thoại đề lần trước được không?
Hắn vươn ngón tay đầy ngư lân:
- Một vạn khỏa trân châu, chỉ cần ngài thu ta làm đệ tử! Dạy ta mấy tuyệt chiêu có thể.
Hừ, bí pháp của ta há có thể dùng vàng bạc châu báu đổi sao! Dịch Cốt cảm thấy tức giận, nhưng chung quanh còn có hai vạn đại quân, hắn hừ một tiếng, nhìn Đỗ Trần ra vẻ muốn hỏi ý kiến.
Đỗ Trần cười ha ha:
- Nguyên lai tiểu vương tử Goethe, chuyện bái sư chúng ta nói sau, ngài xem...
Hắn chỉ đại quân hải tộc.
Con mắt Goethe nhìn qua, cười ha ha nói:
- Chúng ta là bằng hữu, những người này theo ta kỳ thật là có việc riêng của bọn hắn, chỉ cần miện hạ nguyện ý dạy ta vài chiêu, ta cái gì cũng nghe ngươi...
- Phi, lời này sao có lại nghe có chút không được tự nhiên.
Đỗ Trần trong lòng đổ mồ hôi.
Dịch Cốt trong mắt hàn quang chợt lóe, Đỗ Trần lại phất phất tay, nhìn Hawkin đang trợn mắt há mồm, còn có Amanda Lehart đang hấp hối:
- Yêu cầu của ngươi đợi lát nữa hãy nói, bất quá nếu hải tộc cùng thú tộc là bằng hữu, tiểu vương tử với chúng ta cũng không có địch ý! Vậy xin an bài cho ta một địa phương an tĩnh, ta muốn trị liệu cho Amanda Lehart! Hắn mặc dù vũ nhục ta, nhưng hắn trong lúc phẫn nộ mà mụ mị đầu óc, ta nguyện ý trợ giúp hắn.
Hawkin sửng sốt, vừa muốn hỏi, Đỗ Trần cười nói:
- Hawkin các hạ, ta đã nói qua rất nhiều lần, ngươi thật sự hiểu lầm ta, ta chưa bao giờ có ý tiết độc chí cao phụ thần Auerbach, càng đừng nói có hành vi! Bất quá chuyện này giải thích rất phức tạp, đại chiến vừa rồi, ta vẫn không tìm được cơ hội giải thích...
- Chẳng lẽ thật sự không phải ngươi lấy?
Hawkin kinh ngạc vô cùng.
Goethe liếc mắt nhìn Amanda Lehart, trong lòng biết hắn thật sự không chống chịu được lâu nữa, liền phất phất tay:
- Đệ nhất, đệ tam, đệ tứ lữ đoàn tiếp tục chấp hành nhiệm vụ, đệ tam lữ đoàn nguyên an doanh... Hắc, miện hạ, thương lượng một chút, ngươi có thể trước tiên chỉ điểm ta hai chiêu.
Dịch Cốt trong mắt hàn quang lại lóe lên, Goethe vội vàng nói:
- Ta hiểu, đợi lát nữa, ta đều nghe lời các ngươi.
Đỗ Trần cùng Dịch Cốt đồng thời trong lòng đổ mồ hôi! Cuồng nhân.
Doanh trại của hải tộc quân đội có khác biệt rất lớn so với nhân loại, bọn họ không cần trướng bồng, càng không càn đốt lửa nấu cơm, chỉ cần tại phụ cận bày một thủy võng, phái binh thủ vệ là được.
Đỗ Trần ở trong một sơn động bí mật trong đáy biển giơ lên tổ hợp thủy minh thuẫn, quang mang úy lam chiếu lên người Amanda Lehart trong một giờ, hơi thở của sư tộc thú nhân trẻ tuổi cũng ổn định hơn, trầm trầm ngủ đi. Một tính mạng đã được Đỗ Trần cứu về.
Goethe trợn mắt há mồm nhìn "thần tích" của Đỗ Trần, lại nhìn Dịch Cốt vô cùng tôn trọng Đỗ Trần, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ... đây mới là cao nhân chính thức?
Liên Hoa Bảo Giám
Đỗ Trần dựa vào thủy hệ đấu khí, trong nước không cần lo lắng hít thở, nhưng hắn nhìn cảnh tượng bốn phía, trong lòng khẽ run lên, cảm giác lúc này, so với không cách nào hít thở còn khó chịu hơn.
Quân đội, quân đội của hải tộc.
Bốn phía, còn có trên đầu, cả năm phương đều là quân đội hải tộc, đông đúc, rậm rạp, vô số dũng sĩ hải tộc. Thậm chí trong cát dưới chân, còn thỉnh thoàng nổi lên một vài con ngao lên, chẳng biết phía dưới còn ẩn bao nhiêu hải tộc tùy thời có thể lao ra.
Mà giữa quân trận còn có hơn mười hải triều pháo thật lớn, do cự lực sa ngư mang theo, nòng phào đen ngòm đang nhắm chuẩn xác vào Đỗ Trần, ngoại trừ đại pháo này, xa xa còn có hai hàng to lớn - hải tộc cự kình võ sĩ, bọn họ thân thể cao lớn, vòng quanh quấn một cây tảo biển, trên lưng còn có sang hô màu đen rất cổ quái, đây là chiến tranh thánh khí của hải tộc - san hô thạch trận, vừa rồi bình tức biển sâu cũng là chúng.
Đỗ Trần đối với quân lược cũng không quen thuộc, Dịch Cốt cũng không hiểu, nhưng Hawkin lại cười to! Hết thảy đều trong lòng bàn tay.
Tinh duệ quân trận của hải tộc thường có ba ngàn người làm một phương quân trận, mỗi phương trận phối hợp ba chiến tranh thánh khí đặc hữu của hải tộc - hải triều cự pháo! Hơn nữa dưới biển còn có thể ẩn úp ba ngàn quân. Cho nên Hawkin không cần tính, thậm chí không cần nghĩ liền có thể biết, quân đội hải tộc nơi này có hơn hai vạn quân. đây căn bản là một quân đoàn chính quy tinh nhuệ của hải tộc.
Không phải nói chỉ có tám ngàn sao? Tại sao lại gặp phải một quân đoàn chính quy? Bất quá, vô luận xuất hiện bao nhiêu hải tộc, bọn họ đều đứng ở phía mình! Cho nên, càng nhiều càng tốt! Tình thế cực tốt a.
Người vừa rồi đánh bại mình quả thật rất mạnh, Francis bức tử cháu mình cũng rất mạnh, nhưng, bọn họ có thể địch nổi một quân đoàn tinh nhuệ sao? Đây là quân đoàn, bên trong có đấu sĩ, có đấu thần, có nhiều chiến tranh thánh khí. Trọng yếu nhất chính là, quân đội hiểu làm thế nào lợi dụng trận pháp tập hợp sức mạnh mọi người cùng một chỗ, từ đó đánh bại cường giả mạnh nhất, cho dù cửu cấp đấu thần kia miễn cưỡng có thể thoát thân, nhưng Francis cũng không có khả năng thoát thân! Đây là một định cục! Cũng là một tử cục.
Hawkin cười nói:
- Hải vương Par Gold, ta đã chiến bại rồi, sanh tử không nói đến! Không nên bận tâm tới ta, bắt lấy Francis, giao hắn cho gia tộc ta...
Đỗ Trần ngoắc tay, kêu Dịch Cốt lại bên Liên Hoa, sau đó vuốt cái mũi nhanh chóng nghĩ đối sách.
Chi quân đội này có vẻ không dễ đối phó. Đỗ Trần tuy không hiểu quân sự, nhưng cũng biết một cái kiến thức thường thức - kỷ luật. Một chi quân đội có thể phát huy chiến đấu lực. Mà chính mình xung quanh năm phía có quân đội, nhưng không có chút tạp âm, chỉ có tiếng cá trong nước biển vang lên, tiếng bong bóng nước vỡ. Điều này đủ để nói rằng, quân đội vây mình là tinh duệ trong tinh duệ.
- Hawkin các hạ, hải vương bệ hạ cũng không ở chỗ này.
Đỗ Trần nhìn một con tiểu kình sa ngư phóng ra từ trong quân trận, mà trên sa ngư đang đứng một vị tướng quân hổ sa tộc, đúng là người không lâu trước đây dẫn đường cho Hawkin.
Hawkin có chút sửng sốt, nếu hải vương Par Gold không có đây, vậy ai có quyền điều động cả một quân đoàn tinh duệ của hải tộc?
Hổ sa tướng quân cười, khu động thú cưỡi tránh qua một bên, tiếp đó, trong quân trận xuất hiện một ô tặc to lớn, có một người ngạo nghễ đứng trên ô tặc, toàn thân kim giáp, lưng đeo trường đao, trên đầu hắn còn có trọng khôi, chỉ lộ ra một đôi mắt hàn quang bắn ra bốn phía, uy thế bức người.
- Hát! Hát!
- Đông đông!
Theo kim giáp võ sĩ đi tới trận tiền, ngũ phương trận, hơn vạn dũng sĩ hải tộc hô lớn, trong tay binh khí diêu động, tăng thêm thanh thế! Nhất thời, nước biển quay cuồng, nước chảy loạn.
- Điện hạ, dị biến vừa rồi là do bọn hắn dẫn động.
Hổ sa tướng quân theo sát sau kim giáp võ sĩ, hắn đã cố gắng duy trì uy nghiêm của tướng quân, nhưng ánh mắt lại toát ra ý tứ xu nịnh.
Kim giáp điện hạ nọ nhảy xuống ô tặc, trong nước biển chậm rãi đi tới trước mặt mọi người, dừng lại cách mười thước, mặt hắn che bởi trọng khôi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Liên Hoa mà Đỗ Trần đang đứng, ánh mắt tập trung lên người Dịch Cốt.
Hawkin nói:
- Các hạ là hải tộc điện hạ? Ta là Hawkin gia tộc St. Barton, chúng ta thú nhân cùng hải tộc trời sinh là minh hữu, mà ta, càng là tương giao nhiều năm với hải hoàng Sain...
Hawkin bị Dịch Cốt phong bế toàn bộ chiến lực, tinh thần sụt giảm, nhất thời không có chú ý, khi hắn nhắc tới tên Sain, trong mắt kim giáp điện hạ hiện lên một tia sát ý.
- Ta tới làm gì, nói vậy điện hạ từ tướng quân dưới trướng đã nghe qua, ngươi này tên là Francis, xin điện hạ hỗ trợ bắt hắn...
- Nguyên lai là ngươi!
Kim giáp điện hạ bước tới hổ sa tướng quân muốn ngăn trở, lại bị hắn phất tay cho lui.
Nhưng hổ sa tướng quân không dám chậm trễ một chút, liền trộm thủ thế, liền sau đó, hải tộc đại quân rút đao kiếm ra khỏi vỏ, mau giương lên, chiến tranh thánh khí hải triều cự pháo cũng chờ đợi khai hỏa, nhắm chuẩn Dịch Cốt cùng Đỗ Trần.
Chỉ cần bọn họ có chút cử động địch ý, không ai hoài nghi, mười lăm khẩu hải triều cự pháo sẽ oanh thây bọn họ thành cám tại chỗ.
Kim giáp điện hạ một câu "Nguyên lai là ngươi" khiến cho Hawkin gật đầu mừng rỡ:
- Đúng vậy, chính là ta Hawkin, điện hạ nhận ra ta sao?
- Vừa rồi còn không có nhận ra, bất quá bây giờ ta nhớ ra rồi.
Kim giáp điện hạ càng tới gần, Đỗ Trần lặng lẽ đánh mắt với Dịch Cốt, thầm nghĩ, vị điện hạ này thật ra tự tin mười phần, nhưng tới gần địch nhân như thế, vậy, ta liền không khách khí, lại thi triển ra cầm tặc cầm vương.
Hawkin cười nói:
- Nếu là lão bằng hữu, vậy mời điện hạ trước khi ta chết giúp ta một nguyện vọng cuối cùng...
Đột nhiên, kim giáp điện hạ nọ đột nhiên bước nhanh hơn, thân thể cường tráng phá tan nước biển, như tia chớp đi tới bên Đỗ Trần.
Hawkin cười to:
- Vì tổ tiên mà chết, ta bị chết cũng đáng! Điện hạ ngươi động thủ đi, không nên bận tâm tới ta, bắt... a?
Kim giáp điện hạ tới bên Đỗ Trần trước sau không để ý tới Hawkin, ngươc lại nhiệt tình vươn hai tay hướng Đỗ Trần:
- Ha ha, lão bằng hữu là ngươi a, đã lâu không gặp! Làm ta nhớ muốn chết!
Nguyên lai hắn vừa rồi toàn nói với Đỗ Trần.
Người đến căn bản không có chút địch ý, Đỗ Trần rất mơ hồ nắm tay hắn, đảo mắt nhìn lại, Dịch Cốt cũng cau mày, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó.
- Điện hạ nhận ra ta sao?
- Ha ha, bằng hữu của ta, ngươi thật sự là quên rồi.
Kim giáp điện hạ cởi bỏ trọng khôi trên đầu, cười nói:
- Còn nhớ kỹ Goethe ta chứ? Ta trong khi phục kích vương tử Arthur của Renault đã bị ngài cùng bằng hữu của ngài bắt làm tù binh! Còn giao ta cho Roland, cuối cùng cha ta dùng một khoản trân châu mới đổi ta trở về...
Nói xong, hắn xoay người lại nhìn người bị Dịch Cốt bắt, bất quá sát khí của Dịch Cốt chợt lóe lên lại ẩn giấu, Goethe này thu tay, Goethe cười nói:
- Hắc, ngươi đừng nóng, ta biết là ta đã lỗ mãng! Ta vừa nhìn Liên Hoa thánh khí này là biết các ngươi, ngươi chính là phong hào đấu thần ngày đó nhất chiêu đánh bại ta, không sai chứ.
Đỗ Trần giật mình nhớ lại, Goethe là vương tử của đại tam giác hải vực, ngay cả hải vương Par Gold đều là thần tử của hắn, khó trách hắn có thể điều động đông đảo quân đội tinh duệ như vậy! Bất quá, tiểu tử này hình như là một tên... điên cuồng siêu cấp truy tinh tộc.
Cũng quả nhiên, Goethe sau khi tiếp đón Đỗ Trần liền bám lấy Dịch Cốt:
- Miện hạ tôn quý, chúng ta tiếp tục thoại đề lần trước được không?
Hắn vươn ngón tay đầy ngư lân:
- Một vạn khỏa trân châu, chỉ cần ngài thu ta làm đệ tử! Dạy ta mấy tuyệt chiêu có thể.
Hừ, bí pháp của ta há có thể dùng vàng bạc châu báu đổi sao! Dịch Cốt cảm thấy tức giận, nhưng chung quanh còn có hai vạn đại quân, hắn hừ một tiếng, nhìn Đỗ Trần ra vẻ muốn hỏi ý kiến.
Đỗ Trần cười ha ha:
- Nguyên lai tiểu vương tử Goethe, chuyện bái sư chúng ta nói sau, ngài xem...
Hắn chỉ đại quân hải tộc.
Con mắt Goethe nhìn qua, cười ha ha nói:
- Chúng ta là bằng hữu, những người này theo ta kỳ thật là có việc riêng của bọn hắn, chỉ cần miện hạ nguyện ý dạy ta vài chiêu, ta cái gì cũng nghe ngươi...
- Phi, lời này sao có lại nghe có chút không được tự nhiên.
Đỗ Trần trong lòng đổ mồ hôi.
Dịch Cốt trong mắt hàn quang chợt lóe, Đỗ Trần lại phất phất tay, nhìn Hawkin đang trợn mắt há mồm, còn có Amanda Lehart đang hấp hối:
- Yêu cầu của ngươi đợi lát nữa hãy nói, bất quá nếu hải tộc cùng thú tộc là bằng hữu, tiểu vương tử với chúng ta cũng không có địch ý! Vậy xin an bài cho ta một địa phương an tĩnh, ta muốn trị liệu cho Amanda Lehart! Hắn mặc dù vũ nhục ta, nhưng hắn trong lúc phẫn nộ mà mụ mị đầu óc, ta nguyện ý trợ giúp hắn.
Hawkin sửng sốt, vừa muốn hỏi, Đỗ Trần cười nói:
- Hawkin các hạ, ta đã nói qua rất nhiều lần, ngươi thật sự hiểu lầm ta, ta chưa bao giờ có ý tiết độc chí cao phụ thần Auerbach, càng đừng nói có hành vi! Bất quá chuyện này giải thích rất phức tạp, đại chiến vừa rồi, ta vẫn không tìm được cơ hội giải thích...
- Chẳng lẽ thật sự không phải ngươi lấy?
Hawkin kinh ngạc vô cùng.
Goethe liếc mắt nhìn Amanda Lehart, trong lòng biết hắn thật sự không chống chịu được lâu nữa, liền phất phất tay:
- Đệ nhất, đệ tam, đệ tứ lữ đoàn tiếp tục chấp hành nhiệm vụ, đệ tam lữ đoàn nguyên an doanh... Hắc, miện hạ, thương lượng một chút, ngươi có thể trước tiên chỉ điểm ta hai chiêu.
Dịch Cốt trong mắt hàn quang lại lóe lên, Goethe vội vàng nói:
- Ta hiểu, đợi lát nữa, ta đều nghe lời các ngươi.
Đỗ Trần cùng Dịch Cốt đồng thời trong lòng đổ mồ hôi! Cuồng nhân.
Doanh trại của hải tộc quân đội có khác biệt rất lớn so với nhân loại, bọn họ không cần trướng bồng, càng không càn đốt lửa nấu cơm, chỉ cần tại phụ cận bày một thủy võng, phái binh thủ vệ là được.
Đỗ Trần ở trong một sơn động bí mật trong đáy biển giơ lên tổ hợp thủy minh thuẫn, quang mang úy lam chiếu lên người Amanda Lehart trong một giờ, hơi thở của sư tộc thú nhân trẻ tuổi cũng ổn định hơn, trầm trầm ngủ đi. Một tính mạng đã được Đỗ Trần cứu về.
Goethe trợn mắt há mồm nhìn "thần tích" của Đỗ Trần, lại nhìn Dịch Cốt vô cùng tôn trọng Đỗ Trần, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ... đây mới là cao nhân chính thức?
Liên Hoa Bảo Giám
Bình luận facebook