Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77
Biết được câu trả lời của mẹ hắn năm đó, Đỗ Trần không khỏi mỉm cười, tuy nhiên hắn ngay lập tức có tính toán trong lòng. Ngoại công à? Đáng chết, theo như tin tức từ gia tộc St. Kain thì cha mẹ của Mayfair chỉ là tiểu quý tộc có tí chút lãnh địa của đại lục Iaeste, qua đời trước khi Steven sinh ra. Bây giờ lãnh địa của họ cũng đã trở thành một phần của gia tộc St. Kain.
Loại bối cảnh này có thể nói giống với vô số loại gia cảnh của các gia đình quý tộc tại đại lục Iaeste. Tuy nhiên hiện tại, Đỗ Trần cho rằng chỉ có loại đầu heo mới tin rằng chuyện này không ẩn giấu điều gì phía sau,
Nghĩ đến đây Đỗ Trần bèn hỏi:
"Sư phụ, ngài có thể kể cho đệ tử một ít chuyện về mẫu thân được không? Ngài biết đấy, mẹ ta qua đời khi ta chỉ mới ba tuổi."
Phillip ngồi trên ghế, ánh mắt có chút mơ hồ như hồi tưởng lại nhiều năm trước kia:
"Sau khi mẹ ngươi tốt nghiệp ta cũng không biết thêm chuyện gì. Chỉ là lúc còn đi học mẹ ngươi quả là một tiểu nha đầu. Có một lần, cha ngươi vì theo đuổi mẹ ngươi mà đứng tại cửa phòng lúc mưa to để tỏ thành ý. Cuối cùng Mayfair cũng đưa cho cha ngươi một ít thuốc cảm, sau đó.... ngươi có nghĩ ra kết quả chưa?
Đỗ Trần lắc đầu.
"Mẫu thân ngươi trộn vào trong thuốc cảm cả thuốc nhuận tràng."
Thương cảm Anginus, thật nghĩ không ra một đế quốc phó tổng trưởng, công tước của Lanning đế quốc lại có một đoạn cố sự như vậy.
Phillip chậm rãi kể lại chuyện cũ, Đỗ Trần lắng nghe song không mấy tin tưởng, dù sao cũng là do Phillip thuật lại, ai mà biết trong đó có mấy phần sự thật.
"Francis, thí nghiệm phẩm đã đến." - Lewis giọng lạnh lẽo truyền đến, hắn dẫn theo một người tóc vàng trong áo bào trắng tiến vào phòng thí nghiệm.
Đáng chết, là Arthur.
Hắn là thí nghiệm phẩm của chính mình?
Arthur vừa thấy Đỗ Trần thì ngạc nhiên nói:
"Francis, ngươi cũng ở đây sao?"
Nói rồi hắn nhìn thấy một người khác trong phòng thí nghiệm, liền thay đổi thái độ mỉm cười nói:
"Lần trước khi chạy chúng ta có gặp một lần, không nghĩ sẽ có thể gặp lại."
"Đúng vậy, thật xảo hợp." - Đỗ Trần cười hơi mất tự nhiên – "Đạo sư, ngài muốn ta tiến hành thí nghiệm trên người sống?"
"Đúng thế." - Phillip gật đầu mỉm cười, Arthur cũng không có biểu hiện gì ra mặt.
Thấy vẻ mất tự nhiên của Đỗ Trần, Phillip bèn nói:
"Yên tâm, chỉ là một chút cơ bản thí nghiệm, sẽ không để ngươi phải tiến hành giải phẫu đâu, dù sao hắn cũng là cháu của Sư Tâm Vương."
Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, khi Arthur vào hắn thật sự cả kinh, còn tưởng phải tiến hành giải phẫu một người sống.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu làm!"
Phillip đứng lên, thần sắc trịnh trọng nói:
"Francis, ngươi ở đây chính là phân tích sự biến hóa trên thân thể của Arthur, cụ thể phải làm là.... Thí nghiệm sẽ tiến hành từ 7 giờ đến 10 giờ thứ bảy, thời gian còn lại Arthur sẽ tham gia dự án khác."
Phillip nhìn thoáng qua Đỗ Trần, lại nói:
"Mặc khác, Francis, ngươi cũng là một thí nghiệm phẩm, phải có báo cáo về sự thay đổi thiên phú của ngươi, đặc biệt thiên phú của ngươi chỉ thay đổi trong nháy mắt, máu, cơ thế, xương..."
Phillip đang nói thì đột nhiên trên vách tường ống thông tin bằng kim loại phát ra tiếng nói:
"Phó viện trưởng, mẫu vật hạng nhất đã đến, cần đích thân người ra lấy."
Đỗ Trần trong ngực đập mạnh, theo số thứ tự thí nghiệm thì hắn là mẫu vật hạng bảy, Arthur là mẫu hạng hai, như vậy mẫu vật hạng nhất là như thế nào?
"Francis, ta để Arthur lại với ngươi, ta có việc phải đi trước!"
Phillip và Lewis rời khỏi phòng, để lại hai người. Cả hai từng đồng hoạn nạn, cảm thấy có chút xấu hổ cười nói:
"Nghĩ không ra thí nghiệm phẩm của ta chính là ngươi."
"Ta cũng không nghĩ đến thí nghiệm giả là ngươi." - Arthur bỏ trường bào ra - "Bắt đầu đi, ta nhớ lần trước là thí nghiệm về máu."
Đỗ Trần bèn bắt đầu thí nghiệm, Arthur mỉm cười nói:
"Rất xin lỗi, ta đối với ngươi che dấu nhiều chuyện, nhưng bây giờ có thể nói rồi. Ta tại Đấu Thần đảo chính là thí nghiệm phẩm, đổi lại, khi thí nghiệm của Phillip thành công thì ta chính là người có lợi đầu tiên."
Có lợi, chính là thay đổi thiên phú?
Cái này chỉ là một hạng mục, mà phó viện trưởng cũng không tiết lộ nhiều. Bất quá, chỉ là một hạng mục như vậy cũng đủ rồi. Arthur bỗng nhìn qua ống thông thoại, ám thị hắn không thể nhiều lời.
Đỗ Trần cũng không hỏi nhiều, hắn bắt đầu tiến hành thí nghiệm. Khí trích máu từ cánh tay Arthur ra, Arthur đột nhiên ngăn tay hắn lại, nhấp môi lấy nước viết lên tấm trải giường trắng: "Ngươi làm sao lại làm trợ thủ ở đây?"
Hắn chính là sợ có người giám thị nghe thấy.
Đỗ Trần dùng lúc đang lấy mẫu máu cũng viết lên tấm màn: "Làm sao vậy, có chuyện gì không đúng à?"
"Theo quan sát của ta thì thí nghiệm này rất nguy hiểm, rất nhiều người đang chú ý đến nó."
"Cái này ta cũng biết."
"Vậy ngươi có biết tầng mười ba làm gì không? Nơi đó chính là phòng đồ tể chuyên giải phẫu người sống." Nét mặt Arthur vẫn lạnh nhạt, tay viết xuống mấy chữ làm Đỗ Trần kinh tâm: "Nếu ta không phải cháu của Sư Tâm Vương thì chắc chắn sẽ bị giải phẫu. Phillip nói ngươi cũng là thí nghiệm phẩm, tốt hơn ngươi nên cẩn thận, ta hoài nghi hắn có thể gây điều bất lợi với ngươi."
Đỗ Trần thần sắc khẽ biến, nghi hoặc nhìn Arthur.
"Như thế nào? Máu của ta có chuyện gì không ổn sao?" - Arthur giả vờ hỏi.
"À, là có điểm lạ, theo ta biết thì bình thường máu phải...."
Đỗ Trần thuận miệng trả lời, vừa nhìn Arthur viết thêm: "Phillip chính là một gã điên! Vì luyện kim thuật hắn chuyện gì cũng dám làm." Dừng lại một chút, Arthur dường như hạ quyết tâm nói thêm: "Hắn không biết chúng ta vốn là bằng hữu từng chung hoạn nạn nên mới yên tâm để ta làm thí nghiệm phẩm của ngươi, ngươi hiểu ý ta chứ."
"Hiểu được! Ta sẽ làm bộ không quen biết với ngươi, như vậy ngươi mới có thể cho ta biết thêm nhiều tin tức."
Arthur nhìn máu đang được trích ra, hắn nở nụ cười tựa như thấy chính mình thay đổi thiên phú, chỉ có Đỗ Trần mới hiểu hắn đang cười có ý gì.
Arthur viết: "Thêm nữa, ta trong lúc không chủ ý thấy được tư liệu của ngươi với một người phụ nữ tên Mayfair ở cùng một chỗ."
Mayfair cũng là một trong những thí nghiệm phẩm của Phillip?
Đỗ Trần suýt nữa không khống chế được vẻ mặt của chính mình. Hắn nhanh chóng viết: "Mayfair là mẫu thân của ta, ngươi còn thấy điều gì nữa? Có thấy tin tức liên quan đến nghi lễ nào không?"
"Có! Phillip hình như theo một tông giáo nào đó, tại tầng thí nghiệm cuối có thiết lập một cổng sắt, chỉ là ta không biết bên trong có những gì."
Arthur nói đến đây thì bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân, hắn liền hủy hết các chữ viết đi.
Lewis đến gõ cửa, đi vào, âm lãnh nói:
"Lão thập, thí nghiệm phẩm rất nguy hiểm, có thể làm cho Ôn Tuyền sơn chấn động, Phillip đạo sư bảo ngươi giữ các tài liệu thí nghiệm cùng khí cụ cẩn thận. Mặt khác, hôm nay đã đến lúc dùng thí nghiệm phẩm số hai, hắn cần tham gia vào thí nghiệm khác."
"Tốt, ra hiểu được, mười một!"
Phòng thí nghiệm của Phillip cách xưng hô rất quái lạ, trợ thủ chỉ dùng số tầng để xưng hô với nhau.
Arthur bị mang đi, Đỗ Trần vừa suy tư vừa thu thập các đồ vật thí nghiệm.
Đúng lúc này, bên ngoài cầu thang truyền đến tiếng quát:
"Hắn bây giờ là của các ngươi, đừng làm phiền ta nữa, cút ngay! Lão tử không có thời gian giúp ngươi trấn áp hắn, ở nhà còn có đứa nhỏ chờ ta giáo huấn."
Thanh âm đích thị là của Roland.
Liên Hoa Bảo Giám
Loại bối cảnh này có thể nói giống với vô số loại gia cảnh của các gia đình quý tộc tại đại lục Iaeste. Tuy nhiên hiện tại, Đỗ Trần cho rằng chỉ có loại đầu heo mới tin rằng chuyện này không ẩn giấu điều gì phía sau,
Nghĩ đến đây Đỗ Trần bèn hỏi:
"Sư phụ, ngài có thể kể cho đệ tử một ít chuyện về mẫu thân được không? Ngài biết đấy, mẹ ta qua đời khi ta chỉ mới ba tuổi."
Phillip ngồi trên ghế, ánh mắt có chút mơ hồ như hồi tưởng lại nhiều năm trước kia:
"Sau khi mẹ ngươi tốt nghiệp ta cũng không biết thêm chuyện gì. Chỉ là lúc còn đi học mẹ ngươi quả là một tiểu nha đầu. Có một lần, cha ngươi vì theo đuổi mẹ ngươi mà đứng tại cửa phòng lúc mưa to để tỏ thành ý. Cuối cùng Mayfair cũng đưa cho cha ngươi một ít thuốc cảm, sau đó.... ngươi có nghĩ ra kết quả chưa?
Đỗ Trần lắc đầu.
"Mẫu thân ngươi trộn vào trong thuốc cảm cả thuốc nhuận tràng."
Thương cảm Anginus, thật nghĩ không ra một đế quốc phó tổng trưởng, công tước của Lanning đế quốc lại có một đoạn cố sự như vậy.
Phillip chậm rãi kể lại chuyện cũ, Đỗ Trần lắng nghe song không mấy tin tưởng, dù sao cũng là do Phillip thuật lại, ai mà biết trong đó có mấy phần sự thật.
"Francis, thí nghiệm phẩm đã đến." - Lewis giọng lạnh lẽo truyền đến, hắn dẫn theo một người tóc vàng trong áo bào trắng tiến vào phòng thí nghiệm.
Đáng chết, là Arthur.
Hắn là thí nghiệm phẩm của chính mình?
Arthur vừa thấy Đỗ Trần thì ngạc nhiên nói:
"Francis, ngươi cũng ở đây sao?"
Nói rồi hắn nhìn thấy một người khác trong phòng thí nghiệm, liền thay đổi thái độ mỉm cười nói:
"Lần trước khi chạy chúng ta có gặp một lần, không nghĩ sẽ có thể gặp lại."
"Đúng vậy, thật xảo hợp." - Đỗ Trần cười hơi mất tự nhiên – "Đạo sư, ngài muốn ta tiến hành thí nghiệm trên người sống?"
"Đúng thế." - Phillip gật đầu mỉm cười, Arthur cũng không có biểu hiện gì ra mặt.
Thấy vẻ mất tự nhiên của Đỗ Trần, Phillip bèn nói:
"Yên tâm, chỉ là một chút cơ bản thí nghiệm, sẽ không để ngươi phải tiến hành giải phẫu đâu, dù sao hắn cũng là cháu của Sư Tâm Vương."
Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, khi Arthur vào hắn thật sự cả kinh, còn tưởng phải tiến hành giải phẫu một người sống.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu làm!"
Phillip đứng lên, thần sắc trịnh trọng nói:
"Francis, ngươi ở đây chính là phân tích sự biến hóa trên thân thể của Arthur, cụ thể phải làm là.... Thí nghiệm sẽ tiến hành từ 7 giờ đến 10 giờ thứ bảy, thời gian còn lại Arthur sẽ tham gia dự án khác."
Phillip nhìn thoáng qua Đỗ Trần, lại nói:
"Mặc khác, Francis, ngươi cũng là một thí nghiệm phẩm, phải có báo cáo về sự thay đổi thiên phú của ngươi, đặc biệt thiên phú của ngươi chỉ thay đổi trong nháy mắt, máu, cơ thế, xương..."
Phillip đang nói thì đột nhiên trên vách tường ống thông tin bằng kim loại phát ra tiếng nói:
"Phó viện trưởng, mẫu vật hạng nhất đã đến, cần đích thân người ra lấy."
Đỗ Trần trong ngực đập mạnh, theo số thứ tự thí nghiệm thì hắn là mẫu vật hạng bảy, Arthur là mẫu hạng hai, như vậy mẫu vật hạng nhất là như thế nào?
"Francis, ta để Arthur lại với ngươi, ta có việc phải đi trước!"
Phillip và Lewis rời khỏi phòng, để lại hai người. Cả hai từng đồng hoạn nạn, cảm thấy có chút xấu hổ cười nói:
"Nghĩ không ra thí nghiệm phẩm của ta chính là ngươi."
"Ta cũng không nghĩ đến thí nghiệm giả là ngươi." - Arthur bỏ trường bào ra - "Bắt đầu đi, ta nhớ lần trước là thí nghiệm về máu."
Đỗ Trần bèn bắt đầu thí nghiệm, Arthur mỉm cười nói:
"Rất xin lỗi, ta đối với ngươi che dấu nhiều chuyện, nhưng bây giờ có thể nói rồi. Ta tại Đấu Thần đảo chính là thí nghiệm phẩm, đổi lại, khi thí nghiệm của Phillip thành công thì ta chính là người có lợi đầu tiên."
Có lợi, chính là thay đổi thiên phú?
Cái này chỉ là một hạng mục, mà phó viện trưởng cũng không tiết lộ nhiều. Bất quá, chỉ là một hạng mục như vậy cũng đủ rồi. Arthur bỗng nhìn qua ống thông thoại, ám thị hắn không thể nhiều lời.
Đỗ Trần cũng không hỏi nhiều, hắn bắt đầu tiến hành thí nghiệm. Khí trích máu từ cánh tay Arthur ra, Arthur đột nhiên ngăn tay hắn lại, nhấp môi lấy nước viết lên tấm trải giường trắng: "Ngươi làm sao lại làm trợ thủ ở đây?"
Hắn chính là sợ có người giám thị nghe thấy.
Đỗ Trần dùng lúc đang lấy mẫu máu cũng viết lên tấm màn: "Làm sao vậy, có chuyện gì không đúng à?"
"Theo quan sát của ta thì thí nghiệm này rất nguy hiểm, rất nhiều người đang chú ý đến nó."
"Cái này ta cũng biết."
"Vậy ngươi có biết tầng mười ba làm gì không? Nơi đó chính là phòng đồ tể chuyên giải phẫu người sống." Nét mặt Arthur vẫn lạnh nhạt, tay viết xuống mấy chữ làm Đỗ Trần kinh tâm: "Nếu ta không phải cháu của Sư Tâm Vương thì chắc chắn sẽ bị giải phẫu. Phillip nói ngươi cũng là thí nghiệm phẩm, tốt hơn ngươi nên cẩn thận, ta hoài nghi hắn có thể gây điều bất lợi với ngươi."
Đỗ Trần thần sắc khẽ biến, nghi hoặc nhìn Arthur.
"Như thế nào? Máu của ta có chuyện gì không ổn sao?" - Arthur giả vờ hỏi.
"À, là có điểm lạ, theo ta biết thì bình thường máu phải...."
Đỗ Trần thuận miệng trả lời, vừa nhìn Arthur viết thêm: "Phillip chính là một gã điên! Vì luyện kim thuật hắn chuyện gì cũng dám làm." Dừng lại một chút, Arthur dường như hạ quyết tâm nói thêm: "Hắn không biết chúng ta vốn là bằng hữu từng chung hoạn nạn nên mới yên tâm để ta làm thí nghiệm phẩm của ngươi, ngươi hiểu ý ta chứ."
"Hiểu được! Ta sẽ làm bộ không quen biết với ngươi, như vậy ngươi mới có thể cho ta biết thêm nhiều tin tức."
Arthur nhìn máu đang được trích ra, hắn nở nụ cười tựa như thấy chính mình thay đổi thiên phú, chỉ có Đỗ Trần mới hiểu hắn đang cười có ý gì.
Arthur viết: "Thêm nữa, ta trong lúc không chủ ý thấy được tư liệu của ngươi với một người phụ nữ tên Mayfair ở cùng một chỗ."
Mayfair cũng là một trong những thí nghiệm phẩm của Phillip?
Đỗ Trần suýt nữa không khống chế được vẻ mặt của chính mình. Hắn nhanh chóng viết: "Mayfair là mẫu thân của ta, ngươi còn thấy điều gì nữa? Có thấy tin tức liên quan đến nghi lễ nào không?"
"Có! Phillip hình như theo một tông giáo nào đó, tại tầng thí nghiệm cuối có thiết lập một cổng sắt, chỉ là ta không biết bên trong có những gì."
Arthur nói đến đây thì bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân, hắn liền hủy hết các chữ viết đi.
Lewis đến gõ cửa, đi vào, âm lãnh nói:
"Lão thập, thí nghiệm phẩm rất nguy hiểm, có thể làm cho Ôn Tuyền sơn chấn động, Phillip đạo sư bảo ngươi giữ các tài liệu thí nghiệm cùng khí cụ cẩn thận. Mặt khác, hôm nay đã đến lúc dùng thí nghiệm phẩm số hai, hắn cần tham gia vào thí nghiệm khác."
"Tốt, ra hiểu được, mười một!"
Phòng thí nghiệm của Phillip cách xưng hô rất quái lạ, trợ thủ chỉ dùng số tầng để xưng hô với nhau.
Arthur bị mang đi, Đỗ Trần vừa suy tư vừa thu thập các đồ vật thí nghiệm.
Đúng lúc này, bên ngoài cầu thang truyền đến tiếng quát:
"Hắn bây giờ là của các ngươi, đừng làm phiền ta nữa, cút ngay! Lão tử không có thời gian giúp ngươi trấn áp hắn, ở nhà còn có đứa nhỏ chờ ta giáo huấn."
Thanh âm đích thị là của Roland.
Liên Hoa Bảo Giám
Bình luận facebook