Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 109: Mối quan hệ của Cresht
Câu nói ấy khiến Zephys trằn trọc suốt đêm không sao ngủ được, trong khi Lauriel ngủ từ bao giờ. Cậu ta nghĩ thầm: "Nếu có thai thì cô ấy sẽ tan biến sao? Nếu như vậy thì tại sao cô ấy vẫn kết hôn với mình?".
Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu Zephys khiến cậu ta đau đầu khó chịu. Chẳng biết làm thế nào, cậu ta bước ra ngoài. Muốn ra ngoài thì Zephys phải đi qua căn phòng ngoài sảnh.
Lunar vẫn đang thức, mặc dù bây giờ là một giờ sáng. Vừa bước ra, Lunar hỏi:
- Cậu sao thế? Không ngủ được à?
- Ờ phải...
- Chắc là cậu ân hận khi đã làm cô ấy bị thương, đúng không?
Zephys ậm ừ:
- Ừ... một phần là vậy.
- Thế cậu định đi đâu đấy? Ban đêm trong rừng nguy hiểm lắm đó nha.
- Tôi đi dạo tí, chứ dù sao thì đêm nay tôi cũng chẳng ngủ nổi. Mà sao cô chưa ngủ, khuya rồi mà.
Lunar cười:
- Nếu tôi ngủ thì ai túc trực ở đây. Trạm xá này chỉ có mình tôi làm việc ở đây thôi, ngủ thì ai làm.
- Hay để tôi trực chung với cô đi, tại tôi không ngủ được.
Lunar gật đầu đồng ý. Zephys ngồi xuống ghế và nói:
- Thú thật thì tôi không ngủ được do tôi suy nghĩ về một chuyện...
- Chuyện gì?
- Chuyện riêng của tôi với Lauriel.
Lunar nghe vậy liền hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì, nếu giúp được tôi sẽ giúp.
- Sao cô tốt bụng quá vậy?
- Có gì đâu, lòng tốt là để cho đi mà.
- Lauriel không thể mang thai, thành ra tôi...
Cô ấy ngạc nhiên:
- Gì cơ? Thế là sao? Chẳng lẽ cậu bị yếu...
- Không phải, tôi bình thường.
- Vậy chắc nguyên nhân là do Lauriel rồi.
Zephys trả lời:
- Cô ấy có nói với tôi là nếu tôi xuất tinh vào bên trong của cô ấy thì...
- Rồi rồi, tôi hiểu rõ mọi chuyện rồi. Chuyện này thật ra không phải là hiếm, trước đây tôi có đọc một bộ truyện 210, khi nam chính làm tình với thiên sứ thì cô thiên sứ tan vào hư vô.
- Truyện 210 là truyện gì?
Lunar cười nhếch mép:
- Đoán xem.
- Thôi thôi tôi không có rảnh để đoán.
- Cho hỏi hai người có đăng kí kết hôn chưa?
Zephys đáp:
- Đương nhiên là rồi.
- Ủa... kì vậy ta? Hình như có gì đó sai sai...
- Sai chỗ nào?
Lunar giải thích:
- Trước đây khi còn công tác trên thiên đàng, tôi có đọc một quyển sách nói về thiên sứ. Trong đó nó có ghi là thiên sứ đã kết hôn thì có thể mang thai và sinh con bình thường. Không lý nào Lauriel lại không biết được điều này.
- Chuyện đó là thật hả?
- Chứ chẳng lẽ tôi nói xạo cậu? Nói xạo cậu thì tôi được gì, nói đi!
- Làm... làm gì có chứ... - Zephys cười.
Lunar nói tiếp:
- Mà chuyện có thai này không cần phải gấp gáp đâu. Tôi đoán chắc là do hiện giờ kinh tế chưa ổn định nên cô ấy chưa muốn có con thôi. Nếu có thời gian thì cậu hãy nói chuyện với cô ấy.
- Cảm ơn cô đã cho tôi lời khuyên.
Lunar cười:
- Có gì đâu, giờ cậu an tâm ngủ chưa?
- Oáp... giờ tôi buồn ngủ rồi... Bộ cô không ngủ à?
Lunar không nói gì, chỉ dặn Zephys đi ngủ kẻo ngày mai đi làm không nổi.
*
Sáng hôm sau, Tel'Annas triệu tập tôi đến căn cứ. Tôi hỏi:
- Bẩm nữ vương, người gọi thần có việc gì ạ?
- Ta cần ngươi điều tra tên Cresht. Lúc sáng này tôi đến triệu tập hắn nhưng hắn bảo là hắn bệnh. Ta cứ nghĩ là hắn bệnh thật nên đích thân ta đến nhà hắn. Nhưng khi đến nơi thì hắn không có ở nhà. Ta cần ngươi điều tra xem hắn đi đâu.
Tôi ngơ ngác:
- Ơ sao người lại...
- Vì hắn mà ta phải trì trệ việc quan trọng, nên ta cần phải phạt hắn. Nhưng phạt thì phải có bằng chứng rõ ràng nên ta cần ngươi.
Tôi hỏi:
- Thế lúc sáng người thấy nhà của hắn thế nào ạ?
- Nhà của hắn hả... ta thấy nhà hắn khá là ngăn nắp, đồ đạc sắp xếp gọn gàng. Nhưng lạ ở chỗ là bình thường hắn bừa bộn lắm.
- Chậc... chắc phải đến tận nơi rồi. - Tôi lẩm bẩm rồi bước ra khỏi căn cứ đến nhà của Cresht.
Nhà của Cresht là một ngôi nhà giống nhà sàn nhưng khác một chỗ là nó ở dưới sông. Bước qua mấy bậc thang, tôi vào trong nhà. Căn nhà này khá nhỏ, chỉ đủ cho một người ở. Tôi nhìn quanh, có một cái bàn nhỏ đặt giữa nhà.
Trong góc nhà là một cái giường, chăn, màn, gối đều đã được sắp xếp ngăn nắp. Quả đúng như nữ vương đã nói.
- Hừm... thế này thì điều tra kiểu quái gì nhỉ? Thiệt tình, tại sao mình phải điều tra mấy vụ vớ vẩn này, hắn đi đâu là việc của hắn, không có người này thì thay bằng người khác. Xí!
Đang mải mê suy nghĩ, Cresht đã về. Hốt hoảng, tôi vội tìm chỗ trốn. Cơ mà nhà của Cresht méo có chỗ nào để trốn. Chợt nhận ra trên bàn có đặt một chậu cây, tôi hóa thành chiếc lá non bám vào thân cây.
- Tới nhà rồi.
Tôi nhận ra Cresht, đi cùng với hắn ta là Sephera. Hai người họ bước vào trong. Sepjhera ngồi xuống trước. Còn tên Cresht thì lại bếp làm gì đó.
- À quên nữa, mình phải đi đòi nợ.
Nói rồi, tôi rời khỏi cái cây, bay xuống dưới sàn nhà rồi trở lại bình thường. Sephera hoảng hốt:
- Cái... nhóc con?
- A đây rồi! - Tôi đấm tay vào chiếc nhẫn. Lunar xuất hiện - Chị Sephera ơi, cho em xin lọ ma thuật diệt quỷ với.
Sephera ngơ ngác:
- Nhóc chưa... chết à?
- Ha ha, làm sao mà chết được chứ. - Nói rồi tôi nhìn chiếc nhẫn. Nếu không có chiếc nhẫn này chắc tôi đã ngồi trên nóc tủ và ngắm gà khỏa thân từ bao giờ rồi. À mà ở đây làm gì có cúng giỗ cơ chứ.
Cresht quay lại thì ngạc nhiên:
- Hùng, Lunar? Hai người làm gì ở đây?
- Quên nữa, nữ vương dặn em đi điều tra xem tại sao hồi sáng anh nói anh bệnh mà khi nữ vương đến nhà lại không thấy.
- Bệnh hoạn gì đâu, anh chỉ đi đón Sephera thôi.
Tôi hỏi:
- Đón cô ấy? Để làm gì?
- Hôm qua, anh rủ cô ấy chơi cá độ, rồi anh thắng. Mà theo giao kèo, ai thắng sẽ...
Tôi nhảy vào:
- Ai thắng sẽ được toàn quyền sử dụng người kia trong một ngày, và anh dẫn cô ấy đến đây để... ấy ấy hay gì?
- Hi hi... - Lunar cười khúc khích.
- Thằng này sao dâm thế nhỉ? Anh chỉ rủ cô ấy đến nhà anh chơi thôi mà. Có gì anh sẽ gặp nữ vương nói chuyện sau.
Sephera nói:
- Ma thuật chị không có mang theo, để bữa nào đi.
- Ờ.
- Chơi đánh cờ không?
Tôi hỏi:
- Cờ gì?
- Cờ tướng, chơi không?
- Ơ ơ... cái này em không biết chơi...
Lunar xung phong:
- Để chị chơi cho.
- OK. Thật vinh hạnh khi được tiếp đón nữ thần mặt trăng đây.
Tôi ghé vào tai Lunar:
- Chị đánh được không?
- Trời, nhóc coi thường chị quá vậy. "Cao cờ" đấy.
- Thế chị vô địch giải nào chưa?
Lunar cười:
- Chị có tham gia đấu giải toàn quốc một lần. Giải đó người ta đánh ba ván: ván đầu chị không ăn, ván thứ hai thì đối thủ của chị thắng, ván cuối chị xin hòa nhưng đối thủ không chịu.
Nghe thế là tôi biết Lunar "cao cờ" cỡ nào rồi. Quả nhiên, Sephera đánh cho Lunar ăn hành ngập họng với ba ván cờ thắng áp đảo.
Tôi không bất ngờ về kết quả này, mà tôi cũng không quan tâm. Thứ tôi suy nghĩ là Cresht có mối quan hệ gì với Sephera.
- Nhóc này, sao ở giải bắn cung lần trước khu rừng Chạng Vạng bỏ giải vậy? - Sephera hỏi bất ngờ.
- Do có biến chị ạ...
- Biến gì?
Tôi đáp:
- Khu rừng Chạng Vạng có thằng điên xông vào, giết mấy người nên phải bỏ giải.
- Tiếc nhỉ, cứ nghĩ khu rừng Chạng Vạng vào chung kết, cuối cùng lại là cung điện Ánh Sáng cùng với một vận động viên ngoại binh. Anh Cresht đã mua vé hết cả, cuối cùng lại thất vọng.
Cresht mang một dĩa đồ ăn ra. Tôi nhận ra đây là món bánh khọt cùng với một đống rau ăn kèm và một chén nước mắm.
- Món này anh làm hả Cresht?
- Không, món này anh mua lúc sáng thôi.
- Ngon quá.
Sống ở Trái Đất, tôi đã ăn bánh khọt nhiều nhưng khi ăn món bánh này thì tôi giật mình khi nó ngon ngoài sức tưởng tượng.
- Đúng là ngon thật đấy. - Tôi lẩm bẩm.
- Chị chưa từng ăn món này bao giờ, sống ở trên mặt trăng đâu có thấy món này.
Sephera hỏi Cresht:
- Anh này, lát nữa dẫn em đi chơi nha.
- Đi đâu?
- Đi đâu cũng được, em muốn ra ngoài chơi. Anh cũng biết mà, trước giờ em có được đi ra ngoài đâu, toàn ở trong nhà không à.
Cresht trả lời:
- Được thôi, một lát nữa có gì hai người nói với nữ vương hooj tôi nha...
Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu Zephys khiến cậu ta đau đầu khó chịu. Chẳng biết làm thế nào, cậu ta bước ra ngoài. Muốn ra ngoài thì Zephys phải đi qua căn phòng ngoài sảnh.
Lunar vẫn đang thức, mặc dù bây giờ là một giờ sáng. Vừa bước ra, Lunar hỏi:
- Cậu sao thế? Không ngủ được à?
- Ờ phải...
- Chắc là cậu ân hận khi đã làm cô ấy bị thương, đúng không?
Zephys ậm ừ:
- Ừ... một phần là vậy.
- Thế cậu định đi đâu đấy? Ban đêm trong rừng nguy hiểm lắm đó nha.
- Tôi đi dạo tí, chứ dù sao thì đêm nay tôi cũng chẳng ngủ nổi. Mà sao cô chưa ngủ, khuya rồi mà.
Lunar cười:
- Nếu tôi ngủ thì ai túc trực ở đây. Trạm xá này chỉ có mình tôi làm việc ở đây thôi, ngủ thì ai làm.
- Hay để tôi trực chung với cô đi, tại tôi không ngủ được.
Lunar gật đầu đồng ý. Zephys ngồi xuống ghế và nói:
- Thú thật thì tôi không ngủ được do tôi suy nghĩ về một chuyện...
- Chuyện gì?
- Chuyện riêng của tôi với Lauriel.
Lunar nghe vậy liền hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì, nếu giúp được tôi sẽ giúp.
- Sao cô tốt bụng quá vậy?
- Có gì đâu, lòng tốt là để cho đi mà.
- Lauriel không thể mang thai, thành ra tôi...
Cô ấy ngạc nhiên:
- Gì cơ? Thế là sao? Chẳng lẽ cậu bị yếu...
- Không phải, tôi bình thường.
- Vậy chắc nguyên nhân là do Lauriel rồi.
Zephys trả lời:
- Cô ấy có nói với tôi là nếu tôi xuất tinh vào bên trong của cô ấy thì...
- Rồi rồi, tôi hiểu rõ mọi chuyện rồi. Chuyện này thật ra không phải là hiếm, trước đây tôi có đọc một bộ truyện 210, khi nam chính làm tình với thiên sứ thì cô thiên sứ tan vào hư vô.
- Truyện 210 là truyện gì?
Lunar cười nhếch mép:
- Đoán xem.
- Thôi thôi tôi không có rảnh để đoán.
- Cho hỏi hai người có đăng kí kết hôn chưa?
Zephys đáp:
- Đương nhiên là rồi.
- Ủa... kì vậy ta? Hình như có gì đó sai sai...
- Sai chỗ nào?
Lunar giải thích:
- Trước đây khi còn công tác trên thiên đàng, tôi có đọc một quyển sách nói về thiên sứ. Trong đó nó có ghi là thiên sứ đã kết hôn thì có thể mang thai và sinh con bình thường. Không lý nào Lauriel lại không biết được điều này.
- Chuyện đó là thật hả?
- Chứ chẳng lẽ tôi nói xạo cậu? Nói xạo cậu thì tôi được gì, nói đi!
- Làm... làm gì có chứ... - Zephys cười.
Lunar nói tiếp:
- Mà chuyện có thai này không cần phải gấp gáp đâu. Tôi đoán chắc là do hiện giờ kinh tế chưa ổn định nên cô ấy chưa muốn có con thôi. Nếu có thời gian thì cậu hãy nói chuyện với cô ấy.
- Cảm ơn cô đã cho tôi lời khuyên.
Lunar cười:
- Có gì đâu, giờ cậu an tâm ngủ chưa?
- Oáp... giờ tôi buồn ngủ rồi... Bộ cô không ngủ à?
Lunar không nói gì, chỉ dặn Zephys đi ngủ kẻo ngày mai đi làm không nổi.
*
Sáng hôm sau, Tel'Annas triệu tập tôi đến căn cứ. Tôi hỏi:
- Bẩm nữ vương, người gọi thần có việc gì ạ?
- Ta cần ngươi điều tra tên Cresht. Lúc sáng này tôi đến triệu tập hắn nhưng hắn bảo là hắn bệnh. Ta cứ nghĩ là hắn bệnh thật nên đích thân ta đến nhà hắn. Nhưng khi đến nơi thì hắn không có ở nhà. Ta cần ngươi điều tra xem hắn đi đâu.
Tôi ngơ ngác:
- Ơ sao người lại...
- Vì hắn mà ta phải trì trệ việc quan trọng, nên ta cần phải phạt hắn. Nhưng phạt thì phải có bằng chứng rõ ràng nên ta cần ngươi.
Tôi hỏi:
- Thế lúc sáng người thấy nhà của hắn thế nào ạ?
- Nhà của hắn hả... ta thấy nhà hắn khá là ngăn nắp, đồ đạc sắp xếp gọn gàng. Nhưng lạ ở chỗ là bình thường hắn bừa bộn lắm.
- Chậc... chắc phải đến tận nơi rồi. - Tôi lẩm bẩm rồi bước ra khỏi căn cứ đến nhà của Cresht.
Nhà của Cresht là một ngôi nhà giống nhà sàn nhưng khác một chỗ là nó ở dưới sông. Bước qua mấy bậc thang, tôi vào trong nhà. Căn nhà này khá nhỏ, chỉ đủ cho một người ở. Tôi nhìn quanh, có một cái bàn nhỏ đặt giữa nhà.
Trong góc nhà là một cái giường, chăn, màn, gối đều đã được sắp xếp ngăn nắp. Quả đúng như nữ vương đã nói.
- Hừm... thế này thì điều tra kiểu quái gì nhỉ? Thiệt tình, tại sao mình phải điều tra mấy vụ vớ vẩn này, hắn đi đâu là việc của hắn, không có người này thì thay bằng người khác. Xí!
Đang mải mê suy nghĩ, Cresht đã về. Hốt hoảng, tôi vội tìm chỗ trốn. Cơ mà nhà của Cresht méo có chỗ nào để trốn. Chợt nhận ra trên bàn có đặt một chậu cây, tôi hóa thành chiếc lá non bám vào thân cây.
- Tới nhà rồi.
Tôi nhận ra Cresht, đi cùng với hắn ta là Sephera. Hai người họ bước vào trong. Sepjhera ngồi xuống trước. Còn tên Cresht thì lại bếp làm gì đó.
- À quên nữa, mình phải đi đòi nợ.
Nói rồi, tôi rời khỏi cái cây, bay xuống dưới sàn nhà rồi trở lại bình thường. Sephera hoảng hốt:
- Cái... nhóc con?
- A đây rồi! - Tôi đấm tay vào chiếc nhẫn. Lunar xuất hiện - Chị Sephera ơi, cho em xin lọ ma thuật diệt quỷ với.
Sephera ngơ ngác:
- Nhóc chưa... chết à?
- Ha ha, làm sao mà chết được chứ. - Nói rồi tôi nhìn chiếc nhẫn. Nếu không có chiếc nhẫn này chắc tôi đã ngồi trên nóc tủ và ngắm gà khỏa thân từ bao giờ rồi. À mà ở đây làm gì có cúng giỗ cơ chứ.
Cresht quay lại thì ngạc nhiên:
- Hùng, Lunar? Hai người làm gì ở đây?
- Quên nữa, nữ vương dặn em đi điều tra xem tại sao hồi sáng anh nói anh bệnh mà khi nữ vương đến nhà lại không thấy.
- Bệnh hoạn gì đâu, anh chỉ đi đón Sephera thôi.
Tôi hỏi:
- Đón cô ấy? Để làm gì?
- Hôm qua, anh rủ cô ấy chơi cá độ, rồi anh thắng. Mà theo giao kèo, ai thắng sẽ...
Tôi nhảy vào:
- Ai thắng sẽ được toàn quyền sử dụng người kia trong một ngày, và anh dẫn cô ấy đến đây để... ấy ấy hay gì?
- Hi hi... - Lunar cười khúc khích.
- Thằng này sao dâm thế nhỉ? Anh chỉ rủ cô ấy đến nhà anh chơi thôi mà. Có gì anh sẽ gặp nữ vương nói chuyện sau.
Sephera nói:
- Ma thuật chị không có mang theo, để bữa nào đi.
- Ờ.
- Chơi đánh cờ không?
Tôi hỏi:
- Cờ gì?
- Cờ tướng, chơi không?
- Ơ ơ... cái này em không biết chơi...
Lunar xung phong:
- Để chị chơi cho.
- OK. Thật vinh hạnh khi được tiếp đón nữ thần mặt trăng đây.
Tôi ghé vào tai Lunar:
- Chị đánh được không?
- Trời, nhóc coi thường chị quá vậy. "Cao cờ" đấy.
- Thế chị vô địch giải nào chưa?
Lunar cười:
- Chị có tham gia đấu giải toàn quốc một lần. Giải đó người ta đánh ba ván: ván đầu chị không ăn, ván thứ hai thì đối thủ của chị thắng, ván cuối chị xin hòa nhưng đối thủ không chịu.
Nghe thế là tôi biết Lunar "cao cờ" cỡ nào rồi. Quả nhiên, Sephera đánh cho Lunar ăn hành ngập họng với ba ván cờ thắng áp đảo.
Tôi không bất ngờ về kết quả này, mà tôi cũng không quan tâm. Thứ tôi suy nghĩ là Cresht có mối quan hệ gì với Sephera.
- Nhóc này, sao ở giải bắn cung lần trước khu rừng Chạng Vạng bỏ giải vậy? - Sephera hỏi bất ngờ.
- Do có biến chị ạ...
- Biến gì?
Tôi đáp:
- Khu rừng Chạng Vạng có thằng điên xông vào, giết mấy người nên phải bỏ giải.
- Tiếc nhỉ, cứ nghĩ khu rừng Chạng Vạng vào chung kết, cuối cùng lại là cung điện Ánh Sáng cùng với một vận động viên ngoại binh. Anh Cresht đã mua vé hết cả, cuối cùng lại thất vọng.
Cresht mang một dĩa đồ ăn ra. Tôi nhận ra đây là món bánh khọt cùng với một đống rau ăn kèm và một chén nước mắm.
- Món này anh làm hả Cresht?
- Không, món này anh mua lúc sáng thôi.
- Ngon quá.
Sống ở Trái Đất, tôi đã ăn bánh khọt nhiều nhưng khi ăn món bánh này thì tôi giật mình khi nó ngon ngoài sức tưởng tượng.
- Đúng là ngon thật đấy. - Tôi lẩm bẩm.
- Chị chưa từng ăn món này bao giờ, sống ở trên mặt trăng đâu có thấy món này.
Sephera hỏi Cresht:
- Anh này, lát nữa dẫn em đi chơi nha.
- Đi đâu?
- Đi đâu cũng được, em muốn ra ngoài chơi. Anh cũng biết mà, trước giờ em có được đi ra ngoài đâu, toàn ở trong nhà không à.
Cresht trả lời:
- Được thôi, một lát nữa có gì hai người nói với nữ vương hooj tôi nha...