• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full LIÊN QUÂN MOBILE: DU HÀNH ATHANOR (2 Viewers)

  • Chương 111: Giấc mơ kì lạ

Tắm dưới vòi hoa sen, tôi cảm thấy thật thoải mái sau một ngày dài mệt mỏi. Công việc hiện tại của tôi là đóng giả Sephera, tìm cách bắt hết bọn kia. Tôi lẩm bẩm:



- Mình nên làm gì nhỉ?



Suy nghĩ một hồi tôi cũng không biết phải làm gì nên tạm bỏ qua. Tắm xong, tôi mặc đồ vào rồi bước ra.



- Thưa cô chủ, đồ của cô đây ạ.



- Ngươi bị dở à? Ta mặc đồ rồi lại bảo ta mặc nữa. Đưa đây, ta cất.



Nói rồi tôi giật lấy bộ đồ trên tay hắn đem về phòng cất. Huy hiệu thám tử kêu, tôi mở lên:



- Alo, hai tụi bây đó hả?



- Tình hình sao rồi? Mày có bị đứa nào hiếp không?



- Không, chắc chưa tới giờ hành sự của bọn chúng. Chắc tới khi đi ngủ bọn chúng mới hành động.



Hải nói:



- Mày cẩn thận kẻo cô ấy mang thai, nếu dính một cái tao e là mày bị kiện đấy.



- Thế à?



- Có cần tao giúp gì không?



Tôi đáp:



- Chắc là cần, mày vô nhà đi.



- Thế này... tao với Conan sẽ được vô nhà hợp pháp. Nhớ làm theo lời tao đấy.



*



- Có thích khách! - Ba tên phục vụ lao ra - Bắt hết bọn chúng!



Hải và Conan rơi xuống đất, bị ba tên kia trói chặt. Tên đại ca quát:



- Chúng mày đột nhập vào đây có việc gì?



- Ơ bọn tôi...



Sắp đặt trước, tôi bước ra:



- Có chuyện gì thế?



- Bẩm cô chủ, có hai tên thích khách đột nhập vào nhà chúng ta.



Tôi nhìn hai người họ rồi đáp:



- Tưởng ai, bạn của tôi thôi. Hôm nay họ đến đây ngủ.



- Vậy à, xin lỗi cô chủ. Mời các cậu vào.



Cả hai đứa kia vào nha, tôi dẫn vào phòng. Ngồi trong đó một buổi để nói chuyện phiếm cũng như bàn bạc kế hoạch bắt hết bọn kia, tôi thấy khá thú vị.



- Bọn chúng mua ba hộp Rocket 1h, tao e đêm nay bọn nó chơi tập thể đấy.



- Thế à? Vậy giờ chúng ta phải làm sao?



Conan trấn an:



- Việc đó hãy để đồng hồ gây mê này giải quyết.



- Trông cậy vào ngươi đấy, Conan.



Mải mê nói chuyện một hồi, đã mười giờ tối. Một tên phục vụ mang lên ba cốc sữa. Thận trọng đặt xuống, hắn đưa một ly cho tôi:



- Mời cô chủ.



Rồi hắn quay sang Hải và Conan:



- Mời hai cậu.



Nói rồi hắn đi mất. Không một chút hoài nghi, cả ba nốc hết ly sữa. Một lúc sau thì thằng Hải lẫn Conan đều kêu buồn ngủ. Tôi bảo:



- Buồn ngủ rồi à? Để xem... có nệm với chăn này, cả gối nữa. Có một cái thôi, cả hai dùng chung nha.



- OK. - Hai người họ trải ra hết rồi đặt mình xuống ngủ. Tôi vẫn chưa cảm thấy buồn ngủ nên ra ngoài hóng gió một chút.



Đêm nay trăng sáng, gió thổi đều đều nhưng sao tôi cảm thấy trong người nóng ran thế này?



- Hộc hộc... sao tự nhiên... hộc... khó thở quá vậy...



Bất giác tôi đặt tay lên trán, tôi cảm thấy nóng hơn bình thường. Hai đầu ti của tôi cứng lên, cứ cạ vào áo khiến tôi cảm thấy khó chịu. Bên dưới âm đ*o, nước nhờn chảy ra khá nhiều, tôi lại cảm thấy ngứa ngáy bên dưới.



- Trúng thuốc rồi. - Tôi lẩm bẩm.



Ban đầu, tôi định vào trong tìm một cái gì đó giải tỏa cơn n*ng này nhưng thuốc mạnh hơn tôi tưởng, xem ra không còn cách nào khác là phải tự mình giải quyết.



Cởi áo ra, tôi nhìn xuống, hai đầu ti tôi cương cứng lên hết cỡ. Chạm nhẹ vào, tôi lấy đầu ngón tay cạ nhẹ lên nhũ hoa. Trời đất ơi, nó đã gì đâu.



- A... a...



Chơi đầu ti một lúc, tôi chuyển xuống bên dưới. Đảo mắt xuống, tôi sửng sốt:



- WAO!



Mặc dù hơi thâm một tí (chắc là do bị đ*t nhiều quá) nhưng trông vẫn rất là quý tộc. Nó vẫn còn hồng hào như gái mới lớn, điều đó làm tôi bị kích thích. Dục vọng trong người nổi lên, tôi chẳng còn quan tâm đến việc đáng lẽ tôi phải làm.



Ngón tay tôi vừa chạm vào hột le, tôi đã cảm nhận như có một luồng điện xẹt ngang người tôi. Nó sướng vãi ra. Chỉ mới xoa nhẹ đầu hột le, tôi đã không kiềm chế được mà làm mạnh hơn rất nhiều. Không biết phải tả như thế nào, chỉ biết tôi đang trong cực khoái cảm.



- ÁÁÁ...!!!



Một dòng nước bắn ra từ âm đ*o của tôi. Tôi thở hổn hển khi vừa trải qua một pha cực khoái.



- Sướng thế nhỉ...



- Ha ha, biết ngay mà. Thuốc loại mạnh, đố nhà ngươi chịu nổi.



Tôi giật mình quay lại:



- Các... các ngươi...



- Ngươi đang thủ dâm đấy phải không? Tại sao không chơi với bọn ta mà phải tự làm một mình thế?



Nói rồi tên đại ca xách nách tôi kéo lên rồi bước vào phòng. Hai tên kia đóng cửa lại. Tôi cố hét thật lớn hòng đánh thức Conan và Hải:



- THẢ TÔI RA! CÁC NGƯỜI MUỐN GÌ?



- Á à, hôm nay phản kháng à? Tụi mày trói chặt nó lại đi.



Hai tên kia cầm dây thừng bước tới. Thừa cơ bọn chúng cúi xuống, tôi tung cước vào chân một tên khiến hắn ngã xuống. Tên kia lao tới, tôi cho hắn một đấm vào mặt rồi vùng dậy bỏ chạy. Nhưng tên đại ca đã đoán trước, hắn lao ra cửa chặn trước và đẩy tôi ngã lăn vào trong.



Hai tên thuộc hạ thừa cơ hội trói tôi lại. Vừa trói, hắn vừa cười khẩy:



- Yếu như gió thế kia mà đòi đánh bọn ta à?



Đúng thật, chỉ mới đánh có hai đòn mà tay chân tôi rã rời, cơ của Sephera không như cơ của tôi. Giờ thì tôi không còn đường thoát.



- Nào, nếu muốn thoát thì mau giao hết tài sản cho bọn ta. Bằng không thì ta sẽ tiếp tục.



- Đừng có mơ, các ngươi vừa phải thôi. Tài sản của bố mẹ tôi để lại cho tôi, không bao giờ ta giao cho các ngươi đâu. Các ngươi không liên quan gì đến gia đình của tôi cả!



Tên đại ca cười khẩy:



- Hử, không liên quan sao? Nói cho ngươi biết một điều, bố mẹ của ngươi đã đồng ý giao lại tài sản cho bọn ta rồi.



- Sao chứ?



- Hơn nữa, theo luật thừa kế, con gái không có quyền thừa kế gia sản trừ khi có di chúc. Nếu ngươi tìm được di chúc thì ta tha cho.



Tôi mù tịt về vấn đề này bởi Sephera có di chúc gì đó hay không thì làm sao tôi biết. Giờ thì tôi phải tìm cách moi thông tin từ bọn này.



- Mấy anh, em chịu thua. Đêm nay mấy anh muốn làm gì em tùy thích.



Tên đại ca nhếch mép:



- Có thế chứ.



- Nhưng mà... bố mẹ em đồng ý giao lại tài sản cho các anh khi nào thế?



- Tháng trước.



Nghe vậy, tôi không nói gì nữa. Cả đêm hôm đấy, tôi bị ba thằng chơi cùng một lúc. Không hiểu vì sao bên dưới âm đ*o của tôi chảy nước như suối đổ, tôi n*ng còn hơn cả lúc tôi làm con trai nữa. Lần đầu tiên tôi làm con gái đã bị hiếp tập thể ba đứa thế này, chắc lần sau tôi... tôi không biết chuyện gì nữa.



- Em... em chịu không nổi nữa rồi.... A a em ra mất...



- HỰ! - Tên đại ca bắn vào bên trong tôi. Đây đã là lần thứ... thứ bao nhiêu tôi cũng không nhớ nữa, chỉ biết ba tên kia thay phiên nhau bắn tinh vào trong, bắn đầy lên cả người của tôi nữa.



- Hộc hộc... hộc hộc... - Tôi thở gấp - Ư ư đừng mà! - Tên đại ca lấy tay thọc vào âm đ*o tôi. Mới vừa làm tình xong, chỗ đó còn nhạy cảm lắm, tôi chịu không nổi.



Bị ba thằng chơi, tôi không biết trời trăng mây gió gì nữa mà ngủ tại chỗ. Và rồi tôi có một giấc mơ. Trong mơ, tôi thấy tôi vẫn mang thân hình Sephera, vẫn ở trong ngôi nhà của cô ấy. Chỉ khác, tôi không ở trong khoảng thời gian hiện tại. Tiến tới bên tờ lịch, tôi nhận ra nó chậm hơn hiện tại sáu tháng.



Bước đi vô định, tôi lạc vào trong phòng bếp. Đảo mắt nhìn quanh, tôi giật mình khi thấy tên đại ca đang bỏ thuốc độc vào nồi súp.



- Đứng lại tên ki... ơ... - Tôi chạy xuyên qua người hắn, cứ như tôi là một hồn ma. Hắn dáo diết nhìn xung quanh rồi chuồn mất.



Ngay lúc đó, hai người bước vào phòng ăn. Trông họ khá lớn tuổi, chắc là bố mẹ của Sephera. Ngay lúc họ cầm chén súp lên, tôi hét lớn:



- Đừng có ăn!



Nhưng tiếng hét của tôi tan vào hư vô. Họ húp vào, và một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra. Hai người họ ngã xuống sàn, co giật mạnh, hộc máu rồi chết. Cảnh tượng diễn ra quá nhanh, tôi không thể nào tin vào mắt mình.



Bất giác lúc này, tôi bị một vật cứng đánh mạnh vào đầu. Không kịp quay ra đằng sau, tôi bất tỉnh tại chỗ.



*



Tỉnh lại, tôi nhận ra mình không còn nằm trong ngôi nhà cũ nữa. Đây là căn phòng trên lầu, tôi đang nằm trên chiếc giường mà lúc trước tôi không hề nhìn thấy nó. Căn phòng này... trông nó tối tăm, lạnh lẽo thế nào ấy. Nhìn lại bản thân mình vẫn đang trần truồng, tôi bước xuống giường mở cửa tủ quần áo ra. Bên trong chỉ có một bộ đồ lót và một bộ đầm có chân váy ngắn. Chậc, tôi lại phải mặc đồ con gái nữa sao?



Mặc đồ xong, tôi mở cánh cửa bước ra ngoài. Con đường dẫn xuống lầu dưới trông cũng rùng rợn. Nhìn xung quanh, tường bong tróc ra hết cả, những mảng màu xám xịt bám lên tường. Trông cứ như ngôi nhà bỏ hoang cách đây nhiều năm vậy. Bước từng bước xuống cầu thang mà tim tôi cứ đập thình thịch, sợ rằng có một bóng ma thình lình xuất hiện hù tôi. Chỉ nghĩ thôi mà tôi đã sợ muốn vãi ra quần. May là tôi không mắc tè chứ trong nhà chỉ có một bộ đồ, ướt bộ này là xác định luôn.



Xuống tới nơi thì không có việc gì, tôi mở nhẹ cửa vào trong phòng khách. Nơi này trông cũ kĩ, bụi bẩn bám đầy trên bàn, duy chỉ có một vật không bám bụi được đặt trên bàn. Đó là một chiếc hộp nhỏ bằng đồng có mã số. Tôi cầm lấy và lẩm bẩm:



- Mã này giải kiểu gì đây?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom