• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full LIÊN QUÂN MOBILE: DU HÀNH ATHANOR (1 Viewer)

  • Chương 119: Chuyện tình ngày Valentine (P1)

Sau khi cả đội trở về khách sạn, các cầu thủ vào phòng xông hơi để hồi sức. Còn tôi thì đi chung với Lunar ở ngoài hành lang nói chuyện với nhau.



- Em này, lúc nãy ở khu rừng Chạng Vạng á, thằng hăm dọa em bắt chưa?



- Có ai hăm dọa đâu, chỉ là tên Yorn thôi.



Tôi ngạc nhiên:



- Yorn sao?



- Hắn ta đang độc thân, mà mai là Valentine nên hắn muốn kiếm người yêu. Nhưng em không hiểu tại sao hắn ta lại gọi cho anh nữa?



- Anh biết lí do rồi. - Tôi cười.



- Sao?



Tôi đáp:



- Anh hay giúp đỡ chuyện tình cảm, nhất là việc mai mối nên Yorn mới gọi điện thoại cho anh.



- Ơ vậy sao lúc đầu hắn không nói thẳng luôn, còn phải hăm dọa đội bóng làm gì nhỉ?



Bất chợt tôi nhận ra một điều liền hỏi:



- Yorn thích Lindis đúng không?



- Ơ... sao anh biết hay thế?



- Anh chợt nhận ra một chuyện: nếu như chúng ta không giải quyết được vụ đe dọa này thì chúng ta sẽ nhờ đến Lindis, mà nhờ Lindis thì Yorn...



Lunar cười tủm tỉm:



- Hiểu rồi.



- Thế tên Yorn có nói gì không?



- Hắn nói là hắn crush Lindis và nhờ em sắp xếp cho hắn một buổi hẹn hò hộ hắn. Mà anh này, anh có nghe nói gì về việc Lindis có người yêu không?



Tôi ngạc nhiên:



- Có chuyện đó hả?



- Anh không biết sao?



- Không, anh ít khi nào gặp Lindis lắm. Mà nếu đặt cược, anh đặt 1 triệu Omen.



Lunar ngơ ngác:



- Là sao?



- Cá không, nếu Omen là người yêu của Lindis thì anh cho em một triệu.



- Một triệu quân huy hả?



Tôi định "Ừ", nhưng chợt nhớ ra nếu một triệu quân huy thì ngốn tôi khoảng bốn trăm sáu mươi lăm triệu. Sau đó tôi định chuyển qua vàng nhưng lại nghĩ: một tuần cày chỉ có 3500 vàng, cần khoảng 285 tuần để cày. Một tháng bốn tuần, cần 72 tháng, chia ra khoảng 3 năm. Mà tôi không muốn tốn ba năm để trả nợ nên tôi bảo:



- Thôi, không có tiền. 1000 vàng thôi.



- Ơ sao lại xuống giá?



- Hổng có tiền.



Lunar vỗ mạnh vào vai tôi:



- Không có tiền thì đừng có cá.



- Mà em định sắp xếp cho họ hẹn hò thế nào?



- Chuẩn bị có lễ hội pháo hoa đấy anh.



Tôi ngơ ngác:



- Ủa... Valentine mà bắn pháo hoa, ngộ à nha. Thường thì pháo hoa chỉ bắn vào dịp năm mới thôi mà.



- Tại anh không biết đâu, Valentine có tổ chức lễ hội cho các cặp đôi, việc bắn pháo hoa thường diễn ra vào cuối lễ hội cho các cặp đôi ngắm đấy, anh hiểu không?



- Rồi, anh hiểu rồi. Này, mai hai chúng ta đi không?



Lunar hơi lo:



- Nhưng em sợ là...



- Xin phép nữ vương một tiếng là được, dù sao lễ hội tổ chức vào buổi tối, chúng ta rủ toàn đội đi giải lao luôn.



Tel"Annas đứng kế bên cả hai lúc nào không hay:



- Tính đi đâu?



- Ơ giật mình... - Tôi.



- Người làm gì ở đây vậy? - Lunar hỏi.



Tel"Annas trả lời:



- Ta vô tình đi ngang qua thôi, hai người có âm mưu gì phải không?



- Đâu có.



- Các ngươi định trốn đi chơi à? Còn khuya nhá.



Lunar phân trần:



- Nữ vương à, chúng ta phải giải lao chứ, mai là Valentine rồi.



- Ờ cũng đúng. Để ta nói lại với các cầu thủ.



*



Trở về khu rừng Chạng Vạng, Lunar gặp Lindis ở căn cứ của khu rừng Chạng Vạng. Vừa gặp nhau, Lindis quỳ xuống:



- Kính chào nữ thần.



- Ta miễn lễ.



- Người đến đây có việc gì không ạ?



Lunar ngồi xuống bàn:



- Thật ra cũng không có việc gì quan trọng đối với ta nhưng Lindis này, ngày mai là Valentine, cô biết chứ?



- Biết, nhưng hỏi thần làm gì?



- Chuyện là thế này, có một anh chàng muốn gặp cô vào lễ hội ngày mai, cô đi được không?



Lindis hỏi:



- Anh ta tên gì?



- Yorn.



- Sao cơ? Tên Yorn đấy à?



Lunar ngạc nhiên:



- Có chuyện gì sao?



- Không, không có gì đâu. Nói với hắn là tôi có người yêu rồi, vậy thôi.



Câu nói của Lindis khiến nữ thần mặt trăng ngớ người. Chẳng nhẽ tin đồn là thật? Cô cố gắng xác minh:



- Thế người yêu của cô là ai?



- Ờ thì... tên Omen đấy...



Chợt nhớ ra một điều gì đó, Lindis vội nói:



- À không phải, không...



- Omen đúng không? Tôi sẽ đi hỏi cậu ta.



Nói rồi Lunar quay trở lại mặt trăng. Vừa về đến khách sạn thì cũng là tám giờ tối, các cầu thủ đang chơi điện tử giải trí với nhau. Thằng Hải chơi FIFA Online 4 quẩy banh chảo khiến các cầu thủ khác bất lực nhìn bóng vào lưới.



- Thế nào, có ai vào chơi không?



Bất chợt Omen xung phong:



- Tôi!



- Á à, Omen à?



Cả hai ngồi vào và thi đấu. Thằng Hải vốn tự tin nên nó mang đội hình vừa vừa ra chơi. Thế nhưng lần này thì nó bất lực khi Omen chơi chiến thuật độc khi chỉ chơi duy nhất một tiền đạo, còn lại là chín hậu vệ. Hải ngơ ngác:



- Ơ đệt...



Với sơ đồ chín hậu vệ, Omen không thể tấn công nhưng cũng không bị thủng lưới. Hải quyết định chơi lớn dồn toàn bộ cầu thủ lên hàng tiền đạo. Omen vẫn rất bình tĩnh.



- Thay người nè!



Ngay lập tức, một cầu thủ hiếm được tung vào sân nhưng tôi không biết là cầu thủ gì, chỉ đến khi cầu thủ đó ghi bàn thắng quyết định tỉ số 1 - 0 thì tôi mới rõ đó là Diego Maradona. Omen khiêu khích:



- Sao, dám gáy nữa không?



- Hừ...



- Hôm nay vui, ngày mai chắc cũng vui.



Lunar hỏi Omen:



- Hôm nay vui hả? Có ghi bàn đâu mà vui?



- Ấy ấy, tôi đâu có ghi bàn. Vui là ngày mai tôi được đi chơi với gái.



- Hử? - Lunar ngạc nhiên. Còn tôi ngồi cạnh đó cũng khá bất ngờ.



Thấy lạ, Lunar hỏi:



- Đi chơi với gái là đi chơi với ai?



- Thì... ờ thì...



- Lindis đúng không?



Omen bất ngờ đứng hình, á khẩu không nói nên lời. Lunar cứ nhìn thẳng vào mắt cậu ta với một ánh mắt vô cùng đáng sợ.



- Đâu c..có...



- Hử? Chứ đi chơi với ai?



- Ờ... mà có đi chơi với ai đâu. Nói thế cho đỡ tủi thân ấy mà, chứ tui làm gì có người yêu.



Nakroth bước vào phòng:



- Omen đâu?



- À tui đây tui đây! - Omen mừng quýnh khi Nakroth tìm mình, cứ như người sắp chết với được phao vậy.



- Mina cần gặp cậu, cô ấy đang đợi ở ngoài hành lang đấy.



*



Một lúc sau, Omen quay trở lại phòng, vẻ mặt hơn hớn:



- Hi hi, Valentine này không phải đi chơi một mình rồi.



- Gì đấy? Đi chơi với ai?



- Mina đó.



Lunar nghe vậy lúc đầu thì tin, nhưng cô vẫn cảm thấy có một cái gì đó mờ ám ở đây. Lúc nãy khi cô hỏi về Lindis thì hắn ta á khẩu không trả lời được, nhưng lần này thì hắn lại rất bình tĩnh, thậm chí vui vẻ. Nhưng cô không thể biết được chuyện gì diễn ra nữa.



- Đau đầu quá! - Lunar vò đầu bứt tóc.



Tôi hỏi:



- Em không khỏe à?



- Em ổn, anh không cần phải lo.



- Thôi em vào trong phòng nghỉ đi, nếu có gì thì nói với anh.



Thế là tôi đưa Lunar vào trong phòng. Gác tay lên trán, Lunar vẫn suy nghĩ về chuyện lúc nãy. Tôi ngồi lên giường và hỏi:



- Rốt cuộc em lo lắng chuyện gì vây?



- Không có gì, em đau đầu xíu thôi.



- Thế để anh mát-xa cho em nha.



Nói rồi tôi mát-xa cho Lunar. Có vẻ cô ấy không còn nghĩ gì nữa mà thả lỏng đầu óc để tận hưởng cảm giác. Đến khoảng gần chín giờ, Lunar ngồi dậy:



- Em đi tắm đây.



- Ừ.



Cả buổi tối hôm đó, Lunar ngủ khá sớm nên tôi cũng không có làm ăn gì, mà thôi kệ, ăn hôm qua đã rồi, để dành mốt ăn nữa.



*



Ngày hôm sau, sau buổi tập luyện chiều thì Omen dẫn Mina đi chơi. Riêng tôi và Lunar thì đến lễ hội tìm Lindis. Tìm muốn hụt hơi thì mới thấy được Lindis mang theo một chiếc túi xách đang ngồi trên ghế đá ăn kẹo bông đợi một ai đó. Do tôi và Lunar đã hóa trang kĩ nên cô ấy không nhận ra.



- Cô ấy đợi ai thế nhỉ?



Lunar lẩm bẩm:



- Có khi nào... nhóc cứ ở đây theo dõi, chị đi một chút.



Nói rồi Lunar chạy đi. Tôi nghe văng vẳng tiếng nói của Lunar qua chiếc nhẫn:



- Khi nào Lindis gọi điện thoại thì nói với chị.



- Vâng.



- Có chuyện gì xuất hiện thì đừng manh động rõ chưa!



Tôi hỏi:



- Sao vậy?



- Cứ nghe theo lời chị.



Bất chợt tôi nghĩ ra một cách thú vị. Tôi bước đến bên Lindis và nói, cố làm giọng mình khàn đi:



- Cho tôi ngồi một chút được không?



- Cứ tự nhiên.



Ngồi bên cạnh Lindis, tôi giả vờ không nhìn cô ấy nhưng mắt tôi vẫn liếc liếc về phía cô ấy canh chừng. Đợi tầm mười lăm phút, có người đến. Nhưng điều tôi thấy thắc mắc là tại sao lại là hai? Hai người này đều đeo khẩu trang và kính đen, không phải kiểu hóa trang của Lunar.



Lindis vừa lấy điện thoại ra thì bất ngờ một trong hai tên giật lấy điện thoại của Lindis rồi bỏ chạy.



- Ơ điện thoại của tôi... OÁI! - Tên còn lại giật luôn túi xách của Lindis rồi chạy theo tên đồng bọn. Tôi hét lên:



- ĐỨNG LẠI TÊN KIA!



- Không được động thủ! - Tiếng của Lunar khiến tôi khựng lại. Một người đàn ông khác đến chỗ của tôi, quay sang Lindis bỗng ngơ ngác:



- Ơ...



Tôi hỏi:



- Gì đấy?



- Túi xách đâu?



- Bị cướp rồi, mà ngươi quen cô ấy à?



Hắn đặt tay lên tai giống như tôi hay làm khi nói chuyện với Lunar, khiến tôi nghi ngờ liệu hắn có phải thuộc hạ của Lunar.



- Nữ thần, túi xách bị cướp trước rồi.



- TOANG RỒI!



Lindis đuổi theo:



- CƯỚP! CƯỚP!



*



Yorn diện đồ đẹp đang đi thì bất ngờ va phải một thanh niên đang chạy khiến cả hai té sõng soài. Tiếng kêu "CƯỚP CƯỚP", cộng với việc bọn chúng mặc đồ che kín mặt khiến Yorn đoán ngay đây là cướp. Anh đạp tên vừa tông trúng mình:



- Mày cướp đúng không?



- Cút ra nếu mày không muốn chết!



Tên kia lao tới Yorn đấm cậu ta một phát khiến Yorn ngã xuống. Hai tên cướp chạy đi. Lindis vẫn vừa chạy vừa truy hô:



- CƯỚP! CƯỚP!



- Của Lindis sao? - Yorn bật người đứng dậy, tung "Tên thần" đuổi theo bọn cướp. Mũi tên bay đến nơi, Yorn nhảy xuống đánh một tên. Hắn đỡ được đòn đánh của Yorn rồi rút một con dao đâm ngược lại anh.



- Nguy hiểm à... - Yorn né đòn rồi tung cước vào đầu hắn khiến hắn choáng váng ngã xuống. Tên còn lại nhanh chóng bỏ chạy nhưng Yorn bay người tới đạp mạnh vào lưng hắn khiến hắn ngã xuống.



- Ăn cướp hả mày?



Hai tên cướp đầu hàng. Lindis chạy đến, nhìn thấy hai tên cướp đã bị hạ gục, cô hỏi:



- Hai tên kia bị hạ rồi à?



- Phải, đồ của cô đây.



Lindis cầm lại túi xách rồi hỏi:



- Điện thoại của tôi đâu?



- Ờ... chắc là...



- TRỜI ƠI! ĐIỆN THOẠI CỦA TÔI...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom